strong sòng jiāng gōng dǎ èr lóng shān kǒng hòu yì qǔ cháng shēng yào strong
宋江攻打二龙山 孔厚议取长生药
què shuō tiān biāo xī zhēn wàng jiàn lì qīng shè dào bēn léi chē shàng zào yī zhí qí zhī rén, bēn léi chē bù zhàn zì luàn, dāng shí fā liǎng lù bīng shā chū. què bù fáng zuǒ biān chē shàng, yòu zuān chū yí ge rén lái, yí yàng shēn chuān zào yī, shǒu zhí qī xīng qí, zhǐ huī sān jūn. lì qīng dài yào zài shè, jiàn yòu biān chē shàng yě zuān chū yí ge rén lái. shà shí jiān, shí shù chéng chē shàng gòng zuān chū shí shù gè rén lái, dōu yí yàng zhuāng shù, shǒu zhí qī xīng qí, suí nǐ qù shè nà yí gè, nà bēn léi chē yī jiù hōng léi chè diàn jià yǎn shā guò lái. lì qīng jiàn bú shì tóu, lēi huí mǎ biàn zǒu, xìng kuī nà pǐ chuān yún diàn kuài, yòu kuī bù dǐng zhe lián zhū luò xiá chòng de chē dào, bèi hòu shén bì jiàn yī dié lián shè lái, dōu chī tā yòng qiāng bō luò. ráo nǐ zhè bān liū sā, yòu shǒu wàn xià hái zhe le yī shí zǐ. nà zǎo liú mǎ yǐ fēi chū shí yú lǐ zhī wài, cuàn guò lǐ gōu, bēn léi chē zhuī gǎn bù shàng. bā míng fáng pái jūn, zhǐ yǒu yí gè táo de xìng mìng. wàn nián yǒng qīng liǎng jì bīng máng lái jiē yìng le lì qīng. tiān biāo xī zhēn lián máng tuì bīng ér zǒu. chì sōng lín nèi liè yàn zhàng tiān, lǐ jùn shǐ jìn lǐng bīng shā lái, què bù fáng shēn cǎo nèi fú xià wǔ qiān zhāng lián nǔ, yī nǔ fā jiǔ shǐ, dōu shì yào jiàn, zéi bīng shè shā wú shù. lǐ jùn shǐ jìn cóng luàn jūn zhōng táo tuō xìng mìng. huǒ wàn chéng děng dù guò lǐ gōu, dà qū bēn léi chē zhuī shā shí, guān bīng yǐ qù yuǎn le. huǒ wàn chéng děng biàn zài tiān biāo zhā yíng zhī chù tún xià, děng hòu sòng jiāng wú yòng dào lái dìng duó. bù duō shí, liáng shān bīng mǎ dōu fēn fēn dào qí, sòng jiāng wú yòng shēng zhàng shāng yì. wú yòng dào:" tiān biāo cǐ qù bì shǒu èr lóng shān, zhòng wèi xiōng dì qiě xiū xiē mǎ, kě chéng cǐ shèng shì, sù qù gōng dǎ. ruò pò le èr lóng shān, qǔ qīng lái yì rú fǎn zhǎng yě." dāng shí dōu qǐ, jiāng bēn léi chē wèi qián bù, zhí bèn èr lóng shān lái.
却说天彪、希真望见丽卿射倒奔雷车上皂衣执旗之人,奔雷车不战自乱,当时发两路兵杀出。却不防左边车上,又钻出一个人来,一样身穿皂衣,手执七星旗,指挥三军。丽卿待要再射,见右边车上也钻出一个人来。霎时间,十数乘车上共钻出十数个人来,都一样装束,手执七星旗,随你去射那一个,那奔雷车依就轰雷掣电价掩杀过来。丽卿见不是头,勒回马便走,幸亏那匹穿云电快,又亏不顶着连珠落匣铳的车道,背后神臂箭一叠连射来,都吃他用枪拨落。饶你这般溜撒,右手腕下还着了一石子。那枣骝马已飞出十余里之外,窜过里沟,奔雷车追赶不上。八名防牌军,只有一个逃得性命。万年、永清两技兵忙来接应了丽卿。天彪、希真连忙退兵而走。赤松林内烈焰障天,李俊、史进领兵杀来,却不防深草内伏下五千张连弩,一弩发九矢,都是药箭,贼兵射杀无数。李俊、史进从乱军中逃脱性命。火万城等渡过里沟,大驱奔雷车追杀时,官兵已去远了。火万城等便在天彪扎营之处屯下,等候宋江、吴用到来定夺。不多时,梁山兵马都纷纷到齐,宋江、吴用升帐商议。吴用道:“天彪此去必守二龙山,众位兄弟且休歇马,可乘此胜势,速去攻打。若破了二龙山,取青莱易如反掌也。”当时都起,将奔雷车为前部,直奔二龙山来。
què shuō tiān biāo xī zhēn děng shōu bīng huí èr lóng shān, hā lán shēng jiē shǎng qù. xī zhēn què zài shān kǒu píng dì shàng, jù hé xià zhài, wèi jī jiǎo zhī shì. yòu jiào fēng huì lǐ chéng sù fù qīng zhēn yíng bǎ shǒu, yǐ biàn lián luò hū yìng. děng de liáng shān bīng mǎ dào lái, tiān biāo xī zhēn yíng yǐ ān tuǒ. zhè fān xìng kuī tiān biāo bèi xià tuì bù, suī bài le yī zhèn, què wèi shāng shī rén mǎ, yì bù yí shī qì xiè. sòng jiāng wú yòng zhuī dào, jiàn tiān biāo xī zhēn yǐ jù le xíng shì, biàn yě xià zhài. wú yòng dào:" guān bīng yī bàn jù shān, yī bàn lín shuǐ, wèi jī jiǎo zhī shì. wú dāng xiān gōng chén xī zhēn de yíng, pò le tā jī jiǎo, rán hòu bìng lì gōng tiān biāo." dìng le zhǔ yì. cì rì, shǐ zhěng dùn bēn léi chē lái gōng xī zhēn. xī zhēn shǒu zhù hé kǒu, jí qiè gōng dǎ bù rù. tiān biāo qǐng xī zhēn shàng shān, shāng yì pò dí zhī cè. tiān biāo dào:" yè lái xì zuò tàn dé cǐ chē míng huàn bēn léi chē, shì shén me xī yáng rén bái wǎ ěr hǎn tì tā zhì zào. liú xiǎo jiě zhī jì, jìng bù jì shì, què gèng yòng hé fǎ pò tā?" xī zhēn dào:" cǐ chē jì yǐ lì hài, gèng jiā wú yòng zhè sī shàn yú diào dù, rú hǔ shēng yì, shí nán pò tā. jīn wǒ yú jiàn, dìng xià yī jì, bù zhī rú hé." tiān biāo dào:" jì jiāng ān zài?" xī zhēn dào:" zhè sī yù xiān gōng wǒ yíng, pò wǒ jī jiǎo zhī shì, què chī wǒ shǒu dìng hé yán, nài hé wǒ bù dé. wǒ kàn zhè tiáo hé xià liú tóu, shuǐ qiǎn ér zhǎi, hé zhè miàn píng yáng kōng kuò, zhè sī bì yóu cǐ ér bō. ruò yòng yī wàn rén mǎ zài bǐ shǒu zhù, yíng nèi àn mái dì léi, yòng zhú gān tōng chū yào xiàn. zhè sī yòng bēn léi chē lái, yòu tā dào dì léi zhī suǒ, yòng liú huì niáng gāng lún huǒ jù zhī fǎ, diǎn zháo zǒng yào xiàn, cóng dì xià zhí dǎ chē dǐ, bì rán kě pò. cǐ héng gōng bù lì, yòng zhí gōng zhī fǎ yě." tiān biāo dào:" cǐ jì dà miào. dàn nǐ jǐn shǒu hé kǒu, bīng shì fēn bù dé, dài wǒ fēn bīng qù yòu dí." suì wèn:" nà wèi jiāng jūn qù?" wén dá dào:" mò jiāng yuàn wǎng." dāng rì lǐng le jiàng lìng, fēn jūn mǎ yī wàn, dài le dì léi huǒ pào, xià shān zhā yíng, yī jì xíng shì.
却说天彪、希真等收兵回二龙山,哈兰生接上去。希真却在山口平地上,据河下寨,为犄角之势。又教风会、李成速赴清真营把守,以便联络呼应。等得梁山兵马到来,天彪、希真营已安妥。这番幸亏天彪备下退步,虽败了一阵,却未伤失人马,亦不遗失器械。宋江、吴用追到,见天彪、希真已据了形势,便也下寨。吴用道:“官兵一半据山,一半临水,为犄角之势。吾当先攻陈希真的营,破了他犄角,然后并力攻天彪。”定了主意。次日,使整顿奔雷车来攻希真。希真守住河口,急切攻打不入。天彪请希真上山,商议破敌之策。天彪道:“夜来细作探得此车名唤奔雷车,是什么西洋人白瓦尔罕替他制造。刘小姐之计,竟不济事,却更用何法破他?”希真道:“此车既已利害,更加吴用这厮善于调度,如虎生翼,实难破他。今我愚见,定下一计,不知如何。”天彪道:“计将安在?”希真道:“这厮欲先攻我营,破我犄角之势,却吃我守定河沿,奈何我不得。我看这条河下流头,水浅而窄,河这面平阳空阔,这厮必由此而波。若用一万人马在彼守住,营内暗埋地雷,用竹竿通出药线。这厮用奔雷车来,诱他到地雷之所,用刘慧娘钢轮火钜之法,点着总药线,从地下直打车底,必然可破。此横攻不利,用直攻之法也。”天彪道:“此计大妙。但你紧守河口,兵势分不得,待我分兵去诱敌。”遂问:“那位将军去?”闻达道:“末将愿往。”当日领了将令,分军马一万,带了地雷火炮,下山扎营,依计行事。
què shuō sòng jiāng wú yòng gōng dǎ xī zhēn yíng zhài, yīn hé shēn shuǐ liū, yī lián shù rì bù néng qǔ shèng. wú yòng guǒ rán qīn lái tà kàn dì lì, jiàn xià liú tóu hé dào xiá zhǎi, shuǐ shì píng màn, chē mǎ kě dù, yòu tàn dé hé nà biān yī pài píng yáng, kě gōng xī zhēn zhài zhà, biàn qǐng sòng jiāng yǐn dà jūn dù hé. wén dá jiàn sòng jiāng děng dōu dù guò hé lái, dà xǐ, biàn lǐng bīng chū yíng, zài dì léi zhī suǒ, bù chéng zhèn shì, děng dài zéi bīng. liáng shān bīng mǎ chū yíng, jiàn yǒu guān bīng, bào yǔ sòng jiāng. bái wǎ ěr hǎn biàn jiào xiū guǎn tā, zhǐ jiāng bēn léi chē shàng chōng guò qù. wú yòng máng zhǐ zhù dào:" xiū tǐ lǔ mǎng. zhè sī míng zhī bēn léi chē lì hài, què zài cǐ ān yíng bù zhèn, qián hòu bìng wú yī bàng wǒ bīng zhòu dào, bǐ jūn bìng bù jīng huáng, qiě yǒu huān xìng zhī yì: bì rán yǒu móu. zhè sī jiàn wǒ bēn léi chē bù néng héng gōng, què yòng zhí qǔ zhī fǎ, ruò fēi xiàn kēng, bì yòng dì léi. dàn xiàn kēng zhī fǎ, tā xiān bù gǎn zài bǐ xíng zǒu, bì shì dì léi wú yí. qiě jiāng bīng mǎ tún zhù, yī miàn mái guō zào fàn, yī miàn jiào lǐ zhōng lǐng jué zi jūn, bìng lì qù dǎ dì dào. ruò dì xià yù zhe zhú gān, biàn shì yào xiàn, xiān yǔ tā diǎn zháo le, zài qū bīng yǎn shā." sòng jiāng dà xǐ. dāng shí lǐ zhōng lǐng jué zi jūn chuàng jué dì dào. nà piàn dì què shì tǔ hòu ér sōng, bù xiāo bàn rì gōng fū, jué dào wén dá zhèn jiǎo xià. wén dá jiàn sòng jiāng àn bīng bù dòng, lǐng bīng tiǎo zhàn. sòng jiāng jiāng bēn léi chē héng jié jūn qián, zhǐ bù chū zhàn. wén dá lǐng bīng rǔ mà, zéi bīng yì mà, zhǐ shì bù chū.
却说宋江、吴用攻打希真营寨,因河深水溜,一连数日不能取胜。吴用果然亲来踏看地利,见下流头河道狭窄,水势平漫,车马可渡,又探得河那边一派平阳,可攻希真寨栅,便请宋江引大军渡河。闻达见宋江等都渡过河来,大喜,便领兵出营,在地雷之所,布成阵势,等待贼兵。梁山兵马出营,见有官兵,报与宋江。白瓦尔罕便教休管他,只将奔雷车上冲过去。吴用忙止住道:“休体卤莽。这厮明知奔雷车利害,却在此安营布阵,前后并无依傍;我兵骤到,彼军并不惊惶,且有欢幸之意:必然有谋。这厮见我奔雷车不能横攻,却用直取之法,若非陷坑,必用地雷。但陷坑之法,他先不敢在彼行走,必是地雷无疑。且将兵马屯住,一面埋锅造饭,一面叫李忠领掘子军,并力去打地道。若地下遇着竹竿,便是药线,先与他点着了,再驱兵掩杀。”宋江大喜。当时李忠领掘子军创掘地道。那片地却是土厚而松,不消半日工夫,掘到闻达阵脚下。闻达见宋江按兵不动,领兵挑战。宋江将奔雷车横截军前,只不出战。闻达领兵辱骂,贼兵亦骂,只是不出。
què shuō xī zhēn yǔ tiān biāo dōu quán zhuāng kuī jiǎ, lì mǎ shān shàng guān wàng, yuē dìng sān jūn, zhǐ dài zéi bīng zhòng jì, bìng lì shā xià. xī zhēn wàng jiàn zéi bīng jiāng bēn léi chē héng jié miàn qián, yù jìn bù jìn, chē hòu yóu qí wǎng lái bù dìng, yǐn yǐn wàng jiàn yǒu ní luò dān zǒu dòng. xī zhēn dà jīng, duì tiān biāo dào:" cǐ jì bèi wú yòng liào pò yě! tā ruò jué dì dào, xiān fàng dì léi, fǎn shòu qí hài, kuài chuán lìng jiào wén dá huǒ sù shōu bīng." yī yuán jūn guān máng lǐng le lìng jiàn, fēi mǎ xià shān, zhí dào wén dá zhèn lǐ. wén dá de lìng, jí máng tuì bīng. zhǐ tuì yī bàn, zǎo yǐ pīng pīng pāng pāng tiān bēng dì tā jià xiǎng liàng, dì léi yī qí fā zuò, yī shà shí tiān hūn dì àn, rì yuè wú guāng, dàn jiàn nà bàn kōng zhōng xuè ròu fēn fēi, zhī hái luàn wǔ, wén dá qián duì guān bīng, yǐ huà fēi huī. sòng jiāng dà qū bēn léi chē yǎn shā, hǎn shēng zhèn dì, wén dá luò huāng táo zǒu. bēn léi chē yōng lái, zhù yǒng qīng zhù wàn nián chén lì qīng zhēn xiáng lín tún zhā bú zhù, qì zhài ér zǒu. tiān biāo xī zhēn máng jiē yìng zhòng jiāng shàng shān, zhé bīng wú shù. xī zhēn de yíng zhài jǐn bèi zéi bīng duó le qù.
却说希真与天彪都全装盔甲,立马山上观望,约定三军,只待贼兵中计,并力杀下。希真望见贼兵将奔雷车横截面前,欲进不进,车后游骑往来不定,隐隐望见有泥络担走动。希真大惊,对天彪道:“此计被吴用料破也!他若掘地道,先放地雷,反受其害,快传令叫闻达火速收兵。”一员军官忙领了令箭,飞马下山,直到闻达阵里。闻达得令,急忙退兵。只退一半,早已乒乒乓乓天崩地塌价响亮,地雷一齐发作,一霎时天昏地暗,日月无光,但见那半空中血肉纷飞,肢骸乱舞,闻达前队官兵,已化飞灰。宋江大驱奔雷车掩杀,喊声震地,闻达落荒逃走。奔雷车拥来,祝永清、祝万年、陈丽卿、真祥麟屯扎不住,弃寨而走。天彪、希真忙接应众将上山,折兵无数。希真的营寨尽被贼兵夺了去。
sòng jiāng lǐng bīng zhí bī shān kǒu, jiāng bēn léi chē wéi zài shān xià, yǎng shàng gōng dǎ. xìng zhè zuò èr lóng shān shān pō dǒu jùn, ér qiě shān shàng shí gǔn mù huī píng pào zǐ shén duō, bēn léi chē bù gǎn bī jìn shān jiǎo. sòng jiāng dào:" kě jiè zhè shān gèn zhǎng, bù néng quán wéi." wú yòng dào:" bù bì quán wéi, zhǐ xū jiā jǐn gōng dǎ, dǎ de zhè sī shǒu bú zhù, wǎng shān hòu táo zǒu, wǒ kuà guò èr lóng shān, dà shì chéng yǐ. jīn qiě jiào xú níng fēn bīng tuì hòu, tún zhā yě yún dù, duō duō cǎi bàn cái liào, tiān zào bēn léi chē yìng yòng. zhè lǐ zài shè jì gōng dǎ." sòng jiāng yī yán. bái wǎ ěr hǎn yòu quàn sòng jiāng jiāng zhè chē hòu fān shān lún shàng, duō jiā shí zǐ, wǎng shān shàng fēi dǎ. nà shí zǐ hǎo yī cè zhòu yǔ báo zǐ bān de fēi shàng lái, fáng shǒu jūn shì jiào kǔ bù dié, zhǐ hǎo gè rén jiāng fáng pái yāo hù shēn tǐ, nà lǐ zhǎn dé shǒu jiǎo. xī zhēn jiàn le, jì qǐ huì niáng shǒu xīn liǔ shí yòng zhú bā zi zhī fǎ, máng chuán lìng jiāng bǎo zhū sì hòu zhú lín nèi de qīng zhú jìn shù kǎn lái, lián yè biān chéng bā zi, shàn gài zài shàng miàn. nà shí zǐ dǎ lái, dōu liū le kāi qù. bǐ jí lí míng, sòng jiāng yǐ yòng yún tī lái pá shān yá. què bù fáng xī zhēn yǐ jiāng bā zi gài hǎo, jūn shì men sōng le shǒu jiǎo, biàn jiāng lěi shí gǔn mù yī qí dǎ xià, bǎ yún tī dǎ zhé le shù shí jià, yún tī bīng yī qiān yú míng, jìn jiē yà chéng jī fěn. zì cǐ, zéi bīng fāng bù gǎn lái sī bī.
宋江领兵直逼山口,将奔雷车围在山下,仰上攻打。幸这座二龙山山坡陡峻,而且山上-石、滚木、灰瓶、炮子甚多,奔雷车不敢逼近山脚。宋江道:“可借这山亘长,不能全围。”吴用道:“不必全围,只须加紧攻打,打得这厮守不住,往山后逃走,我跨过二龙山,大事成矣。今且教徐宁分兵退后,屯扎野云渡,多多采办材料,添造奔雷车应用。这里再设计攻打。”宋江依言。白瓦尔罕又劝宋江将这车后翻山轮上,多加石子,往山上飞打。那石子好一侧骤雨雹子般的飞上来,防守军士叫苦不迭,只好各人将防牌邀护身体,那里展得手脚。希真见了,记起慧娘守新柳时用竹笆子之法,忙传令将宝珠寺后竹林内的青竹尽数砍来,连夜编成笆子,苫盖在上面。那石子打来,都溜了开去。比及黎明,宋江已用云梯来爬山崖。却不防希真已将笆子盖好,军士们松了手脚,便将儡石滚木一齐打下,把云梯打折了数十架,云梯兵一千余名,尽皆砑成齑粉。自此,贼兵方不敢来厮逼。
tiān biāo yǔ xī zhēn shāng yì, xī zhēn dào:" bù liào bèi zhè zéi cāi pò dì léi zhī jì, fǎn sòng le ér láng men xìng mìng." zhèng shuō jiān, hū bào:" dà gōng zǐ yǐ qǐng dé kǒng xiān shēng dào le." tiān biāo máng jiào qǐng lái. èr rén jù cóng shān hòu xiǎo lù shàng lái, tiān biāo xī zhí jiē rù xiàng jiàn, yún lóng jiǎo lìng bì, kǒng hòu yǔ xī zhēn tiān biāo xiāng jiàn le. kǒng hòu dào:" liú xiǎo jiě zhī bìng, jù yún gōng zǐ cū shù dà gài, qíng xíng xiōng duō jí shǎo, kǒng xiǎo shēng qián qù, yì shǔ wú yì. jīn qiě jìn xīn móu gàn, shì bù yí chí, xū huǒ sù qián wǎng." tiān biāo xī zhēn qí shēng dào:" quán zhàng xiān shēng miào shǒu huí chūn." kǒng hòu dào:" nà yī wèi jiāng jūn tóng xiǎo shēng yī xíng?" tiān biāo duì xī zhēn dào:" cǐ fēi rén xiōng bù kě, yī zhě kě yǔ liú qìng jia shāng yì pò dí zhī jì, èr zhě tàn liú xiǎo jiě zhī bìng. jīn zéi shì suī rán chāng jué, wú guān cǐ shān xiǎn jùn, jūn xiè quán bèi, qián liáng chōng zú, yòu yǒu fēng huì děng zài qīng zhēn yíng cè yìng, zhē mò yě yǔ tā shǒu de shù gè yuè. tǎng liú xiǎo jiě yī shí bù dé quán yù, hái wàng zài lái xiāng zhù." xī zhēn lǐng nuò. kǒng hòu jiāng yào náng yǐ shōu shí qǐ, zuò cí biàn xíng. tiān biāo qǐng tā yòng le jiǔ yán qù, dōu bù kěn. xī zhēn jiāng yuán dài lái de bīng mǎ dōu jiāo yǔ tiān biāo, zì jǐ zhǐ dài wǔ bǎi míng jūn jiàn suí háng, yòu fēn fù lì qīng dào:" nǐ yǔ yù láng zài cǐ tīng hòu yún shū shū diào qiǎn, xiū yào dài màn." lì qīng liào dào bù jiǔ yào dà sī shā, xīn rán lǐng mìng. xī zhēn kǒng hòu cí le tiān biāo, dài le cóng rén yóu shān hòu xiǎo lù xià shān.
天彪与希真商议,希真道:“不料被这贼猜破地雷之计,反送了儿郎们性命。”正说间,忽报:“大公子已请得孔先生到了。”天彪忙叫请来。二人俱从山后小路上来,天彪、希直接入相见,云龙缴令毕,孔厚与希真、天彪相见了。孔厚道:“刘小姐之病,据云公子粗述大概,情形凶多吉少,恐小生前去,亦属无益。今且尽心谋干,事不宜迟,须火速前往。”天彪、希真齐声道:“全仗先生妙手回春。”孔厚道:“那一位将军同小生一行?”天彪对希真道:“此非仁兄不可,一者可与刘亲家商议破敌之计,二者探刘小姐之病。今贼势虽然猖獗,吾观此山险峻,军械全备,钱粮充足,又有风会等在清真营策应,遮莫也与他守得数个月。倘刘小姐一时不得全愈,还望再来相助。”希真领诺。孔厚将药囊已收拾起,作辞便行。天彪请他用了酒筵去,都不肯。希真将原带来的兵马都交与天彪,自己止带五百名军健随行,又吩咐丽卿道:“你与玉郎在此听候云叔叔调遣,休要怠慢。”丽卿料道不久要大厮杀,欣然领命。希真、孔厚辞了天彪,带了从人由山后小路下山。
bù shuō tiān biāo yǔ sòng jiāng xiāng chí, qiě shuō xī zhēn kǒng hòu xià de shān lái, chū le dà lù, xiàng yǎn zhōu jìn fā. bù rì dào le yǎn zhōu, bào rù liú zǒng guǎn shǔ nèi. liú guǎng fū qī wén de kǒng hòu dào lái, zhēn shì shén xiān xià jiàng. què yòu xǐ lǐ dài yōu: xǐ de shì kǒng hòu yī dào gāo míng, dāng néng qǐ sǐ huí shēng yōu de shì zhǐ kǒng kǒng hòu yě shuō méi fǎ yī zhì, zhēn shì xīn duàn niàn jué. xián wén shǎo shuō, dāng shí liú guǎng hé liǎng gè ér zi liú qí liú lín dào mǎ tóu shàng yíng jiē kǒng hòu xī zhēn, zhòng guān yuán dōu lái xiāng jiàn le, liú guǎng biàn zhí yán zhì shǔ zhōng huā tīng xù zuò. liú guǎng xiān wèn jìn rì zéi shì, xī zhēn jiāng zéi rén chāng jué de huà lüè shuō yī fān. liú guǎng dào:" lú jùn yì nà sī fàn wǒ běi mén, yī gōng ér zǒu, xiàn zài tún zhù jìng wài běi gù shān. wǒ chì gè chù yán jǐn bǎ shǒu, shí yú rì qián wǒ yòng huǒ gōng zhī fǎ shāo nà sī hòu yíng, hái shì xiù ér bìng zhōng tì wǒ huà cè de, què bù néng shí fēn de lì. rú jīn bìng shì rì zhòng, kǒng xiōng jiàng lín, shēn wèi kě niàn." kǒng hòu dào:" xiǎo dì zì bèi gāo fēng chì zhú zhī hòu, zài bì xiāng jū le nián yú, yòu yīn fǎng yǒu dào jī gōng shān, dōu chán xǔ jiǔ, jiǔ shū yīn wèn. wú xiōng róng shēng shàng wèi dào hè, bìng bù zhī lìng ài xiǎo jiě guì yàng rú cǐ chén zhòng, yún gōng zǐ lái zhuī xún, xiǎo dì hèn bù chā chì fēi lái."
不说天彪与宋江相持,且说希真、孔厚下得山来,出了大路,向兖州进发。不日到了兖州,报入刘总管署内。刘广夫妻闻得孔厚到来,真是神仙下降。却又喜里带忧:喜的是孔厚医道高明,当能起死回生;忧的是只恐孔厚也说没法医治,真是心断念绝。闲文少说,当时刘广和两个儿子刘麒、刘麟到马头上迎接孔厚、希真,众官员都来相见了,刘广便直延至署中花厅叙坐。刘广先问近日贼势,希真将贼人猖獗的话略说一番。刘广道:“卢俊义那厮犯我北门,一攻而走,现在屯住境外北固山。我饬各处严紧把守,十余日前我用火攻之法烧那厮后营,还是秀儿病中替我划策的,却不能十分得利。如今病势日重,孔兄降临,深慰渴念。”孔厚道:“小弟自被高封斥逐之后,在敝乡居了年余,又因访友到姬公山,兜缠许久,久疏音问。吾兄荣升尚未道贺,并不知令爱小姐贵恙如此沉重,云公子来追寻,小弟恨不插翅飞来。”
liú guǎng chēng xiè, biàn yán xī zhēn kǒng hòu jìn hòu táng, liú fū rén yě chū lái xiāng jiàn. kǒng hòu wèn jìn rì bìng shì, liú guǎng yáo tóu tàn qì dào:" zhè liǎng rì wǒ yě bù wàng tā huó le, bǎi jì qiān lì, zhēn shì yǒu zēng wú jiǎn, rì shèn yī rì. suī chéng xián dì yuǎn lái xiāng jiù, kàn lái zhǐ shì jìn rén shì ěr." suì jiāng huì niáng zì chū zhì jīn de bìng qíng xì shuō le yī fān. liú fū rén dào:" zhǐ wàng kǒng shū shū xiān shǒu, jiù tā de xìng mìng." shuō zhe mǎn yǎn liú lèi. liú guǎng duì xī zhēn dào:" wǒ yǐ tàn zhī pò bēn léi chē zhī jì bù chéng, xiù ér qián kǒng tā dān yōu, bìng bù tí qǐ, zhǐ shuō yǐ dé shèng le. shǎo kè nǐ yě xiū tí qǐ." xī zhēn diǎn tóu. kǒng hòu biàn qǐng zhěn shì, liú fū rén dào:" fáng zhōng dōu yù bèi tuǒ le, zhǐ děng kǒng shū shū jìn qù." yú shì xī zhēn liú guǎng tóng fū rén yǐn le kǒng hòu, qí dào huì niáng wò shì. lǐ miàn zì yǒu shì nǚ men fú shì, jiāng luó wéi guà qǐ. zhī jiàn huì niáng xié kào zài zhěn shàng, yún bìn péng sōng, huā róng wéi cuì, liǎng quán bèi xū huǒ shāo dé táo huā xiá cǎi yě sì tòng hóng, qì cù tán chuǎn, shí fēn wēi zhòng. xī zhēn kǒng hòu zhì tà qián wèn hòu, huì niáng kǒu chēng wàn fú. liú fū rén qǐng kǒng hòu zhěn mài, kǒng hòu tiáo xī jìng qì, xì zhěn nà huì niáng de liù bù mài xī, jù sǎn luàn rú sī, yě fēn bù chū zhì shù, dàn jué piē piē huò huò, rú huǒ rán dǐng fèi, xīn zhōng dà jīng, què bù gǎn zhí shuō, yīn wèn:" xiōng zhōng jiān zhì fǒu?" huì niáng dào:" shèn shì bǎo mèn, yì yǒu shí hū rán sōng shuǎng." yòu wèn:" xiè lì fǒu?" huì niáng dào:" biàn shì xiè xiè lì hài, yǐn shí bù jìn, tán rú biāo jiāo, zhòu yè ké sòu bù jué, tōng yè bù néng ān shuì. měi yè fā rè, tiān míng dào hàn bù zhǐ. xīn zhōng bù gǎn xiǎng shì, yī xiǎng biàn jué tóu yūn yù dào. xuè què yǒu sì shí yú rì bù céng tǔ." kǒng hòu dào:" cǐ xiǎo jiě yīn jūn jī zhòng shì, yòng xīn tài guò, yǐ zhì shuǐ huǒ bù jiāo, xū kuān xīn jìng yǎng, fú xiǎo shēng zhī yào, kě yǐ quán yù." huì niáng zhī shì kǒng hòu jiǎ yán ān wèi, yīn tàn dào:" kǒng shū shū, shēng sǐ yǒu dìng, yǒu hé zú xī. kuàng nú jiā sù lái cān jiū nèi diǎn, le dá shēng sǐ, sè shēn qù liú, háo bù jiè yì. zhǐ shì wǒ jiā jù shòu cháo tíng hòu ēn, nú zhèng yào jié cǐ yī xì zhī míng, zuǒ wǒ fù xiōng bào xiào guó jiā, jīn kuáng kòu wèi miè, cǐ zhì bù suí, hán hèn rù dì, zhēn kě bēi yě." zhòng rén tīng le, wú bù kāng kǎi xià lèi.
刘广称谢,便延希真、孔厚进后堂,刘夫人也出来相见。孔厚问近日病势,刘广摇头叹气道:“这两日我也不望他活了,百计千力,真是有增无减,日甚一日。虽承贤弟远来相救,看来只是尽人事耳。”遂将慧娘自初至今的病情细说了一番。刘夫人道:“只望孔叔叔仙手,救他的性命。”说着满眼流泪。刘广对希真道:“我已探知破奔雷车之计不成,秀儿前恐他耽忧,并不提起,只说已得胜了。少刻你也休提起。”希真点头。孔厚便请诊视,刘夫人道:“房中都预备妥了,只等孔叔叔进去。”于是希真、刘广同夫人引了孔厚,齐到慧娘卧室。里面自有侍女们伏侍,将罗帏挂起。只见慧娘斜靠在枕上,云鬓蓬松,花容惟悴,两颧被虚火烧得桃花霞彩也似通红,气促痰喘,十分危重。希真、孔厚至榻前问候,慧娘口称万福。刘夫人请孔厚诊脉,孔厚调息静气,细诊那慧娘的六部脉息,俱散乱如丝,也分不出至数,但觉撇撇霍霍,如火燃鼎沸,心中大惊,却不敢直说,因问:“胸中间滞否?”慧娘道:“甚是饱闷,亦有时忽然松爽。”又问:“泻利否?”慧娘道:“便是泄泻利害,饮食不进,痰如膘胶,昼夜咳嗽不绝,通夜不能安睡。每夜发热,天明盗汗不止。心中不敢想事,一想便觉头晕欲倒。血却有四十余日不曾吐。”孔厚道:“此小姐因军机重事,用心太过,以致水火不交,须宽心静养,服小生之药,可以全愈。”慧娘知是孔厚假言安慰,因叹道:“孔叔叔,生死有定,有何足惜。况奴家素来参究内典,了达生死,色身去留,毫不介意。只是我家俱受朝廷厚恩,奴正要竭此一隙之明,佐我父兄报效国家,今狂寇未灭,此志不遂,含恨入地,真可悲也。”众人听了,无不慷慨下泪。
huì niáng guǒ rán wèn qǐ bēn léi chē zhī shì hé rú, xī zhēn dào:" zhèng yào jiào shēng nǚ fàng xīn, yòng nǐ de miào jì, jiào qīng ér shè shā nà tóu mù, guǒ rán dà pò le nà chē. sòng jiāng dà bài ér zǒu, táo rù lái wú, zǎo wǎn kě jiù qín yě." huì niáng tīng bà xiào dào:" què shì yí fū hōng wǒ, shēng nǚ zǎo yǐ zhī dào cǐ jì bù jì, zéi shì zhèng zài chāng jué." liú guǎng liú fū rén jīng dào:" shì nà gè zǒu lòu xiāo xi, chī nǐ zhī dào le!" huì niáng dào:" hé yòng zǒu lòu xiāo xi, ruò shǐ guān bīng dà shèng, dà yí fū bì zài bǐ bàn zéi, qǐ néng yǔ kǒng shū shū tóng lái? qián rì diē niáng zhī yán, hái ér dào xìn le. fāng cái yī tīng shuō dà yí fū yì lái, biàn zhī cǐ chē shàng wèi zēng pò, diē niáng kǒng hái ér yōu kǔ, tè dì mán wǒ. diē diē zuó yè shuō tàn dé cǐ chē, xì xī yáng rén bái wǎ ěr hǎn suǒ zào. hái ér què xiǎo de cǐ rén, shì xī yáng yǒu míng qiǎo shī yǎ ne zhī zǐ, zuì shàn zhì zào gōng shǒu qì jù, duān dì xīn sī lì hài. cǐ rén bù chú, zhēn guān jūn zhī dà hài yě. wǒ yòu shǒu zhuó chuáng shàng, yòng xīn bù dé, rú hé shì hǎo?" xī zhēn ān wèi dào:" xián shēng nǚ bìng shì rú cǐ, qiē wù zài yōu niàn jūn guó, yí xī xīn jìng yǎng, fú kǒng xiān shēng zhī yào, jí zǎo quán yù, pò zéi wèi wǎn." huì niáng diǎn tóu. jué de duō shuō le jǐ jù huà, qì chōng shàng lái, chuǎn sòu bù yǐ. kǒng hòu dào:" wǒ děng qiě chū wài miàn yì fāng." liú fū rén jiào shì nǚ réng bǎ luó wéi fàng xià, dōu yī qí chū lái.
慧娘果然问起奔雷车之事何如,希真道:“正要教甥女放心,用你的妙计,叫卿儿射杀那头目,果然大破了那车。宋江大败而走,逃入莱芜,早晚可就擒也。”慧娘听罢笑道:“却是姨夫哄我,甥女早已知道此计不济,贼势正在猖獗。”刘广、刘夫人惊道:“是那个走漏消息,吃你知道了!”慧娘道:“何用走漏消息,若使官兵大胜,大姨夫必在彼办贼,岂能与孔叔叔同来?前日爹娘之言,孩儿倒信了。方才一听说大姨夫亦来,便知此车尚未曾破,爹娘恐孩儿忧苦,特地瞒我。爹爹昨夜说探得此车,系西洋人白瓦尔罕所造。孩儿却晓得此人,是西洋有名巧师-哑呢-之子,最善制造攻守器具,端的心思利害。此人不除,真官军之大害也。我又守着床上,用心不得,如何是好?”希真安慰道:“贤甥女病势如此,切勿再忧念军国,宜息心静养,服孔先生之药,及早全愈,破贼未晚。”慧娘点头。觉得多说了几句话,气冲上来,喘嗽不已。孔厚道:“我等且出外面议方。”刘夫人叫侍女仍把罗帏放下,都一齐出来。
kǒng hòu yǐ xiān dào le tīng táng shàng, dùn zú chuí xiōng, jiào qǐ zhuàng tiān kǔ lái. zhòng rén jīng wèn dào:" gǎn shì zhēn bù kě jiù le?" kǒng hòu dào:" hái wèn shèn de! zài shì shí bā rì biàn guī tiān le, gèng yǒu hé fǎ kě jiù. jīn rì èr shí qī rì, zhè gè yuè dà jìn, xià yuè shí sì rì, nà xiǎng zài liú dé." zhòng rén dōu kū qǐ lái. liú yāo rén zhǐ shì xiàng kǒng hòu xià bài āi qiú, kǒng hòu dào:" sǎo sǎo chuāi lǐ, xiǎo shēng bìng fēi bù kěn chū lì, zhǐ wǒ bú shì shén xiān, nà yǒu líng zhī xiān yào, suǒ yòng bù guò shù pí cǎo gēn, yóu gàn dēng jǐn, dà mìng yǐ zhōng, rú hé jiù dé." liú guǎng dào:" wǒ yí mò bú shì cóng qián zhī yào chī huài shì." kǒng hòu dào:" cóng qián shì hé rén yī zhì?" liú guǎng dào:" cǐ jiān yī shēng bù shǎo, zuì yǒu míng de liǎng gè dōu lái kàn guò, yòng yào quán bù jì shì. hái yǒu yí gè lǎo yī chén lǚ ān kàn guò yī cì, què bù céng fú tā de yào. yīn zhòng yī shì dōu shuō tā de yào tài bà dào, suǒ yǐ bù gǎn yòng." biàn jiào:" qǔ cóng qián fú guò de yào fāng, bìng nà lǎo yī wèi fú zhī fāng, yī qí qǔ lái, yǔ kǒng xiān shēng kàn." kǒng hòu zhú yī kàn le, pāi àn jiào kǔ dào:" zhè yàng yào, qǐ shì yī zhè yàng bìng de! lìng ài xiǎo jiě guì yàng, shí yóu qián fān lì shǒu gū chéng, hàn yù qiáng kòu, zhòu yè jiāo láo, xīn pí hào shāng, yǐ zhì èr yáng zhī qì yù jié bù shēn, ké sòu fā rè, tù xiě bù mèi. dāng shí ruò yòng gān píng zhī jì, tiáo hé péi bǔ, wú bù quán yù. què zěn de bǎ lái dàng zuò le fēng hán zhèng hòu, yī wèi fā sàn, tí dé xū huǒ bù jiàng què yòu wàng jì tuì rè zhǐ xuè, zì yì kǔ hán yì è, fǎn bī dé lóng léi zhī huǒ fā yuè shàng téng, pí shèn zhī yáng yǐ bèi kǔ hán yào qiāng zéi dài jìn, suǒ yǐ shuǐ huǒ bù jiāo, chuǎn xiè bù yǐ. qiě yīn tiān guǐ xū gàn, rèn wéi zǔ bì, miù yòng xíng xuè pò yū, xuè hǎi yù jiā kū jié. jìn rì xiǎng bì méi chù mō tóu lù, gù jiāng yī pài bù liáng bù rè bù xiāo bù bǔ de guǒ zǐ yào ér, táng sè liǎo shì. cǐ děng xū shí bù míng, hán rè bù biàn, hú cāi xiā nào, wù jǐn cāng shēng. zhè chén lǚ ān de fāng ér, suī fēi shí fēn shén huà, què yě dòng míng běn yuán, bù shī guī jǔ, zǎo yòng tā de yào, hé zhì yú cǐ! què zěn dì hú shuō tā shì bà dào, qǐng wèn bà zài hé chǔ? zhēn shì yàn què xiào hóng gē, hú tú diān dǎo, zhì yú rú cǐ, zhè bìng zěn de bú shì zhè yī pài yào yī huài!" kǒng hòu zhèng mà dé gāo xìng, liú guǎng bù tīng zé yǐ, yī tīng kǒng hòu zhè fān yán yǔ, biàn jiào jūn guān:" qù suǒ nà liǎng gè míng yī lái, fā zhōng jūn guān zhòng zé yī bǎi gùn zài shuō." fū rén kǒng hòu zài sān quàn zǔ. liú guǎng nài le bàn shǎng, fāng zhe rén chí le míng cì, dào dì fāng guān yá mén qù, chuán nà liǎng gè míng yī lái, měi rén chù zé, shùn tuǐ sì shí bǎn, yǐ xiè fèn hèn. yī miàn sù jiào rén qù qǐng chén lǚ ān lái. shéi zhī nà chén lǚ ān yǒu rén pìn qǐng, dào jǐ nán qù le. dāng shí kǒng hòu zhǐ de dú zì dìng fāng, yǐ xīn wèn xīn, zú yì le yí gè shí chén, cái zhuó dìng le jūn chén zuǒ shǐ, tiān sè yǐ wǎn. kǒng hòu qīn zì zhì yào, zhí zhì sān gǔ, fāng cái jiān hǎo, sòng yǔ huì niáng chī xià. kǒng hòu yòu péi le bàn xiē, liú guǎng xiāng quàn, fāng qù jiù qǐn.
孔厚已先到了厅堂上,顿足捶胸,叫起撞天苦来。众人惊问道:“敢是真不可救了?”孔厚道:“还问甚的!再是十八日便归天了,更有何法可救。今日二十七日,这个月大尽,下月十四日,那想再留得。”众人都哭起来。刘夭人只是向孔厚下拜哀求,孔厚道:“嫂嫂揣理,小生并非不肯出力,只我不是神仙,那有灵芝仙药,所用不过树皮草根,油干灯尽,大命已终,如何救得。”刘广道:“我疑莫不是从前之药吃坏事。”孔厚道:“从前是何人医治?”刘广道:“此间医生不少,最有名的两个都来看过,用药全不济事。还有一个老医陈履安看过一次,却不曾服他的药。因众医士都说他的药太霸道,所以不敢用。”便叫:“取从前服过的药方,并那老医未服之方,一齐取来,与孔先生看。”孔厚逐一看了,拍案叫苦道:“这样药,岂是医这样病的!令爱小姐贵恙,实由前番力守孤城,捍御强寇,昼夜焦劳,心脾耗伤,以致二阳之气郁结不伸,咳嗽发热,吐血不寐。当时若用甘平之剂,调和培补,无不全愈。却怎的把来当做了风寒症候,一味发散,提得虚火不降;却又妄冀退热止血,恣意苦寒抑遏,反逼得龙雷之火发越上腾,脾肾之阳已被苦寒药戕贼殆尽,所以水火不交,喘泻不已。且因天癸虚干,认为阻闭,谬用行血破瘀,血海愈加枯竭。近日想必没处摸头路,故将一派不凉不热、不消不补的果子药儿,搪塞了事。此等虚实不明,寒热不辨,胡猜瞎闹,误尽苍生。这陈履安的方儿,虽非十分神化,却也洞明本源,不失规矩,早用他的药,何至于此!却怎地胡说他是霸道,请问霸在何处?真是燕雀笑鸿鸽,糊涂颠倒,至于如此,这病怎的不是这一派药医坏!”孔厚正骂得高兴,刘广不听则已,一听孔厚这番言语,便叫军官:“去锁那两个名医来,发中军官重责一百棍再说。”夫人、孔厚再三劝阻。刘广耐了半晌,方着人持了名刺,到地方官衙门去,传那两个名医来,每人处责,顺腿四十板,以泄忿恨。一面速教人去请陈履安来。谁知那陈履安有人聘请,到济南去了。当时孔厚只得独自定方,以心问心,足议了一个时辰,才酌定了君臣佐使,天色已晚。孔厚亲自制药,直至三鼓,方才煎好,送与慧娘吃下。孔厚又陪了半歇,刘广相劝,方去就寝。
dàng yè kǒng hòu nà lǐ shuì de zháo, fān lái fù qù de chóu huà zhè bìng shì. kàn kàn chuāng zhǐ fā bái, zhī jiàn liú guǎng huāng zhāng chū lái, zhí zhì tà qián, fàng shēng tòng kū dào:" jīn fān xiū yě, chī le nǐ de yào, suǒ xìng qì dōu jué yě." kǒng hòu dà jīng, máng wèn qí gù. liú guǎng dào:" yào xià qù, bù duō shí, mǎn fù jiǎo tòng, lián qiāng dài ǒu, bǎ kē xīn dōu ǒu chū lái, rén yǐ shì sǐ le." kǒng hòu hǎo sì diē zài bīng jiào lǐ. zhǐ tīng lǐ miàn yī piàn kū shēng, jiào dào:" kǒng hòu, hái wǒ nǚ ér mìng lái!" què shì liú fū rén bēn chū lái, pī tóu sàn fà, zhuàng rù kǒng hòu huái lǐ. kǒng hòu mò dì cuàn xǐng lái, què shì yī mèng, è bú zhù xīn tóu luàn tiào, lěng hàn rú yǔ, xīn nèi yù jiā yōu jiān. pī yī chū fáng, zhī jiàn xiǎo fēng xí xí, cán xīng zài tiān, tīng shàng fáng què jìng qiāo qiāo dì. rù fáng yòu zuò le xǔ duō shí, shì cóng rén fāng dōu qǐ lái. zhī jiàn liú guǎng yǔ fū rén yī qí chū lái, xiào róng kě jū, chēng xiè bù yǐ, dào:" xiān shēng zhēn shì xiān shǒu yě, zuó yè xiǎo nǚ fú le miào yào, jìng dé ān shuì, bù guò xiè le yī cì, ké sòu yì jiǎn le dà bàn. jīn zǎo xǐng lái, jìng sī yǐn shí." kǒng hòu wén yán dà xǐ. liú fū rén dào:" xiǎo nǚ zhè fān zhòng shēng, jiē kǒng shū shū zài zào zhī ēn yě."
当夜孔厚那里睡得着,翻来覆去的筹画这病势。看看窗纸发白,只见刘广慌张出来,直至榻前,放声痛哭道:“今番休也,吃了你的药,索性气都绝也。”孔厚大惊,忙问其故。刘广道:“药下去,不多时,满腹搅痛,连呛带呕,把颗心都呕出来,人已是死了。”孔厚好似跌在冰窖里。只听里面一片哭声,叫道:“孔厚,还我女儿命来!”却是刘夫人奔出来,披头散发,撞入孔厚怀里。孔厚蓦地窜醒来,却是一梦,扼不住心头乱跳,冷汗如雨,心内愈加忧煎。披衣出房,只见晓风习习,残星在天,听上房却静悄悄地。入房又坐了许多时,侍从人方都起来。只见刘广与夫人一齐出来,笑容可掬,称谢不已,道:“先生真是仙手也,昨夜小女服了妙药,竟得安睡,不过泻了一次,咳嗽亦减了大半。今早醒来,竟思饮食。”孔厚闻言大喜。刘夫人道:“小女这番重生,皆孔叔叔再造之恩也。”
xū yú, xī zhēn yì chū lái, shuō dào:" qiě qǐng xiān shēng zài qù yī kàn." kǒng hòu xīn rán, yī tóng rù huì niáng wò shì, zhòng zhěn le mài, yòu xì wèn le jǐ jù, réng dào qián tīng shàng. liú guǎng wèn dào:" rú hé?" kǒng hòu zhǐ shì yáo tóu tàn qì, dào:" bú shì zhēn hǎo, mài qì sī háo bù zhuǎn, bù guò yīn zhè yào xìng gǔ wǔ zàng qì. dài yào xìng guàn le, réng rán bù jì shì." liú guǎng tóng fū rén yī duàn huān xǐ, tīng le zhè huà, yī rán yí kuài shí tou yā zài xīn shàng. xī zhēn chuí tóu bù yǔ, wú jì kě shī. shǎo kè, hé shǔ wén zhī huì niáng bìng yǒu zhuǎn jī, dōu lái wèn hòu chēng hè. liú guǎng kǒng hòu jiāng mài qì bù zhuǎn de huà shuō le yī biàn, zhòng rén dào:" huò zhě kǒng xiān shēng jiā yì xiǎo xīn, mài qì jiàn jiàn huì hǎo, yě wèi kě dìng." liú fū rén dào:" wǒ zuó yè duì tiān xǔ xià yuàn xīn, jīn rì xū de yāo qǐng dào zhòng, shè jiào rǎng jiě, qǐng zhǔ shuài hào lìng, chuán qí rén shǒu, jìn zhǐ tú zǎi, dà xiǎo jūn shì gè chí zhāi sān rì, wù qiú shén tiān chuí yòu." liú guǎng dào:" shì cǐ bìng rù qīng máng, kǒng ráng jiě yì shì wú yì." xī zhēn dào:" fū rén suǒ jiàn yì shì." dà zhòng jūn chēng shì jí, suì chāi rén yāo xià dào zhòng. xī zhēn dào:" jì rú cǐ, wú dāng qīn lái zhāo zhēn jìn biǎo, bǐng chéng qiú dǎo." biàn chuán lìng chí zhāi duàn tú, yòu fēn fù bèi xià xiāng tāng, mù yù gēng yī, jiāng dōu qiān dào bǎo qǐng chū zhèng tīng gōng yǎng.
须臾,希真亦出来,说道:“且请先生再去一看。”孔厚欣然,一同入慧娘卧室,重诊了脉,又细问了几句,仍到前厅上。刘广问道:“如何?”孔厚只是摇头叹气,道:“不是真好,脉气丝毫不转,不过因这药性鼓舞脏气。待药性惯了,仍然不济事。”刘广同夫人一段欢喜,听了这话,依然一块石头压在心上。希真垂头不语,无计可施。少刻,合署闻知慧娘病有转机,都来问候称贺。刘广、孔厚将脉气不转的话说了一遍,众人道:“或者孔先生加意小心,脉气渐渐会好,也未可定。”刘夫人道:“我昨夜对天许下愿心,今日须得邀请道众,设醮攘解,请主帅号令,传齐人手,禁止屠宰,大小军士各持斋三日,务求神天垂佑。”刘广道:“似此病入青盲,恐禳解亦是无益。”希真道:“夫人所见亦是。”大众均称是极,遂差人邀下道众。希真道:“既如此,吾当亲来朝真进表,秉诚求祷。”便传令持斋断屠,又吩咐备下香汤,沐浴更衣,将都签道宝请出正厅供养。
bù shuō zhòng rén qù ān pái jiào shì, zhè lǐ kǒng hòu réng jiù jìn xīn jié lǜ, àn fāng jìn yào. xià zhòu huì niáng fú le yào, hái néng ān shuì, dào bàn yè hòu, guǒ rán wài shēng dǎ dēng lóng qí míng yuē zhào jiù, yī rán zhū bìng fù zhuàn lái. sān rì jiào shì yuán mǎn, kàn nà huì niáng rì chén yī rì, xī zhēn wú jì kě shī, kǒng hòu shù shǒu wú cè, liú guǎng zhǐ bǎ jiǎo lái diē, chuí tóu tàn qì, liú fū rén zhǐ shì kū, tā liǎng gè gē zǐ liú qí liú lín yě zhǐ shì chóu méi xiāng xiàng. chī yào xià qù, hǎo yī sì shí tou shàng lín shuǐ. kàn guān xū zhī: zhè fān huì niáng duān dì shàng tiān lù yuǎn, rù dì lù jìn, bìng fēi kǒng hòu qián fān zuò mèng. zhī jiàn liú lín dào:" nà nián qīng mèi mei bèi gāo fēng yāo fǎ bī huài, dà yí fū céng yòng qián yuán jìng zhào kàn yǒu yǐng wú yǐng, yǐ dìng jí xiōng, jīn hé bù shì shì yǐ jué yí huò." liú fū rén dào:" cǐ shuō shén dāng." biàn tóng dào wài miàn yǔ xī zhēn shāng yì. xī zhēn dào:" yòu méi yǒu jiù tā de fāng fǎ, zhào kàn yě shì wú yì. wǒ wǎng cháng dìng zhōng guān kàn, shēng nǚ gēn jī bù báo, jīn bù xìng rú cǐ, zhēn bù kě jiě. fāng cái wǒ dé gè jì jiào zài cǐ: wǒ nà qián yuán jìng, yuán qǐ guāng lái, néng cè wèi lái jí xiōng, yǒu qū bì zhī shù, ér qiě rén rén kě kàn. bù bǐ shì shàng yuán guāng, dìng yào yòng tóng zǐ. wǒ jīn yè biàn zuò yòng, nǐ men dōu lái kàn, huò yǒu shēng lù, yě wèi kě zhī." zhòng rén tīng le shén xǐ.
不说众人去安排醮事,这里孔厚仍旧尽心竭虑,按方进药。下昼慧娘服了药,还能安睡,到半夜后,果然外甥打灯笼.其名曰照旧,依然诸病复转来。三日醮事圆满,看那慧娘日沉一日,希真无计可施,孔厚束手无策,刘广只把脚来跌,垂头叹气,刘夫人只是哭,他两个哥子刘麒、刘麟也只是愁眉相向。吃药下去,好一似石头上淋水。看官须知:这番慧娘端的上天路远,入地路近,并非孔厚前番做梦。只见刘麟道:“那年卿妹妹被高封妖法逼坏,大姨夫曾用乾元镜照看有影无影,以定吉凶,今何不试试以决疑惑。”刘夫人道:“此说甚当。”便同到外面与希真商议。希真道:“又没有救他的方法,照看也是无益。我往常定中观看,甥女根基不薄,今不幸如此,真不可解。方才我得个计较在此:我那乾元镜,圆起光来,能测未来吉凶,有趋避之术,而且人人可看。不比世上圆光,定要用童子。我今夜便作用,你们都来看,或有生路,也未可知。”众人听了甚喜。
dàng wǎn dǎ sǎo jìng shì yī jiān, yòng xiāng huā dēng zhú gōng qǐ nà miàn bǎo jìng, xī zhēn yǐn le zhòng rén, dào jìng shì lǐ miàn xíng lǐ cān bài le. xī zhēn niàn dòng zhēn yán, jìng miàn shàng bù le gāng qì, jiào zhòng rén níng shén jìng guān, xiū yào zhǐ diǎn xuān huá. zhòng rén yī yán, dōu jìng xīn xī qì, kàn nà tóng jìng, zhǐ sān cùn dà xiǎo, kōng kōng wú wù. zhù mù liáng jiǔ, zhèng kàn de yǎn huā liáo luàn, dàn jiàn nà jìng miàn jiàn jiàn de yǒu chē lún dà xiǎo zài kàn shí, zhī jiàn jìng nèi hēi yún yǒng qǐ, mǎn jìng hēi àn, hēi yún yǐng lǐ diàn guāng fēi wǔ, shǎn shǎn bù dìng xǔ duō shí, diàn guāng jiàn xiē, hēi yún yì màn màn dì sàn kāi le, jìng zi lǐ miàn xiàn chū yī zuò gāo shān. zhòng rén dōu bù gǎn zé shēng. zhī jiàn nà gāo shān shàng, yí gè sān sì suì dà xiǎo de xiǎo hái zi, chì tiáo tiáo bù zháo yī sī, zài shān shàng tiào shàng tiào xià, lái qù rú fēi. shān āo lǐ dūn zhe yì zhī jīn qián bào zi, shí fēn zhēng níng xiōng měng. shān jiǎo xià yòu yí gè nán zǐ, zuò zài niú bèi shàng chuī dí, liǎng gè tóng zǐ suí zài hòu biān. zhòng rén shèn shì jīng yì. zhī jiàn nà shān jiàn jiàn gǎi biàn le mú yàng, nèi xiē rén wù tōng bú jiàn le, shān shàng què yǒng chū yī zuò bǎo tǎ lái. nà zuò tǎ jīn bì zhuāng yán, gòng yǒu qī céng. què yī zhǒng zuò guài, méi yǒu tǎ dǐng. tǎ xià yòu yǒu sān jiān máo ān, pú tuán shàng zuò yī lǎo sēng shān jiǎo xià wú shù bīng mǎ yíng zhài zhàng fáng, jīng qí mǎn yě. zài kàn shí, tǎ dǐng hū quán, nà lǎo sēng miàn qián, yòu tiān yí gè qīng nián nǚ zǐ, dǐng lǐ mó bài, xíng zhuàng jǔ zhǐ, fǎng fú huì niáng. zhòng rén zhèng jīng yà jiān, zhī jiàn lǐ miàn tiān shàng diē xià yī tuán huǒ lái, zhí luò zài tǎ qián, wěi shí jiān mǎn jìng dōu shì huǒ guāng, xiàng yī lún tài yáng yì bān, duó mù yào yǎn, zhòng rén dōu bù néng zhèng shì. bù duō shí, huǒ guāng liǎn xiē, yī jiù sān cùn dà xiǎo yī miàn tóng jìng, kōng kōng wú wù.
当晚打扫净室一间,用香花灯烛供起那面宝镜,希真引了众人,到净室里面行礼参拜了。希真念动真言,镜面上布了罡气,教众人凝神静观,休要指点喧哗。众人依言,都静心息气,看那铜镜,只三寸大小,空空无物。注目良久,正看得眼花缭乱,但见那镜面渐渐的有车轮大小;再看时,只见镜内黑云涌起,满镜黑暗,黑云影里电光飞舞,闪闪不定;许多时,电光渐歇,黑云亦漫漫地散开了,镜子里面现出一座高山。众人都不敢则声。只见那高山上,一个三四岁大小的小孩子,赤条条不着一丝,在山上跳上跳下,来去如飞。山凹里蹲着一只金钱豹子,十分狰狞凶猛。山脚下又一个男子,坐在牛背上吹笛,两个童子随在后边。众人甚是惊异。只见那山渐渐改变了模样,那些人物通不见了,山上却涌出一座宝塔来。那座塔金壁庄严,共有七层。却一种作怪,没有塔顶。塔下又有三间茅庵,蒲团上坐一老僧;山脚下无数兵马营寨帐房,旌旗满野。再看时,塔顶忽全,那老僧面前,又添一个青年女子,顶礼膜拜,行状举止,仿佛慧娘。众人正惊讶间,只见里面天上跌下一团火来,直落在塔前,委时间满镜都是火光,象一轮太阳一般,夺目耀眼,众人都不能正视。不多时,火光敛歇,依旧三寸大小一面铜镜,空空无物。
kàn bì, xī zhēn jiāng bǎo jìng shōu hǎo, wèn zhòng rén shí, suǒ jiàn jiē tóng. dà jiā dōu chuāi nǐ bù chū, zhī jiàn liú fū rén dào:" mò bú shì nà lǐ yǒu sì yuàn jiàn xiū bǎo tǎ, bù céng wán gōng, zhàng fū hé bù chāi rén gè chù fǎng wèn, kě yǒu bǎo tǎ bù céng ān dǐng. xiǎng shì fú tiān yào nǚ ér shēn shǎng qù yuán mǎn gōng dé yě." liú guǎng dào:" nǐ xiū luàn shuō, jù wǒ kàn, nà chū cì suǒ xiàn de shān, què shì gāo hū shān xiāng jìng jiè, nà qí niú chuī dí de rén, bì shì xú róng fū. wǒ cháng shí tīng kǒng xiōng dì shuō, xú róng fū yī dào bù zài tā zhī xià" huà wèi shuō wán, zhī jiàn kǒng hòu bǎ jiǎo lián dùn dào:" wǒ zhèng wàng le, tā zài jù yě xiàn gāo píng shān, lí cǐ bú dào sān zhàn lù, dāng chū rén xiōng hé bù qǐng tā lái zhěn shì?" liú guǎng tīng le dà huǐ, yīn hèn dào:" dōu bèi nà liǎng gè gǒu tóu yī shēng, shuō de jué bú yào jǐn, suǒ yǐ wǒ yě bù xiǎng dào tā." liú fū rén liú qí liú lín yě wū zì ào huǐ bù dié.
看毕,希真将宝镜收好,问众人时,所见皆同。大家都揣拟不出,只见刘夫人道:“莫不是那里有寺院建修宝塔,不曾完工,丈夫何不差人各处访问,可有宝塔不曾安顶。想是佛天要女儿身上去圆满功德也。”刘广道:“你休乱说,据我看,那初次所现的山,确是高乎山乡境界,那骑牛吹笛的人,必是徐溶夫。我常时听孔兄弟说,徐溶夫医道不在他之下……”话未说完,只见孔厚把脚连顿道:“我正忘了,他在钜野县高平山,离此不到三站路,当初仁兄何不请他来诊视?”刘广听了大悔,因恨道:“都被那两个狗头医生,说得绝不要紧,所以我也不想到他。”刘夫人、刘麒、刘麟也兀自懊悔不迭。
zhèng shuō jiān, zhī jiàn huì niáng chà shì nǚ lái wèn yuán guāng zhī shì. xī zhēn dào:" wǒ men qiě qù gào zhī liǎo tā, huò zhě tā xīn zhōng zhī shì zì jǐ liǎo wù, wǒ děng rú hé cāi dé." zhòng rén tīng le, biàn dōu qǐ shēn dào huì niáng wò shì, jiāng yuán guāng zhī shì xì duì tā shuō le. huì niáng tīng bà, biàn dào:" jì shì rú cǐ, qǐng diē niáng yǔ hái ér ān pái hòu shì, cǐ bìng jué bù qǐ yě." zhòng rén jīng wèn:" hé chū cǐ yán?" huì niáng dào:" dàn wèn yí fū, tā zhī dào wǒ, wǎng cháng shuō wǒ de gōng xíng shì qī céng bǎo tǎ, zhǐ shǎo yī dǐng. jīn yuán guāng zhōng wú dǐng zhī tǎ hū rán yǒu dǐng, yòu shì wǒ xiàng sēng jiā guī yī dǐng lǐ, cǐ zhǒng jǐng xiàng qǐ bú shì wǒ de jié jú le." xī zhēn dào:" fēi yě, xián shēng nǚ xiū rú cǐ jiě. shèng rén yún yán bù gǒu zào, lùn bù xū shēng. ruò yī shēng nǚ suǒ shuō, zhǐ jiě dé mò hòu yī duàn, shàng tou nèi xiē jǐng xiàng, qǐ fēi xū yán kōng wén? shén míng zhī zhào, bì bù rú cǐ. wǒ xiǎng yuán guāng zhōng jì xiàn chū gāo píng shān jìng jiè, shēng nǚ zhī mìng bì yìng zài xú róng fū lái jiù. zhe qī céng bǎo tǎ zhī shuō, huò yīng zài shēng nǚ rì hòu gōng chéng yuán mǎn yě." kǒng hòu dào:" wǒ shí cháng tīng dé xú róng fū shuō, gāo píng shān zhōng líng yù xiù, nèi duō xiān yào, kě yǐ xù mìng yán nián. nà xiǎo hái zi tóng jīn qián bào, xiǎng bì shì cǎo mù de jīng líng. shén míng jì shì yīng zhào, xiǎng xiǎo jiě bì rán yǒu jiù xīng yě." huì niáng diǎn tóu.
正说间,只见慧娘差侍女来问圆光之事。希真道:“我们且去告知了他,或者他心中之事自己了悟,我等如何猜得。”众人听了,便都起身到慧娘卧室,将圆光之事细对他说了。慧娘听罢,便道:“既是如此,请爹娘与孩儿安排后事,此病决不起也。”众人惊问:“何出此言?”慧娘道:“但问姨夫,他知道我,往常说我的功行似七层宝塔,只少一顶。今圆光中无顶之塔忽然有顶,又是我向僧伽皈依顶礼,此种景象岂不是我的结局了。”希真道:“非也,贤甥女休如此解。圣人云;言不苟造,论不虚生。若依甥女所说,只解得末后一段,上头那些景象,岂非虚言空文?神明之兆,必不如此。我想圆光中既现出高平山境界,甥女之命必应在徐溶夫来救。着七层宝塔之说,或应在甥女日后功程圆满也。”孔厚道:“我时常听得徐溶夫说,高平山锺灵毓秀,内多仙药,可以续命延年。那小孩子同金钱豹,想必是草木的精灵。神明既示应兆,想小姐必然有救星也。”慧娘点头。
zhòng rén yī qí tuì chū, kǒng hòu dào:" cǐ qù jù yě xiàn sān zhàn lù chéng, huí wǎng xū de wǔ liù rì. wǒ kàn xiǎo jiě bìng shì, duàn āi bú dào shí rì gōng fū. wèi shì jǐn jí, xiǎo dì yuàn xīng yè zǎn chéng qián qù, yǔ xú róng fū shāng liáng, huò qǐng dé tóng lái gèng miào." liú guǎng dào:" xiǎo nǚ quán zhàng xián dì zhěn shì, nǐ rú hé kě qù. wǒ xiǎng bù rú yāng fàn chéng lóng qù, tā yě yǔ róng fū sī shú, bù bì chí yí." biàn qǐng fàn chéng lóng lái shuō le. fàn chéng lóng dào:" rú cǐ shuō, shì bù yí chí, xiǎo dì dài xiē pán fèi gān liáng, āi dào tiān míng biàn dòng shēn." xī zhēn dào:" cǐ qù jù yě xiàn, ruò zǒu zhèng lù, kǒng wù rì qī ruò chāo jìn zǒu, nà shān pì kuàng yě, wú rén zhī dì zuì duō, kǒng yù láng chóng hǔ bào, xián dì xiū yī rén qù." fàn chéng lóng dào:" zhǐ xiāo dài wǔ qī ge jīng zhuàng jūn jiàn, bìng xuǎn hǎo tóu mù, dài le gōng nǔ niǎo qiāng, tóng le wǒ qù bù fáng." dāng shí yì dìng le. liú guǎng xī zhēn kǒng hòu sān rén, lián míng xiě xià yī fēng shū, fù fàn chéng lóng shōu hǎo. kàn kàn tiān jiàng míng liàng, fàn chéng lóng děng bǎo cān yǐ bì, cí le zhòng rén, dài zhe bàn dāng, qǔ lù biàn xíng.
众人一齐退出,孔厚道:“此去钜野县三站路程,回往须得五六日。我看小姐病势,断挨不到十日工夫。为事紧急,小弟愿星夜趱程前去,与徐溶夫商量,或请得同来更妙。”刘广道:“小女全仗贤弟诊视,你如何可去。我想不如央范成龙去,他也与溶夫厮熟,不必迟疑。”便请范成龙来说了。范成龙道:“如此说,事不宜迟,小弟带些盘费干粮,挨到天明便动身。”希真道:“此去钜野县,若走正路,恐误日期;若抄近走,那山僻旷野,无人之地最多,恐遇狼虫虎豹,贤弟休一人去。”范成龙道:“只消带五七个精壮军健,并选好头目,带了弓弩鸟枪,同了我去不妨。”当时议定了。刘广、希真、孔厚三人,联名写下一封书,付范成龙收好。看看天将明亮,范成龙等饱餐已毕,辞了众人,带着伴当,取路便行。
bù shuō kǒng hòu děng réng àn fāng jìn yào, yī zhì huì niáng, què shuō fàn chéng lóng lí le yǎn zhōu, yī xíng rén mǎ qǔ lù zhí bèn jù yě xiàn lái. cǐ děng jǐn yào shì, fàn chéng lóng zěn gǎn dài màn, duān dì mǎ bù tíng tí, yī qì bēn gǎn. dāng bù dé tiān qì yán rè, tài yáng dāng kōng, hàn rú lín shuǐ, rén mǎ chuǎn fá. dào le yǒu pái, yǐ guò le qī xiá guān, cóng rén dào:" jīn rì kě tóu gū yún xùn ān xiē." fàn chéng lóng dào:" ruò zhù gū yún xùn, míng rì yòu xū de zǒu yī rì. jīn rì chū wǔ, yǐ yǒu yuè guāng, wǒ men chèn xiē guāng liàng, guò gū yún xùn kuān zǒu jǐ chéng, zhē mò nà lǐ qù quán sù yī xiāo, míng rì bàng wǎn kě dào gāo píng shān xiāng, dì èr rì jiù dǎ gè lái huí cái hǎo."
不说孔厚等仍按方进药,医治慧娘,却说范成龙离了兖州,一行人马取路直奔钜野县来。此等紧要事,范成龙怎敢怠慢,端的马不停蹄,一气奔赶。当不得天气炎热,太阳当空,汗如淋水,人马喘乏。到了酉牌,已过了栖霞关,从人道:“今日可投孤云汛安歇。”范成龙道:“若住孤云汛,明日又须得走一日。今日初五,已有月光,我们趁些光亮,过孤云汛宽走几程,遮莫那里去权宿一宵,明日傍晚可到高平山乡,第二日就打个来回才好。”
dāng rì fàn chéng lóng gǎn guò le gū yún xùn, wǎng qián yòu zǒu, què yǐ dōu shì shān lù. nà lún yán rì yǐ jiàn jiàn xià qù, tīng de shì wàn shù chán shēng, jiàn de shì qiān céng nóng lǜ. fàn chéng lóng zhǔ pú zǒu gòu duō shí, rén mǎ kū kě, què yòu yù bù zháo gè xī jiàn. yí gè cóng rén zhǐ zhe nà biān shuō dào:" shēn shù lǐ wēi wēi yǒu xiē yān, xiǎng bì shì cūn rén jiā, wǒ men qiě qù tǎo kǒu shuǐ chī." fàn chéng lóng yī yán, biàn chà jiāng guò qù, bù shàng bàn lǐ zhī yáo, yǐ dào nà rén jiā miàn qián. què shì yī zuò bàn dà bù xiǎo de zhuāng yuàn, yǒu shù shí chuán wǎ wū, lǐ miàn yě yǒu xiē yuán lín lóu gé, mén qián què yǒu yí dài qīng xī, bā zì mén shǒu lì zhe yí gè wǔ shí yú suì de fù rén, yī shang qīng chǔ, dà jiā fēng fàn, fú zhe yí gè xiǎo yā huán zài mén shǒu xián kàn. fàn chéng lóng yī gān rén jiàn le nà dào qīng xī, dōu qù qǔ shuǐ chī. fù rén jiàn le tā men zhè huǒ rén, biàn fú zhe xiǎo yā tou, jìn qián jǐ bù, kàn le kàn fàn chéng lóng, wèn dào:" nǐ zhè guān rén shàng xìng?" chéng lóng dá dào:" xìng fàn." fù rén xiào dào:" dà míng gǎn shì chéng lóng?" fàn chéng lóng chī le yī jīng, kàn nà fù rén què bù rèn shi, biàn gǒng shǒu dào:" lǎo nǎi nǎi hé chǔ xiǎo de jiàn míng?" nà fù rén xiào dào:" guǒ rán shì de me, nǐ rèn bù dé wǒ." nà lǎo fù rén shuō chū lái lì, yǒu fèn jiào: gāo píng shān zhōng, shā fān cuàn shān tiào jiàn měng è shòu yuán bì zhài nèi, gèng tiān chōng fēng xiàn zhèn yǒng jiāng jūn. bì jìng zhè fù rén shì shuí, qiě tīng xià huí fēn jiě.
当日范成龙赶过了孤云汛,往前又走,却已都是山路。那轮炎日已渐渐下去,听的是万树蝉声,见的是千层浓绿。范成龙主仆走够多时,人马枯渴,却又遇不着个溪涧。一个从人指着那边说道:“深树里微微有些烟,想必是村人家,我们且去讨口水吃。”范成龙依言,便岔将过去,不上半里之遥,已到那人家面前。却是一座半大不小的庄院,有数十椽瓦屋,里面也有些园林楼阁,门前却有一带清溪,八字门首立着一个五十余岁的妇人,衣裳清楚,大家风范,扶着一个小丫鬟在门首闲看。范成龙一干人见了那道清溪,都去取水吃。妇人见了他们这伙人,便扶着小丫头,近前几步,看了看范成龙,问道:“你这官人上姓?”成龙答道:“姓范。”妇人笑道:“大名敢是成龙?”范成龙吃了一惊,看那妇人却不认识,便拱手道:“老奶奶何处晓得贱名?”那妇人笑道:“果然是的么,你认不得我。”那老妇人说出来历,有分教:高平山中,杀翻窜山跳涧猛恶兽;猿臂寨内,更添冲锋陷阵勇将军。毕竟这妇人是谁,且听下回分解。