xiào chéng huáng dì běn jiāo shē, xíng xìng píng yáng gōng zhǔ jiā
孝成皇帝本嬌奢,行幸平陽公主家。
kě lián nǚ ér sān wǔ xǔ, fēng rōng xī shì yī yuán huā
可憐女兒三五許,丰茸惜是一園花。
gē wǔ xiàng lái rén bù guì, yī dàn féng jūn gǎn jūn yì
歌舞向來人不貴,一旦逢君感君意。
jūn xīn jiàn shǎng bú jiàn wàng, zǐ mèi shuāng fēi rù zǐ fáng
君心見賞不見忘,姊妹雙飛入紫房。
zǐ fáng cǎi nǚ bù dé jiàn, zhuān róng gù chǒng zhāo yáng diàn
紫房彩女不得見,專榮固寵昭陽殿。
hóng zhuāng bǎo jìng shān hú tái, qīng suǒ yín huáng yún mǔ shàn
紅妝寶鏡珊瑚台,青瑣銀簧雲母扇。
rì xī fēng chuán gē wǔ shēng, zhǐ rǎo cháng xìn yōu rén qíng
日夕風傳歌舞聲,只擾長信憂人情。
cháng xìn yōu rén qì yù jué, jūn wáng gē chuī zhōng bù xiē
長信憂人氣欲絕,君王歌吹終不歇。
cháo nòng qióng xiāo xià cǎi yún, yè tà jīn tī shàng míng yuè
朝弄瓊簫下彩雲,夜踏金梯上明月。
míng yuè báo shí yáng jīng hūn, jiāo dù qīng chéng huò zhì zūn
明月薄蝕陽精昏,嬌妒傾城惑至尊。
yǐ jiàn bái hóng héng zǐ jí, fù wén fēi yàn zhuó huáng sūn
已見白虹橫紫極,復聞飛燕啄皇孫。
huáng sūn bù sǐ yàn zhuó zhé, nǚ dì yī zhāo rú huǒ jué
皇孫不死燕啄折,女弟一朝如火絕。
míng míng tiān zǐ xián jiè zhī, hè hè zōng zhōu bāo sì miè
明明天子咸戒之,赫赫宗周褒姒滅。
gǔ lái xián shèng tàn hú qiú, yī guó huāng yín wàn guó xiū
古來賢聖嘆狐裘,一國荒淫萬國羞。
ān dé shàng fāng duàn mǎ jiàn, zhǎn qǔ zhū mén gōng zǐ tóu
安得上方斷馬劍,斬取朱門公子頭。