strong lì shǐ lái yuán strong
歷史來源
1 chū zì yǐ dì míng wèi xìng, yǔ méng xìng tóng chū yī zōng. yuǎn gǔ xià cháo shí qī, zhuān xū dì de yì sūn shòu fēng yǔ shuāng méng chéng, qí hòu dài yǒu de yǐ shuāng xìng wèi xìng, xíng chéng shuāng xìng yǒu de yǐ méng xìng wèi xìng, xíng chéng méng xìng.
1、出自以地名為姓,與蒙姓同出一宗。遠古夏朝時期,顓頊帝的裔孫受封與雙蒙城,其後代有的以雙姓為姓,形成雙姓;有的以蒙姓為姓,形成蒙姓。
2 chū zì lì shǐ shàng shǎo shù mín zú de xìng shì.
2、出自歷史上少數民族的姓氏。
jù xīn táng shū suǒ zài, yí xìng yǒu shuāng shì, shuāng shě shì yě.
①據《新唐書》所載,「夷姓有雙氏,雙舍是也。」
jù zhōng guó mù sī lín yún nán zhāo tōng dì qū huí zú gài shù zài, shuāng xìng, huí zú xìng shì zhī yī. yún nán dì qū yǒu cǐ xìng.
②據《中國穆斯林·雲南昭通地區回族概述》載,雙姓,回族姓氏之一。雲南地區有此姓。
strong jiā zú míng rén strong
家族名人
shuāng jiàn: céng gēn cóng zhū xī zǐ yáng xiān shēng xué xí, qìng lì nián jiān jǔ jìn shì ér shì guān, guān hàn yáng zhī fǔ. bó xué néng wén, wèi zhèng píng hé, duì bǎi xìng hěn kuān sōng hé qì, shēn shòu lì mín ài dài, chēng tā yǒu gǔ dài xún lì fèng zhí shǒu fǎ de guān lì zhī fēng.
雙漸:曾跟從朱熹(紫陽先生)學習,慶曆年間舉進士而仕官,官漢陽知府。博學能文,為政平和,對百姓很寬鬆和氣,深受吏民愛戴,稱他有古代循吏(奉職守法的官吏)之風。
shuāng lín: qīng cháo mǎn zhōu zhèng hóng qí rén. qián lóng nián jiān, píng dìng guì zhōu hú nán miáo mín pàn luàn, lián zhàn lián jié.
雙林:清朝滿州正紅旗人。乾隆年間,平定貴州、湖南苗民叛亂,連戰連捷。
shuāng qīng: zì zhǐ chéng, jiāng xī shěng lín chuān rén, qīng guāng xù shí liù nián 1890 nián shēng, bì yè yú guì zhōu shī fàn xué táng. céng rèn guǎng zhōu dà yuán shuài fǔ cān shì. mín guó shí liù nián 1927 nián qī yuè, rèn guó mín zhèng fǔ jiāo tōng bù cān shì. cì nián èr yuè, rèn zhè jiāng shěng zhèng fǔ wěi yuán jiān mì shū zhǎng, shí èr yuè rèn guó mín zhèng fǔ jiāo tōng bù mì shū.
雙清:字止澄,江西省臨川人,清光緒十六年(1890年)生,畢業於貴州師範學堂。曾任廣州大元帥府參事。民國十六年(1927年)七月,任國民政府交通部參事。次年二月,任浙江省政府委員兼秘書長,十二月任國民政府交通部秘書。
shuāng tài zhēn: nán běi cháo shí sòng suí jùn jīn hú běi suí zhōu shì rèn, yǒu néng lì, wǔ gōng hǎo. dāng shí nán běi fēn zhì duì lì, tiān xià bù ān, fǔ guó gōng shěn yōu zhī zuò zhèn jīng zhōu, zhào jí cái jùn tài zhēn wèi le shì fèng mǔ qīn, shòu zhào bù qù. yǒu yì tiān, tài zhēn qián wǎng jiāng líng jīng shāng, bèi yōu zhī jū liú, yào tā dāng duì fù. dì èr tiān, tài zhēn táo zǒu, yōu zhī pài èr shí yú rén zhuī bǔ, bèi tài zhēn shā sǐ jǐ gè, qí yú rén bù gǎn jiē jìn, jiù bǎng jià le tā de mǔ qīn. tā zhī dào hòu, biàn qù jiàn yōu zhī. yōu zhī zhī dào tā shì gè xiào zǐ, fēi dàn méi yǒu dìng zuì, ér qiě shǎng tā wàn guàn qián, shòu yǐ duì zhǔ zhī zhí. hòu lái tā zài zhàn chǎng shàng guǒ rán biǎo xiàn dé zhì yǒng shuāng quán.
雙泰貞:南北朝時宋隨郡(今湖北隨州市)任,有能力,武功好。當時南北分治對立,天下不安,輔國公沈攸之坐鎮荊州,召集才浚泰貞為了侍奉母親,受召不去。有一天,泰貞前往江陵經商,被攸之拘留,要他當隊副。第二天,泰貞逃走,攸之派二十餘人追捕,被泰貞殺死幾個,其餘人不敢接近,就綁架了他的母親。他知道後,便去見攸之。攸之知道他是個孝子,非但沒有定罪,而且賞他萬貫錢,授以隊主之職。後來他在戰場上果然表現得智勇雙全。
shuāng shì luò: sān guó shí wèi guó míng lì, guān liáng zhōu cì shǐ, yǒu huì zhèng, shēn dé mín xīn.
雙士洛:三國時魏國名吏,官梁州刺史,有惠政,深得民心。
shuāng mí zhōu: sān guó shí wèi guó rén, rèn hé zhōu cì shǐ, yǒu huì zhèng, shēn dé mín xīn.
雙彌周:三國時魏國人,任河州刺史,有惠政,深得民心。
shuāng zi fú: táng dài míng lì, céng guān zhōu cì shǐ, dé gāo wàng zhòng, yíng lǚ èr zhōu mín zhēng fú què qǐng zhī.
雙子符:唐代名吏,曾官州刺史,德高望重,瀛、呂二州民爭伏闕請之。
strong qiān xǐ fēn bù strong
遷徙分布
quē shuāng xìng zài dà lù hé tái wān dōu méi yǒu liè rù bǎi jiā xìng qián yī bǎi wèi. shàng gǔ shí hòu de huáng dì shì zhù míng de shì zú shǒu lǐng, tā yǒu yī gè sūn zi jiào zuò zhuān xū yě shì zhù míng de bù luò shǒu lǐng. hòu lái dào le xià cháo shí hòu, xià cháo de jūn zhǔ jìng zhòng gǔ dài de wěi rén, jiù bǎ zhuān xū de hòu dài fēng dào méng shuāng chéng, qí hòu dài zhōng yǒu de yǐ dì míng zhōng de méng hé shuāng zì zuò wèi xìng shì, fēn bié chēng wèi méng shì hé shuāng shì, zhè shì jīn tiān shuāng xìng de qǐ yuán. táng dài shí hòu, shǎo shù mín zú zhōng yǒu xìng shuāng de. táng dài shí hòu yǒu hěn duō shǎo shù mín zú qiān jū zhōng yuán, tā men hé hàn rén tōng hūn, yī fāng miàn tā men dài lái zì jǐ mín zú de wén huà, yī fāng miàn tā men yòu jiē shòu hàn zú wén huà, xíng chéng le zhōng huá dà dì gè mín zú de dà jiāo róng, nà shí hòu shì zhōng huá mín zú lì shǐ shàng mín zú xìng shèng de shí qī. shuāng xìng shǎo shù mín zú yě shì qí zhōng yī zhī, tā men yě chéng wèi shuāng xìng lì shǐ shàng de yī gè fā zhǎn.
(缺)雙姓在大陸和台灣都沒有列入百家姓前一百位。上古時候的黃帝是著名的氏族首領,他有一個孫子叫作顓頊也是著名的部落首領。後來到了夏朝時候,夏朝的君主敬重古代的偉人,就把顓頊的後代封到蒙雙城,其後代中有的以地名中的蒙和雙字作為姓氏,分別稱為蒙氏和雙氏,這是今天雙姓的起源。唐代時候,少數民族中有姓雙的。唐代時候有很多少數民族遷居中原,他們和漢人通婚,一方面他們帶來自己民族的文化,一方面他們又接受漢族文化,形成了中華大地各民族的大交融,那時候是中華民族歷史上民族興盛的時期。雙姓少數民族也是其中一支,他們也成為雙姓歷史上的一個發展。