strong huái sù yuàn wū zòu zhōng liáng chū fèn yán wǎn huí jiān jì strong
怀宿怨诬奏忠良 出愤言挽回奸计
què shuō wǔ chéng sì zòu le yī fān yán yǔ, wǔ zé tiān nù dào:" guǎ rén cóng qián yě bù guò yīn xiān huáng chén zǐ, bù kěn jǐn xíng zhū jué! míng rì zǎo cháo, rǔ hòu zài jīn diàn zòu míng, hǎo lì shí ná wèn." wǔ chéng sì dào:" bì xià rú cǐ, zé ān jū wú shì yǐ." dào bà fù ān wèi le wǔ hòu yī fān, xuē áo cáo ān xīn zài gōng nèi péi bàn, rán hòu chū lái, yǔ wǔ sān sī jì yì le yī wǎn.
却说武承嗣奏了一番言语,武则天怒道:“寡人从前也不过因先皇臣子,不肯尽行诛绝!明日早朝,汝候在金殿奏明,好立时拿问。”武承嗣道:“陛下如此,则安居无事矣。”道罢复安慰了武后一番,薛敖曹安心在宫内陪伴,然后出来,与武三思计议了一晚。
cì rì wǔ gǔ jìn cháo, shān hū yǐ bì, zuǒ yòu wén wǔ dà chén, liǎng bān shì lì. hū rán wǔ chéng sì shàng qián zòu dào:" chén ér shòu bì xià hòu ēn, zhèng sī bào xiào, fēng wén yǒu páng rén yuàn hèn, shuō bì xià yán biǎn qīn zǐ, fèi lì míng jūn, zhì jiāng tiān xià dà quán, guī jǐ zhǎng wò, bù rì biàn yù qǐ bīng tǎo nì, yǐ fǔ lì lú líng wáng wéi míng, yù jiāng chén děng zhì zhī sǐ dì, bī bì xià tuì wèi. chén děng shòu guó hòu ēn, bù gǎn yǐn nì, qiú bì xià fǔ chén děng shēn shòu wú gū, qún chén bà zhí, miǎn de shòu cǐ dà nì zhī míng, zhì jiāng bì xià yǒu làn yòng sī rén zhī yì. xiàn zài lú líng wáng hái zài fáng zhōu, réng qiú bì xià jí rì chuán zhǐ, zhào jìn dōu zhōng, fù dēng dà bǎo, yǐ dù yì wài zhī huò."
次日五鼓进朝,山呼已毕,左右文武大臣,两班侍立。忽然武承嗣上前奏道:“臣儿受陛下厚恩,正思报效,风闻有旁人怨恨,说陛下严贬亲子,废立明君,致将天下大权,归己掌握,不日便欲起兵讨逆,以辅立庐陵王为名,欲将臣等置之死地,逼陛下退位。臣等受国厚恩,不敢隐匿,求陛下俯臣等身受无辜,群臣罢职,免得受此大逆之名,致将陛下有滥用私人之议。现在庐陵王还在房州,仍求陛下即日传旨,召进都中,复登大宝,以杜意外之祸。”
wǔ chéng sì zòu le zhè fān yán yǔ, liǎng biān wén wǔ dà chén, wú bù dà jīng shī sè, bǐ cǐ xīn zhōng hài yì, yě bù zhī shì shuí yǒu cǐ yì lùn, zhì wèi wǔ chéng sì wàng zòu. zhī jiàn wǔ hòu nù dào:" cǐ nǎi shì guǎ rén jiā shì! qián yīn tài zǐ hūn ruò, bù shèng dà bǎo zhī rèn, yīn cǐ zhèn lín cháo tīng zhèng. shì shuí jiān chén, wàng yì cháo shì, yì zài móu fǎn, rǔ jì wén fēng, wèi yǒu bù zhī cǐ rén zhī lǐ, hé gù suǒ zòu bù shí, yī wèi hán hu? zhe jí míng bái zòu wén, yǐ biàn àn míng ná bàn." wǔ chéng sì dào:" cǐ rén zhèng shì zhāo wén guǎn xué shì liú wěi zhī, bìng sū ān héng yuán xíng chōng héng yàn fàn děng rén, měi rì zài liú wěi zhī jiā zhōng sī yì. qiú bì xià xiān jiāng liú wěi zhī cì sǐ, rán hòu zài jiāng yú dǎng, jiāo xíng bù shěn wèn." wǔ zé tiān tīng le cǐ yán, zhī jiàn liú wěi zhī xiàn zài jīn diàn shàng, suí jí nù dào:" liú wěi zhī, guǎ rén dài rǔ bù báo, rǔ jì shòu guó hòu ēn, shí cháo tíng fèng lù, wèi hé móu nì yì fǎn, lí jiàn gōng tíng? rǔ jīn shàng yǒu hé shuō?"
武承嗣奏了这番言语,两边文武大臣,无不大惊失色,彼此心中骇异,也不知是谁有此议论,致为武承嗣妄奏。只见武后怒道:“此乃是寡人家事!前因太子昏弱,不胜大宝之任,因此朕临朝听政。是谁奸臣,妄议朝事,意在谋反,汝既闻风,未有不知此人之理,何故所奏不实,一味含糊?着即明白奏闻,以便按名拿办。”武承嗣道:“此人正是昭文馆学士刘伟之,并苏安恒、元行冲、恒彦范等人,每日在刘伟之家中私议。求陛下先将刘伟之赐死,然后再将余党,交刑部审问。”武则天听了此言,只见刘伟之现在金殿上,随即怒道:“刘伟之,寡人待汝不薄,汝既受国厚恩,食朝廷俸禄,为何谋逆议反,离间宫廷?汝今尚有何说?”
liú wěi zhī cǐ shí zì jué chī jīng bù xiǎo, gǎn zhe fǔ fú jīn jiē, xiàng shàng zòu dào:" cǐ nǎi wǔ chéng sì yǔ chén xié chóu, zào cǐ pàn nì zhī yán, wū huò shèng tīng, xiàn hài wēi chén. ruò wèi chén děng sī yì cháo shì, zì cóng tài zǐ shòu qū, biǎn zhì fáng zhōu, lǜ tǔ chén mín, wú bù wǎn xī. chén děng sī xīn jì niàn, jiǔ yù qǐ zòu bì xià, jiāng tài zǐ zhào huí, yǐ quán mǔ zǐ zhī qíng, yǐ wèi chén mín zhī wàng. qiě bì xià chūn qiū gāo dà, rì yōu wàn jǐ, gàn shí xiāo yī, jiāo láo bù dǎi. jiā yǒu lìng zǐ, lǐ hé lín cháo, guó yǒu míng jūn, zhèng yí shàn wèi, suí hòu yōu yóu gōng yuàn, yǐ lè yú nián, hán yí nòng sūn, tiān lún jiā huà. cǐ bù dú yǔ bì xià mǔ zǐ yǒu wàng, jí pǔ tiān shuài tǔ chén mín, yì mò bù yǒu yì. rú cǐ yī lái, nèi xiē jiān chén zéi zǐ, kuī tīng shén qì, rǎo luàn cháo gāng zhī xiǎo rén, zì rán bù shēng wàng xiǎng, bù huò jūn xīn. cǐ jiē chén děng cún zhì yú xīn, wèi gǎn míng yán zhī xiǎng. ruò shuō chén děng móu nì zào fǎn, shí wǔ chéng sì wū hài zhī yán, qiú bì xià míng jiàng yù zhǐ, wèn wǔ chéng sì yǒu hé shí jù!"
刘伟之此时自觉吃惊不小,赶着俯伏金阶,向上奏道:“此乃武承嗣与臣挟仇,造此叛逆之言,诬惑圣听,陷害微臣。若谓臣等私议朝事,自从太子受屈,贬至房州,率土臣民,无不惋惜。臣等私心冀念,久欲启奏陛下,将太子召回,以全母子之情,以慰臣民之望。且陛下春秋高大,日忧万几,旰食宵衣,焦劳不逮。家有令子,理合临朝,国有明君,正宜禅位,随后优游宫院,以乐余年,含饴弄孙,天伦佳话。此不独与陛下母子有望,即普天率土臣民,亦莫不有益。如此一来,那些奸臣贼子,窥听神器,扰乱朝纲之小人,自然不生妄想,不惑君心。此皆臣等存志于心,未敢明言之想。若说臣等谋逆造反,实武承嗣诬害之言,求陛下明降谕旨,问武承嗣有何实据!”
wǔ zé tiān tīng le cǐ yán, gé wài nù dào:" rǔ shuō tā nǎi wū zòu, jí yǐ rǔ zì jǐ suǒ zòu, yǐ zì mù wú jūn shàng! tài zǐ yuǎn zhé, nǎi shì bǐ hūn ruò bù míng zhī gù? wèi hé shuō lǜ tǔ chén mín, wú bù wǎn xī? cǐ fēi míng shuō guǎ rén bú shì, wèi zhòng yuàn hèn? gū jiā nián mài, qǐ bù zì zhī, yào rǔ dú zòu, què shì hé gù? yī rǔ suǒ yán, fāng kě yǒu yì, bù yī rǔ suǒ yán, biàn shì wú yì, zhè pàn nì qíng xíng, yǐ jiàn zhū yán biǎo, rǔ shàng yǒu hé shuō! zuǒ yòu, jiāng liú chuán zhī tuī chū wǔ mén zhǎn shǒu!" yī shēng chuán zhǐ, zǎo yǒu diàn qián shì wèi, fēng yōng shàng lái, jí biàn xiǎng dòng shǒu. zhī jiàn yuán xíng chōng sū ān héng zhè yī bān rén qí guì zài jiē xià zòu dào:" wǔ chéng sì zòu chén děng tóng móu, chén děng zhī yuān, wú xū biàn bái. dàn shì wǔ chéng sì bù néng xìn kǒu cí huáng, luàn huò jūn tīng! qiě qǐng bì xià, jiāng chén děng yá mén, gài xíng chá chāo, ruò yǒu shí jù, bù dú liú wěi zhī yī rén zhǎn shǒu, jí chén děng yì yuàn rèn zuì." wǔ zé tiān na kěn zhǔn zòu, hè dào:" rǔ děng shòu guó shēn sī, gān xīn wèi nì, zhèn jīn jiāng liú wěi zhī yī rén zhǎn shǒu, yǐ shì fǎ wài zhī rén cí, rǔ děng shàng gǎn dú zòu!"
武则天听了此言,格外怒道:“汝说他乃诬奏,即以汝自己所奏,已自目无君上!太子远谪,乃是彼昏弱不明之故?为何说率土臣民,无不惋惜?此非明说寡人不是,为众怨恨?孤家年迈,岂不自知,要汝读奏,却是何故?依汝所言,方可有益,不依汝所言,便是无益,这叛逆情形,已见诸言表,汝尚有何说!左右,将刘传之推出午门斩首!”一声传旨,早有殿前侍卫,蜂拥上来,即便想动手。只见元行冲、苏安恒这一班人齐跪在阶下奏道:“武承嗣奏臣等同谋,臣等之冤,无须辩白。但是武承嗣不能信口雌黄,乱惑君听!且请陛下,将臣等衙门,概行查抄,若有实据,不独刘伟之一人斩首,即臣等亦愿认罪。”武则天哪肯准奏,喝道:“汝等受国深思,甘心为逆,朕今将刘伟之一人斩首,已是法外之仁慈,汝等尚敢读奏!”
dí rén jié cǐ shí jiàn zhòng rén suǒ zòu bù zhǔn, xīn xià zhī shì wǔ zé tiān xīn huái ào huǐ, yù jiè cǐ chū nèi xiē mēn qì, dāng shí yě jiù shàng qián zòu dào:" liú wěi zhī wàng yì cháo zhèng, lǐ dāng zhǎn shǒu, dàn chén fǎng wèn cǐ shì, shí zài bù zhǐ cǐ shù rén, shàng yǒu wǔ sān sī wǔ chéng yè děng zhū rén zài nèi, bì xià yù zhǎn liú wěi zhī, xū jiāng èr wǔ chǔ zhǎn, fāng hé gōng lùn." wǔ zé tiān tīng le cǐ yán, máng shuō dào:" dí qīng jiā, bù kě hú luàn hài rén! sān sī chéng yè jiē shì zhèn de nèi zhí, qǐ yǒu móu fǎn zhī lǐ, mò fēi shì qīng jiā wū zòu me?" dí gōng dào:" tā liǎng rén hé cháng bù xiǎng móu fǎn? zì cóng tài zǐ yuǎn biǎn, tā biàn bǎi jì zǎn móu, féng yíng bì xià, sī xiǎng bì xià chuán wèi yú tā. jìn jiàn bì xià wèi zēng chuán zhǐ, tā biàn yuàn hèn zài xīn, yù xiǎng dài bīng rù gōng, yǐ shì jūn shàng, bù liào wèi liú wěi zhī děng rén wén zhī, jié lì jìn zhǐ, fāng miǎn cǐ huò. gù ěr wǔ sān sī děng rén, hèn tā qiè gǔ, yòu yīn tā zòu zhī shèng shàng, gù jīn rì xiān xíng wū zòu, yǐ bào sī chóu. ruò bù jiāng tā èr rén zhǎn shǒu, kǒng yù jī chéng dà biàn."
狄仁杰此时见众人所奏不准,心下知是武则天心怀懊悔,欲借此出那些闷气,当时也就上前奏道:“刘伟之妄议朝政,理当斩首,但臣访问此事,实在不止此数人,尚有武三思、武承业等诸人在内,陛下欲斩刘伟之,须将二武处斩,方合公论。”武则天听了此言,忙说道:“狄卿家,不可胡乱害人!三思承业皆是朕的内侄,岂有谋反之理,莫非是卿家诬奏么?”狄公道:“他两人何尝不想谋反?自从太子远贬,他便百计攒谋,逢迎陛下,思想陛下传位于他。近见陛下未曾传旨,他便怨恨在心,欲想带兵入宫,以弑君上,不料为刘伟之等人闻知,竭立禁止,方免此祸。故尔武三思等人,恨他切骨,又因他奏知圣上,故今日先行诬奏,以报私仇。若不将他二人斩首,恐欲激成大变。”
wǔ sān sī tīng le cǐ yán, xià dé pò bù fù tǐ, lián máng yǔ chéng yè zòu dào:" chén ér hé gǎn rú cǐ, shí shì dí rén jié yǒu xīn wū zòu, yòng zhè háo wú yǐng xiǎng zhī yán qī méng shèng shàng." dí gōng bù děng wǔ hòu yán yǔ, máng dào:" nǐ shuō wǒ háo wú yǐng xiǎng, liú wěi zhī yǐng xiǎng hé zài? bì xià shuō rǔ shì huáng shàng de nèi zhí, duàn bù zào fǎn, liú wěi zhī yě shì xiān huáng de lǎo chén, gè rén jiē zhōng xīn yì dǎn, gèng bù zhì zào fǎn le. yào zhǎn liú wěi zhī, lián wǔ shì xiōng dì yī tóng zhǎn shǒu, suí hòu lián lǎo chén yě xū zhǎn shǒu, fāng shǐ cháo tíng wú rén, jiān chén dāng dào. ruò kāi ēn bù zhǎn, xū yī gài shè miǎn, fāng dé gōng yǔn."
武三思听了此言,吓得魄不附体,连忙与承业奏道:“臣儿何敢如此,实是狄仁杰有心诬奏,用这毫无影响之言欺蒙圣上。”狄公不等武后言语,忙道:“你说我毫无影响,刘伟之影响何在?陛下说汝是皇上的内侄,断不造反,刘伟之也是先皇的老臣,各人皆忠心义胆,更不至造反了。要斩刘伟之,连武氏兄弟一同斩首,随后连老臣也须斩首,方使朝廷无人,奸臣当道。若开恩不斩,须一概赦免,方得公允。”
wǔ zé tiān jiàn dí gōng yī pài yán yǔ, míng shì tǎn hù liú wěi zhī, nǎi dào:" dí qīng jiā bù kě wū zòu, guǎ rén zì jǐ jiā de shì, yào tā yì lùn hé yú. fāng cái zài diàn qián suǒ zòu, yǐ shì mǎn kǒu pàn nì, rú cǐ jiān rén, bù lìng zhǎn shǒu, shàng yǒu hé dài?" dí gōng máng yòu zòu dào:" bì xià zhī yán, yě shī le yì zhǐ, tiān xià zhě, nǎi tiān xià zhī tiān xià, liú wěi zhī suǒ yán, zhèng shì wèi tiān xià zhī gōng lùn, qǐ dé wèi bì xià jiā shì de? ruò yīn cǐ zhǎn shā zhōng chén, kǒng bì xià shèng míng zhī jūn, fǎn méng yǐ bù měi zhī míng yǐ. tài zǐ yuǎn zhé fáng zhōu, qǐ bù yuǎn wàng cí gōng, sù yè sī niàn, ruò yīn wǔ chéng sì wū zòu, zhì jiāng dà chén lùn zhǎn, kǒng tiān xià zhī rén, bù shuō bì xià wèi jiān chén suǒ huò, fǎn shuō bì xià zhī bǎ chí cháo wèi, wú tuì ràng tài zǐ zhī xīn. jì miè mǔ zǐ zhī ēn, yòu shī jūn chén zhī yì, qiān qiū ér hòu. yǐ bì xià wèi hé rú rén? qǐ bù yīn xiǎo rén zhī yán, wù le zì jǐ de míng fēn, wù le guó jiā de dà shì? wǔ chéng sì suǒ zòu, shí yǒu xīn wū hài, qǐng bì xià lìng pài dà chén shěn míng cǐ shì, fāng kě shuǐ luò shí chū, wú dǎng wú piān. chén yīn guó jiā dà shì, mào sǐ zhí chén, qí bì xià míng jiàn!" zhè fān shuō de wǔ zé tiān wú yán kě duì, zhǐ de zhǔn zòu, jiāng liú wěi zhī děng rén jiāo xíng bù xùn wèn, rán hòu tuì cháo.
武则天见狄公一派言语,明是袒护刘伟之,乃道:“狄卿家不可诬奏,寡人自己家的事,要他议论何于。方才在殿前所奏,已是满口叛逆,如此奸人,不令斩首,尚有何待?”狄公忙又奏道:“陛下之言,也失了意旨,天下者,乃天下之天下,刘伟之所言,正是为天下之公论,岂得谓陛下家事的?若因此斩杀忠臣,恐陛下圣明之君,反蒙以不美之名矣。太子远谪房州,岂不远望慈宫,夙夜思念,若因武承嗣诬奏,致将大臣论斩,恐天下之人,不说陛下为奸臣所惑,反说陛下之把持朝位,无退让太子之心。既灭母子之恩,又失君臣之义,千秋而后。以陛下为何如人?岂不因小人之言,误了自己的名分,误了国家的大事?武承嗣所奏,实有心诬害,请陛下另派大臣审明此事,方可水落石出,无党无偏。臣因国家大事,冒死直陈,祈陛下明鉴!”这番说得武则天无言可对,只得准奏,将刘伟之等人交刑部讯问,然后退朝。
bù shuō nà wǔ sān sī hèn dí gōng zǔ náo qí shì, qiě shuō xíng bù shàng shū, zì cóng wǔ chéng sì kāi quē zhī hòu, wǔ hòu kǒng bié rén jiē rèn, bù néng yǎng tī ji yì, dāng jí chuán zhǐ mìng xǔ jìng zōng bǔ shòu. cǐ rén nǎi shì háng zhōu xīn chéng xiàn rén, gāo zōng zài shí, jǔ wèi zhù zuò láng zhī zhí, qí hòu yù fèi wáng huáng hòu, lì wǔ zé tiān wèi zhèng gōng, zhòng dà chén qí lì qiè jiàn, tā shuō:" tián shè wēng shèng shí hú mài, shàng yù gēng xīn fù. tiān zǐ fù yǒu sì hǎi, lì hòu fèi yī hòu, yǒu hé bù kě?" gāo zōng le tīng le cǐ yán, biàn jiāng wǔ zé tiān lì wèi huáng hòu. cóng cǐ wǔ hòu zhuān quán, shí fēn chǒng rèn, fán cháo tíng dà shì, jiē yǔ jìng zōng shāng yì. jìng zōng suì yíng hé yì zhǐ, píng rì yǔ wǔ zhāng èr dǎng, láng bèi wéi jiān, bù zhī hài le xǔ duō zhōng chén. cǐ shí wéi le xíng bù shàng shū, yě shì wǔ hòu mìng tā zhào yìng huái yì de yì sī. xiàn zài jiāng liú wěi zhī fā zài tā bù nèi, dāng shí huí yá, biàn jiāng wǔ chéng sì suǒ zòu yī gān rén, dài huí bù nèi, yī shí wèi gǎn shěn xùn. děng zhì wǎn jiān, sī fú chū le yá mén, lái zhì wǔ sān sī fǔ nèi, jiā rén chuán bǐng jìn qù, qǐng kè zài shū fáng xiāng huì. jìng zōng kāi yán wèn dào:" guì huáng qīn, jīn rì suǒ zòu, yǐ shì rú yuàn suǒ cháng. jiāng tā zhǎn shǒu, yòu wèi zhè lǎo dí wú gū qiān wū guì huáng qīn shēn shàng, zhì jiāng cǐ shì wǎn huí. dàn cǐ shì mìng xià guān chéng shěn, tè lái yǔ huáng qīn shāng yì, rú hé fāng lìng liú wěi zhī gòng rèn?"
不说那武三思恨狄公阻挠其事,且说刑部尚书,自从武承嗣开缺之后,武后恐别人接任,不能仰体己意,当即传旨命许敬宗补授。此人乃是杭州新城县人,高宗在时,举为著作郎之职,其后欲废王皇后,立武则天为正宫,众大臣齐力切谏,他说:“田舍翁胜十斛麦,尚欲更新妇。天子富有四海,立后废一后,有何不可?”高宗了听了此言,便将武则天立为皇后。从此武后专权,十分宠任,凡朝廷大事,皆与敬宗商议。敬宗遂迎合意旨,平日与武张二党,狼狈为奸,不知害了许多忠臣。此时为了刑部尚书,也是武后命他照应怀义的意思。现在将刘伟之发在他部内,当时回衙,便将武承嗣所奏一干人,带回部内,一时未敢审讯。等至晚间,私服出了衙门,来至武三思府内,家人传禀进去,顷刻在书房相会。敬宗开言问道:“贵皇亲,今日所奏,已是如愿所偿。将他斩首,又为这老狄无辜牵诬贵皇亲身上,致将此事挽回。但此事命下官承审,特来与皇亲商议,如何方令刘伟之供认?”
wǔ sān sī dào:" dà rén zài shàng, yǐ fēi yī rì, kě zhī cǐ shì bù pà qīn fàn jiǎo lài, wéi shì dí rén jié zǔ náo tài shèn. bì děi rú cǐ rú cǐ, bù yǔ tā zhī dào, rán hòu fāng de xíng shì." xǔ jìng zōng dào:" cǐ yán suī shì, dàn shèng shàng miàn qián, rú hé zé xíng?" wǔ sān sī dào:" shèng shàng cǐ shí yǐ shì mèn hèn fēi cháng! zǎo cháo zhī shì, zhèng shì shè dì zuó wǎn jìn gōng, shuō míng yuán gù. dà rén néng rú xià guān bàn fǎ, zhè shì biàn wú zǔ náo le." dāng shí yòu jiāng xuē áo cáo zhī shì, shuō le yī fān. xǔ jìng zōng zì shì dā yìng.
武三思道:“大人在上,已非一日,可知此事不怕钦犯狡赖,惟是狄仁杰阻挠太甚。必得如此如此,不与他知道,然后方得行事。”许敬宗道:“此言虽是,但圣上面前,如何则行?”武三思道:“圣上此时已是闷恨非常!早朝之事,正是舍弟昨晚进宫,说明缘故。大人能如下官办法,这事便无阻挠了。”当时又将薛敖曹之事,说了一番。许敬宗自是答应。
cì rì yī zǎo, jìng zōng yě bù shàng cháo, tiān míng biàn qí chuán shū chà, zài dà táng shěn àn. jiāng liú wěi zhī sū ān héng yī gān rén, fēn bié jiān shǒu, zì jǐ shēng le gōng zuò, xiān jiāng liú wěi zhī tí lái. wěi zhī jiàn shì jìng zōng, zhī dào zhè shì dìng yǒu kǔ chī, cǐ shí yǐ jiāng zì jǐ de xìng mìng zhì zhī dù wài, yīn shì huáng shàng de fǎ táng, bù néng bù guì. dāng shí jìng zōng zài shàng yán dào:" liú dà rén, nǐ yě shì xiān huáng de jiù chén, nǐ wǒ tóng shì yī jūn, tóng jū yī dì, jīn rì fēi xià guān zì kàng, gāo zuò fǎ táng, zhǐ yīn shèng shàng zhǐ yì, bù dé bù rú cǐ xíng shì. suǒ yǒu tóng móu zhī shì, qiě qǐng dà rén cóng shí gōng lái, miǎn de xià guān wéi nán, shāng le jiù rì zhī qíng."
次日一早,敬宗也不上朝,天明便齐传书差,在大堂审案。将刘伟之、苏安恒一干人,分别监守,自己升了公座,先将刘伟之提来。伟之见是敬宗,知道这事定有苦吃,此时已将自己的性命置之度外,因是皇上的法堂,不能不跪。当时敬宗在上言道:“刘大人,你也是先皇的旧臣,你我同事一君,同居一地,今日非下官自抗,高坐法堂,只因圣上旨意,不得不如此行事。所有同谋之事,且请大人从实供来,免得下官为难,伤了旧日之情。”
liú wěi zhī gāo shēng dá dào:" zài guān yán guān, zài cháo yán cháo, dà rén shì huáng shàng qīn chāi, shěn wèn cǐ shì, fǎ táng shàng miàn, lǐ yí xià guì. dàn shì mìng xià guān shí gōng, chú le yī piàn zhōng xīn, bǎo zhù táng huáng de tiān xià, yǐ wài méi yǒu bàn jù de kǒu gòng. nà zhǒng wū hài zhōng liáng, yī fù quán guì, jiāng yī tǒng jiāng shān, sòng yǔ luàn chén zéi zǐ, liú mǒu hèn bù dé jiāng tā suì shī wàn duàn, qǐ yǒu wù fǎn zhī lǐ? dà rén jì kàn jiù rì zhī qíng, dàn píng xīn gōng lùn biàn liǎo." xǔ jìng zōng xiào dào:" zhè shì nǎi shèng shàng fā lái, hé néng rú cǐ hán hu fù zòu? zuó rì zài cháo, shuō shèng shàng shāng le mǔ zǐ zhī qíng, tài zǐ shòu qū, bǎi xìng yuàn wàng, zhè míng shì nǐ xīn huái bù fèn, xiǎng dài bīng rù gōng, fèi jūn lì sì, bù biàn chū zhū jǐ kǒu, gù gōng páng rén cuò cí. kě zhī cǐ nǎi dà nì wú dào zhī shì, ruò bù shěn chū shí gōng, běn bù yě yǒu chǔ fēn, nà shí kě mò hèn xià guān yòng xíng le." zhè fān huà, shuō de liú wěi zhī dà mà bù zhǐ. bù zhī hòu shì rú hé, qiě kàn xià huí fēn jiě.
刘伟之高声答道:“在官言官,在朝言朝,大人是皇上钦差,审问此事,法堂上面,理宜下跪。但是命下官实供,除了一片忠心,保助唐皇的天下,以外没有半句的口供。那种诬害忠良,依附权贵,将一统江山,送与乱臣贼子,刘某恨不得将他碎尸万段,岂有误反之理?大人既看旧日之情,但平心公论便了。”许敬宗笑道:“这事乃圣上发来,何能如此含糊复奏?昨日在朝,说圣上伤了母子之情,太子受屈,百姓怨望,这明是你心怀不愤,想带兵入宫,废君立嗣,不便出诸己口,故供旁人措词。可知此乃大逆无道之事,若不审出实供,本部也有处分,那时可莫恨下官用刑了。”这番话,说得刘伟之大骂不止。不知后事如何,且看下回分解。