duān píng bǐng shēn, guì lín bó shàng shū zhōng gōng yǐ yí yì jiàn dōng xī xiān shēng xǔ hóu yú cháo.
端平丙申,桂林伯尚書鍾公以遺逸薦東溪先生許侯於朝。
yuè míng nián, dé zhǐ bǔ chū pǐn guān héng zhōu hù yuàn.
越明年,得旨補初品官、衡州戶掾。
qí gào cí yú shǐ, zé yǒu sù yǒu yù chù qiě xián wén cí zhī bāo yú zhōng,
其誥詞於始,則有夙有譽處、且嫻文辭之褒;於終,
zé yǒu qí yǐ xíng yì jiào yú xiāng lǐ zhī miǎn. zhōu lǐ rén shì mò bù róng zhī.
則有其以行義、教於鄉里之勉。州里人士莫不榮之。
yòu míng nián, xǔ hóu nǎi yú dōng xī zhī xī chuàng táng wǔ xián,
又明年,許侯乃於東溪之溪創堂五閒,
yǐ wéi jiǎng dào zhù shū zhī dì, réng zhāi tiān yǔ yù wén dì yī jiā zǐ yǐ zhāng qí míng,
以為講道著書之地,仍摘天語譽文地一家子以張其名,
jìng shàng cì yě. táng chéng,
敬上賜也。堂成,
shān zhāi xiān shēng wèi zhī jì zhě xiáng yǐ, dāng shì zhè míng qīng cái dài fū yòu wèi zhè fù yǒng zhě zhòng yǐ.
山齋先生為之記者詳矣,當世這名卿才大夫又為這賦詠者眾矣。
yú wǎn shēng xiǎo zi, hé zú yán shī,
余晚生小子,何足言詩,
rǔ zhēng lǐ zuò, bù gǎn yǐ gù lòu cí.
辱徵俚作,不敢以固陋辭。
jìng shū èr shǒu yǐ jì shèng shì, bìng xù shèng tiān zǐ shǐ zhōng bāo miǎn zhī yì,
敬書二首以記盛事,並序聖天子始終褒勉之意,
shù dé fù xìng míng yú bù pèi yún.
庶得附姓名於不配雲。