sōng yīn xī dé míng, xī chuī dá sōng shēng
松因溪得名,溪吹答松聲。
liáo rào néng chuān sì, yōu qí bù zài chéng
繚繞能穿寺,幽奇不在城。
hán yān zhāi hòu sàn, chūn yǔ yè zhōng píng
寒煙齋後散,春雨夜中平。
rǎn àn cāng tái gǔ, qiào shā bái niǎo míng
染岸蒼苔古,翹沙白鳥明。
chéng fēn sēng yǐng shòu, guāng chè kè xīn qīng
澄分僧影瘦,光徹客心清。
dài fàn qīn yún xiǎng, hé zhōng jī shí míng
帶梵侵雲響,和鍾擊石鳴。
dàn pēng xīn míng shuǎng, nuǎn fàn luò huā qīng
淡烹新茗爽,暖泛落花輕。
cǐ jǐng yín nán jǐn, píng jūn huà rù jīng
此景吟難盡,憑君畫入京。