huā quē shāng nán zhuì, yīng xuān nài xì tīng
花缺傷難綴,鶯喧奈細聽。
xī chūn chūn yǐ wǎn, zhēn zhòng cǎo qīng qīng
惜春春已晚,珍重草青青。
dī liǔ zì mián mián, yōu rén wú hèn qiān
堤柳自綿綿,幽人無恨牽。
zhǐ yōu shī bìng fā, mò jì jiào shū jiān
只憂詩病發,莫寄校書箋。
yàn yǔ céng lái kè, huā cuī yù bié rén
燕語曾來客,花催欲別人。
mò chóu chūn yòu guò, kàn zhe yòu xīn chūn
莫愁春又過,看著又新春。
shēn wài dōu wú shì, shān zhōng jiǔ bì xuān
身外都無事,山中久避喧。
pò cháo kàn rǔ yàn, liú guǒ dài tí yuán
破巢看乳燕,留果待啼猿。
shī jiā tōng jí měi, gōng bù yǔ sī xūn
詩家通籍美,工部與司勛。
gāo jiǎ suī nán dí, wēi guān ǒu shèng jūn
高賈雖難敵,微官偶勝君。
nǔ lì shěng qián fēi, rén shēng shàng shòu xī
努力省前非,人生上壽稀。
qīng yún wú zhí dào, àn shì yǒu wēi jī
青雲無直道,暗室有危機。
yàn zhuō yíng cháo kǔ, yú tān chù wǎng jīng
燕拙營巢苦,魚貪觸網驚。
qǐ yuán shēn wài shì, yì shì wǒ láo xíng
豈緣身外事,亦似我勞形。