strong lì shǐ lái yuán strong
历史来源
1 chū zì jī xìng, qǐ yuán yú yuǎn gǔ, yǐ zǔ míng wéi shì. huáng dì de hòu dài, huáng dì yǒu èr shí wǔ gè ér zi, qí zhōng yǒu yí gè jiào zuò cāng lín, cāng lín de hòu dài jiù gēn suí tā de zǔ xiān yǐ cāng wèi xìng.
1、出自姬姓,起源于远古,以祖名为氏。黄帝的后代,黄帝有二十五个儿子,其中有一个叫做苍林,苍林的后代就跟随他的祖先以苍为姓。
2 yì chū zì jī xìng, yǐ zǔ zì wèi shì. huáng dì de sūn zi zhuān xū gāo yáng shì, yǒu bā gè cōng míng de ér zi, dōu shì zhì shì néng chén, tā men bāng zhù yáo chǔ lǐ guó jiā dà shì, zhèng jī hěn hǎo. shì chēng" bā kǎi". qí zhōng dà ér zi míng jiào cāng shū yòu zuò" cāng shū". cāng shū de hòu dài yǐ tā de zì wèi xìng, xíng chéng cāng xìng de yòu yī zhī.
2、亦出自姬姓,以祖字为氏。黄帝的孙子颛顼高阳氏,有八个聪明的儿子,都是治世能臣,他们帮助尧处理国家大事,政绩很好。世称“八恺”。其中大儿子名叫苍舒(又作“仓舒”)。苍舒的后代以他的字为姓,形成苍姓的又一支。
3 qǐ yuán yú zhōu cháo shí hòu de yī zhǒng jiào zuò" cāng rén" de guān zhí, qí hòu rén yǐ guān zhí míng wéi shì. zhōu cháo zài cháo tíng lǐ miàn shè yǒu cāng rén zhè yī guān zhí, zhuān mén guān lǐ liáng shí, shì hěn zhòng yào de guān zhí. cāng rén de hòu dài yǒu de yǐ guān míng zuò wéi xìng shì, chēng wéi cāng shì, hòu lái gǎi cāng wèi cāng, chéng wéi cāng xìng de yòu yī zhī lái yuán.
3、起源于周朝时候的一种叫作“仓人”的官职,其后人以官职名为氏。周朝在朝廷里面设有仓人这一官职,专门官理粮食,是很重要的官职。仓人的后代有的以官名作为姓氏,称为仓氏,后来改仓为苍,成为苍姓的又一支来源。
4 chū zì cāng yǔ cāng tōng. gǔ dài" cāng" yǔ" cāng" tōng, chuán shuō chuàng zào wén zì de cāng jié, gǔ dài de shū zhōng yě xiě zuò cāng yǐng dà yuē hàn dài yǐ hòu, yǒu cāng xìng gǎi wéi cāng xìng.
4、出自苍与仓通。古代“苍”与“仓”通,传说创造文字的仓颉,古代的书中也写做苍颍大约汉代以后,有苍姓改为仓姓。
strong jiā zú míng rén strong
家族名人
cāng gé: zhōu cháo shí qī yáng fán rén, xiāng wáng yǐ yáng fán wēn yuán zǎn máo zhī tián yǔ jìn, yáng fán bù fú, jìn shī wéi zhī. cāng gé dà hū dào:" dé yǐ róu zhōng guó, xíng yǐ wēi sì yí. yí wú bù gǎn fú yě, cǐ shuí fēi wáng zhī qīn yīn, qí fú zhī yě, nǎi chū qí mín."
苍葛:周朝时期阳樊人,襄王以阳樊温原攒茅之田与晋,阳樊不服,晋师围之。苍葛大呼道:“德以柔中国,刑以威四夷。宜吾不敢服也,此谁非王之亲姻,其俘之也,乃出其民。”
cāng shū: yòu zuò cāng shū, shàng gǔ gāo yáng shì bā cái zǐ zhī yī. jù zuǒ zhuàn wén gōng shí bā nián jì zǎi bā rén shì: cāng shū tuí Tu tuí ái i āi táo yǎn Y n yǎn dà lín máng M ng máng jiàng tíng jiān zhòng róng shū dá. dōu shì zhì shì néng chén, tā men bāng zhù yáo chǔ lǐ guó jiā dà shì, zhèng jī hěn hǎo. qí shèng guǎng yuān míng yǔn dǔ chéng, tiān xià zhī mín, wèi zhī bā kǎi", kǒng yǐng dá shū:" kǎi, hé yě" yán qí hé yú wù yě. cāng shū wèi bā rén zhī zhōng de lǎo dà, suǒ xiǎng de shòu zuò hěn zhǎng, yī zhí dào yǔ shùn jūn lín tiān xià, hái céng zhēn jǔ zhī shǐ zhǔ hòu tǔ, yǐ zhuàn bǎi shì, tā de hòu shì zǐ sūn jí yǐ cāng wèi xìng, yì chēng cāng shì.
苍舒:又作仓舒,上古高阳氏八才子之一。据《左传·文公十八年》记载八人是:苍舒、隤(Tuí颓)敳(ái挨)、梼戭(Yǎn演)、大临、尨(Máng忙)降、庭坚、仲容、叔达。都是治世能臣,他们帮助尧处理国家大事,政绩很好。齐、圣、广、渊、明、允、笃、诚,天下之民,谓之八恺”,孔颖达疏:“恺,和也”言其和于物也。仓舒为八人之中的老大,所享的寿祚很长,一直到禹舜君临天下,还曾祯举之使主后土,以撰百事,他的后世子孙即以仓为姓,亦称仓氏。
cāng jié: yòu zuò" cāng jǐ, shì gǔ dài shén huà rén wù, xiāng chuán wèi huáng dì shǐ guān, wén zì fā míng jiā, guān niǎo shòu zhī jī, tǐ lèi xiàng xíng ér zhì zì, yǐ dài jié shéng zhī zhèng, hòu shì fèng wèi shén. gǔ jí yì yǒu jiāng cāng jié zuò" cāng jǐ de, hàn shū yì wén zhì jí dōng hàn yán xī wǔ nián zhè cāng jié miào bēi, jūn míng shū" cāng jǐ. bì huà zhōng cāng jié xíng xiàng wèi liù mù chuán shuō wèi sì mù lǎo wēng, nóng méi shēn mù, gōng shēn qiān hé, shǐ rén gǎn dào zhì huì wú qióng.
苍颉:又作“仓虮,是古代神话人物,相传为黄帝史官,文字发明家,观鸟兽之迹,体类象形而制字,以代结绳之政,后世奉为神。古籍亦有将苍颉作“仓虮的,《汉书·艺文志》及东汉延熹五年这苍颉庙碑,均明书“苍虮。壁画中苍颉形象为六目(传说为四目)老翁,浓眉深目,躬身谦和,使人感到智慧无穷。
cāng yīng: hàn dài rén, céng guān jiāng xià tài shǒu, hòu qí zǐ sūn suì wèi jiāng xià rén.
苍英:汉代人,曾官江夏太守,后其子孙遂为江夏人。
cāng cí: sān guó shí qī dūn huáng tài shǒu, bǎi xìng duì tā shì qīng guān hái shì tān guān yì lùn fēn fēn. yī rì, pín mín wáng lǎo hàn zhuàng gào dāng dì yī bà zhāng cái zhǔ, qiáng mǎi tā de tǔ dì, qiáng nà tā nǚ ér xiǎo lán wèi qiè, xiǎo lán bù kān shòu rǔ ér tiào hé, zhì jīn xià luò bù míng. zhāng cái zhǔ zài táng shàng bǎi bān dǐ lài, tuì táng hòu hái zhǐ shǐ tóng liáo duì cāng cí xíng huì. cāng cí wèi chá míng zhēn xiàng, wēi fú sī fǎng, dé zhī dāng dì cái zhǔ yī guàn qī yā bǎi xìng, qí shì hú rén, qiáng mǎi qiáng mài, xiǎo lán yuán xiān yǐ yǔ hú rén èr hǔ xiāng ài, zhāng cái zhǔ héng dāo duó ài, bī dé xiǎo lán wú nài tóu hé de shì shí. dì èr cì shēng táng, cāng cí qiǎo miào dì chéng zhì le zhāng cái zhǔ, bǎ tā xíng huì de qián yòng yú èr hǔ hé bèi èr hǔ suǒ jiù de xiǎo lán de hūn lǐ shàng, bìng qiě bān bù le jūn tián fù bǎo hù gōng shāng de xīn fǎ lìng, dà kuài rén xīn, shǐ dūn huáng bǎi xìng guò shàng le ān dìng de shēng huó.
仓慈:三国时期敦煌太守,百姓对他是清官还是贪官议论纷纷。一日,贫民王老汉状告当地一霸张财主,强买他的土地,强纳他女儿小兰为妾,小兰不堪受辱而跳河,至今下落不明。张财主在堂上百般抵赖,退堂后还指使同僚对仓慈行贿。仓慈为查明真相,微服私访,得知当地财主一贯欺压百姓,歧视胡人,强买、强卖,小兰原先已与胡人二虎相爱,张财主横刀夺爱,逼得小兰无奈投河的事实。第二次升堂,仓慈巧妙地惩治了张财主,把他行贿的钱用于二虎和被二虎所救的小兰的婚礼上,并且颁布了均田赋、保护工商的新法令,大快人心,使敦煌百姓过上了安定的生活。
cāng zhèn: yuán cháo rén, tā yīn wèi" yù jiàng yáo", tiē rán xiàng huà, ér zhù chēng, céng bāng zhù yáo zú bǎi xìng xué xí wén huà, bìng zài yì dào liǎng páng zhòng zhí sōng shù róng shù, yǐ biàn xíng zhě, wèi hòu rén chēng sòng. zhè yàng zào fú yú mín de hǎo guān, dāng rán huì bèi lǎo bǎi xìng gǎn niàn bù yǐ.
仓振:元朝人,他因为“谕降徭”,帖然向化,而著称,曾帮助瑶族百姓学习文化,并在驿道两旁种植松树、榕树,以便行者,为后人称颂。这样造福于民的好官,当然会被老百姓感念不已。
strong qiān xǐ fēn bù strong
迁徙分布
quē cāng xìng zài dà lù hé tái wān dōu méi yǒu liè rù bǎi jiā xìng qián yī bǎi wèi. shàng gǔ shí hòu de huáng dì, shì zhù míng de shì zú shǒu lǐng, tā de bù luò chóng bài lóng tú téng. huáng dì hé yán dì yì qǐ bèi kàn zuò shì zhōng huá mín zú shǐ zǔ. huáng dì de ér zi dāng zhōng, yǒu yí gè jiào zuò cāng lín. cāng lín de hòu dài dōu yǐ cāng zuò wéi xìng shì, shì dài xiāng chuán. zài huáng dì de sūn zi dāng zhōng, yǒu yí gè jiào zuò zhuān xū de, yě shì dāng shí zhù míng de shì zú bù luò shǒu lǐng. zhuān xū de hòu dài gāo yáng shì zǐ dì bā rén, dōu shì zhì guó ān bāng de xián rén, bèi chēng wéi gāo yáng shì bā kǎi. zhè bā rén zhōng lǎo dà jiào cāng shū, tā de hòu dài yě yǐ cāng zuò wéi xìng shì, yòu xíng chéng yī zhī cāng xìng. huáng dì yǒu gè shǐ guān jiào zuò cāng jié, yě shì dāng shí zhù míng de shì zú shǒu lǐng. tā de bù luò wén huà hěn xīng shèng, ér chuán shuō hàn zì, bā guà yě dōu shì cāng jié suǒ fā míng de. zài gǔ dài," cāng" hé" cāng" shì tōng yòng de, suǒ yǐ cāng jié yǒu chēng wéi cāng yǐng ér cāng jié de hòu dài, jiù yǒu yǐ cāng zuò wéi xìng shì de, shì jīn tiān cāng xìng de yòu yí gè lái yuán.
(缺)苍姓在大陆和台湾都没有列入百家姓前一百位。上古时候的黄帝,是著名的氏族首领,他的部落崇拜龙图腾。黄帝和炎帝一起被看作是中华民族始祖。黄帝的儿子当中,有一个叫作苍林。苍林的后代都以苍作为姓氏,世代相传。在黄帝的孙子当中,有一个叫作颛顼的,也是当时著名的氏族部落首领。颛顼的后代高阳氏子弟八人,都是治国安邦的贤人,被称为高阳氏八恺。这八人中老大叫苍舒,他的后代也以苍作为姓氏,又形成一支苍姓。黄帝有个史官叫作仓颉,也是当时著名的氏族首领。他的部落文化很兴盛,而传说汉字,八卦也都是仓颉所发明的。在古代,“苍”和“仓”是通用的,所以仓颉有称为苍颍而仓颉的后代,就有以苍作为姓氏的,是今天苍姓的又一个来源。