shǎo líng qiān gǔ shī rén jié, měi jiàn míng huā zhé tí jué.
少陵千古詩人傑,每見名花輒題絕。
jǐn táng wú rú shǔ chuān shèng, jiàn shuō qiān lín tiān rǎn xié.
錦棠無如蜀川盛,見說千林天染纈。
dà piān duǎn zhāng hé wú shù, rěn duì cǐ huā shé rú jié.
大篇短章合無數,忍對此花舌如結。
huáng gǔ xián zi wàn lǐ lái, chūn guāng pō xiàng dōng nán xiè.
黃鵠銜子萬里來,春光頗向東南洩。
gāo xián lǎo zi xié chūn guī, yí shí yù lín biǎo gāo jié.
槹閒老子攜春歸,移石鬱林表高潔。
chóng táo xuàn zhòu bù zú yán, jué yàn shāo lín yí yì liè.
崇桃炫晝不足言,絕艷燒林疑益烈。
táng lí xiǎo hóng zì tuì tīng, bù dài sāo rén dìng yōu liè.
棠梨小紅自退聽,不待騷人定優劣。
liǎng dēng shǔ dào guī hǎi bīn, yī qín yī guī quán wǎn jié.
兩登蜀道歸海濱,一琴一龜全晚節。
jiā zhāo róng wǒ dào huā xià, chūn jiǔ xīn chōu gōng zì qiè.
嘉招容我到花下,春酒新篘公自挈。
pān fān luàn chā rén gòng zuì, shí èr jīn chāi bù chéng liè.
攀翻亂插人共醉,十二金釵不成列。
yuán ān cān zuò wèi zhǎng ó, tóng qì xiāng qiú cí shí tiě.
袁安參坐為長哦,同氣相求磁石鐵。
bù xū gāo zhú yìng hóng zhuāng, jiā yuè zì néng míng zuò zhé.
不須高燭映紅妝,佳月自能明作哲。
hóng cháo mǎn bìng wò lín jiān, fēng liú shuí gǎn lái fēn bié.
紅潮滿病臥林間,風流誰敢來分別。