xú zhì zì rú zǐ, yù zhāng nán chāng rén yě. shǎo yǐ jīng xíng, gāo yú nán zhōu. huán dì shí, rǔ nán chén fān wèi yù zhāng tài shǒu, yīn tuī jiàn zhì yú cháo tíng. yóu shì wǔ jǔ xiào lián xián liáng, jiē bù jiù. lián pì gōng fǔ, bù yì, wèi cháng dá mìng. gōng hōng, zhé shēn zì fù diào. tài shǒu huáng qióng yì cháng pì zhì, zhì, qióng hōng, guī zàng jiāng xià. zhì jì wén, jí fù jí tú bù, yù zhāng sān qiān yú lǐ zhì jiāng xià qióng mù qián, zhì lèi ér kū zhī. hòu gōng chē sān zhēng, bù jiù, yǐ shòu zhōng.
徐稚字孺子,豫章南昌人也。少以经行,高於南州。桓帝时,汝南陈蕃为豫章太守,因推荐稚於朝廷。由是五举孝廉、贤良,皆不就。连辟公府,不诣,未尝答命。公薨,辄身自赴吊。太守黄琼亦尝辟稚,至,琼薨,归葬江夏。稚既闻,即负笈徒步,豫章三千馀里至江夏琼墓前,致酹而哭之。后公车三徵,不就,以寿终。