shǐ chū shàng xī mén
始出上西门。
yáo wàng qín shì lú
遥望秦氏庐。
qín shì yǒu hǎo nǚ
秦氏有好女。
zì míng wéi nǚ xiū
自名为女休。
xiū nián shí sì wǔ
休年十四五。
wèi zōng xíng bào chóu
为宗行报仇。
zuǒ zhí bái yáng rèn
左执白杨刃。
yòu jù wǎn lǔ máo
右据宛鲁矛。
chóu jiā biàn dōng nán
仇家便东南。
pū jiāng qín nǚ xiū
仆僵秦女休。
nǚ xiū xī shàng shān
女休西上山。
shàng shān sì wǔ lǐ
上山四五里。
guān lì ā wèn nǚ xiū
关吏呵问女休。
nǚ xiū qián zhì cí
女休前置辞。
píng shēng wèi yàn wáng fù
平生为燕王妇。
yú jīn wèi zhào yù qiú
于今为诏狱囚。
píng shēng yī cēn cī
平生衣参差。
dāng jīn wú lǐng rú
当今无领襦。
míng zhī shā rén dāng sǐ
明知杀人当死。
xiōng yán yàng yàng
兄言怏怏。
dì yán wú dào yōu
弟言无道忧。
nǚ xiū jiān cí wèi zōng bào chóu
女休坚词为宗报仇。
sǐ bù yí
死不疑。
shā rén dū shì zhōng
杀人都市中。
jiǎo wǒ dōu xiàng xī
徼我都巷西。
chéng qīng luó dōng xiàng zuò
丞卿罗东向坐。
nǚ xiū qī qī yè gù qián
女休凄凄曳梏前。
liǎng tú jiā wǒ chí dāo
两徒夹我持刀。
dāo wǔ chǐ yú
刀五尺馀。
dāo wèi xià
刀未下。
tóng lóng jī gǔ shè shū xià
朣胧击鼓赦书下。