strong dǒng shì hóng zàng qīn mài nǚ huó luó hàn jiě jiù hǎo rén strong
董士宏葬親賣女 活羅漢解救好人
huà shuō jì gōng zhǎng lǎo zài xī hú jiàn yī gè rén fāng yào shàng diào, zì jǐ àn líng guāng yī suàn, zǎo yǐ zhī dào.
話說濟公長老在西湖見一個人方要上吊,自己按靈光一算,早已知道。
shū zhōng jiāo dài, nà rén xìng dǒng míng shì hóng, yuán jí zhè jiāng qián táng xiàn rén, wèi rén shì mǔ zhì xiào. fù zǎo sàng, mǔ qín shì. qǔ qī dù shì zǎo sǐ, liú xià yī nǚ míng yù jiě, shén líng lì. dǒng shì hóng chuí jīn jiàng shǒu yì, tā nǚ ér bā suì shí, qín shì lǎo tài tài rǎn bìng bù qǐ, dǒng shì hóng xiǎo xīn jìn tāng yī. jiā pín wú lì shàn yǎng lǎo mǔ, bǎ nǚ ér yù jiě diǎn zài gù jìn shàng jiā zuò shǐ nǚ, shí nián huí shú, diǎn yín wǔ shí liǎng, gěi lǎo tài tài yǎng bìng.
書中交代,那人姓董名士宏,原籍浙江錢塘縣人,為人事母至孝。父早喪,母秦氏。娶妻杜氏早死,留下一女名玉姐,甚伶俐。董士宏錘金匠手藝,他女兒八歲時,秦氏老太太染病不起,董士宏小心進湯醫。家貧無力贍養老母,把女兒玉姐典在顧進上家作使女,十年回贖,典銀五十兩,給老太太養病。
lǎo mǔ yīn kàn bù jiàn sūn nǚ, wèn: wǒ sūn nǚ nǎ lǐ qù le? dǒng shì hóng shuō: shàng tā wài zǔ nà lǐ qù le. lǎo tài tài bìng zhòng, yī lián qī rì bù qǐ, jìng zì wū hū āi zāi. tā jiù bǎ jiā zhōng xiē yín liǎng jǐn lì zàng mǔ zhī hòu, zì jǐ dào zhèn jiāng fǔ nà lǐ rěn nài shí guāng. shí zài guāng jǐng, hǎo róng yì jī còu le liù shí liǎng wén yín, xiǎng bǎ nǚ ér shú chū lái, lìng zhǎo pó jiā. zài lù shàng wú huà. zhè yī rì dào le lín ān, zhù zài qián táng mén wài yuè lái kè diàn zhōng. dài le yín liǎng, míng rì dào le bǎi jiā xiàng. yī wèn gù zhái jìn shì, zuǒ yòu lín jū dōu shuō: gù lǎo yé shēng le wài rèn, bù zhī zài nǎ ér zuò guān. dǒng shì hóng yī tīng, rú zhàn wàn zhàng gāo lóu shī jiǎo, yáng zi jiāng duàn lǎn bēng zhōu, zì jǐ gè chù fǎng wèn, bìng bù zhī gù dà rén zhù zài nǎ lǐ, yě bù zhī nǚ ér xià luò. dào le qián táng mén wài, zài tiān zhú jiē jiǔ diàn chī le jǐ bēi mèn jiǔ, bù zhī bù jué, zuì rù mèng xiāng.
老母因看不見孫女,問:「我孫女哪裡去了?」董士宏說:「上他外祖那裡去了。」老太太病重,一連七日不起,竟自嗚呼哀哉。他就把家中些銀兩盡力葬母之後,自己到鎮江府那裡忍耐時光。十載光景,好容易積湊了六十兩紋銀,想把女兒贖出來,另找婆家。在路上無話。這一日到了臨安,住在錢塘門外悅來客店中。帶了銀兩,明日到了百家巷。一問顧宅進士,左右鄰居都說:「顧老爺升了外任,不知在哪兒做官。」董士宏一聽,如站萬丈高樓失腳,揚子江斷纜崩舟,自己各處訪問,並不知顧大人住在哪裡,也不知女兒下落。到了錢塘門外,在天竺街酒店吃了幾杯悶酒,不知不覺,醉入夢鄉。
chū le jiǔ diàn xiǎng yào huí yù, bù jué zì jǐ zǒu cuò dào lù, bǎ yín zi yě diū le. jí zhì jiǔ xǐng, shēn biān yī mō, yín zi diū le! zhè yī jīng fēi tóng xiǎo kě, wú nài zǒu zhì shù lín, yuè xiǎng yuè wú zī wèi, xiǎng: nǚ ér yě bù néng jiàn miàn le, zì jǐ bù rú yī sǐ, yǐ le cǐ shēng zhī niè yuān. xiǎng bà, lái zhì shù lín, bǎ yāo zhōng sī tāo jiě xià lái, shuān shàng yī gè tào ér, xiǎng yào zì yì shēn sǐ. hū rán duì miàn lái le yī gè hé shàng, kǒu zhōng shuō: sǐ le sǐ le, yǐ sǐ jiù le. sǐ le dào bǐ huó de hǎo! wǒ yào shàng diào. jiě xià sī tāo, jiù yào wǎng shù shàng shuān. dǒng shì hóng yī tīng, měng chī yī jīng, tái tóu yī kàn, zhǐ jiàn nà sēng rén zhǎng de shén wèi bù kān. zěn jiàn dé? yǒu shī wèi zhèng:
出了酒店想要回寓,不覺自己走錯道路,把銀子也丟了。及至酒醒,身邊一摸,銀子丟了!這一驚非同小可,無奈走至樹林,越想越無滋味,想:「女兒也不能見面了,自己不如一死,以了此生之孽冤。」想罷,來至樹林,把腰中絲絛解下來,拴上一個套兒,想要自縊身死。忽然對面來了一個和尚,口中說:「死了死了,已死就了。死了倒比活的好!我要上吊。」解下絲絛,就要往樹上拴。董士宏一聽,猛吃一驚,抬頭一看,只見那僧人長的甚為不堪。怎見得?有詩為證:
liǎn bù xǐ, tóu bù tì, zuì yǎn yě xié zhēng yòu bì. ruò chī ruò shǎ ruò diān kuáng, dào chù huī xié hǎo shuǎ xì. pò sēng yī, bù chèn tǐ, shàng xià kū lóng qián chuàn jì, sī tāo qī duàn yǔ bā jié, dà xiǎo luò dá jiē yòu xù. pò sēng xié, zhǐ shèng dǐ, jīng guāng liǎng tuǐ shuāng gǔ chì, shè shuǐ dēng shān rú píng dì, qián kūn sì hǎi rèn xiāo yáo. jīng bù tán, chán bù lǐ, chī jiǔ kāi hūn hǎo huī xì, jǐng yú quàn shàn dù qún mí, zhuān guǎn rén jiān bù píng qì.
臉不洗,頭不剃,醉眼也斜睜又閉。若痴若傻若顛狂,到處詼諧好耍戲。破僧衣,不趁體,上下窟窿錢串記,絲絛七斷與八結,大小絡韃接又續。破僧鞋,只剩底,精光兩腿雙股赤,涉水登山如平地,乾坤四海任逍遙。經不談,禪不理,吃酒開葷好詼戲,警愚勸善度群迷,專管人間不平氣。
dǒng shì hóng kàn bà, zhǐ tīng hé shàng shuō: wǒ yào shàng diào le! jiù yào bǎ shéng zi wǎng jǐng lǐ tào. dǒng shì hóng lián máng guò qù, shuō: hé shàng, nǐ wèi shén me qù xún duǎn jiàn? jì gōng shuō: wǒ shī fù tóng wǒ huà le sān nián zhī jiǔ shàn yuán, rì jī yuè lèi, hǎo róng yì còu le wǔ liǎng yín zi. wǒ fèng le shī fù zhī mìng, pài wǒ mǎi liǎng shēn sēng yī sēng mào, wǒ zuì hǎo hē jiǔ, zài jiǔ guǎn zhī zhōng, yīn wèi duō tān le liǎng bēi jiǔ, bù zhī bù jué, mǐng dǐng dà zuì, bǎ wǔ liǎng yín zi diū le! wǒ yǒu xīn huí miào jiàn wǒ shī fù, yòu pà lǎo hé shàng shēng qì.
董士宏看罷,只聽和尚說:「我要上吊了!」就要把繩子往頸里套。董士宏連忙過去,說:「和尚,你為什麼去尋短見?」濟公說:「我師父同我化了三年之久善緣,日積月累,好容易湊了五兩銀子。我奉了師傅之命,派我買兩身僧衣僧帽,我最好喝酒,在酒館之中,因為多貪了兩杯酒,不知不覺,酩酊大醉,把五兩銀子丟了!我有心回廟見我師父,又怕老和尚生氣。
wǒ zì jǐ yuè sī yuè qì, wú lù shēng huó shì shàng, gù lái cǐ shàng diào. dǒng shì hóng yī tīng zhè huà, shuō: hé shàng, nǐ wèi le wǔ liǎng yín zi, yě bù zhì yú sǐ. wǒ náng nèi shàng yǒu sǎn suì yín zi wǔ liù liǎng, wǒ yì shì yù nán zhī rén, liú le yě wú yòng. lái bà, wǒ zhōu jì nǐ wǔ liù liǎng yín zi bà. shēn shǒu tāo chū yī bāo dì gěi hé shàng. hé shàng jiē zài shǒu zhōng hā hā dà xiào, shuō: nǐ zhè yín zi, kě bù rú wǒ yín zi nà yàng hǎo. yòu suì yòu yǒu chéng sè cháo diǎn. dǒng shì hóng yī tīng, xīn zhōng bù yuè. àn xiǎng: wǒ bái shī shě gěi nǐ yín zi, nǐ hái xián bù hǎo. zì jǐ shuō: hé shàng, nǐ duì fù zhe shǐ yòng qù ba. hé shàng dá yīng yī shēng, shuō: wǒ zǒu le. dǒng shì hóng shuō: zhè gè hé shàng zhēn zhēn bù zhī rén qíng shì wù. wǒ bái sòng gěi tā yín zi, tā hái shuō bù hǎo. lín zǒu lián wǒ xìng méi wèn, yě bù zhī xiè wǒ, zhēn zhèng shì wú zhī zhī bèi. āi, fǎn zhèng shì sǐ. zhèng zài qì nǎo, zhǐ jiàn hé shàng cóng nà biān yòu huí lái, shuō: wǒ hé shàng yī jiàn le yín zi quán wàng le, yě méi wèn ēn gōng guì xìng? yīn hé zài cǐ?
我自己越思越氣,無路生活世上,故來此上吊。」董士宏一聽這話,說:「和尚,你為了五兩銀子,也不至於死。我囊內尚有散碎銀子五六兩,我亦是遇難之人,留了也無用。來罷,我周濟你五六兩銀子罷。」伸手掏出一包遞給和尚。和尚接在手中哈哈大笑,說:「你這銀子,可不如我銀子那樣好。又碎又有成色潮點。」董士宏一聽,心中不悅。暗想:「我白施捨給你銀子,你還嫌不好。」自己說:「和尚,你對付着使用去吧。」和尚答應一聲,說:「我走了。」董士宏說:「這個和尚真真不知人情世務。我白送給他銀子,他還說不好。臨走連我姓沒問,也不知謝我,真正是無知之輩。唉,反正是死。」正在氣惱,只見和尚從那邊又回來,說:「我和尚一見了銀子全忘了,也沒問恩公貴姓?因何在此?」
dǒng shì hóng bǎ zì jǐ diū yín zi zhī gù, shuō le yī biàn. hé shàng shuō: nǐ yě shì diū le yín zi la, fù nǚ bù néng jiàn miàn. nǐ sǐ bà! wǒ zǒu la. dǒng shì hóng yī tīng, shuō: zhè gè hé shàng tài bù zhī shì wù, lián huà dōu bù huì shuō. jiàn hé shàng zǒu le wǔ liù bù yòu huí lái shuō: dǒng shì hóng, nǐ shì zhēn sǐ jiǎ sǐ ne? dǒng shì hóng shuō: wǒ shì zhēn sǐ. zěn me yàng? hé shàng shuō: nǐ yào shì zhēn sǐ, wǒ xiǎng nǐ zuò yī gè zhěng rén qíng ba. nǐ shēn shàng chuān le zhè shēn yī fú, yě zhí wǔ liù liǎng yín zi. nǐ sǐ le, yě shì jiào láng chī gǒu yǎo, bái bái de zāo tà. nǐ tuō xià lái sòng gěi wǒ ba. luò yī gè jìng guāng lái jìng guāng qù, qǐ bù shèn hǎo? dǒng shì hóng yī tīng cǐ yán, qì dé hún shēn fā dǒu, shuō: hǎo gè hé shàng, nǐ zhēn dǒng jiāo qíng! wǒ tóng nǐ píng shuǐ zhī jiāo, sòng nǐ jǐ liǎng yín zi, wǒ fǎn shāo zhǐ yǐn le guǐ lái.
董士宏把自己丟銀子之故,說了一遍。和尚說:「你也是丟了銀子啦,父女不能見面。你死罷!我走啦。」董士宏一聽,說:「這個和尚太不知世務,連話都不會說。」見和尚走了五六步又回來說:「董士宏,你是真死假死呢?」董士宏說:「我是真死。怎麼樣?」和尚說:「你要是真死,我想你作一個整人情吧。你身上穿了這身衣服,也值五六兩銀子。你死了,也是叫狼吃狗咬,白白的糟踏。你脫下來送給我吧。落一個淨光來淨光去,豈不甚好?」董士宏一聽此言,氣得渾身發抖,說:「好個和尚,你真懂交情!我同你萍水之交,送你幾兩銀子,我反燒紙引了鬼來。」
hé shàng pāi shǒu dà xiào shuō: shàn zāi shàn zāi, nǐ bú yào zháo jí. wǒ qiě wèn nǐ, nǐ yín zi diū shī, nǐ jiù xún sǐ. wǔ liù shí liǎng yín zi yě suàn bù liǎo shén me. wǒ dài nǐ qù bǎ nǚ ér zhǎo zháo, jiào nǐ fù nǚ xiāng huì, gǔ ròu tuán yuán hǎo bù hǎo? dǒng shì hóng shuō: hé shàng, wǒ bǎ shú nǚ ér de yín zi yǐ diū le, jiù shì bǎ nǚ ér zhǎo zháo, wú yín shú shēn, yě bù xíng. hé shàng shuō: hǎo, wǒ zì yǒu dào li, nǐ tóng wǒ zǒu ba.
和尚拍手大笑說:「善哉善哉,你不要着急。我且問你,你銀子丟失,你就尋死。五六十兩銀子也算不了什麼。我代你去把女兒找着,叫你父女相會,骨肉團圓好不好?」董士宏說:「和尚,我把贖女兒的銀子已丟了,就是把女兒找着,無銀贖身,也不行。」和尚說:「好,我自有道理,你同我走吧。」
dǒng shì hóng shuō: hé shàng, bǎo shā zài nǎ lǐ cān xiū? guì shàng xià zěn me chēng hū? jì gōng shuō: wǒ xī hú fēi lái fēng líng yǐn sì. wǒ míng dào jì, rén jiē jiào wǒ jì diān sēng. dǒng shì hóng jiàn hé shàng shuō huà bù sú, zì jǐ bǎ sī tāo jiě xià, shuō: shī fù nǐ shuō shàng nǎ ér qù? jì gōng shuō: zǒu. zhuǎn shēn dài le dǒng shì hóng wǎng qián zǒu. hé shàng kǒu chàng shān gē:
董士宏說:「和尚,寶剎在哪裡參修?貴上下怎麼稱呼?」濟公說:「我西湖飛來峰靈隱寺。我名道濟,人皆叫我濟顛僧。」董士宏見和尚說話不俗,自己把絲絛解下,說:「師傅你說上哪兒去?」濟公說:「走。」轉身帶了董士宏往前走。和尚口唱山歌:
zǒu zǒu zǒu, yóu yóu yóu, wú shì wú fēi dù chūn qiū. jīn rì fāng zhī chū jiā hǎo, shǐ huǐ dāng nián zuò mǎ niú. xiǎng ēn ài, jù shì mèng huàn. shuō qī zǐ, jūn shì mó tóu. zěn rú wǒ chì shǒu dān piáo, zěn rú wǒ guò fǔ chuān zhōu, zěn rú wǒ xiāo xiāo sǎ sǎ, zěn rú wǒ dàng dàng yōu yōu, zhōng rì kuài huó wú rén guǎn, yě méi fán nǎo yě méi yōu, làn má xié tà píng chuān, pò nà tóu sài duàn chóu. wǒ yě huì chàng yě huì gē, wǒ yě huì gāng yě huì róu. shēn wài bié yǒu tiān hé dì, hé fáng shì shàng yào dú lóu. tiān bù guǎn, dì bù xiū, kuài kuài huó huó zuò wáng hóu. yǒu zhāo kùn juàn dǎ yī dǔn, xǐng lái shì shì yī bǐ gōu.
走走走,游游游,無是無非度春秋。今日方知出家好,始悔當年作馬牛。想恩愛,俱是夢幻。說妻子,均是魔頭。怎如我赤手單瓢,怎如我過府穿州,怎如我瀟瀟灑灑,怎如我蕩蕩悠悠,終日快活無人管,也沒煩惱也沒憂,爛麻鞋踏平川,破衲頭賽緞綢。我也會唱也會歌,我也會剛也會柔。身外別有天合地,何妨世上要髑髏。天不管,地不休,快快活活做王侯。有朝睏倦打一盹,醒來世事一筆勾。
huà shuō hé shàng tóng le dǒng shì hóng wǎng qián zǒu. jìn le qián táng mén. dào le yī tiáo xiàng nèi. gào sù dǒng shì hóng shuō: nǐ zài zhè lǐ zhàn zhe. shǎo shí yǒu rén wèn nǐ shēng chén nián suì, nǐ kě jiù shuō. nǐ kě bié zǒu, wǒ jīn rì dìng jiào nǐ fù nǚ jiàn miàn, gǔ ròu xiāng féng. dǒng shì hóng dá yīng shuō: shèng sēng cí bēi cí bēi. hé shàng tái shǒu yī kàn, jiàn lù běi yǒu yī zuò dà mén, mén nèi zhàn zhe jǐ shí gè jiā rén, mén shàng xuán pái guà biǎn, zhī dào shì gè shì huàn rén jiā. zì jǐ mài bù shàng le tái jiē, shuō: xīn kǔ zhòng wèi. guì zhái zhào xìng me? nèi xiē jiā rén yī qiáo, shì gè qióng hé shàng, shuō: bù cuò, wǒ men zhè zhǔ rén xìng zhào. nǐ zuò shén me? hé shàng shuō: wǒ tīng rén shuō, guì zhái lǎo tài tài bìng tǐ chén zhòng, kǒng pà yào sǐ. wǒ tè yì qián lái jiàn jiàn nǐ jiā zhǔ rén, gěi lǎo tài tài zhì bìng. nèi xiē jiā rén yī tīng hé shàng zhī yán, shuō: hé shàng, nǐ lái dé bù qiǎo.
話說和尚同了董士宏往前走。進了錢塘門。到了一條巷內。告訴董士宏說:「你在這裡站着。少時有人問你生辰年歲,你可就說。你可別走,我今日定叫你父女見面,骨肉相逢。」董士宏答應說:「聖僧慈悲慈悲。」和尚抬首一看,見路北有一座大門,門內站着幾十個家人,門上懸牌掛匾,知道是個仕宦人家。自己邁步上了台階,說:「辛苦眾位。貴宅趙姓么?」那些家人一瞧,是個窮和尚,說:「不錯,我們這主人姓趙。你作什麼?」和尚說:「我聽人說,貴宅老太太病體沉重,恐怕要死。我特意前來見見你家主人,給老太太治病。」那些家人一聽和尚之言,說:「和尚,你來得不巧。
bù cuò, wǒ jiā lǎo tài tài yīn wǒ jiā xiǎo zhǔ rén bìng zhòng, xīn téng sūn zi, jí shàng bìng lái, qǐng le duō shǎo xiān shēng jiē méi jiàn hǎo. wǒ jiā zhǔ zhào wén huì, zuì xiào mǔ, jiàn lǎo tài tài bìng zhòng, lì shí tuō rén qǐng jīng míng yī jiā.
不錯,我家老太太因我家小主人病重,心疼孫子,急上病來,請了多少先生皆沒見好。我家主趙文會,最孝母,見老太太病重,立時托人請精明醫家。
yǒu yī sū yuán wài, zì běi shān. tā jiā yě shì lǎo tài tài bìng le, qǐng yī wèi xiān shēng chuò hào sài shū hé, xìng lǐ míng huái chūn. cǐ rén jīng tōng qí huáng zhī mù, wǒ jiā zhǔ rén fāng cái shàng sū zhái qǐng xiān shēng wèi huí lái. zhèng shuō zhe, cóng nà miàn lái le yī qún qí mǎ zhī rén. wèi shǒu sān gè rén, tóu yī pǐ bái mǎ shàng rén, wǔ guān qīng xiù, nián yuē sān xún, tóu dài sì léng zhōng, shàng ān piàn yù, xiù dài shuāng piāo, shēn pī bǎo lán duàn xiāo yáo yuán wài chǎng, shàng xiù bǎi fú bǎi dié, zú dēng qīng duàn gōng xuē. miàn pí wēi bái, hǎi xià wú xū. cǐ rén jiù shì sài shū hé lǐ huái chūn. dì èr wèi shì shuāng yè bǎo lán duàn xiāo yáo yuán wài zhōng, sān lán xiù huā, yíng miàn qiàn měi yù, ān míng zhū. shēn chuān lán duàn xiāo yáo chǎng, zú xià qīng duàn gōng xuē. miàn rú gǔ yuè, cí méi shàn mù, sān liǔ zhǎng rán, piāo sǎ xiōng qián. zhè jiù shì sū běi shān. dì sān wèi yě shì fù wēng yuán wài dǎ bàn. bái miàn zhǎng rán, wǔ guān qīng xiù. hé shàng kàn wán, guò qù zǔ zhù mǎ shuō: sān wèi màn zǒu, wǒ hé shàng shǒu hòu duō shí le. zhào wén huì zài hòu miàn, yī jiàn fēng hé shàng jié zhù qù lù, shuō: hé shàng, wǒ děng yǒu jí shì, qǐng xiān shēng gěi lǎo mǔ zhì bìng, huà yuán gǎi rì lái, jīn rì bù xíng. hé shàng shuō: bù xíng. wǒ bìng fēi huà yuán, wǒ jīn rì tīng shuō fǔ shàng lǎo tài tài bìng shì chén zhòng, wǒ shì xǔ xià xīn yuàn. nǎ lǐ yǒu rén hài bìng, wǒ jiù qù gěi diào zhì. jīn rì wǒ shì tè yì lái gěi zhì bìng.
有一蘇員外,字北山。他家也是老太太病了,請一位先生綽號賽叔和,姓李名懷春。此人精通岐黃之木,我家主人方才上蘇宅請先生未回來。」正說着,從那面來了一群騎馬之人。為首三個人,頭一匹白馬上人,五官清秀,年約三旬,頭戴四楞中,上安片玉,繡帶雙飄,身披寶藍緞逍遙員外氅,上繡百蝠百蝶,足登青緞宮靴。麵皮微白,海下無須。此人就是賽叔和李懷春。第二位是雙葉寶藍緞逍遙員外中,三藍繡花,迎面嵌美玉,安明珠。身穿藍緞逍遙氅,足下青緞宮靴。面如古月,慈眉善目,三綹長髯,飄灑胸前。這就是蘇北山。第三位也是富翁員外打扮。白面長髯,五官清秀。和尚看完,過去阻住馬說:「三位慢走,我和尚守候多時了。」趙文會在後面,一見瘋和尚截住去路,說:「和尚,我等有急事,請先生給老母治病,化緣改日來,今日不行。」和尚說:「不行。我並非化緣,我今日聽說府上老太太病勢沉重,我是許下心愿。哪裡有人害病,我就去給調治。今日我是特意來給治病。」
zhào wén huì shuō: wǒ zhè lǐ qǐng lái xiān shēng, nǎi dāng dài míng yī. nǐ qù ba, bù yòng nǐ. hé shàng yī tīng, huí tóu kàn le lǐ huái chūn yī yǎn, shuō: xiān shēng, nǐ jì shì míng yī, wǒ lǐng jiào nǐ yī wèi yào cái zhì shén me bìng. lǐ xiān shēng shuō: hé shàng, nǐ shuō shén me yào? jì gōng shuō: xīn chū lóng rè mán shǒu, zhì shén me bìng ya? lǐ xiān shēng shuō: běn cǎo shàng méi yǒu, bù zhī. hé shàng hā hā dà xiào, shuō: nǐ lián yào jǐn de shì jūn bù zhī dào, hái gǎn zì chēng míng yī. xīn chū lóng rè mán shǒu zhì è, duì bù duì? nǐ bù xíng, wǒ tóng nǐ zhì zhào zhái bāng gè máng ér ba. lǐ huái chūn shuō: hǎo. hé shàng, nǐ jiù gēn wǒ lái.
趙文會說:「我這裡請來先生,乃當代名醫。你去吧,不用你。」和尚一聽,回頭看了李懷春一眼,說:「先生,你既是名醫,我領教你一味藥材治什麼病。」李先生說:「和尚,你說什麼藥?」濟公說:「新出籠熱饅首,治什麼病呀?」李先生說:「本草上沒有,不知。」和尚哈哈大笑,說:「你連要緊的事均不知道,還敢自稱名醫。新出籠熱饅首治餓,對不對?你不行,我同你至趙宅幫個忙兒吧。」李懷春說:「好。和尚,你就跟我來。」
zhào wén huì sū běi shān yě bù hǎo lán zhù, zhǐ hǎo tóng zhe hé shàng jìn le dà mén, lái zài lǎo tài tài zhù de shàng fáng zhī nèi luò zuò. jiā rén xiàn shàng chá lái. lǐ xiān shēng xiān gěi lǎo tài tài kàn kàn mài, dào: shì tán yū shàng xíng, fēi bǎ zhè kǒu tán zhì shàng lái bù néng hǎo. lǎo tài tài shàng le nián suì zhī rén, qì xuè liǎng kuī, bù néng yòng yào. zhào yuán wài lìng qǐng gāo míng bà. zhào wén huì shuō: xiān shēng, wǒ yòu bù zài yī dào zhī nèi, wǒ zhī dào nǎ lǐ yǒu gāo míng zhī rén? nǐ kě jiàn yī rén. lǐ xiān shēng shuō: zán men zhè lín ān, jiù shì wǒ hé tāng wàn fāng èr rén. tā zhì dé le de bìng, wǒ yě néng zhì tā zhì bù liǎo de bìng, wǒ yě bù xíng. wǒ èr rén dōu shì yī yàng néng wèi.
趙文會、蘇北山也不好攔住,只好同着和尚進了大門,來在老太太住的上房之內落坐。家人獻上茶來。李先生先給老太太看看脈,道:「是痰瘀上行,非把這口痰治上來不能好。老太太上了年歲之人,氣血兩虧,不能用藥。趙員外另請高明罷。」趙文會說:「先生,我又不在醫道之內,我知道哪裡有高明之人?你可薦一人。」李先生說:「咱們這臨安,就是我和湯萬方二人。他治得了的病,我也能治;他治不了的病,我也不行。我二人都是一樣能為。」
zhèng shuō dào zhè ér, jì gōng dá shuō: nǐ děng bú yào zháo jí, wǒ xiān gěi lǎo tài tài kàn kàn rú hé? zhào wén huì běn shì xiào zǐ, yī tīng hé shàng zhī yán, shuō: hǎo, nǐ lái kàn kàn. lǐ huái chūn yě yào kàn kàn hé shàng néng lì. jì gōng lái zhì lǎo tài tài jìn qián, xiān yòng shǒu xiàng tóu shàng pāi le liǎng zhǎng, shuō: lǎo tài tài sǐ bù liǎo la, nǎo dài hái yìng zhe ne. lǐ huái chūn shuō: hé shàng, nǐ shuō de shén me huà? jì gōng shuō: hǎo, wǒ bǎ zhè kǒu tán jiào chū lái jiù hǎo le. shuō zhe, zǒu dào le lǎo tài tài gēn qián, shuō: tán la tán la, nǐ kuài chū lái ba! lǎo tài tài yào dǔ sǐ le. lǐ xiān shēng àn xiào shuō: zhè bú shì wài háng ma? zhǐ jiàn lǎo tài tài hāi chū yī kǒu tán lái. jì gōng shēn shǒu tāo chū yī kuài yào shuō: ná yī wǎn yīn yáng shuǐ. jiā rén bǎ shuǐ qǔ lái. zhào wén huì yī kàn shuō: hé shàng, nǐ nà yào jiào hé míng? kě néng zhì wǒ mǔ qīn zhī bìng ma?
正說到這兒,濟公答說:「你等不要着急,我先給老太太看看如何?」趙文會本是孝子,一聽和尚之言,說:「好,你來看看。」李懷春也要看看和尚能力。濟公來至老太太近前,先用手向頭上拍了兩掌,說:「老太太死不了啦,腦袋還硬着呢。」李懷春說:「和尚,你說的什麼話?」濟公說:「好,我把這口痰叫出來就好了。」說着,走到了老太太跟前,說:「痰啦痰啦,你快出來吧!老太太要堵死了。」李先生暗笑說:「這不是外行嗎?」只見老太太咳出一口痰來。濟公伸手掏出一塊藥說:「拿一碗陰陽水。」家人把水取來。趙文會一看說:「和尚,你那藥叫何名?可能治我母親之病嗎?」
jì gōng dà xiào, shǒu tuō nà kuài yào shuō: cǐ yào suí shēn yòng bù wán, bìng fēi wán sàn yǔ gāo dān, rén jiān zá zhèng tā quán zhì, bā bǎo shēn tuǐ dèng yǎn wán. jì gōng shuō bà, bǎ yào fàng zài wǎn nèi shuō: lǎo tài tài yīn jí suǒ de, yī kǒu yū tán shàng yǒng, lì kè hūn mí bù xǐng, nǐ děng gěi tā hǎo hǎo fú yǎng, chī le wǒ zhè yào, lì jiàn gōng xiào. zhào wén huì yī tīng, zhī dào hé shàng yǒu xiē lái lì, shuō de yuán yīn zhēn duì, máng máng shuō: shèng sēng, nǐ lǎo rén jiā cí bēi ba! wǒ mǔ yīn téng sūn zi, jí de zhè chǎng bìng. wǒ yǒu yī xiǎo ér fāng liù suì, dé le yī zōng yuān niè zhī zhèng, hūn mí bù xǐng. wǒ mǔ yī jí, bǎ tán jí shàng le. shī fù yào zhì hǎo wǒ mǔ qīn, zài qiú gěi xiǎo ér zhì zhì. hé shàng jiào bǎ yào guàn xià qù, lǎo tài tài lì kè quán yù. zhào wén huì guò lái gěi lǎo tài tài qǐng ān, fù gěi hé shàng kē tóu, qiú hé shàng gěi tā ér zi zhì bìng. jì gōng shuō: yào gěi nǐ ér zi zhì bìng yě bù nán, xū yī wǒ yī jiàn shì, fāng néng zhì hǎo. zhào wén huì wèn nǎ yī jiàn shì. jì gōng bù huāng bù máng, shuō chū zhè jiàn shì lái, jiào dǒng shì hóng fù nǚ xiāng huì, zhào wén huì quán jiā bìng hǎo. yào zhī hòu shì rú hé, qiě kàn xià huí fēn jiě.
濟公大笑,手托那塊藥說:「此藥隨身用不完,並非丸散與膏丹,人間雜症他全治,八寶伸腿瞪眼丸。」濟公說罷,把藥放在碗內說:「老太太因急所得,一口瘀痰上涌,立刻昏迷不醒,你等給她好好扶養,吃了我這藥,立見功效。」趙文會一聽,知道和尚有些來歷,說的原因真對,忙忙說:「聖僧,你老人家慈悲吧!我母因疼孫子,急的這場病。我有一小兒方六歲,得了一宗冤孽之症,昏迷不醒。我母一急,把痰急上了。師父要治好我母親,再求給小兒治治。」和尚叫把藥灌下去,老太太立刻痊癒。趙文會過來給老太太請安,復給和尚磕頭,求和尚給他兒子治病。濟公說:「要給你兒子治病也不難,須依我一件事,方能治好。」趙文會問哪一件事。濟公不慌不忙,說出這件事來,叫董士宏父女相會,趙文會全家病好。要知後事如何,且看下回分解。