duǎn qiáng huāng pǔ sì wú lín, liè huǒ fēi táo zhào dì chūn. zuò jiǔ hǎo fēng xiū yǎn mèi,
短牆荒圃四無鄰,烈火緋桃照地春。坐久好風休掩袂,
yè lái wēi yǔ yǐ zhān jīn. gǎn tóng sú tài qī qīng yǎn, shì yǒu wēi cí dòng jiàng chún.
夜來微雨已沾巾。敢同俗態期青眼,似有微詞動絳唇。
jǐn rì gèng wú xiāng jǐng niàn, cǐ shí hé bì jiàn qín rén.
盡日更無鄉井念,此時何必見秦人。