strong bā guà lú fó fǎ liàn hán qí qìng shēng chén jiā rén féng fěi gùn strong
八卦爐佛法煉韓祺 慶生辰佳人逢匪棍
huà shuō shén shù shì hán qí bà zi mǔ yīn hún tāo jì qǐ, kǒu zhōng niàn niàn yǒu cí, shuō: zǐ mǔ yīn hún tāo yī gēn, yīn yáng èr qì jǐn rào shēn. liàn chéng zuǒ dào xiān tiān shù, luó hàn jīn xiān jù bèi qín. lì kè jīn guāng yī piàn, zhào hé shàng bēn qù, jiù tīng jì gōng kǒu zhōng zhí rǎng: liǎo bù dé! kuài jiù rén nǎ! zhǎn yǎn zhī jì, bǎ hé shàng kǔn dào zài dì.
話說神術士韓祺把子母陰魂絛祭起,口中念念有詞,說:「子母陰魂絛一根,陰陽二氣緊繞身。練成左道先天數,羅漢金仙俱被擒。」立刻金光一片,照和尚奔去,就聽濟公口中直嚷:「了不得!快救人哪!」展眼之際,把和尚捆倒在地。
zhòng yāo dào yī jiàn, gǔ zhǎng dà xiào. shén shù shì hán qí shuō: zhòng wèi nǐ děng kě céng kàn jiàn le? wǒ zhǐ dǎ suàn jì diān yǒu duō dà de néng wèi, yuán lái jiù shì zhè yàng, wén míng bù rú jiàn miàn. shào dà gē, wǒ yǐ bǎ tā ná zhù, rèn píng nǐ děng zì biàn bà. shào huá fēng shuō: bǎ tā shā le jiù dé le. zhè gè shuō: shā le qǐ bù pián yí tā? hái shì bǎ tā guǎ le. nà gè shuō: bǎ tā kāi táng zhāi xīn. zhè gè shuō: bǎ tā bō pí. dà zhòng luàn rǎng. hán qí shuō: zhòng wèi de zhǔ yì bù hǎo, yào yī wǒ bǎ tā dā dào lǐ miàn qù, gē zài xiāng chí zi lǐ yī shāo, huǒ huà jīn shēn dào bù cuò. zhòng rén shuō: dào yě hǎo. hán qí shuō: jì diān, zhè shì zì lái zhǎo sǐ, xiū yuàn wǒ yì hěn xīn dú. hé shàng shuō: nǐ dāng zhēn yào shāo wǒ? hán qí shuō: zhè hái shì jiǎ de? shuō zhe huà, fēn fù shǒu xià rén jiāng hé shàng dā zhe, lái dào lǐ miàn, jiù nà zài xiāng chí zi lǐ. hán qí dāng shí shuō huà, hé shàng kǒu zhōng hái dá yīng. lì kè bān le xǔ duō de chái cǎo, wǎng xiāng chí zi yī duī, jiāng hé shàng yā zài dǐ xià, diǎn qǐ huǒ lái, zhǎn yǎn zhī jì, liè yàn téng kōng. dà zhòng wén zhe xīng chòu zhī qì, shāo dé nán wén, zhòng lǎo dào yǎn jiàn jì gōng hé shàng shāo le, yī gè gè huān xǐ fēi cháng. shào huá fēng shuō: zhòng wèi jīn tiān bǎ jì diān hé shàng yī shāo sǐ, wǒ cóng cǐ méi yǒu rén kě pà le. zhòng wèi zhù wǒ yī bǎng zhī lì, gòu bēn cháng zhōu fǔ bào chóu xuě hèn. jiāng hé shàng yī hài le, nǐ wǒ cóng cǐ hǎi kuò tiān kōng, nǎ gè gǎn rě?
眾妖道一見,鼓掌大笑。神術士韓祺說:「眾位你等可曾看見了?我只打算濟顛有多大的能為,原來就是這樣,聞名不如見面。邵大哥,我已把他拿住,任憑你等自便罷。」邵華風說:「把他殺了就得了。」這個說:「殺了豈不便宜他?還是把他剮了。」那個說:「把他開膛摘心。」這個說:「把他剝皮。」大眾亂嚷。韓祺說:「眾位的主意不好,要依我把他搭到裡面去,擱在香池子裡一燒,火化金身倒不錯。」眾人說:「倒也好。」韓祺說:「濟顛,這是自來找死,休怨我意狠心毒。」和尚說:「你當真要燒我?」韓祺說:「這還是假的?」說着話,吩咐手下人將和尚搭着,來到裡面,就捺在香池子裡。韓祺當時說話,和尚口中還答應。立刻搬了許多的柴草,往香池子一堆,將和尚壓在底下,點起火來,展眼之際,烈焰騰空。大眾聞着腥臭之氣,燒得難聞,眾老道眼見濟公和尚燒了,一個個歡喜非常。邵華風說:「眾位今天把濟顛和尚一燒死,我從此沒有人可怕了。眾位助我一膀之力,夠奔常州府報仇雪恨。將和尚一害了,你我從此海闊天空,哪個敢惹?」
huà yán wèi liǎo, jiù tīng wài miàn hā hā yī xiào: hǎo niè chù! yào shāo wǒ hé shàng, nǎ lǐ néng gòu? dà zhòng zhēng yǎn yī kàn, jiàn jì gōng yóu wài miàn yī liū wāi xié wǎng lǐ zǒu. zǐ mǔ yīn hún tāo zài hé shàng shǒu zhōng ná zhe. zhòng rén zài yī kàn, shén shù shì hán qí méi yǒu le. zhòng lǎo dào yī gān qún zéi xià de lián hún dōu méi yǒu le, bō tóu jiù pǎo, chū le cáng zhēn wù miào hòu mén, dèng lián fāng shuō: zhòng wèi zán men gòu bēn wàn huā shān shèng jiào táng qù, gěi bā mó shī yé sòng xìn, gěi hán qí xián dì bào chóu. dà zhòng qún zéi zhí bèn, bìng bù dá yán, zhǐ gù táo pǎo, kǒng pà hé shàng zhuī shàng. qún zéi sì sàn bēn táo, zhēn shì jí jí rú sàng jiā zhī quǎn, máng máng shì lòu wǎng zhī yú, hèn bù néng lē shēng shuāng chì, fēi shàng tiān qù. hé shàng zǒu chū miào mén, ǒu rán dǎ le yī gè lěng zhàn, luó hàn yé yī àn líng guāng, zǎo zhī jué míng bái, kǒu niàn: ā mí tuó fú! shàn zāi, shàn zāi! nǐ shuō bù guǎn, wǒ hé shàng yān yǒu bù guǎn zhī lǐ? zhēn shì yī shì bù liǎo, yòu jiē yī shì. shuō zhe huà, lián máng wǎng qián xíng zǒu. luó hàn yé yǒu wèi dào xiān zhī zhī néng, suàn chū lái cǐ shí léi míng chén liàng yǒu nán.
話言未了,就聽外面哈哈一笑:「好孽畜!要燒我和尚,哪裡能夠?」大眾睜眼一看,見濟公由外面一溜歪斜往裡走。子母陰魂絛在和尚手中拿着。眾人再一看,神術士韓祺沒有了。眾老道一干群賊嚇的連魂都沒有了,撥頭就跑,出了藏珍塢廟後門,鄧連芳說:「眾位咱們夠奔萬花山聖教堂去,給八魔師爺送信,給韓祺賢弟報仇。」大眾群賊直奔,並不答言,只顧逃跑,恐怕和尚追上。群賊四散奔逃,真是急急如喪家之犬,忙忙似漏網之魚,恨不能肋生雙翅,飛上天去。和尚走出廟門,偶然打了一個冷戰,羅漢爺一按靈光,早知覺明白,口念:「阿彌陀佛!善哉,善哉!你說不管,我和尚焉有不管之理?真是一事不了,又接一事。」說着話,連忙往前行走。羅漢爺有未到先知之能,算出來此時雷鳴、陳亮有難。
shū zhōng jiāo dài: zěn me yī duàn shì? yuán běn chén liàng jiā zhōng yǒu shū shū shěn shěn, yǒu yī gè mèi zǐ míng jiào yù méi, tā shū fù míng jiào chén guǎng tài, běn shì yī wèi zhōng hòu rén. chén liàng zǒng bù zài jiā de shí hòu duō, tā jiā lǐ bìng bù zhǐ chén liàng zuò lǜ lín de mǎi mài dù rì. xiān qián chén guǎng tài zhǐ dǎ suàn chén liàng zài lǜ lín, fēi wèi hǎo shì, xún huā mǎi liǔ, hòu lái cái zhī dào chén liàng xíng xiá zhàng yì, tōu fù jì pín. suī rán zhè yàng, zǒng shì zài lǜ lín wèi zéi, chén guǎng tài yě quàn bù gǎi tā. jiā lǐ yòu yǒu fáng wū, yòu yǒu pù zi, zài chén jiā bǎo zǒng suàn shì cái zhǔ. chén guǎng tài zhěng liù shí suì, jiā lǐ zuò shēng rì, zài cūn kǒu wài gāo dā xì tái kàn tái chàng xì, zhè tiān xǔ duō qīn yǒu dōu lái gěi chén guǎng tài zhù shòu, fù nǚ dōu dào le kàn tái shàng kàn xì, zì rán yù méi gū niáng yě de péi zhe zhāng luó, yīng chóu qīn yǒu, yě zài kàn tái shàng zuò zhe kàn xì. běn lái, yù méi xiǎo jiě jīn nián èr shí èr suì, zhǎng dé huā róng yuè mào, chēng dé qǐ méi shū liǔ yè, chún zhàn yīng táo, xìng yǎn hán qíng, xiāng sāi dài xiào, róng huā miàn, xìng ruǐ sāi, yáo chí xiān zǐ yuè diàn cháng é bù guò rú cǐ. zhè wèi gū niáng sù cháng yǎng dé zuì jiāo, zì yòu fù mǔ shuāng wáng, gēn zhe shū shěn zhǎng dà chéng rén, yě jiù jiào diē niáng, chén guǎng tài ài rú zhǎng shàng míng zhū yì bān. tiān shēng lái de cōng míng líng lì, zhī sān cóng, xiǎo sì dé, míng qī zhēn, dǒng jiǔ liè, duō dú shèng xián shū, guǎng lǎn liè nǚ wén, zhí dào xiàn jīn, shàng wèi shuō dìng pó jiā, jiē yīn gāo bù chéng, dī bù jiù.
書中交代:怎麼一段事?原本陳亮家中有叔叔嬸嬸,有一個妹子名叫玉梅,他叔父名叫陳廣泰,本是一位忠厚人。陳亮總不在家的時候多,他家裡並不指陳亮做綠林的買賣度日。先前陳廣泰只打算陳亮在綠林,非為好事,尋花買柳,後來才知道陳亮行俠仗義,偷富濟貧。雖然這樣,總是在綠林為賊,陳廣泰也勸不改他。家裡又有房屋,又有鋪子,在陳家堡總算是財主。陳廣泰整六十歲,家裡做生日,在村口外高搭戲台、看台唱戲,這天許多親友都來給陳廣泰祝壽,婦女都到了看台上看戲,自然玉梅姑娘也得陪着張羅,應酬親友,也在看台上坐着看戲。本來,玉梅小姐今年二十二歲,長得花容月貌,稱得起眉舒柳葉,唇綻櫻桃,杏眼含情,香腮帶笑,蓉花面,杏蕊腮,瑤池仙子、月殿嫦娥不過如此。這位姑娘素常養得最嬌,自幼父母雙亡,跟着叔嬸長大成人,也就叫爹娘,陳廣泰愛如掌上明珠一般。天生來的聰明伶俐,知三從,曉四德,明七貞,懂九烈,多讀聖賢書,廣覽烈女文,直到現今,尚未說定婆家,皆因高不成,低不就。
zuò guān wèi huàn de rén jiā, yòu pān pèi bù qǐ, xiǎo hù rén jiā, chén guǎng tài yòu bù kěn gěi. sù cháng gū niáng wú shì, bìng bù chū dà mén, jīn tiān péi qīn yǒu tīng xì, zài kàn tái shàng zuò zhe. tái xià nán nán nǚ nǚ, běn cūn de rén lái qiáo kàn rè nào, yōng jǐ bù dòng. piān qiǎo nèi zhōng yǒu yī gè ní tuǐ, yě zài zhè lǐ kàn rè nào, rén jiā dōu wǎng xì tái shàng qiáo, zhè xiǎo zǐ mù bù zhuǎn jīng, zhǐ kàn tái shàng qiáo zhe gū niáng. zài běn dì yǒu yī gè pí yuán wài, tā dāng chū běn shì pò luò hù chū shēn, xìng pí míng xù chāng. tā jiā zhōng yǒu yī gè mèi zǐ, zhǎng dé yǒu jǐ fēn zī sè, shí cháng gōu yǐn běn chù de shào nián làng dàng gōng zǐ cháng lái zhù sù, míng wèi àn chāng.
做官為宦的人家,又攀配不起,小戶人家,陳廣泰又不肯給。素常姑娘無事,並不出大門,今天陪親友聽戲,在看台上坐着。台下男男女女,本村的人來瞧看熱鬧,擁擠不動。偏巧內中有一個泥腿,也在這裡看熱鬧,人家都往戲台上瞧,這小子目不轉睛,只看台上瞧着姑娘。在本地有一個皮員外,他當初本是破落戶出身,姓皮名緒昌。他家中有一個妹子,長得有幾分姿色,時常勾引本處的少年、浪蕩公子常來住宿,名為暗娼。
pí xù chāng zhuāng zuò bù zhī dào, zài wài miàn hái chōng hǎo rén, huí jiā lái yǒu chī de jiù chī, yǒu hē de jiù hē, yǒu qián jiù shǐ, tā yě bù wèn nǎ lái de. piān qiǎo huó gāi tā fā cái, zài běn chù yǒu yī wèi jīn gōng zǐ, shàng bèi zuò guò yī rèn zhī fǔ, jiā lǐ yǒu qián, jiù bǎ tā mèi zǐ bàn mǎi bàn qǔ nòng le jiā qù, gěi le pí xù chāng jǐ qiān yín zi. pí xù chāng jū rán jiù kuò qǐ lái le, tā yě mǎi le fáng zi, yě shǐ nú huàn bì, tā qī zǐ jiù shì dà nǎi nǎi le, tā yǒu yī gè ér zi jiào pí lǎo hǔ, zhòng rén jiē yǐ dà yé hū zhī. hòu lái jīn gōng zǐ tā zhèng fū rén sǐ le, jiù bǎ tā mèi mei fú le zhèng, jū rán dāng jiā guò rì zi, jù guī tā jīng shǒu liào lǐ. pí xù chāng gèng dé le yǐ kào, tā mèi zǐ jiù bǎ niáng jiā gōng yòng zú le. pí xù chāng yǒu le qián, yī fù zhē sān chǒu, zhòng rén jiù yǐ yuán wài chēng hū. tā yě hǎo jiāo yǒu, yǎn pí yě kuān, wù lùn nǎ děng rén, tā dōu rèn shí, sān jiào jiǔ liú jù gēn tā yǒu lái wǎng. tā yě zǒu dòng yá mén, shū bān zào lì dōu gēn tā jiāo péng yǒu. zài běn dì shí cháng yǐ shì lì qī yā rén, tā ér zi pí lǎo hǔ jié jiāo le xiē běn dì de ní tuǐ, zài wài miàn xún huā mǎi liǔ, qiǎng duó liáng jiā fù nǚ, wú suǒ bù wèi.
皮緒昌裝作不知道,在外面還充好人,回家來有吃的就吃,有喝的就喝,有錢就使,他也不問哪來的。偏巧活該他發財,在本處有一位金公子,上輩做過一任知府,家裡有錢,就把他妹子半買半娶弄了家去,給了皮緒昌幾千銀子。皮緒昌居然就闊起來了,他也買了房子,也使奴喚婢,他妻子就是大奶奶了,他有一個兒子叫皮老虎,眾人皆以大爺呼之。後來金公子他正夫人死了,就把他妹妹扶了正,居然當家過日子,俱歸她經手料理。皮緒昌更得了倚靠,他妹子就把娘家供用足了。皮緒昌有了錢,一富遮三丑,眾人就以員外稱呼。他也好交友,眼皮也寬,勿論哪等人,他都認識,三教九流俱跟他有來往。他也走動衙門,書班皂隸都跟他交朋友。在本地時常倚勢利欺壓人,他兒子皮老虎結交了些本地的泥腿,在外面尋花買柳,搶奪良家婦女,無所不為。
yǒu jǐ gè rén pěng zhe pí lǎo hǔ, gēn tā yǒu jiāo qíng de, yī gè xìng yóu míng shǒu, yī gè xìng hǎo míng xián, yī gè xìng chē míng dān, yī gè xìng guǎn míng shì kuān. zhè xiē rén dōu shì wú yè de yóu mín, zài wài miàn jìng jiǎng jiū bāng piáo còu dǔ, tì mǎi kàn chī, hú jiǎ hǔ wēi. měi féng pí lǎo hǔ yī chū lái, zǒng yǒu shí gè bā gè dǎ shǒu gēn zhe tā, zài běn dì yě méi rén gǎn rě tā, zhēn yǒu shì lì de rén jiā, tā yě bù gǎn rě xún. jīn tiān pí lǎo hǔ dài zhe zhè xiē rén, yě lái kàn xì, zhè xiǎo zi jiù qiáo jiàn gū niáng chén yù méi, èr mù bù zhuǎn jīng wǎng tái shàng qiáo. běn lái zhè xiǎo zi zhǎng de jiù bù gòu chǐ cùn, gǒng jiān suō bèi, tù tóu shé yǎn, wāi dài zhe mào zi, shǎn pī zhe dà chǎng, kàn le bàn tiān, shuō: zhòng wèi. dà zhòng shuō: dà yé zuò shén me? pí lǎo hǔ shuō: wǒ qiáo zhe tái shàng zhè gè nǚ zǐ, zhǎng dé guài hǎo de, wǒ zhēn ài tā, nǐ men gěi wǒ qiǎng tā, wù lùn tā shì shuí jiā de, bù dá yīng, wǒ gēn tā dǎ guān sī. páng biān yóu shǒu hǎo xián chē dān guǎn shì kuān shuō: dà yé nǐ kàn zhè gè gū niáng, kě rě bu qǐ.
有幾個人捧着皮老虎,跟他有交情的,一個姓游名手,一個姓郝名閒,一個姓車名丹,一個姓管名世寬。這些人都是無業的遊民,在外面淨講究幫嫖湊賭,替買看吃,狐假虎威。每逢皮老虎一出來,總有十個八個打手跟着他,在本地也沒人敢惹他,真有勢利的人家,他也不敢惹尋。今天皮老虎帶着這些人,也來看戲,這小子就瞧見姑娘陳玉梅,二目不轉睛往台上瞧。本來這小子長的就不夠尺寸,拱肩梭背,兔頭蛇眼,歪戴着帽子,閃披着大氅,看了半天,說:「眾位。」大眾說:「大爺做什麼?」皮老虎說:「我瞧着台上這個女子,長得怪好的,我真愛她,你們給我搶她,勿論她是誰家的,不答應,我跟他打官司。」旁邊游手、郝閒、車丹、管世寬說:「大爺你看這個姑娘,可惹不起。
tā shì kāi bái bù pù chén guǎng tài de nǚ ér, tīng shuō tā yǒu yī gè gē ge zài biāo xíng lǐ huì bǎ shì. zài shuō jīn tiān chén guǎng tài zuò shēng rì, qīn yǒu shén duō, rú hé néng qiǎng dé le? lùn shì lì yě wèi bì rě dé le dà jiā, dà yé nǐ sǐ le xīn bà. pí lǎo hǔ shuō: wǒ guài ài tā de. zhòng rén shuō: ài yě bù xíng, zán men zǒu bà. zhòng rén yī tóng pí lǎo hǔ huí le jiā. yān xiǎng dào pí lǎo hǔ zì cóng qiáo jiàn chén yù méi gū niáng, jiù fǎng fú shī le hún yì bān, huí dào jiā zhōng, chá sī fàn xiǎng, yě bù xiǎng chī dōng xī, dé le dān sī bìng. yī lián sān sì tiān, yuè bìng yuè méi jīng shén. pí xù chāng yī jiàn ér zi bìng le, xīn zhōng zháo jí, jiù wèn yóu shǒu zhòng rén, dào: nǐ men gēn wǒ ér xíng zuò bù lí, kě zhī tā wú gù wèi shén me bìng de? guǎn shì kuān shuō: lǎo yuán wài yào wèn gōng zǐ dà yé, zhǐ yīn nà tiān chén guǎng tài chàng xì, gōng zǐ yé qiáo jiàn chén guǎng tài de nǚ ér zài kàn tái shàng, zhǎng dé měi mào, tā kuā le bàn tiān, huí lái jiù bìng le. pí xù chāng yī tīng, shuō: yuán lái zhè me yī duàn shì, nà hǎo bàn. wǒ jiào rén qù jiàn jiàn chén guǎng tài, gēn tā tí tí, dà gài píng wǒ jiā de cái zhǔ, yě pèi dé guò tā, tā yě méi shén me bù yuàn yì. zhǐ yào tā yuàn yì bǎ nǚ ér gěi wǒ ér, wǒ zé rì zi jiù qǔ, yào shén me dōng xī wǒ dōu gěi. guǎn shì kuān shuō: jì rán rú shì, wǒ dào chén guǎng tài jiā qù tí qīn, nǐ tīng hòu wǒ de huí xìn.
她是開白布鋪陳廣泰的女兒,聽說她有一個哥哥在鏢行里會把式。再說今天陳廣泰做生日,親友甚多,如何能搶得了?論勢利也未必惹得了大家,大爺你死了心罷。」皮老虎說:「我怪愛她的。」眾人說:「愛也不行,咱們走罷。」眾人一同皮老虎回了家。焉想到皮老虎自從瞧見陳玉梅姑娘,就仿佛失了魂一般,回到家中,茶思飯想,也不想吃東西,得了單思病。一連三四天,越病越沒精神。皮緒昌一見兒子病了,心中着急,就問游手眾人,道:「你們跟我兒行坐不離,可知他無故為什麼病的?」管世寬說:「老員外要問公子大爺,只因那天陳廣泰唱戲,公子爺瞧見陳廣泰的女兒在看台上,長得美貌,他誇了半天,回來就病了。」皮緒昌一聽,說:「原來這麼一段事,那好辦。我叫人去見見陳廣泰,跟他提提,大概憑我家的財主,也配得過他,他也沒什麼不願意。只要他願意把女兒給我兒,我擇日子就娶,要什麼東西我都給。」管世寬說:「既然如是,我到陳廣泰家去提親,你聽候我的回信。」
pí xù chāng shuō: yě hǎo, nǐ qù bà. guǎn shì kuān lì kè lái dào chén guǎng tài de mén shǒu, yī dào xīn kǔ, lǎo guǎn jiā chén fú yī qiáo, rèn shí tā. guǎn shì kuān shuō: wǒ yào jiàn nǐ men yuán wài yǒu huà shuō. lǎo guǎn jiā jìn qù yī huí bǐng, shuō: guǎn shì kuān yào jiàn yuán wài. chén guǎng tài yī tīng, shuō: tā lái gàn shén me?
皮緒昌說:「也好,你去罷。」管世寬立刻來到陳廣泰的門首,一道辛苦,老管家陳福一瞧,認識他。管世寬說:「我要見你們員外有話說。」老管家進去一回稟,說:「管世寬要見員外。」陳廣泰一聽,說:「他來幹什麼?
jiào tā jìn lái. guǎn shì guǎn lái dào lǐ miàn yī xíng lǐ, chén guǎng tài shuō: nǐ lái cǐ hé gān? guǎn shì kuān shuō: wǒ lái gěi lìng ài qiān jīn tí qīn. chén guǎng tài shuō: tí shuí jiā? guǎn shì kuān shuō: pí yuán wài de gōng zǐ, chēng dé qǐ mén dāng hù duì, pí gōng zǐ yòu shì wén wǔ shuāng quán, mǎn fù jīng lún, lùn wǔ gōng dāo shí mǎ bù jiàn jūn hǎo, jiāng lái bì chéng dà qì. chén guǎng tài běn shì kǒu kuài xīn zhí, shuō: nǐ mǎn zuǐ lǐ hú shuō, wǒ jiā lǐ gēn běn rén jiā, yān néng bǎ nǚ ér gěi tā? wǒ xián tā xīng chòu zhī qì, pà zhān rǎn le wǒ. yān xiǎng dào zhè jù huà bú yào jǐn, rě chū yī chǎng dà huò. bù zhī hòu shì rú hé, qiě kàn xià huí fēn jiě.
叫他進來。」管世管來到裡面一行禮,陳廣泰說:「你來此何干?」管世寬說:「我來給令愛千金提親。」陳廣泰說:「提誰家?」管世寬說:「皮員外的公子,稱得起門當戶對,皮公子又是文武雙全,滿腹經綸,論武弓刀石馬步箭均好,將來必成大器。」陳廣泰本是口快心直,說:「你滿嘴裡胡說,我家裡根本人家,焉能把女兒給他?我嫌他腥臭之氣,怕沾染了我。」焉想到這句話不要緊,惹出一場大禍。不知後事如何,且看下回分解。