huáng chén pū mǎ chū xī chéng, hū jiàn yún lín yǎn bèi míng. jìng rì jì wú shān niǎo yǔ, mǎn lán chún shì jiàn sōng shēng.
黃塵撲馬出西城,忽見雲林眼倍明。竟日寂無山鳥語,滿嵐純是澗松聲。
shí chuáng huā yǔ hé shí sǎ, chán tà chá yān tè dì shēng. kè zì qù lái zhōng fàn wài, lǎo sēng yú shì yǐ wàng qíng.
石幢花雨何時灑,禪榻茶煙特地生。客自去來鍾梵外,老僧於世已忘情。