é méi shān tóu gǔ shí yuè, fú yún juǎn jǐn chén āi miè. céng suí sēng yàn rù zhōng jīng, guāng zhào jiǔ tiān kāi yù quē.
峨眉山頭古時月,浮雲捲盡塵埃滅。曾隨僧宴入中京,光照九天開玉闕。
shān yuè rú jīn yì sòng jūn, yǐng luò dòng tíng bō dǐ chè. cǐ shí kàn yuè yì é méi, shān sè hú guāng liǎng qí jué.
山月如今亦送君,影落洞庭波底徹。此時看月憶峨眉,山色湖光兩奇絕。
míng yuè suí jūn què fù dōng, qiān lǐ xiāng sī gòng wú yuè. wèn yán gǔ yuè yǔ jīn yuè, shuǐ niǎo fēng lín jǐn néng shuō.
明月隨君卻復東,千里相思共吳越。問言古月與今月,水鳥風林盡能說。
xī biān xī bié zhòng yín é, gù wǒ wú cái nài ruò hé. tā rì cháng ān féng lǐ bái, zài qǐ é méi shān yuè gē.
溪邊惜別重吟哦,顧我無才奈若何。他日長安逢李白,再乞峨眉山月歌。