strong sòng gōng míng yī yuè xiàn sān chéng chén lì qīng dān qiāng cì shuāng hǔ strong
宋公明一月陷三城 陈丽卿单枪刺双虎
què shuō sòng jiāng zì méng yīn bài huí, zhōng tú wén dǒng píng zhèn wáng zhī xìn, biàn yù gōng qǔ cáo zhōu. wú yòng quàn huí shān zhài, yǎng xī jǐ shí, zài tú bào chóu. sòng jiāng zhǐ de yī le, tóng zhòng tóu lǐng kuài kuài huí shān. lín chōng zì wǎng pú zhōu qù le. sòng jiāng děng guī dào shān zhài, fāng zhī gōng shā dǒng píng zhī jiāng, shí xì jīn chéng yīng, sòng jiāng wú yòng jiē dà nù. shí zhāng kuí shāng yǐ yù, zài zuò, wén zhī cǐ shì, yì dà nù dào:" bù liào zhè sī rú cǐ mèi liáng." wú yòng měng rán jì qǐ nà rì zài cáo zhōu nán mén wài, yǔ zhāng kuí lùn péng yǒu zhī shì, biàn duì zhāng kuí dào:" chéng yīng nà sī qiě xiū lùn tā, nǐ nà rì shuō yǒu guì yǒu zhēn dà yì, nǐ shuō yào xiě xìn qù zhì tā lái jù yì, cǐ xìn qù fǒu?" zhāng kuí dào:" wèi fèng gōng míng gē ge jiàng lìng, shì yǐ bù céng fā xìn." wú yòng dào:" zhāng xiōng dì zěn dì zhè bān dà yì, wàn yī zhēn guì yǒu yě bèi nà bān guān fǔ luó zhì le qù, yě lái yǔ ǎn shān zhài zuò duì, zěn hǎo?" zhāng kuí dào:" zhè yǒu qíng xìng zhì zhí, bù shì nà chéng yīng jiāo qíng fǎn fù, jūn shī kě yǐ fàng xīn, xiǎo dì jiù xiě xìn qù jiào tā."
却说宋江自蒙陰败回,中途闻董平阵亡之信,便欲攻取曹州。吴用劝回山寨,养息几时,再图报仇。宋江只得依了,同众头领快快回山。林冲自往濮州去了。宋江等归到山寨,方知攻杀董平之将,实系金成英,宋江、吴用皆大怒。时张魁伤已愈,在座,闻知此事,亦大怒道:“不料这厮如此昧良。”吴用猛然记起那日在曹州南门外,与张魁论朋友之事,便对张魁道:“成英那厮且休论他,你那日说有贵友真大义,你说要写信去致他来聚义,此信去否?”张魁道:“未奉公明哥哥将令,是以不曾发信。”吴用道:“张兄弟怎地这般大意,万一真贵友也被那班官府罗致了去,也来与俺山寨作对,怎好?”张魁道:“这友情性质直,不似那成英交情反覆,军师可以放心,小弟就写信去叫他。”
bù shù rì, wén zhī guō shèng jiāo tǐng èr wèi tóu lǐng jūn zài jǐ nán fǔ bèi hài, sòng jiāng shī shēng tòng kū, hèn chén xī zhēn jīn chéng yīng shí fēn cì gǔ. zhòng tóu lǐng wú bù fèn nù. bù shàng yī yuè, dài zōng zì dōng jīng huí lái, fāng zhī tiān zǐ jìng zhǔn chén xī zhēn shòu zhāo ān, cài jīng tuō tóng guàn jiàn zǔ bù dé. jù cài jīng shuō, hái kuī tóng guàn shàn cí, suǒ yǐ tiān zǐ bù jiā shí fēn bāo fēng. sòng jiāng wú yòng jīng dé miàn rú tǔ sè, miàn miàn xiāng qù bàn shǎng. dài zōng yòu dào:" cài jīng yòu shuō, zǒng wèi guō shèng yī àn, tí dòng tiān nù, suǒ yǐ wǒ men zhè biān shí fēn chù yǎn, zhuǎn xiǎn de chén xī zhēn nà biān shí fēn còu qù." sòng jiāng tīng le, dēng shí shǒu zú bīng lěng, liǎng yǎn shàng chā, yūn jué le qù. zhòng rén jí máng huàn xǐng. sòng jiāng yī kǒu qì tàn zhuàn lái, yòu shì bàn shǎng, kàn zhe wú yòng dào:" chén xī zhēn zhè zéi dào, qiǎn qí nǚ ér cì shā tiān shǐ, jué wǒ shòu zhāo ān zhī lù, tā zì jǐ dào xiān qù shòu zhāo ān." wú yòng dào:" xiōng zhǎng qiě qù fáng nèi jiāng xī." fēn fù zhòng rén xiū yào jìn lái jīng rǎo, zì jǐ suí sòng jiāng jìn le fáng zhōng. sòng jiāng dào:" zhè biàn zěn hǎo? chén xī zhēn tóng yún tiān biāo lián hé gōng wǒ, wú wú mìng yǐ." wú yòng dào:" xiǎo dì dào yǒu yī jì." sòng jiāng jīng xǐ dào:" hé jì?" wú yòng dào:" zài tuō cài jīng cuān duō shòu zhào tou er jiào chén xī zhēn jìn jīng yǐn jiàn, zhōng tú cì shā le tā, chóng chóng xǔ tā hái liáng shì jié de xīn yuàn." sòng jiāng dào:" jì dé shén shì! chén xī zhēn bù bǐ děng xián, cài jīng shǒu xià yǒu shèn néng gān rén, rú hé cì dé shā tā? nǐ bù jì de nà nián tuō cài jīng móu cì yáng téng jiāo de shì, wū zì yī cháng kōng." wú yòng dào:" jiù jiào tā zhào nà nián yáng téng jiāo de shì, shāng de shì cài jīng shǒu xià rén, yǔ wǒ wú shè. chén xī zhēn ruò chuǎng chū zhè chǎng huò lái, zhōng shòu bù dé zhāo ān le." sòng jiāng dào:" zhōng bù jì shì. xī zhēn bù shòu zhāo ān, nán dào tā guī bù dé yuán bì zhài? tā réng jiù àn lián yún tiān biāo lái gōng wǒ, wǒ réng bù dé jiě yōu." wú yòng fù zhuó sòng jiāng ěr duǒ dào:" xiōng zhǎng hé xū xīn jiāo, zhǐ xiāo tōng tóng le cài jīng, rú cǐ rú cǐ, guǎn qǔ zhè zéi dào xìng mìng dào shǒu." sòng jiāng dà xǐ dào:" jūn shī zhēn shì miào jì. zhè zéi dào wú gù xīn shén fǎn fù, yào shòu zhāo ān, xiǎng shì tā dà mìng jiāng dào yě. jūn shī jì yǒu rú cǐ miào jì, wǒ wú lǜ yǐ, qiě huǎn huǎn tú zhī." biàn yǔ wú yòng chū tīng, tóng lú jùn yì chóng fù zào yǎn rén mǎ, zhěng dùn qí jiǎ.
不数日,闻知郭盛、焦挺二位头领均在济南府被害,宋江失声恸哭,恨陈希真、金成英十分刺骨。众头领无不忿怒。不上一月,戴宗自东京回来,方知天子竟准陈希真受招安,蔡京托童贯谏阻不得。据蔡京说,还亏童贯善辞,所以天子不加十分褒封。宋江、吴用惊得面如土色,面面相觑半晌。戴宗又道:“蔡京又说,总为郭盛一案,提动天怒,所以我们这边十分触眼,转显得陈希真那边十分凑趣。”宋江听了,登时手足冰冷,两眼上插,晕厥了去。众人急忙唤醒。宋江一口气叹转来,又是半晌,看着吴用道:“陈希真这贼道,遣其女儿刺杀天使,绝我受招安之路,他自己倒先去受招安。”吴用道:“兄长且去房内将息。”吩咐众人休要进来惊扰,自己随宋江进了房中。宋江道:“这便怎好?陈希真同云天彪联合攻我,吾无命矣。”吴用道:“小弟倒有一计。”宋江惊喜道:“何计?”吴用道:“再托蔡京撺掇授赵头儿叫陈希真进京引见,中途刺杀了他,重重许他还梁世杰的心愿。”宋江道:“济得甚事!陈希真不比等闲,蔡京手下有甚能干人,如何刺得杀他?你不记得那年托蔡京谋刺杨腾蛟的事,兀自一场空。”吴用道:“就教他照那年杨腾蛟的事,伤的是蔡京手下人,与我无涉。陈希真若闯出这场祸来,终受不得招安了。”宋江道:“终不济事。希真不受招安,难道他归不得猿臂寨?他仍旧暗联云天彪来攻我,我仍不得解忧。”吴用附着宋江耳朵道:“兄长何须心焦,只消通同了蔡京,如此如此,管取这贼道性命到手。”宋江大喜道:“军师真是妙计。这贼道无故心神反覆,要受招安,想是他大命将到也。军师既有如此妙计,我无虑矣,且缓缓图之。”便与吴用出厅,同卢俊义重复躁演人马,整顿旗甲。
nà qīng zhēn shān yǐ bèi yún tiān biāo gōng guò liǎng cì, sòng jiāng nà lǐ hái gǎn qù jiù. dì èr cì shí zài miǎn bù guò yì, chà yáng xióng shí xiù lǐng èr qiān rén mǎ dào tǒng yún shān zhù zhā, fēn míng shì jī liú mǎ yuán zhī xīn. xìng xǐ yún tiān biāo bīng yòu tuì le, yáng xióng shí xiù yì shōu bīng ér huí. sòng jiāng wú yòng zài liáng shān pō zú zú xiū yǎng le sì gè yuè, yī rán rén qiáng mǎ zhuàng, xiāo yǒng fēi cháng.
那清真山已被云天彪攻过两次,宋江那里还敢去救。第二次实在免不过意,差杨雄、石秀领二千人马到统云山住扎,分明是羁留马元之心。幸喜云天彪兵又退了,杨雄、石秀亦收兵而回。宋江、吴用在梁山泊足足休养了四个月,依然人强马壮,骁勇非常。
yī rì, sòng jiāng zài zhōng yì táng yǔ zhòng tóu lǐng shāng yì xīng bīng zhī cè. sòng jiāng kāi yán dào:" qīng zhēn shān bì wèi yún tiān biāo suǒ de, qù nián jūn shī yì qǔ méng yīn, yǐ wéi hū yìng jiù yuán zhī dì, nài bèi chén xī zhēn zhè sī jiǎo huài liǎo jú. jīn wǒ bīng xiū yǎng yǐ jiǔ, wǒ yì réng yù xí qǔ méng yīn, jūn shī yǐ wéi hé rú?" wú yòng dào:" yù jiù qīng zhēn, zì rán bì qǔ méng yīn. dàn zhào cūn zuì wéi fù gù, wǒ dé méng yīn, ér wò tà zhī xià yǒu cǐ zǔ gěng, zhōng fēi liáng cè." sòng jiāng dào:" jì rú cǐ, hé bù shè jì xiān bìng le zhào xīn?" wú yòng dào:" qiě màn. wǒ bīng lǚ guò wèn hé, xiǎo dì kàn nà wèn hé shàng lái wú chéng, lóu dié shí fēn cán quē. wǒ děng lǚ guò tā jìng shàng, cóng bù qù zī rǎo tā, kuàng jìn lái wǒ zì méng yīn shī lì ér guī, tā bì bù yí wǒ fù xīng. jù xiǎo dì zhī yì, cǐ fān xīng bīng, bù rú xiān xí qǔ le lái wú, zài dìng xíng zhǐ." sòng jiāng chēng shì. dāng rì jì yì yǐ dìng, biàn diǎn lǔ dá wǔ sōng yáng xióng shí xiù lǐ jùn zhāng héng ōu péng dèng fēi bā yuán tóu lǐng, sì qiān rén mǎ, sòng jiāng wú yòng qīn zì dū lǐng, yī tóng xiàng lái wú jìn fā. yí lù hào hào dàng dàng, jìng wú zǔ ài, dù hé dēng àn, shì shì shùn lì.
一日,宋江在忠义堂与众头领商议兴兵之策。宋江开言道:“清真山必为云天彪所得,去年军师议取蒙陰,以为呼应救援之地,奈被陈希真这厮搅坏了局。今我兵休养已久,我意仍欲袭取蒙陰,军师以为何如?”吴用道:“欲救清真,自然必取蒙陰。但召村最为负固,我得蒙陰,而卧榻之下有此阻梗,终非良策。”宋江道:“既如此,何不设计先并了召忻?”吴用道:“且慢。我兵屡过汶河,小弟看那汶河上莱芜城,楼堞十分残缺。我等屡过他境上,从不去滋扰他,况近来我自蒙陰失利而归,他必不疑我复兴。据小弟之意,此番兴兵,不如先袭取了莱芜,再定行止。”宋江称是。当日计议已定,便点鲁达、武松、杨雄、石秀、李俊、张横、欧鹏、邓飞八员头领,四千人马,宋江、吴用亲自督领,一同向莱芜进发。一路浩浩荡荡,竟无阻碍,渡河登岸,事事顺利。
bù shù rì, jiāng dào lái wú xiàn, lí chéng yī bǎi èr shí lǐ xià zhài. shí zhí zhòng chūn zhī chāo, sòng jiāng wèi xià zhài shí, zǎo yǐ xì yǔ, zhèn rì bù zhǐ jí zhì ān zhài, yǔ shì jiàn dà, jiē lián sān rì, sòng jiāng yíng zhàng qì xiè, liáng mǐ chái cǎo, dōu lín lí tòu shī. sòng jiāng xīn jiāo, yǔ wú yòng zhe le yǔ yī chū yíng guān kàn, zhī jiàn sì miàn shān tóu yún lán mì zhào, wú shù chuí yáng lǜ zhú diān dǎo yú yān yǔ zhī zhōng. sòng jiāng dào:" kàn zhè yǔ shì, wū zì shí rì bù dé le, rú hé shì hǎo?" wú yòng kàn nà shān tóu fēi pù, chuān luò zhòng lín, xīn zhǎng héng liú, měng rán xīn shēng yī jì, biàn huí yíng, jiào tàn zǐ mào yǔ qián qù, wǎng tàn lái wú chéng shuǐ dòu kāi fǒu. dào le cì rì, tàn zǐ huí bào, chēng:" xīn zhǎng shuǐ dà, gè chéng mén shuǐ dòu qí kāi." wú yòng biàn qǐng sòng jiāng chuán lìng, bá zhài mào yǔ qián jìn. xíng le yī rì, qù lái wú chéng zhǐ de sān shí lǐ, qián miàn tàn bào chéng nèi yǐ zhī liǎo fēng shēng, chéng mén yǐ wén. wú yòng dào:" wǒ men tún bīng sān rì, zì rán chī tā dé zhī. wǒ men zhǐ gù jìn bīng." biàn pài lǐ jùn zhāng héng dài lǐng shuǐ jūn liù bǎi míng, cóng shuǐ dòu rù chéng pài yáng xióng shí xiù dài lǐng yī qiān èr bǎi míng rén mǎ, mǎ tí rén jiǎo jù guǒ le cǎo xié, fēi sù qián qù gōng chéng.
不数日,将到莱芜县,离城一百二十里下寨。时值仲春之抄,宋江未下寨时,早已——细雨,镇日不止;及至安寨,雨势渐大,接连三日,宋江营帐器械,粮米柴草,都淋漓透湿。宋江心焦,与吴用着了雨衣出营观看,只见四面山头云岚密罩,无数垂杨绿竹颠倒于烟雨之中。宋江道:“看这雨势,兀自十日不得了,如何是好?”吴用看那山头飞瀑,穿落重林,新涨横流,猛然心生一计,便回营,教探子冒雨前去,往探莱芜城水窦开否。到了次日,探子回报,称:“新涨水大,各城门水窦齐开。”吴用便请宋江传令,拔寨冒雨前进。行了一日,去莱芜城只得三十里,前面探报城内已知了风声,城门已闻。吴用道:“我们屯兵三日,自然吃他得知。我们只顾进兵。”便派李俊、张横带领水军六百名,从水窦入城;派杨雄、石秀带领一千二百名人马,马蹄、人脚俱裹了草鞋,飞速前去攻城。
lái wú chéng shàng jūn shì jiàn zéi bīng dào lái, dāng xīn dǐ yù, huī píng yù yǔ quán wú yòng chǔ, zhǐ de bǎ nà gǔn shí liú shǐ, shùn zhe zhòu yǔ zhī shì, fēi huáng yě sì xià lái. bù dī fáng lǐ jùn zhāng héng liù bǎi míng shuǐ jūn yǐ yóu shuǐ dòu shā rù. lǐ jùn yǐn shuǐ jūn sì bǎi míng, yóu mǎ dào dēng chéng zhāng héng lǐng shuǐ jūn èr bǎi míng, zhǎn kāi chéng mén. yáng xióng shí xiù jiàn le, biàn cuī jūn mǎ sù jìn. dà yǔ zhī zhōng, chéng shàng jūn shì dōu zhuó dé yǎn bù néng kāi, tóu bù néng yǎng. zěn dāng de lǐ jùn zhāng héng yī gān shuǐ jūn, shuǐ dǐ xí guàn, yǎn míng shǒu kuài, shà shí jiān, shā dé chéng shàng fēn luàn, chéng mén dà kāi, liáng shān bīng yī qí yōng rù, xiàn chéng dùn pò. sòng jiāng wú yòng dōu jìn le chéng, jiāng wén wǔ guān yuán yī qí shā jǐn, yī miàn chū bǎng ān mín, yī miàn pán zhā cāng kù. sòng jiāng qǐng kè dé le yī xiàn, xǐ bù zì shèng, biàn yǔ wú yòng zài xiàn yá ān xī.
莱芜城上军士见贼兵到来,当心抵御,灰瓶遇雨全无用处,只得把那滚石流矢,顺着骤雨之势,飞蝗也似下来。不提防李俊、张横六百名水军已由水窦杀入。李俊引水军四百名,由马道登城;张横领水军二百名,斩开城门。杨雄、石秀见了,便催军马速进。大雨之中,城上军士都濯得眼不能开,头不能仰。怎当得李俊、张横一干水军,水底习惯,眼明手快,霎时间,杀得城上纷乱,城门大开,梁山兵一齐拥入,县城顿破。宋江、吴用都进了城,将文武官员一齐杀尽,一面出榜安民,一面盘查仓库。宋江顷刻得了一县,喜不自胜,便与吴用在县衙安息。
cì rì jiù zài xiàn táng shàng bǎi shè qìng hè yán xí, kào shǎng lóu. kàn nà yǔ shì gèng dà, sòng jiāng biàn yǒu de lǒng wàng shǔ zhī yì, duì wú yòng dào:" jūn shī zhēn shì shén suàn. jīn fān ér shàng wèi zhǐ, xiǎng shì tiān yì shāng wǒ, wǒ men bīng mǎ bìng wèi láo dùn, xīn tài xiàn yǔ cǐ pí lín, guò cǐ jí shì méng yīn, wǒ xiǎng hé bù jiù yòng cǐ fǎ qù gōng xīn tài." wú yòng dào:" yě kě shǐ de." qìng shǎng yǐ bì, yòu shì yī rì, sòng jiāng mìng yáng xióng shí xiù lǐng èr qiān rén mǎ zhèn shǒu lái wú, yī miàn chāi rén dào shān zhài, jiào lú jùn yì tiān pài bīng jiāng qián lái, yǐ bèi gōng xí méng yīn zhī yòng.
次日就在县堂上摆设庆贺筵席,犒赏喽。看那雨势更大,宋江便有得陇望蜀之意,对吴用道:“军师真是神算。今番而尚未止,想是天意伤我,我们兵马并未劳顿,新泰县与此毗邻,过此即是蒙陰,我想何不就用此法去攻新泰。”吴用道:“也可使得。”庆赏已毕,又是一日,宋江命杨雄、石秀领二千人马镇守莱芜,一面差人到山寨,教卢俊义添派兵将前来,以备攻袭蒙陰之用。
sòng jiāng wú yòng lǔ dá wǔ sōng lǐ jùn zhāng héng ōu péng dèng fēi dài lǐng èr qiān rén mǎ qǐ chéng. zhī jiàn yǔ shì jiàn xiǎo, dào de xīn tài, yǔ yǐ zhù diǎn. zhī jiàn shī yún rú mì, kuáng fēng nù háo, bǎi dé qiān lín kōng cuì fēi wǔ. wú yòng jiào lǐ jùn zhāng héng ōu péng dèng fēi zhào yī lái wú zhī shì, qián qù gōng chéng, zhè lǐ lǔ dá wǔ sōng xié tóng zhèn shǒu zhōng yíng. bù yí shí, zhī jiàn lǐ jùn zhāng héng zhuàn lái dào:" bù jì shì le." sòng jiāng jí wèn hé gù, lǐ jùn dào:" lái wú chéng pò, xīn tài yǐ dé xìn xī, xiàn yǐ jǐn bì gè mén, jiù shì shuǐ dòu yě yǒu zhǔn bèi, bù néng hùn rù, qǐng lìng dìng duó." sòng jiāng chóu chú wú jì. wú yòng dào:" wú hài yě. hé xīn tài yī chéng bīng lì yě kàn de jiàn, méi yǒu nèi yìng yě gōng dé pò. jí shǐ gōng bù pò, wǒ děng shōu bīng ér huí, lái wú yī rán wú yàng. cǐ shí jìn tuì zhī quán zài wǒ, wǒ hé huàn ér bù gōng." biàn chuán lìng gōng chéng. chéng shàng bǎ shǒu yán mì, jiē lián gōng le sān rì, bù néng qǔ shèng, sòng jiāng zhè biān yě sǔn xīn xiē rén mǎ.
宋江、吴用、鲁达、武松、李俊、张横、欧鹏、邓飞带领二千人马起程。只见雨势渐小,到得新泰,雨已住点。只见湿云如幂,狂风怒号,摆得千林空翠飞舞。吴用教李俊、张横、欧鹏、邓飞照依莱芜之事,前去攻城,这里鲁达、武松协同镇守中营。不移时,只见李俊、张横转来道:“不济事了。”宋江急问何故,李俊道:“莱芜城破,新泰已得信息,现已紧闭各门,就是水窦也有准备,不能混入,请令定夺。”宋江踌躇无计。吴用道:“无害也。合新泰一城兵力也看得见,没有内应也攻得破。即使攻不破,我等收兵而回,莱芜依然无恙。此时进退之权在我,我何患而不攻。”便传令攻城。城上把守严密,接连攻了三日,不能取胜,宋江这边也损新些人马。
sòng jiāng tóng wú yòng shāng yì jìn tuì zhī cè. zhī jiàn tiān sè qíng jì, fēng shì yù dà, wú yòng dào:" yǒu le. jìn rì jī yǔ xīn jì, nà sī bì bù yí wǒ yòng huǒ gōng, wǒ dǎo xiǎng dé yī huǒ gōng zhī fǎ." biàn chuán lìng jūn jiàng lì shí xuē qí cū zhú jiàn yī wàn zhī, jiàn shàng dōu tú le sōng xiāng tóng yóu liú huáng yàn xiāo zhī lèi, bǎi qí shén bì gōng bǎi yú jià. yī shēng lìng xià, jūn shì nà hǎn, nà yī wàn zhī yóu jiàn, dēng shí jiāng dí lóu shè dé tóng cì shǔ ér yì bān, suí hòu huǒ jiàn yì dào. zhèng shǒu chéng jūn shì qíng zhī huǒ gōng, chuán qǔ shuǐ lóng bù jí, kuáng fēng zhī zhōng, huǒ shì nù fà, zhěng shí nà suǒ chéng lóu yǐ biàn le yī zuò huǒ yàn shān. wú tóng jiàn chéng shàng yǐ luàn, biàn chuán lìng yún tī bīng fēi shàng. shí yú jià yún tī yì hōng ér shàng, dēng shí liáng shān bīng yǐ mǎn zài chéng qiáng shàng, shā sàn guān bīng, xià chéng duó mén, wén wǔ gè guān jūn bèi cì sǐ, shā huài bīng mín bù jì qí shù. chéng mén dà kāi, sòng jiāng wú yòng tǒng lǐng quán jūn jìn chéng, zhào yī lái wú zhāng chéng bàn lǐ.
宋江同吴用商议进退之策。只见天色晴霁,风势愈大,吴用道:“有了。近日积雨新霁,那厮必不疑我用火攻,我倒想得一火攻之法。”便传令军匠立时削齐粗竹箭一万枝,箭上都涂了松香、桐油、硫黄、焰硝之类,摆齐神臂弓百余架。一声令下,军士呐喊,那一万枝油箭,登时将敌楼射得同刺鼠儿一般,随后火箭亦到。郑守城军士情知火攻,传取水龙不及,狂风之中,火势怒发,整时那所城楼已变了一座火焰山。吴同见城上已乱,便传令云梯兵飞上。十余架云梯一哄而上,登时梁山兵已满在城墙上,杀散官兵,下城夺门,文武各官均被刺死,杀坏兵民不计其数。城门大开,宋江、吴用统领全军进城,照依莱芜章程办理。
sòng jiāng lián dé èr chéng, huān xǐ fēi cháng, biàn duì wú yòng dào:" yī bù zuò èr bù xiū, cǐ chéng jí jiāo yǔ ōu péng dèng fēi zhèn shǒu, wǒ děng dà jūn zài gōng méng yīn." wú yòng dào:" qiě màn, wǒ men qiě bǎ lái wú xīn tài liǎng chù jiǎo gēn lì dìng le zài shāng. kuàng qiě shān zhài xīn pài bīng jiāng, jì rì kě dào, nà shí zài qǔ méng yīn wèi wèi wǎn yě." sòng jiāng yī yǔn le, yì dào:" ruò jiān yǒu sān chéng, lián luò hū yìng, bù tè yún tiān biāo bù néng gōng qǔ qīng zhēn, jí wǒ lián jiē qīng zhēn, jiǎn chú yún tiān biāo, yì yì wéi lì yǐ." suì dà kāi qìng hè yán xí, kāi huái chàng yǐn. yòu yǔ wú yòng yuè shì liǎng xiàn chéng chí huáng, shāng yì xiū jī. zhè xìn zǎo yǐ nǎo dòng le zhào cūn yīng xióng. zhào xīn biàn chāi rén fēi bào méng yīn xiàn nèi, gǎn jǐn zhǔn bèi yī miàn jiào gāo liáng zhì shū chén lì qīng jiè bīng yī miàn diǎn qí xiāng yǒng, xuǎn hǎo jūn qì, gè gè mó quán cā zhǎng, děng dài liáng shān zéi bīng dào lái sī shā.
宋江连得二城,欢喜非常,便对吴用道:“一不做二不休,此城即交与欧鹏、邓飞镇守,我等大军再攻蒙陰。”吴用道:“且慢,我们且把莱芜、新泰两处脚跟立定了再商。况且山寨新派兵将,计日可到,那时再取蒙陰未为晚也。”宋江依允了,义道:“若兼有三城,联络呼应,不特云天彪不能攻取清真,即我联接清真,剪除云天彪,亦易为力矣。”遂大开庆贺筵席,开怀畅饮。又与吴用阅视两县城池-煌,商议修缉。这信早已恼动了召村英雄。召忻便差人飞报蒙陰县内,赶紧准备;一面教高粱致书陈丽卿借兵;一面点齐乡勇,选好军器,个个摩拳擦掌,等待梁山贼兵到来厮杀。
nà sòng jiāng zài xīn tài xiàn, bù shù rì, jiē dé zhāng qīng gōng wàng dīng dé sūn bā qiān rén mǎ, bìng yǒu lǐ kuí tóng lái. sòng jiāng dà xǐ. biàn duì lǐ kuí xiào dào:" tiě niú shāng hén quán yù le?" lǐ kuí dá dào:" tiě niú zhēn huǐ tā niáng de niǎo qì! wǒ hǎo jiǔ bù shā rén, lián fǔ tóu dōu qì mèn shā le." wú yòng xiào dào:" nǐ lái de zhèng hǎo, wǒ fàng nǐ yí gè shā rén de chù qù." lǐ kuí dà xǐ. wú yòng biàn pài lǔ dá wǔ sōng lǐ féng, dài lǐng sān qiān bù bīng, qù jié zhào jiā cūn, fēn fù dào:" tā chū lái biàn jìn lì shā tā, qiè bù kě shā jìn qù, kǒng zhōng qí jì. dài wǒ pò le méng yīn xiàn chéng, zài lái jiē yìng nǐ men." sān rén lǐng lìng qián qù. sòng jiāng liú ōu péng dèng fēi lǐng èr qiān bīng zhèn shǒu xīn tài, zì jǐ tóng wú yòng zhāng qīng lǐ jùn zhāng héng gōng wàng dīng dé sūn, dài wǔ qiān rén mǎ, qù gōng méng yīn.
那宋江在新泰县,不数日,接得张清、龚旺、丁得孙八千人马,并有李逵同来。宋江大喜。便对李逵笑道:“铁牛伤痕全愈了?”李逵答道:“铁牛真悔他娘的鸟气!我好久不杀人,连斧头都气闷杀了。”吴用笑道:“你来得正好,我放你一个杀人的处去。”李逵大喜。吴用便派鲁达、武松、李逢,带领三千步兵,去劫召家村,吩咐道:“他出来便尽力杀他,切不可杀进去,恐中其计。待我破了蒙陰县城,再来接应你们。”三人领令前去。宋江留欧鹏、邓飞领二千兵镇守新泰,自己同吴用、张清、李俊、张横、龚旺、丁得孙,带五千人马,去攻蒙陰。
nà lǔ dá wǔ sōng lǐ kuí yǐ dào le zhào jiā cūn. fāng dào cūn kǒu, zhào xīn gāo liáng zǎo yǐ bù zhèn děng dài, liáng shān bīng dōu chī yī jīng. zhào xīn gāo liáng bù dài liáng shān bù zhèn, liǎng mǎ yī qí zhòu chōng guò lái. tiān sè qíng míng, lǜ wú fāng cǎo, fàng chū yī piàn hào zhàn chǎng. lǔ dá tí chán méi dà hǒu chū lái, zhào xīn gāo liáng shuāng mǎ dí zhù. lǔ dá yī zhī chán zhàng lóng pán shé wǔ, zhào xīn gāo liáng yǔ bān bīng qì yī piàn làn yín chì jīn zhī guāng, sì wéi rào zhù. zhàn dào qī shí yú hé, bù fēn shèng fù, gāo liáng huí mǎ ér zǒu. lǔ dá zhǐ gù hān zhàn, wàng què fēi dāo lì hài. wǔ sōng jí shàng qián dà jiào dào:" lǔ jiàn jīng xì" yǔ wèi jué, fēi dāo yǐ dào yān hóu. lǔ dá jí wèn, fēi dāo biàn cóng wǔ sōng zuǒ bì cā guò, fū pí pò sǔn. wǔ sōng dà nù, biàn lún jiè dāo zhí qǔ zhào xīn. zhào xīn yī miàn ruì dí zhù chán zhàng jiè dāo. gāo liáng dà nù, biàn qù zhǔn wǔ sōng yān hóu, yī fēi dāo guò qù, hē yī shēng:" zhe!" wǔ sōng jí shǎn bù dié, dāo fēng sōu de cóng jǐng shàng guā guò. nà lǐ kuí kǒu kě yǐ jí, fēi bēn guò lái, qiǎo yǔ zhè fēi dāo zhuàng zhe, chì bó shēn shàng shǒu wàn gē kāi. lǐ kuí ā ya yī shēng, dà nù qǐ lái, liǎng bǎn fǔ zháo dì juǎn shàng. zhào xīn zhī bú shì tóu, xū huǎng yī , huí mǎ ér zǒu.
那鲁达、武松、李逵已到了召家村。方到村口,召忻、高粱早已布阵等待,梁山兵都吃一惊。召忻、高粱不待梁山布阵,两马一齐骤冲过来。天色晴明,绿芜芳草,放出一片好战场。鲁达提禅枚大吼出来,召忻、高粱双马敌住。鲁达一枝禅杖龙盘蛇舞,召忻、高粱雨般兵器一片烂银赤金之光,四围绕住。战到七十余合,不分胜负,高粱回马而走。鲁达只顾酣战,忘却飞刀利害。武松急上前大叫道:“鲁见精细……”语未绝,飞刀已到咽喉。鲁达急问,飞刀便从武松左臂擦过,肤皮破损。武松大怒,便轮戒刀直取召忻。召忻一面锐敌住禅杖、戒刀。高粱大怒,便觑准武松咽喉,一飞刀过去,喝一声:“着!”武松急闪不迭,刀锋飕的从颈上刮过。那李逵口渴已极,飞奔过来,巧与这飞刀撞着,赤膊身上手腕割开。李逵呵呀一声,大怒起来,两板斧着地卷上。召忻知不是头,虚幌一-,回马而走。
lǐ kuí bù dé sī shā, nà lǐ kěn xiē, hěn mìng zhuī shàng. lǔ wǔ èr rén dōu chuǎn zhe qì sī kàn, zhī jiàn lǐ kuí dà hǒu bēn shàng, nà zhào cūn zhèn shàng yī shēng míng jīn, nà bān xiāng yǒng dōu yún shōu wù juǎn de tuì le, lòu chū nà yí dài tán lái. lǐ kuí kàn nà dì yī tán shàng, lì zhe jūn shī mú yàng de yí ge rén, shēn biān bù guò sān wǔ gè bīng dīng, lǐ miàn què yǒu wú shù rén mǎ. lǐ kuí biàn wàng rén duō chù shā jìn lái, zǎo yǐ shā dào dì sān tán. lǐ kuí bìng bù xiǎo de shén me zhèn fǎ mén hù, zhǐ lún bǎn fǔ luàn zhuó. nà huā diāo jīn zhuāng liǎng yuán jiàng guān, zhǐ kàn dì yī tán shàng shǐ jūn shī zhǐ huī, dōng wù xī chí. lǐ kuí kàn zhe xǔ duō rén, què dào yī chù yī chù kōng, xīn nèi bào zào, jiǎo bù luàn tà, bù jué diē luò yí gè zhàng yú shēn de dà ní tán, mò dǐng de chén xià qù. huā diāo jīn zhuāng yī qí náo gōu dā qù.
李逵不得厮杀,那里肯歇,狠命追上。鲁武二人都喘着气厮看,只见李逵大吼奔上,那召村阵上一声鸣金,那班乡勇都云收雾卷的退了,露出那一带坛-来。李逵看那第一坛上,立着军师模样的一个人,身边不过三五个兵丁,里面却有无数人马。李逵便望人多处杀进来,早已杀到第三坛。李逵并不晓得什么阵法门户,只轮板斧乱斫。那花貂、金庄两员将官,只看第一坛上史军师指挥,东骛西驰。李逵看着许多人,却到一处一处空,心内暴躁,脚步乱踏,不觉跌落一个丈余深的大泥潭,没顶的沉下去。花貂、金庄一齐挠钩搭去。
lǔ dá dà nù, lún chán zhàng zhí shàng, zhào xīn zǎo yǐ chū mǎ yíng zhù. dòu dào wǔ shí yú hé, lǔ dá zhī bú shì tóu, dà hǒu yī shēng, dào tuō chán zhàng biàn zǒu. zhào xīn zhuī shàng jiào dào:" hǎo hàn bú yào zǒu, zǒu de bù suàn hǎo hàn!" lǔ dá dà nù, zhuǎn shēn fù dòu. zhào xīn fù jiào dào:" nǐ zhè tū lǘ, yě gǎn jìn wǒ dì sān tán me?" lǔ dá dà mà dào:" zhí niáng zéi, sǎ jiā biàn shā jìn dì yī bǎi tán dài zěn me!" chán zhàng jīn chóng fù hěn dòu, yòu shì sān shí yú hé, lǔ dá yǐ bù jué shēn rù zhòng dì. gāo liáng jiàn le, jiē lián sān fēi dāo, zhè gè míng sè huàn zuò" sān huā gài dǐng". lǔ dá dāng bú zhù, yòu chī bàn mǎ suǒ jiǎo xià yī bàn, biàn hǔ dào lóng diān de wò zài dì xià. huā diāo jīn zhuāng liǎng mǎ qí chū, kǔn zhuō qù le.
鲁达大怒,轮禅杖直上,召忻早已出马迎住。斗到五十余合,鲁达知不是头,大吼一声,倒拖禅杖便走。召忻追上叫道:“好汉不要走,走的不算好汉!”鲁达大怒,转身复斗。召忻复叫道:“你这秃驴,也敢进我第三坛么?”鲁达大骂道:“直娘贼,洒家便杀进第一百坛待怎么!”禅杖、金-重复狠斗,又是三十余合,鲁达已不觉深入重地。高粱见了,接连三飞刀,这个名色唤做“三花盖顶”。鲁达当不住,又吃绊马索脚下一绊,便虎倒龙颠的卧在地下。花貂、金庄两马齐出,捆捉去了。
wǔ sōng dà nù, lún jiè dāo zhí shàng. zhào xīn yíng zhù dào:" hǎo hàn xiū zǒu, qiě zhàn wǔ shí hé zài qù." wǔ sōng dà hè dào:" wǒ zhí de zǒu, biàn hé nǐ dòu sān bǎi hé." jiè dāo jīn niǔ hé biàn dòu. zhào xīn wū zì dǐ dí bú zhù, xìng wǔ sōng jǐng shàng jiān shàng shòu guò liǎng fēi dāo de shāng, suǒ yǐ liǎng xià zhī zhù. gāo liáng jiàn le, biàn lún liǎng dāo lái zhù, jiào dào:" wù nà tóu tuó, nǐ zài zhàn èr shí hé biàn zhǔn nǐ zǒu!" wǔ sōng jiàn tā èr rén yǐ fá, liào xiǎng bù néng duō zhàn, biàn dǒu sǒu jīng shén lì dí èr rén. bù fáng liǎng bàng tán qiǎn qí mén kāi chù, huā diāo jīn zhuāng lǐng liǎng zhī shēng lì jūn shā chū lái, shēng shēng jiào dào:" dào yào shì nǐ zhè hǎo hàn de běn lǐng!" wǔ sōng qíng zhī zhòng jì, jìn yòu bù kě, tuì yòu bù gān, miǎn lì zhāo jià, chī nà sì rén sì bān bīng qì yī qí shàng, shā dé yǎn huā liáo luàn, nà wǔ sōng bù jué tài shān bēng dǎo, zhòng rén yòu yī qí kǔn zhuō qù le. nà qún zéi bīng, dāng lǔ wǔ èr rén zhàn shí, chī shǐ gǔ gōng yòng qí bīng dǔ zhù, suǒ yǐ èr rén zhàn dòu bèi qín, tā men dōu bù néng shàng qián sī bāng. zhào xīn jì qín le sān tóu lǐng, biàn huī dòng quán jūn shā shàng, nèi xiē zéi bīng méi mìng tǎo ráo, sì sàn táo qù. zhào xīn gāo liáng shǐ gǔ gōng huā diāo jīn zhuāng hé bīng yī chù, zhǎng dé shèng gǔ huí zhuāng. yī miàn chāi rén qù méng yīn xiàn chéng bào jié, bìng tàn tīng xiāo xī.
武松大怒,轮戒刀直上。召忻迎住道:“好汉休走,且战五十合再去。”武松大喝道:“我值得走,便和你斗三百合。”戒刀、金-扭合便斗。召忻兀自抵敌不住,幸武松颈上、肩上受过两飞刀的伤,所以两下支住。高粱见了,便轮两刀来助,叫道:“兀那头陀,你再战二十合便准你走!”武松见他二人已乏,料想不能多战,便抖擞精神力敌二人。不防两傍坛谴旗门开处,花貂、金庄领两枝生力军杀出来,声声叫道:“倒要试你这好汉的本领!”武松情知中计,进又不可,退又不甘,勉力招架,吃那四人四般兵器一齐上,杀得眼花缭乱,那武松不觉泰山崩倒,众人又一齐捆捉去了。那群贼兵,当鲁武二人战时,吃史谷恭用奇兵堵住,所以二人战斗被擒,他们都不能上前厮帮。召忻既擒了三头领,便挥动全军杀上,那些贼兵没命讨饶,四散逃去。召忻、高粱、史谷恭、花貂、金庄合兵一处,掌得胜鼓回庄。一面差人去蒙陰县城报捷,并探听消息。
shéi zhī nǎ zhī xiàn hú tú, fáng yù fú lì, jiē zhe zhào cūn chū cì de bào, zǎo yǐ xià dé hún bù fù tǐ. zhè rì wén de liáng shān bīng mǎ shā jìn jìng nèi, wén wǔ èr yuán dǒu zuò yī duī. fú lì dào:" mò shuō jiù bīng lù yuǎn, jiù shì zhāo fā xī zhì, yě fēi cháng cè. jīn rì liáng shān, míng rì liáng shān, xià yě xià bù guò. zhè fān lái, nǐ wǒ xìng mìng bì rán bù bǎo." hú tú dào:" wǒ kàn zhè gè dì fāng, suǒ wèi qiān nián de yě zhū lǎo hǔ de shí, kàn lái zhōng wèi liáng shān suǒ yǒu, jìng bù rú kāi chéng yíng jiē. wǒ men èr rén wéi tóu, jìng tóu xiáng le tā, kuān jiào tā jǐ jù dài wáng, huò zhě qiáng dào fā shàn xīn, réng jiù lāo mō gè yī guān bàn zhí, yě hǎo hùn hùn chī yòng." fú lì dào:" zhè yě shì gè zhèng lǐ. dàn wǒ men chī le cháo tíng duō nián fèng lù, jīn zhāo rú cǐ bào xiào, yǒu diǎn guò yì bù qù. yī wǒ yú jiàn, bù rú qì guān ér táo, shěng le gān gē zhī lèi." hú tú dào:" zú xià gū shēn zì zài, yuán kě bǎi tuō dé kāi. xiǎo dì shàng yǒu lǎo mǔ, zhōng yǒu jiàn jīng xiǎo qiè, hái yǒu sān ge xiǎo ér sì gè xiǎo nǚ, tuō zhe le zhè yī bān rén, rú hé táo dé? jiù suàn táo dào tā xiāng wài fǔ, wǒ yòu háo wú jī xù, dāo zǔ shàng zhè diǎn yīn shēng, wén bù néng cè zì, wǔ bù néng dǎ mǐ, yī mén lǎo xiǎo qǐ bù huó huó è sǐ?" fú lì dào:" jì rán rú cǐ, wú xiōng kāi chéng tóu xiáng, xiǎo dì shī péi táo zǒu le. dàn yuàn wú xiōng yāo méng xīn zhǔ chǒng yòng, diào gè měi quē, xiǎo dì yě hǎo lái dǎ jiǎo dǎ jiǎo." hú tú dào:" duō xiè jīn kǒu." èr rén jì yì yǐ dìng, chuán yù kāi chéng. fú lì zǎo yǐ shōu shí le xì ruǎn, dài le yí gè tī ji bàn dāng, zhe le cǎo xié, tuǐ shàng tú xiē làn ní, pī jiàn pò ǎo, yī liú yān de qù le. cóng cǐ huó bú jiàn miàn, sǐ bù sòng zhōng.
谁知那知县胡图,防御符立,接着召村初次的报,早已吓得魂不附体。这日闻得梁山兵马杀进境内,文武二员抖做一堆。符立道:“莫说救兵路远,就是朝发夕至,也非长策。今日梁山,明日梁山,吓也吓不过。这番来,你我性命必然不保。”胡图道:“我看这个地方,所谓千年的野猪——老虎的食,看来终为梁山所有,竟不如开城迎接。我们二人为头,竟投降了他,宽叫他几句大王,或者强盗发善心,仍旧捞摸个一官半职,也好混混吃用。”符立道:“这也是个正理。但我们吃了朝廷多年俸禄,今朝如此报效,有点过意不去。依我愚见,不如弃官而逃,省了干戈之累。”胡图道:“足下孤身自在,原可摆脱得开。小弟上有老母,中有贱荆、小妾,还有三个小儿、四个小女,拖着了这一班人,如何逃得?就算逃到他乡外府,我又毫无积蓄,叨祖上这点荫生,文不能测字,武不能打米,一门老小岂不活活饿死?”符立道:“既然如此,吾兄开城投降,小弟失陪逃走了。但愿吾兄邀蒙新主宠用,调个美缺,小弟也好来打搅打搅。”胡图道:“多谢金口。”二人计议已定,传谕开城。符立早已收拾了细软,带了一个体己伴当,着了草鞋,腿上涂些烂泥,披件破袄,一溜烟的去了。从此活不见面,死不送终。
zhè lǐ sòng jiāng dà duì bīng mǎ fāng dào chéng xià, zhī jiàn chéng mén dà kāi, bìng wú shǒu bèi, dào yě bù jiě. wú yòng dào:" gōng xǐ xiōng zhǎng, méng yīn dào shǒu le. cǐ bì zhī xiàn tóu xiáng, xiàn chéng yíng jiē" huà wèi liǎo, yá mén jūn jiāng dài lǐng hú tú jìn yíng, kàn jiàn sòng jiāng zuò zài shàng miàn, suí jí guì dǎo kē le jiǔ gè dà tóu, biàn dào:" shān dōng méng yīn xiàn zhī xiàn hú tú, shuài lǐng hé chéng shēn qí bǎi xìng, tóu xiàn chéng chí, fú wàng dài wáng hóng ēn shōu nà. yuàn dài wáng yǒng bǎo wàn nián!" sòng jiāng dà xǐ, zhèng yù chá wèn cāng kù hù kǒu cè dàng, hū wén bào lǔ dá wǔ sōng lǐ kuí jù bèi zhào cūn suǒ qín, sān qiān rén mǎ dà bài kuì sàn. sòng jiāng dà nù, biàn mà hú tú dào:" nǐ zhè sī jì yǒu xīn tóu xiáng, zěn me jiào xiāng yǒng lái shāng wǒ jiàng zuǒ?" xià dé hú tú hún fēi tiān wài. wú yòng máng jiào dào:" xiōng zhǎng kuài bú yào rú cǐ." biàn fù sòng jiāng ěr duǒ dào:" xiōng zhǎng kuài yī wǒ rú cǐ rú cǐ, bù tè lǔ wǔ lǐ sān wèi dì xiōng kě yǐ shēng huán, ér qiě zhào cūn yì kě yī gǔ ér qín." sòng jiāng diǎn tóu huì yì, biàn duī xià xiào liǎn, xià jiē fú qǐ hú tú, dào:" sòng mǒu cuò guài zhǎng guān, xiū yào jiè yì." hú tú dào:" bù cái xià guān, méng dài wáng róng nà, shí wèi wàn xìng." sòng jiāng dào:" zhào cūn xì zhǎng guān zhì xià, rú jīn zhè wǒ ér xíng, kàng bù zūn mìng, wàng zhǎng guān shè fǎ quàn yú." hú tú tīng le dà jīng, nòng dé dān chéng yòu bù hǎo, bù dān chéng yòu bù hǎo. wú yòng jiē kǒu dào:" zhǎng guān bù xū yí lǜ, cǐ kè jūn mǎ hōng luàn, zhào cūn rén wèi bì zhī zhǎng guān xiàn chéng zhī shì. wǒ men jiāng bīng mǎ tuì le, zhǎng guān kě qīn dào zhào cūn, biàn zhuàn tā shuō dí jūn yǐ tuì, kǒng qí zài lái, gù tè lái shāng yì. zhào cūn rén bì rán bù yí." hú tú méi kǒu de yìng le. wú yòng máng jiào lǐ jùn zhāng héng shàng lái, yǔ hú tú zhào le miàn, yòu jiào hú tú liú xià xǔ duō mín zhuàng hào zài, biàn fù hú tú ěr duǒ dào:" zhǎng guān zài zhào cūn shí, ruò jiàn èr rén rú cǐ rú cǐ qián lái, xū rú cǐ rú cǐ zhào huì. shì bù yí chí, zhǎng guān kuài xíng. cǐ shì ruò chéng, dìng qǐng zhǎng guān zuò dì sān bǎ jiāo yǐ yě." hú tú huān huān xǐ xǐ fēi sù qù le. zhè lǐ sòng jiāng jiāng quán jūn yuē tuì sān shí lǐ. sòng jiāng duì wú yòng dào:" jūn shī shén suàn, dàn cǐ shì jī kuò zuì jǐn, shāo yī chí huǎn, biàn dà shì." biàn jí máng jiào lǐ jùn zhāng héng dài le xíng zhuāng, fēi sù qián qù yī miàn biàn diǎn zhāng qīng gōng wàng dīng dé sūn dài lǐng èr qiān rén mǎ suí qù.
这里宋江大队兵马方到城下,只见城门大开,并无守备,倒也不解。吴用道:“恭喜兄长,蒙陰到手了。此必知县投降,献城迎接……”话未了,牙门军将带领胡图进营,看见宋江坐在上面,随即跪倒磕了九个大头,便道:“山东蒙陰县知县胡图,率领合城绅耆百姓,投献城池,伏望大王洪恩收纳。愿大王永保万年!”宋江大喜,正欲查问仓库户口册档,忽闻报鲁达、武松、李逵俱被召村所擒,三千人马大败溃散。宋江大怒,便骂胡图道:“你这厮既有心投降,怎么叫乡勇来伤我将佐?”吓得胡图魂飞天外。吴用忙叫道:“兄长快不要如此。”便附宋江耳朵道:“兄长快依我如此如此,不特鲁、武、李三位弟兄可以生还,而且召村亦可一鼓而擒。”宋江点头会意,便堆下笑脸,下阶扶起胡图,道:“宋某错怪长官,休要介意。”胡图道:“不才下官,蒙大王容纳,实为万幸。”宋江道:“召村系长官治下,如今这我而行,抗不遵命,望长官设法劝渝。”胡图听了大惊,弄得担承又不好,不担承又不好。吴用接口道:“长官不须疑虑,此刻军马哄乱,召村人未必知长官献城之事。我们将兵马退了,长官可亲到召村,便赚他说敌军已退,恐其再来,故特来商议。召村人必然不疑。”胡图没口的应了。吴用忙叫李俊、张横上来,与胡图照了面,又教胡图留下许多民壮号在,便附胡图耳朵道:“长官在召村时,若见二人如此如此前来,须如此如此照会。事不宜迟,长官快行。此事若成,定请长官坐第三把交椅也。”胡图欢欢喜喜飞速去了。这里宋江将全军约退三十里。宋江对吴用道:“军师神算,但此事机括最紧,稍一迟缓,便-大事。”便急忙教李俊、张横带了行装,飞速前去;一面便点张清、龚旺、丁得孙带领二千人马随去。
qiě shuō zhào xīn qín le lǔ dá wǔ sōng lǐ kuí huí zhuāng, duān dì huān xǐ de shǒu wǔ zú dǎo. jiào bǎ sān rén jiān xià, fēn fù huā diāo jīn zhuāng bǎ shǒu cūn kǒu, zhèng yǔ shǐ gǔ gōng shāng yì pò dí zhī cè, hū jiàn nà qù chéng lǐ de rén zhuàn lái, bào chēng zhī xiàn yǐ xiàn chéng jiàng zéi, zhào xīn dà nù. nù yóu wèi liǎo, hū bào zhī xiàn hú tài yé lái bài huì. zhào xīn zài diāo lóu shàng dà mà dào:" bèi pàn yōng nú, shī xīn zhēng zéi, hái gǎn zhè lǐ lái hún chōng tài yé!" nà lái de gōng rén zhēng qǐ guài yǎn dào:" yě, yě, yě! nǐ shì fèng fǎ liáng mín, zěn me yě mà guān zhǎng? nǐ tīng le nà gè de huà, shuō tài yé bèi pàn?" zhào xīn dào:" jì bù bèi pàn, wèi hé xiàn chéng?" gōng rén dào:" nà gè shuō xiàn chéng? xiàn zài zéi bīng yǐ bèi fú jiāng jūn shā tuì, tài yé shēn kǒng zéi bīng zài lái, tè lái yǔ tuán liàn xiàng gōng shāng yì, zěn me diān dǎo shuō chū zhè fān huà lái, dào dǐ tīng le nà gè de jiáo shé yáo yán!" zhào xīn tíng kǒu piàn kè, biàn huàn guò nà bào xìn rén lái wèn dào:" nǐ duān dì nà lǐ dé zhī tài yé tóu xiáng?" nà rén dào:" xiǎo rén fāng dào chéng biān, zéi bīng yǐ zài chéng xià. nà chéng wài de rén dōu shuō, zéi bīng wèi dào shí, tài yé zǎo yǐ chuán yù kāi chéng, cǐ kè yǐ dào zéi yíng tóu xiáng, wú yī rén bù rú cǐ shuō." nà gōng rén jiē kǒu dà jiào dào:" zhēn shì guài shì qí shì, yǐng xiǎng quán wú! liáng shān shàng nà gè zéi jūn shī guǐ jì duō duān, wǒ xiǎng yī zhǔn shì tā bù sàn yáo yán, lí jiàn tuán liàn yě." zhào xīn tīng le, bàn xìn bàn yí, biàn dào:" jì rú cǐ, què shì wǒ men cuò tīng yáo yán." biàn fēn fù kāi mén yíng rù. dài hú tú yī jìn zhuāng mén, zhào xīn biàn fēn fù guān le zhuāng mén, yán jǐn bǎ shǒu. yī miàn qǐng hú tú diāo lóu shàng zuò dì, zhào xīn shēn biān cóng rén dōu pèi dài jūn qì.
且说召忻擒了鲁达、武松、李逵回庄,端的欢喜得手舞足蹈。教把三人监下,吩咐花貂、金庄把守村口,正与史谷恭商议破敌之策,忽见那去城里的人转来,报称知县已献城降贼,召忻大怒。怒犹未了,忽报知县胡太爷来拜会。召忻在碉楼上大骂道:“背叛庸奴,失心征贼,还敢这里来浑充太爷!”那来的公人睁起怪眼道:“也,也,也!你是奉法良民,怎么也骂官长?你听了那个的话,说太爷背叛?”召忻道:“既不背叛,为何献城?”公人道:“那个说献城?现在贼兵已被符将军杀退,太爷深恐贼兵再来,特来与团练相公商议,怎么颠倒说出这番话来,到底听了那个的嚼舌谣言!”召忻停口片刻,便唤过那报信人来问道:“你端的那里得知太爷投降?”那人道:“小人方到城边,贼兵已在城下。那城外的人都说,贼兵未到时,太爷早已传谕开城,此刻已到贼营投降,无一人不如此说。”那公人接口大叫道:“真是怪事奇事,影响全无!梁山上那个贼军师诡计多端,我想一准是他布散谣言,离间团练也。”召忻听了,半信半疑,便道:“既如此,却是我们错听谣言。”便吩咐开门迎入。待胡图一进庄门,召忻便吩咐关了庄门,严紧把守。一面请胡图碉楼上坐地,召忻身边从人都佩带军器。
zhào xīn zhèng yù pán jié hú tú, hū jiàn cūn wài wú shù mín zhuàng, zá yǒu táo nàn bǎi xìng, fēi yě sì bēn lái. hú tú kàn nà rén shù nèi, yǒu lǐ jùn zhāng héng, biàn lì qǐ shēn lái wèn dào:" dào dǐ zěn me le?" lǐ jùn zhāng héng bìng yī gān rén qí shēng jiào dào:" bù hǎo le! dōu jiān xiàng gōng kuài qǐng tài yé jìn chéng shāng yì!" hú tú biàn jiào kāi mén. zhào xīn nà lǐ kěn kāi, hái yào dài pán wèn, zhī jiàn nà bān gōng rén qí shēng dào:" zhào tuán liàn, zhe tā jǐ gè jìn lái, yī wèn biàn zhī bèi xì." hú tú dào:" zhè jǐ gè mín zhuàng, dōu shì běn xiàn xīn fù, tuán liàn kāi mén bù fáng." zhào xīn dà yí, zhī jiàn zhuāng wài fēng yān tū qǐ, bào zhī zéi bīng yǐ dào. yí gè gōng rén zǎo yǐ chuán zhī xiàn de kǒu hào, gào zhī shǒu mén xiāng yǒng:" sù sù kāi mén, shōu nà nàn mín." nà lǐ jùn zhāng héng jí zhòng zéi bīng yī yōng ér rù, zhāng qīng gōng wàng dīng dé sūn bīng mǎ qí dào. xiāng yǒng cuò shǒu bù jí, bù zhī suǒ wéi, chī nà lǐ jùn zhāng héng děng shēn biān chóu chū jūn qì, chān zài xiāng yǒng duì lǐ hùn shā. zhào xīn tīng le, hǎo sì dòu xīn pō le lěng shuǐ, xīn shén xiáo luàn, lìng bù jí xià, zhuāng shàng dà luàn. zhāng qīng dà duì yǐ shā jìn zhuāng mén, zhào xīn huā diāo jīn zhuāng jù cóng luàn jūn zhōng táo chū xìng mìng. zhào zhuāng mén miàn dà pò, hú tú yǐ sǐ yú luàn jūn zhī zhōng.
召忻正欲盘诘胡图,忽见村外无数民壮,杂有逃难百姓,飞也似奔来。胡图看那人数内,有李俊、张横,便立起身来问道:“到底怎么了?”李俊、张横并一干人齐声叫道:“不好了!都监相公快请太爷进城商议!”胡图便叫开门。召忻那里肯开,还要待盘问,只见那班公人齐声道:“召团练,着他几个进来,一问便知备细。”胡图道:“这几个民壮,都是本县心腹,团练开门不妨。”召忻大疑,只见庄外烽烟突起,报知贼兵已到。一个公人早已传知县的口号,告知守门乡勇:“速速开门,收纳难民。”那李俊、张横及众贼兵一拥而入,张清、龚旺、丁得孙兵马齐到。乡勇措手不及,不知所为,吃那李俊、张横等身边怞出军器,搀在乡勇队里混杀。召忻听了,好似斗心泼了冷水,心神淆乱,令不及下,庄上大乱。张清大队已杀进庄门,召忻、花貂、金庄俱从乱军中逃出性命。召庄门面大破,胡图已死于乱军之中。
zhāng qīng děng jiào shēng kǔ, bù zhī gāo dī, zhī dào fèng jūn shī zhè tiáo qí jì, zhào cūn kě yǐ yī gǔ ér miè, shéi zhī zhào cūn lǐ miàn hái yǒu yī zuò diāo lóu, yī rán bì lěi zhuāng yán, qiāng pào shǐ shí, rú má rú lín. ér qiě hái yǒu yī shì kě nǎo, qián cái liáng mǐ, wài miàn sī háo wú yǒu. zhè hái bù dǎ jǐn, nà lǔ wǔ lǐ sān ge xiōng dì, wài miàn yě yǐng jī wú zōng, liào xiǎng shì jiān zài lǐ miàn. zhī jiàn zhào xīn huā diāo jīn zhuāng dōu lì zài diāo lóu shàng, dà mà dào:" wǒ zhōng le nǐ jiān jì, nǐ zhè bān máo zéi, xiū yào de yì, zài gǎn jìn lái lǐng sǐ me?" zhāng qīng dà nù, biàn chuán lìng gōng dǎ. nà zhuāng shàng qiāng pào rú sā dòu bān xià lái, zéi bīng dǎ huài le xǔ duō, zhāng qīng suì bù gǎn gōng zhuāng. zhào xīn dào:" nǐ kuài huí qù, jiào sòng jiāng nà lǎo zéi lái huí huà! hǎo biàn hǎo, bù hǎo biàn lì zǎi nǐ nà sān ge zéi jiāng, lái jì wǒ zhèn wáng de ér láng." zhāng qīng qì dé bù néng huí huà, zhǐ de jiào gōng wàng dīng dé sūn qián qù bào zhī sòng jiāng.
张清等叫声苦,不知高低,只道奉军师这条奇计,召村可以一鼓而灭,谁知召村里面还有一座碉楼,依然壁垒庄严,枪炮矢石,如麻如林。而且还有一事可恼,钱财粮米,外面丝毫无有。这还不打紧,那鲁、武、李三个兄弟,外面也影迹无踪,料想是监在里面。只见召忻、花貂、金庄都立在碉楼上,大骂道:“我-中了你奸计,你这班毛贼,休要得意,再敢进来领死么?”张清大怒,便传令攻打。那庄上枪炮如撒豆般下来,贼兵打坏了许多,张清遂不敢攻庄。召忻道:“你快回去,叫宋江那老贼来回话!好便好,不好便立宰你那三个贼将,来祭我阵亡的儿郎。”张清气得不能回话,只得叫龚旺、丁得孙前去报知宋江。
nà sòng jiāng dà duì yǐ jìn le méng yīn xiàn chéng. sòng jiāng yī yuè jiān dé le sān chéng, shēng píng dà dé yì shì, zhǐ dài tūn miè zhào cūn, biàn yào dà kāi qìng hè, hū tīng dé gōng dīng èr rén bào lái de ào kǒu fēng, qì dé sān shī shén zhà, qī qiào shēng yān. wú yòng dào:" zhào cūn bù chú, zhōng fēi cháng cè. zhè lǐ qiě jiào gōng wàng dīng dé sūn zhèn shǒu, xiǎo dì yǔ xiōng zhǎng qīn qù jiǎo chú le tā. zhè lǐ zhǐ fáng chén xī zhēn nà sī lái guǎn xián shì, dàn tā wèi bì wén zhī de zhè bān kuài, zhè shì dǎo shì yǐ sù wèi miào." shuō bà biàn liú gōng wàng dīng dé sūn shǒu méng yīn chéng, sòng jiāng wú yòng qīn tǒng dà duì zhí dào zhào cūn, tiān sè yǐ wǎn. dào le cì rì, sòng jiāng qīn dào diāo lóu biān xún zhào xīn shuō huà. zhào xīn gāo jiào dào:" sòng zéi, nǐ hái shì lái tǎo ráo, lái xín sǐ?" sòng jiāng dà nù dào:" wǒ bǎ nǐ zhè cūn zhuāng xǐ dàng gān jìng, fāng xiè wú hèn." zhào xīn dào:" nǐ ruò yào tǎo ráo, nǐ xū jiāng xīn tài lái wú méng yīn sān xiàn hái le cháo tíng, hǎo hǎo huí qù zài duān zhèng sān shí wàn jīn zhū, lái shú nǐ nà sān ge zéi jiāng gèng lìng bèi shí wàn jīn zhū, wèi wǒ shēn bó xiōng dì zuò jì diàn zhī lǐ. zhè shì nǐ yī xiàng zuò luò de dìng jià, huà yī bù èr, lǎo shào wú qī. nǐ ruò yào xín sǐ, biàn kuài kuài shàng lái lǐng sǐ!" sòng jiāng nǎo mén qì pò dào:" nǐ zǎo wǎn bì wèi wú qín, hái gǎn kǒu chū kuáng yán!" biàn chuán lìng gōng zhuāng. zhī jiàn xià miàn qiāng pào juǎn shàng, shàng miàn qiāng pào gài xià, liǎng biān hù yǒu sǐ shāng, nà zuò diāo lóu yī rán bù dòng.
那宋江大队已进了蒙陰县城。宋江一月间得了三城,生平大得意事,只待吞灭召村,便要大开庆贺,忽听得龚丁二人报来的拗口风,气得三尸神炸,七窍生烟。吴用道:“召村不除,终非长策。这里且教龚旺、丁得孙镇守,小弟与兄长亲去剿除了他。这里只防陈希真那厮来管闲事,但他未必闻知得这般快,这事倒是以速为妙。”说罢便留龚旺、丁得孙守蒙陰城,宋江、吴用亲统大队直到召村,天色已晚。到了次日,宋江亲到碉楼边寻召忻说话。召忻高叫道:“宋贼,你还是来讨饶,来寻死?”宋江大怒道:“我把你这村庄洗荡干净,方泄吾恨。”召忻道:“你若要讨饶,你须将新泰、莱芜、蒙陰三县还了朝廷,好好回去;再端正三十万金珠,来赎你那三个贼将;更另备十万金珠,为我申勃兄弟作祭奠之礼。这是你一向做落的定价,划一不二,老少无欺。你若要寻死,便快快上来领死!”宋江脑门气破道:“你早晚必为吾擒,还敢口出狂言!”便传令攻庄。只见下面枪炮卷上,上面枪炮盖下,两边互有死伤,那座碉楼依然不动。
sòng jiāng rěn zhe yī dù qì shōu bīng huí zhuǎn, duì wú yòng dào:" zhè biàn zěn chù?" wú yòng dào:" wǒ fāng cái kàn nà zhuāng wài jiǔ guān tán de bù zhì, zhè zhuāng nèi shà yǒu yì rén. lǔ wǔ lǐ sān wèi xiōng dì yòu liú zài tā chǔ, rú hé shì hǎo?" sòng jiāng dào:" chú fēi zàn yǔ tā jiǎng hé, dài tā hái le sān wèi xiōng dì zài shuō, zhǐ shì tā yě yào wǒ jīn zhū. nà nián chén xī zhēn zhè zéi dào, zhà wǒ bā shí wàn jīn zhū, zhì jīn chóu shàng wèi bào. nà shí wǒ hái fù shù, rú jīn wǒ jūn lǚ cì shī lì, sǔn shī qì wù wú shù, zhèng shì bǎi kǒng qiān chuāng, rú hé hái bàn dé jīn zhū." wú yòng dào:" qiě shè fǎ gōng tā, rú gōng dé pò gèng miào." sòng jiāng diǎn tóu. cì rì yòu chuán lìng gōng zhuāng. nà shí tiān qì qīng míng, fēng hé rì nuǎn, huǒ gōng shuǐ zhàn dōu bù de yòng. jiē lián gōng le sān rì, bù néng qǔ shèng, sòng jiāng yōu mèn bù yǐ.
宋江忍着一肚气收兵回转,对吴用道:“这便怎处?”吴用道:“我方才看那庄外九官坛的布置,这庄内煞有异人。鲁、武、李三位兄弟又留在他处,如何是好?”宋江道:“除非暂与他讲和,待他还了三位兄弟再说,只是他也要我金珠。那年陈希真这贼道,诈我八十万金珠,至今仇尚未报。那时我还富庶,如今我军屡次失利,损失器物无数,正是百孔千疮,如何还办得金珠。”吴用道:“且设法攻他,如攻得破更妙。”宋江点头。次日又传令攻庄。那时天气清明,风和日暖,火攻水战都不得用。接连攻了三日,不能取胜,宋江忧闷不已。
nà chén lì qīng zài yuán bì zhài, jiē dé zhào cūn gāo liáng de xìn, jí sòng jiāo xī zhēn kāi kàn, zhī shì liáng shān zéi bīng lián xiàn xīn tài lái wú, dà yǒu jiān tūn méng yīn zhī shì, zhào cūn bīng lì bù zú, wàng qǐ bīng wēi, xié tóng jiǎo zéi děng yǔ. xī zhēn dào:" liáng shān zéi rén rú cǐ chāng kuáng, tǎng ruò jiān yǒu sān xiàn, lián luò hū yìng, jìn tuì biàn jié, cháng qū zhí dǎo, zé dēng lái qīng yí jiē zhèn dòng yǐ." lì qīng dào:" diē diē dǐ zhuāng qù bù qù?" xī zhēn dào:" qiě shāng." lì qīng dào:" diē diē jì shuō zéi rén dé le sān xiàn yǒu rú cǐ lì hài, wǒ men gāi chèn zǎo qù duó tā zhuàn lái, fāng shì bào xiào huáng shàng zhī yì. kuàng qiě gāo liáng sǎo sòng wǒ yā tou, tā zhè bān qíng fèn dài wǒ, wǒ zěn hǎo bù qù bāng tā. míng rì hái ér biàn qù, diē diē zuò sù jiù lái. yī yán wéi dìng, hái ér qù shōu shí qù le." xī zhēn xiào dào:" qiě màn, jiù shì yào qù yě bú shì zhè yàng cǎo shuài de. wǒ diǎn jīng bīng èr qiān, nǐ wèi qián duì, wǒ jiào nǐ zhàng fū tóng le nǐ qù. wǒ suí hòu dài le luán shì xiōng dì, lǐng dà jūn zài hòu cè yìng. rú cǐ qián jìn, fāng yǒu bù zhòu." lì qīng dào:" hǎo xià! diē diē jīn wǎn diǎn qí bīng mǎ, míng rì lí míng jiù zǒu."
那陈丽卿在猿臂寨,接得召村高粱的信,即送交希真开看,知是梁山贼兵连陷新泰、莱芜,大有兼吞蒙陰之势,召村兵力不足,望乞兵威,协同剿贼等语。希真道:“梁山贼人如此猖狂,倘若兼有三县,联络呼应,进退便捷,长驱直捣,则登、莱、青、沂皆震动矣。”丽卿道:“爹爹抵桩去不去?”希真道:“且商。”丽卿道:“爹爹既说贼人得了三县有如此利害,我们该趁早去夺他转来,方是报效皇上之意。况且高粱嫂送我丫头,他这般情分待我,我怎好不去帮他。明日孩儿便去,爹爹作速就来。一言为定,孩儿去收拾去了。”希真笑道:“且慢,就是要去也不是这样草率的。我点精兵二千,你为前队,我教你丈夫同了你去。我随后带了栾氏兄弟,领大军在后策应。如此前进,方有步骤。”丽卿道:“好吓!爹爹今晚点齐兵马,明日黎明就走。”
cì rì, lì qīng diǎn qí běn bù rén mǎ, fèng le jiàng lìng, cuī cù yù láng sù sù qǐ xíng. bù rì dào le méng yīn xiàn jiè, fāng zhī xiàn chéng yǐ xiàn, sòng jiāng quán jūn zhèng gōng zhào cūn. lì qīng biàn duì yǒng qīng dào:" wǒ jìn lái tīng dé nǐ tóng diē diē jiǎng xiē bīng fǎ, wǒ yě yǒu xiē dǒng de le. nǐ ràng wǒ lǐng yī qiān bīng, xiān qù shì shì kàn. rú ruò nòng cuò shí, nǐ lái jiē yìng wǒ." yǒng qīng dào:" qiě màn, wǒ wèn nǐ, cǐ qù hái shì xiān dào zhào cūn, xiān gōng xiàn chéng?" lì qīng dào:" zì rán xiān gōng xiàn chéng." yǒng qīng pāi zhǎng dào:" bù cuò, bù cuò. jiě jie xiān qǐng, xiǎo dì jiù lái." lì qīng dà xǐ, lǐng yī qiān jīng bīng zhí xiàng xiàn chéng jìn fā. lì qīng lìng jūn mǎ yī cháng yǎn de jiē guān zhèn, kào hòu zuǒ yòu mái fú, zì jǐ lǐng shí shù qí, zhí dǐ chéng xià nuò zhàn.
次日,丽卿点齐本部人马,奉了将令,催促玉郎速速起行。不日到了蒙陰县界,方知县城已陷,宋江全军正攻召村。丽卿便对永清道:“我近来听得你同爹爹讲些兵法,我也有些懂得了。你让我领一千兵,先去试试看。如若弄错时,你来接应我。”永清道:“且慢,我问你,此去还是先到召村,先攻县城?”丽卿道:“自然先攻县城。”永清拍掌道:“不错,不错。姐姐先请,小弟就来。”丽卿大喜,领一千精兵直向县城进发。丽卿令军马依常演的接官阵,靠后左右埋伏,自己领十数骑,直抵城下搦战。
gōng wàng dīng dé sūn zài chéng shàng wàng jiàn yuán bì zhài de qí hào, yòu shì yī yuán nǚ jiàng, gōng wàng biàn duì dīng dé sūn dào:" zhè bì shì chén lì qīng. nà nián nǐ wǒ zài ān lè cūn shí, cuò yí tā huì yāo fǎ, shéi zhī bú shì tā. jīn rì tā dān qí lái cǐ, nǐ wǒ yī tóng fèn yǒng qù zhuō zhù tā, dǎo shì mò dà de gōng láo." dīng dé sūn dà xǐ, èr rén biàn yī tóng kāi chéng chū zhàn. gōng wàng yī mǎ dāng xiān, gāo jiào dào:" lái zhě mò fēi chén lì qīng me?" lì qīng gèng bù kāi kǒu, zǎo liú mǎ fēi zhòu chōng lái, yī qiāng cì zhòng yān hóu, gōng wàng bù jí dī fáng, shòu qiāng ér dào. dīng dé sūn dà nù, yī fēi chā biāo lái, lì qīng jí shǎn, nà fēi chā cóng zhù xià liū guò. lì qīng zhòu mǎ zhuī shàng, dīng dé sūn jí máng fēi táo, chī zǎo liú mǎ kuài, zhuī guò dīng dé sūn qián tou, lì qīng huí mǎ yāo zhù. dīng dé sūn shǒu wú jūn qì, máng chóu yāo dāo dǐ dí. lì qīng cháng qiāng zhòu cì, rú hé dāng de, chī yī qiāng dòng xié ér sǐ. lì qīng qǐng kè cì le shuāng hǔ, dà xǐ, gē le shǒu jí, tí zhe xiào dào:" cuì, zǎo zhī zhè sī rú cǐ bù jì, wǒ yào xiǎng shén me jì!" suì huī quán jūn qiǎng chéng, zéi bīng luàn cuàn táo sàn.
龚旺、丁得孙在城上望见猿臂寨的旗号,又是一员女将,龚旺便对丁得孙道:“这必是陈丽卿。那年你我在安乐村时,错疑他会妖法,谁知不是他。今日他单骑来此,你我一同奋勇去捉住他,倒是莫大的功劳。”丁得孙大喜,二人便一同开城出战。龚旺一马当先,高叫道:“来者莫非陈丽卿么?”丽卿更不开口,枣骝马飞骤冲来,一枪刺中咽喉,龚旺不及提防,受枪而倒。丁得孙大怒,一飞叉标来,丽卿急闪,那飞叉从助下溜过。丽卿骤马追上,丁得孙急忙飞逃,吃枣骝马快,追过丁得孙前头,丽卿回马邀住。丁得孙手无军器,忙怞腰刀抵敌。丽卿长枪骤刺,如何当得,吃一枪洞胁而死。丽卿顷刻刺了双虎,大喜,割了首级,提着笑道:“啐,早知这厮如此不济,我要想什么计!”遂挥全军抢城,贼兵乱窜逃散。
yǒng qīng wén lì qīng dé shèng, yì lǐng bīng qián lái, liǎng jūn huì hé, zhǎn huò zéi bīng wú shù, yī tóng rù chéng. yǒng qīng biàn wèn lì qīng rú hé dé shèng, lì qīng jiāng qián shì gào zhī. yǒng qīng dào:" jiě jie zhēn cōng míng jué shì, zhè shì yòu dí qí jì." ér qīng dào:" wǒ dào zhè bù suàn jì." yǒng qīng dào:" zěn me bú shì!" lì qīng dào:" nǐ xiū yào qī wǒ." yǒng qīng dào:" xiū guǎn tā, zhè chéng shì nǐ dé de, zhōng shì nǐ de tóu gōng." lì qīng dà xǐ, pán zhā sòng jiāng bīng qì. yǒng qīng chū bǎng ān mín, fēn bīng bǎ shǒu gè mén. chén xī zhēn luán shì dì xiōng dà bīng yǐ dào, yǒng qīng lì qīng yíng jiē rù chéng. xī zhēn bèi wèn yuán yóu, yǒng qīng jiāng lì qīng gōng qǔ xiàn chéng de shì shuō le, xī zhēn yì jīng xǐ, zhèng yì fù jiù zhào cūn.
永清闻丽卿得胜,亦领兵前来,两军会合,斩获贼兵无数,一同入城。永清便问丽卿如何得胜,丽卿将前事告知。永清道:“姐姐真聪明绝世,这是诱敌奇计。”而卿道:“我道这不算计。”永清道:“怎么不是!”丽卿道:“你休要欺我。”永清道:“休管他,这城是你得的,终是你的头功。”丽卿大喜,盘查宋江兵器。永清出榜安民,分兵把守各门。陈希真、栾氏弟兄大兵已到,永清、丽卿迎接入城。希真备问缘由,永清将丽卿攻取县城的事说了,希真亦惊喜,正议赴救召村。
nà sòng jiāng zài zhào cūn, wén zhī xī zhēn duó le xiàn chéng, shā le gōng dīng èr jiāng, sòng jiāng dà jīng dào:" zhè zéi dào guǒ rán lái guǎn xián shì, zěn dì lái de zhè bān kuài?" wú yòng dào:" wǒ wēi yǐ. ruò yī lǐ, zhǐ xiāo tuì bǎo xīn tài lái wú, tā yě bù néng nài hé wǒ. zhǐ shì sā le zhào cūn, wǒ nà sān ge xiōng dì wú shēng huán zhī rì yǐ." sòng jiāng dào:" wǒ pàn gè sǐ, gōng zhè zhào cūn hé rú?" wú yòng dào:" wú yì yě. zhè zéi dào lái jiā gōng wǒ, wǒ yǐ nán dāng. gèng fáng tā àn bīng zuò shì, zhòu chéng wǒ pí, wǒ shù shǒu dài lù yǐ." sòng jiāng jí dé miàn rú tǔ sè. wú yòng dào:" yī xiǎo dì zhǐ yǒu yī zhāo, shēng sǐ tīng zhī yú tiān." sòng jiāng dào:" píng jūn shī tiáo chǔ." wú yòng fēn fù quán jūn tuì chū zhào cūn, què yòu bù tuì yuǎn, zhǐ tún zài méng yīn běi jìng. yī miàn gǎn jǐn bèi qí sì shí wàn jīn zhū. zhèng zài yì nǐ, cì rì yòu jiē dé yī jiàn jǐn jí de xìn xī, sòng jiāng jí dé xiǎo biàn qǐng kè shī le sān cì. zhèng shì fú wú shuāng zhì, huò bù dān xíng. yǒu fèn jiào: bàn shēng zhōng yì, dùn nòng chéng fù yì míng shēng yī shì xióng wēi, bī xiě chū shī wēi méng yuē. bì jìng sòng jiāng wén de shì shén me xìn xī, yòu qiě yǎn qián zhè zhuāng shì rú hé wán jié, qiě tīng xià huí fēn jiě.
那宋江在召村,闻知希真夺了县城,杀了龚丁二将,宋江大惊道:“这贼道果然来管闲事,怎地来得这般快?”吴用道:“我危矣。若依理,只消退保新泰、莱芜,他也不能奈何我。只是撒了召村,我那三个兄弟无生还之日矣。”宋江道:“我拚个死,攻这召村何如?”吴用道:“无益也。这贼道来夹攻我,我已难当。更防他按兵坐视,骤乘我疲,我束手待戮矣。”宋江急得面如土色。吴用道:“依小弟只有一着,生死听之于天。”宋江道:“凭军师调处。”吴用吩咐全军退出召村,却又不退远,只屯在蒙陰北境。一面赶紧备齐四十万金珠。正在议拟,次日又接得一件紧急的信息,宋江急得小便顷刻失了三次。正是福无双至,祸不单行。有分教:半生忠义,顿弄成负义名声;一世雄威,逼写出失威盟约。毕竟宋江闻的是什么信息,又且眼前这桩事如何完结,且听下回分解。