strong dí rén jié zòu cān wū lì hóng rú zhēn jiē jiàn dà yuán strong
狄仁杰奏参污吏 洪如珍接见大员
què shuō wǔ sān sī lái zhì cháo fáng, guǒ jiàn xiǎo huáng mén yǔ dí rén jié xuān rǎng, zǒu dào miàn qián, xiàng zhe dí gōng fèng le yí gè yī, nǎi shuō dào:" dà rén nǎi cháo tíng dà chén, hé gù tóng cháo tíng de xiǎo lì zhēng lùn, qǐ bù shī le dà rén de tǐ miàn? ruò zhè bān rén, yǒu shén me guò shī, jǐn kě jù shí zòu wén ne, ruò zhè yàng hú nào, hái suàn shén me fēng jiāng dà lì? xiàn zài tài hòu yǒu zhǐ, zhào rǔ rù jiàn, nǐ qiě suí wǒ jìn lái." dí gōng duì tā yī kàn, nián jì shèn shì yòu xiǎo, lǜ páo yù dài, tóu dài wū shā, jiù zhī shì wǔ sān sī qián lái. dāng shí gù zuò bù zhī, gāo shēng yán dào:" wǒ shuō cháo tíng zhǔ zi, shèn shì qīng míng, qǐ yǒu xīn jiǎn fàng de dà chén, bù néng cháo guān zhī lǐ! kě hèn bèi zhè bān xiǎo rén, qī jūn wù guó, jiāng yī tǒng jiāng shān, bài huài yú xiǎo rén zhī shǒu. zhū lì rén nà sī yǐ wǔ sān sī wèi hù fú, cǐ nǎi shì gǒu dǎng hú qún, tān zāng wǎng fǎ, suàn shén me huáng jiā guó qī? jì rán tài hòu mìng nǐ xuān zhǐ, hái bù zhī zūn xìng dà míng, xiàn jū hé zhí?"
却说武三思来至朝房,果见小黄门与狄仁杰喧嚷,走到面前,向着狄公奉了一个揖,乃说道:“大人乃朝廷大臣,何故同朝廷的小吏争论,岂不失了大人的体面?若这班人,有什么过失,尽可据实奏闻呢,若这样胡闹,还算什么封疆大吏?现在太后有旨,召汝入见,你且随我进来。”狄公对他一看,年纪甚是幼小,绿袍玉带,头戴乌纱,就知是武三思前来。当时故作不知,高声言道:“我说朝廷主子,甚是清明,岂有新简放的大臣,不能朝观之礼!可恨被这班小人,欺君误国,将一统江山,败坏于小人之手。朱利人那厮以武三思为护符,此乃是狗党狐群,贪赃枉法,算什么皇家国戚?既然太后命你宣旨,还不知尊姓大名,现居何职?”
wǔ sān sī tīng tā mà le zhè yī fān, nǎ lǐ hái gǎn kāi kǒu, xīn xià àn dào:" cǐ rén fēi bǐ xún cháng, ruò lìng tā jiǔ zài cháo zhōng, yǔ wǒ děng shèn wéi bù biàn. cǐ shí dāng wǒ de miàn, shàng gǎn zuò bù zhī, zhǐ sāng mà huái, rú cǐ, bèi hòu gèng kě xiǎng jiàn le." fù yòu jiàn wèn tā de xìng míng, gèng bù gǎn shuō chū, nǎi jí dào:" tài hòu xiàn zài jīn diàn shàng, lì děng guān jiàn, dà rén gǎn sù qián qù jiàn jià bà. nǐ wǒ tóng wèi yī diàn zhī chén, cǐ shí bù zhī wǒ de xìng míng hòu lái zǒng kě zhī dào." shuō zhe hè lìng xiǎo huáng mén tuì qù, zì jǐ zài qián yǐn lù, dí gōng suí hòu chuān le jǐ gè piān diàn, lái zhì wǔ mén. wǔ sān sī xiān mìng dí gōng zài cǐ shāo dài, zì jǐ jìn qù, xiān zài yù jià qián huí zòu, rán hòu zhí diàn guān chū lái hǎn dào:" tài hòu yǒu zhǐ, chuán hé nán xún fǔ dí rén jié cháo jiàn." dí gōng suí jí qū jìn wǔ mén, fǔ fú jīn diàn, xiàng shàng zòu dào:" chén hé nán xún fǔ dí rén jié jiàn jià, yuàn wú huáng wàn suì wàn suì!"
武三思听他骂了这一番,哪里还敢开口,心下暗道:“此人非比寻常,若令他久在朝中,与我等甚为不便。此时当我的面,尚敢作不知,指桑骂槐,如此,背后更可想见了。”复又见问他的姓名,更不敢说出,乃即道:“太后现在金殿上,立等观见,大人赶速前去见驾罢。你我同为一殿之臣,此时不知我的姓名;后来总可知道。”说着喝令小黄门退去,自己在前引路,狄公随后穿了几个偏殿,来至午门。武三思先命狄公在此稍待,自己进去,先在御驾前回奏,然后值殿官出来喊道:“太后有旨,传河南巡抚狄仁杰朝见。”狄公随即趋进午门,俯伏金殿,向上奏道:“臣河南巡抚狄仁杰见驾,愿吾皇万岁万岁!”
wǔ hòu zài yù àn shàng, lóng mù guān kàn, zhī jiàn tā guì bài cóng róng, shí shì xiāng chén de qì dù, dāng jí wèn shuō dào:" qīng jiā hé rì yóu chāng píng qǐ chéng, yán tú fēng sú, nián chéng kě fǒu fēng zú? qián zhě shān dōng xún fǔ yán lì běn, bǎo zòu qīng jiā, zhèng shēng zhuó zhù, gū jiā lián cái shén dǔ, gù cǐ yuè jí ér shēng. jì rán dào le jīng zhōng, hé bù xiān zhì huáng mén guān chù guà hào, yǐ biàn rù cháo jiàn zhèn?" dí gōng dāng jí zòu dào:" chén yú mèi zhè cái, háo wú zhī shí, méng sī bá zhuó, shēn jù bù chēng qí zhí, zhǐ yǐ shèng juàn yōu lóng, wéi yǒu jié lì bào xiào. chén yú qián yuè yóu chāng píng fù jīng, yán tú nián suì, kě bo fēng shōu, wéi tān guān wū lì tài duō, bǎi xìng zì bù liáo shēng, chéng wèi kě lǜ."
武后在御案上,龙目观看,只见他跪拜从容,实是相臣的气度,当即问说道:“卿家何日由昌平起程,沿途风俗,年成可否丰足?前者山东巡抚阎立本,保奏卿家,政声卓著,孤家怜才甚笃,故此越级而升。既然到了京中,何不先至黄门官处挂号,以便入朝见朕?”狄公当即奏道:“臣愚昧这才,毫无知识,蒙思拔擢,深惧不称其职,只以圣眷优隆,惟有竭力报效。臣于前月由昌平赴京,沿途年岁,可卜丰收,惟贪官污吏太多,百性自不聊生,诚为可虑。”
wǔ hòu tīng le zhè huà, lián máng wèn dào:" gū jiā yù jí yǐ lái, lǚ xià míng zhào, mìng dì fāng guān, gè ài mín qín shèn. qīng jiā jiàn shuí rú cǐ, qiě jù shí zòu lái." dí gōng guì zòu shuō dào:" xiàn yǒu hé nán fǔ qīng hé xiàn zhōu bo chéng, biàn tān zāng wǎng fǎ, hài nüè mín shēng, píng rì zhuān tóng è gùn tǔ háo yú ròu bǎi xìng, jìng nèi yǒu fù hù céng yǒu cái, bà zhàn mín tián, jiān zhàn mín nǚ, zhū bān è jī, dào lù xuān chuán. bǎi xìng kòng gào yá mén, fǎn shuō xiǎo mín de bú shì. tuī yuán qí gù, jiē zhè liǎng gè rén shì zhāng chāng zōng de jiā nú, zhāng chāng zōng shì huáng shàng de chǒng chén, yǐ gù mù wú fǎ jì. ruò cǐ tān guān wū lì, rú bù jìn fǎ chéng zhì, zé rì shèn yī rì, bǎi xìng shòu hài wú qióng, bì zhì jī chéng dà biàn, cǐ nǎi wài guān de è xí. jīng guān de dòu bì, chén rù jīng dū wèi néng jǐn xī. dàn shì huáng mén guān zhū lì rén ér yán, chén shì fèng mìng de zhòng chén, jiǎn fàng de xún fǔ, jìn jīng bì jiàn, lǐ hé xiān fù gāi chù guà hào. huáng mén guān zhū lì rén, wèi chén shēng rèn xún fǔ, shì yīn qǐng tuō wǔ sān sī huì lù ér lái. tā nǎi wǔ sān sī de qī jiù, zì chēng shì huáng qīn guó qī, lè lìng chén xià sòng tā yī qiān liǎng lì guī, fāng kěn dài lǐng yǐn jiàn. chén nǎi yóu xiàn lìng jiàn shēng, píng rì qīng zhèng lián míng, chú yīng de de fèng lù, yú jiē yī chén bù rǎn, nǎ lǐ yǒu zhè zāng yín sòng tā? shéi zhī tā zǔ náo rù guān, lìng huáng mén jiǎ chuán shèng zhǐ, bù zhǔn wēi chén rù cháo. shè fēi bì xià hòu ēn, chuán zhào xuān jiàn, kǒng zài chí yī nián, yě nán de zài jiàn shèng shàng. zhè bān xiǎo rén, jū guān dāng guó, jiē shì quán zhàng wǔ sān sī zhāng chāng zōng děng rén zhī lì, ruò bù jiāng děng cǐ rén bà chì, qū zhú chū jīng, kǒng guān lì bù néng zhěng chì, bǎi xìng shòu hài rì shēn, tiān xià dà jú, bù kān shè xiǎng! chén shòu guó hòu ēn, gù mào sǐ yǎn zòu, fú qǐ wǒ zhǔ shī xíng."
武后听了这话,连忙问道:“孤家御极以来,屡下明诏,命地方官,各爱民勤慎。卿家见谁如此,且据实奏来。”狄公跪奏说道:“现有河南府清河县周卜成,便贪赃枉法,害虐民生,平日专同恶棍土豪鱼肉百姓,境内有富户曾有才,霸占民田,奸占民女,诸般恶迹,道路宣传。百姓控告衙门,反说小民的不是。推原其故,皆这两个人是张昌宗的家奴,张昌宗是皇上的宠臣,以故目无法纪。若此贪官污吏,如不尽法惩治,则日甚一日,百姓受害无穷,必至激成大变,此乃外官的恶习。京官的窦弊,臣入京都未能尽悉。但是黄门官朱利人而言,臣是奉命的重臣,简放的巡抚,进京陛见,理合先赴该处挂号。黄门官朱利人,谓臣升任巡抚,是因请托武三思贿赂而来。他乃武三思的妻舅,自称是皇亲国戚,勒令臣下送他一千两例规,方肯带领引见。臣乃由县令荐升,平日清正廉明,除应得的俸禄,余皆一尘不染,哪里有这赃银送他?谁知他阻挠入观,令黄门假传圣旨,不准微臣入朝。设非陛下厚恩,传诏宣见,恐再迟一年,也难得再见圣上。这班小人,居官当国,皆是全仗武三思、张昌宗等人之力,若不将等此人罢斥,驱逐出京,恐官力不能整饬,百姓受害日深,天下大局,不堪设想!臣受国厚恩,故冒死演奏,伏乞我主施行。”
wǔ hòu tīng tā zòu bì àn dào:" cǐ rén hǎo dà de dǎn liàng, zhāng chāng zōng wǔ sān sī, jiē wǒ chǒng ài zhī rén, tā chū rù jīng zhōng jiàn zhèn, biàn rú cǐ cān zòu tā men, kě jiàn tā píng rì de shì wèi mín wèi guó le, bù bì quán guì de rén ne. suī zé cǐ shì nǐ kě zòu míng, jiào gū jiā rú hé fā luò? jiāng tā liǎng rén gé zhí, yú xīn shí shì bù rěn, kuàng qiě gōng zhōng yǐ hòu wú rén péi bàn le ruò shì bù wèn, dí rén jié nǎi shì xiān huáng de jiù chén, bǎi guān gèng shì bù fú le." xiǎng le yī huì, nǎi shuō dào:" qīng jiā suǒ zòu, zú jiàn gé chú bì zhèng, shū kān jiā shàng. zhe zhū lì rén jiàng èr jí diào yòng, chè qù huáng mén guān de chāi shǐ zhōu bo chéng wù guó yāng mín, zhe jí xíng chè rèn. yǔ céng yǒu cái bìng bèi hài bǎi xìng, qí qīng jiā fù rèn hòu, yī bìng guī àn xùn bàn, jù zòu zhì zuì. zhāng chāng zōng wǔ sān sī gū niàn shì zhèn yǒu gōng, kě zhe wú yōng zhì yì." dí gōng jiàn yǒu zhè dào zhǐ xià, suí jí kòu tóu xiè ēn. wǔ hòu mìng tā fù xīn rèn, rán hòu juàn lián tuì cháo, bǎi guān fēn sǎn.
武后听他奏毕暗道:“此人好大的胆量,张昌宗、武三思,皆我宠爱之人,他初入京中见朕,便如此参奏他们,可见他平日的是为民为国了,不避权贵的人呢。虽则此事你可奏明,教孤家如何发落?将他两人革职,于心实是不忍,况且宫中以后无人陪伴了;若是不问,狄仁杰乃是先皇的旧臣,百官更是不服了。”想了一会,乃说道:“卿家所奏,足见革除弊政,殊堪嘉尚。着朱利人降二级调用,撤去黄门官的差使;周卜成误国殃民,着即行撤任。与曾有才并被害百姓,俟卿家赴任后,一并归案讯办,具奏治罪。张昌宗、武三思姑念事朕有功,可着毋庸置议。”狄公见有这道旨下,随即叩头谢恩。武后命他赴新任,然后卷帘退朝,百官分散。
yuán xíng chōng chū le cháo fáng, xiàng dí gōng shuō dào:" dà rén jīn rì zhè fān kǒu zòu, yě suàn de chū rén yì biǎo, suī bù néng jiāng nà liǎng gè gǒu zéi chǔ zhì qí zuì, cóng cǐ liàng yě bù gǎn xiǎo shì nǐ wǒ le. dàn shì yī rì bù qù, jiē shì guó jiā de dà huàn, hái wàng dà rén jié lì fǎng chá, hù xiāng jiū bàn, fāng dé wèi wú fù jué zhí." dí gōng shuō dào:" qǐng dà rén dàn fàng kuān xīn, wǒ dí mǒu bú shì nà qiú róng mù fù de xiǎo rén, yī fù zhè bān jiān chén, dào rèn zhī hòu, nà pà zhè wǔ hòu yǒu le guò shī, yě yào cān tā yī běn!" shuō zhe liǎng gè rén fēn shǒu ér bié.
元行冲出了朝房,向狄公说道:“大人今日这番口奏,也算得出人意表,虽不能将那两个狗贼处治其罪,从此谅也不敢小视你我了。但是一日不去,皆是国家的大患,还望大人竭力访察,互相究办,方得谓无负厥职。”狄公说道:“请大人但放宽心,我狄某不是那求荣慕富的小人,依附这班奸臣,到任之后,那怕这武后有了过失,也要参她一本!”说着两个人分手而别。
dí gōng dào le kè yù, jìn le yǐn chá, yīn yǒu shèng mìng zài shēn, bù gǎn jiǔ liú jīng zhōng. wǔ hòu chū mén, bài le yì tiān de kè, zé le dì wǔ rì jiē yìn. hǎo zài zhè fǔ xún yá mén jí zài hé nán fǔ jìng nèi. táng cháo jiàn dū, zài hé nán míng wéi wài rèn, réng yǔ jīng guān yì bān, měi rì yě yào shàng cháo zòu shì, jiā zhī dí gōng yòu jiān yǒu tóng píng zhāng shì zhè gè guān zhí, rú tóng yù shǐ xiāng yàng, fán yīng zòu, shì jiàn yòu duō, suǒ yǐ měi rì jiē xū jiàn jià. zì cóng zhū lì rén jiàng jí zhī hòu, suǒ yǒu zhè bān jiān chén, jiē zhī dào zhè dí gōng de lì hài, bù gǎn xiǎo shì yú tā. zhòng rén sī xià yì dào:" wǔ zhāng zhè liǎng rén rú cǐ de quán shì, shàng qiě bèi tā jìn jīng, tóu yī cì bì jiàn biàn zòu tā de bù fǎ, shèng shàng suī wèi zhǔn zòu, yǐ jiāng sān sī de qī jiù chè chāi. nǐ wǒ bú shì yī cǎo fù mù de rén, shè ruò wéi tā cān zòu yī běn, yě yào tóng zhōu bo chéng yí yàng le."
狄公到了客寓,进了饮茶,因有圣命在身,不敢久留京中。午后出门,拜了一天的客,择了第五日接印。好在这抚巡衙门即在河南府境内。唐朝建都,在河南名为外任,仍与京官一般,每日也要上朝奏事,加之狄公又兼有同平章事这个官职,如同御史相样,凡应奏,事件又多,所以每日皆须见驾。自从朱利人降级之后,所有这班奸臣,皆知道这狄公的利害,不敢小视于他。众人私下议道:“武、张这两人如此的权势,尚且被他进京,头一次陛见便奏他的不法,圣上虽未准奏,已将三思的妻舅撤差。你我不是依草附木的人,设若为他参奏一本,也要同周卜成一样了。”
bù shuō zhòng rén xīn lǐ wèi jù, dān shuō dí gōng cì rì, xiān bān fā hóng tiē yù shì, zé dìng běn yuè shí sān rì chén kè jiē yìn, yī miàn mìng mǎ róng qián qù tóu dì, yī miàn zì jǐ xiān dào xún fǔ yá mén lǐ, bài huì jiù rèn de xún fǔ. cǐ shí jiù rèn de xún fǔ zhèng shì hóng rú zhēn, cǐ rén nǎi shì gè shì kuài, tóng sēng rén huái yì zì yòu jiāo hǎo, yīn huái yì shēng de měi mào chāo qún, yǒu yī rì bèi wǔ hòu kàn jiàn, biàn mìng tā wèi bái mǎ sì de zhǔ chí, fán wǔ hòu dào sì lǐ niān xiāng, jiē zhù zài sì lǐ, yín luàn zhī fēng, bǐ nán jǐn shù. sēng rén huái yì de xìng zhī hòu, gèng shì jiāo guì fēi cháng, zhì zūn wáng wèi, chū rù jù shèng yú mǎ, fán dāng cháo chén zǐ, jiē pú fú dào tú, bēi gōng jǐn lǐ.
不说众人心里畏惧,单说狄公次日,先颁发红帖谕示,择定本月十三日辰刻接印,一面命马荣前去投递,一面自己先到巡抚衙门里,拜会旧任的巡抚。此时旧任的巡抚正是洪如珍,此人乃是个市侩,同僧人怀义自幼交好,因怀义生得美貌超群,有一日被武后看见,便命他为白马寺的主持,凡武后到寺里拈香,皆住在寺里,淫乱之风,笔难尽述。僧人怀义得幸之后,更是骄贵非常,致尊王位,出入俱乘舆马,凡当朝臣子,皆葡匐道途,卑躬尽礼。
wǔ chéng sì wǔ sān sī jiàn wǔ hòu chǒng ài yú tā, jiē yǐ tóng pú lǐ xiāng jiàn, hū tā wèi shī fù. sēng rén huái yì yīn yī rén lì báo, kǒng wǔ hòu bù néng jǐn qí yì zhōng zhī huān yuè, yòu jù le xǔ duō shì jǐng wú lài zhī tú, dù wèi sēng tú, zhōng rì zài bái mǎ sì lǐ chuán le xiē mì fǎ, rán hòu sòng jìn gōng zhōng. zhè hóng rú zhēn zhī dào zhè mén jìng, tā yǒu gè ér zi, zhǎng de shén hǎo, yě jiù sòng zài sì nèi, bài huái yì wèi shī fù. cǐ zi shēng lái líng qiǎo, suǒ chuán de mì fǎ, bǐ qún rén gé wài de huó dòng. yīn cǐ huái yì fēi cháng xǐ huān tā, jìn yú tài hòu, tài hòu dà wéi chǒng ài. yóu cǐ zài wǔ hòu miàn qián, qiú zhī zài sì, jiāng hóng rú zhēn fàng le xún fǔ. zhè xǔ duō huì jī, dí gōng hái wèi zēng zhī dào. dāng shí dào le yá mén, jiāng míng tiě tóu jìn hào fáng, jiàn shì xīn rèn xún fǔ dà rén, gǎn jǐn sòng yǔ zhí tiē de jiā rén dào lǐ tou tōng bào, cǐ shí hóng rú zhēn yǐ jīng dé tā ér zi de xìn xī, shuō xīn rèn de xún fǔ dào le, shí fēn gāng zhí, lián wǔ zhāng qǐng rén, jiē wèi tā yán cān, zhū lì rén yǐ jīng chè chāi. rú dào yá mén bài jiàn, bù kě dà yì.
武承嗣、武三思见武后宠爱于他,皆以童仆礼相见,呼他为师父。僧人怀义因一人力薄,恐武后不能尽其意中之欢悦,又聚了许多市井无赖之徒,度为僧徒,终日在白马寺里传了些秘法,然后送进宫中。这洪如珍知道这门径,他有个儿子,长得甚好,也就送在寺内,拜怀义为师父。此子生来灵巧,所传的秘法,比群人格外的活动。因此怀义非常喜欢他,进于太后,太后大为宠爱。由此在武后面前,求之再四,将洪如珍放了巡抚。这许多秽迹,狄公还未曾知道。当时到了衙门,将名帖投进号房,见是新任巡抚大人,赶紧送与执帖的家人到里头通报,此时洪如珍已经得他儿子的信息,说新任的巡抚到了,十分刚直,连武张请人,皆为他严参,朱利人已经撤差。如到衙门拜见,不可大意。
hóng rú zhēn kàn le zhè fēng shū xìn hòu xīn xià xiào dào:" zhāng chāng zōng zhè sī, píng rì zhuān dù jì huái yì, shuō tā zhàn le tā de dì wèi, wú nài tā méi yǒu huái yì xǔ duō de mì fǎ, bù guò lǎo shí xíng shì, xiàn zài rén jié zài cān le yī běn, gé wài yào shī chǒng le. nà shí wǒ de ér zi, néng dà de xìng rèn, suī yǒu zhè xìng dí de zài jīng, hái pà shén me?" dāng jiàn jiā rén lái huí, yě zhǐ de mìng gēn suí jiā rén, kāi le zhōng mén, huā tīng qǐng huì, zì jǐ yě shì huàn le guàn dài, zài jiē xià hòu lì. tái tóu jiàn wài miàn yǐn jìn yī rén, shā mào wū xuē, yāo shù yù dài, nián shù wǔ shí yǐ wài, táng táng yī biǎo, rén cái pō jué wēi yán, dāng jí gǎn jǐn shàng qián yī bù, gāo shēng shuō dào:" xià guān bù zhī dà rén wǎng gù, yǒu jiē lái chí, wàng qí jiàn liàng." dí gōng jiàn tā rú cǐ qiān hòu, yě jiù yán dào:" dà rén nǎi qián rèn dà yuán, hé gǎn láo jiē!" shuō zhe bǐ cǐ dào le huā tīng, jiàn lǐ yǐ bì, fēn bīn zhǔ zuò xià. jiā rén sòng shàng chá lái, hán wēn xù bì, gè tǔ qí huái bào.
洪如珍看了这封书信后心下笑道:“张昌宗这厮,平日专妒忌怀义,说他占了他的地位,无奈他没有怀义许多的秘法,不过老实行事,现在仁杰再参了一本,格外要失宠了。那时我的儿子,能大得幸任,虽有这姓狄的在京,还怕什么?”当见家人来回,也只得命跟随家人,开了中门,花厅请会,自己也是换了冠带,在阶下候立。抬头见外面引进一人,纱帽乌靴,腰束玉带,年数五十以外,堂堂一表,人材颇觉威严,当即赶紧上前一步,高声说道:“下官不知大人枉顾,有接来迟,望祈见谅。”狄公见他如此谦厚,也就言道:“大人乃前任大员,何敢劳接!”说着彼此到了花厅,见礼已毕,分宾主坐下。家人送上茶来,寒温叙毕,各吐其怀抱。
hóng rú zhēn xiān wèn shuō dào:" dà rén yóu xiàn lìng shēng jiē, zhuō shòu cǐ rèn, shèng shàng yōu juàn, kě wèi lóng jí le. dàn bù zhī dà rén hé shí jiē yìn, shàng qí shì zhī, yǐ biàn qiān ràng yá mén." dí gōng dào:" xià guān zhī shí háo wú, shēn kǒng fù cǐ dà rèn, zhǐ yǐ shèng shàng hòu ēn, mìng shòu fēng jiāng. zuó rì guān jiàn zhī shí, shèng mìng shèn wéi cōng cù, xiàn yǐ zé dìng běn yuè shí sān rì chén kè jiē yìn, hóng yù yǐ jīng bān fā, gù tè qián lái fèng bài, jí dá bǐ chén. zhì dì fāng shàng yī qiè gōng dú, hái wàng dà rén bù lìn zhēn yán, shòu yǐ zhēn zhǐ." nǎ zhī hóng rú zhēn jiàn dí gōng rú cǐ qiān bēi, yí huò ér zi suǒ xiě de shū xìn bù shí, cǐ shí fǎn bù yǐ dí rén jié wèi yì, nǎi dào:" dà rén shì qīn mìng de dà chén, lǐ hé zǎo wèi jiē yìn. zhì xià guān shǒu lǐ gōng dú àn jiàn, zì lì rèn yǐ lái, wú bù zhěng lǐ yǒu fāng, dì fāng shàng wú bù guān qīng mín shùn. zòng yǒu nà xún cháng àn jiàn, jiē wú guān jǐn yào, qí xià guān jiāo xiè shí, zì rán jiāo dài qīng chǔ de, cǐ shí wú fán dà rén guò lǜ."
洪如珍先问说道:“大人由县令升阶,卓授此任,圣上优眷,可谓隆极了。但不知大人何时接印,尚祈示知,以便迁让衙门。”狄公道:“下官知识毫无,深恐负此大任,只以圣上厚恩,命授封疆。昨日观见之时,圣命甚为匆促,现已择定本月十三日辰刻接印,红谕已经颁发,故特前来奉拜,藉达鄙忱。至地方上一切公牍,还望大人不吝箴言,授以针指。”哪知洪如珍见狄公如此谦卑,疑惑儿子所写的书信不实,此时反不以狄仁杰为意,乃道:“大人是钦命的大臣,理合早为接印。至下官手里公牍案件,自莅任以来,无不整理有方,地方上无不官清民顺。纵有那寻常案件,皆无关紧要,俟下官交卸时,自然交代清楚的,此时无烦大人过虑。”
dí gōng jiàn tā yán tán mù zhōng wú rén de qì xiàng, xīn xià xiào dào:" wǒ zhǐ zhī dào nǐ shì gè wǒ bèi, shéi zhī nǐ yě shì gè kuáng wàng bù jīng de xiǎo rén, nǐ jì rú cǐ tuō dà jū ào, běn bù yuàn jīn rì dào yào dāng miàn bó nǐ yī bó." nǎi jí shuō dào:" zhào cǐ shuō lái, dà rén zài rèn shàng shù nián, zhēn nǎi shì xiǎo rén zhī fú le. dàn bù zhī mù xià shǔ xià gè yuán, kě yǔ dà rén suǒ yán xiāng hé fǒu? xià guān zì chāng píng yóu shān dōng dù huáng hé, zhì qīng hé xiàn nèi, nà gè zhōu bo chéng shèn shì yāng mín hài guó, xià guān zuó rì bì jiàn shèng shàng, zài diàn qián yī yī jù shí cān zòu tā de zuì àn. méng shèng shàng zhǔn zòu, jiāng tā gé zhí, bù zhī dà rén ěr mù, kě zhī dào zhè bān tān guān wū lì me? dà rén jì zì wèi guān qīng mín shùn, hé yǐ zhè děng rén yuán, gū róng shàng wèi jiū bàn ne? mò fēi shì dà rén kǒu bù yìng xīn, chá fǎng bù míng de chǔ zài me?"
狄公见他言谈目中无人的气象,心下笑道:“我只知道你是个我辈,谁知你也是个狂妄不经的小人,你既如此托大居傲,本部院今日倒要当面驳你一驳。”乃即说道:“照此说来,大人在任上数年,真乃是小人之福了。但不知目下属下各员,可与大人所言相合否?下官自昌平由山东渡黄河,至清河县内,那个周卜成甚是殃民害国,下官昨日陛见圣上,在殿前一一据实参奏他的罪案。蒙圣上准奏,将他革职,不知大人耳目,可知道这班贪官污吏么?大人既自谓官清民顺,何以这等人员,姑容尚未究办呢?莫非是大人口不应心,察访不明的处在么?”
dāng shí hóng rú zhēn tīng dí gōng de yī fān yán yǔ, míng míng yǒu yì jī fěng, yīn wǒ dāng tā shuō le dà huà, jí nǎi shuō dào:" dà rén dàn zhī yī miàn, kě zhī zhōu bo chéng shì shuí chù chū shēn? tā de gōng míng, nǎi shì zhāng chāng zōng suǒ bǎo zòu, wǔ hòu fàng de zhè xiàn lìng, xiàn zài suī rán gé zhí, kǒng yě shì yǎn rén ěr mù, cháng yán dào: shí shí wù zhě wèi jùn jié, dà rén suī yǒu cǐ zhí dào, kǒng yú cǐ yán bù hé ne, qǐ bù yǒu wù zì jǐ de qián chéng?" zhè yī fān de yán yǔ, shuō de dí gōng huǒ cóng xīn qǐ, dà nù bù zhǐ. bù zhī dí gōng hòu shì rú hé, qiě kàn xià huí fēn jiě.
当时洪如珍听狄公的一番言语,明明有意讥讽,因我当他说了大话,即乃说道:“大人但知一面,可知周卜成是谁处出身?他的功名,乃是张昌宗所保奏,武后放的这县令,现在虽然革职,恐也是掩人耳目,常言道:识时务者为俊杰,大人虽有此直道,恐于此言不合呢,岂不有误自己的前程?”这一番的言语,说得狄公火从心起,大怒不止。不知狄公后事如何,且看下回分解。