bào piáo zǐ yuē: hàn mò yǒu mí héng zhě, nián èr shí yǒu sān, kǒng wén jǔ chǐ guò zhī mìng, shēn jū jiǔ liè, wén xué guān qún, shǎo zhǎng chēng yù, míng wèi shū jué, ér yǒu héng yú bù yī, yòu biǎo jiàn zhī yú hàn cháo, yǐ wèi yí qǐ jiā zuò tái láng.
抱朴子曰:漢末有禰衡者,年二十有三,孔文舉齒過知命,身居九列,文學冠群,少長稱譽,名位殊絕,而友衡於布衣,又表薦之於漢朝,以為宜起家作台郎。
yún: wéi yuè jiàng shén, yì rén bìng chū. mù suǒ yī jiàn, zhé sòng yú kǒu. ěr suǒ piē wén, bù wàng yú xīn. xìng yǔ dào hé, sī ruò yǒu shén. qí tàn zhī rú cǐ. héng yóu xǔ xià, zì gōng qīng guó shì yǐ xià, héng chū bù chēng qí guān, jiē míng zhī yún ā mǒu, huò yǐ xìng hū zhī wèi mǒu ér, hū kǒng róng wèi dà ér, hū yáng xiū wèi xiǎo ér. xún yù yóu qiáng kě yǔ yǔ, guò cǐ yǐ zhù, jiē mù gěng ní ǒu, shì rén ér wú rén qì, jiē jiǔ wèng yǐn náng ěr. bǎi guān dà huì, héng shí zài zuò, hū pín cù qī chuàng, āi tàn kāng kǎi, huò jī zhī yuē: yīng háo lè jí, fēi suǒ tàn yě. héng miǎn lì shì chóu zhòng ér dá yuē: zài cǐ jī shī liè jiù zhī jiān, rén rén ān néng bù bēi hū?
云:「惟岳降神,異人並出。目所一見,輒誦於口。耳所瞥聞,不忘於心。性與道合,思若有神。』其嘆之如此。衡游許下,自公卿國士以下,衡初不稱其官,皆名之雲阿某,或以姓呼之為某兒,呼孔融為大兒,呼楊修為小兒。荀彧猶強可與語,過此以住,皆木梗泥偶,似人而無人氣,皆酒瓮飲囊耳。百官大會,衡時在坐,忽顰蹙悽愴,哀嘆忼慨,或譏之曰:「英豪樂集,非所嘆也。」衡眄歷視稠眾而答曰:「在此積屍列柩之間,仁人安能不悲乎?」
cáo gōng cháng qiè chǐ yù shā zhī, rán fù wú zhèng yǒu rù fǎ yīng dài zhī zuì, yòu xī yǒu shā rú shēng zhī míng, nǎi zhé zuò gǔ lì, héng le wú huǐ qíng chǐ sè, nǎi fù jiǎo yú zhù, kǒu jiù chuī zhī, nǎi yǒu yì shēng, bìng yáo gǔ zhào jī gǔ, wén zhě bù zhī qí yī rén yě. ér lùn gèng jù, wú suǒ gù jì, xún wáng zǒu tóu jīng zhōu mù liú biǎo, biǎo yù zuò shū yǔ sūn quán, tǎo nì yú shí yǐ quán jù jiāng dōng, dài jiǎ bǎi wàn, yù jié fǔ chē zhī yuán, yǔ gòng jù zhōng guó, shǐ zhū wén shì lì cǎo, jǐn sī ér bù dé biǎo yì. nǎi shì héng. héng shěng zhī yuē: dàn yù shǐ sūn zuǒ yòu chí dāo ér shì zhī zhě, cǐ kě yòng ěr, tǎng lìng zhāng zi bù jiàn cǐ, dà rǔ rén yě. jí cuī huài tóu dì, biǎo chàng rán yǒu guài sè, wèi héng yuē: wèi liǎo bù zhōng yún chú hū? xī zhī yě.
曹公嘗切齒欲殺之,然復無正有入法應殆之罪,又惜有殺儒生之名,乃謫作鼓吏,衡了無悔情恥色,乃縛角於柱,口就吹之,乃有異聲,並搖鼓兆擊鼓,聞者不知其一人也。而論更劇,無所顧忌,尋亡走投荊州牧劉表,表欲作書與孫權,討逆於時已全據江東,帶甲百萬,欲結輔車之援,與共距中國,使諸文士立草,盡思而不得表意。乃示衡。衡省之曰:「但欲使孫左右持刀兒視之者,此可用爾,儻令張子布見此,大辱人也。」即摧壞投地,表悵然有怪色,謂衡曰:「為了不中芸鋤乎?惜之也。
héng suǒ zhǐ bǐ, biàn gèng shū zhī, zhòng suǒ zuò yǒu shí yú tōng, héng fán yī lì shì zhī ér yǐ, àn jì shū zhī, bì yǐ hái biǎo. biǎo yǐ hái zhǔ, huò yǒu lù suǒ zuò zhī běn yě, yǐ bǐ xiào zhī, wú yī zì cuò, nǎi gè dà jīng. biǎo nǎi qǐng héng gèng zuò, héng jí zuò chéng, shǒu bù tíng chuò, biǎo shén yǐ yǐ wèi jiā ér shī yòng yān.
」衡索紙筆,便更書之,眾所作有十餘通,衡凡一歷視之而已,暗記書之,畢以還表。表以還主,或有錄所作之本也,以比校之,無一字錯,乃各大驚。表乃請衡更作,衡即作成,手不停輟,表甚以以為佳而施用焉。
héng jiāo ào zhuǎn shén, yī zhōu rén shì, mò bù zēng huì, ér biǎo yì bù fù kān, yù shā zhī. huò jiàn yǐ wèi cáo gōng míng wèi yán kù, yóu néng róng rěn, héng shǎo yǒu xū míng, ruò yī zhāo shā zhī, zé tiān xià yóu shì, mò fù nǐ zú yú jīng chǔ zhě yě. biǎo suì qiǎn zhī. héng zǒu dào xià kǒu, yī jiāng jūn huáng zǔ, zǔ dài yǐ shàng bīn. zǔ dà ér huáng shè, yǔ héng xié xíng, guò rén mù xià, jù dú bēi míng yī guò ér qù.
衡驕傲轉甚,一州人士,莫不憎恚,而表亦不復堪,欲殺之。或諫以為曹公名為嚴酷,猶能容忍,衡少有虛名,若一朝殺之,則天下游士,莫復擬足於荊楚者也。表遂遣之。衡走到夏口,依將軍黃祖,祖待以上賓。祖大兒黃射,與衡偕行,過人墓下,俱讀碑銘一過而去。
jiǔ zhī, shè yuē: qián suǒ shì bēi wén dà jiā, hèn bù xiě yě. héng yuē: qīng cún qí míng mù ěr. wǒ yī lǎn shàng jì zhī. jí wèi àn shū zhī, mò yǒu yī zì, shí quē, nǎi bù fēn míng. héng yǔ bàn zì, yuē: yí cǐ dāng zuò mǒu zì. kǒng bù shěn yě. shè shěng kě xià yǒu quē wén. suī yán xíng qīng rén, níng yuàn róng xiǎn, shì yǐ gāo yóu fèng lín, bù néng yōu yì hāo lái, rán xiū jǐ bó cì, mí ér bù jué, gù kāi kǒu jiàn zēng, jǔ zú dǎo huò. jī rú cǐ zhī jì liǎ, yì hé lǐ róng yú tiān xià ér dé qí sǐ zāi? yóu xiāo míng hú huān, cóng jiē bù xǐ, yīn xiǎng bù gǎi, yì chù hé yì. xǔ xià, rén wù zhī hǎi yě. wén jǔ wèi zhī zhǔ rèn, hé zhī zú yǐ zhì dào, yú cǐ bù ān, yǐ kě zhī yǐ. yóu bì sǐ zhī bìng, yú fù yuè rén, suǒ wú rú hé. xiǔ mù qiān dìng, bān shū ōu yě suǒ bù néng jiàng yě. ér fù zǒu tóu jīng chǔ jiān, zhōng xiàn jí hài, cǐ nǎi héng měng bì zhī xiào yě. gài yù zhī ér bù néng dé, fēi néng dé ér fú yòng zhě yǐ. yú xì cái shì, kě wù jiè zāi!
久之,射曰:「前所視碑文大佳,恨不寫也。」衡曰:「卿存其名目耳。我一覽尚記之。」即為暗書之,末有一字,石缺,乃不分明。衡與半字,曰:「疑此當作某字。恐不審也。」射省可(下有缺文)。雖言行輕人,寧願榮顯,是以高游鳳林,不能幽翳蒿萊,然修己駁刺,迷而不覺,故開口見憎,舉足蹈禍。齎如此之伎倆,亦何理容於天下而得其死哉?猶梟鳴狐嚾,從皆不喜,音響不改,易處何益。許下,人物之海也。文舉為之主任,荷之足以至到,於此不安,已可知矣。猶必死之病,俞附越人,所無如何。朽木鉛鋌,班輸歐冶所不能匠也。而復走投荊楚間,終陷極害,此乃衡懵蔽之效也。蓋欲之而不能得,非能得而弗用者矣。於戲才士,可勿戒哉!
jī shēng yuē: wú suǒ huò zhě, héng zhī xū míng yě zi suǒ lùn zhě, héng zhī shí bìng yě. gǎn bù wù mèi yú zhǐ nán, tóu zhàng yú zhé zhōng hū!
嵇生曰:「吾所惑者,衡之虛名也;子所論者,衡之實病也。敢不寤寐於指南,投杖於折中乎!」