strong xié sī yuàn liù hún dé fù bī chéng xìng yuán yì shàng zhēng strong
谐私愿六浑得妇 逼承幸元怿上蒸
huà shuō nèi gàn yīn zhāo jūn yù jià liù hún, lǚ cì quàn zhī, zhí yì bù gǎi, yáng shì yòu tòng xī nǚ ér, kǒng qí yōu yù chéng jí, yīn xiǎng nǚ ér jiā zuì tān cái bǎo, bù ruò yǐ lì dòng zhī. shāng yì yǐ dìng. qí shí zhèng zhí chūn guāng míng mèi, tiān qì róng hé. fū fù tóng zài nà xī tīng, bǎi liè zhǎng jǐ shù zhǐ, jǐ shàng duō shè jīn yín zhū cuì shǒu shì yì bǎo líng luó jǐn xiù zhēn qí wán qì děng wù, yīng yīng duó mù, shǎn shǎn yào rén. nǎi zhào zhāo jūn chū tīng, wèi zhī yuē:" rǔ kěn cóng qīn zé pèi, dāng yǐ cǐ xiāng zèng." zhāo jūn mù bù yī shì. yòu wèi zhī yuē:" rǔ ruò bù cóng fù mìng yù guī gāo shì, dāng yī wù bù yǔ, jié shēn ér wǎng, rǔ xīn yuàn fǒu?" zhāo jūn diǎn tóu yuē:" yuàn." nèi gàn dà nù dào:" jì rú cǐ, yóu nǐ qù. dàn rì hòu mò yuàn fù mǔ wú qíng." zhāo jūn bù yǔ guī fáng. nèi gàn jiàng jīn bǎo yī qí shōu qǐ, biàn huàn qián rì wáng mā dào lái, jiào tā tōng zhī gāo jiā, pìn wù yī xiē bú yào, jìng lái yíng qǔ biàn liǎo. wáng mā dào:" zhè yòu qí le. qián rì xián lǎo shēn duō shuō, jīn rì què xiān zì xǔ. kě jiàn yīn yuán yuán shì tiān dìng de." xīn rán lái zhì gāo jiā, xiān zài gāo shù fū fù qián chēng xǐ, bèi shuō nèi gàn zhī yán. qīn shì bù láo ér chéng, fū fù dà xǐ. jí zé le pìn qǔ rì zi, dǎ diǎn qǔ xí. liù hún xī tīng fù mǔ zhǔ zhāng. zhāo jūn lín xíng, nèi gàn bù yǔ fēn háo, zhǐ yǒu lán chūn suí wǎng, dāng rì chéng qīn. liǎng rén xiāng jiàn, fēn míng shì yī duì háo jié jù shǒu, gèng jué qíng tóu yì hé. zhāo jūn rù mén hòu, qīn cāo jǐng jiù, kè zūn fù dào, bù yǐ fù guì jiāo rén, jiàn zhě wú bù chēng qí xián xiào.
话说内干因昭君欲嫁六浑,屡次劝之,执意不改,杨氏又痛惜女儿,恐其忧郁成疾,因想女儿家最贪财宝,不若以利动之。商议已定。其时正值春光 明媚,天气融和。夫妇同在那西厅,摆列长几数只,几上多设金银珠翠、首饰异宝、绫罗锦绣、珍奇玩器等物,英英夺目,闪闪耀人。乃召昭君出厅,谓之曰:“汝肯从亲择配,当以此相赠。”昭君目不一视。又谓之曰:“汝若不从父命欲归高氏,当一物不与,孑身而往,汝心愿否?”昭君点头曰:“愿。”内干大怒道:“既如此,由你去。但日后莫怨父母无情。”昭君不语归房。内干将金宝一齐收起,便唤前日王妈到来,教他通知高家,聘物一些不要,竟来迎娶便了。王妈道:“这又奇了。前日嫌老身多说,今日却先自许。可见姻缘原是天定的。”欣然来至高家,先在高树夫妇前称喜,备说内干之言。亲事不劳而成,夫妇大喜。即择了聘娶日子,打点娶媳。六浑悉听父母主张。昭君临行,内干不与分毫,只有兰春随往,当日成亲。两人相见,分明是一对豪杰聚首,更觉情投意合。昭君入门后,亲操井臼,克遵妇道,不以富贵骄人,见者无不称其贤孝。
yī rì, liù hún chū qí qián rì suǒ zèng, wèi zhāo jūn yuē:" cǐ qīng suǒ zèng zhě, shì ruò bù chéng, jué dāng hái qīng, zhì jīn fēn háo wèi dòng." zhāo jūn yuē:" jīn jūn shēn jū bēi jiàn, dāng yǐ cǐ cái wèi jié nà xián háo zhī yòng, yǐ tú jìn bù." liù hún cóng zhī, suì huò mǎ niàn pǐ, yǐ jié huái shuò zhū jiàng, shēng wèi duì zhǔ. yáng shì jià nǚ hòu, lián qí pín kǔ, rì yè kū qì. nèi gàn yuē:" zhāo jūn wǒ nǚ yě, hé yōu pín jiàn. hèn qí bù tīng wǒ yán, zàn shí shòu xiē kǔ chǔ." lóu zhāo yì quàn qí fù dào:" zǐ shēn yǐ shǔ liù hún, hé bì xián qí pín jiàn. qiě liù hún zhōng fēi jiǔ jū rén xià zhě, yuàn yǐ cái chǎn gěi zhī." nèi gàn nǎi qiǎn rén qù qǐng liù hún, huān bù zhì. fù mìng lóu zhāo qīn wǎng qǐng zhī, huān yì bù zhì. yú shì nèi gàn fū fù qīn zhì qí jiā, jiē nǚ guī níng. liù hún shǐ bài jiàn qī zhī fù mǔ, suì tóng zhāo jūn xié lái. nèi gàn jiàn qí fáng wū pò bài, chū qián shù qiān guàn, wèi zhī gǎi zào mén lǘ. yòu bō gěi tián chǎn nú bì niú yáng quǎn mǎ děng wù. zì cǐ liù hún yì wèi fù shì, jiāo yóu rì guǎng. huān cháng zhì píng chéng tóu wén, zhèn jiāng duàn zhǎng zǐ duàn níng jiàn zhī, xiào yuē:" cǐ lóu nǚ suǒ jià zhě yé? xī shèng qū qū" gài duàn yì céng qiú hūn yú lóu shì, lóu shì bù jiù, gù yǐ wéi yán. guī ér shù zhū fù, fù yuē:" liù hún zhì shí shēn chén, qì dù fēi fán, qǐ rǔ suǒ néng jí." yī rì liù hún lái, zūn zhī shàng zuò, zhào níng chū bài, yuē:" ér zi yōng nuò, jūn yǒu jì shì zhī cái. wú lǎo yǐ, gǎn yǐ cǐ ér wèi tuō." huān xiè bù gǎn dāng. níng zì cǐ jìng lǐ liù hún. liù hún guī, zhāo jūn yǔ zhī yuē:" wú qián yè mèng jiàn míng yuè rù huái, zhǔ hé xiōng jí?" huān yuē:" cǐ jí zhào yě." hòu chǎn yī nǚ, míng duān é, jí yǒng xī dì hòu yě. wèi jǐ, zhèn jiāng yǐ huān cái wǔ, yòu zhuǎn zhī wèi hán shǐ. jīn qiě àn xià bù biǎo.
一日,六浑出其前日所赠,谓昭君曰:“此卿所赠者,事若不成,决当还卿,至今分毫未动。”昭君曰:“今君身居卑贱,当以此财为结纳贤豪之用,以图进步。”六浑从之,遂货马廿匹,以结怀朔诸将,升为队主。杨氏嫁女后,怜其贫苦,日夜哭泣。内干曰:“昭君我女也,何忧贫贱。恨其不听我言,暂时受些苦楚。”娄昭亦劝其父道:“姊身已属六浑,何必嫌其贫贱。且六浑终非久居人下者,愿以财产给之。”内干乃遣人去请六浑,欢不至。复命娄昭亲往请之,欢亦不至。于是内干夫妇亲至其家,接女归宁。六浑始拜见妻之父母,遂同昭君偕来。内干见其房屋破败,出钱数千贯,为之改造门闾。又拨给田产、奴婢、牛羊、犬马等物。自此六浑亦为富室,交 游日广。欢尝至平城投文,镇将段长子段宁见之,笑曰:“此娄女所嫁者耶?奚胜区区”盖段亦曾求婚于娄氏,娄氏不就,故以为言。归而述诸父,父曰:“六浑志识深沉,器度非凡,岂汝所能及。”一日六浑来,尊之上坐,召宁出拜,曰:“儿子庸懦,君有济世之才。吾老矣,敢以此儿为托。”欢谢不敢当。宁自此敬礼六浑。六浑归,昭君语之曰:“吾前夜梦见明月入怀,主何凶吉?”欢曰:“此吉兆也。”后产一女,名端娥,即永熙帝后也。未几,镇将以欢才武,又转之为函使。今且按下不表。
zài shuō hú tài hòu lín cháo yǐ lái, gān gāng dú lǎn, chén gōng wú bù wèi fú, zūn róng yǐ jí, zhì qì jiàn yíng.
再说胡 太后临朝以来,乾纲独揽,臣工无不畏服,尊荣已极,志气渐盈。
yǐ tiān zǐ nián yòu, shè xíng jì lǐ, gǎi lìng wèi chì, lìng qún chén chēng bì xià. yòu wèi zì tài wǔ yǐ lái lěi shì qiáng shèng, dōng yí xī yuè gòng xiàn bù jué, fǔ kù chōng yíng. tài hòu cháng xìng juàn cáng, mìng wáng gōng dà chén cóng xíng zhě bǎi yú rén jìn lì qǔ zhī, shǎo zhě bù jiǎn bǎi yú pǐ. shàng shū lìng lǐ chóng zhāng wǔ wáng róng fù juàn guò zhòng, diān pú yú dì, lǐ chóng shāng yāo, zhāng wǔ zhé zú. tài hòu è qí tān, lìng nèi shì duó zhī. kōng shǒu ér chū, rén yǐ wéi xiào. shì zhōng cuī kuàng zhǐ qǔ èr pǐ, tài hòu wèn:" suǒ qǔ hé shǎo?" dá yuē:" chén zhǐ liǎng shǒu, zhǐ chí liǎng pǐ." zhòng jiē kuì yān. yòu chà nèi shì sòng yún sēng huì shēng wǎng xī yù qǔ jīng, lín xíng zhī rì, tài hòu zì jiàn yú yǒng níng sì. bǎi guān jiē jí, cì jīn yín bǎi jīn míng mǎ niàn pǐ. zhōng wèi yuán kuāng zòu shì zhōng hóu gāng lüè shā yǔ lín jūn shì, qǐng zhì zuì. tài hòu yǐ qí jiù ēn bù wèn, gāng yì jiāo hèng. yòu zòu jì zhōu cì shǐ yú zhōng qián zài cháo shàn shā shàng shū péi zhí guō zuò, qǐng jiù jì zhōu lù zhī. tài hòu yì yǐ jiù ēn bù wèn. wèi jǐ, zhào zhōng rù cháo, lù shàng shū shì, fēng líng shòu xiàn gōng. jí zú, zhuī zèng shén hòu. tài hòu fù qín guó gōng méi, zàng yǐ shū lǐ, zhuī hào yuē tài shàng qín guó gōng. jiàn yì dài fū zhāng pǔ huì yǐ tài shàng fēi chén xià suǒ de chēng, lì zhēng yú cháo. tài hòu shǐ rén xuān lìng yú pǔ huì yuē:" fēng dà shàng, xiào zǐ zhī xīn. qīng suǒ zhēng, zhōng chén zhī yì. yǐ yǒu chéng yì, wù duó zhèn huái."
以天子年幼,摄行祭礼,改令为敕,令群臣称陛下。又魏自太武以来累世强盛,东夷西越贡献不绝,府库充盈。太后尝幸绢藏,命王公大臣从行者百余人尽力取之,少者不减百余匹。尚书令李崇、章武王融负绢过重,颠仆于地,李崇伤腰,章武折足。太后恶其贪,令内侍夺之。空手而出,人以为笑。侍中崔况止取二匹,太后问:“所取何少?”答曰:“臣止两手,只持两匹。”众皆愧焉。又差内侍宋云、僧惠生往西域取经,临行之日,太后自饯于永宁寺。百官皆集,赐金银百斤、名马廿匹。中尉元匡奏侍中侯纲掠杀羽林军士,请治罪。太后以其旧恩不问,纲益骄横。又奏冀州刺史于忠前在朝擅杀尚书裴植、郭祚,请就冀州戮之。太后亦以旧恩不问。未几,召忠入朝,录尚书事,封灵寿县公。及卒,追赠甚厚。太后父秦国公没,葬以殊礼,追号曰太上秦国公。谏议大夫张普惠以太上非臣下所得称,力争于朝。太后使人宣令于普惠曰:“封大上,孝子之心。卿所争,忠臣之义。已有成议,勿夺朕怀。”
pǔ huì suì bù gǎn yán. xiào míng dì nián jiǔ suì wèi cháng shì cháo, qún chén hǎn jiàn qí miàn. pǔ huì yǒu shū, měi yù miàn chén zhī ér bù kě dé. yī rì, dì lín qián diàn, qún chén cháo cān lǐ bì. fāng yù tuì cháo, pǔ huì chū bān zòu yuē:" chén yǒu duǎn zhāng, mào dú tiān tīng." qí lüè yuē: shèn dì yè zhī bù yì, chì jūn dào zhī wú kuī. jiǎn lù xuē fèng, jìn gōng wú shì zhī sēng chóng shì yuán xū, yuǎn yāo wèi rán zhī bào. jiē fēi suǒ yǐ lì tiān xià ér ān shè jì yě. chén wèi xiū zhāo xī zhī yīn, qiú qí jié zhī guǒ, wèi ruò qīn jiāo miào zhī diǎn, xíng shuò wàng zhī lǐ. chè sēng sì bù jí zhī wù, fù bǎi guān yǐ quē zhī zhì. shōu wàn guó zhī huān xīn, yǐ shì tài hòu, zé xiào dì tōng hū shén míng, dé jiào guāng hū sì hǎi. jié yòng ài rén, chén mín jù lài.
普惠遂不敢言。孝明帝年九岁未尝视朝,群臣罕见其面。普惠有疏,每欲面陈之而不可得。一日,帝临前殿,群臣朝参礼毕。方欲退朝,普惠出班奏曰:“臣有短章,冒渎天听。”其略曰:慎帝业之不易,饬君道之无亏。减禄削俸,近供无事之僧;崇饰元虚,远邀未然之报。皆非所以利天下而安社稷也。臣谓修朝夕之因,求祇劫之果,未若亲郊庙之典,行朔望之礼。撤僧寺不急之务,复百官已缺之秩。收万国之欢心,以事太后,则孝弟通乎神明,德教光乎四海。节用爱人,臣民俱赖。
qí yán jiē shēn zhōng shí bìng. dì lǎn zhī ér kě qí zòu, suì huái shū rù jiàn tài hòu. tài hòu kǒu suī yǐ wéi rán, rán niàn cǐ ér cái yī lín cháo, biàn yǒu zhāo chén xiàng tā xiāo xiāo, rì hòu bì duó wú quán. nǎi xià zhào yuē:" tiān zǐ nián yòu, bù kān rèn láo, qí jiā yuán fú, shè cháo wèi chí." zì shì dì yì hǎn shì cháo yǐ.
其言皆深中时病。帝览之而可其奏,遂怀疏入见太后。太后口虽以为然,然念此儿才一临朝,便有朝臣向他哓哓,日后必夺吾权。乃下诏曰:“天子年幼,不堪任劳,俟加元服,设朝未迟。”自是帝益罕视朝矣。
shén guī yuán nián jiǔ yuè, tài shǐ zòu tiān wén yǒu biàn, yīng zài èr gōng. tài hòu jù, yù yǐ gāo tài hòu dāng zhī, nǎi qiǎn nèi sì shā zhī yáo guāng sì zhōng, yǐ ní lǐ zàng zhī, mìng bǎi guān bù xǔ fú sāng. qún chén jiē yán yí chóng qí lǐ, tài hòu bù tīng. shí wǔ hào sēn liè, yǔ lín jūn héng xíng dū shì. zhēng xī jiāng jūn zhāng yí shàng fēng shì, qiú xuē quán gé, pái yì wǔ zhí zhī rén, bù dé yù yú qīng xuǎn. wǔ rén jiē huái fèn nù, lì bǎng tōng qú, dà shū zhāng yí fù zǐ zhī è, yuē qī mǒu rì huì jí yǔ lín hǔ bēn zhī zhòng, tú miè qí jiā. zhāng yí fù zǐ quán bù wéi yì. zhì qī, gòng yǒu sān qiān rén zhòng jù jí shàng shū shěng wài, dà shēng rǔ mà, shēng yán yào shā zhāng jiā fù zǐ, yǐ xiè zhòng nù. guān lì dà jīng, bù gǎn jìn zhǐ, bǎ shěng mén jǐn bì. yú shì zhòng shì yì zhāng, yōng rù zhāng yí fǔ zhōng, fén qí dì shě, yè yí táng xià, chuí rǔ jiāo jiā. qí zǐ mín bù láng zhōng zhāng shǐ jūn chū jiàn xiōng shì nán fàn, yú yuán táo zǒu, wén fù bèi zhí, zǒu hái zhòng suǒ, bài qǐng fù mìng. zhòng jiù ōu jī, tóu zhī huǒ zhōng, huó huó shāo sǐ. cì zǐ zhāng zhòng yǔ, zhòng shāng zǒu miǎn, xiōng tú shǐ sàn. zhāng yí jǐn yǒu yú xī, yuè sù ér sǐ. yuǎn jìn zhèn hài. tài hòu yǐ tiān zǐ shì wèi zhī zú, jù yǒu biàn luàn, bù gǎn qióng zhū. zhǐ shōu wéi shǒu zhě bā rén zhǎn zhī, qí yú bù fù zhì zuì. yuè sān rì, fù dà shè yǐ ān zhī, lìng wǔ zhí yī jiù rù xuǎn. qí shí gāo huān zài jīng, wén zhī tàn yuē:" sù wèi yǔ lín xiāng shuài fén dà chén zhī dì, cháo tíng jù ér bù wèn, wéi zhèng rú cǐ, shí shì kě zhī. tiān xià zhī luàn bù jiǔ yǐ!" nǐ dào gāo huān hé yǐ zài jīng? huān zì xī píng èr nián zhuǎn wéi hán shǐ, fán yǒu biǎo zhāng hán fēng shàng dá dì dū, jiē hán shǐ zhī zhí. shén guī yuán nián, huān fèng shǐ rù jīng, jìn guò biǎo zhāng, bù néng jí shí pī fā, zài jīng zhōng děng hòu. wèi zhì: fán gè zhèn hán shǐ wèi jīng fā huí zhě, gěi yǔ guì guān dà chén jiā wèi shǐ. liù hún pài zài shàng shū lìng shǐ má xiáng mén xià. xiáng zì shì guì xiǎn, dài xià shén yán. yī rì, xiáng zuò táng shàng, mìng huān shì lì zài páng, wèn qí yí lù fēng jǐng shān chuān xíng shì hé chǔ zuì hǎo, huān yī yī duì dá. xián tán liáng jiǔ, xiáng shén xǐ, yīn lìng cóng rén qǔ ròu yī pán jiǔ yī hú, cì yǔ gāo huān. xiáng suī mìng shí, liào huān bù gǎn biàn zuò. nài huān sù xìng bù kěn lì shí, jìng jí zuò xià. xiáng dà nù, yǐ wéi màn jǐ, chì lìng guì yú jiē xià, mìng zuǒ yòu zhàng zhī. huān zì zhàng hòu, yù yù bù lè. yī rì, mèn zuò wú liáo, zǒu chū jiē shàng, guān kàn jìn chéng jǐng xiàng, jiàn yī jūn jiāng zuò zài mǎ shàng, qián hū hòu yōng, hè dào ér lái, wēi yí shén sù. xì guān qí rén, hǎo sì shū fù gāo huī. shàng kǒng miàn mào xiāng tóng, bù gǎn jiào yīng. nà jiāng jūn tíng biān huí gù, biàn xiàng gāo huān jiào dào:" nǐ mò fēi wú zhí hè liù hún me? wèi hé zài cǐ?" huān yú shì shàng qián bài yú mǎ xià. yào zhī huān dào jīng shí, huī zhèng chū shǐ zài wài. huān bù zhī qí yǐ yǒu jiā shì, shàng wèi qù wàng. jīn rì xiāng yù, rú chū yì wài. zhì jiā, gè shù bié hòu qíng shì, jiē dà xǐ.
神龟元年九月,太史奏天文有变,应在二宫。太后惧,欲以高太后当之,乃遣内寺杀之瑶光寺中,以尼礼葬之,命百官不许服丧。群臣皆言宜崇其礼,太后不听。时武号森列,羽林军横行都市。征西将军张彝上封事,求削铨格,排抑武职之人,不得预于清选。武人皆怀愤怒,立榜通衢,大书张彝父子之恶,约期某日会集羽林虎贲之众,屠灭其家。张彝父子全不为意。至期,共有三千人众聚集尚书省外,大声辱骂,声言要杀张家父子,以泄众怒。官吏大惊,不敢禁止,把省门紧闭。于是众势益张,拥入张彝府中,焚其第舍,曳彝堂下,捶辱交 加。其子民部郎中张始均初见凶势难犯,逾垣逃走,闻父被执,走还众所,拜请父命。众就殴击,投之火中,活活烧死。次子张仲瑀,重伤走免,凶徒始散。张彝仅有余息,越宿而死。远近震骇。太后以天子侍卫之卒,惧有变乱,不敢穷诛。止收为首者八人斩之,其余不复治罪。越三日,复大赦以安之,令武职依旧入选。其时高欢在京,闻之叹曰:“宿卫羽林相率焚大臣之第,朝廷惧而不问,为政如此,时事可知。天下之乱不久矣!”你道高欢何以在京?欢自熙平二年转为函使,凡有表章函封上达帝都,皆函使之职。神龟元年,欢奉使入京,进过表章,不能即时批发,在京中等候。魏制:凡各镇函使未经发回者,给与贵官大臣家为使。六浑派在尚书令史麻祥门下。祥自恃贵显,待下甚严。一日,祥坐堂上,命欢侍立在旁,问其一路风景山川形势何处最好,欢一一对答。闲谈良久,祥甚喜,因令从人取肉一盘、酒一壶,赐与高欢。祥虽命食,料欢不敢便坐。奈欢素性不肯立食,竟即坐下。祥大怒,以为慢己,叱令跪于阶下,命左右杖之。欢自杖后,郁郁不乐。一日,闷坐无聊,走出街上,观看禁城景象,见一军将坐在马上,前呼后拥,喝道而来,威仪甚肃。细观其人,好似叔父高徽。尚恐面貌相同,不敢叫应。那将军停鞭回顾,便向高欢叫道:“你莫非吾侄贺六浑么?为何在此?”欢于是上前拜于马下。要知欢到京时,徽正出使在外。欢不知其已有家室,尚未去望。今日相遇,如出意外。至家,各述别后情事,皆大喜。
huī yuē:" ěr qǔ lóu jiā nǚ, zú wèi xiōng sǎo zhī xīn. wú qǔ kāng shì fù, yǐ shēng yī zi, qǔ míng guī yàn. yǐ lù yuǎn shàng wèi tōng zhī xiōng sǎo yě." lǐng rù hòu táng xiāng jiàn, shè jiǔ gòng yǐn. zhì wǎn, huān cí qù. huī yuē:" nǐ yù hé wǎng?" huān yuē:" shēn zài má xiáng jiā gěi shǐ, cǐ rén xìng è, bù qù kǒng bèi zé." huī dào:" wú fáng, wǒ yǐ shū qù huí tā biàn liǎo." huān zì cǐ dān ge huī jiā, bù jué yuè yú. yī rì, hū wén jūn shì shàn shā dà chén, bù jīn hào tàn. yòu huān zài jīng cháng mèng shēn dēng tiān shàng, jiǎo tà zhòng xīng ér xíng, xǐng lái sī xīn zì xǐ. jiàn shí shì rú cǐ, yǐn yǒu chéng qīng tiān xià zhī zhì.
徽曰:“尔娶娄家女,足慰兄嫂之心。吾娶康氏妇,已生一子,取名归彦。以路远尚未通知兄嫂也。”领入后堂相见,设酒共饮。至晚,欢辞去。徽曰:“你欲何往?”欢曰:“身在麻祥家给使,此人性恶,不去恐被责。”徽道:“无妨,我以书去回他便了。”欢自此担搁徽家,不觉月余。一日,忽闻军士擅杀大臣,不禁浩叹。又欢在京尝梦身登天上,脚踏众星而行,醒来私心自喜。见时事如此,隐有澄清天下之志。
zài shuō hú tài hòu nián chǐ yǐ zhǎng, róng yán rú shǎo, pō shì zhuāng shì, shǔ chū yóu xìng. yī rì, jià xìng yǒng qīng sì, shì zhōng yuán shùn dāng chē ér jiàn yuē:" lǐ, fù rén wèi méi, zì chēng wèi wáng rén, shǒu qù zhū yù, yī bù wén cǎi. bì xià mǔ lín tiān xià, nián yǐ zhǎng yǐ, xiū shì guò shèn, hé yǐ yí xíng hòu shì?" tài hòu cán, zuǒ yòu jiē zhàn lì. jí hái gōng. zhào shùn zé zhī yuē:" qián nián qīng biǎn wài jùn, wú qiān lǐ xiāng zhēng, nǎi zhòng zhōng jiàn rǔ yé?" shùn yuē:" bì xià bù wèi tiān xià zhī xiào, ér chǐ chén zhī yī yán hū?" tài hòu mò rán ér shòu, yóu xìng shāo shuāi. qīng hé wáng yuán yì guān tài fù shì zhōng, xián ér duō cái, měi fēng zī, fēng liú jùn yǎ, guàn jué yī shí. tài hòu měi gù ér ài zhī, kǔ yú gōng jìn shēn yán, nèi wài xuán jué, wú yóu yǔ zhī jiē tǐ, ér sī xìng zhī yì wèi cháng yī rì qù huái. shí zhí zhōng qiū, zhào jí zhū wáng cì yàn gōng zhōng. qīng hé wáng zuò jìn tài hòu zhī cè, róng mào xiù lì. tài hòu gù zhī yù jué kě ài. yàn bà, nǎi zhà chēng guān jiā zhī yì, zhào wáng rù gōng xián huà. yú shì zhū wáng jiē tuì, qīng hé dú liú, zhǐ de suí le tài hòu rù gōng. zǒu zhì xuān guāng diàn qián, wáng shī jīng yuē:" zhì zūn zài nán gōng, hé gù zhì cǐ?" tài hòu yuē:" tiān zǐ suí chù jiē zhù, bù dú zài nán gōng yě." wáng xìn zhī. suí zhì chóng xùn hòu diàn, tài hòu xià chē, zhào wáng shàng diàn yuē:" tiān zǐ bù zài cǐ, shì zhèn yù yǔ wáng jù tán qīng yè, xiāo qiǎn qíng huái, gù zhào wáng zhì cǐ. qiě yǒu yī yán, zhèn yǐ qīng rú zuǒ yòu shǒu, yù yǔ wáng jié wèi xiōng mèi, yǐ qī zhōng shǐ wú fù." wáng wén yán dà jīng, fú dì dùn shǒu yuē:" chén yǔ bì xià yǒu chén zhǔ zhī fēn, jiān shū sǎo zhī xián, qǐ yí jié wèi xiōng mèi. chén sǐ bù gǎn fèng zhào." tài hòu dào:" qīng qiě qǐ, xiōng mèi bù jié yì kě. jīn yǒu yù dài yī tiáo yù páo yī lǐng wēn liáng zhǎn yì zhī, jiē xiān dì fú yòng zhī wù. wú ài qīng cái qì bù fán, qǔ yǐ xiāng chóu, qīng wù zài fù wú yì." qīng hé jiàn shuō, yì tiān yí jù, kǔ cí bù shòu.
再说胡 太后年齿已长,容颜如少,颇事妆饰,数出游幸。一日,驾幸永清寺,侍中元顺当车而谏曰:“《礼》,妇人未没,自称未亡人,首去珠玉,衣不文采。陛下母临天下,年已长矣,修饰过甚,何以仪刑后世?”太后惭,左右皆战栗。及还宫。召顺责之曰:“前年卿贬外郡,吾千里相征,乃众中见辱耶?”顺曰:“陛下不畏天下之笑,而耻臣之一言乎?”太后默然而受,游幸稍衰。清河王元怿官太傅、侍中,贤而多才,美丰姿,风流 俊雅,冠绝一时。太后每顾而爱之,苦于宫禁深严,内外悬绝,无由与之接体,而私幸之意未尝一日去怀。时值中秋,召集诸王赐宴宫中。清河王坐近太后之侧,容貌秀丽。太后顾之愈觉可爱。宴罢,乃诈称官家之意,召王入宫闲话。于是诸王皆退,清河独留,只得随了太后入宫。走至宣光殿前,王失惊曰:“至尊在南宫,何故至此?”太后曰:“天子随处皆住,不独在南宫也。”王信之。随至崇训后殿,太后下车,召王上殿曰:“天子不在此,是朕欲与王聚谈清夜,消遣情怀,故召王至此。且有一言,朕倚卿如左右手,欲与王结为兄妹,以期终始无负。”王闻言大惊,伏地顿首曰:“臣与陛下有臣主之分,兼叔嫂之嫌,岂宜结为兄妹。臣死不敢奉诏。”太后道:“卿且起,兄妹不结亦可。今有玉带一条、御袍一领、温 凉盏一只,皆先帝服用之物。吾爱卿才器不凡,取以相酬,卿勿再负吾意。”清河见说,益添疑惧,苦辞不受。
zhī jiàn gōng é shè yàn shàng lái, tài hòu mìng wáng duì zuò. wáng xiè bù gǎn. tài hòu nán miàn, qīng hé xī miàn, zuò xià gòng yǐn. yán tán yǔ xiào, tài hòu quán yǐ méi mù sòng qíng. yǐn zhì gēng shēn, yóu fù liú lián bù xiē. wáng kǔ cí yù chū, tài hòu bù xǔ. cì sù cuì huá gōng zhōng, mìng měi nǚ èr rén shì wáng gòng qǐn. wáng fù dùn shǒu cí. tài hòu yuē:" shì zhèn cì yǔ wáng zhě. wáng míng rì chū gōng jí dài jiā qù, hé bì jiān què." wáng bù dé yǐ shòu mìng, suì rù cuì huá gōng lái. gōng zhōng pū shè huá lì, zhēn qí wán qì wú bù bèi liè. gōng rén yuē:" cǐ tài hòu jiāng yǐ cì wáng zhě." wáng dà bù lè, hé yī dú qǐn, lìng èr měi rén bǐng zhú dá dàn. tài hòu wén zhī yuē:" cǐ rén guǒ shì tiě shí xīn cháng." rán kǒu suī tàn fú, xīn zhōng gē shè bù xià, liú zhù qīng hé bù fàng chū gōng. shì yè gèng yú, wáng fāng jiù zhěn, zhī jiàn tài hòu suí le sì gè gōng nǚ qiāo qiāo zǒu rù, duì wáng dào:" qīng zhī zhèn xiāng ài zhī yì fǒu? liáng yuán yí jiù, wú fú zhèn huái." qīng hé xīn huāng yì pò, fú dì kòu tóu yuē:" chén gāi wàn sǐ, yuàn bì xià zì ài." tài hòu qīn shǒu xiàng fú dào:" wǒ yǔ qīng lüè jūn chén zhī fēn, xù fū fù zhī qíng hé rú?" nǎ zhī tài hòu yuè fú, qīng hé yuè bù kěn qǐ, jìng rú sǐ de yì bān fú zhe bù dòng. tài hòu jiàn le zhè bān mú yàng, yòu hǎo qì yòu hǎo xiào, mò rán zǒu chū. gōng é bào wáng dào:" tài hòu huí gōng le, wáng qǐ lái ān qǐn bà. wén tài hòu míng rì fàng wáng chū gōng le." qīng hé wén yán dà xǐ. dàn wèi zhī tài hòu cǐ qù guǒ néng wàng qíng yú wáng fǒu, qiě tīng xià huí xì shuō.
只见宫娥设宴上来,太后命王对坐。王谢不敢。太后南面,清河西面,坐下共饮。言谈语笑,太后全以眉目送情。饮至更深,犹复流连不歇。王苦辞欲出,太后不许。赐宿翠华宫中,命美女 二人侍王共寝。王复顿首辞。太后曰:“是朕赐与王者。王明日出宫即带家去,何必坚却。”王不得已受命,遂入翠华宫来。宫中铺设华丽,珍奇玩器无不备列。宫人曰:“此太后将以赐王者。”王大不乐,和衣独寝,令二美人秉烛达旦。太后闻之曰:“此人果是铁石心肠。”然口虽叹服,心中割舍不下,留住清河不放出宫。是夜更余,王方就枕,只见太后随了四个宫女悄悄走入,对王道:“卿知朕相爱之意否?良缘宜就,无拂朕怀。”清河心慌意迫,伏地叩头曰:“臣该万死,愿陛下自爱。”太后亲手相扶道:“我与卿略君臣之分,叙夫妇之情何如?”那知太后越扶,清河越不肯起,竟如死的一般伏着不动。太后见了这般模样,又好气又好笑,默然走出。宫娥报王道:“太后回宫了,王起来安寝罢。闻太后明日放王出宫了。”清河闻言大喜。但未知太后此去果能忘情于王否,且听下回细说。