fàn wáng gōng què yǐ cuī wéi, jī cuì bīn fēn tú huà kāi. tí niǎo bì rén chuān shù qù, lǎo sēng yíng kè xià shān lái.
梵王宮闕倚崔嵬,積翠繽紛圖畫開。啼鳥避人穿樹去,老僧迎客下山來。
cái shī shí jìng shū qīng zhú, sàn fà yún lín wò lǜ tái. zì shí gè zhōng yōu xìng shú, zhàng lí hé xī zhòng pái huái.
裁詩石徑書青竹,散發雲林臥綠苔。自識個中幽興熟,杖藜何惜重徘徊。