lǐ hóng, zì zhòng yuán, shǔ rén yě. jū chéng dū lǐ zhōng, huà zhī, bān bái bù fù dān, nán nǚ bù cuò xíng. hóng cháng bèi zhào wèi xiàn lìng, xiāng rén gòng sòng zhī, yuán wú xīn jiù xíng, yīn gòng hān yǐn, yuè yú bù qù. cì shǐ shǐ rén yù zhī, zhòng yuán suì yóu bēn, bù zhī guān. wéi yáng xióng zhòng zhī, yuē:" bù yí bù huì, jū yú kě fǒu zhī jiān."
李弘,字仲元,蜀人也。居成都里中,化之,班白不负担,男女不错行。弘尝被召为县令,乡人共送之,元无心就行,因共酣饮,月余不去。刺史使人喻之,仲元遂游奔,不之官。惟杨雄重之,曰:“不夷不惠,居于可否之间。”