strong xīn míng qīng jìng fǎ bàng hè yě hú chán strong
心明清淨法 棒喝野狐禪
shī yuē:
詩曰:
yáo tái jiǎo jiǎo yī piàn yuè, yù yǔ léng léng qiān chǐ bīng,
瑤台皎皎一片月,玉宇稜稜千尺冰,
lěng dàn jiā fēng qīng jìng lǐ, rú sī fāng bù kuì wèi sēng.
冷淡家風清淨理,如斯方不愧為僧。
yòu yuē:
又曰:
gé huā quǎn fèi dà hé shàng, jiā àn téng chán xiǎo fǎ shī,
隔花犬吠大和尚,夾岸藤纏小法師,
bái zhòu yě hú dēng rì shèng, bù zhī hé chù kě wú wèi?
白晝野狐燈日盛,不知何處可無為?
huà shuō táng bàn jì yǔ xiǎo xíng zhě, cí bié le táng wáng, chū lí zhǎng ān dà guó, wǎng xī qián jìn. cǐ yóu shì zhōng huá dì jiè, yí lù píng ān. bù jǐ rì, guò le gǒng zhōu dì fāng, xíng dào yī chù, tiān sè wǎn le, jiàn lù páng yī gè xiǎo ān, xiǎo xíng zhě fú táng bàn jì xià mǎ, jiù jiāng xíng lǐ fàng zài mǎ shàng, qiān le jìn qù jiè sù. zhè ān ér suī xiǎo, què shí fēn jīng yán fù lì. èr rén jiāng zǒu dào fó táng, zǎo yǒu yī gè shào nián hé shàng chū lái yíng wèn dào: èr wèi lǎo shī hé lái? táng bàn jì máng wèn xùn dào: pín sēng fèng táng tiān zǐ chì mìng, wǎng xī tiān dà léi yīn sì bài jiàn wǒ fú, qiú qǔ zhēn jiě, lù guò bǎo fāng. yīn tiān sè wǎn le, bù shí dì míng, gǎn qiú bǎo ān jiè sù yī xiāo, míng rì zǎo xíng. nà hé shàng dào: wǒ zhè dì fāng suī yóu shì táng cháo hé zhōu wèi dì fāng, què yīn xī fān hā mì tǔ dì liáo kuò, yǐ bù shǔ tā guǎn le. lǎo shī jì fèng tiān zǐ chì mìng, nǎi shì tiān shǐ shī, zěn me méi yǒu hù wèi gēn suí? què jiào èr wèi shī fù luò luò ér lái? táng bàn jì dào: fó jiā qīng jìng wèi běn, dàn bó wèi zōng. zěn gǎn chēng tiān shǐ? zěn gǎn láo hù wèi? nà sēng jīng yà dào: lǎo shī zěn me zhuǎn rú cǐ shuō. yī miàn yāo rù chán táng, shī lǐ fēn zhǔ kè zuò xià. yī miàn fēn fù bèi zhāi, yī miàn jiù wèn: èr wèi lǎo shī dà hào? táng bàn jì dào: pín sēng fǎ míng dà diān, méng táng tiān zǐ cì hào bàn jì. zhè shì xiǎo tú, sú hào xiǎo xíng zhě. gǎn wèn yuàn zhǔ fǎ hào? nà sēng dào: xiǎo sēng jiàn hào huì yīn, nǎi tiān huā sì diǎn shí shī dì èr bèi fǎ sūn. táng bàn jì yīn wèn dào: zhè děng shuō lái, lìng shī zǔ diǎn shí shī, dìng shì yī wèi yǒu dào héng yǒu biàn cái de shàn zhī shí le. huì yīn dào: jiā shī zǔ shì xī yù rén, dào héng biàn cái yī shí yě shuō bù jǐn. zhǐ fǎ zuò xià de tú zi fǎ sūn, yǐ dìng jìng huì sān zì pái lái, měi yī zì zú yǒu shàng qiān. zhè hé zhōu dì jiè chéng lǐ chéng wài, shì xiǎo sēng zhè yàng de ān ér yuē yǒu qiān yú, wú yī ān bú shì tā de xià yuàn. táng bàn jì dào: wèi hé zhè děng fù shèng? huì yīn dào: bù mán lǎo shī shuō, zhè hā mì dì fāng, bù lùn guān huàn jūn mín, jiē hǎo fó fǎ, yòu zuì xǐ tīng jiǎng jīng. wǒ zhè jiā shī zǔ kǒu shé yuán huó, jiǎng qǐ nà yīn guǒ bào yīng lái, sǒng dòng dé nán nán nǚ nǚ kē tóu lǐ bài, yǐ wèi huó fó, wú bù xìn xīn. nà qián cái mǐ liáng jiù rú shān shuǐ yì bān yǒng sāi ér lái, gù rú cǐ fù shèng. zhèng shuō wán, shì zhě bèi shàng zhāi lái, qǐng tā shī tú èr rén yòng guò. huì yīn fù wèn dào: lǎo shī fù fāng cái shuō, fèng tiān zǐ chì mìng jiàn wǒ fú qiú jiě, bù zhī guǒ shì zhēn me? táng bàn jì dào: xiàn yǒu chì shū, zěn gǎn dǎ kuáng yǔ! huì yīn dào: ruò guǒ shì zhēn, zhè shì jīng tiān dòng dì de dà fó shì le, hé bù guǎng wèi bō yáng, shǐ shàn xìn zūn chóng, wèi wǒ fú mén róng xìng? táng bàn jì dào: qīng jìng wú wèi, fó jiào zhī zhèng yě zhuāng yán shē chǐ, fó jiào zhī mó yě. pín sēng jīn rì fèng zhǐ qiú jiě, zhèng yù qū mó guī zhèng, ān gǎn fù wèi bō yáng yǐ yì qí zuì lì. huì yīn wēi shěn dào: lǎo shī yòu lái qǔ xiào le, bō yáng zhèng shì fèng fú, zěn me zhuǎn shì zuì lì? xiǎo sēng xué wēi shí báo, bù gǎn jié biàn. qiě qǐng ān zhì ba, dài míng rì jiā shī zǔ zài xì xì qǐng jiào. suì sòng shī tú èr rén dào kè fáng ān xiē. zhèng shì:
話說唐半偈與小行者,辭別了唐王,出離長安大國,往西前進。此猶是中華地界,一路平安。不幾日,過了鞏州地方,行到一處,天色晚了,見路旁一個小庵,小行者扶唐半偈下馬,就將行李放在馬上,牽了進去借宿。這庵兒雖小,卻十分精嚴富麗。二人將走到佛堂,早有一個少年和尚出來迎問道:「二位老師何來?」唐半偈忙問訊道:「貧僧奉唐天子敕命,往西天大雷音寺拜見我佛,求取真解,路過寶方。因天色晚了,不識地名,敢求寶庵借宿一宵,明日早行。」那和尚道:「我這地方雖猶是唐朝河州衛地方,卻因西番哈泌土地遼闊,已不屬他管了。老師既奉天子敕命,乃是天使**師,怎麼沒有護衛跟隨?卻教二位師父落落而來?」唐半偈道:「佛家清淨為本,淡薄為宗。怎敢稱天使?怎敢勞護衛?」那僧驚訝道:「老師怎麼轉如此說。」一面邀入禪堂,施禮分主客坐下。一面分付備齋,一面就問:「二位老師大號?」唐半偈道:「貧僧法名大顛,蒙唐天子賜號半偈。這是小徒,俗號小行者。敢問院主法號?」那僧道:「小僧賤號慧音,乃天花寺點石**師第二輩法孫。」唐半偈因問道:「這等說來,令師祖點石**師,定是一位有道行、有辯才的善知識了。」慧音道:「家師祖是西域人,道行辯才一時也說不盡。只法座下的徒子法孫,以『定、靜、慧』三字排來,每一字足有上千。這河州地界城裡城外,似小僧這樣的庵兒約有千餘,無一庵不是他的下院。」唐半偈道:「為何這等富盛?」慧音道:「不瞞老師說,這哈泌地方,不論官宦軍民,皆好佛法,又最喜聽講經。我這家師祖口舌圓活,講起那因果報應來,聳動得男男女女磕頭禮拜,以為活佛,無不信心。那錢財米糧就如山水一般涌塞而來,故如此富盛。」正說完,侍者備上齋來,請他師徒二人用過。慧音復問道:「老師父方才說,奉天子敕命見我佛求解,不知果是真麼?」唐半偈道:「現有敕書,怎敢打誑語!」慧音道:「若果是真,這是驚天動地的大佛事了,何不廣為播揚,使善信尊崇,為我佛門榮幸?」唐半偈道:「清淨無為,佛教之正也;莊嚴奢侈,佛教之魔也。貧僧今日奉旨求解,正欲驅魔歸正,安敢復為播揚以益其罪戾。」慧音微哂道:「老師又來取笑了,播揚正是奉佛,怎麼轉是罪戾?小僧學微識薄,不敢詰辯。且請安置吧,待明日家師祖再細細請教。」遂送師徒二人到客房安歇。正是:
zhì rén yù sǎo mó guī zhèng, xié dào sī yī zhèng zuò mó,
至人慾掃魔歸正,邪道思依正作魔,
fó fǎ tǎn rán píng shì shuǐ, hēi fēng yī zhèn hū shēng bō.
佛法坦然平似水,黑風一陣忽生波。
yuán lái zhè tiān huā sì de diǎn shí fǎ shī shì gè xī yù rén, xìng jí tān yín, zhuān yǐ jiǎng jīng shuō fǎ hōng piàn yú rén. bù liào, jīn suì zhèng jù zhòng jiǎng shí, hū bèi sūn dà shèng xiǎn xíng fēng le, jiē bù kāi, méi dé jīng jiǎng. yī shí bù zhī qí gù, shí fēn méi qù, zhǐ tuī yǒu bìng xià tái, yuē gǎi qī zài jiǎng. guò le xǔ jiǔ, zhǐ jiē jīng bù kāi, jiǎng jiě wú shí, nòng dé gè sì qīng lěng, bù shī quán wú. shī tú men zhèng wú fǎ nài hé, zhè huì yīn hū jiàn táng bàn jì shuō fèng chì dào xī tiān qiú jiě, shì yǒu yuán gù, zhǐ de lián yè bào zhī diǎn shí. diǎn shí xiǎng dào: dāng jīn jiǎng jiě zhèng shèng, wèi hé yòu yāo qiú jiě? mò fēi táng cháo zhōng yǒu shèn biàn tóu! míng rì kě qǐng tā lái jiàn yī jiàn, jiù wèn tā zhè jīng jiē bù kāi de yuán gù, huò zhě tā zhī dào xiē yīn yóu. huì yīn dào: zhè gè táng bàn jì, wèi rén yī wèi qīng jìng lěng luò, quán bù xiàng gè hé shàng. suī yú fó fǎ yǒu gōng, què yú dà zhòng wú yì, ruò shǐ tā kǔ xiū dé zhì, wǒ fú mén dì zǐ dōu yào è sǐ yǐ! lǎo shī zǔ hái yào yǔ zi sūn zuò zhǔ. diǎn shí dào: tā jì yǐ kǔ xiū wèi zōng, wǒ piān yǐ jí lè wèi jiào. míng rì děng tā lái shí, kě chuán zhòng zi sūn yī shí qí jí, dōu yào sè xiàng zhuāng yán, kàn tā dòng xīn bù dòng xīn! huì yīn dà xǐ, chuán chū fǎ zhǐ, gè gè zhěng bèi, rán hòu guī ān xiē xī. zhèng shì:
原來這天花寺的點石法師是個西域人,性極貪淫,專以講經說法哄騙愚人。不料,今歲正聚眾講時,忽被孫大聖顯形封了,揭不開,沒得經講。一時不知其故,十分沒趣,只推有病下台,約改期再講。過了許久,只揭經不開,講解無時,弄得各寺清冷,布施全無。師徒們正無法奈何,這慧音忽見唐半偈說奉敕到西天求解,似有緣故,只得連夜報知點石。點石想道:「當今講解正盛,為何又要求解?莫非唐朝中有甚變頭!明日可請他來見一見,就問他這經揭不開的緣故,或者他知道些因由。」慧音道:「這個唐半偈,為人一味清淨冷落,全不象個和尚。雖於佛法有功,卻於大眾無益,若使他苦修得志,我佛門弟子都要餓死矣!老師祖還要與子孫做主。」點石道:「他既以苦修為宗,我偏以極樂為教。明日等他來時,可傳眾子孫一時齊集,都要色相莊嚴,看他動心不動心!」慧音大喜,傳出法旨,各各整備,然後歸庵歇息。正是:
fú yuán bù zì fú, mó qǐ wèi tā mó,
佛原不自佛,魔豈為他魔,
yī niàn wēi fēn bié, tiān yuān gé yǐ duō.
一念微分別,天淵隔已多。
dào cì rì tiān míng, táng bàn jì yǔ xiǎo xíng zhě qǐ lái, chī le zǎo fàn, jiù shōu shí xíng lǐ yào zǒu. huì yīn máng zhǐ zhù dào: wǒ zhè hé zhōu wài wèi, suī yǔ táng tiān zǐ mìng lìng bù shèn xiāng tōng, què yóu shì táng cháo dì jiè. lǎo shī fù jì fèng tiān zǐ chì mìng shèng cǐ, jiā shī zǔ yě shì fú mén yī wèi zūn sù, qǐ kě bù huì yī miàn? táng bàn jì dào: huì yī miàn yīn hǎo, dàn jí yú xī xíng, bù gǎn jiǔ jī. huì yīn dào: jiā shī zǔ zhù de tiān huā sì qù cǐ bù yuǎn, qiě shì shùn lù, yī huì jí xíng, yě wú dān gē. táng bàn jì dào: jì shì shùn lù jiù qù. suì bù shàng mǎ, jiào xiǎo xíng zhě qiān zhe, zì tóng huì yīn bù xíng. guǒ bù duō lù, bù yī shí dào le tiān huā sì qián. dìng jīng yī kàn, guǒ rán hǎo yī zuò qí zhěng sì yǔ. dàn jiàn:
到次日天明,唐半偈與小行者起來,吃了早飯,就收拾行李要走。慧音忙止住道:「我這河州外衛,雖與唐天子命令不甚相通,卻猶是唐朝地界。老師父既奉天子敕命勝此,家師祖也是佛門一位尊宿,豈可不會一面?」唐半偈道:「會一面因好,但急於西行,不敢久稽。」慧音道:「家師祖住的天花寺去此不遠,且是順路,一會即行,也無耽擱。」唐半偈道:「既是順路就去。」遂不上馬,叫小行者牽着,自同慧音步行。果不多路,不一時到了天花寺前。定睛一看,果然好一座齊整寺宇。但見:
céng céng diàn yǔ, yī wàng qù jīn bì huī huáng, fēn bù chū shuí lóu shuí gé dié dié jiē chí, xì kàn lái jīng guāng cuǐ càn, yòu hé zhī wèi yù wèi zhū. zhōng gǔ xiāng yīng, wén bù liǎo xiān fàn jīng shēng tǔ mù diāo lòu, zhān bù jǐn zhuāng róng fú xiāng. sēng fáng qū zhé, hé zhǐ qiān jiān, zhēn shì dà cóng lín chū dì zhōu zāo, zú wéi shù lǐ, kě chēng xiǎo fú guó.
層層殿宇,一望去金碧輝煌,分不出誰樓誰閣;疊疊階墀,細看來精光璀璨,又何知為玉為珠。鐘鼓相應,聞不了仙梵經聲;土木雕鏤,瞻不盡莊容佛相。僧房曲折,何止千間,真是大叢林;初地周遭,足圍數里,可稱小佛國。
táng bàn jì kàn jiàn shí fēn fù lì, biàn bù yù jìn qù. dāng bù dé huì yīn zài sān gǒng qǐng, zhǐ de bù le rù qù. dào le èr shān mén, táng bàn jì kàn jiàn nèi zhōng shí fēn jié jìng, jiù jiào xiǎo xíng zhě tóng mǎ zhù xià, xiān zì dào dà diàn shàng bài le fú. zǎo yǒu yī bān zhī kè yíng qǐng dào kè táng zhōng qù zuò, yī miàn xiàn chá, yī miàn xù wèn lái yì. táng bàn jì yīn shuō dào: pín sēng fèng táng tiān zǐ chì mìng, wǎng xī tiān qiú zhēn jiě. lù guò bǎo ān, méng huì yīn shī xiōng dào jí diǎn shí shī, dào héng biàn cái wèi dāng jīn shàn zhī shí, bù gǎn jìng guò, tè qiú zhān yǎng. zhòng zhī kè dào: yuán lái rú cǐ. jiā shī zǔ zài chán fáng jìng yǎng, bù qīng yì jiàn kè. lǎo shī jì shì tiān shǐ shī, huì yīn jìn qù bǐng zhī, zì rán chū táng xiāng jiàn. yī miàn shuō, yī miàn jiù bǎi shàng xǔ duō guǒ pǐn diǎn xīn lái chī chá, zuò le zú yǒu yī gè shí chén, fāng tīng dé dà diàn shàng fǎ gǔ fā léi. zhòng zhī kè jiù duì táng bàn jì dào: diàn shàng léi gǔ, jiā shī zǔ jiāng chū táng le. gǔ léi sān tòng, rán hòu, yī pài xiān lè yǐn yǐn yuē yuē, jiàn cì chuī jìn táng lái. táng bàn jì jiāng yǎn wǎng táng wài yī kàn, zhǐ jiàn xiān lè jiān zhe yī duì duì zhuàng fān bǎo gài yǔ nà xiāng dēng jìng shuǐ, cù yōng ér lái, hé zhǐ yǒu bǎi shí duì. dào le táng wài, dōu bā zì fēn kāi, dú diǎn shí hé shàng dài zhe yī èr shí gè xiǎo hé shàng zǒu rù táng lái. táng bàn jì kàn nà diǎn shí hé shàng zěn shēng dǎ bàn:
唐半偈看見十分富麗,便不欲進去。當不得慧音再三拱請,只得步了入去。到了二山門,唐半偈看見內中十分潔淨,就叫小行者同馬住下,先自到大殿上拜了佛。早有一班知客迎請到客堂中去坐,一面獻茶,一面敘問來意。唐半偈因說道:「貧僧奉唐天子敕命,往西天求真解。路過寶庵,蒙慧音師兄道及點石**師,道行辯才為當今善知識,不敢徑過,特求瞻仰。」眾知客道:「原來如此。家師祖在禪房靜養,不輕易見客。老師既是天使**師,慧音進去稟知,自然出堂相見。」一面說,一面就擺上許多果品、點心來吃茶,坐了足有一個時辰,方聽得大殿上法鼓發擂。眾知客就對唐半偈道:「殿上擂鼓,家師祖將出堂了。」鼓擂三通,然後,一派仙樂隱隱約約,漸次吹近堂來。唐半偈將眼往堂外一看,只見仙樂間着一隊隊幢幡寶蓋與那香燈淨水,簇擁而來,何止有百十隊。到了堂外,都八字分開,獨點石和尚帶着一、二十個小和尚走入堂來。唐半偈看那點石和尚怎生打扮:
pí lú mào fāng fāng xiù fú, jǐn piān shān fèng fèng chuí zhū. róng féi rú mǎn yuè, dà kuī měi shí zhī gōng shēn jìng ruò gāo sōng, shēn dé ān xián zhī lì. tóu yuán jǐng zhí, wài xiāng wǎn rán luó hàn xìng rěn xīn tān, nèi cái shí shì mó wáng.
毗盧帽方方繡佛,錦偏衫縫縫垂珠。容肥如滿月,大虧美食之功;身靜若高松,深得安閒之力。頭圓頸直,外相宛然羅漢;性忍心貪,內才實是魔王。
diǎn shí jìn dào táng zhōng, kàn jiàn táng bàn jì, yīn wèn zhòng zhī kè dào: zhè wèi kě jiù shì táng cháo tiān shǐ fǎ shī? zhòng zhī kè dào: zhèng shì. diǎn shí fāng yīn qín shī lǐ. táng bàn jì jiàn diǎn shí hé shàng bǎi bān zuò zuò, xīn xià bù xǐ, rán jì dào cǐ, zhǐ de shàng qián shī lǐ. èr rén lǐ bì, fēn bīn zhǔ zuò xià. diǎn shí jiù wèn dào: shì zhě chuán yán bù qīng, bù zhī lǎo shī fèng mìng shí shì hé wǎng? táng bàn jì dào: pín sēng shí fèng táng tiān zǐ chì mìng, wǎng xī tiān dà léi yīn sì jiàn wǒ fú rú lái, bài qiú zhēn jiě, yǐ jiě zhēn jīng. diǎn shí dào: zhè sān zàng zhēn jīng yǐ liú chuán tiān xià jiǔ yǐ, tiān xià gāo sēng yǐ jiǎng jiě míng yǐ, nǎ lǐ hái yǒu zhēn jiě? hé bì gèng qiú! cǐ zhōng bì yǒu yuán gù. lǎo shī yuǎn lái, dìng zhī qí xiáng, fú qǐ péng shì. táng bàn jì dào: zhēn jīng suī guó liú chuán tiān xià, rán wèi dé zhēn quán, jiāng wǒ fú wàn shàn fǎ mén, dù shì cí bēi, jù liú rù jiǎng jīng shuō fǎ guǒ bào xiǎo yīn, lì mín hài dào. gù wǒ fú bù shèng lián mǐn, tè qiǎn zhān tán gōng dé fú chén xuán zàng fǎ shī, qīn lín zhǎng ān, xiàn xíng tiān zǐ cháo táng, dà xiǎn shén tōng, mìng dòu zhàn shèng fú sūn wù kōng jiāng tiān xià jīng wén jǐn jiē fēng le, zhì jīng yī juàn yī zhāng yě jiē bù kāi yòu míng shuō wǒ fú yǒu zhēn jiě wèi chuán, yào tiān zǐ rú xī nián qiú jīng gù shì, zài qiǎn rén qù qiú, qiú dé zhēn jiě lái jiě zhēn jīng, fāng de dù shì dù rén de lì yì. gù táng tiān zǐ tè mìng pín sēng qián wǎng, zhī cǐ biàn shì shí qíng, bìng wú tā gù. diǎn shí tīng le, xīn xià fāng zhī, jīng jiē bù kāi shì zhè gè yuán gù. yòu xiǎng dào: wǒ zhè fǎ huì xià yǒu sān sì qiān rén, jiē kào zhe jiǎng jīng shuō fǎ chuān yī chī fàn, ruò yī tā zhè děng shuō, wǒ men de jiào fǎ jiù yào huài le. yīn shuō dào: jù lǎo shī shuō lái, jù jù jiē yǒu yuán wěi, jù xiǎo sēng tīng lái, jù jù jiē shì huāng táng. táng bàn jì dào: zěn jiàn dé shì huāng táng? diǎn shí dào: ruò shuō lián zhè sān zàng zhēn jīng dōu shì jiǎ de, bié yǒu zhēn jiě, què hái shuō dé qù. jì shuō sān zàng jù shì zhēn jīng, jīng yì yǐ liǎo rán míng bái, jiě lái fó fǎ zūn chóng tiān xià lì yì, zhuǎn yòu shuō shì chà de, zhì ér bù jiǎng, qiě shuō bié yǒu zhēn jiě, yòu yào qù qiú. cǐ shí hǎo shì yāo sēng yù bài huài fú mén, gù wèi cǐ shě jìn qiú yuǎn zhī jì, yǐ yú huò tiān zǐ, fēi huāng táng ér hé? táng bàn jì dào: chén xuán zàng fǎ shī lín tán fēng jīng, wàn mù suǒ jiàn, qǐ shì huāng táng? diǎn shí dào: wǒ wén chén xuán zàng fǎ shī yǐ zuò huà fǎ mén sì jiǔ yǐ, shàng yǒu fó gǔ fó yá zài tǎ zhōng kě jù, rú hé yòu lín tán fēng jīng? lín tán fēng jīng, bù guò yāo sēng huàn shù ěr! lǎo shī bù kě shēn xìn. qù hái lì qiān shān wàn shuǐ, mò ruò huí cháo, jiāng pín sēng zhī yán zòu zhī tiān zǐ, zhòng xìng jiǎng jiě, zì rán guó zuò mián zhǎng, wàn mín kāng tài. táng bàn jì xiào dào: zhèng wèi yāo wèi yāo, yāo jí wèi zhèng wèi yāo, lǐ gù rán yě. cǐ zhēn jīng zhī bì qiú zhēn jiě yě. bù rán, kǒu shé shì fēi hé suǒ dǐ zhǐ? xiǎo sēng fèng wáng mìng qiú jiě, wéi yǒu xī xíng, bù zhī qí tā. jiù qǐ shēn gào cí. diǎn shí dào: yuǎn xíng wú jí bù. cǐ qù líng shān, lù chéng yáo yuǎn, lǎo shī máng yě bù zài yī shí. jì méng jiàng lín, qǐ kě wú yī zhāi zhī jìng? táng bàn jì dào: zǎo zhāi yǐ zài lìng tú sūn bǎo zhāi rǎo guò, kuàng yǒu xiǎo tú zài èr shān mén kòng mǎ lì dài. diǎn shí dào: jì yǒu lìng gāo tú zài wài, hé bù qǐng jìn lái yī tóng yòng zhāi? yīn fēn fù shì zhě qù qǐng. xiǎo xíng zhě tīng jiàn qǐng tā, jiù jiāng mǎ shuān zài èr shān mén shù shàng. xíng lǐ mù bàng suí shēn tiāo le rù lái, jìng xiàng kè táng fàng xià. táng bàn jì mìng cān jiàn diǎn shí. xiǎo xíng zhě bù zhī zěn shēng cān jiàn, zhǐ cháo zhe diǎn shí chàng le yī gè nuò, jiù zài páng biān yǐ zi shàng zuò xià.
點石進到堂中,看見唐半偈,因問眾知客道:「這位可就是唐朝天使法師?」眾知客道:「正是。」點石方殷勤施禮。唐半偈見點石和尚百般做作,心下不喜,然既到此,只得上前施禮。二人禮畢,分賓主坐下。點石就問道:「侍者傳言不清,不知老師奉命實是何往?」唐半偈道:「貧僧實奉唐天子敕命,往西天大雷音寺見我佛如來,拜求真解,以解真經。」點石道:「這三藏真經已流傳天下久矣,天下高僧已講解明矣,哪裡還有真解?何必更求!此中必有緣故。老師遠來,定知其詳,伏乞朋示。」唐半偈道:「真經雖國流傳天下,然未得真詮,將我佛萬善法門,度世慈悲,俱流入講經說法果報小因,厲民害道。故我佛不勝憐憫,特遣旃檀功德佛陳玄奘法師,親臨長安,現形天子朝堂,大顯神通,命鬥戰勝佛孫悟空將天下經文盡皆封了,致經一卷一張也揭不開;又明說我佛有真解未傳,要天子如昔年求經故事,再遣人去求,求得真解來解真經,方得度世度人的利益。故唐天子特命貧僧前往,只此便是實情,並無他故。」點石聽了,心下方知,經揭不開是這個緣故。又想道:「我這法會下有三、四千人,皆靠着講經說法穿衣吃飯,若依他這等說,我們的教法就要壞了。」因說道:「據老師說來,句句皆有原委,據小僧聽來,句句皆是荒唐。」唐半偈道:「怎見得是荒唐?」點石道:「若說連這三藏真經都是假的,別有真解,卻還說得去。既說三藏俱是真經,經義已瞭然明白,解來佛法尊崇天下利益,轉又說是差的,置而不講,且說別有真解,又要去求。此實好事妖僧欲敗壞佛門,故為此捨近求遠之計,以愚惑天子,非荒唐而何?」唐半偈道:「陳玄奘法師臨壇封經,萬目所見,豈是荒唐?」點石道:「我聞陳玄奘法師已坐化法門寺久矣,尚有佛骨、佛牙在塔中可據,如何又臨壇封經?臨壇封經,不過妖僧幻術耳!老師不可深信。去還歷千山萬水,莫若回朝,將貧僧之言奏知天子,重興講解,自然國祚綿長,萬民康泰。」唐半偈笑道:「正謂妖為妖,妖即謂正為妖,理固然也。此真經之必求真解也。不然,口舌是非何所底止?小僧奉王命求解,惟有西行,不知其他。」就起身告辭。點石道:「遠行無急步。此去靈山,路程遙遠,老師忙也不在一時。既蒙降臨,豈可無一齋之敬?」唐半偈道:「早齋已在令徒孫寶齋擾過,況有小徒在二山門控馬立待。」點石道:「既有令高徒在外,何不請進來一同用齋?」因分付侍者去請。小行者聽見請他,就將馬拴在二山門樹上。行李、木棒隨身挑了入來,竟向客堂放下。唐半偈命參見點石。小行者不知怎生參見,只朝着點石唱了一個喏,就在旁邊椅子上坐下。
nà diǎn shí jiāng xiǎo xíng zhe xì xì yī kàn, hū xiǎng qǐ nà rì jiǎng jīng shí, fēng jīng de zhèng shì zhè děng yī gè máo liǎn léi gōng zuǐ. yīn àn xiǎng dào: yuán lái fēng jīng yī àn, jiù shì zhè hé shàng nòng de huàn shù! jīn jì xiāng féng shí pò, rú hé fàng dé tā guò! yī miàn bǎi shè shèng zhāi kuǎn dài tā shī tú èr rén yī miàn jiù qí jí le èr sān qiān tú zi fǎ sūn, zhǐ hòu tā shī tú zhāi bà, suì yī qí yǒng rù fǎ táng lái jiàn táng bàn jì, yāo qiú tā kāi jīng. rén duō yǔ luàn, táng bàn jì yī shí tīng bù míng bái, yīn wèn diǎn shí dào: zhòng wèi gāo tú yào kāi shén me jīng? diǎn shí dào: bù mán lǎo shī shuō, xiǎo sēng zhè dì fāng, suī hái shì táng cháo hé zhōu wèi dì jiè, què bù fèng cháo mìng, jīn yǐ shǔ xī fān hā mì guó guǎn le. zhè dì fāng guān huàn jūn mín jiē xìn xīn fèng fú, zuì xǐ tīng jiǎng jīng. wǒ fǎ zuò xià sān sì qiān dì zǐ jiē yǐ jiǎng jīng wèi yè, bù yì lǎo shī hū chuàng xīn yì, yāo qiú zhēn jiě, xiǎn shén tōng jiāng tiān xià jīng wén fēng le. dàn lǎo shī fēng jīng qiú jiě, bù guò wèi táng cháo qǐ jiàn. wǒ zhè hā mì guó què bù zài táng cháo shù nèi, wèi hé yě yī lì fēng le, jué wǒ jiào yī shí zhī jì? gù zhòng zi sūn tè qiú lǎo shī kāi ēn, jiē qù fēng pí, shǐ tā men dé zhào cháng jiǎng jiě, biàn liǎng bù xiāng ài ruò lǎo shī zhí yì bù kěn, kǒng tā zhòng rén yě bù kěn gān xiū. táng bàn jì tīng le zhe jīng dào: fēng jīng nǎi wǒ fú rú lái zhī shì, yǔ pín zēng hé gān? pín sēng ān néng shàn jiē! diǎn shí dào: lǎo shī bú yào yǐn qíng le. nà rì fēng jīng shí, xiǎo sēng qīn yǎn jiàn zhè wèi lìng gāo tú shǒu zhí fēng pí lái fēng de. zěn me yǔ lǎo shī wú gàn? xiǎo xíng zhě tīng jiàn, xiào shuō dào: zài rèn rèn kàn, shì wǒ bú shì wǒ? bú yào cuò rèn le rén. diǎn shí dào: bù cuò, bù cuò! zhè gè máo liǎn léi gōng zuǐ qiē qiē jì dé. xiǎo xíng zhě xiào dào: máo liǎn léi gōng zuǐ suī rán jì dé bù chà, zhǐ pà lǎo shào yě lüè chà xiē! diǎn shí yòu jiāng xiǎo xíng zhě kàn le yī yǎn dào: qián rì fēng jīng de guǒ xiàng lǎo xiē. xiǎo xíng zhě xiào dào: què yuán lái! shí duì nǐ shuō ba, qián rì fēng jīng de nǎi shì wǒ chéng fó de jiā zǔ sūn dà shèng, zěn me jiù lài wǒ? diǎn shí dào: zǔ sūn zǒng shì yì bān, zhǐ kāi le ba! táng bàn jì jiē shuō dào: mò shuō bú shì xiǎo tú, jiù shì xiǎo tú, yì bù guò fèng wǒ fú zhī mìng. wǒ fú fēng jīng, nǐ yī gè fú mén dì zǐ zěn gǎn yào qiáng kāi? diǎn shí dào: wǒ fú jì zào jīng liú chuán tiān xià, qǐ yǒu gè yòu fēng zhī lǐ! cǐ bù guò yāo sēng nòng huàn shù ěr. táng bàn jì dà nù dào: wǒ fú sān zàng zhēn jīng nǎi líng wén zhì bǎo, hé yāo sēng huàn shù zhī gǎn shàn fēng? zhǐ fú wèi yāo, zhēn fú mén zhī yāo yě! diǎn shí tīng jiàn shuō tā shì yāo, bù jué mǎn liǎn tōng hóng, yě fā nù dào: wǒ ruò wèi yāo, tiān xià wú bù yāo zhī fú yǐ. zhòng sēng jiàn diǎn shí fā nù, biàn yī qí rǎng jiāng qǐ lái dào: fēng jīng kāi jīng, gū zhì wù lùn, qiě xiān biàn míng liǎo nǎ gè shì yāo? yī miàn shuō, yī miàn zhǐ guǎn yǒng jiāng shàng lái.
那點石將小行着細細一看,忽想起那日講經時,封經的正是這等一個毛臉雷公嘴。因暗想道:「原來封經一案,就是這和尚弄的幻術!今既相逢識破,如何放得他過!」一面擺設盛齋款待他師徒二人;一面就齊集了二、三千徒子法孫,只候他師徒齋罷,遂一齊湧入法堂來見唐半偈,要求他開經。人多語亂,唐半偈一時聽不明白,因問點石道:「眾位高徒要開什麼經?」點石道:「不瞞老師說,小僧這地方,雖還是唐朝河州衛地界,卻不奉朝命,今已屬西番哈泌國管了。這地方官宦軍民皆信心奉佛,最喜聽講經。我法座下三、四千弟子皆以講經為業,不意老師忽創新意,要求真解,顯神通將天下經文封了。但老師封經求解,不過為唐朝起見。我這哈泌國卻不在唐朝數內,為何也一例封了,絕我教衣食之計?故眾子孫特求老師開恩,揭去封皮,使他們得照常講解,便兩不相礙;若老師執意不肯,恐他眾人也不肯甘休。」唐半偈聽了着驚道:「封經乃我佛如來之事,與貧增何干?貧僧安能擅揭!」點石道:「老師不要隱情了。那日封經時,小僧親眼見這位令高徒手執封皮來封的。怎麼與老師無干?」小行者聽見,笑說道:「再認認看,是我不是我?不要錯認了人。」點石道:「不錯,不錯!這個毛臉雷公嘴切切記得。」小行者笑道:「毛臉雷公嘴雖然記得不差,只怕老少也略差些!」點石又將小行者看了一眼道:「前日封經的果象老些。」小行者笑道:「卻原來!實對你說吧,前日封經的乃是我成佛的家祖孫大聖,怎麼就賴我?」點石道:「祖孫總是一般,只開了吧!」唐半偈接說道:「莫說不是小徒,就是小徒,亦不過奉我佛之命。我佛封經,你一個佛門弟子怎敢要強開?」點石道:「我佛既造經流傳天下,豈有個又封之理!此不過妖僧弄幻術耳。」唐半偈大怒道:「我佛三藏真經乃靈文至寶,何妖僧幻術之敢擅封?指佛為妖,真佛門之妖也!」點石聽見說他是妖,不覺滿臉通紅,也發怒道:「我若為妖,天下無不妖之佛矣。」眾僧見點石發怒,便一齊嚷將起來道:「封經開經,姑置勿論,且先辨明了哪個是妖?」一面說,一面只管涌將上來。
táng bàn jì xīn suī bù dòng, què kàn jiàn yǒng dé rén duō, yòu qī zuǐ bā shé, yě jué méi fǎ. xiǎo xíng zhě kàn jiàn shī fù zháo jí, yù yào dòng cū, yòu jiàn dōu shì xiē fán sēng, liào jìn dāng bù qǐ. hū jiàn xíng lǐ zhōng nà tiáo mù bàng yuè yuè yù dòng, láng láng yǒu shēng. yīn xiǎng qǐ dào: cǐ wù yù xiǎn líng yě! yīn qǔ chū, shuāng shǒu fèng yǔ táng bàn jì dào: shì fù, xié mó wài dào shén shèng, qǐng shì shì fú bǎo rú hé? táng bàn jì kàn jiàn, huò rán dà wù. yīn jiē zài shǒu, zhǐ zhe diǎn shí yǔ zhòng sēng dà hē yī shēng dào: zhòng yě hú xiū de wú lǐ! jiāng wèi wǒ fó fǎ bù líng hū? táng bàn jì zhè yī hē, shēng qì yě bù shèn gāo, bù zhī zěn me, jiù xiàng léi míng yì bān, zhí ruò jīng tiān dòng dì. nà tiáo mù bàng, suī bù lí táng bàn jì shǒu zhōng, zǎo yǐ zài diǎn shí yǔ nà zhòng sēng tóu shàng, gè gè dǎ le yī xià, xià dé diǎn shí yǔ zhòng sēng yī shí wàng xīn jǐn xī, xié niàn quán xiāo, mǎn kǒu líng yá lì chǐ, jì rán bù gǎn zài biàn yī zì, jù chī chī dāi dāi bài fú yú dì dào: qǐng shòu lǎo shī jiào huì. táng bàn jì kàn jiàn bàng hè yǒu líng, zhòng sēng guī mìng, mǎn xīn huān xǐ. yīn fú qǐ diǎn shí dào: yī niàn tān chēn, jí shǔ xié mó wài dào cùn xīn huǐ guò, biàn chéng xián nà gāo sēng. lǎo sēng yǒu hé jiào huì? zhǐ yào dà zhòng huí tóu nǔ lì, shōu shí fán huá, guī yú qīng jìng ěr. diǎn shí dìng le xìng, qǐng wèn dào: lǎo shī yī wèi qīng jìng, zé zhān lǐ fén xiū jù kě fèi yǐ! táng bàn jì dào: zhān lǐ fén xiū hé kě fèi? zhǐ yǒu cún cǐ xīn wèi cháo tíng xī tǐ, wèi tiān xià xī cái, wèi dà zhòng xī fú, biàn qīng jìng yǐ! bù rán zé wǒ fú lì jiào, fēi dù shì ér huò shì yǐ! diǎn shí yòu dào: zhān lǐ fén xiū jì bù bì fèi, zé jiǎng jīng dú kě fèi hū? táng bàn jì dào: jiǎng jīng hé kě fèi? bù dé qí jiě ér jiǎng zé kě fèi. diǎn shí wú yǔ. zhòng sēng yīn qǐng dào: lǎo shī gāo lùn, zì shì fú mén zhèng zhǐ, rán dà zhòng shù qiān rén, ruò bù jiǎng jīng, yī shí hé lái? táng bàn jì dào: shī yú wú yì, bǎo shí wèi ān, mù zì duō fāng, bù néng wú zuì. kuàng fó lì guǎng dà, zì yǒu yīn yuán, dà zhòng hé xū lǜ dé? zhòng sēng fāng huān xǐ tuì lì. diǎn shí yīn yòu wèn dào: lǎo shī zhè tiáo mù bàng wèi hé zhè děng lì hài? táng bàn jì dào: yě wú shén lì hài, bù guò zhàng fó lì biàn xié zhèng ěr. diǎn shí dào: jì néng biàn xié zhèng, bù zhī kě néng chú yāo? táng bàn jì yīn wèi shì guò, biàn bù dá yīng. xiǎo xíng zhě yīn jiē shuō dào: zěn me bù néng chú yāo? diǎn shí dào: yāo yǒu shén tōng, kǒng bù wèi cǐ mù bàng. xiǎo xíng zhě dào: bù wèi mù bàng, xū wèi tiě bàng! diǎn shí dào: táng lǎo shī, bù jiàn yǒu shén me tiě bàng? xiǎo xíng zhě dào: nǐ yào jiàn me? diǎn shí dào: rú yǒu, qǐ jiè yī guān. xiǎo xíng zhě shuō dé gāo xìng, yīn zǒu chū wài táng lái dào: yào kàn tiě bàng, zhè lǐ lái. diǎn shí yǔ zhòng sēng jù suí yǒng chū lái, kàn tā yǒu shèn tiě bàng.
唐半偈心雖不動,卻看見涌得人多,又七嘴八舌,也覺沒法。小行者看見師父着急,欲要動粗,又見都是些凡僧,料禁當不起。忽見行李中那條木棒躍躍欲動,琅琅有聲。因想起道:「此物慾顯靈也!」因取出,雙手奉與唐半偈道:「視父,邪魔外道甚盛,請試試佛寶如何?」唐半偈看見,豁然大悟。因接在手,指着點石與眾僧大喝一聲道:「眾野狐休得無禮!將謂我佛法不靈乎?」唐半偈這一喝,聲氣也不甚高,不知怎麼,就象雷鳴一般,直若驚天動地。那條木棒,雖不離唐半偈手中,早已在點石與那眾僧頭上,各各打了一下,嚇得點石與眾僧一時妄心盡息,邪念全消,滿口伶牙俐齒,寂然不敢再辯一字,俱痴痴呆呆拜伏於地道:「請受老師教誨。」唐半偈看見棒喝有靈,眾僧皈命,滿心歡喜。因扶起點石道:「一念貪嗔,即屬邪魔外道;寸心悔過,便成賢衲高僧。老僧有何教誨?只要大眾回頭努力,收拾繁華,歸於清淨耳。」點石定了性,請問道:「老師一味清淨,則瞻禮焚修俱可廢矣!」唐半偈道:「瞻禮焚修何可廢?只有存此心為朝廷惜體,為天下惜財,為大眾惜福,便清淨矣!不然則我佛立教,非度世而禍世矣!」點石又道:「瞻禮焚修既不必廢,則講經獨可廢乎?」唐半偈道:「講經何可廢?不得其解而講則可廢。」點石無語。眾僧因請道:「老師高論,自是佛門正旨,然大眾數千人,若不講經,衣食何來?」唐半偈道:「施於無意,飽食為安,募自多方,不能無罪。況佛力廣大,自有因緣,大眾何須慮得?」眾僧方歡喜退立。點石因又問道:「老師這條木棒為何這等利害?」唐半偈道:「也無甚利害,不過仗佛力辨邪正耳。」點石道:「既能辨邪正,不知可能除妖?」唐半偈因未試過,便不答應。小行者因接說道:「怎麼不能除妖?」點石道:「妖有神通,恐不畏此木棒。」小行者道:「不畏木棒,須畏鐵棒!」點石道:「唐老師,不見有什麼鐵棒?」小行者道:「你要見麼?」點石道:「如有,乞借一觀。」小行者說得高興,因走出外堂來道:「要看鐵棒,這裡來。」點石與眾僧俱隨湧出來,看他有甚鐵棒。
xiǎo xíng zhě zhí zǒu jiē xià, jiāng shǒu xiàng ěr zhōng qǔ chū yī gè xiù huā zhēn ér, jiào shēng: dà! suí biàn zuò wǎn kǒu dà èr zhàng duō zhǎng de yī tiáo jīn gū tiě bàng, ná zài shǒu zhōng wǔ nòng dào: nǐ men kàn, zhè tiáo tiě bàng kě jiàng dé yāo me? diǎn shí yǔ zhòng sēng fāng sù rán qǐ jìng, zhòng xiàng táng bàn jì zuò lǐ dào: yuán lái lǎo shī tú jiē shì huó fó, dì zǐ děng ròu yǎn bù shí, táng tū duō yǐ! táng bàn jì yě bù zhī xiǎo xíng zhě yǒu rú cǐ shǒu duàn, hū rán kàn jiàn, àn àn huān xǐ. yīn shuō dào: pín sēng yuǎn xíng, jiǎ cǐ hù fǎ. diǎn shí dào: hù fǎ yī shì, zhèng bù róng yì, dì zǐ yīn wú hù fǎ, jìn rì shī le yī gè dà cóng lín. táng bàn jì wèn dào: shī le shén me dà cóng lín? diǎn shí dào: bù mán lǎo shī shuō, cǐ dì xiàng xī sān bǎi lǐ, yǒu yī zuò shān, jiào zuò wǔ xíng yú qì shān, yuán shì liǎng jiè shān lái de lóng mài. shān shàng yǒu yī zuò fó huà sì, shí fēn fù shèng, yī xiàng yě shì xiǎo sēng zài nèi fén xiū. jìn rì, hū rán lái le yī gè yāo guài, shēng de zhǎng zuǐ zhū xíng, chǒu è yì cháng, shuō shì xīn shòu fó fǎ yào lái chū jiā, děng shén me shī fù! xiǎo sēng bù kěn róng liú, biàn shǐ qǐ mán fǎ, qì lì yòu dà, jiāng sì mén qián yī gēn tiě fān bá qǐ lái, héng qī shù bā de dǎ rù. sì zhōng suī yǒu qiān yú hé shàng, jiē jìn tā bù dé, dōu bèi tā dǎ dé dōng táo xī sàn. rú jīn zhǐ shèng tā yī rén zài nèi, cún zhù de mǐ liáng jǐn tā shòu yòng, wú rén gǎn qù dòng tā yī háo, jiāng yī zuò wàn shàn cóng lín nòng zuò yī gè zhū kē le. ruò yǒu lǎo shī lìng gāo tú zhè děng lì, biàn bù pà tā le. xiǎo xíng zhě tīng le, hā hā dà xiào dào: zhè yàng chǔn dōng xī, yě suàn bù dé yāo guài. jì zài xī biān, wǒ men shì shùn lù, nǐ kě jiào rén gēn wǒ qù xún, wǒ gǎn le tā qù, hái nǐ zhè gè cóng lín hǎo me? diǎn shí dào: ruò shì gǎn dé tā qù, biàn lìng zhāo bié sēng fén xiū, bù zhì wū huì fú dì, xiǎo sēng yě shì qíng yuàn. xiǎo xíng zhě dào: zhè bù dǎ jǐn, kuài qù, kuài qù! suì shōu le tiě bàng, yī miàn yòu qǔ le xíng lǐ mù bàng, qù bèi mǎ. diǎn shí yǔ zhòng sēng hái yào kǔ liú guò yè, hǎo jiǎn xuǎn jīng yǒng féi dà de hé shàng gēn qù. táng bàn jì qiú jiě xīn jí, nǎ lǐ kěn zhù. yīn shuō dào: wǒ men xiān qù, nǐ men suí hòu gǎn lái kě yě. diǎn shí wú nài, zhǐ de yǔ zhòng sēng yī tóng sòng chū sì mén, xiǎo xíng zhě fú chí shàng mǎ ér qù. zhèng shì:
小行者直走階下,將手向耳中取出一個繡花針兒,叫聲:「大!」隨變做碗口大二丈多長的一條金箍鐵棒,拿在手中舞弄道:「你們看,這條鐵棒可降得妖麼?」點石與眾僧方肅然起敬,重向唐半偈作禮道:「原來老師徒皆是活佛,弟子等肉眼不識,唐突多矣!」唐半偈也不知小行者有如此手段,忽然看見,暗暗歡喜。因說道:「貧僧遠行,假此護法。」點石道:「護法一事,正不容易,弟子因無護法,近日失了一個大叢林。」唐半偈問道:「失了什麼大叢林?」點石道:「不瞞老師說,此地向西三百里,有一座山,叫做五行餘氣山,原是兩界山來的龍脈。山上有一座佛化寺,十分富盛,一向也是小僧在內焚修。近日,忽然來了一個妖怪,生得長嘴豬形,醜惡異常,說是新受佛法要來出家,等什麼師父!小僧不肯容留,便使起蠻法,氣力又大,將寺門前一根鐵幡拔起來,橫七豎八的打入。寺中雖有千餘和尚,皆近他不得,都被他打得東逃西散。如今止剩他一人在內,存貯的米糧盡他受用,無人敢去動他一毫,將一座萬善叢林弄做一個豬窠了。若有老師令高徒這等**力,便不怕他了。」小行者聽了,哈哈大笑道:「這樣蠢東西,也算不得妖怪。既在西邊,我們是順路,你可叫人跟我去尋,我趕了他去,還你這個叢林好麼?」點石道:「若是趕得他去,便另招別僧焚修,不至污穢佛地,小僧也是情願。」小行者道:「這不打緊,快去,快去!」遂收了鐵棒,一面又取了行李、木棒,去鞴馬。點石與眾僧還要苦留過夜,好揀選精勇肥大的和尚跟去。唐半偈求解心急,哪裡肯住。因說道:「我們先去,你們隨後趕來可也。」點石無奈,只得與眾僧一同送出寺門,小行者扶持上馬而去。正是:
zūn fú qǐ zài duō yán, qū xié wéi yǒu yī zhèng,
尊佛豈在多言,驅邪惟有一正,
lǐ qū nán miǎn cí qióng, dào gāo zì rán rén jìng,
理屈難免辭窮,道高自然人敬,
dù shì fāng jiàn cí bēi, shī cái xié mó chǎn nìng,
度世方見慈悲,施財邪魔諂佞,
cóng lái bù rǎn gāo sēng, zhǐ shì shēn xīn qīng jìng.
從來不染高僧,只是身心清淨。
táng bàn jì yǔ xiǎo xíng zhě cǐ qù bù zhī qū dé guài fǒu? qiě tīng xià huí fēn jiě.
唐半偈與小行者此去不知驅得怪否?且聽下回分解。