tiān fēng chuī xuě xià píng tián, fēn fēn zhú mǎ yín bēi fān. mǎ yì xǐ fēng yáo yù huán, xìng lái bù jué guò qīng shān.
天風吹雪下平田,紛紛逐馬銀杯翻。馬亦喜風搖玉環,興來不覺過青山。
qīng shān kě wàng bù kě pān, cháng hé jìng lǐ kāi yān huán. fú yún bú jiàn shān dǐng xiāng, xiǎng shì luò rì gū yún jiān.
青山可望不可攀,長河鏡里開煙鬟。浮雲不見山頂相,想是落日孤雲間。
jiàn shān fēng tóu wàng jié shí, dōng nán hǎi shuǐ bù kě jí. liù lóng bīn rì bàn hǎi hóng, zhǎng jīng jià làng xiān tiān bái.
箭山峰頭望碣石,東南海水不可極。六龍賓日半海紅,長鯨駕浪掀天白。
wàn fēng huí hé chù, jiǔ zhé shí sān pán. yī xī chū rù shān bǎi zhuǎn, wàn hè dù jǐn sōng shēng hán.
萬峰迴合處,九折十三盤。一溪初入山百轉,萬壑度盡松聲寒。
lǎo tái wàn gǔ dài shí sè, kū sōng dào zhí cāng tái liè. shí mén huà duàn yī fēng kāi, yóu xiàng yún duān tiào qīng bì.
老苔萬古帶石色,枯松倒植蒼苔裂。石門劃斷一峰開,猶向雲端眺青壁。
bú jiàn cháng ān xǔ dào níng. pī má shuí huì yǐ tiān qīng. yòu wú tiān shàng zhé xiān jīn luán kè, xuē guā yǒng cǐ qíng luán bì.
不見長安許道寧。披麻誰繪倚天青。又無天上謫仙金鑾客,削瓜詠此晴巒碧。
yǎn qián ān dé cǐ tū wù, xiǎng xiàng zào huà chū kāi pì. shī rén yǐ lái jǐ rén dào, zhǐ shuō zhōng nán yǔ sōng shǎo.
眼前安得此突兀,想像造化初開闢。詩人以來幾人到,只說終南與嵩少。
tā nián qí hè guī péng lái, yǎng tiān què xiào jiàn shān xiǎo.
他年騎鶴歸蓬萊,仰天卻笑箭山小。