tiáo xī wǎng lái fēi bù kuǎn, hé shān dào chǎng kuàng fēi yuǎn. rú hé zhe jiǎo jìng wú yuán, gū wǒ píng shēng kàn shān yǎn.
苕溪往來非不款,何山道場況非遠。如何著腳竟無緣,孤我平生看山眼。
liú láng shēng zhǎng zài xī shān, xī guāng yǐn lǜ suì yuè xián. bù wéi rén zuò jìn sòng yàng, gèng jué shī cān jiǎn yuǎn jiān.
劉郎生長在溪山,吸光飲綠歲月閒。不惟人作晉宋樣,更覺詩參簡遠間。
xiàng lái shāo dé xiāng chóu chàng, bié hòu quē rán nán lǚ wǎng. kuàng jīn jié shù shì xī fú, nà kě wú shī dào xiá xiǎng.
向來稍得相酬唱,別後闕然難屢枉。況今結束事西浮,那可無詩道遐想。
yuǎn zhāi shì wǒ yóu qí zi, bó zhòng shì wǒ nǎi qí jì. tǎng néng jù jì jué miào cí, gèng yuē rán cān bìng biǎo dì.
遠齋視我猶其子,伯仲視我乃其季。儻能俱寄絕妙辭,更約髯參並表弟。