yuān zhòu shuāng míng qī xiǎo sè, yī xiào xún yán méi zhāi suǒ. fàn hán xiǎo duì chū jiāo jiōng, pān zhé nán zhī jiàn xíng kè.
鵷甃霜明欺曉色,一笑巡檐梅摘索。犯寒小隊出郊坰,攀折南枝餞行客。
cǐ kè duān dì méi yàng qīng, qiū shuǐ wèi shén yuè wèi pò. yáo pā càn rì gěng lín yuán, yù shù líng kōng tǐng biāo gé.
此客端的梅樣清,秋水為神月為魄。瑤葩粲日耿林園,玉樹凌空挺標格。
xuán zhī xiān zhǒng chū mǐn jiào, fēn de yōu zī lái chǔ zé. mí wú héng zhǐ xùn gū fāng, wàn lǜ qiān hóng jù bì xí.
懸知仙種出閩嶠,分得幽姿來楚澤。蘼蕪蘅芷遜孤芳,萬綠千紅俱避席。
gòng wéi bié jià dōng gé láng, zhàn tuì gāo liáng lǐn bīng bò. liú chuán hǎo yǔ dào qián cūn, shì shuí bù dào jūn qīng bái.
共惟別駕東閤郎,戰退膏粱凜冰檗。流傳好語到前村,是誰不道君清白。
shǒu diào jīn dǐng shēng miào láng, wěn jì dà mén míng xuǎn hè. qiè lái de cǐ suì hán yǒu, qì wèi shēn cháng shū mò nì.
手調金鼎升廟廊,穩繼大門名烜赫。朅來得此歲寒友,氣味深長殊莫逆。
xiāng qī jué ruǐ tǔ guī cí, gèng nǐ fú xiāng zuì qióng yè. tiān biāo chuī qǐ cháo yù huáng, xiāng àn qián tou yán zhǐ chǐ.
相期嚼蕊吐瑰詞,更擬浮香醉瓊液。天飆吹起朝玉皇,香案前頭顏咫尺。
huí bān làn màn shǎng xī hú, bù fáng pín zhe gū shān jī. míng cháo fēng yuè bàn qī liáng, lǎo wǒ cāng láng shàng píng jī.
回班爛熳賞西湖,不妨頻著孤山屐。明朝風月半淒涼,老我滄浪尚萍跡。
mǎn chéng zhì dié zhòng xiāng sī, jiāng lù pān yuán lèi qiān bǎi. guī cōng tà xuě dù guān shān, yǒu jù xiān chūn jì lái yì.
滿城稚耋重相思,江路攀轅累千百。歸驄蹋雪度關山,有句先春寄來驛。