strong lì shǐ lái yuán strong
历史来源
yuán liú yī
源流一
yuán yú jī xìng, chū zì chūn qiū shí qī zhōu wáng shì dài fū jīng hóu, shǔ yú yǐ xiān zǔ míng zì wèi shì. jù yǒu guān shǐ liào jì zǎi, chūn qiū shí qī de zhōu wáng shì yǒu gè qīng shì bèi fēng yú jīng yì, yīn cǐ shǐ chēng jīng hóu. gǔ jīng yì zhī suǒ zài, jiù shì jīn hé nán shěng de luò yáng shì yí dài, zhù míng dōng hàn kē xué jiā zhāng héng zài dōng jīng fù miáo xiě luò yáng de tiān wén qì hòu tè zhēng shí jiù shuō:" luò yáng, xī xiān wáng zhī jīng yì yě. qí yǎn guān jiǔ ào, mí dì bù yíng tǔ guī cè jǐng, bù suō bù yíng, zǒng fēng yǔ zhī suǒ jiāo, rán hòu yǐ jiàn wáng chéng." chūn qiū mò qī yí dù dì chǔ wèi guó. bù guò yě yǒu xué zhě shuō jīng yì zài jīn hé běi shěng de dài chéng xiàn, zhè yǒu dài jìn yī bù kǎo zhèng.
源于姬姓,出自春秋时期周王室大夫经侯,属于以先祖名字为氏。据有关史料记载,春秋时期的周王室有个卿士被封于经邑,因此史称经侯。古经邑之所在,就是今河南省的洛阳市一带,著名东汉科学家张衡在《东京赋》描写洛阳的天文气候特征时就说:“洛阳,昔先王之经邑也。其掩观九隩,靡地不营;土圭测景,不缩不盈,总风雨之所交,然后以建王城。”春秋末期一度地处魏国。不过也有学者说经邑在今河北省的大城县,这有待进一步考证。
zài jīng hóu de hòu yì zǐ sūn zhōng, yǒu yǐ xiān zǔ míng zì wèi xìng shì zhě, chēng jīng shì, shì dài xiāng chuán zhì jīn.
在经侯的后裔子孙中,有以先祖名字为姓氏者,称经氏,世代相传至今。
yuán liú èr
源流二
yuán yú jī xìng, chū zì zhèng wǔ gōng xiǎo ér zi gòng shū duàn de fēng dì jīng, shǔ yú bì nàn gǎi xìng wèi shì. chūn qiū shí qī, jī shū duàn bèi fēng yú jīng jīn hé nán xíng yáng, jiǎn chēng jīng shū duàn, tā de zǐ sūn zhōng yǒu yǐ fēng yì míng chēng wéi xìng shì zhě, chēng jīng shì. jī shū duàn shì zhèng wǔ gōng jī huá tū de cì zǐ, qí mǔ wǔ jiāng yàn wù zhǎng zǐ jī wù shēng, duō cì qǐng qiú zhèng wǔ gōng lì jī shū duàn wèi tài zǐ, zhèng wǔ gōng wèi tóng yì.
源于姬姓,出自郑武公小儿子共叔段的封地京,属于避难改姓为氏。春秋时期,姬叔段被封于京(今河南荥阳),简称京叔段,他的子孙中有以封邑名称为姓氏者,称京氏。姬叔段是郑武公姬滑突的次子,其母武姜厌恶长子姬寤生,多次请求郑武公立姬叔段为太子,郑武公未同意。
zài jīng shū duàn de jīng shì hòu yì zǐ sūn zhōng, yǒu yīn cǐ shì jiàn bì nàn gǎi yǐ tóng yīn zì" jīng" wèi xìng shì zhě, shì dài chēng jīng shì zhì jīn.
在京叔段的京氏后裔子孙中,有因此事件避难改以同音字“经”为姓氏者,世代称经氏至今。
yuán liú sān
源流三
yuán yú yíng xìng, chū zì hàn cháo shí qī yì xué dà shī jīng fáng, shǔ yú bì nàn gǎi xìng wèi shì. hàn cháo shí qī, yǒu yí gè zhù míng de yì xué yīn lǜ xué zhě jiào lǐ jīng fáng, tā chóng shàng yì xué, zì chēng jīng tōng wǔ xíng tiān dì zhī lǜ, yīn cǐ" tuī lǜ zì dìng wèi jīng", suì yǐ" jīng" wèi xìng shì, chōng fèn biǎo míng liǎo tā duì yì xué de chì chéng mí liàn. zài hàn yuán dì liú shì zhí zhèng shí qī gōng yuán qián 48 qián 33 nián, jīng fáng yǐ yì gàn zhèng, tā bǎ zāi yì yǔ zhèng zhì xiāng lián xì, shì tú yǐ zhè zhǒng fāng shì xiàng hàn yuán dì liú shì tuī xíng zì jǐ de zhèng zhì zhǔ zhāng, jié guǒ dé zuì liǎo dàng cháo quán chén shí xiǎn, bèi zhōng shū lìng shí xiǎn luó zhī le yī dà duī zuì míng, tóu rù jiān yù, hòu zài yù zhōng qī cǎn sǐ qù.
源于嬴姓,出自汉朝时期易学大师京房,属于避难改姓为氏。汉朝时期,有一个著名的易学、音律学者叫李京房,他崇尚易学,自称精通五行天地之律,因此“推律自定为京”,遂以“京”为姓氏,充分表明了他对易学的赤诚迷恋。在汉元帝刘奭执政时期(公元前48~前33年),京房以《易》干政,他把灾异与政治相联系,试图以这种方式向汉元帝刘奭推行自己的政治主张,结果得罪了当朝权臣石显,被中书令石显罗织了一大堆罪名,投入监狱,后在狱中凄惨死去。
jīng fáng de hòu yì zǐ sūn jí zú rén wéi le bì miǎn zāi huò ér fēn fēn qiān táo, suì qǔ" jīng" de tóng yīn zì" jīng" zuò wéi xìng shì, gǎi jīng shì wèi jīng shì, shì dài xiāng chuán zhì jīn.
京房的后裔子孙及族人为了避免灾祸而纷纷迁逃,遂取“京”的同音字“经”作为姓氏,改京氏为经氏,世代相传至今。
yuán liú sì
源流四
yuán yú mǐ xìng, chū zì dōng hàn guāng wǔ dì liú xiù de zú fù liú shè, shǔ yú yǐ xiān zǔ míng zì wèi shì.
源于芈姓,出自东汉光武帝刘秀的族父刘歙,属于以先祖名字为氏。
dōng hàn shí qī, hàn guāng wǔ dì liú xiù de zú fù shū shū zhī zì jiào jīng sūn, zài dōng hàn wáng cháo jiàn lì hòu, bèi hàn guāng wǔ dì chì fēng wèi sì shuǐ wáng, fēng dì zài sì jīn ān huī suī xī, tā de hòu yì zǐ sūn zhōng yǒu yǐ xiān zǔ zhī zì hào wèi xìng shì zhě, chēng jīng sūn shì, hòu lái suí zhe lì shǐ de yǎn biàn, duō shěng wén jiǎn huà wéi shàn xìng jīng shì sūn shì, shì dài xiāng chuán zhì jīn.
东汉时期,汉光武帝刘秀的族父(叔叔)之字叫经孙,在东汉王朝建立后,被汉光武帝敕封为泗水王,封地在泗(今安徽濉溪),他的后裔子孙中有以先祖之字号为姓氏者,称经孙氏,后来随着历史的演变,多省文简化为单姓经氏、孙氏,世代相传至今。
yuán liú wǔ
源流五
yuán yú è wēn kè zú, shǔ yú hàn huà gǎi xìng wèi shì. jù shǐ jí hēi lóng jiāng zhì gǎo shì zú jì zǎi: è wēn kè zú bù lǎ mù shì, yì chēng bó lā mù shì bǐ zhā mù shì bo lā mù shì, shì jū hēi lóng jiāng hàn gǔ hé jīn hēi lóng jiāng zhōng xià yóu bù tè hā jīn nèn jiāng liú yù hé dà xiǎo xīng ān lǐng hū lún bèi ěr jīn nèi měng gǔ hū lún bèi ěr děng dì. hòu yǒu è lún chūn zú mǎn zú yǐn wèi xìng shì zhě, mǎn yǔ wèi Bulamu Hala.
源于鄂温克族,属于汉化改姓为氏。据史籍《黑龙江志稿·氏族》记载:鄂温克族布喇穆氏,亦称博拉木氏、比渣穆氏、卜拉木氏,世居黑龙江汉古河(今黑龙江中下游)、布特哈(今嫩江流域和大小兴安岭)、呼伦贝尔(今内蒙古呼伦贝尔)等地。后有鄂伦春族、满族引为姓氏者,满语为Bulamu Hala。
qīng cháo zhōng yè yǐ hòu, è wēn kè zú è lún chūn zú mǎn zú bù lǎ mù shì duō guān hàn xìng wèi jīng shì bo shì cài shì děng.
清朝中叶以后,鄂温克族、鄂伦春族、满族布喇穆氏多冠汉姓为经氏、卜氏、蔡氏等。
strong jiā zú míng rén strong
家族名人
jīng chéng fǔ
经承辅
zì lán gǔ, míng cháo jiāng dū rén. míng cháo wén shì, gè xìng wēn wén gǎo rú yǎ, pǐn gé gāo shàng, xiào xíng hěn hǎo. shào nián shí fù sāng, wèi xiào jìng mǔ qīn, yī bèi zi bù zuò guān. yǐn jū yú píng shān zhī lù, yǔ shì gé jué, yǐ tián yuán zì jū, zāi méi zhǒng zhú, gēng dú jiào yù hái zi, bìng fǔ yǎng dì di zhǎng dà chéng rén, nián qī shí wú jí ér zhōng.
字兰谷,明朝江都人。明朝文士,个性温文稿儒雅,品格高尚,孝行很好。少年时父丧,为孝敬母亲,一辈子不做官。隐居于平山之麓,与世隔绝,以田园自居,栽梅种竹,耕读教育孩子,并抚养弟弟长大成人,年七十无疾而终。
jīng wén dài
经文岱
qīng cháo jiàng lǐng, qīng mò xián fēng nián jiān dài bīng dǎ zhàng ér zǎi rù shǐ cè.
清朝将领,清末咸丰年间带兵打仗而载入史册。
jīng yuán shàn
经元善
hào lián shān. qīng cháo shí qī rén. jiā zhōng hěn fù yù, xìng qíng shàn liáng, xǐ huān shī shě bié rén. guāng xù bā jiǔ nián de shí hòu, zhí lì fā shēng shuǐ zāi. tā cóng shàng hǎi lái dào tiān jīn cóng shì jiù jì huó dòng, mù kuǎn dá jǐ bǎi wàn. xiān hòu huò dé qīng cháo jiǎng lì shí jǐ cì. shèng xuān huái dū bān diàn bào de shí hòu, tā jiā rù 30 wàn liǎng gǔ. bù jiǔ jiù bèi rèn mìng wèi shàng hǎi diàn bào jú zǒng bàn. zhōng rì jiǎ wǔ zhàn zhēng yǐ hòu zài shàng hǎi shǒu xiān chuàng bàn le nǚ xué táng. guāng xù èr shí liù nián 1 yuè, cí xǐ tài hòu xiǎng fèi chù guāng xù dì, zāo dào gè dì dì fāng xún fǔ de fǎn duì. jīng yuán shàn yǐ hòu xuǎn zhī fǔ de shēn fèn lián hé wéi xīn rén shì cài yuán péi huáng yán péi děng rén, yī gòng 1231 rén qiān míng shàng shū zǒng lǐ yá men, yāo qiú qīng cháo fàng qì zhè zhǒng dǎ suàn. qīng cháo tíng yú shì àn yǐ" pàn nì" de zuì míng, xià lìng jiāng qí dài bǔ. tā táo wáng ào mén, qǐng zhèng fǔ yú shì xiàng ào mén zǒng dū jiāo shè, yāo qiú yǐn dù. pú táo yá zǒng dū yú shì jiāng tā ruǎn jìn yú ào mén dà pào tái. yīn wèi gè fāng de fǎn duì ér bà xiū. yì hé tuán shī bài hòu, tā fǎn huí shàng hǎi, cún shì de zhù zuò yǒu jū yì chū jí.
号莲珊。清朝时期人。家中很富裕,性情善良,喜欢施舍别人。光绪八、九年的时候,直隶发生水灾。他从上海来到天津从事救济活动,募款达几百万。先后获得清朝奖励十几次。胜宣怀督班电报的时候,他加入30万两股。不久就被任命为上海电报局总办。中日甲午战争以后在上海首先创办了女学堂。光绪二十六年1月,慈禧太后想废黜光绪帝,遭到各地地方巡抚的反对。经元善以候选知府的身份联合维新人士蔡元培、黄炎培等人,一共1231人签名上书总理衙门,要求清朝放弃这种打算。清朝廷于是按以“叛逆”的罪名,下令将其逮捕。他逃亡澳门,请政府于是向澳门总督交涉,要求引渡。葡萄牙总督于是将他软禁于澳门大炮台。因为各方的反对而罢休。义和团失败后,他返回上海,存世的著作有《居易初集》。
jīng hēng yí
经亨颐
zhè jiāng shěng shàng yú rén, jīng yuán shàn zhī zhí, jiào yù jiā shè huì huó dòng jiā hé jīn shí jiā. chuàng bàn chūn huī zhōng xué bìng cháng qī cóng shì jiào yù shì yè, cān jiā guó mín gé mìng, wèi guó mín dǎng zuǒ pài yuán lǎo, zhe yǒu jīng yí yuān jīn shí shī shū huà hé jí. jīng chéng fǔ: zì lán gǔ, míng cháo jiāng dū rén. míng cháo wén shì, gè xìng wēn wén gǎo rú yǎ, pǐn gé gāo shàng, xiào xíng hěn hǎo. shào nián shí fù sāng, wèi xiào jìng mǔ qīn, yī bèi zi bù zuò guān. yǐn jū yú píng shān zhī lù, yǔ shì gé jué, yǐ tián yuán zì jū, zāi méi zhǒng zhú, gēng dú jiào yù hái zi, bìng fǔ yǎng dì di zhǎng dà chéng rén, nián qī shí wú jí ér zhōng.
浙江省上虞人,经元善之侄,教育家、社会活动家和金石家。创办春晖中学并长期从事教育事业,参加国民革命,为国民党左派元老,著有《经颐渊金石诗书画合集》。 经承辅:字兰谷,明朝江都人。明朝文士,个性温文稿儒雅,品格高尚,孝行很好。少年时父丧,为孝敬母亲,一辈子不做官。隐居于平山之麓,与世隔绝,以田园自居,栽梅种竹,耕读教育孩子,并抚养弟弟长大成人,年七十无疾而终。
strong dì wàng fēn bù strong
地望分布
jiāng shěng de shào xīng shì shàng yú xiàn jīn huá shì, ān huī shěng de hé féi shì, jiāng sū shěng de yáng zhōu shì bǎo yìng xiàn jiāng dū shì jù róng xiàn xú zhōu shì lì shuǐ xiàn zhèn jiāng shì bǎo niàn zhèn, guǎng xī zhuàng zú zì zhì qū de guì lín shì quán zhōu xiàn yǒng fú xiàn, liǔ zhōu de lù zhài xiàn lái bīn shì xīng bīn qū, shàng hǎi shì, běi jīng shì, jí lín shěng de sì píng shì, sì chuān shěng de chéng dū shì, jí lín shěng de jí lín shì, hé běi shěng de xīn jí, hé nán shěng de kāi fēng shì děng dì.
江省的绍兴市上虞县、金华市,安徽省的合肥市,江苏省的扬州市宝应县、江都市、句容县、徐州市、溧水县、镇江市宝埝镇,广西壮族自治区的桂林市全州县、永福县,柳州的鹿寨县、来宾市兴宾区,上海市,北京市,吉林省的四平市,四川省的成都市,吉林省的吉林市,河北省的辛集,河南省的开封市等地。