yáo tán dù. huà yǒu yì fāng, qiǎo biàn fēng chū, guǐ yīn kuí shén guǐ, jiē néng jué miào. qí zhèng xián yí, yǎ zhèng jiān shàn, mò bù jùn bá chū rén yì biǎo, tiān tǐng shēng zhī fēi xué suǒ jí. suī xiān wēi cháng duǎn, wǎng wǎng shī zhī. ér yú zào zhī zhōng, mò yǔ wèi pǐ. qǐ zhí dòng liáng xiāo ài kě táng tū wáng yǔ wáng fān zhě zāi!
姚昙度。画有逸方,巧变锋出,((鬼音))魁神鬼,皆能绝妙。奇正咸宜,雅郑兼善,莫不俊拔出人意表,天挺生知非学所及。虽纤微长短,往往失之。而舆皂之中,莫与为匹。岂直栋梁萧艾可搪突((王与))((王番))者哉!
gù kǎi zhī. wǔ dài jìn shí jìn líng wú xī rén. zì cháng kāng, xiǎo zì hǔ tóu. chú tǐ jīng wēi, bǐ wú wàng xià. dàn jī bù dǎi yì, shēng guò qí shí.
顾恺之。五代晋时晋陵无锡人。字长康,小字虎头。除体精微,笔无妄下。但迹不逮意,声过其实。
máo huì yuǎn. huà tǐ zhōu shàn, wú shì fú gāi, chū rù qióng qí, zòng huáng yì bǐ, lì qiú yùn yǎ, chāo mài jué lún. qí huī huò bì yě jí miào, zhì yú dìng zhì, kuài rán wèi jǐn. qí shàn shén guǐ jí mǎ, ní zhì yú tǐ, pō yǒu zhuō yě.
毛惠远。画体周赡,无适弗该,出入穷奇,纵黄逸笔,力遒韵雅,超迈绝伦。其挥霍必也极妙,至于定质,块然未尽。其善神鬼及马,泥滞于体,颇有拙也。
xià zhān. suī qì lì bù zú, ér jīng cǎi yǒu yú. shàn míng yuǎn dài, shì fēi xū měi.
夏瞻。虽气力不足,而精彩有余。擅名远代,事非虚美。
dài kuí. qíng yùn lián mián, fēng qù qiǎo bá. shàn tú xián shèng, bǎi gōng suǒ fàn. xún wèi yǐ hòu, shí wèi lǐng xiù. jí hū zi yú yè néng jì qí měi.
戴逵。情韵连绵,风趣巧拔。善图贤圣,百工所范。荀、卫以后,实为领袖。及乎子((禺页))能继其美。
jiāng sēng bǎo. zhēn zhuó yuán lù, qīn jiàn zhū lán. yòng bǐ gǔ gěng, shén yǒu shī fǎ. xiàng rén zhī wài, fēi qí suǒ zhǎng yě.
江僧宝。斟酌袁陆,亲渐朱蓝。用笔骨梗,甚有师法。像人之外,非其所长也。
wú rì dōng. tǐ fǎ yǎ mèi, zhì zhì cái qiǎo. shàn měi dāng nián, yǒu shēng jīng luò.
吴((日东))。体法雅媚,制置才巧。擅美当年,有声京洛。
zhāng zé. yì sī héng yì, dòng bǐ xīn qí. shī xīn dú jiàn, bǐ yú zōng cǎi. biàn qiǎo bù jié, ruò huán zhī wú duān, jǐng duō chù mù, xiè tí xú luò yún cǐ èr rén hòu bù dé yù yān.
张则。意思横逸,动笔新奇。师心独见,鄙于综采。变巧不竭,若环之无端,景多触目,谢题徐落云此二人后不得预焉。
lù gǎo. tǐ zhì bù fán, kuà mài liú yù. shí yǒu hé zuò, wǎng wǎng chū rén diǎn huà zhī jiān. dòng liú huī fú, chuán yú hòu zhě, dài bù yíng wò. guì zhī yī fāng, zú zhēng běn xìng. liú yè zhī sù, nán xiào qí gōng.
陆杲。体制不凡,跨迈流欲。时有合作,往往出人点画之间。动流恢服,传于后者,殆不盈握。桂枝一芳,足征本性。流液之素,难效其功。