cāng rán shí gēn cūn què fū, yāo jiǎo zhī gàn zhōng bàn kū. yǒu rú lǎo rén zì lí lì, tíng tíng bù yòng ér sūn fú.
蒼髯石根皴皵膚,夭矯枝幹中半枯。有如老人自離立,亭亭不用兒孫扶。
liù cháo bīng gē rì xiāng bī, wǎn xiàng chén suí shēng dào cè. bù zhī hé jì tuō fēng máng, sān shí liù zhōng jū shàng cè.
六朝兵戈日相逼,晚向陳隋生道側。不知何計脫鋒鋩,三十六中居上策。
lín chūn jié qǐ mí xiān chù, jìn wáng zhǐ yòng chén chuán dù. chē shū cóng cǐ shāo tōng jīn, wú nǎi péi gēn ǒu jiān gù.
臨春結綺迷仙處,晉王只用陳船渡。車書從此稍通津,無乃培根偶堅固。
bǎi nián yǐ zhǎng fù bǎi nián, yì rén shuō zì céng gāo chuán. jí cǐ ér sūn zuò fù zǔ, zhǐ yīng xiāng duì yóu yī rán.
百年已長復百年,邑人說自曾高傳。即此兒孫作父祖,只應相對猶依然。
táo yè táo gēn jí líng luò, dú bǎo cháng nián yīng dàn bó. lǎo rén guǒ jiě fù yīng ér, fēn wǒ yī wán tóng zǐ yào.
桃葉桃根即零落,獨保長年應澹泊。老人果解復嬰兒,分我一丸童子藥。