qín jǐng gōng shǐ qí dì zhēn lái qiú chéng, shū xiàng mìng zhào xíng rén zǐ yuán. xíng rén zǐ zhū yuē zhū yě zài cǐ. shū xiàng yuē: zhào zi yuán. zi zhū yuē: zhū yě dāng yù. shū xiàng yuē: xī yě yù zi yuán zhī duì kè yě. zi zhū nù yuē: jiē jūn zhī chén yě, bān jué tóng, hé yǐ chù zhū yě? fǔ jiàn jiù zhī. shū xiàng yuē: qín jìn bù hé jiǔ yǐ, jīn rì zhī shì xìng ér jí, zi sūn xiǎng zhī. bù jí, sān jūn zhī shì bào gǔ. fū zǐ yuán dǎo bīn zhǔ zhī yán wú sī, zi cháng yì zhī. jiān yǐ shì jūn zhě, wú suǒ néng yù yě. fú yī cóng zhī, rén jiù zhī. píng gōng wén zhī yuē: jìn qí shù hū! wú chén zhī suǒ zhēng zhě dà. shī kuàng shì, yuē: gōng shì jù bēi, qí chén bù xīn jìng ér lì zhēng.
秦景公使其弟鍼來求成,叔向命召行人子員。行人子朱曰「朱也在此。」叔向曰:「召子員。」子朱曰:「朱也當御。」叔向曰:「肸也欲子員之對客也。」子朱怒曰:「皆君之臣也,班爵同,何以黜朱也?」撫劍就之。叔向曰:「秦、晉不和久矣,今日之事幸而集,子孫饗之。不集,三軍之士暴骨。夫子員導賓主之言無私,子常易之。奸以事君者,吾所能御也。」拂衣從之,人救之。平公聞之曰:「晉其庶乎!吾臣之所爭者大。」師曠侍,曰:「公室懼卑,其臣不心競而力爭。」