strong lì shǐ lái yuán strong
歷史來源
yǔ wén xìng qǐ yuán yú liáo dōng, wèi nán dān yú zhī hòu. wèi jìn shí, běi fāng xiān bēi zú yǒu yǔ wén shì bù luò, zì chēng shì yán dì shén nóng shì de hòu yì, cóng zǔ xiān gé wū tú qǐ shì xí wèi xiān bēi dōng bù dà rén shí èr bù luò shǒu lǐng. hòu lái yǒu pǔ huí xí rèn dà rén, tā zài dǎ liè shí shí dào yī kē yù xǐ, shàng kè huáng dì xǐ sān zì, zì yǐ wèi shì tiān shòu shén quán, yú shì hào chēng yǔ wén shì dāng dì rén hū tiān wèi yǔ, hū jūn wèi wén, yì jí tiān zǐ. dōng jìn shí, yǔ wén shì jìn jù zhōng yuán, hào chēng yǔ wén guó, yǐ yǔ wén wèi xìng, chēng yǔ wén shì.
宇文姓起源於遼東,為南單于之後。魏晉時,北方鮮卑族有宇文氏部落,自稱是炎帝神農氏的後裔,從祖先葛烏菟起世襲為鮮卑東部大人(十二部落首領)。後來有普回襲任大人,他在打獵時拾到一顆玉璽,上刻「皇帝璽」三字,自以為是天授神權,於是號稱宇文氏(當地人呼天為「宇」,呼君為「文」,意即「天子」)。東晉時,宇文氏進據中原,號稱宇文國,以宇文為姓,稱宇文氏。
strong jiā zú míng rén strong
家族名人
yǔ wén tài: shì wèi wèi guān xī dà dū dū. běi wèi xiào wǔ dì wèi gāo huān suǒ bī, xī bēn zhǎng ān yī fù tài, jiù shǐ chēng xī wèi, fēng yǔ wén tài wèi chéng xiàng, zhuān jūn guó dà zhèng. hòu lái yǔ wén tài shā xiào wǔ dì gǎi lì nán yáng wáng yuán bǎo jù wèi dì, jí wén dì. hòu yòu fèi wén dì, lì tài zǐ yuán kuò wèi gōng dì, zì rèn tài shī, zǒng lǎn cháo zhèng. zhì qí zi jué zì chēng tiān wáng, fèi wèi, jiàn lì běi zhōu wáng cháo, zhuī zūn yǔ wén tài wèi tài zǔ wén huáng dì.
宇文泰:仕魏為關西大都督。北魏孝武帝為高歡所逼,西奔長安依附泰,舊史稱西魏,封宇文泰為丞相,專軍國大政。後來宇文泰殺孝武帝改立南陽王元寶炬為帝,即文帝。後又廢文帝,立太子元廓為恭帝,自任太師,總攬朝政。至其子覺自稱天王,廢魏,建立北周王朝,追尊宇文泰為太祖文皇帝。
yǔ wén shù: zì bó tōng, dài jùn wǔ chuān jīn nèi méng gǔ zì zhì qū wǔ chuān nán rén, chū shēn xiān bēi guì zú. běi zhōu mò yǐ jūn gōng bài shàng zhù guó, fēng bāo guó gōng. suí kāi huáng chū, bài yòu wèi dà jiāng jūn, píng chén zhī yì, rèn xíng jūn zǒng guǎn, lǜ bīng sān wàn cóng liù hé dù jiāng. shí jìn wáng yáng guǎng zhèn yáng zhōu, yù lā lǒng shù fù jǐ, suì zòu qǐng wén dì rèn shù wèi shòu zhōu cì shǐ zǒng guǎn. yáng guǎng yǔ shù jì móu duó tài zǐ wèi, shù jiàn yì guǎng shōu mǎi cháo zhōng zǎi xiàng yáng sù děng. yú shì shù sù èr rén gòng móu lì yáng guǎng wèi tài zǐ. jí hòu yáng dì jí wèi, yǔ wén shù cān yù cháo zhèng, yǔ sū wēi bìng zhòng. dì hòu yǐ shù wèi zuǒ wèi dà jiāng jūn, fēng xǔ guó gōng, zǒng lǐng jūn shì. hòu cóng yáng dì xìng yú lín, xī jī tǔ gǔ hún. dì èr nián yòu suí yáng dì xī xìng, dēng yàn zhī shān, xī yù zhū guó lái cháo. yǔ wén shù shàn yú gòng fèng, shēn dé yáng dì huān xīn, yán wú bù cóng, shì qīng cháo tíng, chǒng yù mò yǔ wèi bǐ. dàn xìng tān bǐ, jiē shòu gè fāng kuì zèng wú shù, jīn bǎo shān jī, tóng pú qiān rén, jiāo shē wú dù. dà yè bā nián 612 nián, yáng dì chū zhēng gāo lì, yǐ yǔ wén shù lǜ jūn dù yā lǜ jiāng, shù zì shì xiǎo shèng ér jiāo, zhōng gāo lì jūn yòu bīng zhī jì, jūn zhì píng rǎng, bèi gāo lì jūn yǎn jī, dà kuì bù zhǐ, sān shí wàn wǔ qiān suí jūn wéi yú èr qiān qī bǎi rén táo guī liáo dōng. yáng dì dà nù, chú shù wèi mín. cì nián yòu fù qǐ yòng, cóng zhēng gāo lì. shì yáng xuán gǎn qǐ bīng fǎn suí, yáng dì huí shī mìng shù tǎo xuán gǎn, dà pò zhī. shí èr nián, yǔ wén shù quàn yáng dì xìng jiāng dū. bù jiǔ, shù zài jiāng dū bìng zhòng. shù zi huà jí zhì jí céng yīn huò zuì bèi qiǎn, gù shù zài lín sǐ qián, qǐ qǐng yáng dì zhào gù èr zi. yáng dì yú shì yǐ huà jí wèi yòu tún wèi jiāng jūn, zhì jí wèi jiāng zuò shǎo jiān.
宇文述:字伯通,代郡武川(今內蒙古自治區武川南)人,出身鮮卑貴族。北周末以軍功拜上柱國,封褒國公。隋開皇初,拜右衛大將軍,平陳之役,任行軍總管,率兵三萬從六合渡江。時晉王楊廣鎮揚州,欲拉攏述附己,遂奏請文帝任述為壽州刺史總管。楊廣與述計謀奪太子位,述建議廣收買朝中宰相楊素等。於是述、素二人共謀立楊廣為太子。及後煬帝即位,宇文述參預朝政,與蘇威並重。帝後以述為左衛大將軍,封許國公,總領軍事。後從煬帝幸榆林,西擊吐谷渾。第二年又隨煬帝西幸,登燕支山,西域諸國來朝。宇文述善於供奉,深得煬帝歡心,言無不從,勢傾朝廷,寵遇莫與為比。但性貪鄙,接受各方饋贈無數,金寶山積,僮僕千人,驕奢無度。大業八年(612年),煬帝出征高麗,以宇文述率軍渡鴨綠江,述自恃小勝而驕,中高麗軍誘兵之計,軍至平壤,被高麗軍掩擊,大潰不止,三十萬五千隋軍惟餘二千七百人逃歸遼東。煬帝大怒,除述為民。次年又復起用,從征高麗。適楊玄感起兵反隋,煬帝回師命述討玄感,大破之。十二年,宇文述勸煬帝幸江都。不久,述在江都病重。述子化及、智及曾因獲罪被譴,故述在臨死前,乞請煬帝照顧二子。煬帝於是以化及為右屯衛將軍,智及為將作少監。
yǔ wén hù: yǔ wén yōng táng xiōng. cóng yǔ wén tài zhēng tǎo yǒu gōng, wèi tài suǒ xìn rèn. tài sǐ hòu, fǔ zuǒ tài zhī zǐ jué jiàn lì běi zhōu wáng cháo, rèn dà zhǒng zǎi, zhǎng wò jūn zhèng dà quán. hòu dú sǐ jué, lì tài zhī zǐ yù wèi dì míng dì. jì yòu shā yù, lì yù zhī dì yōng wèi dì wǔ dì. jiàn dé yuán nián, yǔ wén yōng yǔ qún shì mì móu, chéng yǔ wén hù rù gōng jiàn tài hòu shí jī shā yú gōng nèi.
宇文護:宇文邕堂兄。從宇文泰征討有功,為泰所信任。泰死後,輔佐泰之子覺建立北周王朝,任大冢宰,掌握軍政大權。後毒死覺,立泰之子毓為帝(明帝)。繼又殺毓,立毓之弟邕為帝(武帝)。建德元年,宇文邕與群侍密謀,乘宇文護入宮見太后時擊殺於宮內。
yǔ wén yōng: nán běi cháo shí běi zhōu huáng dì. 560 nián jí wèi zài wèi 18 nián. xiǎo zì ér luó tū. wǔ chuān jīn nèi méng zì zhì qū gǔ wǔ chuān rén. yǔ wén tài dì sì zǐ. wǔ chéng èr nián 560 nián, quán chén yǔ wén hù dú sǐ míng dì yǔ wén yù, lì yǔ wén yōng wèi dì. jiàn dé yuán nián 572 nián yǔ wén yōng shā yǔ wén hù, shǐ qīn zhèng. yǔ wén yōng shēng huó jiǎn pǔ, duì xià yán kù shǎo ēn, guǒ duàn míng jué, nài láo kè kǔ, zhēng fá shí cháng gōng qīn xíng zhèn. sì nián tā jué dìng fá qí bìng qīn zì tǒng jūn wéi gōng jīn yōng chéng jīn hé nán shěng luò yáng, dàn yīn bìng hái shī. cì nián yòu lǜ dà jūn fá qí, jǐ lù bìng jìn, gōng kè píng yáng jīn shān xī shěng lín fén. wéi jìn yáng jīn shān xī tài yuán xī nán shí yīn jūn shì shī lì, zì jǐ jǐn dé miǎn. qí hòu tīng cóng yǔ wén xīn sǐ zhōng qiú shēng, bài zhōng qǔ shèng zhī yì, zhōng gōng kè jìn yáng. liù nián, rù yè, miè běi qí. hòu huò miǎn jìng nèi zá hù nú bì děng wèi liáng rén. jiàn dé èr nián, yǔ wén yōng què jué sān jiào xiān hòu, yǐ rú wèi xiān, dào cì zhī, fó jiào zuì hòu. cì nián jìn fú dào èr jiào, shā mén dào shì bèi lìng hái sú, wèi lì shǐ shàng sān wǔ miè fú zhī yī. hòu tū jué qiáng shèng, shì běi qí běi zhōu wèi zài nán liǎng ér. yǔ wén yōng bù dé bù qǔ tū jué gōng zhǔ wèi hòu, miè qí zhī hòu, yú xuān zhèng yuán nián 578 nián lǜ jūn fēn wǔ dào fá tū jué, xī wèi chéng háng ér bìng sǐ.
宇文邕:南北朝時北周皇帝。560年即位在位18年。小字袻羅突。武川(今內蒙自治區古武川)人。宇文泰第四子。武成二年(560年),權臣宇文護毒死明帝宇文毓,立宇文邕為帝。建德元年(572年)宇文邕殺宇文護,始親政。宇文邕生活儉樸,對下嚴酷少恩,果斷明決,耐勞刻苦,征伐時常躬親行陣。四年他決定伐齊並親自統軍圍攻金墉城(今河南省洛陽),但因病還師。次年又率大軍伐齊,幾路並進,攻克平陽(今山西省臨汾)。圍晉陽(今山西太原西南)時因軍事失利,自己僅得免。其後聽從宇文忻「死中求生,敗中取勝」之議,終攻克晉陽。六年,入鄴,滅北齊。後豁免境內雜戶、奴婢等為良人。建德二年,宇文邕確決三教先後,以儒為先,道次之,佛教最後。次年禁佛、道二教,沙門、道士被令還俗,為歷史上「三武滅佛」之一。後突厥強盛,視北齊、北周為在南兩兒。宇文邕不得不娶突厥公主為後,滅齊之後,於宣政元年(578年)率軍分五道伐突厥,惜未成行而病死。
yǔ wén qiú: běi zhōu rén. shǎo cóng zhēng tǎo, lèi yǐ gōng fēng nán ān hóu. qín bǎo tài shōu fù hóng nóng, jí shā yuàn hé qiáo zhī zhàn, jiē yǒu gōng. yòu cóng dú gū xìn tǎo fá liáng qǐ dìng pò zhī. lèi qiān biāo qí dà jiāng jūn, kāi fǔ yí tóng sān sī. qiú měi jīng xíng zhèn, bì shēn xiān shì zú, gù shàng xià tóng xīn, zhàn wú bù kè, hòu chú quán zhōu cì shǐ, dà jiāng jūn zú.
宇文虬:北周人。少從征討,累以功封南安侯。擒寶泰、收復弘農,及沙苑、河橋之戰,皆有功。又從獨孤信討伐梁企定破之。累遷驃騎大將軍,開府儀同三司。虬每經行陣,必身先士卒,故上下同心,戰無不克,後除全州刺史,大將軍卒。
yǔ wén kǎi: suí dài yǒu míng de chéng shì guī huà jiàn zhú shè jì dà shī. zì ān lè 555612, zǔ shàng shì xiān bēi rén. chū shēng yú zhǎng ān chéng jīn xī ān shì xī běi bù. tā de fù qīn yǔ wén guì cóng xiǎo jiù xǐ huān wǔ yì yàn juàn shī wén, shǐ shū jì zài yǔ wén guì nián shào shí céng gēn suí lǎo shī xué xí, yì tiān tā què rēng xià shū běn duì lǎo shī shuō dào nán ér yīng dāng qí mǎ tí jiàn yǐ qǔ gōng míng, zěn me néng xiàng lǎo shī yī yàng zuò bó shì ne? hòu lái jiù cóng jūn zuò zhàn, duō cì róng lì zhàn gōng, shòu dào huáng shàng de fēng shǎng, zhú jiàn chéng wèi yī gè xiǎn hè jiā zú. yǔ wén kǎi de dà gē èr gē yě hé qí fù yī yàng yīn jūn gōng xiǎn hè ér bèi cè fēng yào zhí. yǔ wén kǎi yīn shì gōng chén zhī hòu, 2 suì bèi zèng jué shuāng quán xiàn bó, 6 suì jìn fēng wèi ān píng jùn gōng, suí hòu yòu lèi huò xǔ duō róng yù. dàn yǔ wén kǎi bìng méi yǒu zhuī suí fù xiōng qí mǎ dǎ zhàng, tā cóng xiǎo jiù bù xǐ huān gōng mǎ dāo qiāng zhī lèi de wǔ shì, ér xǐ huān bó lǎn qún shū xué xí zhī shí, yóu qí xǐ ài jiàn zhú fāng miàn dí zhī shí, nián qīng shí jiù yǐ bó xué duō cái ér wén míng. 20 duō suì shí céng bèi rèn yòng wèi shàng kāi fǔ gōng bù jiàng shī zhōng dài fū, chéng wèi běi zhōu zhèng quán zhǔ guǎn jiàn zhú de guǎn yuán. zhǔ chí jiàn zào xǔ duō dà xíng jiàn zhú, yóu qí shì zhǔ chí jiàn zào suí cháo xīn dū dà xìng chéng hé dōng dōu luò yáng chéng, wèi yǐ hòu gè dài dū chéng jiàn shè shù lì le yàng bǎn, zhǎn shì le yǔ bā qǐ gāo chāo de jiàn zhú jì yì hé zhuō yuè de shè jì cái huá.
宇文愷:隋代有名的城市規劃、建築設計大師。字安樂(555-612),祖上是鮮卑人。出生於長安城(今西安市西北部)。他的父親宇文貴從小就喜歡武藝、厭倦詩文,史書記載宇文貴年少時曾跟隨老師學習,一天他卻扔下書本對老師說道;「男兒應當騎馬提劍以取功名,怎麼能象老師一樣做博士呢?」後來就從軍作戰,多次榮立戰功,受到皇上的封賞,逐漸成為一個顯赫家族。宇文愷的大哥、二哥也和其父一樣因軍功顯赫而被冊封要職。宇文愷因是功臣之後,2歲被贈爵雙泉縣伯,6歲進封為安平郡公,隨後又累獲許多榮譽。但宇文愷並沒有追隨父兄騎馬打仗,他從小就不喜歡弓馬、刀槍之類的武事,而喜歡博覽群書、學習知識,尤其喜愛建築方面的知識,年輕時就以博學多才而聞名。20多歲時曾被任用為上開府、工部匠師中大夫,成為北周政權主管建築的管員。主持建造許多大型建築,尤其是主持建造隋朝新都大興城和東都洛陽城,為以後各代都城建設樹立了樣板,展示了宇扒豈高超的建築技藝和卓越的設計才華。
yǔ wén xīn: zì zhòng lè, yǔ wén kǎi zhī xiōng, běn shuò fāng rén, xǐ jīng zhào. zǔ mò dòu yú, wèi ān píng gōng. fù guì, zhōu dà sī mǎ xǔ guó gōng. xīn yòu ér mǐn huì, wèi ér tóng shí, yǔ qún bèi yóu xì, zhé wèi bù wǔ, jìn zhǐ háng liè, wú bù yòng mìng, yǒu shí zhě jiàn ér yì zhī. nián shí èr, néng zuǒ yòu chí shè, xiāo jié ruò fēi. héng wèi suǒ qīn yuē: zì gǔ míng jiāng, wéi yǐ hán bái wèi huò wèi měi tán, wú chá qí xíng shì, wèi zú duō shàng. ruò shǐ yǔ pū bìng shí, bù lìng shù zi dú shàn gāo míng yě. qí shào xiǎo kāng kǎi rú cǐ. nián shí bā, cóng zhōu qí wáng xiàn tǎo tū jué yǒu gōng, bài yí tóng sān sī, cì jué xìng gù xiàn gōng. wéi xiào kuān zhī zhèn yù bì yě, yǐ xīn xiāo yǒng, qǐng yǔ tóng háng. lǚ yǒu zhàn gōng, jiā wèi kāi fǔ biāo qí jiāng jūn, jìn jué huà zhèng jùn gōng, yì èr qiān hù.
宇文忻:字仲樂,宇文愷之兄,本朔方人,徙京兆。祖莫豆於,魏安平公。父貴,周大司馬、許國公。忻幼而敏慧,為兒童時,與群輩遊戲,輒為部伍,進止行列,無不用命,有識者見而異之。年十二,能左右馳射,驍捷若飛。恆謂所親曰:「自古名將,唯以韓、白、衛、霍為美談,吾察其行事,未足多尚。若使與仆並時,不令豎子獨擅高名也。」其少小慷慨如此。年十八,從周齊王憲討突厥有功,拜儀同三司,賜爵興固縣公。韋孝寬之鎮玉壁也,以忻驍勇,請與同行。屢有戰功,加位開府、驃騎將軍,進爵化政郡公,邑二千戶。
yǔ wén qìng: zì shén qìng, suí dài hé nán shěng luò yáng rén, chén shēn yǒu qì jú, shǎo yǐ cōng mǐn jiàn zhī. zhōu chū, shòu yè dōng guān, pō shè jīng shǐ. jì ér wèi rén yuē: shū zú jì xìng míng ér yǐ, ān néng jiǔ shì bǐ yàn, wèi fǔ rú zhī yè yú shí wén zhōu mín yí xiāng jù wèi luàn, qìng yīng mù cóng zhēng. zéi jù bǎo yán gǔ, jìng lù xuán jué, qìng shù mǎ ér jìn, xí pò zhī, yǐ gōng shòu dū du. wèi wáng zhí zhī zhèn shān nán yě, yǐn wèi zuǒ yòu. qìng shàn shè, yǒu dǎn qì, hǎo gé měng shòu, zhí shén zhuàng zhī. shāo qiān chē qí dà jiāng jūn yí tóng sān sī zhù guó fǔ yuàn. jí zhū yǔ wén hù, qìng yǒu móu yān, jìn shòu biāo qí dà jiāng jūn, jiā kāi fǔ. hòu cóng wǔ dì gōng hé yīn, xiān dēng pān dié, yǔ zéi duǎn bīng jiē zhàn, liáng jiǔ, zhōng shí nǎi zhuì, jué ér hòu sū. dì láo zhī yuē: qīng zhī yú yǒng, kě yǐ jiǎ rén yě. fù cóng wǔ dì bá jìn zhōu. qí hòu qí shī dà zhì, qìng yǔ yǔ wén xiàn qīng qí ér chān, zú yǔ zéi xiāng yù, wèi zéi suǒ jiǒng. xiàn tǐng shēn ér dùn, qìng tuì jù fén qiáo, zhòng zéi zhēng jìn, qìng yǐn gōng shè zhī, suǒ zhōng rén mǎ bì dào, zéi nǎi shāo què. jí pò gāo wěi, bá gāo bì, kè bīng zhōu, xià xìn dōu, qín gāo jiē, gōng bìng jū zuì. zhōu wǔ dì zhào yuē: qìng xūn yōng zǎo zhe, yīng wàng huá yuǎn, chū nèi zhī jī, jiǎn zài zhèn xīn. róng chē zì xī, jù zǒng xíng zhèn, dōng xià dàng dìng, shí yǒu mào gōng. gāo wèi rù lǐ, yí chóng róng cè. yú shì jìn wèi dà jiāng jūn, fēng rǔ nán jùn gōng,
宇文慶:字神慶,隋代河南省洛陽人,沉深有器局,少以聰敏見知。周初,受業東觀,頗涉經史。既而謂人曰:「書足記姓名而已,安能久事筆硯,為腐儒之業1於時文州民夷相聚為亂,慶應募從征。賊據保岩谷,徑路懸絕,慶束馬而進,襲破之,以功授都督。衛王直之鎮山南也,引為左右。慶善射,有膽氣,好格猛獸,直甚壯之。稍遷車騎大將軍、儀同三司、柱國府掾。及誅宇文護,慶有謀焉,進授驃騎大將軍,加開府。後從武帝攻河陰,先登攀堞,與賊短兵接戰,良久,中石乃墜,絕而後蘇。帝勞之曰:「卿之餘勇,可以賈人也。」復從武帝拔晉州。其後齊師大至,慶與宇文憲輕騎而覘,卒與賊相遇,為賊所窘。憲挺身而遁,慶退據汾橋,眾賊爭進,慶引弓射之,所中人馬必倒,賊乃稍卻。及破高緯,拔高壁,克并州,下信都,禽高湝,功並居最。周武帝詔曰:「慶勛庸早著,英望華遠,出內之績,簡在朕心。戎車自西,俱總行陣,東夏盪定,實有茂功。高位縟禮,宜崇榮冊。」於是進位大將軍,封汝南郡公,
yǔ wén róng: táng dài jīng zhào wàn nián rén, míng biàn yǒu lì gàn. kāi yuán chū, bài jiān chá yù shǐ, chōng shǐ sōu kuò hù kǒu, zòu zhì quàn nóng pàn guān shí rén, fēn háng tiān xià, pō rǎo rén bù biàn. jìn yù shǐ zhōng chéng, chū wèi wèi zhōu cì shǐ. qǐng fù jiǔ hé jiù dào, kāi dào tián yǐ lì rén, huí yì lù yùn. rù wèi hóng lú qīng, jiān hù bù shì láng, zhuǎn huáng mén shì láng, tóng zhōng shū mén xià píng zhāng shì. jiàn sòng jǐng wèi yòu chéng xiàng, péi yào qīng xǔ jǐng xiān wèi shì láng, shén yǔn cháo tíng zhī wàng. wèi jǐ bà xiāng, zuò shì biǎn yán zhōu zú.
宇文融:唐代京兆萬年人,明辨有吏干。開元初,拜監察御史,充使搜括戶口,奏置勸農判官十人,分行天下,頗擾人不便。進御史中丞,出為魏州刺史。請復九河舊道,開稻田以利人,回易陸運。入為鴻臚卿,兼戶部侍郎,轉黃門侍郎,同中書門下平章事。薦宋璟為右丞相,裴耀卿、許景先為侍郎,甚允朝廷之望。未幾罷相,坐事貶嚴州卒。
yǔ wén huà jí: suí dài pàn chén. dài jùn wǔ chuān jīn shǔ nèi méng gǔ zì zhì qū rén. yáng dì shí wèi yòu tún wèi jiāng jūn. dà yè shí sì nián 618 nián yú jiāng dū jīn jiāng sū shěng yáng zhōu yǔ sī mǎ dé kān fā dòng bīng biàn, shā yáng dì, lì qín wáng yáng hào, rèn dà chéng xiàng. xuán bèi lǐ mì jī pò, lǜ zhòng zǒu wèi xiàn jīn hé běi shěng dà míng dōng, shā sǐ yáng hào, zì lì wèi dì. cì nián wèi dòu jiàn dé qín shā.
宇文化及:隋代叛臣。代郡武川(今屬內蒙古自治區)人。煬帝時為右屯衛將軍。大業十四年(618年)於江都(今江蘇省揚州)與司馬德堪發動兵變,殺煬帝,立秦王楊浩,任大丞相。旋被李密擊破,率眾走魏縣(今河北省大名東),殺死楊浩,自立為帝。次年為竇建德擒殺。
yǔ wén xū zhōng: jīn dài shī rén. zì shū tōng 10791146, bié hào lóng xī. chéng dū huá yáng jīn chéng dū shì rén. běi sòng huī zōng dà guān sān nián 1109 nián jìn shì, guān zhì zī zhèng diàn dà xué shì. nán dù hòu rèn huáng mén shì láng. nán sòng gāo zōng jiàn yán èr nián 1128 nián shǐ jīn, bèi ruǎn jìn. huò shì hòu shì jīn wèi lǐ bù shàng shū hàn lín xué shì chéng zhǐ, fēng hé nèi jùn kāi guó gōng, bìng bèi zūn wèi guó shī. huáng tǒng èr nián 1142 nián jīn yí wén nán sòng suǒ qí jiā shǔ běi qiān. huáng tǒng liù nián 1146 nián, shàng jīng huì níng fǔ de yī bù fen sòng cháo fú lǔ mì móu fèng xū zhōng wèi shuài, duó bīng zhàng nán bēn, shì jué, zhào xì yù, jū zhì wú zhuàng, réng bèi shā. yǔ wén xū zhōng de shī gē chuàng zuò kě yǐ fēn wèi qián hòu liǎng qī. xiě yú liǎng sòng shí de zuò pǐn cún liú bù duō, shī jiào píng tán, zhǔ yào shū fā gè rén de jī lǚ xián chóu. rù jīn bèi qiú qī jiān shī fēng yī biàn, měi duō gǎn fèn zhī cí, rú zài jīn rì zuò sān shǒu qí yī: mǎn fù shī shū màn gǔ jīn, pín nián liú luò yì shāng xīn. nán guān zhōng rì qiú jūn fǔ, běi yàn hé shí dào shàng lín? kāi kǒu cuī tuí kōng bào piáo, xié jiān bēn zǒu shàng yāo jīn. mò yé lì jiàn jīn ān zài, bù zhǎn xié hèn zuì shēn qí tā yī xiē shī, rú shàng wū lín tiān shǐ chūn rì jǐ yǒu suì shū huái guò jū yōng guān ān dìng dào zhōng děng, huò pī píng jīn rén bèi méng, huò xiě chū sài sī xiāng zhī qíng, dōu jiào yǒu nèi róng hé gǎn qíng, yǔ táo chán zhī lèi xiě xiāo chén zhī sī de zuò pǐn xíng chéng xiān míng de duì zhào.
宇文虛中:金代詩人。字叔通(1079-1146),別號龍溪。成都華陽(今成都市)人。北宋徽宗大觀三年(1109年)進士,官至資政殿大學士。南渡後任黃門侍郎。南宋高宗建炎二年(1128年)使金,被軟禁。獲釋後仕金為禮部尚書、翰林學士承旨,封河內郡開國公,並被尊為「國師」。皇統二年(1142年)金移文南宋、索其家屬北遷。皇統六年(1146年),上京會寧府的一部分宋朝俘虜密謀奉虛中為帥,奪兵仗南奔,事覺,詔系獄,鞫治無狀,仍被殺。宇文虛中的詩歌創作可以分為前後兩期。寫於兩宋時的作品存留不多,詩較平談,主要抒發個人的羈旅閒愁。入金被囚期間詩風一變,每多感憤之辭,如《在金日作三首》其一:「滿腹詩書漫古今,頻年流落易傷心。南冠終日囚軍府,北雁何時到上林?開口摧頹空抱朴,脅肩奔走尚腰金。莫邪利劍今安在,不斬□邪恨最深1其他一些詩,如《上烏林天使》、《春日》、《己酉歲書懷》、《過居庸關》、《安定道中》等,或批評金人背盟,或寫出塞、思鄉之情,都較有內容和感情,與逃禪之類寫消沉之思的作品形成鮮明的對照。
yǔ wén chéng dū: shuō táng xìng táng chuán děng shū zhōng rén wù. yǔ wén huà jí zhī zǐ, chēng wèi suí cháo dì èr tiáo hǎo hàn, shǐ yī tiáo 400 jīn zhòng fèng chì liú jīn tǎng, chuán shuō wèi jiǔ tiān yīng yuán léi shén pǔ huà tiān zūn zhuǎn shì. céng yǔ tiān xià dì yī hǎo hàn lǐ yuán bà bǐ wǔ, shǒu tí sān bǎi jīn jīn shī shàng jīn diàn, miàn bù gǎi sè. yǔ wén huà jí cuàn wèi, mìng yǔ wén chéng dū rù gōng shā sǐ suí yáng dì, fēng wǔ ān wáng zǐ. hòu shí bā jiā fǎn wáng tǎo yǔ wén huà jí, yǔ wén chéng dū bèi lǐ yuán bà suǒ shā.
宇文成都:《說唐》、《興唐傳》等書中人物。宇文化及之子,稱為隋朝第二條好漢,使一條400斤重鳳翅鎦金钂,傳說為九天應元雷神普化天尊轉世。曾與天下第一好漢李元霸比武,手提三百斤金獅上金殿,面不改色。宇文化及篡位,命宇文成都入宮殺死隋煬帝,封武安王子。後十八家反王討宇文化及,宇文成都被李元霸所殺。
strong qiān xǐ fēn bù
遷徙分布
strong quē yǔ wén xìng zài dà lù yǔ tái wān jūn wèi jìn rù qián yī bǎi dà xìng. cóng zhōu shū wén dì jì hé tōng zhì shì zú lüè liǎng shū shàng kǎo jiū, kě zhī yǔ wén liǎng gè zì, dōu shì cóng dāng shí xiān bēi yǔ fān yì guò lái de, yǔ shì tiān de yì sī, wén shì jūn de yì sī. nán běi cháo shí de zhōng yuán dì qū, bīng huāng mǎ luàn, xǔ duō wài zú dōu xiǎng lái zhōng yuán dǎ tiān xià, ér yuán jū liáo dōng de yǔ wén shì de shǐ zǔ, yóu yú wú yì jiān huò dé yī kuài yù xǐ yú hé, rèn wèi yù yì yào tā men dāng huáng dì, suǒ yǐ, bù dàn bǎ guó hào gǎi wèi yǔ wén, shèn zhì lián qí qiú zhǎng yī jiā rén, yě dōu gǎi xìng le yǔ wén. yě xǔ zhēn de shì tiān yì, xiān bēi zú de zhè yī zhī zú rén yǐ yǔ wén wèi shì zhī hòu, guǒ rán dǎ chū le tiān xià, dāng shàng le huáng dì, jiàn lì le wǒ guó lì shǐ shàng de běi zhōu wáng cháo. yǔ wén shì de dé xìng, dà yuē dà 1500 yǐ qián. fā xiáng dì diǎn yīng gāi shì xiàn zài suī yuǎn de wǔ chuān yī dài. yǔ wén fù xìng zài lì shǐ shàng chēng dì zhě gòng 6 rén, chuàng lì běi zhōu wáng cháo, lì guó 25 nián. wàng zú jū zhào jùn jīn hé běi shěng zhào xiàn hòu lái jū tài yuán jùn jīn shān xī shěng tài yuán xiàn.
(缺)宇文姓在大陸與台灣均未進入前一百大姓。從《周書·文帝紀》和《通志·氏族略》兩書上考究,可知「宇文」兩個字,都是從當時鮮卑語翻譯過來的,「宇」是天的意思,「文」是君的意思。南北朝時的中原地區,兵荒馬亂,許多外族都想來中原打天下,而原居遼東的宇文氏的始祖,由於無意間獲得一塊玉璽於河,認為寓意要他們當皇帝,所以,不但把國號改為宇文,甚至連其酋長一家人,也都改姓了宇文。也許真的是「天意」,鮮卑族的這一支族人以宇文為氏之後,果然打出了天下,當上了皇帝,建立了我國歷史上的北周王朝。宇文氏的得姓,大約大1500以前。發祥地點應該是現在綏遠的武川一帶。宇文複姓在歷史上稱帝者共6人,創立北周王朝,立國25年。望族居趙郡(今河北省趙縣);後來居太原郡(今山西省太原縣)。