gé zhū lián fù nǚ miǎn zhōng qín nuò xiāng guǎn zǐ dì cái tí yǒng
隔珠帘父女勉忠勤 搦湘管姊弟裁题咏
huà shuō bǎo yù lái zhì yuàn wài, jiù yǒu gēn jiǎ zhèng de jǐ gè xiǎo sī shàng lái lán yāo bào zhù, dōu shuō:" jīn ér kuī wǒ men, lǎo yé cái xǐ huān, lǎo tài tài dǎ fā rén chū lái wèn le jǐ biàn, dōu kuī wǒ men huí shuō xǐ huān, bù rán, ruò lǎo tài tài jiào nǐ jìn qù, jiù bù dé zhǎn cái le. rén rén dōu shuō, nǐ cái nèi xiē shī bǐ shì rén de dōu qiáng. jīn ér dé le zhè yàng de cǎi tóu. gāi shǎng wǒ men le." bǎo yù xiào dào:" měi rén yī diào qián." zhòng rén dào:" shuí méi jiàn nà yī diào qián! bǎ zhè hé bāo shǎng le bà." shuō zhe, yí gè shàng lái jiě hé bāo, nà yí gè jiù jiě shàn náng, bù róng fēn shuō, jiāng bǎo yù suǒ pèi zhī wù jǐn xíng jiě qù. yòu dào:" hǎo shēng sòng shǎng qù bà." yí gè bào le qǐ lái, jǐ gè wéi rào, sòng zhì jiǎ mǔ èr mén qián. nà shí jiǎ mǔ yǐ mìng rén kàn le jǐ cì. zhòng nǎi niáng yā huán gēn shàng lái, jiàn guò jiǎ mǔ, zhī bù céng nán wéi zhe tā, xīn zhōng zì shì huān xǐ.
话说宝玉来至院外,就有跟贾政的几个小厮上来拦腰抱住,都说:“今儿亏我们,老爷才喜欢,老太太打发人出来问了几遍,都亏我们回说喜欢,不然,若老太太叫你进去,就不得展才了。人人都说,你才那些诗比世人的都强。今儿得了这样的彩头。该赏我们了。”宝玉笑道:“每人一吊钱。”众人道:“谁没见那一吊钱!把这荷包赏了罢。”说着,一个上来解荷包,那一个就解扇囊,不容分说,将宝玉所佩之物尽行解去。又道:“好生送上去罢。”一个抱了起来,几个围绕,送至贾母二门前。那时贾母已命人看了几次。众奶娘丫鬟跟上来,见过贾母,知不曾难为着他,心中自是欢喜。
shǎo shí xí rén dào le chá lái, jiàn shēn biān pèi wù yī jiàn wú cún, yīn xiào dào:" dài de dōng xī yòu shì nà qǐ méi liǎn de dōng xī men jiě le qù le." lín dài yù tīng shuō, zǒu lái qiáo qiáo, guǒ rán yī jiàn wú cún, yīn xiàng bǎo yù dào:" wǒ gěi de nà gè hé bāo yě gěi tā men le? nǐ míng ér zài xiǎng wǒ de dōng xī, kě bù néng gòu le!" shuō bì, dǔ qì huí fáng, jiāng qián rì bǎo yù suǒ fán tā zuò de nà gè xiāng dài ér cái zuò le yī bàn dǔ qì ná guò lái jiù jiǎo. bǎo yù jiàn tā shēng qì, biàn zhī bù tuǒ, máng gǎn guò lái, zǎo jiǎn pò le.
少时袭人倒了茶来,见身边佩物一件无存,因笑道:“带的东西又是那起没脸的东西们解了去了。”林黛玉听说,走来瞧瞧,果然一件无存,因向宝玉道:“我给的那个荷包也给他们了?你明儿再想我的东西,可不能够了!”说毕,赌气回房,将前日宝玉所烦他作的那个香袋儿----才做了一半----赌气拿过来就铰。宝玉见他生气,便知不妥,忙赶过来,早剪破了。
bǎo yù yǐ jiàn guò zhè xiāng náng, suī shàng wèi wán, què shí fēn jīng qiǎo, fèi le xǔ duō gōng fū. jīn jiàn wú gù jiǎn le, què yě kě qì. yīn máng bǎ yī lǐng jiě le, cóng lǐ miàn hóng ǎo jīn shàng jiàng dài yù suǒ gěi de nà hé bāo jiě le xià lái, dì yǔ dài yù qiáo dào:" nǐ qiáo qiáo, zhè shì shén me! wǒ nà yī huí bǎ nǐ de dōng xī gěi rén le?" lín dài yù jiàn tā rú cǐ zhēn zhòng, dài zài lǐ miàn, kě zhī shì pà rén ná qù zhī yì, yīn cǐ yòu zì huǐ mǎng zhuàng, wèi jiàn zào bái, jiù jiǎn le xiāng dài. yīn cǐ yòu kuì yòu qì, dī tóu yī yán bù fā. bǎo yù dào:" nǐ yě bù yòng jiǎn, wǒ zhī dào nǐ shì lǎn dài gěi wǒ dōng xī. wǒ lián zhè hé bāo fèng huán, hé rú?" shuō zhe, zhì xiàng tā huái zhōng biàn zǒu. dài yù jiàn rú cǐ, yuè fā qì qǐ lái, shēng yàn qì dǔ, yòu wāng wāng de gǔn xià lèi lái, ná qǐ hé bāo lái yòu jiǎn. bǎo yù jiàn tā rú cǐ, máng huí shēn qiǎng zhù, xiào dào:" hǎo mèi mei, ráo le tā bà!" dài yù jiāng jiǎn zi yī shuāi, shì lèi shuō dào:" nǐ bù yòng tóng wǒ hǎo yī zhèn dǎi yī zhèn de, yào nǎo, jiù liào kāi shǒu. zhè dāng le shén me." shuō zhe, dǔ qì shàng chuáng, miàn xiàng lǐ dǎo xià shì lèi. jīn bú zhù bǎo yù shàng lái" mèi mei" zhǎng" mèi mei" duǎn péi bú shì.
宝玉已见过这香囊,虽尚未完,却十分精巧,费了许多工夫。今见无故剪了,却也可气。因忙把衣领解了,从里面红袄襟上将黛玉所给的那荷包解了下来,递与黛玉瞧道:“你瞧瞧,这是什么!我那一回把你的东西给人了?”林黛玉见他如此珍重,带在里面,可知是怕人拿去之意,因此又自悔莽撞,未见皂白,就剪了香袋。因此又愧又气,低头一言不发。宝玉道:“你也不用剪,我知道你是懒待给我东西。我连这荷包奉还,何如?”说着,掷向他怀中便走。黛玉见如此,越发气起来,声咽气堵,又汪汪的滚下泪来,拿起荷包来又剪。宝玉见他如此,忙回身抢住,笑道:“好妹妹,饶了他罢!”黛玉将剪子一摔,拭泪说道:“你不用同我好一阵歹一阵的,要恼,就撂开手。这当了什么。”说着,赌气上床,面向里倒下拭泪。禁不住宝玉上来“妹妹”长“妹妹”短赔不是。
qián miàn jiǎ mǔ yī piàn shēng zhǎo bǎo yù. zhòng nǎi niáng yā huán men máng huí shuō:" zài lín gū niáng fáng lǐ ne." jiǎ mǔ tīng shuō dào:" hǎo, hǎo, hǎo! ràng tā zǐ mèi men yī chù wán wán bà. cái tā lǎo zi jū le tā zhè bàn tiān, ràng tā kāi xīn yī huì zǐ bà. zhǐ bié jiào tā men bàn zuǐ, bù xǔ niǔ le tā." zhòng rén dā yìng zhe. dài yù bèi bǎo yù chán bù guò, zhǐ de qǐ lái dào:" nǐ de yì sī bù jiào wǒ ān shēng, wǒ jiù lí le nǐ." shuō zhe wǎng wài jiù zǒu. bǎo yù xiào dào:" nǐ dào nà lǐ, wǒ gēn dào nà lǐ." yī miàn réng ná qǐ hé bāo lái dài shàng, dài yù shēn shǒu qiǎng dào:" nǐ shuō bú yào le, zhè huì zǐ yòu dài shàng, wǒ yě tì nǐ guài sāo de!" shuō zhe," chī" de yī shēng yòu xiào le. bǎo yù dào:" hǎo mèi mei, míng ér lìng tì wǒ zuò gè xiāng dài ér bà." dài yù dào:" nà yě zhǐ qiáo wǒ gāo xìng bà le." yī miàn shuō, yī miàn èr rén chū fáng, dào wáng fū rén shàng fáng zhōng qù le, kě qiǎo bǎo chāi yì zài nà li.
前面贾母一片声找宝玉。众奶娘丫鬟们忙回说:“在林姑娘房里呢。”贾母听说道:“好,好,好!让他姊妹们一处顽顽罢。才他老子拘了他这半天,让他开心一会子罢。只别叫他们拌嘴,不许扭了他。”众人答应着。黛玉被宝玉缠不过,只得起来道:“你的意思不叫我安生,我就离了你。”说着往外就走。宝玉笑道:“你到那里,我跟到那里。”一面仍拿起荷包来带上,黛玉伸手抢道:“你说不要了,这会子又带上,我也替你怪臊的!”说着,“嗤“的一声又笑了。宝玉道:“好妹妹,明儿另替我作个香袋儿罢。”黛玉道:“那也只瞧我高兴罢了。”一面说,一面二人出房,到王夫人上房中去了,可巧宝钗亦在那里。
cǐ shí wáng fū rén nà biān rè nào fēi cháng. yuán lái jiǎ qiáng yǐ cóng gū sū cǎi mǎi le shí èr gè nǚ hái zi bìng pìn le jiào xí yǐ jí xíng tou děng shì lái le. nà shí xuē yí mā lìng qiān yú dōng běi shàng yī suǒ yōu jìng fáng shè jū zhù, jiāng lí xiāng yuàn zǎo yǐ téng nuó chū lái, lìng xíng xiū lǐ le, jiù lìng jiào xí zài cǐ jiào yǎn nǚ xì. yòu lìng pài jiā zhōng jiù yǒu céng yǎn xué guò gē chàng de nǚ rén men rú jīn jiē yǐ pó rán lǎo yù le, zhe tā men dài lǐng guǎn lǐ. jiù lìng jiǎ qiáng zǒng lǐ qí rì yòng chū rù yín qián děng shì, yǐ jí zhū fán dà xiǎo suǒ xū zhī wù liào zhàng mù.
此时王夫人那边热闹非常。原来贾蔷已从姑苏采买了十二个女孩子----并聘了教习----以及行头等事来了。那时薛姨妈另迁于东北上一所幽静房舍居住,将梨香院早已腾挪出来,另行修理了,就令教习在此教演女戏。又另派家中旧有曾演学过歌唱的女人们----如今皆已皤然老妪了,着他们带领管理。就令贾蔷总理其日用出入银钱等事,以及诸凡大小所需之物料账目。
yòu yǒu lín zhī xiào jiā de lái huí:" cǎi fǎng pìn mǎi dé shí gè xiǎo ní gū, xiǎo dào gū dōu yǒu le, lián xīn zuò de èr shí fēn dào páo yě yǒu le. wài yǒu yí gè dài fā xiū xíng de, běn shì sū zhōu rén shì, zǔ shàng yě shì dú shū shì huàn zhī jiā. yīn shēng le zhè wèi gū niáng zì xiǎo duō bìng, mǎi le xǔ duō tì shēn ér jiē bù zhōng yòng, dào dǐ zhè wèi gū niáng qīn zì rù le kōng mén, fāng cái hǎo le, suǒ yǐ dài fā xiū xíng, jīn nián cái shí bā suì, fǎ míng miào yù. rú jīn fù mǔ jù yǐ wáng gù, shēn biān zhǐ yǒu liǎng gè lǎo mā mā yí gè xiǎo yā tou fú shì. wén mò yě jí tōng, jīng wén yě bù yòng xué le, mú yàng ér yòu jí hǎo. yīn tīng jiàn' cháng ān' dōu zhōng yǒu guān yīn yí jī bìng bèi yè yí wén, qù suì suí le shī fù shàng lái, xiàn zài xī mén wài mù ní yuàn zhù zhe. tā shī fù jí jīng yǎn xiān tiān shén shù, yú qù dōng yuán jì le. miào yù běn yù fú líng huí xiāng de, tā shī fù lín jì yí yán, shuō tā' yī shí qǐ jū bù yí huí xiāng. zài cǐ jìng jū, hòu lái zì rán yǒu nǐ de jié guǒ'. suǒ yǐ tā jìng wèi huí xiāng." wáng fū rén bù děng huí wán, biàn shuō:" jì zhè yàng, wǒ men hé bù jiē le tā lái." lín zhī xiào jiā de huí dào:" qǐng tā, tā shuō' hóu mén gōng fǔ, bì yǐ guì shì yā rén, wǒ zài bù qù de.'" wáng fū rén xiào dào:" tā jì shì guān huàn xiǎo jiě, zì rán jiāo ào xiē, jiù xià gè tiě zǐ qǐng tā hé fáng." lín zhī xiào jiā de dā yìng le chū qù, mìng shū qǐ xiàng gōng xiě qǐng tiě qù qǐng miào yù. cì rì qiǎn rén bèi chē jiào qù jiē děng hòu huà, zàn qiě gē guò, cǐ shí bù néng biǎo bái.
又有林之孝家的来回:“采访聘买得十个小尼姑,小道姑都有了,连新作的二十分道袍也有了。外有一个带发修行的,本是苏州人氏,祖上也是读书仕宦之家。因生了这位姑娘自小多病,买了许多替身儿皆不中用,到底这位姑娘亲自入了空门,方才好了,所以带发修行,今年才十八岁,法名妙玉。如今父母俱已亡故,身边只有两个老嬷嬷、一个小丫头伏侍。文墨也极通,经文也不用学了,模样儿又极好。因听见‘长安’都中有观音遗迹并贝叶遗文,去岁随了师父上来,现在西门外牟尼院住着。他师父极精演先天神数,于去冬圆寂了。妙玉本欲扶灵回乡的,他师父临寂遗言,说他‘衣食起居不宜回乡。在此静居,后来自然有你的结果’。所以他竟未回乡。”王夫人不等回完,便说:“既这样,我们何不接了他来。”林之孝家的回道:“请他,他说‘侯门公府,必以贵势压人,我再不去的。’”王夫人笑道:“他既是官宦小姐,自然骄傲些,就下个帖子请他何妨。”林之孝家的答应了出去,命书启相公写请帖去请妙玉。次日遣人备车轿去接等后话,暂且搁过,此时不能表白。
dāng xià yòu yǒu rén huí, gōng chéng shàng děng zhe hú dōng xī de shā líng, qǐng fèng jiě qù kāi lóu jiǎn shā líng, yòu yǒu rén lái huí, qǐng fèng jiě kāi kù, shōu jīn yín qì mǐn. lián wáng fū rén bìng shàng fáng yā huán děng zhòng, jiē yī shí bù dé xián de. bǎo chāi biàn shuō:" zán men bié zài zhè lǐ ài shǒu ài jiǎo, zhǎo tàn yā tou qù." shuō zhe, tóng bǎo yù dài yù wǎng yíng chūn děng fáng zhōng lái xián wán, wú huà.
当下又有人回,工程上等着糊东西的纱绫,请凤姐去开楼拣纱绫,又有人来回,请凤姐开库,收金银器皿。连王夫人并上房丫鬟等众,皆一时不得闲的。宝钗便说:“咱们别在这里碍手碍脚,找探丫头去。”说着,同宝玉黛玉往迎春等房中来闲顽,无话。
wáng fū rén děng rì rì máng luàn, zhí dào shí yuè jiāng jǐn, xìng jiē quán bèi: gè chù jiān guǎn dōu jiāo qīng zhàng mù gè chù gǔ dǒng wén wán, jiē yǐ chén shè qí bèi cǎi bàn niǎo què de, zì xiān hè kǒng què yǐ jí lù tù jī é děng lèi, xī yǐ mǎi quán, jiāo yú yuán zhōng gè chù xiàng jǐng sì yǎng jiǎ qiáng nà biān yě yǎn chū èr shí chū zá xì lái xiǎo ní gū dào gū yě dōu xué huì le niàn jǐ juǎn jīng zhòu. jiǎ zhèng fāng lüè xīn yì kuān chàng, yòu qǐng jiǎ mǔ děng jìn yuán, sè sè zhēn zhuó, diǎn zhuì tuǒ dàng, zài wú yī xiē yí lòu bù dàng zhī chù le. yú shì jiǎ zhèng fāng zé rì tí běn. běn shàng zhī rì, fèng zhū pī zhǔn zòu: cì nián zhēng yuè shí wǔ shàng yuán zhī rì, ēn zhǔn jiǎ fēi xǐng qīn. jiǎ fǔ lǐng le cǐ ēn zhǐ, yì fā zhòu yè bù xián, nián yě bù céng hǎo shēng guò de.
王夫人等日日忙乱,直到十月将尽,幸皆全备:各处监管都交清账目;各处古董文玩,皆已陈设齐备;采办鸟雀的,自仙鹤、孔雀以及鹿、兔、鸡、鹅等类,悉已买全,交于园中各处像景饲养;贾蔷那边也演出二十出杂戏来;小尼姑、道姑也都学会了念几卷经咒。贾政方略心意宽畅,又请贾母等进园,色色斟酌,点缀妥当,再无一些遗漏不当之处了。于是贾政方择日题本。本上之日,奉朱批准奏:次年正月十五上元之日,恩准贾妃省亲。贾府领了此恩旨,益发昼夜不闲,年也不曾好生过的。
zhǎn yǎn yuán xiāo zài ěr, zì zhēng yuè chū bā rì, jiù yǒu tài jiàn chū lái xiān kàn fāng xiàng: hé chǔ gēng yī, hé chǔ yàn zuò, hé chǔ shòu lǐ, hé chǔ kāi yàn, hé chǔ tuì xī. yòu yǒu xún chá dì fāng zǒng lǐ guān fáng tài jiàn děng, dài le xǔ duō xiǎo tài jiàn chū lái, gè chù guān fáng, dǎng wéi mù, zhǐ shì jiǎ zhái rén yuán hé chǔ tuì, hé chǔ guì, hé chǔ jìn shàn, hé chǔ qǐ shì, zhǒng zhǒng yí zhù bù yī. wài miàn yòu yǒu gōng bù guān yuán bìng wǔ chéng bīng bèi dào dǎ sǎo jiē dào, niǎn zhú xián rén. jiǎ shè děng dū shuài jiàng rén zā huā dēng yān huǒ zhī lèi, zhì shí sì rì, jù yǐ tíng tuǒ. zhè yī yè, shàng xià tōng bù céng shuì.
展眼元宵在迩,自正月初八日,就有太监出来先看方向:何处更衣,何处燕坐,何处受礼,何处开宴,何处退息。又有巡察地方总理关防太监等,带了许多小太监出来,各处关防,挡围幙,指示贾宅人员何处退,何处跪,何处进膳,何处启事,种种仪注不一。外面又有工部官员并五城兵备道打扫街道,撵逐闲人。贾赦等督率匠人紥花灯烟火之类,至十四日,俱已停妥。这一夜,上下通不曾睡。
zhì shí wǔ rì wǔ gǔ, zì jiǎ mǔ děng yǒu jué zhě, jiē àn pǐn fú dà zhuāng. yuán nèi gè chù, zhàng wǔ pán lóng, lián fēi cǎi fèng, jīn yín huàn cǎi, zhū bǎo zhēng huī, dǐng fén bǎi hé zhī xiāng, píng chā cháng chūn zhī ruǐ, jìng qiāo wú rén ké sòu. jiǎ shè děng zài xī jiē mén wài, jiǎ mǔ děng zài róng fǔ dà mén wài. jiē tóu xiàng kǒu, jù xì wéi mù dǎng yán. zhèng děng de bù nài fán, hū yī tài jiàn zuò dà mǎ ér lái, jiǎ mǔ máng jiē rù, wèn qí xiāo xī. tài jiàn dào:" zǎo duō zhe ne! wèi chū kè yòng guò wǎn shàn, wèi zhèng èr kè hái dào bǎo líng gōng bài fó, yǒu chū kè jìn dà míng gōng lǐng yàn kàn dēng fāng qǐng zhǐ, zhǐ pà xū chū cái qǐ shēn ne." fèng jiě tīng le dào:" jì zhè me zhāo, lǎo tài tài, tài tài qiě qǐng huí fáng, děng shì shí hòu zài lái yě bù chí." yú shì jiǎ mǔ děng zàn qiě zì biàn, yuán zhōng xī lài fèng jiě zhào lǐ. yòu mìng zhí shì rén dài lǐng tài jiàn men qù chī jiǔ fàn.
至十五日五鼓,自贾母等有爵者,皆按品服大妆。园内各处,帐舞蟠龙,帘飞彩凤,金银焕彩,珠宝争辉,鼎焚百合之香,瓶插长春之蕊,静悄无人咳嗽。贾赦等在西街门外,贾母等在荣府大门外。街头巷口,俱系围幙挡严。正等的不耐烦,忽一太监坐大马而来,贾母忙接入,问其消息。太监道:“早多着呢!未初刻用过晚膳,未正二刻还到宝灵宫拜佛,酉初刻进大明宫领宴看灯方请旨,只怕戌初才起身呢。”凤姐听了道:“既这么着,老太太,太太且请回房,等是时候再来也不迟。”于是贾母等暂且自便,园中悉赖凤姐照理。又命执事人带领太监们去吃酒饭。
yī shí chuán rén yī dān yī dān de tiāo jìn là zhú lái, gè chù diǎn dēng. fāng diǎn wán shí, hū tīng wài biān mǎ pǎo zhī shēng. yī shí, yǒu shí lái gè tài jiàn dōu chuǎn xū xū pǎo lái pāi shǒu ér. zhèi xiē tài jiàn huì yì, dōu zhī dào shì" lái le, lái le", gè àn fāng xiàng zhàn zhù. jiǎ shè lǐng zhe zú zǐ zhí zài xī jiē mén wài, jiǎ mǔ lǐng zhe zú nǚ juàn zài dà mén wài yíng jiē. bàn rì jìng qiāo qiāo de. hū jiàn yī duì hóng yī tài jiàn qí mǎ huǎn huǎn de zǒu lái, zhì xī jiē mén xià le mǎ, jiāng mǎ gǎn chū wéi mù zhī wài, biàn chuí shǒu miàn xī zhàn zhù. bàn rì yòu shì yī duì, yì shì rú cǐ. shǎo shí biàn lái le shí lái duì, fāng wén de yǐn yǐn xì lè zhī shēng. yī duì duì lóng jīng fèng shà, zhì yǔ kuí tóu, yòu yǒu xiāo jīn tí lú fén zhe yù xiāng rán hòu yī bǎ qū bǐng qī fèng huáng jīn sǎn guò lái, biàn shì guān páo dài lǚ. yòu yǒu zhí shì tài jiàn pěng zhe xiāng zhū xiù pà shù yú fú chén děng lèi. yī duì duì guò wán, hòu miàn fāng shì bā gè tài jiàn tái zhe yī dǐng jīn dǐng jīn huáng xiù fèng bǎn yú, huǎn huǎn xíng lái. jiǎ mǔ děng lián máng lù páng guì xià. zǎo fēi pǎo guò jǐ gè tài jiàn lái, fú qǐ jiǎ mǔ xíng fū rén wáng fū rén lái. nà bǎn yú tái jìn dà mén, rù yí mén wǎng dōng qù, dào yī suǒ yuàn luò mén qián, yǒu zhí fú tài jiàn guì qǐng xià yú gēng yī. yú shì tái yú rù mén, tài jiàn děng sàn qù, zhǐ yǒu zhāo róng cǎi pín děng yǐn lǐng yuán chūn xià yú. zhī jiàn yuàn nèi gè sè huā dēng làn zhuó, jiē xì shā líng zā chéng, jīng zhì fēi cháng. shàng miàn yǒu yī biǎn dēng, xiě zhe" tǐ rén mù dé" sì zì. yuán chūn rù shì, gēng yī bì fù chū, shàng yú jìn yuán. zhī jiàn yuán zhōng xiāng yān liáo rào, huā cǎi bīn fēn, chǔ chù dēng guāng xiāng yìng, shí shí xì yuè shēng xuān, shuō bù jìn zhè tài píng qì xiàng, fù guì fēng liú. cǐ shí zì jǐ huí xiǎng dāng chū zài dà huāng shān zhōng, qīng gěng fēng xià, nà děng qī liáng jì mò ruò bù kuī lài sēng bǒ dào èr rén xié lái dào cǐ, yòu ān néng dé jiàn zhè bān shì miàn. běn yù zuò yī piān dēng yuè fù xǐng qīn sòng, yǐ zhì jīn rì zhī shì, dàn yòu kǒng rù le bié shū de sú tào. àn cǐ shí zhī jǐng, jí zuò yī fù yī zàn, yě bù néng xíng róng dé jǐn qí miào jí bù zuò fù zàn, qí háo huá fù lì, guān zhě zhū gōng yì kě xiǎng ér zhī yǐ. suǒ yǐ dǎo shì shěng le zhè gōng fū zhǐ mò, qiě shuō zhèng jīng de wéi shì.
一时传人一担一担的挑进蜡烛来,各处点灯。方点完时,忽听外边马跑之声。一时,有十来个太监都喘吁吁跑来拍手儿。这些太监会意,都知道是“来了,来了”,各按方向站住。贾赦领着族子侄在西街门外,贾母领着族女眷在大门外迎接。半日静悄悄的。忽见一对红衣太监骑马缓缓的走来,至西街门下了马,将马赶出围幙之外,便垂手面西站住。半日又是一对,亦是如此。少时便来了十来对,方闻得隐隐细乐之声。一对对龙旌凤翣,雉羽夔头,又有销金提炉焚着御香;然后一把曲柄七凤黄金伞过来,便是冠袍带履。又有值事太监捧着香珠、绣帕、漱盂、拂尘等类。一队队过完,后面方是八个太监抬着一顶金顶金黄绣凤版舆,缓缓行来。贾母等连忙路旁跪下。早飞跑过几个太监来,扶起贾母、邢夫人、王夫人来。那版舆抬进大门,入仪门往东去,到一所院落门前,有执拂太监跪请下舆更衣。于是抬舆入门,太监等散去,只有昭容、彩嫔等引领元春下舆。只见院内各色花灯烂灼,皆系纱绫紥成,精致非常。上面有一匾灯,写着“体仁沐德“四字。元春入室,更衣毕复出,上舆进园。只见园中香烟缭绕,花彩缤纷,处处灯光相映,时时细乐声喧,说不尽这太平气像,富贵风流。----此时自己回想当初在大荒山中,青埂峰下,那等凄凉寂寞;若不亏癞僧、跛道二人携来到此,又安能得见这般世面。本欲作一篇《灯月赋》、《省亲颂》,以志今日之事,但又恐入了别书的俗套。按此时之景,即作一赋一赞,也不能形容得尽其妙;即不作赋赞,其豪华富丽,观者诸公亦可想而知矣。所以倒是省了这工夫纸墨,且说正经的为是。
qiě shuō jiǎ fēi zài jiào nèi kàn cǐ yuán nèi wài rú cǐ háo huá, yīn mò mò tàn xī shē huá guò fèi. hū yòu jiàn zhí fú tài jiàn guì qǐng dēng zhōu, jiǎ fēi nǎi xià yú. zhī jiàn qīng liú yí dài, shì rú yóu lóng, liǎng biān shí lán shàng, jiē xì shuǐ jīng bō lí gè sè fēng dēng, diǎn de rú yín huā xuě làng shàng miàn liǔ xìng zhū shù suī wú huā yè, rán jiē yòng tōng cǎo chóu líng zhǐ juàn yī shì zuò chéng, zhān yú zhī shàng de, měi yī zhū xuán dēng shù zhǎn gèng jiān chí zhōng hé xìng fú lù zhī shǔ, yì jiē xì luó bàng yǔ máo zhī lèi zuò jiù de. zhū dēng shàng xià zhēng huī, zhēn xì bō lí shì jiè, zhū bǎo qián kūn. chuán shàng yì xì gè zhǒng jīng zhì pén jǐng zhū dēng, zhū lián xiù mù, guì jí lán ráo, zì bù bì shuō. yǐ ér rù yī shí gǎng, gǎng shàng yī miàn biǎn dēng, míng xiàn zhe" liǎo tīng huā xù" sì zì.
且说贾妃在轿内看此园内外如此豪华,因默默叹息奢华过费。忽又见执拂太监跪请登舟,贾妃乃下舆。只见清流一带,势如游龙,两边石栏上,皆系水晶玻璃各色风灯,点的如银花雪浪;上面柳杏诸树虽无花叶,然皆用通草绸绫纸绢依势作成,粘于枝上的,每一株悬灯数盏;更兼池中荷荇凫鹭之属,亦皆系螺蚌羽毛之类作就的。诸灯上下争辉,真系玻璃世界,珠宝乾坤。船上亦系各种精致盆景诸灯,珠帘绣幙,桂楫兰桡,自不必说。已而入一石港,港上一面匾灯,明现着“蓼汀花溆“四字。
àn cǐ sì zì bìng" yǒu fèng lái yí" děng chù, jiē jì shang huí jiǎ zhèng ǒu rán yī shì bǎo yù zhī kè yì cái qíng ěr, hé jīn rì rèn zhēn yòng cǐ biǎn lián? kuàng jiǎ zhèng shì dài shī shū, lái wǎng zhū kè píng shì zuò péi zhě, xī jiē cái jì zhī liú, qǐ wú yī míng shǒu tí zhuàn, jìng yòng xiǎo ér yī xì zhī cí gǒu qiě táng sè? zhēn sì bào fā xīn róng zhī jiā, làn shǐ yín qián, yī wèi mǒ yóu tú zhū, bì zé dà shū" qián mén lǜ liǔ chuí jīn suǒ, hòu hù qīng shān liè jǐn píng" zhī lèi, zé yǐ wéi dà yá kě guān, qǐ shí tou jì zhōng tōng bù suǒ biǎo zhī níng róng jiǎ fǔ suǒ wéi zāi! jù cǐ lùn zhī, jìng dà xiāng máo dùn le. zhū gōng bù zhī, dài chǔn wù jiāng yuán wěi shuō míng, dà jiā fāng zhī.
按此四字并“有凤来仪“等处,皆系上回贾政偶然一试宝玉之课艺才情耳,何今日认真用此匾联?况贾政世代诗书,来往诸客屏侍座陪者,悉皆才技之流,岂无一名手题撰,竟用小儿一戏之辞苟且搪塞?真似暴发新荣之家,滥使银钱,一味抹油涂朱,毕则大书“前门绿柳垂金锁,后户青山列锦屏“之类,则以为大雅可观,岂《石头记》中通部所表之宁荣贾府所为哉!据此论之,竟大相矛盾了。诸公不知,待蠢物将原委说明,大家方知。
dāng rì zhè jiǎ fēi wèi rù gōng shí, zì yòu yì xì jiǎ mǔ jiào yǎng. hòu lái tiān le bǎo yù, jiǎ fēi nǎi zhǎng zǐ, bǎo yù wèi ruò dì, jiǎ fēi zhī xīn shàng niàn mǔ nián jiāng mài, shǐ dé cǐ dì, shì yǐ lián ài bǎo yù, yǔ zhū dì dài zhī bù tóng. qiě tóng suí zǔ mǔ, kè wèi zàn lí. nà bǎo yù wèi rù xué táng zhī xiān, sān sì suì shí, yǐ dé jiǎ fēi shǒu yǐn kǒu chuán, jiào shòu le jǐ běn shū shù qiān zì zài fù nèi le. qí míng fēn suī xì zǐ dì, qí qíng zhuàng yǒu rú mǔ zǐ. zì rù gōng hòu, shí shí dài xìn chū lái yǔ fù mǔ shuō:" qiān wàn hǎo shēng fú yǎng, bù yán bù néng chéng qì, guò yán kǒng shēng bù yú, qiě zhì fù mǔ zhī yōu." juàn niàn qiè ài zhī xīn, kè wèi néng wàng. qián rì jiǎ zhèng wén shú shī bèi hòu zàn bǎo yù piān cái jìn yǒu, jiǎ zhèng wèi xìn, shì qiǎo yù yuán yǐ luò chéng, lìng qí tí zhuàn, liáo yī shì qí qíng sī zhī qīng zhuó. qí suǒ nǐ zhī biǎn lián suī fēi miào jù, zài yòu tóng wèi zhī, yì huò kě qǔ. jí lìng shǐ míng gōng dà bǐ wèi zhī, gù bù fèi nán, rán xiǎng lái dào bù rú zhè běn jiā fēng wèi yǒu qù. gèng shǐ jiǎ fēi jiàn zhī, zhī xì qí ài dì suǒ wéi, yì huò bù fù qí sù rì qiè wàng zhī yì. yīn yǒu zhè duàn yuán wěi, gù cǐ jìng yòng le bǎo yù suǒ tí zhī lián é. nà rì suī wèi zēng tí wán, hòu lái yì céng bǔ nǐ.
当日这贾妃未入宫时,自幼亦系贾母教养。后来添了宝玉,贾妃乃长姊,宝玉为弱弟,贾妃之心上念母年将迈,始得此弟,是以怜爱宝玉,与诸弟待之不同。且同随祖母,刻未暂离。那宝玉未入学堂之先,三四岁时,已得贾妃手引口传,教授了几本书、数千字在腹内了。其名分虽系姊弟,其情状有如母子。自入宫后,时时带信出来与父母说:“千万好生扶养,不严不能成器,过严恐生不虞,且致父母之忧。”眷念切爱之心,刻未能忘。前日贾政闻塾师背后赞宝玉偏才尽有,贾政未信,适巧遇园已落成,令其题撰,聊一试其情思之清浊。其所拟之匾联虽非妙句,在幼童为之,亦或可取。即另使名公大笔为之,固不费难,然想来倒不如这本家风味有趣。更使贾妃见之,知系其爱弟所为,亦或不负其素日切望之意。因有这段原委,故此竟用了宝玉所题之联额。那日虽未曾题完,后来亦曾补拟。
xián wén shǎo shù, qiě shuō jiǎ fēi kàn le sì zì, xiào dào:"' huā xù' èr zì biàn tuǒ, hé bì,' liǎo tīng'?" shì zuò tài jiàn tīng le, máng xià xiǎo zhōu dēng àn, fēi chuán yǔ jiǎ zhèng. jiǎ zhèng tīng le, jí máng yí huàn.
闲文少述,且说贾妃看了四字,笑道:“‘花溆’二字便妥,何必,‘蓼汀’?”侍座太监听了,忙下小舟登岸,飞传与贾政。贾政听了,即忙移换。
yī shí, zhōu lín nèi àn, fù qì zhōu shàng yú, biàn jiàn lín gōng chuò yuē, guì diàn wēi é. shí pái fāng shàng míng xiǎn" tiān xiān bǎo jìng" sì zì, jiǎ fēi máng mìng huàn" xǐng qīn bié shù" sì zì. yú shì jìn rù xíng gōng. dàn jiàn tíng liáo shāo kōng, xiāng xiè bù dì, huǒ shù qí huā, jīn chuāng yù kǎn. shuō bù jìn lián juǎn xiā xū, tǎn pù yú tǎ, dǐng piāo shè nǎo zhī xiāng, píng liè zhì wěi zhī shàn. zhēn shì:
一时,舟临内岸,复弃舟上舆,便见琳宫绰约,桂殿巍峨。石牌坊上明显“天仙宝境“四字,贾妃忙命换“省亲别墅“四字。于是进入行宫。但见庭燎烧空,香屑布地,火树琪花,金窗玉槛。说不尽帘卷虾须,毯铺鱼獭,鼎飘麝脑之香,屏列雉尾之扇。真是:
jīn mén yù hù shén xiān fǔ, guì diàn lán gōng fēi zǐ jiā. jiǎ fēi nǎi wèn:" cǐ diàn hé wú biǎn é?" suí shì tài jiàn guì qǐ yuē:" cǐ xì zhèng diàn, wài chén wèi gǎn shàn nǐ." jiǎ fēi diǎn tóu bù yǔ. lǐ yí tài jiàn guì qǐng shēng zuò shòu lǐ, liǎng bì lè qǐ. lǐ yí tài jiàn èr rén yǐn jiǎ shè jiǎ zhèng děng yú yuè tái xià pái bān, diàn shàng zhāo róng chuán yù yuē:" miǎn." tài jiàn yǐn jiǎ shè děng tuì chū. yòu yǒu tài jiàn yǐn róng guó tài jūn jí nǚ juàn děng zì dōng jiē shēng yuè tái shàng pái bān, zhāo róng zài yù yuē:" miǎn." yú shì yǐn tuì.
金门玉户神仙府,桂殿兰宫妃子家。贾妃乃问:“此殿何无匾额?”随侍太监跪启曰:“此系正殿,外臣未敢擅拟。”贾妃点头不语。礼仪太监跪请升座受礼,两陛乐起。礼仪太监二人引贾赦、贾政等于月台下排班,殿上昭容传谕曰:“免。”太监引贾赦等退出。又有太监引荣国太君及女眷等自东阶升月台上排班,昭容再谕曰:“免。”于是引退。
chá yǐ sān xiàn, jiǎ fēi jiàng zuò, lè zhǐ. tuì rù cè diàn gēng yī, fāng bèi xǐng qīn chē jià chū yuán. zhì jiǎ mǔ zhèng shì, yù háng jiā lǐ, jiǎ mǔ děng jù guì zhǐ bù dié. jiǎ fēi mǎn yǎn chuí lèi, fāng bǐ cǐ shàng qián sī jiàn, yī shǒu chān jiǎ mǔ, yī shǒu chān wáng fū rén, sān ge rén mǎn xīn lǐ jiē yǒu xǔ duō huà, zhǐ shì jù shuō bu chū, zhǐ guǎn wū yè duì qì. xíng fū rén lǐ wán wáng xī fèng yíng tàn xī sān zǐ mèi děng, jù zài páng wéi rào, chuí lèi wú yán.
茶已三献,贾妃降座,乐止。退入侧殿更衣,方备省亲车驾出园。至贾母正室,欲行家礼,贾母等俱跪止不迭。贾妃满眼垂泪,方彼此上前厮见,一手搀贾母,一手搀王夫人,三个人满心里皆有许多话,只是俱说不出,只管呜咽对泣。邢夫人、李纨、王熙凤、迎、探、惜三姊妹等,俱在旁围绕,垂泪无言。
bàn rì, jiǎ fēi fāng rěn bēi qiǎng xiào, ān wèi jiǎ mǔ wáng fū rén dào:" dāng rì jì sòng wǒ dào nà bù dé jiàn rén de qù chù, hǎo róng yì jīn rì huí jiā niáng r men yī huì, bù shuō shuō xiào xiào, fǎn dào kū qǐ lái. yī huì zǐ wǒ qù le, yòu bù zhī duō zǎo wǎn cái lái!" shuō dào zhè jù, bù jīn yòu gěng yè qǐ lái. xíng fū rén děng máng shàng lái jiě quàn. jiǎ mǔ děng ràng jiǎ fēi guī zuò, yòu zhú cì yī yī jiàn guò, yòu bù miǎn kū qì yī fān. rán hòu dōng xī liǎng fǔ zhǎng jiā zhí shì rén dīng zài tīng wài háng lǐ, jí liǎng fǔ zhǎng jiā zhí shì xí fù lǐng yā huán děng xíng lǐ bì. jiǎ fēi yīn wèn:" xuē yí mā bǎo chāi dài yù yīn hé bú jiàn?" wáng fū rén qǐ yuē:" wài juàn wú zhí, wèi gǎn shàn rù." jiǎ fēi tīng le, máng mìng kuài qǐng. yī shí, xuē yí mā děng jìn lái, yù xíng guó lǐ, yì mìng miǎn guò, shàng qián gè xù kuò bié hán wēn. yòu yǒu jiǎ fēi yuán dài jìn gōng qù de yā huán bào qín děng shàng lái kòu jiàn, jiǎ mǔ děng lián máng fú qǐ, mìng rén bié shì kuǎn dài. zhí shì tài jiàn jí cǎi pín, zhāo róng gè shì cóng rén děng, níng guó fǔ jí jiǎ shè nà zhái liǎng chù zì yǒu rén kuǎn dài, zhǐ liú sān sì gè xiǎo tài jiàn dā yìng. mǔ nǚ zǐ mèi shēn xù xiē lí bié qíng jǐng, jí jiā wù sī qíng.
半日,贾妃方忍悲强笑,安慰贾母、王夫人道:“当日既送我到那不得见人的去处,好容易今日回家娘儿们一会,不说说笑笑,反倒哭起来。一会子我去了,又不知多早晚才来!”说到这句,不禁又哽咽起来。邢夫人等忙上来解劝。贾母等让贾妃归座,又逐次一一见过,又不免哭泣一番。然后东西两府掌家执事人丁在厅外行礼,及两府掌家执事媳妇领丫鬟等行礼毕。贾妃因问:“薛姨妈、宝钗、黛玉因何不见?”王夫人启曰:“外眷无职,未敢擅入。”贾妃听了,忙命快请。一时,薛姨妈等进来,欲行国礼,亦命免过,上前各叙阔别寒温。又有贾妃原带进宫去的丫鬟抱琴等上来叩见,贾母等连忙扶起,命人别室款待。执事太监及彩嫔,昭容各侍从人等,宁国府及贾赦那宅两处自有人款待,只留三四个小太监答应。母女姊妹深叙些离别情景,及家务私情。
yòu yǒu jiǎ zhèng zhì lián wài wèn ān, jiǎ fēi chuí lián xíng cān děng shì. yòu gé lián hán lèi wèi qí fù yuē:" tián shè zhī jiā, suī jī yán bù bó, zhōng néng jù tiān lún zhī lè jīn suī fù guì yǐ jí, gǔ ròu gè fāng, rán zhōng wú yì qù!" jiǎ zhèng yì hán lèi qǐ dào:" chén, cǎo mǎng hán mén, jiū qún yā shǔ zhī zhōng, qǐ yì de zhēng fèng luán zhī ruì. jīn guì rén shàng cì tiān ēn, xià zhāo zǔ dé, cǐ jiē shān chuān rì yuè zhī jīng qí zǔ zōng zhī yuǎn dé zhōng yú yī rén, xìng jí zhèng fū fù. qiě jīn shàng qǐ tiān dì shēng wù zhī dà dé, chuí gǔ jīn wèi yǒu zhī kuàng ēn, suī gān nǎo tú dì, chén zǐ qǐ néng dé bào yú wàn yī! wéi zhāo qián xī tì, zhōng yú jué zhí wài, yuàn wǒ jūn wàn shòu qiān qiū, nǎi tiān xià cāng shēng zhī tóng xìng yě. guì fēi qiē wù yǐ zhèng fū fù cán nián wèi niàn, mèn fèn jīn huái, gèng qí zì jiā zhēn ài. wéi yè yè jīng jīng, qín shèn gōng sù yǐ shì shàng, shù bù fù shàng tǐ tiē juàn ài rú cǐ zhī lóng ēn yě." jiǎ fēi yì zhǔ" zhǐ yǐ guó shì wéi zhòng, xiá shí bǎo yǎng, qiē wù jì niàn" děng yǔ.
又有贾政至帘外问安,贾妃垂帘行参等事。又隔帘含泪谓其父曰:“田舍之家,虽齑盐布帛,终能聚天伦之乐;今虽富贵已极,骨肉各方,然终无意趣!”贾政亦含泪启道:“臣,草莽寒门,鸠群鸦属之中,岂意得征凤鸾之瑞。今贵人上赐天恩,下昭祖德,此皆山川日月之精奇、祖宗之远德钟于一人,幸及政夫妇。且今上启天地生物之大德,垂古今未有之旷恩,虽肝脑涂地,臣子岂能得报于万一!惟朝乾夕惕,忠于厥职外,愿我君万寿千秋,乃天下苍生之同幸也。贵妃切勿以政夫妇残年为念,懑愤金怀,更祈自加珍爱。惟业业兢兢,勤慎恭肃以侍上,庶不负上体贴眷爱如此之隆恩也。”贾妃亦嘱“只以国事为重,暇时保养,切勿记念”等语。
jiǎ zhèng yòu qǐ:" yuán zhōng suǒ yǒu tíng tái xuān guǎn, jiē xì bǎo yù suǒ tí rú guǒ yǒu yī èr shāo kě yù mù zhě, qǐng bié cì míng wéi xìng." yuán fēi tīng le bǎo yù néng tí, biàn hán xiào shuō:" guǒ jìn yì le." jiǎ zhèng tuì chū. jiǎ fēi jiàn bǎo lín èr rén yì fā bǐ bié zǐ mèi bù tóng, zhēn shì jiāo huā ruǎn yù yì bān. yīn wèn:" bǎo yù wèi hé bù jìn jiàn?" jiǎ mǔ nǎi qǐ:" wú yù, wài nán bù gǎn shàn rù." yuán fēi mìng kuài yǐn jìn lái. xiǎo tài jiàn chū qù yǐn bǎo yù jìn lái, xiān xíng guó lǐ bì, yuán fēi mìng tā jìn qián, xié shǒu lán yú huái nèi, yòu fǔ qí tóu jǐng xiào dào:" bǐ xiān jìng zhǎng le hǎo xiē" yī yǔ wèi zhōng, lèi rú yǔ xià.
贾政又启:“园中所有亭台轩馆,皆系宝玉所题;如果有一二稍可寓目者,请别赐名为幸。”元妃听了宝玉能题,便含笑说:“果进益了。”贾政退出。贾妃见宝、林二人亦发比别姊妹不同,真是姣花软玉一般。因问:“宝玉为何不进见?”贾母乃启:“无谕,外男不敢擅入。”元妃命快引进来。小太监出去引宝玉进来,先行国礼毕,元妃命他进前,携手拦于怀内,又抚其头颈笑道:“比先竟长了好些……”一语未终,泪如雨下。
yóu shì fèng jiě děng shàng lái qǐ dào:" yán yàn qí bèi, qǐng guì fēi yóu xìng." yuán fēi děng qǐ shēn, mìng bǎo yù dǎo yǐn, suì tóng zhū rén bù zhì yuán mén qián, zǎo jiàn dēng guāng huǒ shù zhī zhōng, zhū bān luó liè fēi cháng. jìn yuán lái xiān cóng" yǒu fèng lái yí"" hóng xiāng lǜ yù"" xìng lián zài wàng"" héng zhǐ qīng fēn" děng chù, dēng lóu bù gé, shè shuǐ yuán shān, bǎi bān tiào lǎn pái huái. yī chǔ chù pū chén bù yī, yī zhuāng zhuāng diǎn zhuì xīn qí. jiǎ fēi jí jiā jiǎng zàn, yòu quàn:" yǐ hòu bù kě tài shē, cǐ jiē guò fèn zhī jí." yǐ ér zhì zhèng diàn, yù miǎn lǐ guī zuò, dà kāi yán yàn. jiǎ mǔ děng zài xià xiāng péi, yóu shì lǐ wán fèng jiě děng qīn pěng gēng bǎ zhǎn.
尤氏、凤姐等上来启道:“筵宴齐备,请贵妃游幸。”元妃等起身,命宝玉导引,遂同诸人步至园门前,早见灯光火树之中,诸般罗列非常。进园来先从“有凤来仪”、“红香绿玉”、“杏帘在望”、“蘅芷清芬”等处,登楼步阁,涉水缘山,百般眺览徘徊。一处处铺陈不一,一桩桩点缀新奇。贾妃极加奖赞,又劝:“以后不可太奢,此皆过分之极。”已而至正殿,谕免礼归座,大开筵宴。贾母等在下相陪,尤氏、李纨、凤姐等亲捧羹把盏。
yuán fēi nǎi mìng chuán bǐ yàn cì hou, qīn nuò xiāng guǎn, zé qí jǐ chù zuì xǐ zhě cì míng. àn qí shū yún:
元妃乃命传笔砚伺候,亲搦湘管,择其几处最喜者赐名。按其书云:
" gù ēn sī yì" biǎn é
“顾恩思义”匾额
" tiān dì qǐ hóng cí, chì zǐ cāng tóu tóng gǎn dài gǔ jīn chuí kuàng diǎn, jiǔ zhōu wàn guó bèi ēn róng." cǐ yī biǎn yī lián shū yú zhèng diàn
“天地启宏慈,赤子苍头同感戴;古今垂旷典,九州万国被恩荣。”此一匾一联书于正殿
" dà guān yuán" yuán zhī míng
“大观园”园之名
" yǒu fèng lái yí" cì míng yuē" xiāo xiāng guǎn"
“有凤来仪”赐名曰“潇湘馆”
" hóng xiāng lǜ yù" gǎi zuò" yí hóng kuài lǜ" jí míng yuē" yí hóng yuàn"
“红香绿玉”改作“怡红快绿”即名曰“怡红院”
" héng zhǐ qīng fēn" cì míng yuē" héng wú yuàn"
“蘅芷清芬”赐名曰“蘅芜苑”
" xìng lián zài wàng" cì míng yuē" huàn gé shān zhuāng" zhèng lóu yuē" dà guān lóu". dōng miàn fēi lóu yuē" zhuì jǐn gé", xī miàn xié lóu yuē" hán fāng gé" gèng yǒu" liǎo fēng xuān"," ǒu xiāng xiè"," zǐ líng zhōu"," xìng yè zhǔ" děng míng yòu yǒu sì zì de biǎn é shí shù gè, zhū rú" lí huā chūn yǔ"" tóng jiǎn qiū fēng"," dí lú yè xuě" děng míng, cǐ shí xī nán quán jì. yòu mìng jiù yǒu biǎn lián jù bù bì zhāi qù. yú shì xiān tí yī jué yún:
“杏帘在望”赐名曰“浣葛山庄”正楼曰“大观楼”。东面飞楼曰“缀锦阁”,西面斜楼曰“含芳阁”;更有“蓼风轩”,“藕香榭”,“紫菱洲”,“荇叶渚”等名;又有四字的匾额十数个,诸如“梨花春雨”、“桐剪秋风”,“荻芦夜雪”等名,此时悉难全记。又命旧有匾联俱不必摘去。于是先题一绝云:
xián shān bào shuǐ jiàn lái jīng, duō shǎo gōng fū zhù shǐ chéng. tiān shàng rén jiān zhū jǐng bèi, fāng yuán yīng xī dà guān míng.
衔山抱水建来精,多少工夫筑始成。天上人间诸景备,芳园应锡大观名。
xiě bì, xiàng zhū zǐ mèi xiào dào:" wǒ sù fá jié cái, qiě bù cháng yú yín yǒng, mèi bèi sù suǒ shēn zhì. jīn yè liáo yǐ sè zé, bù fù sī jǐng ér yǐ. yì rì shǎo xiá, bì bǔ zhuàn dà guān yuán jì bìng xǐng qīn sòng děng wén, yǐ jì jīn rì zhī shì. mèi bèi yì gè tí yī biǎn yī shī, suí cái zhī cháng duǎn, yì zàn yín chéng, bù kě yīn wǒ wēi cái suǒ fù. qiě xǐ bǎo yù jìng zhī tí yǒng, shì wǒ yì wài zhī xiǎng. cǐ zhōng' xiāo xiāng guǎn', héng wú yuàn' èr chù, wǒ suǒ jí ài, cì zhī' yí hóng yuàn'' huàn gé shān zhuāng', cǐ sì dà chù, bì děi bié yǒu zhāng jù tí yǒng fāng miào. qián suǒ tí zhī lián suī jiā, rú jīn zài gè fù wǔ yán lǜ yī shǒu, shǐ wǒ dāng miàn shì guò, fāng bù fù wǒ zì yòu jiào shòu zhī kǔ xīn." bǎo yù zhǐ de dā yìng le, xià lái zì qù gòu sī.
写毕,向诸姊妹笑道:“我素乏捷才,且不长于吟咏,妹辈素所深知。今夜聊以塞责,不负斯景而已。异日少暇,必补撰《大观园记》并《省亲颂》等文,以记今日之事。妹辈亦各题一匾一诗,随才之长短,亦暂吟成,不可因我微才所缚。且喜宝玉竟知题咏,是我意外之想。此中‘潇湘馆’,蘅芜苑’二处,我所极爱,次之‘怡红院’、‘浣葛山庄’,此四大处,必得别有章句题咏方妙。前所题之联虽佳,如今再各赋五言律一首,使我当面试过,方不负我自幼教授之苦心。”宝玉只得答应了,下来自去构思。
yíng tàn xī sān rén zhī zhōng, yào suàn tàn chūn yòu chū yú zǐ mèi zhī shàng, rán zì cǔn yì nán yǔ xuē lín zhēng héng, zhǐ de miǎn qiǎng suí zhòng sè zé ér yǐ. lǐ wán yě miǎn qiǎng còu chéng yī lǜ. jiǎ fēi xiān āi cì kàn zǐ mèi men de, xiě dào shì:
迎、探、惜三人之中,要算探春又出于姊妹之上,然自忖亦难与薛林争衡,只得勉强随众塞责而已。李纨也勉强凑成一律。贾妃先挨次看姊妹们的,写道是:
kuàng xìng yí qíng biǎn é yíng chūn
旷性怡情 匾额迎春
yuán chéng jǐng bèi tè jīng qí, fèng mìng xiū tí é kuàng yí.
园成景备特精奇,奉命羞题额旷怡。
shuí xìn shì jiān yǒu cǐ jìng, yóu lái níng bù chàng shén sī?
谁信世间有此境,游来宁不畅神思?
wàn xiàng zhēng huī biǎn é tàn chūn
万像争辉 匾额探春
míng yuán zhù chū shì wēi wēi, fèng mìng hé cán xué qiǎn wēi.
名园筑出势巍巍,奉命何惭学浅微。
jīng miào yī shí yán bù chū, guǒ rán wàn wù shēng guāng huī.
精妙一时言不出,果然万物生光辉。
wén zhāng zào huà biǎn é xī chūn
文章造化 匾额惜春
shān shuǐ héng tuō qiān lǐ wài, lóu tái gāo qǐ wǔ yún zhōng.
山水横拖千里外,楼台高起五云中。
yuán xiū rì yuè guāng huī lǐ, jǐng duó wén zhāng zào huà gōng.
园修日月光辉里,景夺文章造化功。
wén cǎi fēng liú biǎn é lǐ wán
文采风流 匾额李纨
xiù shuǐ míng shān bào fù huí, fēng liú wén cǎi shèng péng lái.
秀水明山抱复回,风流文采胜蓬莱。
lǜ cái gē shàn mí fāng cǎo, hóng chèn xiāng qún wǔ luò méi.
绿裁歌扇迷芳草,红衬湘裙舞落梅。
zhū yù zì yīng chuán shèng shì, shén xiān hé xìng xià yáo tái.
珠玉自应传盛世,神仙何幸下瑶台。
míng yuán yī zì yāo yóu shǎng, wèi xǔ fán rén dào cǐ lái.
名园一自邀游赏,未许凡人到此来。
níng huī zhōng ruì biǎn é xuē bǎo chāi
凝晖钟瑞 匾额薛宝钗
fāng yuán zhù xiàng dì chéng xī, huá rì xiáng yún lǒng zhào qí.
芳园筑向帝城西,华日祥云笼罩奇。
gāo liǔ xǐ qiān yīng chū gǔ, xiū huáng shí dài fèng lái yí.
高柳喜迁莺出谷,修篁时待凤来仪。
wén fēng yǐ zhe chén yóu xī, xiào huà yīng lóng guī xǐng shí.
文风已著宸游夕,孝化应隆归省时。
ruì zǎo xiān cái yíng cǎi bǐ, zì cán hé gǎn zài wèi cí.
睿藻仙才盈彩笔,自惭何敢再为辞。
shì wài xiān yuán biǎn é lín dài yù
世外仙源 匾额林黛玉
míng yuán zhù hé chǔ, xiān jìng bié hóng chén.
名园筑何处,仙境别红尘。
jiè dé shān chuān xiù, tiān lái jǐng wù xīn.
借得山川秀,添来景物新。
xiāng róng jīn gǔ jiǔ, huā mèi yù táng rén.
香融金谷酒,花媚玉堂人。
hé xìng yāo ēn chǒng, gōng chē guò wǎng pín. jiǎ fēi kàn bì, chēng shǎng yī fān, yòu xiào dào:" zhōng shì xuē lín èr mèi zhī zuò yǔ zhòng bù tóng, fēi yú zǐ mèi kě tóng liè zhě." yuán lái lín dài yù ān xīn jīn yè dà zhǎn qí cái, jiāng zhòng rén yā dǎo, bù xiǎng jiǎ fēi zhǐ mìng yī biǎn yī yǒng, dào bù hǎo wéi yù duō zuò, zhǐ hú luàn zuò yī shǒu wǔ yán lǜ yìng jǐng bà le.
何幸邀恩宠,宫车过往频。贾妃看毕,称赏一番,又笑道:“终是薛林二妹之作与众不同,非愚姊妹可同列者。”原来林黛玉安心今夜大展奇才,将众人压倒,不想贾妃只命一匾一咏,倒不好违谕多作,只胡乱作一首五言律应景罢了。
bǐ shí bǎo yù shàng wèi zuò wán, zhǐ gāng zuò le" xiāo xiāng guǎn" yǔ" héng wú yuàn" èr shǒu, zhèng zuò" yí hóng yuàn" yī shǒu, qǐ cǎo nèi yǒu" lǜ yù chūn yóu juǎn" yī jù. bǎo chāi zhuǎn yǎn piē jiàn, biàn chèn zhòng rén bù lǐ lùn, jí máng huí shēn qiāo tuī tā dào:" tā yīn bù xǐ' hóng xiāng lǜ yù' sì zì, gǎi le' yí hóng kuài lǜ', nǐ zhè huì zǐ piān yòng' lǜ yù' èr zì, qǐ bú shì yǒu yì hé tā zhēng chí le? kuàng qiě jiāo yè zhī shuō yě pō duō, zài xiǎng yí gè zì gǎi le bà." bǎo yù jiàn bǎo chāi rú cǐ shuō, biàn shì hàn dào:" wǒ zhè huì zǐ zǒng xiǎng bù qǐ shén me diǎn gù chū chù lái." bǎo chāi xiào dào:" nǐ zhǐ bǎ' lǜ yù' de' yù' zì gǎi zuò' là' zì jiù shì le." bǎo yù dào:"' lǜ là' kě yǒu chū chù?" bǎo chāi jiàn wèn, qiāo qiāo de zā zuǐ diǎn tóu xiào dào:" kuī nǐ jīn yè bù guò rú cǐ, jiāng lái jīn diàn duì cè, nǐ dà yuē lián' zhào qián sūn lǐ' dōu wàng le ne! táng qián xǔ yǒng bā jiāo shī tóu yī jù:' lěng zhú wú yān lǜ là gān', nǐ dōu wàng liǎo bù chéng?" bǎo yù tīng le, bù jué dòng kāi xīn yì, xiào dào:" gāi sǐ, gāi sǐ! xiàn chéng yǎn qián zhī wù piān dǎo xiǎng bù qǐ lái le, zhēn kě wèi' yī zì shī' le. cóng cǐ hòu wǒ zhǐ jiào nǐ shī fù, zài bù jiào jiě jie le." bǎo chāi yì qiāo qiāo de xiào dào:" hái bù kuài zuò shǎng qù, zhǐ guǎn jiě jie mèi mei de. shuí shì nǐ jiě jie? nà shàng tou chuān huáng páo de cái shì nǐ jiě jie, nǐ yòu rèn wǒ zhè jiě jie lái le." yī miàn shuō xiào, yīn shuō xiào yòu pà tā dān yán gōng fū, suì chōu shēn zǒu kāi le. bǎo yù zhǐ de xù chéng, gòng yǒu le sān shǒu.
彼时宝玉尚未作完,只刚作了“潇湘馆”与“蘅芜苑”二首,正作“怡红院”一首,起草内有“绿玉春犹卷”一句。宝钗转眼瞥见,便趁众人不理论,急忙回身悄推他道:“他因不喜‘红香绿玉’四字,改了‘怡红快绿’,你这会子偏用‘绿玉’二字,岂不是有意和他争驰了?况且蕉叶之说也颇多,再想一个字改了罢。”宝玉见宝钗如此说,便拭汗道:“我这会子总想不起什么典故出处来。”宝钗笑道:“你只把‘绿玉’的‘玉’字改作‘蜡’字就是了。”宝玉道:“‘绿蜡’可有出处?”宝钗见问,悄悄的咂嘴点头笑道:“亏你今夜不过如此,将来金殿对策,你大约连‘赵钱孙李’都忘了呢!唐钱珝咏芭蕉诗头一句:‘冷烛无烟绿蜡乾’,你都忘了不成?”宝玉听了,不觉洞开心臆,笑道:“该死,该死!现成眼前之物偏倒想不起来了,真可谓‘一字师’了。从此后我只叫你师父,再不叫姐姐了。”宝钗亦悄悄的笑道:“还不快作上去,只管姐姐妹妹的。谁是你姐姐?那上头穿黄袍的才是你姐姐,你又认我这姐姐来了。”一面说笑,因说笑又怕他耽延工夫,遂抽身走开了。宝玉只得续成,共有了三首。
cǐ shí lín dài yù wèi dé zhǎn qí bào fù, zì shì bù kuài. yīn jiàn bǎo yù dú zuò sì lǜ, dà fèi shén sī, hé bù dài tā zuò liǎng shǒu, yě shěng tā xiē jīng shén bú dào zhī chù. xiǎng zhe, biàn yě zǒu zhì bǎo yù àn páng, qiāo wèn:" kě dōu yǒu le?" bǎo yù dào:" cái yǒu le sān shǒu, zhǐ shǎo' xìng lián zài wàng' yī shǒu le." dài yù dào:" jì rú cǐ, nǐ zhǐ chāo lù qián sān shǒu bà. gǎn nǐ xiě wán nà sān shǒu, wǒ yě tì nǐ zuò chū zhè shǒu le." shuō bì, dī tóu yī xiǎng, zǎo yǐ yín chéng yī lǜ, biàn xiě zài zhǐ tiáo shàng, cuō chéng gè tuán zǐ, zhì zài tā gēn qián. bǎo yù dǎ kāi yī kàn, zhǐ jué cǐ shǒu bǐ zì jǐ suǒ zuò de sān shǒu gāo guò shí bèi, zhēn shì xǐ chū wàng wài, suì máng gōng kǎi chéng shàng. jiǎ fēi kàn dào:
此时林黛玉未得展其抱负,自是不快。因见宝玉独作四律,大费神思,何不代他作两首,也省他些精神不到之处。想着,便也走至宝玉案旁,悄问:“可都有了?”宝玉道:“才有了三首,只少‘杏帘在望’一首了。”黛玉道:“既如此,你只抄录前三首罢。赶你写完那三首,我也替你作出这首了。”说毕,低头一想,早已吟成一律,便写在纸条上,搓成个团子,掷在他跟前。宝玉打开一看,只觉此首比自己所作的三首高过十倍,真是喜出望外,遂忙恭楷呈上。贾妃看道:
yǒu fèng lái yí chén bǎo yù jǐn tí
有凤来仪 臣宝玉谨题
xiù yù chū chéng shí, kān yí dài fèng huáng.
秀玉初成实,堪宜待凤凰。
gān gān qīng yù dī, gè gè lǜ shēng liáng.
竿竿青欲滴,个个绿生凉。
bèng qì fáng jiē shuǐ, chuān lián ài dǐng xiāng.
迸砌妨阶水,穿帘碍鼎香。
mò yáo qīng suì yǐng, hǎo mèng zhòu chū zhǎng.
莫摇清碎影,好梦昼初长。
héng zhǐ qīng fēn
蘅芷清芬
héng wú mǎn jìng yuàn, luó bì zhù fēn fāng.
蘅芜满净苑,萝薜助芬芳。
ruǎn chèn sān chūn cǎo, róu tuō yī lǚ xiāng.
软衬三春草,柔拖一缕香。
qīng yān mí qū jìng, lěng cuì dī huí láng.
轻烟迷曲径,冷翠滴回廊。
shuí wèi chí táng qū, xiè jiā yōu mèng zhǎng.
谁谓池塘曲,谢家幽梦长。
yí hóng kuài lǜ
怡红快绿
shēn tíng cháng rì jìng, liǎng liǎng chū chán juān.
深庭长日静,两两出婵娟。
lǜ là chūn yóu juǎn, hóng zhuāng yè wèi mián.
绿蜡春犹卷,红妆夜未眠。
píng lán chuí jiàng xiù, yǐ shí hù qīng yān.
凭栏垂绛袖,倚石护青烟。
duì lì dōng fēng lǐ, zhǔ rén yīng jiě lián.
对立东风里,主人应解怜。
xìng lián zài wàng
杏帘在望
xìng lián zhāo kè yǐn, zài wàng yǒu shān zhuāng.
杏帘招客饮,在望有山庄。
líng xìng é ér shuǐ, sāng yú yàn zi liáng.
菱荇鹅儿水,桑榆燕子梁。
yī qí chūn jiǔ lǜ, shí lǐ dào huā xiāng.
一畦春韭绿,十里稻花香。
shèng shì wú jī něi, hé xū gēng zhī máng. jiǎ fēi kàn bì, xǐ zhī bù jìn, shuō:" guǒ rán jìn yì le!" yòu zhǐ" xìng lián" yī shǒu wèi qián sān shǒu zhī guān, suì jiāng" huàn gé shān zhuāng" gǎi wéi" dào xiāng cūn". yòu mìng tàn chūn lìng yǐ cǎi jiān téng lù chū fāng cái yī gòng shí shù shǒu shī, chū lìng tài jiàn chuán yǔ wài xiāng. jiǎ zhèng děng kàn le, dōu chēng sòng bù yǐ. jiǎ zhèng yòu jìn guī xǐng sòng. yuán chūn yòu mìng yǐ qióng sū jīn kuài děng wù, cì yǔ bǎo yù bìng jiǎ lán. cǐ shí jiǎ lán jí yòu, wèi dá zhū shì, zhǐ bù guò suí mǔ yī shū xíng lǐ, gù wú bié zhuàn. jiǎ huán cóng nián nèi rǎn bìng wèi quán, zì yǒu xián chù tiáo yǎng, gù yì wú chuán.
盛世无饥馁,何须耕织忙。贾妃看毕,喜之不尽,说:“果然进益了!”又指“杏帘“一首为前三首之冠,遂将“浣葛山庄“改为“稻香村”。又命探春另以彩笺誊录出方才一共十数首诗,出令太监传与外厢。贾政等看了,都称颂不已。贾政又进《归省颂》。元春又命以琼酥金脍等物,赐与宝玉并贾兰。此时贾兰极幼,未达诸事,只不过随母依叔行礼,故无别传。贾环从年内染病未痊,自有闲处调养,故亦无传。
nà shí jiǎ qiáng dài lǐng shí èr gè nǚ xì, zài lóu xià zhèng děng de bù nài fán, zhī jiàn yī tài jiàn fēi lái shuō:" zuò wán le shī, kuài ná xì mù lái!" jiǎ qiáng jí jiāng jǐn cè chéng shàng, bìng shí èr gè huā míng dān zi. shǎo shí, tài jiàn chū lái, zhǐ diǎn le sì chū xì:
那时贾蔷带领十二个女戏,在楼下正等的不耐烦,只见一太监飞来说:“作完了诗,快拿戏目来!”贾蔷急将锦册呈上,并十二个花名单子。少时,太监出来,只点了四出戏:
dì yī chū, háo yàn, dì èr chū, qǐ qiǎo,
第一出,《豪宴》,第二出,《乞巧》,
dì sān chū, xiān yuán, dì sì chū, lí hún. jiǎ qiáng máng zhāng luó bàn yǎn qǐ lái. yí gè gè gē qī liè shí zhī yīn, wǔ yǒu tiān mó zhī tài. suī shì zhuāng yǎn de xíng róng, què zuò jǐn bēi huān qíng zhuàng. gāng yǎn wán le, yī tài jiàn zhí yī jīn pán gāo diǎn zhī shǔ jìn lái, wèn:" shuí shì líng guān?" jiǎ qiáng biàn zhī shì cì líng guān zhī wù, xǐ de máng jiē le, mìng líng guān kòu tóu. tài jiàn yòu dào:" guì fēi yǒu yù, shuō' líng guān jí hǎo, zài zuò liǎng chū xì, bù jū nà liǎng chū jiù shì le'." jiǎ qiáng máng dā yìng le, yīn mìng líng guān zuò yóu yuán, jīng mèng èr chū. líng guān zì wèi cǐ èr chū yuán fēi běn jiǎo zhī xì, zhí yì bù zuò, dìng yào zuò xiāng yuē xiāng mà èr chū. jiǎ qiáng niǔ tā bù guò, zhǐ de yī tā zuò le. jiǎ fēi shén xǐ, mìng" bù kě nán wéi le zhè nǚ hái zi, hǎo shēng jiào xí", é wài shǎng le liǎng pǐ gōng duàn, liǎng gè hé bāo bìng jīn yín kè zǐ, shí wù zhī lèi. rán hòu chè yán, jiāng wèi dào zhī chù fù yòu yóu wán. hū jiàn shān huán fó sì, máng lìng guàn shǒu jìn qù fén xiāng bài fó, yòu tí yī biǎn yún:" kǔ hǎi cí háng". yòu é wài jiā ēn yǔ yì bān yōu ní nǚ dào.
第三出,《仙缘》,第四出,《离魂》。贾蔷忙张罗扮演起来。一个个歌欺裂石之音,舞有天魔之态。虽是妆演的形容,却作尽悲欢情状。刚演完了,一太监执一金盘糕点之属进来,问:“谁是龄官?”贾蔷便知是赐龄官之物,喜的忙接了,命龄官叩头。太监又道:“贵妃有谕,说‘龄官极好,再作两出戏,不拘那两出就是了’。”贾蔷忙答应了,因命龄官作《游园》,《惊梦》二出。龄官自为此二出原非本角之戏,执意不作,定要作《相约》《相骂》二出。贾蔷扭他不过,只得依他作了。贾妃甚喜,命“不可难为了这女孩子,好生教习”,额外赏了两匹宫缎,两个荷包并金银锞子,食物之类。然后撤筵,将未到之处复又游顽。忽见山环佛寺,忙另盥手进去焚香拜佛,又题一匾云:“苦海慈航”。又额外加恩与一般幽尼女道。
shǎo shí, tài jiàn guì qǐ:" cì wù jù qí, qǐng yàn děng lì." nǎi chéng shàng lüè jié. jiǎ fēi cóng tóu kàn le, jù shén tuǒ xié, jí mìng zhào cǐ zūn xíng. tài jiàn tīng le, xià lái yī yī fà fàng. yuán lái jiǎ mǔ de shì jīn, yù rú yì gè yī bǐng, chén xiāng guǎi zhǔ yī gēn, jiā nán niàn zhū yī chuàn," fù guì cháng chūn" gōng duàn sì pǐ," fú shòu mián cháng" gōng chóu sì pǐ, zǐ jīn" bǐ dìng rú yì" kè shí dìng," jí qìng yǒu yú" yín kè shí dìng. xíng fū rén, wáng fū rén èr fēn, zhǐ jiǎn liǎo rú yì, guǎi, zhū sì yàng. jiǎ jìng jiǎ shè jiǎ zhèng děng, měi fēn yù zhì xīn shū èr bù, bǎo mò èr xiá, jīn, yín jué gè èr zhǐ, biǎo lǐ àn qián. bǎo chāi dài yù zhū zǐ mèi děng, měi rén xīn shū yī bù, bǎo yàn yī fāng, xīn yàng gé shì jīn yín kè èr duì. bǎo yù yì tóng cǐ. jiǎ lán zé shì jīn yín xiàng quān èr gè, jīn yín kè èr duì. yóu shì lǐ wán fèng jiě děng, jiē jīn yín kè sì dìng, biǎo lǐ sì duān. wài biǎo lǐ èr shí sì duān, qīng qián yī bǎi chuàn, shì cì yǔ jiǎ mǔ, wáng fū rén jí zhū zǐ mèi fáng zhōng nǎi niáng zhòng yā huán de. jiǎ zhēn jiǎ liǎn jiǎ huán jiǎ róng děng, jiē shì biǎo lǐ yī fēn, jīn kè yī shuāng. qí yú cǎi duàn bǎi duān, jīn yín qiān liǎng, yù jiǔ huá yán, shì cì dōng xī liǎng fǔ fán yuán zhōng guǎn lǐ gōng chéng chén shè dā yìng jí sī xì zhǎng dēng zhū rén de. wài yǒu qīng qián wǔ bǎi chuàn, shì cì chú yì yōu lián bǎi xì zá xíng rén dīng de.
少时,太监跪启:“赐物俱齐,请验等例。”乃呈上略节。贾妃从头看了,俱甚妥协,即命照此遵行。太监听了,下来一一发放。原来贾母的是金,玉如意各一柄,沉香拐拄一根,伽楠念珠一串,“富贵长春”宫缎四匹,“福寿绵长”宫绸四匹,紫金“笔锭如意”锞十锭,“吉庆有鱼”银锞十锭。邢夫人,王夫人二分,只减了如意,拐,珠四样。贾敬、贾赦、贾政等,每分御制新书二部,宝墨二匣,金,银爵各二只,表礼按前。宝钗、黛玉诸姊妹等,每人新书一部,宝砚一方,新样格式金银锞二对。宝玉亦同此。贾兰则是金银项圈二个,金银锞二对。尤氏、李纨、凤姐等,皆金银锞四锭,表礼四端。外表礼二十四端,清钱一百串,是赐与贾母,王夫人及诸姊妹房中奶娘众丫鬟的。贾珍、贾琏、贾环、贾蓉等,皆是表礼一分,金锞一双。其余彩缎百端,金银千两,御酒华筵,是赐东西两府凡园中管理工程、陈设、答应及司戏、掌灯诸人的。外有清钱五百串,是赐厨役、优怜、百戏、杂行人丁的。
zhòng rén xiè ēn yǐ bì, zhí shì tài jiàn qǐ dào:" shí yǐ chǒu zhèng sān kè, qǐng jià huí luán." jiǎ fēi tīng le, bù yóu de mǎn yǎn yòu gǔn xià lèi lái. què yòu miǎn qiǎng duī xiào, lā zhù jiǎ mǔ wáng fū rén de shǒu, jǐn jǐn de bù rěn shì fàng, zài sì dīng níng:" bù xū guà niàn, hǎo shēng zì yǎng. rú jīn tiān ēn hào dàng, yī yuè xǔ jìn nèi xǐng shì yī cì, jiàn miàn shì jǐn yǒu de, hé bì shāng cǎn. tǎng míng suì tiān ēn réng xǔ guī xǐng, wàn bù kě rú cǐ shē huá mí fèi le!" jiǎ mǔ děng yǐ kū de gěng yē nán yán le. jiǎ fēi suī bù rěn bié, zěn nài huáng jiā guī fàn, wéi cuò bù dé, zhǐ de rěn xīn shàng yú qù le. zhè lǐ zhū rén hǎo róng yì jiāng jiǎ mǔ, wáng fū rén ān wèi jiě quàn, chān fú chū yuán qù le. zhèng shì
众人谢恩已毕,执事太监启道:“时已丑正三刻,请驾回銮。”贾妃听了,不由的满眼又滚下泪来。却又勉强堆笑,拉住贾母、王夫人的手,紧紧的不忍释放,再四叮咛:“不须挂念,好生自养。如今天恩浩荡,一月许进内省视一次,见面是尽有的,何必伤惨。倘明岁天恩仍许归省,万不可如此奢华靡费了!”贾母等已哭的哽噎难言了。贾妃虽不忍别,怎奈皇家规范,违错不得,只得忍心上舆去了。这里诸人好容易将贾母,王夫人安慰解劝,搀扶出园去了。正是----