strong lì shǐ lái yuán strong
历史来源
1 chū zì běi wèi huáng shì shā mò xióng, wèi tuò bá shì suǒ gǎi. zhǎng sūn fù xìng běn wèi tuò bá shì, wèi hòu wèi xiàn wén dì dì sān xiōng tuò bá sōng zhī hòu. běi wèi dào wǔ dì tuò bá guī de zēng zǔ fù tuò bá yù lǜ yǒu liǎng gè ér zi: dà ér zi shā yīng xióng wèi nán bù dà rén, hào tuò bá shì xiǎo ér zi shén yì jiàn jiù shì tuò bá guī de zǔ fù, tuò bá guī jiàn lì běi wèi chēng dì hòu, yīn shā yīng xióng shì zēng zǔ fù de ér zi, jiù cì tā de ér zi wèi zhǎng sūn shì. zhǎng sūn sōng hòu lái wèi zhì tài wèi, fēng wèi běi píng wáng tā de zhí zǐ cháng sūn dào shēng lǚ jiàn zhàn gōng, wèi zhì zǎi xiàng, fēng wèi shàng dǎng wáng. tuò bá sōng yīn yǒu gōng yú wèi, shì xí wèi wáng zú dà rén. xiào wén dì shí, yǐ tuò bá xìng wèi wèi cháo huáng zú zōng shì zhī cháng mén, gù gǎi xìng wèi zhǎng sūn shì.
1、出自北魏皇室沙莫雄,为拓跋氏所改。长孙复姓本为拓跋氏,为后魏献文帝第三兄拓跋嵩之后。北魏道武帝拓跋圭的曾祖父拓跋郁律有两个儿子:大儿子沙英雄为南部大人,号拓跋氏;小儿子什翼健就是拓跋圭的祖父,拓跋圭建立北魏称帝后,因沙英雄是曾祖父的儿子,就赐他的儿子为长孙氏。长孙嵩后来位至太尉,封为北平王;他的侄子长孙道生屡建战功,位至宰相,封为上党王。拓跋嵩因有功于魏,世袭为王族大人。孝文帝时,以拓跋姓为魏朝皇族宗室之长门,故改姓为长孙氏。
2 chū zì běi wèi zhī qián yǒu zhǎng sūn shì. jù hàn shū yì wén zhì hé xiào jīng shàng jì zǎi yǒu zhǎng sūn shùn" zhǎng sūn shì shuō" èr piān, xī hàn shí qī yǐ yǒu zhǎng sūn shì.
2、出自北魏之前有长孙氏。据《汉书·艺文志》和《孝经》上记载有长孙顺“长孙氏说”二篇,西汉时期已有长孙氏。
strong jiā zú míng rén strong
家族名人
zhǎng sūn chéng: zì jì chéng 552609, zhǎng sūn wú jì zhī fù, suí cháo luò yáng rén. zì yòu xí wǔ, nián 18 suì wèi sī wèi shàng shì, gāo zǔ yī jiàn jiē yì. kāi huáng zhōng tū jué nán qīn, chéng kǒu chén xíng shì, shǒu huà shān chuān, dìng qí xū shí, jiē rú zhǐ zhǎng. suì bài wèi chē qí jiāng jūn jiān shòu xiáng shǐ zhě, dí chēng tā de mǎ shēng yǔ gōng shēng wèi" pī lì shǎn diàn", wén fēng sàng dǎn. zhōng wèi yòu xiāo jiàng jūn. zú shì xiàn.
长孙晟:字季晟(552-609),长孙无忌之父,隋朝洛阳人。自幼习武,年18岁为司卫上士,高祖一见嗟异。开皇中突厥南侵,晟口陈形势,手画山川,定其虚实,皆如指掌。遂拜为车骑将军兼受降使者,敌称他的马声与弓声为“霹雳闪电”,闻风丧胆。终为右骁将军。卒谥献。
zhǎng sūn jiǎn: běn míng qìng míng. běi zhōu luò yáng rén. shǎo fāng zhèng yǒu cāo xíng. shí sì fāng sāo dòng, jiǎn cóng zuǒ wèi jiāng jūn gōng pò sù lēi míng dá děng, yǐ gōng cì jué suǒ yú hóu. wén dì shén jìng zhī, biǎo shòu jīng zhōu cì shǐ dōng nán dào héng tái pú yè. lí mín shù bēi kè sòng. yòu yì quē liú, hòu zhēng shòu dà xíng tái shàng shū, jiān xiāng fǔ sī mǎ. fēng chāng níng gōng, shēng dà jiàng jūn, zhèn jīng zhōu. yǐ bìng hái wèi xià zhōu zǒng guǎn zú.
长孙俭:本名庆明。北周洛阳人。少方正有操行。时四方骚动,俭从左卫将军攻破宿勒明达等,以功赐爵索虞侯。文帝甚敬之,表授荆州刺史、东南道行台仆射。黎民树碑刻颂。又诣阙留,后征授大行台尚书,兼相府司马。封昌宁公,升大将军,镇荆州。以病还为夏州总管卒。
zhǎng sūn cāo: táng wáng cháo jiàn guó dí dàng nián gōng yuán 618 nián, gāo zǔ lǐ yuān zhào lìng dōng dào dà xíng tái cháng sūn cāo wèi shǎn zhōu cì shǐ. zhǎng sūn cāo shàng rèn yī shǐ, biàn dài rén shí dì chá kàn lì rén qú, jué dìng zài cǐ qú de jī chǔ shàng kuò dà guī mó, zēng jiā shuǐ liàng. yǔ sū wēi de wú bà yǐn shuǐ gōng chéng bù tóng, zhǎng sūn cāo zài jiāo kǒu dōng miàn dí tuó shuǐ shàng zhù qǐ shí bà, bìng jiā kuān jiā gāo shuǐ qú, shǐ qú shuǐ bǐ yuán lái de lì rén qú kuò dà le xǔ duō bèi. yú shì, rén men biàn jiāng cǐ qú chēng zuò" guǎng jì qú".
长孙操:唐王朝建国的当年(公元618年),高祖李渊诏令东道大行台长孙操为陕州刺史。长孙操上任伊始,便带人实地察看利人渠,决定在此渠的基础上扩大规模,增加水量。与苏威的无坝引水工程不同,长孙操在交口东面的橐水上筑起石坝,并加宽加高水渠,使渠水比原来的利人渠扩大了许多倍。于是,人们便将此渠称作“广济渠”。
zhǎng sūn huáng hòu: táng tài zōng lǐ shì mín de huáng hòu. tā céng xié zhù lǐ shì mín fā dòng" xuán wǔ mén zhī biàn", duó qǔ zhèng quán. lǐ shì mín jí wèi hòu, tā cháng quàn qí tí chàng jié jiǎn, zhòng shì fǎ zhì, xìn yòng xián chén, shēn dé táng tài zōng de jìng zhòng. tā hái cóng fēng jiàn lún lǐ guān chū fā, biān xiě le nǚ zé 10 juǎn.
长孙皇后:唐太宗李世民的皇后。她曾协助李世民发动“玄武门之变”,夺取政权。李世民即位后,她常劝其提倡节俭,重视法制,信用贤臣,深得唐太宗的敬重。她还从封建伦理观出发,编写了《女则》10卷。
zhǎng sūn wú jì: zì fǔ jī, chéng zi. táng cháo luò yáng rén, táng tài zōng huáng hòu zhī xiōng. bó shè wén shǐ, yǒu móu lüè. cóng tài zōng lǐ shì mín dìng tiān xià, gōng jū dì yī qiān lì bù shàng shū, fēng wèi qí guó gōng, yòu xǐ zhào guó gōng tài zǐ tài shī, hòu wèi gāo zōng shí fǔ zhèng dà chén, jìn shòu tài wèi, jiān xiū guó shǐ. hòu yīn fǎn duì gāo zōng lì wǔ zé tiān wèi hòu, bèi fàng zhú qián zhōu, zì yì shēn wáng. zhuàn yǒu táng lǜ shū yì.
长孙无忌:字辅机,晟子。唐朝洛阳人,唐太宗皇后之兄。博涉文史,有谋略。从太宗李世民定天下,功居第一迁吏部尚书,封为齐国公,又徙赵国公、太子太师,后为高宗时辅政大臣,进授太尉,兼修国史。后因反对高宗立武则天为后,被放逐黔州,自缢身亡。撰有《唐律疏议》。
zhǎng sūn shùn dé: lǐ shì mín wén dé huáng hòu de zú shū. cóng lǐ yuān fù zǐ tài yuán qǐ bīng, yí lù shàng gōng chéng xiàn dì, duō cān yù qí jiān, gāo zǔ jí wèi, fēng xuē guó gōng. xuán wǔ mén zhī biàn zhàn zài lǐ shì mín yī biān, lǜ bīng yǔ lǐ jiàn chéng yú dǎng dà zhàn. tài zōng jí wèi hòu yǐ gōng nǚ cì zhī. zhēn guān nián jiān, zhǎng sūn shùn dé jū guān tān lán, jǐ cì bèi xuē jué, zuì hòu bìng fā shēn sǐ. lǐ shì mín réng niàn jiù qíng jiù gōng, zèng jīng zhōu dū du, shì yuē xiāng. zhēn guān shí sān nián, fēng pī guó gōng.
长孙顺德:李世民文德皇后的族叔。从李渊父子太原起兵,一路上攻城陷地,多参与其间,高祖即位,封薛国公。玄武门之变站在李世民一边,率兵与李建成余党大战。太宗即位后以宫女赐之。贞观年间,长孙顺德居官贪婪,几次被削爵,最后病发身死。李世民仍念旧情旧功,赠荆州都督,谥曰襄。贞观十三年,封邳国公。
strong qiān xǐ fēn bù strong
迁徙分布
zhǎng sūn xìng zài dà lù hé tái wān dōu méi yǒu liè rù bǎi jiā xìng qián yī bǎi wèi. gǔ dài nán běi cháo shí qī, běi wèi de wáng zú zhōng yǒu yī wèi jiào tuò bá sōng, yīn wèi gōng láo dà, cháo tíng fēng tā wèi wáng zú dà rén, zhè gè fēng hào kě yǐ shì dài chéng xí. dào le běi wèi xiào wén dì zài wèi shí, xiào wén dì zài wèi shí, xiào wén dì xiàng hàn wén huà xué xí, jiāng tuò bá xìng gǎi wéi yuán xìng, xiào wén dì de xìng míng jiào yuán hóng. ér tuò bá sōng de hòu dài, jiù gǎi xìng wèi zhǎng sūn, yì sī shì wáng zú cháng mén de zǐ sūn, zhè gè xìng hé wáng zú dà rén de fēng hào yě xiāng hū yìng. zhǎng sūn xìng wàng zú jū jì yáng jīn shān dōng shěng dìng táo xī běi, yī shuō hé nán shěng lán fēng dōng běi. jù jùn wàng bǎi jiā xìng jì zǎi: zhǎng sūn shì wàng chū jì yáng jùn. jìn huì dì shí jiāng chén liú jùn zhī yī bù fen zhì jì yáng jùn, zài jīn hé nán shěng lán kǎo xiàn yí dài.
长孙姓在大陆和台湾都没有列入百家姓前一百位。古代南北朝时期,北魏的王族中有一位叫拓跋嵩,因为功劳大,朝廷封他为王族大人,这个封号可以世代承袭。到了北魏孝文帝在位时,孝文帝在位时,孝文帝向汉文化学习,将拓跋姓改为元姓,孝文帝的姓名叫元宏。而拓跋嵩的后代,就改姓为长孙,意思是王族长门的子孙,这个姓和王族大人的封号也相呼应。长孙姓望族居济阳(今山东省定陶西北,一说河南省兰封东北)。据《郡望百家姓》记载:长孙氏望出济阳郡。晋惠帝时将陈留郡之一部分置济阳郡,在今河南省兰考县一带。