bào piáo zǐ yuē: huá zhāng zǎo wèi, fēi méng sǒu suǒ wán yīng yì zhī cái, fēi qiǎn duǎn suǒ shí. fū zhān shì bù néng jiē wù, zé yǎn lóng yǔ sù hè tóng jià yǐ cōng jiàn bù zú xiāng shè, zé jùn mín yǔ yōng fū yī gài yǐ. yǎn bù jiàn, zé měi bù rù shén yān mò zhī yǔ, zé shāng zhī zhě zhì yān. qiě fú ài zēng hǎo è, gǔ jīn bù jūn, shí yí sú yì, wù tóng jià yì. pì zhī xià hòu zhī huáng, nǎng zhí lián chéng, yù zhī yú jīn, jiàn yú tóng tiě. gù xī yǐ yǐn jū qiú zhì wèi gāo shì, jīn yǐ shān lín zhī rú wèi bù xiào. gù shèng shì zhī liáng gàn, nǎi àn sú zhī zuì rén yě wǎng zhě zhī jiè jié, nǎi mò yè zhī léi liè yě.
抱朴子曰:華章藻蔚,非矇瞍所玩;英逸之才,非淺短所識。夫瞻視不能接物,則兗龍與素褐同價矣;聰鑒不足相涉,則俊民與庸夫一概矣。眼不見,則美不入神焉;莫之與,則傷之者至焉。且夫愛憎好惡,古今不均,時移俗易,物同價異。譬之夏後之璜,曩直連城,鬻之於今,賤於銅鐵。故昔以隱居求志為高士,今以山林之儒為不肖。故聖世之良榦,乃暗俗之罪人也;往者之介潔,乃末葉之羸劣也。
hóng wěi zhī shì, lǚ dào zhī shēng, qí chóng xìn fěi tú zhòng rèn zhī qiáng, qí yuān zé bù wéi lǚ liáng zhī shēn yě, gù duǎn jìn bù néng shǎng, ér qiǎn cù bù néng cè yān. yīn yǐ yì hū jǐ ér báo zhī yǐ, yǐ bù qiú wǒ ér jí zhī yǐ, bù guì bù yòng, hé zú yán hū? nǎi yǒu bō āi chén yú bái guī, shēng chuāng nè yǒu yú yù jī, shàn cī léi tóng, gōng fá dú lì, céng cān méng jié piāo zhī gòu, cháo xǔ huò chuān yú zhī bàng. zì fěi míng bìng xuán xiàng, xuán jiàn biǎo wēi zhě, yān néng pī ní chōu lún yù, chéng chuān duō shěn zhū zāi! fū guī zhāng jū sì ér bù shòu, shěn nǎi yì yú pán pú hū? qí shì kòu jiǎo ér jiàn è, kuàng nǎi qián yú sì yáng sǒu hū?
弘偉之士,履道之生,其崇信匪徒重仞之牆,其淵澤不唯呂梁之深也,故短近不能賞,而淺促不能測焉。因以異乎己而薄之矣,以不求我而疾之矣,不貴不用,何足言乎?乃有播埃塵於白珪,生瘡疒有於玉肌,訕疵雷同,攻伐獨立,曾叄蒙劫剽之垢,巢許獲穿窬之謗。自匪明並懸象,玄鑒表微者,焉能披泥抽淪玉,澄川掇沈珠哉!夫珪璋居肆而不售,矧乃翳於槃璞乎?奇士扣角而見遏,況乃潛於四羊藪乎?
sūn bìn sī chěng qí mì lüè, ér sī mǎ yuè zhī hán fēi yuàn jiàn zhì jī, ér lǐ sī shā zhī jiǎ yì kāng kǎi, huái jīng guó zhī shù, ér wǔ fū pái zhī zǐ zhèng zhōng liáng, yǒu kuāng wēi zhī jù, ér gōng xiǎn xiàn zhī. hé shì suǒ yǐ bào pú ér qì xuè, qín xī suǒ yǐ fā fèn ér suì shǒu yě. fū yù shí yì bié yú xián yú, ài bǎo qíng dǔ yú hǎo shì, yǐ yì bié zhī bǎo, hé dǔ hǎo zhī wù, yóu huò zuì jié zhǐ, lì shì shòu wū. kuàng hū nán zhī zhī xián, fēi yì suǒ jí, chán rén huà shé zú yú wú xíng, jiān chén wèi zhōng zhēn zhī hài jǐ, tǐ qū zhě jì shéng mò zhī róng, yè luǒ zhě zēng míng zhú zhī lái. shì yǐ gāo yù měi xíng, yì ér bù yáng, xū gòu zhī bàng, xiān xíng shēng yǐng. yòu wú chǔ rén hào kū zhī jiàn, wàn wú yī yù, gù qí yí yǐ.
孫臏思騁其秘略,而司馬刖之;韓非願建治績,而李斯殺之;賈誼慷慨,懷經國之術,而武夫排之;子政忠良,有匡危之具,而恭顯陷之。和氏所以抱璞而泣血,禽息所以發憤而碎首也。夫玉石易別於賢愚,愛寶情篤於好士,以易別之寶,合篤好之物,猶獲罪截趾,歷世受誣。況乎難知之賢,非意所急,讒人畫蛇足於無形,奸臣畏忠貞之害己,體曲者忌繩墨之容,夜裸者憎明燭之來。是以高譽美行,抑而不揚,虛構之謗,先形生影。又無楚人號哭之薦,萬無一遇,固其宜矣。
fū yǐ yù wèi shí zhě, yì jiāng yǐ shí wèi yù yǐ yǐ xián wèi yú zhě, yì jiāng yǐ yú wèi xián zhě yǐ. yǐ shí wèi yù, wèi yǒu shāng yě yǐ yú wèi xián zhě, wáng zhī zhěn yě. gài zhěn wáng zhě suī cún ér bì wáng, yóu mài sǐ zhě suī shēng ér bì sǐ yě. kě wù shèn hū! yú xì, bēi fū! mò zhī sī zhě yě. xī zhòng ní shàng shèng yě, dōng shòu lěi yú qí rén, nán jiàn sāi yú zi xī. wén zhǒng dà xián yě, chū bù chǐ yú jīng sú, mò yōng yóu yú jūn rú. jìng nián lì gōng, bù yì nán hū? fū jié lǜ xuán lí, fēi táo yī bù néng shì yě qiān jūn zhī zhòng, fēi bì huò bù néng bào yě. bái xuě zhī xián, fēi líng sù bù néng huī yě mài lún zhī cái, fēi míng zhǔ bù néng yòng yě.
夫以玉為石者,亦將以石為玉矣;以賢為愚者,亦將以愚為賢者矣。以石為玉,未有傷也;以愚為賢者,亡之診也。蓋診亡者雖存而必亡,猶脈死者雖生而必死也。可勿慎乎!於戲,悲夫!莫之思者也。昔仲尼上聖也,東受累於齊人,南見塞於子西。文種大賢也,初不齒於荊俗,末雍游於鈞如。競年立功,不亦難乎?夫結綠玄黎,非陶猗不能市也;千鈞之重,非賁獲不能抱也。《白雪》之弦,非靈素不能徽也;邁倫之才,非明主不能用也。
rán yào líng guāng yè zhī zhēn, bù wèi mò qiú ér kuī qí zhì, yǐ gǒu qiě yú jiàn jiǎ hóng zhōng zhōu dǐng huò yǒu tuō wén, bù wèi wěi lún ér qīng qí tǐ, qǔ jiàn jǔ yú zhū rú yì yáng yún hé, bù wèi bù yù ér xī chàng, yǐ jìng xiǎn yú yín wa guān qún zhī dé, bù yǐ shěn yì ér lǚ jìng, ér tuán jié yú liú sú. shì yǐ hé bì biàn wèi zhì huò, róu mù fèi yú wù yòng, chì dāo zhī kuàng, bù dé jīng ōu yě zhī lú yuán kǎi zhī chóu, zhōng bù zhí sì mén zhī pì yě.
然耀靈光夜之珍,不為莫求而虧其質,以苟且於賤賈;洪鍾周鼎(或有脫文),不為委淪而輕其體,取見舉於侏儒;嶧陽雲和,不為不御而息唱,以競顯於淫哇;冠群之德,不以沈抑而履徑,而剸節於流俗。是以和璧變為滯貨,柔木廢於勿用,赤刀之礦,不得經歐冶之爐;元凱之疇,終不值四門之辟也。