yì wén
异闻
xī xià yǔ guān hé, jiàn zhǎng rén yú shēn chū yuē:" wú hé jīng." qǐ hé bó yé?
昔夏禹覌河,见长人鱼身出曰:“吾河精。”岂河伯耶?
féng yí, huá yīn tóng xiāng rén yě, dé xiān dào, huà wéi hé bó, qǐ dào tóng zāi?
冯夷,华阴潼乡人也,得仙道,化为河伯,岂道同哉?
xiān yí chéng lóng hǔ, shuǐ shén chéng yú lóng, qí xíng huǎng hū, wàn lǐ rú shì.
仙夷乘龙虎,水神乘鱼龙,其行恍惚,万里如室。
xià jié zhī shí, wèi cháng yè gōng yú shēn gǔ zhī zhōng, nán nǚ zá chǔ, shí xún bù chū tīng zhèng. tiān nǎi dà fēng yáng shā, yī xī tián cǐ gōng gǔ. yòu yuē shí shì yáo tái, guān lóng páng jiàn, jié yán yuē:" wú zhī yǒu mín, rú tiān zhī yǒu rì, rì wáng wǒ zé wáng." yǐ wéi lóng páng yāo yán ér shā zhī. qí hòu fù yú shān gǔ xià zuò gōng zài shàng, qí lǎo xiāng yǔ jiàn, jié yòu yǐ wéi yāo yán ér shā zhī.
夏桀之时,为长夜宫于深谷之中,男女杂处,十旬不出听政。天乃大风扬沙,一夕填此宫谷。又曰石室瑶台,关龙逄谏,桀言曰:“吾之有民,如天之有日,日亡我则亡。”以为龙逄妖言而杀之。其后复于山谷下作宫在上,耆老相与谏,桀又以为妖言而杀之。
xià jié zhī shí, fèi chāng zhī hé shàng, jiàn èr rì: zài dōng zhě làn làn jiāng qǐ zài xī zhě chén chén jiāng miè, ruò jí léi zhī shēng. chāng wèn yú féng yí yuē:" hé zhě wèi yīn? hé zhě wèi xià?" féng yí yuē:" xī xià dōng yīn." yú shì fèi chāng xǐ, jí guī yīn.
夏桀之时,费昌之河上,见二日:在东者烂烂将起;在西者沉沉将灭,若疾雷之声。昌问于冯夷曰:“何者为殷?何者为夏?”冯夷曰:“西夏东殷。”于是费昌徙,疾归殷。
wǔ wáng fá zhòu zhì méng jīn, dù hé, dà fēng bō. wǔ wáng cāo gē bǐng huī huī zhī, fēng bō lì jì.
武王伐纣至盟津,渡河,大风波。武王操戈秉麾麾之,风波立霁。
lǔ yáng gōng yǔ hán zhàn hān ér rì mù, yuán gē huī zhī, rì fǎn sān shè.
鲁阳公与韩战酣而日暮,援戈麾之,日反三舍。
tài gōng wèi guàn tán lìng. wǔ wáng mèng fù rén dāng dào yè kū, wèn zhī, yuē:" wú shì dōng hǎi shén nǚ, jià yú xī hǎi shén tóng. jīn guàn tán lìng dāng dào, fèi wǒ xíng. wǒ xíng bì yǒu dà fēng yǔ, ér tài gōng yǒu dé, wú bù gǎn yǐ bào fēng yǔ guò, shì huǐ jūn dé." wǔ wáng míng rì zhào tài gōng, sān rì sān yè, guǒ yǒu jí fēng bào yǔ cóng tài gōng yì wài guò.
太公为灌坛令。武王梦妇人当道夜哭,问之,曰:“吾是东海神女,嫁于西海神童。今灌坛令当道,废我行。我行必有大风雨,而太公有德,吾不敢以暴风雨过,是毁君德。”武王明日召太公,三日三夜,果有疾风暴雨从太公邑外过。
jìn wén gōng chū, dà shé dāng dào rú gǒng. wén gōng fǎn xiū dé, shǐ lì shǒu shé. lì mèng tiān shǐ shā shé yuē:" hé gù dāng shèng jūn dào?" jué ér shì shé, zé zì sǐ yě.
晋文公出,大蛇当道如拱。文公反修德,使吏守蛇。吏梦天使杀蛇曰:“何故当圣君道?”觉而视蛇,则自死也。
qí jǐng gōng fá sòng, guò tài shān, mèng èr rén nù. gōng wèi tài gōng zhī shén, yàn zǐ wèi sòng zǔ tāng yǔ yī yǐn yě. wèi yán qí zhuàng, tāng xī róng duō fā, yī yǐn hēi ér duǎn, jí suǒ mèng yě. jǐng gōng jìn jūn bù tīng, jūn gǔ huǐ, gōng nù, sàn jūn fá sòng.
齐景公伐宋,过泰山,梦二人怒。公谓太公之神,晏子谓宋祖汤与伊尹也。为言其状,汤晰容多发,伊尹黑而短,即所梦也。景公进军不听,军鼓毁,公怒,散军伐宋。
xú yǎn wáng zhì yún: xú jūn gōng rén shēn ér shēng luǎn, yǐ wéi bù xiáng, qì zhī shuǐ bīn. dú gū mǔ yǒu quǎn míng gǔ cāng, liè yú shuǐ bīn, dé suǒ qì luǎn, xián yǐ dōng guī. dú gū mǔ yǐ wéi yì, fù nuǎn zhī, suì fú chéng ér, shēng shí zhèng yǎn, gù yǐ wéi míng. xú jūn gōng zhōng wén zhī, nǎi gèng lù qǔ. zhǎng ér rén zhì, xí jūn xú guó, hòu gǔ cāng lín sǐ shēng jué ér jiǔ wěi, shí huáng lóng yě. yǎn wáng yòu zàng zhī xú jiè zhōng, jīn jiàn yún gǒu xí. yǎn wáng jì zhǔ qí guó, rén yì zhe wén. yù zhōu xíng shàng guó, nǎi gōu chén cài zhī jiān, dé zhū gōng shǐ, yǐ jǐ dé zhī ruì, suì yīn míng wéi hào, zì chēng xú yǎn wáng. jiāng huái zhū hóu jiē fú cóng, fú cóng zhě sān shí liù guó. zhōu wáng wén, qiǎn shǐ chéng sì, yī rì zhì chǔ, shǐ fá zhī, yǎn wáng rén, bù rěn wén yán, qí mín wèi chǔ suǒ bài, táo zǒu péng chéng wǔ yuán xiàn dōng shān xià. bǎi xìng suí zhī zhě yǐ wàn shù, hòu suì míng qí shān wèi xú shān. shān shàng lì shí shì, yǒu shén líng, mín rén qí dǎo. jīn jiē jiàn cún.
《徐偃王志》云:徐君宫人娠而生卵,以为不祥,弃之水滨。独孤母有犬名鹄苍,猎于水滨,得所弃卵,衔以东归。独孤母以为异,覆暖之,遂烰成儿,生时正偃,故以为名。徐君宫中闻之,乃更录取。长而仁智,袭君徐国,后鹄苍临死生角而九尾,实黄龙也。偃王又葬之徐界中,今见云狗袭。偃王既主其国,仁义着闻。欲舟行上国,乃沟陈、蔡之间,得朱弓矢,以己得知瑞,遂因名为号,自称徐偃王。江淮诸侯皆伏从,伏从者三十六国。周王闻,遣使乘驷,一日至楚,使伐之,偃王仁,不忍闻言,其民为楚所败,逃走彭城武原县东山下。百姓随之者以万数,后遂名其山为徐山。山上立石室,有神灵,民人祈祷。今皆见存。
hǎi shuǐ xī, kuā fù yǔ rì xiāng zhú zǒu, kě, yǐn shuǐ hé wèi, bù zú. běi yǐn dà zé, wèi zhì, kě ér sǐ. qì qí cè zhàng, huà wéi dèng lín.
海水西,夸父与日相逐走,渴,饮水河渭,不足。北饮大泽,未至,渴而死。弃其策杖,化为邓林。
tán tái zǐ yǔ dù hé, jī qiān jīn zhī bì yú hé, hé bó yù zhī, zhì yáng hòu bō qǐ, liǎng jiāo xié chuán, zǐ yǔ zuǒ càn bì, yòu cāo jiàn, jī jiāo jiē sǐ. jì dù, sān tóu bì yú hé bó, hé bó yuè ér guī zhī, zǐ yǔ huǐ ér qù.
澹台子羽渡河,赍千金之璧于河,河伯欲之,至阳侯波起,两鲛挟船,子羽左掺璧,右操剑,击鲛皆死。既渡,三投璧于河伯,河伯跃而归之,子羽毁而去。
jīng kē zì cì fēi, dù, jiāo jiā chuán, cì fēi bù zǒu, duàn qí tóu, ér fēng bō jìng chú. zhōu rì yòng yuē: yú cháng xíng jīng jīng jiāng jūn mù, mù yǔ yáng jiǎo āi zhǒng lín, ruò ān bó shī yún: wèi jīng jiāng jūn suǒ fá, nǎi zài cǐ yě. qí dì zài yuàn líng zhī yuán, qiú jiàn qí mù bēi, jiāng jūn míng nǎi zuò cì fēi zì yě.
荆轲字次非,渡,鲛夹船,次非不走,断其头,而风波静除。 【 周日用曰:余尝行经荆将军墓,墓与羊角哀冢邻,若安伯施云:为荆将军所伐,乃在此也。其地在苑陵之源,求见其墓碑,将军名乃作次飞字也。】
dōng ē wáng yǒng shì yǒu zāi qiū xīn, guò shén yuān, shǐ yìn mǎ, mǎ chén, xīn cháo fú bá jiàn, èr rì yī yè, shā èr jiāo yī lóng ér chū, léi suí jī zhī, qī rì qī yè, miǎo qí zuǒ mù.
东阿王勇士有菑丘欣,过神渊,使饮马,马沉,欣朝服拔剑,二日一夜,杀二蛟一龙而出,雷随击之,七日七夜,眇其左目。
hàn téng gōng hōng, qiú zàng dōng dōu mén wài. gōng qīng sòng sàng, sì mǎ bù xíng, jú dì bēi míng, pǎo tí xià dì dé shí, yǒu míng yuē:" jiā chéng yù yù, sān qiān nián jiàn bái rì, xū jiē téng gōng jū cǐ shì." suì zàng yān.
汉滕公薨,求葬东都门外。公卿送丧,驷马不行,局地悲鸣,跑蹄下地得石,有铭曰:“佳城郁郁,三千年见白日,吁嗟滕公居此室。”遂葬焉。
wèi líng gōng zàng, dé shí guǒ, míng yuē:" bù féng jī zǐ, líng gōng duó wǒ lǐ."
卫灵公葬,得石椁,铭曰:“不逢箕子,灵公夺我里。”
hàn xī dōu shí, nán gōng qǐn diàn nèi yǒu chún rú wáng shǐ wēi zhǎng sǐ, zàng míng yuē:" míng míng zhé shì, zhī cún zhī wáng. chóng lǒng yuán mén, fēi níng fēi kāng. bù fēng bù shù, zuò líng chéng guāng. jué míng hé yī, wáng shǐ wēi zhǎng."
汉西都时,南宫寝殿内有醇儒王史威长死,葬铭曰:“明明哲士,知存知亡。崇陇原亹,非宁非康。不封不树,作灵乘光。厥铭何依,王史威长。”
yuán shǐ yuán nián, zhōng yè zhě pèi jùn shǐ cén shàng shū, sòng wáng hóng duó dǒng xián xǐ shòu zhī gōng. líng dì hé guāng yuán nián, liáo xī tài shǒu huáng fān shàng yán: hǎi biān yǒu liú shī, lù guān jiàng yī, tǐ mào wán quán, shǐ fān gǎn mèng yún:" wǒ bó yí zhī dì, gū zhú jūn yě. hǎi shuǐ huài wú guān guǒ, qiú jiàn yǎn cáng." mín yǒu qiǎng bǎo shì, jiē wú jí ér zú.
元始元年,中谒者沛郡史岑上书,讼王宏夺董贤玺绶之功。灵帝和光元年,辽西太守黄翻上言:海边有流尸,露冠绛衣,体貌完全,使翻感梦云:“我伯夷之弟,孤竹君也。海水坏吾棺椁,求见掩藏。”民有襁褓视,皆无疾而卒。
hàn mò guān zhōng dà luàn, yǒu fā qián hàn shí zhǒng zhě, gōng rén yóu huó. jì chū, píng fù rú jiù. wèi guō hòu ài niàn zhī, lù zhe gōng nèi, cháng zhì zuǒ yòu, wèn hàn shí gōng zhōng shì, shuō zhī liǎo liǎo, jiē yǒu cì xù. hòu bēng, kū qì guò luàn, suì sǐ yān.
汉末关中大乱,有发前汉时冢者,宫人犹活。既出,平复如旧。魏郭后爱念之,录着宫内,常置左右,问汉时宫中事,说之了了,皆有次序。后崩,哭泣过乱,遂死焉。
hàn mò fā fàn míng yǒu zhǒng, nú yóu huó. míng yǒu, huò guāng nǚ xù. shuō guāng jiā shì fèi lì zhī jì, duō yǔ hàn shū xiāng sì. cǐ nú cháng yóu zǒu yú mín jiān, wú zhǐ zhù chù, jīn bù zhī suǒ zài. huò yún shàng zài, yú wén zhī yú rén, kě xìn ér mù bù kě jiàn yě.
汉末发范明友冢,奴犹活。明友,霍光女婿。说光家事废立之际,多与《汉书》相似。此奴常游走于民间,无止住处,今不知所在。或云尚在,余闻之于人,可信而目不可见也。
dà sī mǎ cáo xiū suǒ tǒng zhōng láng xiè zhāng bù qǔ yì bīng xī nóng xī nǚ, nián sì suì, bìng méi gù, mái zàng wǔ rì fù shēng. tài hé sān nián, zhào lìng xiū shǐ fù mǔ tóng shí sòng nǚ lái shì. qí nián sì yuè sān rì bìng sǐ, sì rì mái zàng, zhì bā rì tóng xū rù cǎi sāng, wén ér shēng huó. jīn néng yǐn shí rú cháng.
大司马曹休所统中郎谢璋部曲义兵奚侬息女,年四岁,病没故,埋葬五日复生。太和三年,诏令休使父母同时送女来视。其年四月三日病死,四日埋葬,至八日同墟入采桑,闻儿生活。今能饮食如常。
jīng zhào dōu zhāng qián kè jū liáo dōng, hái hòu wèi fù mǎ dū wèi guān nèi hóu, biǎo yán gù wèi zhū shēng. tài xué shí, wén gù tài wèi cháng shān zhāng hào wèi liáng xiāng, tiān xīn yǔ hòu, yǒu niǎo rú shān què, fēi xiáng jìn dì, shì rén zhì zhī, shāo xià duò, mín zhēng qǔ zhī, jí wéi yī yǔn shí. yán xiàn fǔ, hào lìng chuí pò zhī, dé yī jīn yìn, wén yuē" zhōng xiào hóu yìn". hào biǎo shàng zhī, cáng yú guān kù. hòu yì láng rǔ nán fán xíng yí jiào shū dōng guān, biǎo shàng yán yáo shùn zhī shí, jiù yǒu cǐ guān, jīn tiān jiàng yìn, yí kě fù zhì.
京兆都张潜客居辽东,还后为驸马都尉、关内侯,表言故为诸生。太学时,闻故太尉常山张颢为梁相,天新雨后,有鸟如山鹊,飞翔近地,市人掷之,稍下堕,民争取之,即为一殒石。言县府,颢令捶破之,得一金印,文曰“忠孝侯印”。颢表上之,藏于官库。后议郎汝南樊行夷校书东观,表上言尧舜之时,旧有此官,今天降印,宜可复置。
xiào wǔ jiàn yuán sì nián, tiān yù sù. xiào yuán jìng níng yuán nián, nán yáng yáng jùn yǔ gǔ, xiǎo zhě rú shǔ sù ér qīng hēi, wèi kǔ dà zhě rú dà dòu chì huáng, wèi rú mài. xià sān rì shēng gēn yè, zhuàng rú dà dòu chū shēng shí yě.
孝武建元四年,天雨粟。孝元竟宁元年,南阳阳郡雨谷,小者如黍粟而青黑,味苦;大者如大豆赤黄,味如麦。下三日生根叶,状如大豆初生时也。
dài chéng shǐ zhù, lì bǎn gàn, yī dàn wáng, xī nán sì wǔ shí bǎn yú zé zhōng zì lì, jié cǎo wèi wài mén, yīn jiù yíng zhù yān. gù qí chéng zhí zhōu sān shí qī lǐ, wèi jiǔ mén, gù chéng chù wèi dōng chéng.
代城始筑,立板干,一旦亡,西南四五十板于泽中自立,结草为外门,因就营筑焉。故其城直周三十七里,为九门,故城处为东城。