zhú yīn tíng chú xiǎn sè nóng, dào xīn ān yì jì liáo zhōng
竹蔭亭除蘚色濃,道心安逸寂寥中。
kòu mén shí yǒu qī chán kè, sǎ jiǔ duō zhāo cǎi yào wēng
扣門時有棲禪客,灑酒多招採藥翁。
jiāng jìn hǎo tīng líng qiàn yǔ, jìng xiāng piān ài huì lán fēng
江近好聽菱芡雨,徑香偏愛蕙蘭風。
wǒ cán míng huàn yóu jū shù, tuō xǐ xīn qíng wèi dé tóng
我慚名宦猶拘束,脫屣心情未得同。