strong xuē áo cáo kū sù gōng tíng wǔ zé tiān nù zhào jiān dǎng strong
薛敖曹哭诉宫廷 武则天怒召奸党
què shuō jìn zú qǔ zhe jiān dāo duì dìng xuē áo cáo yáng jù gēn shàng yī dāo xià qù, hè sān tài shēn kǒng shāng le tā luǎn dàn, gǎn zhe shuō dào:" xiǎo xīn yì diǎn, mò sòng le tā de xìng mìng. nà fǎn bù hǎo." jìn zú dào:" nǐ huāng shén me, qián rì wǒ jiàn rén gē nà lǘ zǐ, biàn shì rú cǐ." shuō zhe yòu jiàn tā jiāng dāo zhí dìng, yóu shàng ér xià, sì wéi yī xuán, qǐng kè zhī jiān, zhī jiàn xuē áo cáo zài bǎn dèng shàng, bàn jié shēn zi, tiào shàng tiào xià, zhī shì tā téng tòng wàn fēn, liǎng yǎn bú zhù de liú lèi, zuǐ lǐ zhǐ shuō bu chū huà lái. hè sān tài yòu kǒng tā shēn zi féi dà, jiāng kuān dèng tiào fān guò lái, gǎn zhe shàng qián, jiāng tā nà zhù. yòu jiàn jìn zú jiāng zhōu wéi xuán kāi, wéi yǒu zhōng jiān nà gè nì guǎn wèi duàn, shàng guà zài shàng miàn, cǐ shí liǎng shǒu xuè liú bù zhǐ, jiāng yī bò ji de shí huī, quán xíng rǎn dé xiān hóng.
却说禁卒取着尖刀对定薛敖曹阳具根上一刀下去,贺三太深恐伤了他卵蛋,赶着说道:“小心一点,莫送了他的性命。那反不好。”禁卒道:“你慌什么,前日我见人割那驴子,便是如此。”说着又见他将刀执定,由上而下,四围一旋,顷刻之间,只见薛敖曹在板凳上,半截身子,跳上跳下,知是他疼痛万分,两眼不住的流泪,嘴里只说不出话来。贺三太又恐他身子肥大,将宽凳跳翻过来,赶着上前,将他纳住。又见禁卒将周围旋开,惟有中间那个溺管未断,尚挂在上面,此时两手血流不止,将一簸箕的石灰,全行染得鲜红。
hè sān tài suī shì hèn tā qián chóu, dào le cǐ shí, yě jué yǒu diǎn bù rěn, gǎn zhe xiàng jìn zú shuō dào:" nǐ yòng dāo jiān zi, jiāng tā nì guǎn gē duàn, cóng sù yòng mò yào, dài tā fū hǎo le. yáo xiǎng zhè sī, zuì yǐ shòu zú, ruò dān yán gōng fū, kǒng tā hūn sǐ guò qù, nà shí biàn fèi le dà shì." jìn zú guǒ rán yī tā suǒ yán, jiāng nì guǎn gē duàn, jiāng yáng jù shuāi zài dì shàng, rán hòu yòng hǎo yào zài sì xià fū mǎn, guǒ shén xiào fēi cháng, qǐng kè jiāng xuè zhǐ zhù. yòu zài hè sān tài yī jīn shàng miàn, sī xià yí kuài chóu zi, jiāng shāng hén zhā hǎo, shǐ xíng qǔ guò mù pén, dào le lěng shuǐ, jiāng shǒu shàng xuè jī xǐ qù.
贺三太虽是恨他前仇,到了此时,也觉有点不忍,赶着向禁卒说道:“你用刀尖子,将他溺管割断,从速用末药,代他敷好了。遥想这厮,罪已受足,若耽延工夫,恐他昏死过去,那时便费了大事。”禁卒果然依他所言,将溺管割断,将阳具摔在地上,然后用好药在四下敷满,果神效非常,顷刻将血止住。又在贺三太衣衿上面,撕下一块绸子,将伤痕扎好,始行取过木盆,倒了冷水,将手上血迹洗去。
hè sān tài fāng jiāng xuē áo cáo liǎn shàng cǎo zhǐ yī jiē, zhī jiàn tā yǐ bù néng yán yǔ, hè sān tài máng dào:" nǐ shǒu jiǎo tài màn, zhì jiāng tā mèn sǐ guò qù, zhǐ shì rú hé shì hǎo?" jìn zú dào:" nǐ mò yào huāng luàn, tā rú sǐ qù, wǒ lái cháng mìng." shuō zhe jiāng tā fú zuò qǐ lái, jìn zú chū qù, qǔ le yī zhī fǎn hún xiāng rán zhe, sòng zài tā bí kǒng qián, chōu le yī huì. méi yǒu dùn fàn gōng fū, dàn jiàn xuē áo cáo yǒu le jìn chū de shēng qì, yòu tíng le yī huì, hū rán jiāng liǎn yī kǔ, jiāng kǒu yī zhāng, dà jiào yī shēng:" téng shā wǒ yě!" jìn zú mà dào." nǐ zhè wū zhǒng zi, zǎo zhī yǒu cǐ téng tòng, wèi hé cóng qián fàn fǎ? shū fú dé hǎo, biàn jiào nǐ téng dé lì hài, yǐ hòu kàn nǐ hái néng fàng sì le!" shuō zhe zài dì xià, jiāng yáng jù shí qǐ, yòng shuǐ xǐ le jǐ cì, zhuā zài shǒu zhōng, xiàng xuē áo cáo dào:" yě bù zhī nǐ zhè gǒu tóu, rú hé shēng zhǎng de, nǐ zì jǐ kàn kàn, kě xiàng gè qiāo mén de chuí zi?" shuō zhe shuāi qǐ lái, biàn zài tā tóu shàng dǎ le yī xià.
贺三太方将薛敖曹脸上草纸一揭,只见他已不能言语,贺三太忙道:“你手脚太慢,致将他闷死过去,只是如何是好?”禁卒道:“你莫要慌乱,他如死去,我来偿命。”说着将他扶坐起来,禁卒出去,取了一支返魂香燃着,送在他鼻孔前,抽了一会。没有顿饭工夫,但见薛敖曹有了进出的生气,又停了一会,忽然将脸一苦,将口一张,大叫一声:“疼煞我也!”禁卒骂道。“你这乌种子,早知有此疼痛,为何从前犯法?舒服得好,便叫你疼得利害,以后看你还能放肆了!”说着在地下,将阳具拾起,用水洗了几次,抓在手中,向薛敖曹道:“也不知你这狗头,如何生长的,你自己看看,可像个敲门的槌子?”说着摔起来,便在他头上打了一下。
xuē áo cáo cǐ shí, fāng téng tòng shāo dìng, dī tóu xiàng xià shēn yī wàng, yí gè wēi wēi wǔ wǔ de zhàng fū, biàn zuò le kēng kēng āo āo de nǚ zǐ! zhè yī jí fēi tóng xiǎo kě, bǐ sòng tā de xìng mìng, gé wài shāng xīn, gāo shēng mà dào:" nǐ zhè liǎng gè shāng xīn de zá zhǒng, xià zhè dú shǒu, wǒ xìng xuē de, yǔ nǐ shì bù gān xiū! chú fēi jiāng wǒ zhì sǐ, bù rán jiào nǐ jiā pò rén wáng. nǐ bǎ zhè zhǎng jù qǔ qù, xiǎng bì shì sòng nǐ lǎo pó sòng nǐ mèi mei qù le!" jìn zú nǎ lǐ róng dé tā rǔ mà, tā mà yī jù, biàn jiāng nà jiàn guài wù, zài tā zuǐ shàng dǎ yī xià, yú shì nǐ mà wǒ dǎ, yù mà yù dǎ, liǎng rén nào zuò yī tuán. hè sān tài shí shì hǎo xiào, gǎn zhe xiàng jìn zú lán zhù dào:" nǐ wǒ yǐ bào le qián chóu, jì gē xià lái le, yě bù néng fù xíng hé shàng, mà zì rán yào mà. wǒ qiě wèn tā de yán yǔ, nǐ mò yào zài cǐ hú nào." jìn zú dào:" wǒ shí qì tā bù guò, nǐ yǒu hé huà wèn tā?"
薛敖曹此时,方疼痛稍定,低头向下身一望,一个威威武武的丈夫,变作了坑坑凹凹的女子!这一急非同小可,比送他的性命,格外伤心,高声骂道:“你这两个伤心的杂种,下这毒手,我姓薛的,与你誓不甘休!除非将我治死,不然叫你家破人亡。你把这长具取去,想必是送你老婆送你妹妹去了!”禁卒哪里容得他辱骂,他骂一句,便将那件怪物,在他嘴上打一下,于是你骂我打,愈骂愈打,两人闹作一团。贺三太实是好笑,赶着向禁卒拦住道:“你我已报了前仇,既割下来了,也不能复行合上,骂自然要骂。我且问他的言语,你莫要在此胡闹。”禁卒道:“我实气他不过,你有何话问他?”
hè sān tài xiàng xuē áo cáo dào:" wǒ liǎng rén, suī rán bào zì jǐ qián chóu, kě zhī wèi guó jiā chú le dà huàn, yě miǎn de rì hòu lòu chū pò zhàn, yǒu nà shā shēn zhī huò. kě zhī nǐ cǐ shí hèn mà, méi yǒu yì chu, wǒ liǎng rén jì bǎi bù nǐ dào cǐ, hái pà nǐ zěn me? nǐ yǐ zhàng bù guò nà gè xīng lóng ān de ní gū, shòu nǐ zhè guài wù, fēng nǐ wèi rú yì jūn, cǐ shí jì yǐ gē qù, chéng le fèi wù, hái néng rú cóng qián dé chǒng me? jí shǐ nǐ jìn gōng kū sù, jiāng wǒ liǎng zhì zuì, wǒ men yě bú shì sǐ de, nán dào bú huì táo zǒu? gào sù nǐ jù shí huà, qǐng kè yǔ tā táo zǒu tā fāng, kàn nǐ yǒu hé běn lǐng hài de wǒ liǎng jiā? mò shuō nǐ jiè le tài jiàn, shuō bu chū, shòu wǒ liǎng rén è kǔ, biàn nà gè ní gū, yě shì bù néng zhāng míng jiào zhù de, nài hé wǒ liǎng rén? nǐ yào mà biàn mà, wǒ men shì chū qù le." shuō zhe tuō le jìn zú, fēi bēn chū yù. xuē áo cáo yào xiǎng qù zhuī, tā wú nài liǎng jiǎo suǒ le tiě liào, bù dé dòng tan, xīn xià yuè xiǎng yuè qì, kàn kàn xià miàn, gé wài shāng xīn, xiǎng hè sān tài suǒ shuō de yán yǔ, yě shì bù cuò. zhǐ hèn zì jǐ bù yīng chū gōng lái kàn huái yì, fǎn sòng le zì jǐ de xìng mìng, yī rén zhǐ shì zài jiān zhōng tí kū.
贺三太向薛敖曹道:“我两人,虽然报自己前仇,可知为国家除了大患,也免得日后露出破绽,有那杀身之祸。可知你此时恨骂,没有益处,我两人既摆布你到此,还怕你怎么?你倚仗不过那个兴隆庵的尼姑,受你这怪物,封你为如意君,此时既已割去,成了废物,还能如从前得宠么?即使你进宫哭诉,将我两治罪,我们也不是死的,难道不会逃走?告诉你句实话,顷刻与他逃走他方,看你有何本领害得我两家?莫说你借了太监,说不出,受我两人恶苦,便那个尼姑,也是不能彰明较著的,奈何我两人?你要骂便骂,我们是出去了。”说着拖了禁卒,飞奔出狱。薛敖曹要想去追,他无奈两脚锁了铁镣,不得动弹,心下越想越气,看看下面,格外伤心,想贺三太所说的言语,也是不错。只恨自己不应出宫来看怀义,反送了自己的性命,一人只是在监中啼哭。
qiě shuō wǔ sān sī dào gōng zhōng, shuō míng cǐ shì, wǔ zé tiān mìng rén dào yuán mén qù yào xuē áo cáo, fǎn wèi xún bǔ huí shuō dí dà rén shàng wèi huí jiā, bù gǎn xìn yǐ wéi shí, jiāng rén jiāo chū. wǔ zé tiān jiē zhe cǐ xìn, zì jǐ yě huǐ hèn bù yǐ, xīn xià xiǎng dào:" xuē áo cáo wèi dí rén jié zhuō qù, shàng shì xiǎo shì, tā liǎng rén wéi tā qín qù, shè huò lòu chū pò zhàn, chè dǐ gēn jiū, qǐ bù lìng rén kuì sǐ!" yī rén zài gōng zhōng fān lái fù qù, zhǐ shì xiǎng bù chū zhǔ yi, dào le sì gǔ zhī shí, zhǐ de shàng cháo lǐ shì. zhòng rén qí zài diàn shǒu, zhī jiàn dí rén jié chū bān zòu dào:" chén fèng zhǐ chāi huǐ bái mǎ sì dì jiào, zuó rì yǐ jīng wán bì, tè lái fù mìng. bìng zòu míng shèng shàng, zài bàn tú xún huò le liǎng míng chuān gōng tài jiàn, yǔ nà wú lài xiǎo xuē zài wài hú xíng, chén yǐ dài huí yuán mén. chá chū xiǎo xuē de àn jiàn, quán shì bù fǎ zhī shì, lǐ hé yī lì chǔ zhì. shì yīn huí yuán zhī hòu, yòu wén chuán zhǐ yào cǐ sān rén, bù zhī zhēn wěi, tè lái qǐ zòu bì xià. nèi shì yān huàn, hé néng yǔ wú lài wéi wǔ, zài wài hú xíng, cǐ zhōng guān xì shén dà, qiú bì xià nǐ dìng zuì míng, rú hé jiū bàn, chén hǎo zūn zhǐ shī xíng."
且说武三思到宫中,说明此事,武则天命人到辕门去要薛敖曹,反为巡捕回说狄大人尚未回家,不敢信以为实,将人交出。武则天接着此信,自己也悔恨不已,心下想道:“薛敖曹为狄仁杰捉去,尚是小事,他两人为他擒去,设或露出破绽,彻底根究,岂不令人愧死!”一人在宫中翻来覆去,只是想不出主意,到了四鼓之时,只得上朝理事。众人齐在殿首,只见狄仁杰出班奏道:“臣奉旨拆毁白马寺地窖,昨日已经完毕,特来复命。并奏明圣上,在半途寻获了两名穿宫太监,与那无赖小薛在外胡行,臣已带回辕门。查出小薛的案件,全是不法之事,理合依例处治。适因回辕之后,又闻传旨要此三人,不知真伪,特来启奏陛下。内侍阉宦,何能与无赖为伍,在外胡行,此中关系甚大,求陛下拟定罪名,如何究办,臣好遵旨施行。”
wǔ zé tiān tīng le cǐ yán, xīn zhōng bù jīn dǎn hán: cǐ rén shí shì tiě miàn bīng xīn! guǎ rén zhī shì, jìng gǎn rú cǐ qǐ zòu, wú nài nǐ tài rèn zhēn le. ruò zài wèi nǐ shuō chū shí qíng, gū jiā yán miàn hé zài? nǎi dào:" qīng jiā suǒ zòu, guǎ rén yǐ zǎo jǐn zhī. dàn cǐ sān rén, shì gū jiā gōng zhōng nèi jiān, sī táo chū wài, gù zuì bù róng kuān, yě bù néng lìng wài guān shěn wèn. qīng jiā kǒu xíng, lì kè yā zhuǎn gōng zhōng, guǎ rén qīn zì fā luò." dí gōng dāng shí zhǐ de zūn zhǐ, xīn xià àn dào:" wǒ zuó rì ruò fēi gǎn xiān shěn wèn yī táng, dǎ le yī bǎi zhòng bǎn, qǐ bù wéi tā táo guò!" shuō bà zhòng rén sàn cháo.
武则天听了此言,心中不禁胆寒:此人实是铁面冰心!寡人之事,竟敢如此启奏,无奈你太认真了。若再为你说出实情,孤家颜面何在?乃道:“卿家所奏,寡人已早尽知。但此三人,是孤家宫中内监,私逃出外,固罪不容宽,也不能令外官审问。卿家口行,立刻押转宫中,寡人亲自发落。”狄公当时只得遵旨,心下暗道:“我昨日若非赶先审问一堂,打了一百重板,岂不为他逃过!”说罢众人散朝。
dí gōng huí zhuǎn háng zhōng, zhǐ de jiāng jiān zhōng xuē áo cáo tí chū, yě bù zài shěn, mìng xún bǔ tóng zhe nà gè xiǎo tài jiàn, yī qí yā sòng gōng zhōng ér qù. cǐ shí wǔ zé tiān tuì cháo rù gōng, zhèng sī niàn xuē áo cáo, bù zhī cǐ shí fāng kě huí lái, nǐ mìng rén qián qù cuī cù, hū jiàn hòu gōng tài jiàn, yǐn zháo xuē áo cáo jìn lái. dēng shí fàng shēng dà kū, xiàng zhe wǔ zé tiān zòu dào:" zì mù zhòng ēn, qíng shēn sì hǎi, cóng cǐ wàn bù néng rú qián le!" wǔ zé tiān jiàn tā rú cǐ qī cǎn, máng jīng dào:" guǎ rén yǐ jiāng nǐ sān rén yào huí gōng lái, hái yǒu hé shì hài pà?" xuē áo cáo dào:" cǐ fēi shuō huà zhī dì, qiě qǐng shèng shàng rù nèi."
狄公回转行中,只得将监中薛敖曹提出,也不再审,命巡捕同着那个小太监,一齐押送宫中而去。此时武则天退朝入宫,正思念薛敖曹,不知此时方可回来,拟命人前去催促,忽见后宫太监,引着薛敖曹进来。登时放声大哭,向着武则天奏道:“自沐重恩,情深似海,从此万不能如前了!”武则天见他如此凄惨,忙惊道:“寡人已将你三人要回宫来,还有何事害怕?”薛敖曹道:“此非说话之地,且请圣上入内。”
wǔ zé tiān yě bù zhī hé shì, zhǐ de jìn rù qǐn gōng, xuē áo cáo biàn jiāng hè sān tài yǔ jìn zú rú hé huái hèn qián chóu, jiāng zì jǐ yān gē de huà, shuō le yī biàn. wǔ zé tiān běn yǐ cǐ wéi mìng, zhè yī tīng, zhēn shì yòu xiū yòu nǎo, hèn bù dé jiāng hè sān tài děng rén, qǐng kè suì shī wàn duàn. dāng shí shuō dào:" zhè yě shì guǎ jiā wù nǐ, bú shì mìng nǐ qù kàn huái yì, hé zhì yǒu rú cǐ zhī shì yě shì qíng fèn yuán mǎn le. rǔ qiě zhù zài hòu gōng, péi bàn guǎ rén, yǐ biàn tiáo yǎng. dàn shì zhè hè xìng de tóng nà gè jìn zú, fēi jiāng tā chǔ sǐ, bù xiè xīn zhōng zhī hèn!"
武则天也不知何事,只得进入寝宫,薛敖曹便将贺三太与禁卒如何怀恨前仇,将自己阉割的话,说了一遍。武则天本以此为命,这一听,真是又羞又恼,恨不得将贺三太等人,顷刻碎尸万段。当时说道:“这也是寡家误你,不是命你去看怀义,何至有如此之事;也是情分圆满了。汝且住在后宫,陪伴寡人,以便调养。但是这贺姓的同那个禁卒,非将他处死,不泄心中之恨!”
dāng shí nǎo hèn bù yǐ, zhǐ de jiāng zhāng chāng zōng zhào lái. xuē áo cáo shì tòng kū bù yǐ, zhāng chāng zōng wén zhī yě shì hài yì zhī shì, xiàng zhe wǔ zé tiān shuō dào:" zhè shì zǒng shì dí rén jié wèi huò! ruò fēi tā yǔ bì xià zuò duì, jiāng xuē áo cáo dài jìn yá mén, zhuī jiū qián àn, hé zhì rú cǐ? zhào cǐ kàn lái, wǒ děng jìng bù néng ān chǔ le. wǒ kàn dí rén jié yī rén, yě wèi bì rú cǐ qīng chǔ, wéi kǒng tā shǒu xià lìng yǒu mì dǎng, fǎng míng gōng zhōng zhī shì, xiǎng le zuì dú de zhǔ yì, mìng tā chū tóu bàn shì. xiàn zài bì xià sān rén, yǐ qù qí liǎng, zhǐ yǒu wǒ yī rén zài cǐ, bì xià ruò fēi fǎng ná nà bān jiān zéi, jiāng tā dǎng lèi jiǎn jǐn, suí hòu rì jiàn xiào yóu, zài jiāng wǒ děng bī chū gōng zhōng. wǒ děng sòng le xìng mìng, shàng shì xiǎo shì, nà shí bì xià yī rén zài gōng nèi, qǐ bù lěng qīng!" shuō zhe liǎng yǎn liú xià lèi lái. wǔ zé tiān jiàn xuē áo cáo chéng le fèi wù, yǐ shì nǎo mèn bù kān, cǐ shí jiàn zhāng chāng zōng shuō le zhè fān, gèng shì nán rěn, bù jīn nù dào:" gū jiā yīn jìng chù shēn gōng, wéi kǒng zhì zī wù yì, yīn cǐ jiā sī, fán shì lǎo chén gài xíng zhòng yòng. bù liào tā rú cǐ hěn dú, jìng yǔ guǎ rén àn zhōng zuò duì! bù jiāng zhè bān jiān rén chǔ zhì, zhè dà bǎo hái yào wèi tā men duó qù!" dāng shí dà fā léi tíng, mìng tài jiàn gǎn zhe zhào wǔ chéng sì dào qián, mìng bǐ shuō chū zhè bān jiān rén, yǐ biàn àn míng ná wèn.
当时恼恨不已,只得将张昌宗召来。薛敖曹是痛哭不已,张昌宗闻知也是骇异之事,向着武则天说道:“这事总是狄仁杰为祸!若非他与陛下作对,将薛敖曹带进衙门,追究前案,何至如此?照此看来,我等竟不能安处了。我看狄仁杰一人,也未必如此清楚,惟恐他手下另有秘党,访明宫中之事,想了最毒的主意,命他出头办事。现在陛下三人,已去其两,只有我一人在此,陛下若非访拿那班奸贼,将他党类减尽,随后日渐效尤,再将我等逼出宫中。我等送了性命,尚是小事,那时陛下一人在宫内,岂不冷清!”说着两眼流下泪来。武则天见薛敖曹成了废物,已是恼闷不堪,此时见张昌宗说了这番,更是难忍,不禁怒道:“孤家因静处深宫,唯恐致滋物议,因此加思,凡是老臣概行重用。不料他如此狠毒,竟与寡人暗中作对!不将这班奸人处治,这大宝还要为他们夺去!”当时大发雷霆,命太监赶着召武承嗣到前,命彼说出这班奸人,以便按名拿问。
wǔ chéng sì zài jiā, zhèng yǔ wǔ sān sī tán xuē áo cáo, shuō lǎo dí suī shì xīn là, zhǐ de hài tā yī bǎi dà bǎn, xiàn wèi wǔ hòu zài jīn diàn shàng, rèn wéi tài jiàn, mìng tā sòng rù gōng zhōng, tā yě bié wú xiǎng. dàn shì huái yì cháng zài xíng bù, kǒng wǔ hòu xīn zhōng bù yuè, bì děi méi fǎ jiāng tā fàng chū, sòng rù gōng zhōng, cǐ shì fāng miào. zhèng zài tán lùn, hū jiàn yǒu gè nèi jiān, cōng cōng jìn lái shuō dào: èr wèi yé, jiù cǐ jìn gōng! bì xià cǐ shí nǎo hèn fēi cháng, xuē áo cáo rú cǐ zhè bān, shòu le zhòng kǔ. shèng shàng yīn cǐ dà nù, mìng nǐ jìn qù, fǎng mìng zhè bān jiān rén, hǎo àn míng zhì zuì ne." wǔ chéng sì tīng le cǐ yán, xīn xià dà xǐ, xiàng zhe wǔ sān sī dào:" wǒ děng kě yú cǐ shí bào fù zhè gǒu tóu le! wéi hèn dí rén jié yuán xíng chōng děng rén, píng rì quán qiáo bù qǐ wǒ, jīn rì jìn gōng, rú cǐ rú cǐ, qǐ zòu yī fān, xiān jiào jǐ gè gǒu tóu bàn qù, suí hòu lǎo dí yī rén zài jīng, biàn shì yí gè dú mù nán zhī, wú néng wéi lì."
武承嗣在家,正与武三思谈薛敖曹,说老狄虽是心辣,只得害他一百大板,现为武后在金殿上,认为太监,命他送入宫中,他也别无想。但是怀义常在刑部,恐武后心中不悦,必得没法将他放出,送入宫中,此事方妙。正在谈论,忽见有个内监,匆匆进来说道:二位爷,就此进宫!陛下此时恼恨非常,薛敖曹如此这般,受了重苦。圣上因此大怒,命你进去,访命这班奸人,好按名治罪呢。”武承嗣听了此言,心下大喜,向着武三思道:“我等可于此时报复这狗头了!惟恨狄仁杰、元行冲等人,平日全瞧不起我,今日进宫,如此如此,启奏一番,先叫几个狗头办去,随后老狄一人在京,便是一个独木难支,无能为力。”
sān sī yì yǐ wéi rán, suí jí mìng tā tóng tài jiàn, yī qí tóng dào le gōng zhōng. wǔ zé tiān jiàn tā qián lái, bù jīn nù dào:" gū jiā yīn rǔ děng shì wǒ niáng jiā zhī rén, yīn cǐ zhòng yòng. yuán xiǎng gè shì xié xīn bàn lǐ, fán wài miàn suǒ yǒu shì jiàn, yǐ jí jiān rén wéi hài, zǎo zòu zhèn zhī, xiàn zài xuē áo cáo huái yì děng rén, lián lián zāo le cǐ shì, zhì zhèn yán miàn yú hé dì? xiǎn yǒu jiān rén yǔ dí rén jié láng bèi wéi jiān. ruò bù jiāng zhè bān rén chú jǐn, cháo tíng hé néng ān chǔ! zhào rǔ qián lái, kě gǎn sù àn fǎng, jiāng jiān rén míng xìng kāi dān chéng yuè, hǎo àn cì yán bàn."
三思亦以为然,随即命他同太监,一齐同到了宫中。武则天见他前来,不禁怒道:“孤家因汝等是我娘家之人,因此重用。原想各事协心办理,凡外面所有事件,以及奸人为害,早奏朕知,现在薛敖曹、怀义等人,连连遭了此事,置朕颜面于何地?显有奸人与狄仁杰狼狈为奸。若不将这班人除尽,朝廷何能安处!召汝前来,可赶速暗访,将奸人名姓开单呈阅,好按次严办。”
wǔ chéng sì jiàn wǔ zé tiān dòng nù, suí jí guì xià zòu dào:" chén ér zǎo zhī yǒu cǐ huò shì, cóng qián lǚ cì zòu míng. zì cóng lú líng wáng yuǎn biǎn fáng zhōu, xǔ duō dà chén xīn xià bù yuè, yì zài móu fǎn, fèi chū shèng shàng, zǒng yīn wèi dé qí biàn. xiàn zài zhè jǐ jiàn è shì, jiē zhǐ shì jiān rén suō chū lǎo dí xiān chú le bì xià de jìn chǒng zuǒ yòu, rán hòu zài jiāng wǒ děng chú jǐn, nà shí biàn dài bīng rù jìn, lì yōng lú líng wáng. chén ér suī yǒu suǒ wén, yù zòu míng shèng shàng, wú nài shèng shàng yǐ dí rén jié wèi dà chén, bù kěn shēn xìn, gù bù gǎn qǐ zòu. bì xià zài bù yán bàn, zhè tiān xià kǒng fēi bì xià suǒ yǒu le!" shuō bà tòng kū bù zhǐ.
武承嗣见武则天动怒,随即跪下奏道:“臣儿早知有此祸事,从前屡次奏明。自从庐陵王远贬房州,许多大臣心下不悦,意在谋反,废出圣上,总因未得其便。现在这几件恶事,皆只是奸人唆出老狄先除了陛下的近宠左右,然后再将我等除尽,那时便带兵入禁,立拥庐陵王。臣儿虽有所闻,欲奏明圣上,无奈圣上以狄仁杰为大臣,不肯深信,故不敢启奏。陛下再不严办,这天下恐非陛下所有了!”说罢痛哭不止。
zhè fān huà jiāng wǔ zé tiān tīng dé shēn xìn bù yí, bù zhī hòu shì rú hé, qiě kàn xià huí fēn jiě.
这番话将武则天听得深信不疑,不知后事如何,且看下回分解。