strong chén niàn yì zhòng qǔ cān xiān xuè liú huì niáng dà pò bēn léi chē strong
陳念義重取參仙血 劉慧娘大破奔雷車
què shuō fàn chéng lóng yāng qiú xú róng fū, yòng jǐn fāng fǎ, qǔ de cān xiān dào shǒu, réng chī tā táo tuō. fàn chéng lóng ào hèn yù sǐ, xú róng fū dào: shì yǐ rú cǐ, hèn yì wú yì, qiě huí hé xià zài shāng. fàn chéng lóng dào: rén jiàn nǐ xiǎng, jiào wǒ zěn shēng huí yǎn zhōu qù? táng měng dào: wǒ bèi wén zi dīng dé yī shēn lǎo dà gē da, réng pū le yī chǎng kōng. zǎo zhī rú cǐ, zhuō zhù shí xiān nòng shā le, dào méi zhè zhuāng shì. fàn chéng lóng zhǐ shì dāi xiǎng, xú róng fū zài sān xiāng quàn, zhǐ hǎo huí jiā, zhēn shì yī bù lǎn yī bù. dào le jiā lǐ, xú róng fū de niáng zǐ bìng liǎng gè ér zi dé zhī, yě shì nà mèn. fàn chéng lóng wèn róng fū dào: hé bù jiù qù yī jué, qiě shì rú hé? róng fū dào: rén xiōng bù xìn, yè lái shuō guò, cǐ wù duān dì zài dì xià yóu xíng wú ài, zhǐ shì chū rù de lù bì cóng shēng gēn fā shǒu zhī chù. ruò zài nà lǐ páo jué, tā xiān zǒu le, jué yì hé yì! rú guǒ hǎo páo jué, hé yòng fèi rú xǔ lì qì? rú jīn tā zhe le zhè fān jīng kǒng, sān wǔ gè yuè bù gǎn chū tóu, què zěn hǎo? fàn chéng lóng dào: shě le zhè cān xiān, rén jiàn kě lìng yǒu hé fǎ zhì dé liú huì niáng hǎo? xú hé dào: zhè gè shí nán, wǒ de xué wèn, zěn néng jiā hū kǒng hòu zhī shàng, tā wū zì shè bǎi bù chù. chú cǐ cān xiān zhī wài, dōu zì cǎo mù fán pǐn, què rú hé huàn dé mìng guò! fàn chéng lóng chén yín tàn qì, táng měng dào: gē ge, jīn yè xīn jiāo yě shì wú yì. bù rú qiě shuì le, míng rì zài shāng. róng fū dào: yě shuō dé shì. biàn quàn fàn chéng lóng ān zhì.
卻說范成龍央求徐溶夫,用盡方法,取得參仙到手,仍吃他逃脫。范成龍懊恨欲死,徐溶夫道:「事已如此,恨亦無益,且回合下再商。」范成龍道:「仁見你想,教我怎生回兗州去?」唐猛道:「我被蚊子叮得一身老大疙瘩,仍撲了一場空。早知如此,捉住時先弄殺了,倒沒這樁事。」范成龍只是呆想,徐溶夫再三相勸,只好回家,真是一步懶一步。到了家裡,徐溶夫的娘子並兩個兒子得知,也是納悶。范成龍問溶夫道:「何不就去一掘,且試如何?」溶夫道:「仁兄不信,夜來說過,此物端的在地下遊行無礙,只是出入的路必從生根發首之處。若在那裡刨掘,他先走了,掘亦何益!如果好刨掘,何用費如許力氣?如今他着了這番驚恐,三五個月不敢出頭,卻怎好?」范成龍道:「舍了這參仙,仁見可另有何法治得劉慧娘好?」徐和道:「這個實難,我的學問,怎能加乎孔厚之上,他兀自設擺布處。除此參仙之外,都自草木凡品,卻如何換得命過!」范成龍沉吟嘆氣,唐猛道:「哥哥,今夜心焦也是無益。不如且睡了,明日再商。」溶夫道:「也說得是。」便勸范成龍安置。
zhòng rén dōu qù shuì le, fàn chéng lóng nà lǐ shuì dé, bā dào tiān míng, pá qǐ lái. jiàn zhòng rén dōu hái wèi qǐ què kāi mén chū qù xiǎo jiě, yī miàn kàn nà gāo píng shān shàng, shān guāng lán qì, xiǎo sè cāng cāng, hǎo niǎo luàn míng, quán shēng qīng lěng. chéng lóng gǎn tàn bù yǐ, xiǎng dào: huì niáng mìng zài dàn xī, bēn léi chē zěn shēng jiě wéi, wǒ què rú hé huí yuán bì zhài? kàn kàn nà shān shàng, zhǐ shì xū qì. zhèng zài chū shén dāi xiǎng, zhǐ jiàn shān jiǎo biān yōu lín shēn chù, yī gè lǎo rén zǒu lái. chéng lóng kàn nà lǎo zhě, dào jiā zhuāng shù, zhǔ yī zhī guò tóu lí zhàng, chuān yī lǐng jiù gé dào páo, shǒu dǐng zhú guān, jiǎo tà má xié, yāo xuán liǎng gè hú lú, shēng de xiān fēng dào gǔ, hè fà tóng yán, huǎn bù ér lái. dào le chéng lóng miàn qián, bǎ chéng lóng yī kàn, xiào dào: zú xià shì hé chù yīng xióng, bù qù yǔ guó jiā chū lì, lái cǐ shēn shān hé gān? fàn chéng lóng jiàn tā xíng róng gǔ guài, yán yǔ fēi cháng, biàn dá dào: xiǎo kě wěi shì yǎn zhōu fǔ jūn guān, yǒu gōng gàn dào cǐ. nà dào zhǎng dà xiào dào: wǒ shěng de le, xiǎng shì shān dōng gān gē wèi jìng, yòu lái xún xú róng fū shāng yì shén me. chéng lóng dào: zhèng shì wèi cǐ. dào zhǎng dào: tā yǐ shì é wài zhī rén, gè yǒu zhèng shì, zhǐ gù chán tā zuò shén! bù mán jiāng jūn shuō, xú róng fū nǎi shì lǎo zhuō de xiǎo tú, wǒ shì cóng cǐ xián guò, zhèng yào lái tàn tā. fàn chéng lóng tīng le, chī le yī jīng, lián máng shī lǐ.
眾人都去睡了,范成龍那裡睡得,巴到天明,爬起來。見眾人都還未起.卻開門出去小解,一面看那高平山上,山光嵐氣,曉色蒼蒼,好鳥亂鳴,泉聲清冷。成龍感嘆不已,想到:「慧娘命在旦夕,奔雷車怎生解圍,我卻如何回猿臂寨?」看看那山上,只是吁氣。正在出神呆想,只見山腳邊幽林深處,一個老人走來。成龍看那老者,道家裝束,拄一枝過頭藜杖,穿一領舊葛道袍,首頂竹冠,腳踏麻鞋,腰懸兩個葫蘆,生得仙風道骨,鶴髮童顏,緩步而來。到了成龍面前,把成龍一看,笑道:「足下是何處英雄,不去與國家出力,來此深山何干?」范成龍見他形容古怪,言語非常,便答道:「小可委是兗州府軍官,有公幹到此。」那道長大笑道:「我省得了,想是山東干戈未靜,又來尋徐溶夫商議什麼。」成龍道:「正是為此。」道長道:「他已是額外之人,各有正事,只顧纏他做甚!不瞞將軍說,徐溶夫乃是老拙的小徒,我適從此閒過,正要來探他。」范成龍聽了,吃了一驚,連忙施禮。
zhǐ jiàn xú róng fū de xiǎo ér zi pǎo chū lái jiàn le, máng bào jìn qù dào: lǎo shī fù lái le. xú hé máng chū lái yíng bài dào: shī fù zhǎng jiǔ bù lái le, kuài qǐng jìn lái. nà dào zhǎng biàn tóng fàn chéng lóng yī qí jìn lái, zhǐ jiàn tā gèng bù qiān ràng, jiù qù shàng miàn zuò le. xú niáng zǐ tóng liǎng gè ér zǐ dōu lái cān jiàn. cǐ shí hòu měng yǐ qǐ lái, yì lái xiāng jiàn. nà shī fù wèn le fàn táng èr rén xìng míng, chēng zàn dào: jiē jì shì yīng háo yě. xú hé biàn duì fàn táng èr rén dào: wǒ zhè shī fù, xìng chén, míng niàn yì, dào hào tōng yī zi. běn shì wú yuè míng yī, shēn míng yīn yáng xiāo zhǎng zhī lǐ. qī shí suì shàng, yàn qì chén shì, rù shān xiū dào, de dì xiān zhèng guǒ, jīn nián yī bǎi sì shí suì le. xiàn zài yǐn jū tiān tāi shān zhōng, shì xiǎo dì shòu fǎ ēn shī. fàn chéng lóng chēng xiàn bù yǐ. xú hé wèn dào: shī fù hé lái? chén niàn yì dào: wǒ dào jì běi fù lóng shā huì, bǐ jiào chì shū yù zì, yì yù tōng chéng zhāng zhēn rén, bǎo chí jié yùn. yòu yīn jīn yún mén xiān zǐ, jiè wǒ dān mǔ, jiǔ bù jiàn hái, qián wǎng suǒ qǔ, jīn yǐ qǔ de, réng guī tiān tāi. dào cóng qīng zhōu jīng guò, jiàn guān bīng yǔ kòu zéi áo zhàn, shā qì chōng mǎn, suì rào dào ér xíng. yīn jiǔ bù yǔ nǐ xiāng jiàn, tè liú cán bù xiāng kàn. zuó yè dào gū yún xùn, jiàn yuè guāng kě ài, suì zhù yú sōng lín zhī xià, suǒ yǐ jīn zǎo cái dào.
只見徐溶夫的小兒子跑出來見了,忙報進去道:「老師父來了。」徐和忙出來迎拜道:「師父長久不來了,快請進來。」那道長便同范成龍一齊進來,只見他更不謙讓,就去上面坐了。徐娘子同兩個兒子都來參見。此時後猛已起來,亦來相見。那師父問了范唐二人姓名,稱讚道:「皆濟世英豪也。」徐和便對范唐二人道:「我這師父,姓陳,名念義,道號通一子。本是吳越名醫,深明陰陽消長之理。七十歲上,厭棄塵世,入山修道,得地仙證果,今年一百四十歲了。現在隱居天台山中,是小弟受法恩師。」范成龍稱羨不已。徐和問道:「師父何來?」陳念義道:「我到薊北赴龍沙會,比較赤書玉字,意欲通誠張真人,保持劫運。又因金雲門仙子,借我丹母,久不見還,前往索取,今已取得,仍歸天台。道從青州經過,見官兵與寇賊鏖戰,殺氣沖滿,遂繞道而行。因久不與你相見,特留殘步相看。昨夜到孤雲汛,見月光可愛,遂住於松林之下,所以今早才到。」
fàn chéng lóng méi fēng yī zhòu, sī duì xú hé dào: lìng shī jì shì xiàn zài shén xiān, liú huì niáng bìng hé bù qiú gào yú tā, bì yǒu miào shù xiāng jiù. xú hé dào: wǒ yě zhèng rú cǐ xiǎng. biàn bài wèn chén niàn yì dào: yǒu yī sú shì bài qiú lǎo shī, fú wàng cí bēi jiù jì. chén niàn yì dào: yòu shì shén me, wǒ yī qiè sú yuán jù yǐ shēng shū, nǐ zhè bān rè cháng, hé shí dé le. xú hé dào: cǐ shí bù dé yǐ zhī shì. suì shuō qǐ huì niáng bìng zhèng rú cǐ chén zhòng, kǒng hòu bù néng yī zhì. chén niàn yì tàn dào: zào wù shū jī, qǐ fán yōng suǒ kě kuī nòng, lǔ mǎng cū gōng, jǔ yǎn jiē shì, shí xuān qí zhī dà mó, shēng mín zhī jié yùn yě. kǒng hòu wú fǎ kě shī, qiú wǒ yì shì wú yì. zhǐ jiàn fàn chéng lóng zài bài dào: xiǎo jiāng fèng lìng ér lái, bù dàn wèi liú huì niáng yī rén, xiàn zài nì zéi sòng jiāng, zhàng bēn léi chē zhī shì, héng xíng wú jì. ruò huì niáng yī sǐ, zài wú shèng tā zhī rén, yǎn jiàn shān dōng bǎi wàn shēng líng jǐn zāo tú tàn, wàng lǎo shī dà shě cí bēi, zhěng jiù zé gè. chén niàn yì dào: jiāng jūn bù zhī, fēi shì wǒ dài duò. wǒ de běn lǐng bìng wú sī cáng mì miào, kāi zhe dà mén yóu rén bān qǔ, bù dàn xiǎo tú jǐn dé wǒ fǎ, biàn shì kǒng hòu yì mò bù jǐn zhī. jīn huì niáng yǐ wèi fǔ yī suǒ wù, shì nán wǎn huí, zhèng suǒ wèi yī gè rén qīng qīng tuī dé dào, shí gè rén yòng lì fú bù qǐ. kǒng hòu shù shǒu, lǎo zhuō gèng yǒu hé fǎ. fàn chéng lóng dào: chén dào zǐ yuán guāng, zhào chū cǐ dì yǒu cān xiān kě yǐ jiù mìng, xiǎo jiāng zuó yè yǔ xú táng èr xiōng rú cǐ yòng jì, yǐ zhuō dào shǒu, zì bù xiǎo xīn, réng chī tā táo tuō le. chén niàn yì è rán dào: nǐ men lǎo dà lǔ mǎng, cǐ shì qǐ kě luàn zuò! xìng zhòng wèi dōu shì dà gēn qì rén, bù rán zì jiā xìng mìng xiū yǐ. zhòng rén dà jīng, máng wèn qí gù. chén niàn yì dào: fán shēng yú tiān dì zhī jiān jiē yuē mìng, shàng tiān hǎo shēng, yī qiè fēi qián dòng zhí, wú bù fù yù. ér yú qí zhōng néng xiū yǎng líng gēn, bù rǎo shì jiè zhě, yóu wèi zhōng ài. shàng cāng zhī ài hù dào zhǒng, rú cí mǔ zhī bǎo chì zǐ, qǐ róng rén mó jiā hài! nà rén cān zài dì xià sān bǎi nián, bǐng shàng tiān yáo guāng zhī jīng, gǎn shān chuān líng xiù zhī qì, quán jù rén xíng liù bǎi nián, biàn wài kāi jiǔ qiào, nèi shēng zàng fǔ jiǔ bǎi nián, néng chū dì miàn, cān bài xīng dǒu, yóu xì shān chuān. cǐ shí biàn yǒu shān líng dì dǐ shǒu hù, bù xǔ fán rén qī hài. tǎng gù wéi jìn jì, biàn shì zhuō dé dào shǒu, fàn le shén nù bì sǐ. yī qiān èr bǎi nián, néng tǔ rén yán, tiān shén sòng zhāng, tuō lí hěn zhū, yóu xíng shí zhōu sān dǎo, chéng quán dà dào, yǔ rén zhī xiū chéng yáng shén wú yì, nǐ men què rú hé hú luàn rě tā! nà zhī dú jiǎo bào zi, wèi cháng bú shì tā de hù wèi, què chī nǐ men yìng jié guǒ le. wǒ kàn zhòng wèi dōu shì tiān shén xià jiè, běn chù shén dǐ yī shí yì ǎo nǐ men bù guò, suǒ yǐ ān rán wú shì, bù rán rú hé zuò dé dào. suī rán zuò bèi nǐ men zuò le, bì jìng bù néng qǔ tā dào shǒu. zhòng rén tīng le zhè huà, dōu dāi le, zuò shēng bù dé.
范成龍眉峰一皺,私對徐和道:「令師既是現在神仙,劉慧娘病何不求告於他,必有妙術相救。」徐和道:「我也正如此想。」便拜問陳念義道:「有一俗事拜求老師,伏望慈悲救濟。」陳念義道:「又是什麼,我一切俗緣俱已生疏,你這般熱腸,何時得了。」徐和道:「此實不得已之事。」遂說起慧娘病症如此沉重,孔厚不能醫治。陳念義嘆道:「造物樞機,豈凡庸所可窺弄,鹵莽粗工,舉眼皆是,實軒岐之大魔,生民之劫運也。孔厚無法可施,求我亦是無益。」只見范成龍再拜道:「小將奉令而來,不但為劉慧娘一人,現在逆賊宋江,仗奔雷車之勢,橫行無忌。若慧娘一死,再無勝他之人,眼見山東百萬生靈盡遭塗炭,望老師大舍慈悲,拯救則個。」陳念義道:「將軍不知,非是我怠惰。我的本領並無私藏秘妙,開着大門由人搬取,不但小徒盡得我法,便是孔厚亦莫不盡知。今慧娘已為腐醫所誤,勢難挽回,正所謂一個人輕輕推得倒,十個人用力扶不起。孔厚束手,老拙更有何法。」范成龍道:「陳道子圓光,照出此地有參仙可以救命,小將昨夜與徐唐二兄如此用計,已捉到手,自不小心,仍吃他逃脫了。」陳念義愕然道:「你們老大鹵莽,此事豈可亂做!幸眾位都是大根器人,不然自家性命休矣。」眾人大驚,忙問其故。陳念義道:「凡生於天地之間皆曰命,上天好生,一切飛潛動植,無不覆育。而於其中能修養靈根,不擾世界者,尤為鍾愛。上蒼之愛護道種,如慈母之保赤子,豈容人魔加害!那人參在地下三百年,秉上天瑤光之精,感山川靈秀之氣,全具人形六百年,便外開九竅,內生臟腑;九百年,能出地面,參拜星斗,遊戲山川。此時便有山靈地抵守護,不許凡人欺害。倘故違禁忌,便是捉得到手,犯了神怒必死。一千二百年,能吐人言,天神誦章,脫離很株,遊行十洲三島,成全大道,與人之修成陽神無異,你們卻如何胡亂惹他!那隻獨角豹子,未嘗不是他的護衛,卻吃你們硬結果了。我看眾位都是天神下界,本處神抵一時亦拗你們不過,所以安然無事,不然如何做得到。雖然做被你們做了,畢竟不能取他到手。」眾人聽了這話,都呆了,做聲不得。
chén niàn yì dào: fàn jiāng jūn jì bù wèi yī jǐ zhī sī, jiù nà yī fāng shēng líng, yě shì yī jiàn dà shì. jì shì chén dào zǐ yuán guāng jiàn cǐ cān xiān, bù wèi wú yīn. lǎo zhuō cǐ lái, bù wèi wú yuán. jiāng jūn yí dìng yào zhè cān xiān jiù liú xiǎo jiě, xū yī lǎo zhuō yán yǔ. fàn chéng lóng xīn rán qǐng jiào. qiē qiē bù kě hài zhè cān xiān xìng mìng. fàn jiāng jūn xū xūn mù zhāi jiè, bàn yī piàn zhēn chéng zhī xīn, xū yòng bái jī xuán jiǔ zuò piān zhù wén, zhāo gào běn chù shān chuān shén dǐ, qiú zhè cān xiān yī bēi bái xuè, yì kě yǐ qǐ sǐ huí shēng. tǎng dé tiān xīn juàn gù, lǎo zhuō shǐ gè fāng fǎ, guǎn qǔ tā lái. fàn chéng lóng dà xǐ. xú hé dào: tā jīng zhè fān jīng xià, rú hé zài kěn chū tóu? chén niàn yì dào: bù fáng. cān xiān měi dāng yáo guāng cháo tiān mén zhī shí, tā bì rán chū lái cháo yuán. nǐ tǐ yòng wǔ líng zhī mán zuò, zhǐ xū qù bèi yī zhāng tù wǎng, zài bèi jǐ gēn zhú gān, hú qī zhǎn hóng dēng, zā chéng běi dǒu qī xīng xíng xiàng, bǎ lái shù zài tā chū lù de nán shǒu. xū jiāng dǒu bǐng yáo guāng xīng, zhǐ zhe xī běi gān dì. què jiāng tù wǎng zhāng zài miàn qián, rén dōu duǒ guò le. tā chū lái lǐ xīng zhī shí, jiàn le cǐ dēng, bì rèn shì běn mìng xīng jūn xià jiè jiē yǐn. dài tā pū qù, tà zhe jī guān, dōu zài wǎng lǐ, biàn hǎo zhuō le. nǐ yào zhǔn bèi xià shèng xuè de jiā huǒ yī jiàn, wù yào jié jìng, xiū de lín shí cōng máng.
陳念義道:「范將軍既不為一己之私,救那一方生靈,也是一件大事。既是陳道子圓光見此參仙,不為無因。老拙此來,不為無緣。將軍一定要這參仙救劉小姐,須依老拙言語。」范成龍欣然請教。「切切不可害這參仙性命。范將軍須薰沐齋戒,辦一片真誠之心,須用白雞玄酒做篇祝文,昭告本處山川神抵,求這參仙一杯白血,亦可以起死回生。倘得天心眷顧,老拙使個方法,管取他來。」范成龍大喜。徐和道:「他經這番驚嚇,如何再肯出頭?」陳念義道:「不妨。參仙每當瑤光朝天門之時,他必然出來朝元。你體用五靈脂蠻做,只須去備一張兔網,再備幾根竹竿,糊七盞紅燈,紮成北斗七星形象,把來豎在他出路的南首。須將斗柄瑤光星,指着西北乾地。卻將兔網張在面前,人都躲過了。他出來禮星之時,見了此燈,必認是本命星君下界接引。待他撲去,踏着機關,兜在網裡,便好捉了。你要準備下盛血的傢伙一件,務要潔淨,休得臨時匆忙。」
róng fū tīng le, biàn máng zhǔn bèi xià bái jī xuán jiǔ, zuò le zhù wén, xiàng liè hù jiā jiè le zhāng tù wǎng lái. fàn chéng lóng qù mù yù gēng yī, dài le xiāng zhú jì lǐ, qù shān shén miào nèi jì shān. fàn chéng lóng huàn le gōng fú xíng lǐ, zuò gè zhǔ jì guān. xú hé dú zhù dào:
溶夫聽了,便忙準備下白雞玄酒,做了祝文,向獵戶家借了張兔網來。范成龍去沐浴更衣,帶了香燭祭禮,去山神廟內祭山。范成龍換了公服行禮,做個主祭官。徐和讀祝道:
wéi nián yuè rì, xìn guān fàn chéng lóng, fèng mìng zhì dǎo gāo píng shān zhǔ zūn shén: sòng jiāng zào niè, zhàng bēn léi chē zhī shì, bù kě xiàng ěr, fēi liú huì niáng bù néng kè. huì niáng chén kē, fēi cān xiān bù néng jiù. chéng lóng fèng dà shuài zhī mìng ér lái, shén bù tīng xǔ, yǐ zhì dé ér fù shī. yǎng jiàn tiān dào hǎo shēng, ēn jí cǎo mù, gǎn bù zhǐ niàn. dàn bù dé cān xiān, zé huì niáng bì sǐ huì niáng yī sǐ, zé qīng lái shù jùn cāng shēng, jù bù dé mìng. jīn zūn dì xiān chén shī suǒ jiào, zhǐ qǔ qí xuè, wù yǔn qí mìng, shí nǎi liǎng quán. wéi ěr shān chuān guǐ shén, xián shòu cháo tíng fēng xī, huáng xiǎn wēi líng mò zhù, wú bǐ shén xiū. shén qí jiàn zhī.
「維年月日,信官范成龍,奉命致禱高平山主尊神:宋江造孽,仗奔雷車之勢,不可嚮邇,非劉慧娘不能克。慧娘沉疴,非參仙不能救。成龍奉大帥之命而來,神不聽許,以致得而復失。仰見天道好生,恩及草木,敢不只念。但不得參仙,則慧娘必死;慧娘一死,則青萊數郡蒼生,俱不得命。今遵地仙陳師所教,只取其血,勿隕其命,實乃兩全。惟爾山川鬼神,咸受朝廷封錫,皇顯威靈默助,毋俾神羞。神其鑒之。」
jì bà fén zhù, zhù wén shēng shàng shù miǎo, xiāng fēng piāo dòng, yǐn rán shì yǒu guǐ shén shòu xiǎng.
祭罷焚祝,祝文升上樹杪,香風飄動,隱然似有鬼神受饗。
zhòng rén chū miào, réng dào xú hé jiā zhōng. xú hé xún le zhú gān, jiāng dòu xīng dēng zā hǎo le. chén niàn yì dào: cǐ shí jié qì, dǒu bǐng zhǐ gān fāng, xū dé sì gēng yǐ hòu. wǒ men qián bàn yè qiě qù shuì, jiāo wǔ gēng dòng shēn bù chí. zhòng rén yī yán, zǎo chī yè fàn, dōu shuì. jiāng jìn wǔ gēng, dà jiā qǐ lái, dài le yǒu yòng de xíng tóu, yī tóng rù shān. xú róng fū zài qián miàn dài lù, zhí dào zhōng fēng xià, kàn nà tiān shàng, dǒu bǐng héng xié, yǐ xiàng xī fāng xià chuí, zhèng jìn tiān mén. chén niàn yì dào: shì zhè shí hòu le, nǐ men kuài qù ān pái. xú hé děng máng qù jiāng xīng dēng shù hǎo, táng měng qù zhāng le tù wǎng, dà jiā dōu qù zuǒ jìn shēn lín nèi duǒ le.
眾人出廟,仍到徐和家中。徐和尋了竹竿,將斗星燈紮好了。陳念義道:「此時節氣,斗柄指乾方,須得四更以後。我們前半夜且去睡,交五更動身不遲。」眾人依言,早吃夜飯,都睡。將近五更,大家起來,帶了有用的行頭,一同入山。徐溶夫在前面帶路,直到中峰下,看那天上,斗柄橫斜,已向西方下垂,正近天門。陳念義道:「是這時候了,你們快去安排。」徐和等忙去將星燈豎好,唐猛去張了兔網,大家都去左近深林內躲了。
méi duō shí, zhǐ tīng dé tù wǎng shàng gāng líng ér luàn xiǎng, zhòng rén máng chū lín kàn shí, zhǐ jiàn nà cān xiān yǐ dōu rù wǎng nèi. zhòng rén dà xǐ, máng pū shǎng qù qǔ. chén niàn yì máng zhǐ zhù dào: nǐ děng xiū yào lǔ mǎng, dōu suí wǒ lái. chén niàn yì zhǔ le lí zhàng, yǐn zhòng rén huǎn huǎn zǒu jìn wǎng qián. nà cān xiān zhēng zhā bù tuō, zhǐ jiào ráo mìng. chén niàn yì dào: cān xiān xiū jīng, yǒu wǒ zài cǐ, jué bù shāng nǐ xìng mìng, zhǐ qiú nǐ yī diǎn chún yáng bái xuè, jiù gè yào jǐn rén de xìng mìng. shuō bà, biàn bǎ cān xiān gé wǎng bào dìng, yī jīn biān qǔ chū yī bǎ mǎ nǎo shí biān dāo lái. xú róng fū máng pěng guò nà gè yáng zhī bái yù píng ér. chén niàn yì jiāng cān xiān zuǒ bì biān pò, liú chū bái jiāng lái, dī rù píng nèi. nà cān xiān tí kū bù zhǐ. yòu jiāng yòu bì yì biān pò, liú le xǔ duō. kàn shí, yǐ yǒu xiǎo bàn píng, chén hán yì dào: zú yǒu yī jiǔ bēi, gòu le, gòu le. zài qǔ kǒng shāng le tā. biàn qù hú lú nèi qǔ chū dān yào, yǔ tā fū le chuāng kǒu, yòu fēn fù dào: cān xiān, nǐ gàn le zhè chǎng gōng dé, suī chí le xiē lù chéng, rì hòu zhèng guǒ le, què jiǎo xiāo yì qǐ dà gōng àn, yì bù shī pián yí yě. biàn jiě kāi le wǎng, bào dào tā nà shēng gēn fā miáo zhī chù, fàng luò dì xià. nà cān xiān wěi wěi cuì cuì de zuān rù tǔ qù le. chén niàn yì duì fàn chéng lóng dào: zhè diǎn wú jià zhī bǎo, rén sǐ le zàng fǔ bù huài, guàn xià qù shàng kě huí shēng, hé kuàng yǒu qì wèi sǐ. fàn chéng lóng chēng xiè bù jǐn. chén niàn yì dào: ruò fēi shén líng mò yòu, yān néng dào shǒu dé rú cǐ róng yì! tiān yǐ míng liǎo, kě sù huí qù.
沒多時,只聽得兔網上鋼鈴兒亂響,眾人忙出林看時,只見那參仙已兜入網內。眾人大喜,忙撲上去取。陳念義忙止住道:「你等休要鹵莽,都隨我來。」陳念義拄了藜杖,引眾人緩緩走近網前。那參仙掙扎不脫,只叫饒命。陳念義道:「參仙休驚,有我在此,決不傷你性命,只求你一點純陽白血,救個要緊人的性命。」說罷,便把參仙隔網抱定,衣襟邊取出一把瑪瑙石砭刀來。徐溶夫忙捧過那個羊脂白玉瓶兒。陳念義將參仙左臂砭破,流出白漿來,滴入瓶內。那參仙啼哭不止。又將右臂亦砭破,流了許多。看時,已有小半瓶,陳含義道:「足有一酒杯,夠了,夠了。再取恐傷了他。」便去葫蘆內取出丹藥,與他敷了瘡口,又吩咐道:「參仙,你幹了這場功德,雖遲了些路程,日後證果了,卻繳銷一起大公案,亦不失便宜也。」便解開了網,抱到他那生根發苗之處,放落地下。那參仙委委悴悴的鑽入土去了。陳念義對范成龍道:「這點無價之寶,人死了臟腑不壞,灌下去尚可回生,何況有氣未死。」范成龍稱謝不盡。陳念義道:「若非神靈默佑,焉能到手得如此容易!天已明了,可速回去。」
zhòng rén shōu shí le xíng tóu, yī zhèn huí jiā. dào le hòu xuān, fàn chéng lóng dào: xiǎo kě bù gǎn jiǔ liú, jiù cǐ gào cí, xīng yè chí guī, bù zhī liú zǒng guǎn zěn shēng pàn wàng yě. chén niàn yì dào: cǐ wù zuì jiāo nèn, nǐ fēi mǎ huí qù, yě xū liǎng sān rì, tiān qì yòu rè, shēn kǒng biàn huài. nǐ lìng yòng gè wǎ bō ér, jiāng zhè yù píng zuò rù, sì wéi yòng bīng hù zhù, lù shàng méi bīng mài zhī chù, kě yòng lěng jǐng shuǐ zuò dìng, xiǎo xīn tí zài shǒu nèi, fāng bǎo wú shì. fàn chéng lóng dào: lǎo shī shuō dé shì.
眾人收拾了行頭,一陣回家。到了後軒,范成龍道:「小可不敢久留,就此告辭,星夜馳歸,不知劉總管怎生盼望也。」陳念義道:「此物最嬌嫩,你飛馬回去,也須兩三日,天氣又熱,深恐變壞。你另用個瓦缽兒,將這玉瓶坐入,四圍用冰護住,路上沒冰賣之處,可用冷井水坐定,小心提在手內,方保無事。」范成龍道:「老師說得是。」
fàn chéng lóng zhèng dài dòng shēn, zhǐ tīng qián miàn tīng shàng fā qǐ hǎn lái, zhǐ jiàn xú róng fū de niáng zǐ tóng liǎng gè ér zi, diē diē pá pá de jìn lái. zhòng rén máng wèn qí gù, niáng zǐ miàn rú tǔ sè dào: yī gè shān shén gǎn lái wǒ jiā yě. xú hé hè dào: qīng tiān bái rì, xiū yào hú shuō! niáng zǐ dào: nà gè hú shuō, yī gè qīng liǎn shān shén, fā rú shā, zài qián miàn tīng shàng cháo wǒ chàng rě, jiào nǐ chū qù lī. zhòng rén bù xìn, dōu hōng chū qù kàn, guǒ jiàn yī gè qīng liǎn liáo yá de lì zài tīng shàng. táng měng bá dāo shàng qián, dà hē: nǐ shì hé fāng guǐ mèi, gǎn bái zhòu chū xiàn! nà rén dà jiào dào: wǒ hǎo duān duān dì shì rén, nǐ děng bú yào niǎo luàn! fàn chéng lóng zài hòu miàn, rèn dé shì kāng jié, máng jiào dào: zhè shì kāng zhōng hòu, nǐ men xiū yào zào cì. zhòng rén fāng cái xǐng wù, dōu dà xiào qǐ lái, chàng gè wú lǐ nuò, ràng zuò. niáng zǐ dào: zěn de kāng lǎo yé nèn bān xiàng mào, xiǎn xiē xià suì wǒ niáng ér de kǔ dǎn. zhī dào tā men jué cān xiān, dé zuì le, shān shén fā zuò. kāng jié xiào dào: wǒ kǒng sǎo sǎo chī jīng, lián máng chàng rě, sǎo sǎo wū zì hài pà. wǒ yí lù wèn dào cǐ chù, lù shàng hái yǒu xǔ duō rén chà yì lī.
范成龍正待動身,只聽前面廳上發起喊來,只見徐溶夫的娘子同兩個兒子,跌跌爬爬的進來。眾人忙問其故,娘子面如土色道:「一個山神趕來我家也。」徐和喝道:「青天白日,休要胡說!」娘子道:「那個胡說,一個青臉山神,發如-砂,在前面廳上朝我唱喏,叫你出去哩。」眾人不信,都哄出去看,果見一個青臉獠牙的立在廳上。唐猛拔刀上前,大喝:「你是何方鬼魅,敢白晝出現!」那人大叫道:「我好端端的是人,你等不要鳥亂!」范成龍在後面,認得是康捷,忙叫道:「這是康中候,你們休要造次。」眾人方才省悟,都大笑起來,唱個無禮喏,讓坐。娘子道:「怎的康老爺恁般相貌,險些嚇碎我娘兒的苦膽。只道他們掘參仙,得罪了,山神發作。」康捷笑道:「我恐嫂嫂吃驚,連忙唱喏,嫂嫂兀自害怕。我一路問到此處,路上還有許多人詫異哩。」
zhòng rén yòu xiào le yī huí, xú hé máng jiào niáng zǐ qù kàn chá. chéng lóng wèn dào: kāng xiōng hé lái? kāng jié dào: wǒ fèng shū mì yuàn zhá fù, qù qīng zhōu dǎ tàn jūn qíng. yún tiān biāo zài èr lóng shān shí fēn wēi jí, dōng chāng dé zhōu liǎng lù guān bīng lái jiù, jiē bèi sòng jiāng yòng bēn léi chē shā bài. tiān biāo jiào wǒ dào yǎn zhōu tàn xìn, nà liú xiǎo jiě de bìng yǐ shì bù zhōng yòng le, xìng mìng zhī zài dàn xī, xiàn zài hòu shì yǐ dōu bèi qí. liú guǎng xīn cháng bù sǐ, yāng wǒ dào zhè lǐ lái tàn wèn jí xiōng, nǐ děng bàn de shì zěn de le? fàn chéng lóng jiāng shàng wén zhī shì, yuē lüè shuō le yī biàn, rú jīn kuī zhè wèi chén niàn yì lǎo shī, qǔ de cān xiān xuè zài cǐ, kě yǐ qǐ sǐ huí shēng, zhèng dài dòng shēn yào qù. kāng jié dào: hé bù jiāo yǔ wǒ dài qù, jīn rì biàn kě dào. fàn chéng lóng dà xǐ dào: wǒ yě zhè bān shuō. xú róng fū qǔ le wǎ bō, yòng bīng kuài jiāng nà yù píng zuò hǎo, jiāo yǔ kāng jié, xiǎo xīn tí le. kāng jié dào: cǐ shì huǒ jí, wǒ bù gǎn duō zuò, jiù cǐ gào cí. zhòng rén sòng chū mén wài. kāng jié bié le zhòng rén, zuò qǐ fǎ lái, tà kāi fēng huǒ lún, fēi yě sì qù le. zhòng rén wú bù chēng xiàn.
眾人又笑了一回,徐和忙叫娘子去看茶。成龍問道:「康兄何來?」康捷道:「我奉樞密院札付,去青州打探軍情。雲天彪在二龍山十分危急,東昌、德州兩路官兵來救,皆被宋江用奔雷車殺敗。天彪教我到兗州探信,那劉小姐的病已是不中用了,性命只在旦夕,現在後事已都備齊。劉廣心腸不死,央我到這裡來探問吉凶,你等辦的事怎的了?」范成龍將上文之事,約略說了一遍,「如今虧這位陳念義老師,取得參仙血在此,可以起死回生,正待動身要去。」康捷道:「何不交與我帶去,今日便可到。」范成龍大喜道:「我也這般說。」徐溶夫取了瓦缽,用冰塊將那玉瓶坐好,交與康捷,小心提了。康捷道:「此事火急,我不敢多坐,就此告辭。」眾人送出門外。康捷別了眾人,作起法來,踏開風火輪,飛也似去了。眾人無不稱羨。
xú hé duì fàn chéng lóng dào: kāng zhōng hòu cǐ qù, rén xiōng kě yǐ fàng xīn, qiě jiāng xī yī rì zài qù. fàn chéng lóng guǒ rán pí juàn, biàn yī yán zhù xià. chén niàn yì cí bié dào: tiān tāi dào lǚ pàn wàng, gèng yào qù huì zhāng zǐ yáng zhēn rén, lǎo zhuō qù yě. xú hé yǔ zhòng rén zài sān kǔ liú bú zhù. xú hé dào: shī fù cǐ qù, hé shí zài lái? chén niàn yì dào: qiě kàn. zhǐ nǐ yě xū dé le biàn liǎo, yǔ qí lì néng dǎ hǔ, hé rú bì hǔ gèng miào. yī dàn shī zú, huǐ bù jí yǐ. xú hé tīng le. chén niàn yì yòu dào: qǔ cān xiān yī jié shì, hòng dòng le cūn fāng, kǒng yǒu nà bù xiǎo shì de xī tú zhǎng shēng, qù páo jué hú nòng, chù fàn guǐ shén, xìng mìng bù bǎo, kě gào jiè tā men. xú hé yīng le. lái duì táng měng dào: nǐ nà zhī bào jiǎo, yòng zhī má yóu jìn sān rì, biàn mián ruǎn rú ní, suí yì niē chéng dāo jiàn. zài yòng shuǐ jìn qù yóu, jiān lì wú bǐ. cǐ nǎi shuǐ jīng tiān bīng, fēi fán tiě kě bǐ. zhǐ pà de yán lǔ, fàn le quán tǐ dōu méi làn. táng měng tīng le shén xǐ, chēng xiè. zhòng rén xiāng sòng chū mén, fàn chéng lóng zài bài liú tì dào: ēn shī qù le, dà ēn hé yǐ wèi bào? chén niàn yì xiào dào: lǎo zhuō cǐ lái, zhēn shì yīn yuán shēng fǎ, mò zhī wèi ér wèi, qǐ wàng bào zāi! jiāng jūn néng quàn shì rén, fēi dà yīng xióng dà háo jié, sù jù huì gēn zhě, qiē wù hú luàn xué yī, cǐ jiāng jūn zhī gōng, yì lǎo zhuō zhī shēn wàng yě. shuō bà, yè zhàng piāo rán ér qù. fàn chéng lóng tàn dào: zhēn dāng shì shén xiān yě. fàn chéng lóng suì tóng táng měng zài xú róng fū jiā yòu zhù le yī yè.
徐和對范成龍道:「康中候此去,仁兄可以放心,且將息一日再去。」范成龍果然疲倦,便依言住下。陳念義辭別道:「天台道侶盼望,更要去會張紫陽真人,老拙去也。」徐和與眾人再三苦留不住。徐和道:「師父此去,何時再來?」陳念義道:「且看。只你也須得了便了,與其力能打虎,何如避虎更妙。一旦失足,悔不及矣。」徐和聽了。陳念義又道:「取參仙一節事,鬨動了村坊,恐有那不曉事的希圖長生,去刨掘胡弄,觸犯鬼神,性命不保,可告誡他們。」徐和應了。來對唐猛道:「你那隻豹角,用芝麻油浸三日,便綿軟如泥,隨意捏成刀劍。再用水浸去油,堅利無比。此乃水晶天兵,非凡鐵可比。只怕的鹽滷,犯了全體都霉爛。」唐猛聽了甚喜,稱謝。眾人相送出門,范成龍再拜流涕道:「恩師去了,大恩何以為報?」陳念義笑道:「老拙此來,真是因緣生法,莫之為而為,豈望報哉!將軍能勸世人,非大英雄大豪傑,夙具慧根者,切勿胡亂學醫,此將軍之功,亦老拙之深望也。」說罷,曳杖飄然而去。范成龍嘆道:「真當世神仙也。」范成龍遂同唐猛在徐溶夫家又住了一夜。
cì rì fàn bà, èr rén xiè bié róng fū, dài le yuán lái bàn dāng, huí dào táng měng jiā lǐ. hòu měng xíng zhuāng, yǐ shōu shí hǎo le. táng mǔ wén zhī táng měng dǎ le bào zi, fàn chéng lóng gōng shì le bì, yě shén huān xǐ. táng měng cí le mǔ qīn, zhǔ fù le qī zǐ, dài le èr wǔ gè zhuāng kè xiāng suí, fàn chéng lóng yì cí le táng mǔ, yī tóng qǐ shēn huí gǔn zhōu. bù tí.
次日飯罷,二人謝別溶夫,帶了原來伴當,回到唐猛家裡。後猛行裝,已收拾好了。唐母聞知唐猛打了豹子,范成龍公事了畢,也甚歡喜。唐猛辭了母親,囑付了妻子,帶了二五個莊客相隨,范成龍亦辭了唐母,一同起身回袞州。不題。
qiě shuō kāng jié jiāng zhe nà píng xiān yào, jià qǐ fēng huǒ lún, zhēn gè shì fēi yún chè diàn, sì pái shí fēn yǐ dào le yǎn zhōu, bù dài tōng bào, zhí rù shǔ nèi. nà liú huì niáng zì cóng fàn chéng lóng qù hòu, bù bù chén zhòng, qì chōng shàng jiāo, shuì mián bù dé. yǐ shì sān zhòu yè bù tiē zhěn xí, zhǐ kào zài shì nǚ men de shēn shàng, fàn shí quán bù néng jìn, yī qiè hòu shì jù yǐ bèi qí. kǒng hòu zhěn mài dào: bù guò míng rì yín shí zhī jú. liú fū rén tīng le, xīn rú dāo gē, zhǐ shì ér tiān ér dì de tòng kū. liú guǎng xī zhēn zhǐ cuō shǒu niǎn jiǎo, méi zhuā yǎng chù. zhòng rén miàn miàn sī qù. liú guǎng dào: nǚ ér de bìng yǐ shì wú wàng le, qiě diū guò yī biān. wǒ xiǎng lú jùn yì de bīng tún wǒ jìng běi, wǒ men hé bù dà fā bīng mǎ qù gōng jī nà sī. xī zhēn dào: wǒ tóng nǐ qián liǎng rì bú shì qīn qù tàn kàn guò de, tā bǎ shǒu dé tiě tǒng yě sì, rú hé gōng dé.
且說康捷將着那瓶仙藥,駕起風火輪,真箇是飛雲掣電,巳牌時分已到了兗州,不待通報,直入署內。那劉慧娘自從范成龍去後,步步沉重,氣衝上焦,睡眠不得。已是三晝夜不貼枕席,只靠在侍女們的身上,飯食全不能進,一切後事俱已備齊。孔厚診脈道:「不過明日寅時之局。」劉夫人聽了,心如刀割,只是兒天兒地的痛哭。劉廣、希真只搓手捻腳,沒抓癢處。眾人面面廝覷。劉廣道:「女兒的病已是無望了,且丟過一邊。我想盧俊義的兵屯我境北,我們何不大發兵馬去攻擊那廝。」希真道:「我同你前兩日不是親去探看過的,他把守得鐵桶也似,如何攻得。」
zhèng zài yì lùn, hū bào kāng jiāng jūn huí lái. liú guǎng xī zhēn kǒng hòu dōu huái zhe guǐ tāi, bù zhī jí xiōng huò fú, qí chū tīng lái. zhǐ jiàn kāng jié tí zhe gè wǎ bō ér jìn lái dào: hǎo le, xiān dān dào shǒu yě. zhòng rén chī le yī jīng, máng wèn yuán wěi. kāng jié jiāng wǎ bō fàng zài zhuō shàng, bǎ nà táng měng zěn dì dǎ bào, fàn chéng lóng xú luò yāo zěn dì zhuō cān xiān, dé ér yòu shī, zěn dì kuī dé yù zhe le chén niàn yì lǎo shī fù zhǐ diǎn, zhǐ qǔ de cān xiān de xuè, wǒ dào le gāo píng shān, tā men zhèng cái dé shǒu, xì xì shuō le yī biàn, rú jīn xiǎo jiě guì tǐ hé rú le? zhòng rén tīng le, dōu dà xǐ, kàn nà yù píng nèi, hǎo sì rú sū yì bān, qīng xiāng pū bí. kǒng hòu dà xǐ dào: yǒu cǐ yì bǎo, hé chóu bù qǐ sǐ huí shēng, chèn zǎo ān dùn lái yǔ tā chī.
正在議論,忽報康將軍回來。劉廣、希真、孔厚都懷着鬼胎,不知吉凶禍福,齊出廳來。只見康捷提着個瓦缽兒進來道:「好了,仙丹到手也。」眾人吃了一驚,忙問原委。康捷將瓦缽放在桌上,把那唐猛怎地打豹,范成龍、徐洛夭怎地捉參仙,得而又失,怎地虧得遇着了陳念義老師父指點,只取得參仙的血,我到了高平山,他們正才得手,細細說了一遍,「如今小姐貴體何如了?」眾人聽了,都大喜,看那玉瓶內,好似侞酥一般,清香撲鼻。孔厚大喜道:「有此異寶,何愁不起死回生,趁早安頓來與他吃。」
dāng shí sòng dào huì niáng fáng lǐ, qǔ yī zhī xì cí bēi ér, bǎ nà bǎo bèi qīng rù bēi nèi, liú guǎng zhàn zhàn jīng jīng dì pěng le, dì yǔ nǚ ér. nà huì niáng kǒng pà dǎ fān, bù gǎn yòng shǒu qù jiē, jiù zhe lǎo zi shǒu lǐ, yī kǒu kǒu de gā wán le. kǒng hòu yòu jiāng xiàn chéng yù bèi de rén cān tāng, qīng rù yù píng nèi, xǐ dàng dé gān jìng. dào zài cí bēi nèi, huì niáng yòu gā wán le. liú guǎng fàng xià bēi ér, zuò zài wài jiān, kàn tā hé rú. fáng nèi jì rán wú shēng. dé bú dào bàn dùn fàn qǐng, zhǐ jiàn huì niáng dào: miào ā, zhè xiān yào xià qù, zhēn shì gān lù qìn xīn, xū huǒ tán xián dōu cuò xià qù yě. jīng shén jué dé pí juàn, wǒ xǔ jiǔ bù shuì, qiě wò dào shì shì. liú fū rén biàn jiào nà shì nǚ màn màn de chóu chū shēn zi, jiāng huì niáng fàng dǎo tóu lái, gē zài zhěn shàng. guǒ rán xiān yào bù bǐ fán cǎo, bù duō shí, xià guī yuán fǔ, shàng dá sān guān, zhuī hún pò yú yǐ shī sàn zhī hòu, fù zhēn yuán yú wú hé yǒu zhī xiāng, shuǐ huǒ kǎn lí, dēng shí jù huì, huì niáng míng mù níng shén, bù yī huì ér jiù shuì qù. jiù zhōng kuài huó shā le kǒng hòu, shuō dào: fáng nèi bù kě duō zhe rén, liú yī liǎng gè fú shì zú yǐ. qí yú dōu chū qù, yóu tā jìng shuì. zhòng rén yī yán, dōu dào wài miàn. liú fū rén wèn dào: kǒng shū shū kàn zhè jǐng xiàng hé rú? kǒng hòu dào: sǎo sǎo fàng xīn, tā fú yào hòu néng ān shuì, shēng jī yǐ zhuǎn yě, qiē wù jīng dòng tā.
當時送到慧娘房裡,取一隻細磁杯兒,把那寶貝傾入杯內,劉廣戰戰兢兢地捧了,遞與女兒。那慧娘恐怕打翻,不敢用手去接,就着老子手裡,一口口的呷完了。孔厚又將現成預備的人參湯,傾入玉瓶內,洗盪得乾淨。倒在磁杯內,慧娘又呷完了。劉廣放下杯兒,坐在外間,看他何如。房內寂然無聲。得不到半頓飯頃,只見慧娘道:「妙阿,這仙藥下去,真是甘露沁心,虛火痰涎都挫下去也。精神覺得疲倦,我許久不睡,且臥倒試試。」劉夫人便教那侍女慢慢的怞出身子,將慧娘放倒頭來,擱在枕上。果然仙藥不比凡草,不多時,下歸元府,上達三關,追魂魄於已失散之後,復真元於無何有之鄉,水火坎離,登時聚會,慧娘瞑目凝神,不一會兒就睡去。就中快活殺了孔厚,說道:「房內不可多着人,留一兩個伏侍足矣。其餘都出去,由他靜睡。」眾人依言,都到外面。劉夫人問道:「孔叔叔看這景象何如?」孔厚道:「嫂嫂放心,他服藥後能安睡,生機已轉也,切勿驚動他。」
nà huì niáng zhè yī jué, zhí shuì zhì cì rì lí míng hái bù céng xǐng. liú fū rén qīng qīng de qù mō le tā yī bǎ, hún shēn bīng lěng, yòu jīng huáng qǐ lái, máng lái tóng kǒng hòu dào: bú yào jìng shì zhè bān chén le qù yě? kǒng hòu qù qīng qīng tōu zhěn le mài xī, shuō dào: bù fáng, gōng xǐ sǎo sǎo, cǐ nǎi zhēn yáng nèi liǎn, yǐ shì de shǒu le. zhòng rén tīng le zhè huà, dōu huān tiān xǐ dì. huì niáng zhí shuì dào wǔ mò fāng xǐng, kǒu lǐ jiào è. liú fū rén máng jiāng rén cān zhōu yǔ tā chī le. huì niáng zuò qǐ lái dào: hái ér jīn rì jué de shén qì qīng shuǎng, yǔ qián jǐ rì dà bù xiāng tóng, mǔ qīn kě yǐ fàng xīn yě. liú fū rén dào: wǒ ér, kuī le zhòng wèi shū bó chū lì jiù nǐ zhuǎn lái, xū yào xiǎo xīn jiāng xī. huì niáng dào: hái ér qián rì zhèng zài èr lóng shān bàn zéi, mǔ qīn hé gù zhǐ guǎn kū wǒ? liú fū rén dào: nǐ shuō mèng huà lī! nǐ bìng dào rú jīn, hé céng lí chuáng, jǐ shí dào guò èr lóng shān. huì niáng xiǎng le xiǎng dào: guài zāi! wǒ qián rì líng líng qīng qīng dì zài èr lóng shān, jiàn nà bēn léi chē dōu zuò chéng jù shòu mó yàng, yòu jiàn bái wǎ ěr hǎn zào zuò huǒ lǎo yā, fēi shàng shān lái shāo zhú dí zi, xìng ér tiān jiàng dà yǔ, shāo bù chéng gōng. zěn shuō dōu shì jiǎ de? xiǎng shì wǒ dí zhēn hún lí shě yě. liú fū rén dào: zhǐ wèi nǐ wǎng rì yòng xīn tài guò, yǐ zhì rú cǐ, hái bù jìng yǎng! huì niáng yīng le. liú fū rén chū wèi yǔ zhòng rén shuō qǐ, kǒng hòu dào: cǐ nǎi shén bù shǒu shě, yì kě jiàn xiǎo jiě de jǐn zhōng jǐn cuì, zhēn nǎi kě jìng.
那慧娘這一覺,直睡至次日黎明還不曾醒。劉夫人輕輕的去摸了他一把,渾身冰冷,又驚惶起來,忙來同孔厚道:「不要竟是這般沉了去也?」孔厚去輕輕偷診了脈息,說道:「不妨,恭喜嫂嫂,此乃真陽內斂,已是得手了。」眾人聽了這話,都歡天喜地。慧娘直睡到午末方醒,口裡叫餓。劉夫人忙將人參粥與他吃了。慧娘坐起來道:「孩兒今日覺得神氣清爽,與前幾日大不相同,母親可以放心也。」劉夫人道:「我兒,虧了眾位叔伯出力救你轉來,須要小心將息。」慧娘道:「孩兒前日正在二龍山辦賊,母親何故只管哭我?」劉夫人道:「你說夢話哩!你病到如今,何曾離床,幾時到過二龍山。」慧娘想了想道:「怪哉!我前日靈靈清清地在二龍山,見那奔雷車都做成巨獸模樣,又見白瓦爾罕造作火老鴉,飛上山來燒竹笛子,幸而天降大雨,燒不成功。怎說都是假的?想是我的真魂離舍也。」劉夫人道:「只為你往日用心太過,以致如此,還不靜養!」慧娘應了。劉夫人出未與眾人說起,孔厚道:「此乃神不守舍,亦可見小姐的盡忠盡瘁,真乃可敬。」
zhèng shuō jiān, hū èr lóng shān jūn bào fēi dào, guǒ shuō shì mǒu rì zéi bīng yòng zhǐ zào chéng huǒ yā shù qiān, nèi cáng huǒ yào, qí fēi jí zhú bā shàng fén shāo, rén bù néng jiù, xìng tiān jiàng dà yǔ pū miè. suǒ shuō de rì zi shí chén, yǔ huì niáng suǒ shuō wú yì. zhòng jiē hài rán. nà wén shū shàng yòu shuō, kǒng tiān qíng hòu, zéi bīng fù yòng gù zhì, yào xī zhēn shāng yì liáng cè. zhè huà chuán rù huì niáng ěr lǐ, huì niáng biàn qǐng xī zhēn liú guǎng dào tà qián dào: jì shì zhè sī zhēn yòng huǒ yā, cǐ fǎ bù nán, hái ér yě huì dé. cǐ fǎ shì yòng gōu gǔ fǎ suàn dìng chǐ cùn, qià hǎo dì wèi luò zài zhú zhí shàng. dàn huǒ yā de liǎng chì zuì wú lì, zhǐ néng fēi bù néng chōng tū, pèng zhe dōng xī biàn zhuì luò dì, zài fēi bù qǐ. wǒ bīng zhǐ xū zài zhú bā qián zhāng guà luó wǎng, huǒ yā zì bù néng guò. liú guǎng dào: xū dé tiě wǎng fāng hǎo, jūn zhōng yī shí jiān nà lǐ bèi dé xǔ duō. huì niáng dào: bù bì tiě wǎng, zhǐ yòng sī shéng zú yǐ, xiàn chéng de yú zēng tù wǎng dōu kě yòng. liú guǎng dào: sī shéng yù huǒ qǐ bù shāo le? huì niáng dào: yòng yán lǔ jìn tòu, zài yě bù néng shāo. kuàng qiě nà huǒ yā bù là shí dì, bù néng fā huǒ. xī zhēn xǐ dào: cǐ jì miào jí. shì bù yí chí, kě sù bàn huí wén, jiù jiào kāng zhōng hòu qù. liú guǎng dào: wǒ kàn nǚ ér de bìng jiàn jiàn hǎo lái, kě zhī huì yún qīn jiā, zhuó yí liáng chén, qǐng yún gōng zǐ lái zuò le qīn, sòng tā guò mén, hǎo qù pò zéi yě. xī zhēn dào: yí zhàng shuō dé shì. dāng jí fā le huí wén shū xìn, jiāo yǔ kāng jié qù fēi bào tiān biāo. zhè lǐ kǒng hòu yòng xīn yī zhì, zhè fān bù bǐ cóng qián, nà yào tiē tiē líng yàn. bù rì, fàn chéng lóng táng měng jù dào, wén zhī huì niáng fú le xiān yào jiàn yù, yě shén huān xǐ. chéng lóng lǐng táng měng jiàn le xī zhēn, shuō le lái lì, xī zhēn yì xǐ.
正說間,忽二龍山軍報飛到,果說是某日賊兵用紙造成火鴉數千,內藏火藥,齊飛集竹笆上焚燒,人不能救,幸天降大雨撲滅。所說的日子時辰,與慧娘所說無異。眾皆駭然。那文書上又說,恐天晴後,賊兵復用故智,要希真商議良策。這話傳入慧娘耳里,慧娘便請希真、劉廣到榻前道:「既是這廝真用火鴉,此法不難,孩兒也會得。此法是用勾股法算定尺寸,恰好地位落在竹值上。但火鴉的兩翅最無力,只能飛不能衝突,碰着東西便墜落地,再飛不起。我兵只須在竹笆前張掛羅網,火鴉自不能過。」劉廣道:「須得鐵網方好,軍中一時間那裡備得許多。」慧娘道:「不必鐵網,只用絲繩足矣,現成的魚罾兔網都可用。」劉廣道:「絲繩遇火豈不燒了?」慧娘道:「用鹽滷浸透,再也不能燒。況且那火鴉不落實地,不能發火。」希真喜道:「此計妙極。事不宜遲,可速辦回文,就教康中候去。」劉廣道:「我看女兒的病漸漸好來,可知會雲親家,酌宜良辰,請雲公子來做了親,送他過門,好去破賊也。」希真道:「姨丈說得是。」當即發了回文書信,交與康捷去飛報天彪。這裡孔厚用心醫治,這番不比從前,那藥帖帖靈驗。不日,范成龍、唐猛俱到,聞知慧娘服了仙藥漸愈,也甚歡喜。成龍領唐猛見了希真,說了來歷,希真亦喜。
dào le qī rì shàng, nà huì niáng shēn tǐ yǐ shì fù yuán, jiào qián gèng jué jīng líng. dāng rì kāng jié yòu cóng èr lóng shān lái, shuō tiān biāo dé zhī liú xiǎo jiě bìng yù, bù shèng zhī xǐ, xiān bèi lái lǐ wù shù jiàn xiāng sòng. jiāng chū tiān biāo huí xìn, shuō bù gǎn zài chí, zé rì mìng xiǎo ér yún lóng yíng qǔ yú xuān yòu shuō yòng wǎng jié zhù huǒ yā zhī jì dà miào, zéi bīng jìng bù néng hài děng yǔ. liú guǎng yì xǐ, shōu le lǐ wù. xī zhēn jiàn huì niáng yǐ shì quán yù, yòu dé le táng měng yī yuán dà jiāng, shèn shì huān yuè, bàn gè qìng hè yán xí, kào shǎng sān jūn. huì niáng mìng shì nǚ shè xiāng àn, xiān wàng kōng bài xiè le cān xiān, bìng bài xiè chén tōng yī xú róng fū, rán hòu bài xiè kǒng hòu fàn chéng lóng táng měng kāng jié zhū rén, zhòng rén wú bù huān xǐ. xí shàng shuō qǐ táng měng dǎ bào yī jié, zhòng rén wú bù qīn pèi. yòu shuō dào cān xiān dé ér fù shī, kuī tōng yī zi chén niàn yì zhǐ diǎn yī jié, zhòng rén wú bù gǎn tàn. xī zhēn tàn dào: fán shì mò fēi qián dìng: bú shì kǒng xiān shēng, bù néng yī zhì dé fǎ bú shì wǒ yuán guāng, yì bù zhī gāo píng shān yǒu cān xiān bù yù táng xiōng dì, shuí néng chú nà bào zi? bú shì xú róng fū bìng niàn yì lǎo shī, shuí lái zhǐ diǎn? kāng jiāng jūn bù lái, suī yǒu xiān yào, dào bù dé nèn dì kuài, yì wú jí yú shì. zhū yuán fú zòu, fēi ǒu rán yě.
到了七日上,那慧娘身體已是復原,較前更覺精靈。當日康捷又從二龍山來,說天彪得知劉小姐病癒,不勝之喜,先備來禮物數件相送。將出天彪回信,說「不敢再遲,擇日命小兒雲龍迎取魚軒」;又說「用網截住火鴉之計大妙,賊兵竟不能害」等語。劉廣亦喜,收了禮物。希真見慧娘已是全愈,又得了唐猛一員大將,甚是歡悅,辦個慶賀筵席,犒賞三軍。慧娘命侍女設香案,先望空拜謝了參仙,並拜謝陳通一、徐溶夫,然後拜謝孔厚、范成龍、唐猛、康捷諸人,眾人無不歡喜。席上說起唐猛打豹一節,眾人無不欽佩。又說到參仙得而復失,虧通一子陳念義指點一節,眾人無不感嘆。希真嘆道:「凡事莫非前定:不是孔先生,不能醫治得法;不是我圓光,亦不知高平山有參仙;不遇唐兄弟,誰能除那豹子?不是徐溶夫並念義老師,誰來指點?康將軍不來,雖有仙藥,到不得恁地快,亦無及於事。諸緣輻揍,非偶然也。」
guò le liǎng rì, zhēn xiáng lín tóng yún lóng dào le. liú guǎng yíng jiē shàng shān, bèi wài guǎn ān xī, dài lái sān bǎi rén mǎ dōu zhèn shàng zhù zā. yún lóng bài jiàn le liú guǎng, chéng shàng tiān biāo shū xìn, dào: jiā fù shuō gān gē cōng máng zhī jì, yī qiè pìn lǐ, dōu shì cǎo cǎo, zhǐ hǎo píng dìng zhī hòu bǔ bèi, wàng tài shān shù zuì. liú guǎng dào: wǒ chù yī qiè zhuāng lián, yì bù néng bèi qí, dōu gǒu qiě liǎo shì, děng dà shì yǐ bì, zài bǔ sòng shàng. yún lóng qù jiàn le xī zhēn jí zhòng wèi yīng xióng, liú guǎng xiān bàn gè jiē fēng yán xí. xī zhēn wèn qǐ jūn qíng, zhēn xiáng lín dào: zì cóng zhǔ shuài dào yǎn zhōu, wèi jí yī gè yuè, sòng jiāng nà sī yòu tiān zào bēn léi chē sān bǎi yú liàng, lái lún fān gōng dǎ. xìng kuī èr lóng shān shàng liáng cǎo chōng zú, qì xiè bù quē, yún tǒng zhì shè jì jiān shǒu, fāng dé bǎo quán. xī zhēn dào: dài wǒ huì niáng shēng nǚ dào bǐ, bēn léi chē jǐn chéng jī fěn yǐ.
過了兩日,真祥麟同雲龍到了。劉廣迎接上山,備外館安息,帶來三百人馬都鎮上駐紮。雲龍拜見了劉廣,呈上天彪書信,道:「家父說干戈匆忙之際,一切聘禮,都是草草,只好平定之後補備,望泰山恕罪。」劉廣道:「我處一切妝奩,亦不能備齊,都苟且了事,等大事已畢,再補送上。」雲龍去見了希真及眾位英雄,劉廣先辦個接風筵席。希真問起軍情,真祥麟道:「自從主帥到兗州,未及一個月,宋江那廝又添造奔雷車三百餘輛,來輪番攻打。幸虧二龍山上糧草充足,器械不缺,雲統制設計堅守,方得保全。」希真道:「待我慧娘甥女到彼,奔雷車盡成齏粉矣。」
liú guǎng xuǎn zé jí rì liáng chén, nǎi shì liù yuè èr shí qī rì, yún lóng huì niáng hé jǐn chéng lǐ. dào le nà rì, gǔ lè xuān tiān, guà dēng jié cǎi, shuō bù jǐn nà jǐn xiù róng huá, yī duàn fù guì. zhòng guān yuán qí lái qìng hè. hūn lǐ yǐ bì, dà yàn sān rì. guò le sān cháo, yún lóng bù gǎn jiǔ liú, gào bǐng yuè fù yuè mǔ, yào qǐng huì niáng yú guī tǎo zéi. liú guǎng yǔ xī zhēn shāng yì, bèi le xiāng chē bǎo mǎ, jīng bīng yī qiān, jiào liú qí liú lín tǒng lǐng le sòng qīn, kè rì dòng shēn. huì niáng bài bié fù mǔ, liú fū rén qī huáng dào: fāng cái wàng dé nǐ de bìng hǎo, yòu lí le wǒ miàn qián, nǐ zhū shì xū yào bǎo zhòng. nà xiào shùn gōng gū, jìng zhòng zhàng fū de huà, wǒ lǚ cì jiào guò, jīn yì bù bì zài shuō le. huì niáng lǐng nuò. yòu bài bié sǎo zi, shǎo bu dé dōu liú xiē yǎn lèi. liú fū rén yòu duì liú guǎng dào: nǚ ér bìng tǐ cái hǎo, wǒ yào kǒng shū shū tóng qù, zǎo wǎn kàn shì, wǒ cái fàng xīn. liú guǎng dào: yǒu hé bù kě. biàn duì kǒng hòu shuō le, kǒng hòu xīn rán yīng nuò, shōu shí yào náng, yī qí dòng shēn. huì niáng yòu bié le xī zhēn jí zhòng wèi yīng xióng, xī zhēn tàn dào: xián shēng nǚ qù le, wǒ zhé yī bì yǐ. dà jiā dōu sòng chū shǔ. nà yī qiān bīng mǎ, bìng èr lóng shān yuán lái de sān bǎi rén, tóng huì niáng de zhuāng lián xíng tóu chē liàng, jù yǐ zài wài cì hou. dāng shí fā pào qǐ mǎ, gǔ jiǎo zhèn tiān, jīn gē yào rì, yī qí hù sòng liú huì niáng qù le. xī zhēn liú guǎng děng sòng bié huí zhèn, xī zhēn duì liú guǎng dào: shēng nǚ cǐ qù, bēn léi chē bì wèi jī fěn yǐ. yí zhàng qián shuō yào jī lú jùn yì, jīn fān zhèng hǎo xiāng jī jìn gōng. wǒ yì yào huí jǐng yáng zhèn qù, diào yuán bì qīng yún liǎng chù bīng mǎ, chū qín fēng shān qù, yāo jī zéi rén guī lù yě. liú guǎng dà xǐ. xī zhēn cí liú guǎng huí jǐng yáng, màn biǎo.
劉廣選擇吉日良辰,乃是六月二十七日,雲龍、慧娘合卺成禮。到了那日,鼓樂喧天,掛燈結彩,說不盡那錦繡榮華,一段富貴。眾官員齊來慶賀。婚禮已畢,大宴三日。過了三朝,雲龍不敢久留,告稟岳父、岳母,要請慧娘于歸討賊。劉廣與希真商議,備了香車寶馬,精兵一千,教劉麒、劉麟統領了送親,克日動身。慧娘拜別父母,劉夫人悽惶道:「方才望得你的病好,又離了我面前,你諸事須要保重。那孝順公姑,敬重丈夫的話,我屢次教過,今亦不必再說了。」慧娘領諾。又拜別嫂子,少不得都流些眼淚。劉夫人又對劉廣道:「女兒病體才好,我要孔叔叔同去,早晚看視,我才放心。」劉廣道:「有何不可。」便對孔厚說了,孔厚欣然應諾,收拾藥囊,一齊動身。慧娘又別了希真及眾位英雄,希真嘆道:「賢甥女去了,我折一臂矣。」大家都送出署。那一千兵馬,並二龍山原來的三百人,同慧娘的妝奩行頭車輛,俱已在外伺候。當時發炮起馬,鼓角震天,金戈曜日,一齊護送劉慧娘去了。希真、劉廣等送別回鎮,希真對劉廣道:「甥女此去,奔雷車必為齏粉矣。姨丈前說要擊盧俊義,今番正好相機進攻。我亦要回景陽鎮去,調猿臂、青雲兩處兵馬,出秦封山去,邀擊賊人歸路也。」劉廣大喜。希真辭劉廣回景陽,慢表。
qiě shuō yún lóng liú qí liú lín zhēn xiáng lín kǒng hòu wǔ wèi yīng xióng, yī qiān bīng mǎ, bǎo zhe liú huì niáng, wǎng èr lóng shān qù. bù rì dào le èr lóng shān, zhù yǒng qīng chén lì qīng xiān lái yíng jiē. zhòng jiē dà xǐ, gè xiāng jiàn le. lì qīng jiàn huì niáng yǐ yù, yòu yǔ yún lóng chéng le qīn, shí fēn huān xǐ, xiào duì yún lóng dào: wǒ bù piàn nǐ me? qián rì chéng shàng hái shì yuǎn kàn, jīn rì jìn kàn, wǒ zhè mèi zǐ duān dì rú hé? yún lóng dà xiào dào: qīng jiě yòu lái fēng le! zhòng yīng xióng dōu shàng le èr lóng shān, jìn bǎo zhū sì, cān jiàn tiān biāo. tiān biāo xiān yíng jiē liú qí liú lín èr wèi jiù yé, wèi láo bì, rán hòu shòu ér xí cān bài. yún lóng huì niáng yǐ xīn hūn zhī lǐ bài jiàn. lǐ bì, tiān biāo cì zuò. fū qī èr rén xiè le zuò xià. huì niáng tái tóu jiàn nà tiān biāo, shén wēi dàng dàng, tiān biǎo tíng tíng, xīn nèi àn zì hè cǎi: guài dào tā men dōu shuō gōng gōng yí biǎo fēi cháng, zhēn nǎi tiān shén xià jiè, dāng shì yīng xióng yě. tiān biāo kāi yán dào: wén shuō xiǎo jiě guì yàng chén zhòng, wèi jiù de shèn shì yōu lǜ, jīn xǐ quán yù yě. huì niáng dá dào: zhàng gōng gōng hóng fú, xiàn zài yǐ shì fù yuán, réng fú kǒng shū shū de yào. tiān biāo dào: běn bù gǎn cuī qǔ xiǎo jiě, zěn nài sòng jiāng zhè sī bēn léi chē nán pò, wèi jiù bù néng shèng tā. xiǎo jiě yǐ dào hán shè, shì yī jiā zhī rén, jiā wú cháng lǐ, bù bì fán wén duō yí, yuàn wén pò dí liáng cè. huì niáng dào: guān bīng shī lì zhī yóu, zhàng fū dōu duì xí fù xì xì shuō guò, yǐ dìng dé gè zhǔ jiàn zài xīn. zhǐ yīn wèi zēng qīn shēn lín chǎng, bù gǎn biàn jué. jīn rì biàn qǐng gōng gōng dài le zhàng fū xí fù qù dēng gāo yī wàng, yǐ guān qí jú shì, zài xíng dìng jì. tiān biāo dào: jì rú cǐ, jīn rì qiě bù bì le. jīn rì lóng ér yǔ xiǎo jiě xǐ qìng zhī rì, wǒ men qiě zhǐ gù qìng hè, míng rì zài shāng. yú shì tiān biāo mìng pái jiǔ yán, dà huì zhū jiāng, zòu jūn zhōng de shèng zhī lè, dà kào sān jūn, jǐn huān ér sàn.
且說雲龍、劉麒、劉麟、真祥麟、孔厚五位英雄,一千兵馬,保着劉慧娘,往二龍山去。不日到了二龍山,祝永清、陳麗卿先來迎接。眾皆大喜,各相見了。麗卿見慧娘已愈,又與雲龍成了親,十分歡喜,笑對雲龍道:「我不騙你麼?前日城上還是遠看,今日近看,我這妹子端的如何?」雲龍大笑道:「卿姐又來瘋了!」眾英雄都上了二龍山,進寶珠寺,參見天彪。天彪先迎接劉麒、劉麟二位舅爺,慰勞畢,然後受兒媳參拜。雲龍、慧娘以新婚之禮拜見。禮畢,天彪賜坐。夫妻二人謝了坐下。慧娘抬頭見那天彪,神威蕩蕩,天表亭亭,心內暗自喝彩:「怪道他們都說公公儀表非常,真乃天神下界,當世英雄也。」天彪開言道:「聞說小姐貴恙沉重,為舅的甚是憂慮,今喜全愈也。」慧娘答道:「仗公公洪福,現在已是復元,仍服孔叔叔的藥。」天彪道:「本不敢催娶小姐,怎奈宋江這廝奔雷車難破,為舅不能勝他。小姐已到寒舍,是一家之人,家無常禮,不必繁文多儀,願聞破敵良策。」慧娘道:「官兵失利之由,丈夫都對媳婦細細說過,已定得個主見在心。只因未曾親身臨場,不敢便決。今日便請公公帶了丈夫、媳婦去登高一望,以觀其局勢,再行定計。」天彪道:「既如此,今日且不必了。今日龍兒與小姐喜慶之日,我們且只顧慶賀,明日再商。」於是天彪命排酒筵,大會諸將,奏軍中得勝之樂,大犒三軍,盡歡而散。
cì rì, tiān biāo dài lǐng yún lóng huì niáng, sān qí mǎ dào èr lóng shān gāo diān zhī chù, wàng xià miàn guān kàn. dàn jiàn nà hóng chén gǔn gǔn, cǎn wù màn màn, nà liáng shān bīng mǎ, zhài shān lián yún, bēn léi chē bǎi zài shān qián, hǎo sì yī zì zhǎng shé, duān dì shì gū yún suí shā qì, fēi niǎo bì yuán mén. huì niáng huǎng rán jì dé chū shén shí suǒ jiàn, zhèng shì rú cǐ jǐng xiàng, bù jué tàn xī, yīn wèn dào: zhè dài shuǐ shì hé chù? tiān biāo dào: shì èr lóng hé. suì yòng biān shāo zhǐ dào: nà yī piàn dì, biàn shì wù yòng dì léi, shī xiàn sān qiān rén mǎ zhī suǒ. huì niáng dào: nà miàn wàng qù yī piàn bái máng máng de, shì hé suǒ zài? tiān biāo dào: zài hé chù? huì niáng yòng mǎ biān zhǐ diǎn, tiān biāo yún lóng dōu kàn bù jiàn. huì niáng xiào dào: shì xí fù wàng le, cǐ qù yǒu sān shí duō lǐ. xí fù shì huì yǎn, suǒ yǐ wàng dào, guài de gōng gōng zhàng fū dōu bù kàn jiàn. tiān biāo jiào zuǒ yòu qǔ qiān lǐ jìng lái zhào kàn, shuō dào: nà lǐ shì bái shā wù. huì niáng dào: shuǐ shàng hé rú? tiān biāo dào: dōu shì shā tǔ, sōng ér qiě qiǎn. huì niáng xiào dào: rú cǐ zhèng hǎo jiù nà lǐ yòng jì pò tā. tiān biāo jīng yà dào: nǐ xiū zuò xì yán, nà bái shā wù yǐ shì shī xiàn le, nǐ bù kàn jiàn zéi bīng zhí bī shān xià, rú hé de néng dào bǐ pò dí? huì niáng dào: xí fù zěn gǎn xì yán, zhè bēn léi chē ruò zài píng dì xià, pò tā jí qí róng yì. rú jīn píng dì jǐn bèi tā zhàn qù, cóng shān shàng pò tā jiào nán xiē. rán yì bù fáng, dài xí fù xiān tóng tā xiǎo shuǎ shuǎ, gǎn zhè sī dào bái shā wù qù shòu qín biàn liǎo. tiān biāo yún lóng tīng le, dōu chī yī jīng. tiān biāo dào: wǒ de ér, nǐ zhēn yǒu shén guǐ bù cè zhī jī! huì niáng dào: bù mán gōng gōng shuō, fēi shì xí fù kuā kǒu, xí fù yǒu jiàn bīng qì, shí rì zhī nèi, guǎn jiào bǎ zhè sī de bēn léi chē, jǐn shù duó le lái yǔ gōng gōng shǐ yòng. tiān biāo dào: jì rú cǐ, qiě huí jūn zhōng qù shuō. jiù zhōng huān xǐ shā le yún lóng.
次日,天彪帶領雲龍、慧娘,三騎馬到二龍山高巔之處,望下面觀看。但見那紅塵滾滾,慘霧漫漫,那梁山兵馬,寨柵連雲,奔雷車擺在山前,好似一字長蛇,端的是孤雲隨殺氣,飛鳥避轅門。慧娘恍然記得出神時所見,正是如此景象,不覺嘆息,因問道:「這帶水是何處?」天彪道:「是二龍河。」遂用鞭稍指道:「那一片地,便是誤用地雷,失陷三千人馬之所。」慧娘道:「那面望去一片白茫茫的,是何所在?」天彪道:「在何處?」慧娘用馬鞭指點,天彪、雲龍都看不見。慧娘笑道:「是媳婦忘了,此去有三十多里。媳婦是慧眼,所以望到,怪得公公、丈夫都不看見。」天彪教左右取千里鏡來照看,說道:「那裡是白沙塢。」慧娘道:「水上何如?」天彪道:「都是沙土,松而且淺。」慧娘笑道:「如此正好就那裡用計破他。」天彪驚訝道:「你休作戲言,那白沙塢已是失陷了,你不看見賊兵直逼山下,如何得能到彼破敵?」慧娘道:「媳婦怎敢戲言,這奔雷車若在平地下,破他極其容易。如今平地盡被他占去,從山上破他較難些。然亦不妨,待媳婦先同他小耍耍,趕這廝到白沙塢去受擒便了。」天彪、雲龍聽了,都吃一驚。天彪道:「我的兒,你真有神鬼不測之機!」慧娘道:「不瞞公公說,非是媳婦誇口,媳婦有件兵器,十日之內,管教把這廝的奔雷車,盡數奪了來與公公使用。」天彪道:「既如此,且回軍中去說。」就中歡喜殺了雲龍。
sān rén kǒu dào bǎo zhū sì zuò le, huì niáng jiào shì nǚ qǔ chū yī gè luó tián xiá ér, chéng yǔ tiān biāo guān kàn, dào: pò bēn léi chē, zhī zài zhè xiá ér lǐ. tiān biāo dǎ kāi xiá ér kàn shí, zhǐ shì yī fù xiàng yá suàn chóu. tiān biāo dào: cǐ shì suàn chóu, zěn qù pò dí? nǐ fāng cái shuō shì bīng qì, zěn me yòu shuō shì suàn chóu? huì niáng dào: biàn shì nà jiàn bīng qì, xū yào zhè suàn chóu zuò zhǔ. nà jiàn bīng qì, míng huàn fēi tiān shén léi. xí fù zài xīn liǔ chéng shí, yǐ céng yòng guò, lái shí céng dài le shí jià zài cǐ. gōng gōng kě sù jiào jūn zhōng gōng jiàng, zhào yàng zhì zào, què yòu jià lián gōng shěng. zhè bēn léi chē ruò zài píng dì shàng, pò tā lìng yǒu qiǎo fǎ. jīn zài shān shàng, bì xū fēi tiān shén léi. shuō bà, biàn qǐng zhǐ bǐ, jiāng nà fēi tiān shén léi huà chū tú yàng, chéng yǔ tiān biāo. huì niáng zhǐ zhe shuō dào: zhè fēi tiān shén léi zuì wèi lì hài, yòng jiān mù zuò jià, shàng yòng cū shéng sì shí dào, tà bǎn èr shí kuài. měi jià yòng jīng zhuàng bīng èr shí wǔ rén, wǔ gè rén tì huàn léi zi, èr shí gè rén tà gàng. léi zi yòng shēng tiě zhù jiù, dà rú xī guā, wǔ fēn hòu bó, lǐ miàn kōng xīn, cáng dú yān shén huǒ, yòu bāo sān shí liù gè xiǎo léi zi. xiǎo léi zi nèi, yòu cáng huǒ yào qiān dàn. yòng luó xuán jiāng yào xiàn pán dào lǐ miàn. léi zi luò chù, sì miàn jìn dǎ, léi hōng tíng jī, bù wèn rén mǎ, jiē chéng jī fěn. xí fù kàn nà bēn léi chē shàng de xī yáng lóu, shàng kāi yī xué, yǒu zhuō miàn dà xiǎo, nǎi shì lǎo dà pò zhàn. tā suī shì yòng gài mén fēng zhù, wǒ bīng fàng shén léi shí, zhǐ xiāo léi gǔ nà hǎn, nà sī bì rán kāi gài mén guān wàng. wǒ zhè léi zi yǐ shì cóng tiān ér jiàng, cóng gài mén dǎ rù chē dù lǐ, guǎn jiào tā tǔ bēng wǎ jiě. tiān biāo dào: nǐ shuō dé suī shì, zěn néng léi zǐ qí qí qiǎo qiǎo dōu luò rù tā gài mén lǐ? huì niáng dào: cǐ suǒ yǐ bì yòng suàn chóu yě. xí fù huì gōu gǔ suàn shù, suàn nà léi zi luò chù, yuǎn jìn chǐ cùn, bù shuǎng fēn háo. qián rì bái wǎ ěr hǎn yòng huǒ yā, yì shì cǐ shù. bù rán, nà huǒ jī rú hé dōu luò dào zhú bā shàng, bù fēi dào bié chù qù? tiān biāo dào: kǒng nǐ wàn yī suàn cuò, qǐ fēi zì fèi shén sī. huì niáng dào: gōng gōng bù xìn, xí fù lái shí, hòu miàn jūn zhuāng chē shàng xiàn yǒu shí jià, kě qǔ yī jià lái, xí fù suàn yǔ gōng gōng kàn. tiān biāo biàn lìng jūn shì chāi le yī jià fēi tiān shén léi lái. huì niáng qǐng tiān biāo suí yì zhǐ yī chù, jué gè kēng tán, rú zhuō miàn dà xiǎo. huì niáng yòng biāo gān xiàn suǒ bù zài dì shàng, kuī wàng dìng le, bù shàng suàn chóu. bù duō shí, yǐ shì suàn jiù, àn dìng yuǎn jìn bù wèi, dìng xià xiàn dào, zhī qǐ pào jià, jiào jūn shì fàng shàng léi zi, bù bì diǎn huǒ, zhǐ zhuāi zú le, tà zhuǎn gàng zi fā pào. zhǐ jiàn nà léi zi fēi qù, bù piān bù xié, zhèng luò zài nà kēng tán lǐ. ruò shì diǎn hǎo huǒ xiàn, fā chū qù fāng zhà xiǎng hōng dǎ, cǐ kè bù guò shì gè yàng zi. tiān biāo jiàn le dà xǐ dào: wú ér gōng qiǎo rú cǐ, suī zhōu bì lǔ bān bù jí yě! zhè fēi tiān shén léi zuì yào jǐn, biàn chuán lìng jiào jūn zhōng jiàng rén lián yè dǎ zào.
三人口到寶珠寺坐了,慧娘教侍女取出一個羅鈿匣兒,呈與天彪觀看,道:「破奔雷車,只在這匣兒里。」天彪打開匣兒看時,只是一副象牙算籌。天彪道:「此是算籌,怎去破敵?你方才說是兵器,怎麼又說是算籌?」慧娘道:「便是那件兵器,須要這算籌做主。那件兵器,名喚飛天神雷。媳婦在新柳城時,已曾用過,來時曾帶了十架在此。公公可速教軍中工匠,照樣製造,卻又價廉工省。這奔雷車若在平地上,破他另有巧法。今在山上,必須飛天神雷。」說罷,便請紙筆,將那飛天神雷畫出圖樣,呈與天彪。慧娘指着說道:「這飛天神雷最為利害,用堅木作架,上用粗繩四十道,踏板二十塊。每架用精壯兵二十五人,五個人替換雷子,二十個人踏槓。雷子用生鐵鑄就,大如西瓜,五分厚薄,裡面空心,藏毒煙神火,又包三十六個小雷子。小雷子內,又藏火藥鉛彈。用螺旋將藥線盤到裡面。雷子落處,四面進打,雷轟霆擊,不問人馬,皆成齏粉。媳婦看那奔雷車上的西洋樓,上開一袕,有桌面大小,乃是老大破綻。他雖是用蓋門封住,我兵放神雷時,只消擂鼓吶喊,那廝必然開蓋門觀望。我這雷子已是從天而降,從蓋門打入車肚裡,管教他土崩瓦解。」天彪道:「你說得雖是,怎能雷子奇奇巧巧都落入他蓋門裡?」慧娘道:「此所以必用算籌也。媳婦會勾股算術,算那雷子落處,遠近尺寸,不爽分毫。前日白瓦爾罕用火鴉,亦是此術。不然,那火雞如何都落到竹笆上,不飛到別處去?」天彪道:「恐你萬一算錯,豈非自費神思。」慧娘道:「公公不信,媳婦來時,後面軍裝車上現有十架,可取一架來,媳婦算與公公看。」天彪便令軍士拆了一架飛天神雷來。慧娘請天彪隨意指一處,掘個坑潭,如桌面大小。慧娘用標竿線索布在地上,窺望定了,布上算籌。不多時,已是算就,按定遠近步位,定下線道,支起炮架,教軍士放上雷子,不必點火,只拽足了,踏轉槓子發炮。只見那雷子飛去,不偏不斜,正落在那坑潭裡。若是點好火線,發出去方炸響轟打,此刻不過試個樣子。天彪見了大喜道:「吾兒工巧如此,雖周髀、魯班不及也!」這飛天神雷最要緊,便傳令教軍中匠人連夜打造。
cì rì, huì niáng zǎo qǐ, jiàn le yún tiān biāo, qǐng le lìng, qù gè shān pō cè wàng, biàn jiào shì cóng rén káng chū nà miàn xiàng xiàn yí lái. zhòng rén wèn le yuán wěi, huì niáng shuō le. zhòng jiē jīng yì dào: zéi jūn wèi fàng huǒ yā zhī qián, céng jiàn nà guǐ zi yě yòng zhè jiàn jiā huǒ xiàng shàng kuī wàng, wǒ men dōu bù cè hé gù. bù yī rì, nà huǒ yā lái le. yóu jīn sī zhī, yuán lái jiù shì cǐ fǎ. yún lóng wèn dào: niáng zǐ, nǐ zuó rì wèi hé bù yòng zhè jiàn yí qì? huì niáng dào: cǐ yí dà ér zhòng, wǒ zuó rì yīn tān shěng lì, gù yòng biāo gān shéng suǒ dài zhī. dàn shì xì cóng píng cè yuǎn, cǐ fān nǎi cóng gāo cè shēn, yòng fǎ liǎng tú, qián fān kě dài, cǐ fān bù kě dài yě. dāng shí huì niáng hé yún lóng lǐng yī bān shī nǚ pú cóng, qù gè chù shān pō cè wàng, suàn dìng dì bù, jiào zhǔn xiàn dào. jūn jiàng zhòu yè bìng gōng, dào le sān rì shàng, yǐ zào chéng sān bǎi yú jià fēi tiān shén léi. huì niáng bǐng tiān biāo dào: pò dí zú yǐ. bēn léi chē pò qí dà bàn, zéi bīng zì luàn, kě chū qí bīng gōng yíng jié zhài. cǐ yī jǔ bù fáng quán shī jǐn chū, xí fù tóng kǒng shū shū kāng jiāng jūn shǒu zhài, zài hòu miàn cè yīng. tiān biāo dào: wǒ ér zhī yán jí shì. dāng shí bǎ bīng mǎ fēn wèi liǎng yì: tiān biāo dài lǐng wén dá yún lóng ōu yáng shòu tōng hā lán shēng wèi zuǒ yì, zhù yǒng qīng chén lì qīng liú qí liú lín zhù wàn nián zhēn yàng lín wèi yòu yì. mìng huì niáng tóng kǒng hòu kāng jié lǐng yī qiān rén shǒu zhài. huì niáng yòu lìng jūn shì duī jī chái cǎo, dài guān bīng dé shèng zhī jì, jǔ huǒ zhù zhàn.
次日,慧娘早起,見了雲天彪,請了令,去各山坡測望,便教侍從人扛出那面象限儀來。眾人問了原委,慧娘說了。眾皆驚異道:「賊軍未放火鴉之前,曾見那鬼子也用這件傢伙向上窺望,我們都不測何故。不一日,那火鴉來了。由今思之,原來就是此法。」雲龍問道:「娘子,你昨日為何不用這件儀器?」慧娘道:「此儀大而重,我昨日因貪省力,故用標竿繩索代之。但是系從平測遠,此番乃從高測深,用法兩途,前番可代,此番不可代也。」當時慧娘和雲龍領一班詩女僕從,去各處山坡測望,算定地步,較準線道。軍匠晝夜並工,到了三日上,已造成三百餘架飛天神雷。慧娘稟天彪道:「破敵足矣。奔雷車破其大半,賊兵自亂,可出奇兵攻營劫寨。此一舉不妨全師僅出,媳婦同孔叔叔、康將軍守寨,在後面策應。」天彪道:「我兒之言極是。」當時把兵馬分為兩翼:天彪帶領聞達、雲龍、歐陽壽通、哈蘭生為左翼,祝永清、陳麗卿、劉麒、劉麟、祝萬年、真樣麟為右翼。命慧娘同孔厚、康捷領一千人守寨。慧娘又令軍士堆積柴草,待官兵得勝之際,舉火助戰。
què shuō sòng jiāng zì shā bài guān jūn zhī hòu, lián rì yàn huì. dōng chāng fǔ dé zhōu liǎng lù guān bīng lái jiù, sòng jiāng dū yòng bēn léi chē yǎn guò qù, nà liǎng lù guān bīng nà lǐ fàng dé, dōu dà bài ér qù. sòng jiāng yī fā fàng xīn, duì zhòng tóu lǐng dào: wǒ ruò dé chéng dà shì, bái jūn shī dāng jū tóu gōng. hū tàn zǐ lái bào yǎn zhōu liú huì niáng bào bìng jiāng sǐ, sòng jiāng yī fā huān xǐ. shù rì hòu yòu shēn dé huì niáng yǐ yù, yǔ yún lóng chéng qīn, yǐ yíng qǔ dào èr lóng shān, sòng jiāng qǐng wú yòng bái wǎ ěr hǎn shāng liáng dào: qián rì huǒ yā, bèi guān bīng yòng wǎng jié zhù, bù néng qǔ shèng, jīn wén nǚ zhū gé lái le, xū fáng bèi tā. wú yòng dào: bù fáng shì, wǒ xiǎng cǐ chē, mò shuō nǚ zhū gé, biàn shì nǚ xuān yuán lái, yě wèi bì pò dé. wǒ xiǎng zài shì jǐ rì, rú zhēn gōng bù pò, biàn qiě qù gōng dǎ bié chù. xiàn yòu tiān zào de sān bǎi duō liàng, bù rì kě chéng. bā bǎi duō liàng, zú yǐ héng xíng tiān xià yǐ! suì bù yǐ guān jūn wèi yì.
卻說宋江自殺敗官軍之後,連日宴會。東昌府、德州兩路官兵來救,宋江都用奔雷車掩過去,那兩路官兵那裡放得,都大敗而去。宋江一發放心,對眾頭領道:「我若得成大事,白軍師當居頭功。」忽探子來報兗州劉慧娘抱病將死,宋江一發歡喜。數日後又深得慧娘已愈,與雲龍成親,已迎取到二龍山,宋江請吳用、白瓦爾罕商量道:「前日火鴉,被官兵用網截住,不能取勝,今聞女諸葛來了,須防備他。」吳用道:「不妨事,我想此車,莫說女諸葛,便是女軒轅來,也未必破得。我想再是幾日,如真攻不破,便且去攻打別處。現又添造的三百多輛,不日可成。八百多輛,足以橫行天下矣!」遂不以官軍為意。
nà rì èr gǔ shí fēn, sòng jiāng zhèng yǔ wú yòng bái wǎ ěr hǎn zài zhōng jūn zhàng nèi, hū tīng dé èr lóng shān shàng, lián zhū pào xiǎng, gǔ jiǎo xuān tiān. máng chū zhàng kàn shí, zhǐ jiàn shān shàng bìng wú bàn diǎn huǒ guāng, zhǐ shì gǔ jiǎo nào rè. wú yòng kǒng guān bīng tū wéi, máng chuán lìng bēn léi jūn yīng dí. bù yí shí, zhǐ jiàn bēn léi chē jǐn jiē bēng zhà. shà shí jiān, pīng pīng pāng pāng, hǎo yī sì dì liè shān bēng. huǒ guāng chōng tiān, guān bīng nà hǎn zhèn dì, fēn liǎng yì shā xià shān lái. zéi bīng dà jīng. yuán lái huì niáng rì lǐ dìng xià xiàn dào, dào yè jiān hēi yǐng lǐ, jiāng fēi tiān shén léi jià hǎo, què xiān fàng pào léi gǔ, jīng qǐ zéi bīng, rán hòu àn chuán hào lìng, qí fàng shén léi. nà léi zi cóng xī yáng lóu gài mén lǐ zhí gǔn rù chē dù, huǒ dào pào zhà, mǔ pào nèi yòu yǒu xiǎo léi zi, luàn jìn luàn dǎ. chē nèi yuán yǒu huǒ yào, yī qí dōu zhe, sì miàn hōng liè. yī shà shí, dàn jiàn suì bǎn duàn mù tóng rén mǎ de shī hái héng fēi luàn wǔ, zhòng yīng xióng dà fèn shén wēi, liǎng lù shā rù zéi yíng, zéi bīng dà luàn. zhèng shì hǔ bào cháng chóu féng xiè zhì, wén lóng yòu pà yù wú gōng. bù zhī hòu shì rú hé, qiě kàn xià huí fēn jiě.
那日二鼓時分,宋江正與吳用、白瓦爾罕在中軍帳內,忽聽得二龍山上,連珠炮響,鼓角喧天。忙出帳看時,只見山上並無半點火光,只是鼓角鬧熱。吳用恐官兵突圍,忙傳令奔雷軍應敵。不移時,只見奔雷車盡皆崩炸。霎時間,乒乒乓乓,好一似地裂山崩。火光沖天,官兵吶喊震地,分兩翼殺下山來。賊兵大驚。原來慧娘日裡定下線道,到夜間黑影里,將飛天神雷架好,卻先放炮擂鼓,驚起賊兵,然後暗傳號令,齊放神雷。那雷子從西洋樓蓋門裡直滾入車肚,火到炮炸,母炮內又有小雷子,亂進亂打。車內原有火藥,一齊都着,四面轟裂。一霎時,但見碎板斷木同人馬的屍骸橫飛亂舞,眾英雄大奮神威,兩路殺入賊營,賊兵大亂。正是;虎豹常愁逢獬豸,蚊龍又怕遇蜈蚣。不知後事如何,且看下回分解。