jìn yáng shé xī pìn yú zhōu, fā bì yú dài fū jí dān jìng gōng. jìng gōng xiǎng zhī, jiǎn ér jìng bīn lǐ zèng jiàn, shì qí shàng ér cóng zhī yàn wú sī, sòng bù guò jiāo yǔ shuō hào tiān yǒu chéng mìng.
晉羊舌肸聘於周,發幣於大夫及單靖公。靖公享之,儉而敬;賓禮贈餞,視其上而從之;燕無私,送不過郊;語說《昊天有成命》。
dān zhī lǎo sòng shū xiàng, shū xiàng gào zhī yuē: yì zāi! wú wén zhī yuē: yī xìng bù zài xìng. jīn zhōu qí xìng hū! qí yǒu dān zi yě. xī shǐ yì yǒu yán yuē: dòng mò ruò jìng, jū mò ruò jiǎn, dé mò ruò ràng, shì mò ruò zī. dān zi zhī kuàng wǒ, lǐ yě, jiē yǒu yān. fū gōng shì bù chóng, qì wú tóng lòu, jiǎn yě shēn sǒng chú jié, wài nèi qí gěi, jìng yě yàn hǎo xiǎng cì, bù yú qí shàng, ràng yě bīn zhī lǐ shì, fàng shàng ér dòng, zī yě. rú shì ér jiā zhī yǐ wú sī, zhòng zhī yǐ bù xiáo, néng bì yuàn yǐ. jū jiǎn dòng jìng, dé ràng shì zī, ér néng bì yuàn, yǐ wèi qīng zuǒ, qí yǒu bù xìng hū!
單之老送叔向,叔向告之曰:「異哉!吾聞之曰:『一姓不再興。』今周其興乎!其有單子也。昔史佚有言曰:『動莫若敬,居莫若儉,德莫若讓,事莫若咨。』單子之貺我,禮也,皆有焉。夫宮室不崇,器無彤鏤,儉也;身聳除潔,外內齊給,敬也;宴好享賜,不逾其上,讓也;賓之禮事,放上而動,咨也。如是而加之以無私,重之以不淆,能避怨矣。居儉動敬,德讓事咨,而能避怨,以為卿佐,其有不興乎!
qiě qí yǔ shuō hào tiān yǒu chéng mìng, sòng zhī shèng dé yě. qí shī yuē: hào tiān yǒu chéng mìng, èr hòu shòu zhī, chéng wáng bù gǎn kāng. sù yè jī mìng yòu mì, yú, jī xī! dǎn jué xīn sì qí jìng zhī. shì dào chéng wáng zhī dé yě. chéng wáng néng míng wén zhāo, néng dìng wǔ liè zhě yě. fū dào chéng mìng zhě ér chēng hào tiān, yì qí shàng yě. èr hòu shòu zhī, ràng yú dé yě. chéng wáng bù gǎn kāng, jìng bǎi xìng yě. sù yè, gōng yě. jī, shǐ yě. mìng, xìn yě. yòu, kuān yě. mì, níng yě. jī, míng yě. xī, guǎng yě. dǎn, hòu yě. sì, gù yě. jìng, hé yě. qí shǐ yě, yì shàng dé ràng, ér jìng bǎi xìng qí zhōng yě, gōng jiǎn xìn kuān. shuài guī yú níng qí zhōng yě, guǎng hòu qí xīn, yǐ gù hé zhī. shǐ yú dé ràng, zhōng yú xìn kuān, zhōng yú gù hé, gù yuē chéng. dān zi jiǎn jìng ràng zī, yǐ yīng chéng dé. dān ruò bù xìng, zi sūn bì fān, hòu shì bù wàng.
「且其語說《昊天有成命》,《頌》之盛德也。其詩曰:『昊天有成命,二後受之,成王不敢康。夙夜基命宥密,於,緝熙!亶厥心肆其靖之。』是道成王之德也。成王能明文昭,能定武烈者也。夫道成命者而稱昊天,翼其上也。二後受之,讓於德也。成王不敢康,敬百姓也。夙夜,恭也。基,始也。命,信也。宥,寬也。密,寧也。緝,明也。熙,廣也。亶,厚也。肆,固也。靖,和也。其始也,翼上德讓,而敬百姓;其中也,恭儉信寬。帥歸於寧;其終也,廣厚其心,以固和之。始於德讓,中於信寬,終於固和,故曰成。單子儉敬讓咨,以應成德。單若不興,子孫必蕃,後世不忘。
shī yuē: qí lèi wéi hé? shì jiā zhī hú. jūn zǐ wàn nián, yǒng xī zuò yìn. lèi yě zhě, bù tiǎn qián zhé zhī wèi yě. hú yě zhě, guǎng yù mín rén zhī wèi yě. wàn nián yě zhě, lìng wén bù wàng zhī wèi yě. yìn yě zhě, zi sūn fān yù zhī wèi yě. dān zi zhāo xī bù wàng chéng wáng zhī dé, kě wèi bù tiǎn qián zhé yǐ. yīng bǎo míng dé, yǐ zuǒ wáng shì, kě wèi guǎng yù mín rén yǐ. ruò néng lèi shàn wù, yǐ hùn hòu mín rén zhě, bì yǒu zhāng yù fān yù zhī zuò, zé dān zi bì dāng zhī yǐ, dān ruò yǒu què, bì zī jūn zhī zǐ sūn shí xù zhī, bù chū yú tā yǐ.
「《詩》曰:『其類維何?室家之壺。君子萬年,永錫祚胤。』類也者,不忝前哲之謂也。壺也者,廣裕民人之謂也。萬年也者,令聞不忘之謂也。胤也者,子孫蕃育之謂也。單子朝夕不忘成王之德,可謂不忝前哲矣。膺保明德,以佐王室,可謂廣裕民人矣。若能類善物,以混厚民人者,必有章譽蕃育之祚,則單子必當之矣,單若有闕,必茲君之子孫實續之,不出於他矣。」