bì luò wú chén qiū qì gāo, bái yún juǎn kōng rú hǎi tāo. shān rén bì sú shì yōu tǎo, yǎn míng bā jí qióng qiū háo.
碧落無塵秋氣高,白雲捲空如海濤。山人避俗事幽討,眼明八極窮秋毫。
jiù zhōng kuāng lú yǒu jiā sè, fēi liú dào xiè sān qiān chǐ. chū jīng bái hóng yǐn jiàn quán, yòu yí yù lóng guà yán bì.
就中匡廬有佳色,飛流倒瀉三千尺。初驚白虹飲澗泉,又疑玉龍掛岩壁。
wàn lǐ cháng fēng chuī bù shōu, zuò lìng máo gǔ hán sōu sōu. qī yuán ào lì qù yǐ yuǎn, cháng gēng xiān rén jīn zài bù.
萬里長風吹不收,坐令毛骨寒颼颼。漆園傲吏去已遠,長庚仙人今在不。
wǒ shēng sù zhì yì qiū hè, kǔ yīn bǐ yàn xiāng chán fù. hé dāng bo lín rú cǐ tú, tīng shuǐ kàn shān yī shēng lè.
我生素志亦丘壑,苦因筆硯相纏縛。何當卜鄰如此圖,聽水看山一生樂。