wú xīng huá fǎ jiān zhōng wáng, bù dú zuì cǎo guò zhāng xù. jì wú hé shuò shào nián zhī dá tuō, yòu wú shēn shān yǔ rén zhī tuì suō.
吳興華法兼鐘王,不獨醉草過張旭。既無河朔少年之沓拖,又無深山羽人之退縮。
gù rén xiāng yù qǐ hé xī, yín zhú tǔ guāng rú yuè bái. shǒu xiě qīng sōng zhàng zǐ gē, bǎi jīn yī zi wú suǒ xī.
故人相遇乞何夕,銀燭吐光如月白。手寫青松障子歌,百金一子無所惜。
hé wù xiǎo ér zēng wǔ mèi, yù huán fēi yàn jiē qīng guó. jiē wǒ píng shēng tū qiān tù, yè xiě yíng tóu kuì wú yì.
何物小兒憎嫵媚,玉環飛燕皆傾國。嗟我平生禿千兔,夜寫蠅頭愧無益。
wáng sūn qí hè qù bù hái, rì luò tài hú yún qì chì. jūn jiā cǐ mù shì xī yǒu, cí hàn fēng liú yǔ zhī dí.
王孫騎鶴去不還,日落太湖雲氣赤。君家此木世希有,詞翰風流與之敵。
fēn fēn zhēn yàn nà zú biàn, wǔ fū gǎn cè lián chéng bì. wù tóng yù zhěn yǒng hé shū, yī bì zhāo líng yǒng xiāng shī.
紛紛真贗那足辯,珷玞敢廁連城璧。勿同玉枕永和書,一閟昭陵永相失。