sān bǎi nián lái gōng wǔ qī, zhuī yǎ pì sāo shuí dì yī
三百年來工五七,追雅媲騷誰第一。
dú wén péng chéng chén zhèng zì, xiàng lái de fǎ jīn huá bó
獨聞彭城陳正字,向來得法金華伯。
zhōng gǔ bù xiǔ yǔ yán zài, yǐ shī jiào rén rén bù shí
終古不朽語言在,以詩教人人不識。
shàn xué shǎo líng ér bù wéi, dài rú mèng zǐ bù yán yì
善學少陵而不為,殆如孟子不言易。
shì rén wǎng wǎng tán shén xiān, biàn yù chā chì dēng qīng tiān
世人往往談神仙,便欲插翅登青天。
yāo xún dào shì xué fú ěr, cháo hū mù xī yè liàn jiān
邀尋道士學服餌,朝呼暮吸夜煉煎。
huàn gǔ yī yǔ céng wèi wù, wèi bàn huáng tíng xiū nèi dān
換骨一語曾未悟,未辦黃庭修內丹。
sú liú wú gǔ dàn yǒu ròu, há ma gǎn jìng lí lóng xiān
俗流無骨但有肉,蝦蟆敢競驪龍先。
yáo hé xǔ hún jīng lì ǒu, qīng bì duì hóng huā duì liǔ
姚合許渾精儷偶,青必對紅花對柳。
gǔ nǎi lèi wù hǔ shèng gǒu
鵠乃類鶩虎勝狗。
yóu chén rù huáng jù dù tán, dāng zhī jū shuǐ yuè zài shǒu
由陳入黃據杜壇,當知掬水月在手。
hòu shēng kě wèi cháng wén zhī, jūn yǒu hé rén shī zhě shuí
後生可畏嘗聞之,君友何人師者誰。
shuāng jǐng bái mén huàn huā mài, shí zì yòng zhèng xū yòng qí
雙井白門浣花脈,實字用正虛用奇。
yù lún páo qū yì zhēng dí, miǎo gū shè zī wú fěn zhī
郁輪袍曲異箏笛,藐姑射姿無粉脂。
tī wēi dèng jué bù kě jìn,
梯危磴絕不可近,。