mǐn shǒu hé fáng wù tài jīn, gǎn huái sī fèn xiào yáng zhēn
敏手何妨誤汰金,敢懷私忿斅羊斟。
zhí yīng xuān shì hái sān jiē, wèi bì fēng chéng biàn lù shěn
直應宣室還三接,未必豐城便陸沈。
chì tàn yī lú zhēn yù xìng, nóng shuāng qiān jiàn lǎo sōng xīn
熾炭一爐真玉性,濃霜千澗老松心。
sī ēn shàng yǒu juān qū shì, kuàng shì jūn ēn wàn bèi shēn
私恩尚有捐軀誓,況是君恩萬倍深。
zhēng tú ān gǎn gèng qiān yán, mào rù chóng wéi shì shǐ rán
征途安敢更遷延,冒入重圍勢使然。
zhòng guǒ què yīng cún kǔ lǐ, wǔ píng wéi kǒng jié gān quán
眾果卻應存苦李,五瓶惟恐竭甘泉。
duō duān mò hàn sān zhū shù, mì cè xún yí qī bǎo biān
多端莫撼三珠樹,密策尋遺七寶鞭。
huáng miè fǎng zhōng méi yǔ lǐ, yě rén wú shì rì gāo mián
黃篾舫中梅雨里,野人無事日高眠。