qiū yè wén zhēng
秋夜聞箏
tòu shū lián fēng yáo yáng liǔ yīn, xiè cháng kōng yuè zhuǎn wú tóng yǐng. lěng diāo pán xiāng xiāo jīn shòu huǒ, yàn tóng lóng lòu dī yù hú bīng. hé chǔ yín zhēng? shēng liáo lì yún xiāo yīng, zhú qīng fēng guò duǎn líng. ěr cái wén tiān shàng xiān sháo, shēn yí zài rén jiān shèng jìng.
透疏簾風搖楊柳陰,瀉長空月轉梧桐影。冷雕盤香銷金獸火,咽銅龍漏滴玉壺冰。何處銀箏?聲嘹嚦雲霄應,逐輕風過短欞。耳才聞天上《仙韶》,身疑在人間勝境。
liáng zhōu qià biàn shì jiàn shí kū hán quán luàn yǒng, jí yáo tái luán fèng hè míng, zǒu jīn pán luàn sā lí zhū bèng. sī fēng jùn yǎn, qián zhǎo yú jīng. tiān biān yàn luò, shù shāo yún tíng. zǎo zé shì zì yàng fēn míng, gèng nà kān yīn lǜ guān qíng! qī liáng bǐ hàn zhāo jūn sāi shàng pí pá, qīng yùn rú wáng zǐ qiáo fēng qián yù shēng, yōu yáng shì zhāng jūn ruì yuè xià qín shēng. zài tīng, yù jīng. dīng níng yī qǔ yáng guān lìng, gǎn lí chóu, dòng bié xìng. wàn shì yíng huái bǎi yàng zēng, yī xǐ chén qīng.
【梁州】恰便似濺石窟寒泉亂涌,集瑤台鸞鳳和鳴,走金盤亂撒驪珠迸。嘶風駿偃,潛沼魚驚。天邊雁落,樹梢雲停。早則是字樣分明,更那堪音律關情!淒涼比漢昭君塞上琵琶,清韻如王子喬風前玉笙,悠揚似張君瑞月下琴聲。再聽,愈驚。叮嚀一曲《陽關令》,感離愁,動別興。萬事縈懷百樣增,一洗塵清。
wěi tā nà lǐ qīng lóng xiān zhǐ bīng xián yīng, ǎn zhè lǐ mán xiě huā jiān jǐn zì yíng, yuè gǎn qǐ wén yuán shào nián bìng. shì shuí jiā yù qīng, zhǐ nèn bān kě zēng, huàn de rén yī zhěn hú dié mèng ér xǐng!
【尾】他那裡輕籠纖指冰弦應,俺這裡謾寫花箋錦字迎,越感起文園少年病。是誰家玉卿,只恁般可憎,喚的人一枕胡蝶夢兒醒!