jiǎn zhú zhū máo jiù shuǐ bīn, jìng zhōng hái dé bǎo tiān zhēn
剪竹誅茆就水濱,靜中還得保天真。
zhǐ wén shén guǐ hài yíng mǎn, bú jiàn gǔ jīn zhēng jiàn pín
只聞神鬼害盈滿,不見古今爭賤貧。
shù yǐng biàn wèi láng wǔ wū, cǎo xiāng quán dāng qǐ luó yīn
樹影便為廊廡屋,草香權當綺羅茵。
jiē qián yī piàn hóng chéng shuǐ, jiè yǔ tīng qín huó zǐ lín
階前一片泓澄水,借與汀禽活紫鱗。
nòu shuǐ gēng shān xī gù lín, zhuàng tú jiā huà fù qián xīn
耨水耕山息故林,壯圖嘉話負前心。
sù sī bìn shàng fèn chóu sè, luò wěi chuáng tóu hé kǔ yín
素絲鬢上分愁色,絡緯床頭和苦吟。
bǐ yán bù cái dāng fù huǒ, fāng shū duō kuáng bà shāo jīn
筆研不才當付火,方書多誑罷燒金。
tóng nián èr shí bā jūn zǐ, yóu chǔ yóu qín duàn hǎo yīn
同年二十八君子,游楚游秦斷好音。