xiǎo méi líng luò xuě qī cán, hào dàng qióng chóu qǐ yì kuān
小梅零落雪欺殘,浩蕩窮愁豈易寬。
wéi yǒu lǎng yín cháng wǎn jǐng, qiě wú nóng zuì yàn chūn hán
唯有朗吟償晚景,且無濃醉厭春寒。
gāo zhāi měi xǐ zhuī pān jìn, lì jù xiān yōu shǔ hé nán
高齋每喜追攀近,麗句先憂屬和難。
shí wǔ nián qián ān kǔ jié, zhī xīn bù dú wèi tóng guān
十五年前諳苦節,知心不獨為同官。