strong tán zì mǔ miào yǔ zhǐ mí tuán kàn huā dēng xì yán cāi yǎ mí strong
谈字母妙语指迷团 看花灯戏言猜哑谜
huà shuō lín zhī yáng xiàng tōng shǐ dào:" lǎo xiōng guǒ zhēn shè de lìng ài jiào ǎn mèi fū dài qù, ǎn men jiù tì nǐ dài qù, bǎ bìng zhì hǎo, shùn biàn dài lái huán nǐ." lán yīn xiàng tōng shǐ chuí lèi dào:" fù qīn shuō nà lǐ huà lái! mǔ qīn jì yǐ qù shì, fù qīn gēn qián bié wú ér nǚ, nǚ ér hé néng pāo piē yuǎn qù? jīn suī bào bìng, bù néng shì fèng, dàn fù nǚ néng dé tuán jù, xīn shì ān de, qǐ kě yī dàn fēn wéi liǎng chù!" tōng shǐ dào:" huà suī rú cǐ, wú ér zhī bìng, ruò bù tóu bèn tā bāng, yǐ shēn jiù yào, hé néng tuō tǐ? xiàn zài bìng shì yǐ dào jiǔ fēn, ruò zài dān kǔn, yī jīng bù qǐ, jiào wèi fù de hé yǐ wéi qíng? shǎo bu dé yě shì yī sǐ! cǐ shí fù nǚ yuǎn bié, suī shì xià cè, wú nǚ tǎng néng bìng hǎo, biàn zhōng jì wǒ yī xìn, wèi fù zì rán xīn ān. yǐ cǐ kàn lái: yuǎn bié yī céng, bù dàn bú shì xià cè, jìng kě bǎo quán wǒ men liǎng mìng. kuàng tiān cháo wèi wàn bāng zhī shǒu, gè guó zhì bǐ cháo jìn de shén duō, ān zhī rì hòu bù kě dā le lín bāng chuán zhī lái kàn wǒ lī. nǐ jīn yuǎn qù, suī bù néng zài jiā shì fèng, cóng cǐ wǒ néng duō huó jǐ nián, yě jiù shì nǐ yǎng tǐ jìn xiào zhī chù. xiàn zài chéng jì yǒu rén, zōng tiāo yī shì, yì yǐ wú yú. nǐ zài chuán shàng, yòu yǒu dà xián lìng shēng nǚ zuò bàn, wǒ gèng fàng xīn.
话说林之洋向通使道:“老兄果真舍得令爱教俺妹夫带去,俺们就替你带去,把病治好,顺便带来还你。”兰音向通使垂泪道:“父亲说那里话来!母亲既已去世,父亲跟前别无儿女,女儿何能抛撇远去?今虽抱病,不能侍奉,但父女能得团聚,心是安的,岂可一旦分为两处!”通使道:“话虽如此,吾儿之病,若不投奔他邦,以身就药,何能脱体?现在病势已到九分,若再耽捆,一经不起,教为父的何以为情?少不得也是一死!此时父女远别,虽是下策,吾女倘能病好,便中寄我一信,为父自然心安。以此看来:远别一层,不但不是下策,竟可保全我们两命。况天朝为万邦之首,各国至彼朝觐的甚多,安知日后不可搭了邻邦船只来看我哩。你今远去,虽不能在家侍奉,从此我能多活几年,也就是你仰体尽孝之处。现在承继有人,宗祧一事,亦已无虞。你在船上,又有大贤令甥女作伴,我更放心。
wèi fù zhǔ yì yǐ dìng, wú ér yī wǒ, fāng wèi xiào nǚ. bù bì yóu yí, jiù bài dà xián wèi fù. cǐ qù tiān cháo, tǎng néng bìng quán, jiāng lái zì yǒu hǎo chù." jí xié lán yīn xiàng táng áo kòu bài, rèn wéi yì fù, bìng bài duō lín jí lǚ shì zhū rén. tōng shǐ yě yǔ táng áo xíng zhá, zài zài zhūn tuō. táng áo huán lǐ dào:" zūn jià yǐ ér nǚ dà shì jiàn wěi, xiǎo dì gǎn bù jìn xīn! chéng rěn xiào láo bù zhōu, yǒu fù suǒ tuō, shèn wéi huáng kǒng! cǐ qù wéi yǒu jiàng lìng ài zhī yàng shàng jǐn liáo zhì. dì wǒ děng rì hòu huí xiāng, néng fǒu rào lù zài dào guì chǔ, bù néng yù dìng. zhì lìng ài yīn shì, yì wéi jìn xīn zhuó bàn, yǐ bào zhī jǐ, xìng wú guà huái!" zhī jiàn tōng shǐ pú rén qǔ le yín zi sòng lái. tōng shǐ dào:" zhè shì bái yín yī qiān, nèi yǒu wǔ bǎi, nǎi xiǎo dì wēi jìng, qí yú wǔ bǎi, wèi xiǎo nǚ yào ěr jí hūn jià zhī fèi. zhì yú yī fú shǒu shì, xiǎo dì jūn yǐ bèi bàn, bù xū dà xián fèi xīn." zhòng pú rén tái le bā zhǐ pí xiāng shàng lái. táng áo dào:
为父主意已定,吾儿依我,方为孝女。不必犹疑,就拜大贤为父。此去天朝,倘能病痊,将来自有好处。”即携兰音向唐敖叩拜,认为义父,并拜多、林及吕氏诸人。通使也与唐敖行札,再再谆托。唐敖还礼道:“尊驾以儿女大事见委,小弟敢不尽心!诚忍效劳不周,有负所托,甚为惶恐!此去惟有将令爱之恙上紧疗治。第我等日后回乡,能否绕路再到贵处,不能预定。至令爱姻事,亦惟尽心酌办,以报知己,幸无挂怀!”只见通使仆人取了银子送来。通使道:“这是白银一千,内有五百,乃小弟微敬,其余五百,为小女药饵及婚嫁之费。至于衣服首饰,小弟均已备办,不须大贤费心。”众仆人抬了八只皮箱上来。唐敖道:
" lìng ài yī shì gè wù jì yǐ yù bèi, zì yīng lìng qí dài qù suǒ cì zhī yín, duàn bù gǎn lǐng. zhì yīn jià zhī fèi, yì hé xū rú cǐ zhī duō, réng qǐng zūn jià dài huí, xiǎo dì cái néng yīng mìng." tōng shǐ dào:" xiǎo zi gēn qián bié wú ér nǚ, liú cǐ wú yòng. kuàng jiā yǒu bó tián, zú kě dù rì. wàng dà xián dài qù, xiǎo zi cái néng xīn ān." duō jiǔ gōng dào:" tōng shǐ dà rén duō zèng yín liǎng, wú fēi ài nǚ zhī yì, táng xiōng mò ruò quán qiě shōu xià, jiāng lái qí xiǎo jiě hūn jià, jìn qí suǒ yǒu, duō bàn zhuāng lián sòng qù, qǐ bù gēng miào?" táng áo lián lián diǎn tóu, jí mìng lái rén jiāng yín zhuāng rù xiāng nèi, tái jìn hòu cāng. fù nǚ sǎ lèi ér bié. lán yīn cóng cǐ hū lǚ shì wèi jiù mǔ, hū wǎn rú wèi biǎo jiě dài zhe rǔ mǔ, jiù yǔ wǎn rú yī tóng jū zhù.
“令爱衣饰各物既已预备,自应令其带去;所赐之银,断不敢领。至姻嫁之费,亦何须如此之多,仍请尊驾带回,小弟才能应命。”通使道:“小子跟前别无儿女,留此无用。况家有薄田,足可度日。望大贤带去,小子才能心安。”多九公道:“通使大人多赠银两,无非爱女之意,唐兄莫若权且收下,将来俟小姐婚嫁,尽其所有,多办妆奁送去,岂不更妙?”唐敖连连点头,即命来人将银装入箱内,抬进后舱。父女洒泪而别。兰音从此呼吕氏为舅母,呼婉如为表姐;带著乳母,就与婉如一同居住。
zhòng rén shōu shí kāi chuán. duō jiǔ gōng yào dào hòu miàn kàn duò, táng áo dào:" jiǔ gōng nà wèi gāo tú xiàng lái kàn duò shén hǎo, hé bì zì qù? nán dào bù kàn zì mǔ me?" duō jiǔ gōng xiào dào:" wǒ dào wàng le." táng áo qǔ chū zì mǔ, zhī jiàn shàng miàn xiě zhe:
众人收拾开船。多九公要到后面看舵,唐敖道:“九公那位高徒向来看舵甚好,何必自去?难道不看字母么?”多九公笑道:“我倒忘了。”唐敖取出字母,只见上面写著:
chāng máng yāng yāng tī qiāng shāng qiāng liáng náng háng yāng pī fāng yāng dī jiāng yāng miào sāng láng kāng cāng áng niáng pāng xiāng dāng jiāng tāng ráng yāng bīng bāng gāng zāng
昌○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○茫○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○秧○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○秧梯○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○羌○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○商○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○枪○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○良○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○囊○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○杭○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○秧批○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○方○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○秧低○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○姜○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○秧妙○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○桑○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○郎○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○康○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○仓○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○昂○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○娘○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○滂○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○香○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○当○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○将○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○汤○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○瓤○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○秧兵○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○帮○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○冈○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○臧○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○
zhāng zhāng zhāng zhū zhū zhāng zhū zhū zhū zhū zhū zhāng zhēn zhōng zhū zhāo zhāi zhī zhē gǔ zhān zhuān
张张张珠珠张珠珠珠珠珠 张真中珠招斋知遮诂毡专
ōu ē yā wēi jūn yīng fān wō wā wāi wāng xiāng
鸥婀鸦逶均莺帆窝洼歪汪厢○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○○
sān rén fān lái fù qù, kàn le duō shí, sī háo bù dǒng. lín zhī yáng dào:" tā zhè xǔ duō quān ér, hán zhe shèn me jī guān? dà yuē tā pà ǎn men xué huì, gù yì nòng zhè mí tuán piàn ǎn men de!" táng áo dào:" tā wèi yī guó zhī zhǔ, qǐ yǒu piàn rén zhī lǐ? jù xiǎo dì kàn lái: tā zhè zhāng zhēn zhōng zhū shí yī zì, nèi zhōng bì cáng ào miào. tā ruò yǒu xīn piàn rén, hé bù xiě xǔ duō nàn zì, wèi hé dān xiě zhè shí yī zì? qí zhōng bì yǒu dào li!" duō jiǔ gōng dào:" wǒ men hé bù wèn wèn zhī xiǎo jiě? tā shēng zhǎng běn guó, bì shì zhī yīn de." lín zhī yáng bǎ wǎn rú lán yīn huàn chū, xì xì xún wèn. shéi zhī lán yīn yīn zì yòu duō bìng, suī dú guò xiàn nián shū, bìng wèi xué guò yīn yùn. sān rén tīng le, bù jué xìng zhì suǒ rán, zhǐ de zàn qiě gē qǐ.
三人翻来复去,看了多时,丝毫不懂。林之洋道:“他这许多圈儿,含著甚么机关?大约他怕俺们学会,故意弄这迷团骗俺们的!”唐敖道:“他为一国之主,岂有骗人之理?据小弟看来:他这张、真、中、珠……十一字,内中必藏奥妙。他若有心骗人,何不写许多难字,为何单写这十一字?其中必有道理!”多九公道:“我们何不问问枝小姐?他生长本国,必是知音的。”林之洋把婉如、兰音唤出,细细询问。谁知兰音因自幼多病,虽读过见年书,并未学过音韵。三人听了,不觉兴致索然,只得暂且搁起。
guò le jǐ shí, dào le zhì jiā guó. lín zhī yáng shǎng qù mài dài, táng áo tóng duō jiǔ gōng shàng àn xún zhǎo léi wán shǐ jūn zǐ, cǐ chù yě wú cǐ yào. hòu lái fǎng dào lín guó fàn huò rén jiā, fèi le ruò gān chún shé, sòng le xǔ duō yào zī, cái mǎi le yī liào, suí jí páo zhì. yī lián sān rì, lán yīn gòng chī le liù fú, dǎ xià xǔ duō chóng lái, dēng shí fù xiāo bìng yù, yǐn shí dǒu zhǎng, yǔ hǎo rén yí yàng.
过了几时,到了智佳国。林之洋上去卖贷,唐敖同多九公上岸寻找雷丸、使君子,此处也无此药。后来访到邻国贩货人家,费了若干唇舌,送了许多药资,才买了一料,随即炮制。一连三日,兰音共吃了六服,打下许多虫来,登时腹消病愈,饮食陡长,与好人一样。
táng áo huān xǐ fēi cháng, yīn tóng duō, lín èr rén shāng yì dào:" tōng shǐ gēn qián bié wú ér nǚ, cǐ nǚ bìng jì tuō tǐ, yòu cháng sī qīn
唐敖欢喜非常,因同多,林二人商议道:“通使跟前别无儿女,此女病既脱体,又常思亲;
hǎo zài cǐ dì lí qí shé bù yuǎn, mò ruò sòng tā huí qù, shǐ tā gǔ ròu tuán yuán, qǐ bú shì jiàn hǎo shì!" èr rén dōu yǐ wéi rán. lán yīn wén zhī shén xǐ. lín zhī yáng dào:" zhè lǐ mài huò hái yǒu dān gē. jù ǎn zhǔ yì: suǒ xìng bǎ tā sòng qù, ǎn men zài dào zhì jiā mài huò yě hǎo." táng áo dào:" rú cǐ gèng miào." suí jí kāi chuán. zǒu le jǐ rì, zhè rì gāng dào qí shé jiāo jiè, lán yīn hū rán huò luàn ǒu tù bù zhǐ tǔ dào hòu lái, jìng zhì rén shì bù zhī, mǎn kǒu zhān yǔ, shí fēn chén zhòng. lín zhī yáng dào:" zhè gè shēng nǚ, jù ǎn kàn lái: zhǐ pà shì gè' lí xiāng bìng'." táng áo dào:" hé wèi' lí xiāng bìng'?" lín zhī yáng dào:" yī jīng huàn bìng, lí le běn xiāng, dēng shí jiù ān, jiù jiào' lí xiāng bìng'. zhè gè guài zhèng, suī shì ǎn xīn zhōu de, dàn tā fù qīn céng shuō cǐ nǚ bì xū tóu bèn wài bāng, fāng néng yǒu mìng. guǒ rán dào le zhì jiā, bìng jiù hǎo liǎo rú jīn sòng tā huí lái, cái dào tā guó jiāo jiè, jiù huàn zhè gè guài zhèng. kàn zhè guāng jǐng, tā shēng chéng shì gè lí xiāng mìng. ǎn men hé kǔ sòng tā huí qù, wǎng sòng xìng mìng? jù ǎn zhǔ yì: kuài lí cǐ dì bà." jí mìng shuǐ shǒu diào zhuǎn chuán tóu, réng xiàng zhì jiā ér lái. gāng chū qí shé jiāo jiè, lán yīn zhī bìng, guǒ rán quán yù. lán yīn wén zhī zhè gè xiáng xì, zhǐ hǎo bǎ sī qīn zhī xīn, zàn qiě shōu le.
好在此地离歧舌不远,莫若送他回去,使他骨肉团圆,岂不是件好事!”二人都以为然。兰音闻知甚喜。林之洋道:“这里卖货还有耽搁。据俺主意:索性把他送去,俺们再到智佳卖货也好。”唐敖道:“如此更妙。”随即开船。走了几日,这日刚到歧舌交界,兰音忽然霍乱呕吐不止;吐到后来,竟至人事不知,满口谵语,十分沉重。林之洋道:“这个甥女,据俺看来:只怕是个‘离乡病’。”唐敖道:“何谓‘离乡病’?”林之洋道:“一经患病,离了本乡,登时就安,就叫‘离乡病’。这个怪症,虽是俺新诌的,但他父亲曾说此女必须投奔外邦,方能有命。果然到了智佳,病就好了;如今送他回来,才到他国交界,就患这个怪症。看这光景,他生成是个离乡命。俺们何苦送他回去,枉送性命?据俺主意:快离此地罢。”即命水手掉转船头,仍向智佳而来。刚出歧舌交界,兰音之病,果然痊愈。兰音闻知这个详细,只好把思亲之心,暂且收了。
táng áo zài chuán wú shì, yòu tóng duō lín èr rén guān kàn zì mǔ, chuāi mó duō shí. táng áo dào:" gǔ rén yún:' shū dú qiān biàn, qí yì zì jiàn.' wǒ men jì bù dǒng de, hé bù jiāng zhè shí yī zì dú de làn shú? jīn rì yě dú, míng rì yě dú, shǎo bu dé jué xiē zī wèi chū lái." duō jiǔ gōng dào:" táng xiōng suǒ yán shèn shì. kuàng zì jù wú duō, wǒ men yòu xián zài zhè lǐ, jiè cǐ yě kě xiāo qiǎn. qiě dú liǎng rì, kàn shì rú hé. dàn zhè shí yī zì, bì xū fēn jù, fāng néng shùn kǒu. jù lǎo fū yú jiàn: shǒu jù pài tā sì zì, cì jù yě shì sì zì, mò jù sān zì, bù zhī kě hǎo?" lín zhī yáng dào:" jù zi yuè duǎn, yuè duì ǎn xīn lù, nà pà liǎng zì yī jù, ǎn gèng huān xǐ. jiù qǐng jiǔ gōng jiào ǎn jǐ biàn, ǎn hǎo zhào zhe dú qù." duō jiǔ gōng dào:" shǒu jù shì' zhāng zhēn zhōng zhū', cì jù' zhāo zhāi zhī zhē', sān jù' gǔ zhān zhuān', zhè yàng míng míng bái bái. hái yào jiào me? nǐ zhēn biàn chéng xiǎo xué shēng le." èr rén dú dào yè wǎn, gè qù ān xiē. lín zhī yáng wéi kǒng tā men xué huì, zì yǐ bú huì, bèi rén chǐ xiào bǎ zhè shí yī zì gāo shēng lǎng sòng, jiā niàn zhòu yì bān, zú zú dú le yī yè.
唐敖在船无事,又同多、林二人观看字母,揣摹多时。唐敖道:“古人云:‘书读千遍,其义自见。’我们既不懂得,何不将这十一字读的烂熟?今日也读,明日也读,少不得嚼些滋味出来。”多九公道:“唐兄所言甚是。况字句无多,我们又闲在这里,借此也可消遣。且读两日,看是如何。但这十一字,必须分句,方能顺口。据老夫愚见:首句派他四字,次句也是四字,末句三字,不知可好?”林之洋道:“句子越短,越对俺心路,那怕两字一句,俺更欢喜。就请九公教俺几遍,俺好照著读去。”多九公道:“首句是‘张真中珠’,次句‘招斋知遮’,三句‘诂毡专’,这样明明白白。还要教么?你真变成小学生了。”二人读到夜晚,各去安歇。林之洋惟恐他们学会,自已不会,被人耻笑;把这十一字高声朗诵,加念咒一般,足足读了一夜。
cì rì, sān rén yòu jù yī chù, jiǎng lái jiǎng qù, réng shì bù dǒng. duō jiǔ gōng dào:" zhī xiǎo jiě jì bù xiǎo de yīn yùn, wǒ xiǎng wǎn rú zhí nǚ tā zuì xīn líng, huò zhě jiào tā jǐ biàn, tā néng lǐng lüè, yě wèi kě zhī." lín zhī yáng jiāng wǎn rú huàn chū, lán yīn yě suí chū lái, táng áo bǎ zhè yuán gù shuō le, wǎn rú yě bǎ" zhāng zhēn zhōng zhū" dú le liǎng biàn, ná zhe nà zhāng zì mǔ tóng lán yīn kàn le duō shí. lán yīn měng rán shuō dào:" jì fù qǐng kàn shàng miàn dì liù háng' shāng' zì, ruò zhào' zhāng zhēn zhōng zhū' yī lì dú qù, qǐ fēi' shāng shēn zhuāng shū' me?" táng duō èr rén tīng le, máng rán bù jiě. lín zhī yáng diǎn tóu dào:" zhè jù' shāng shēn zhuāng shū', ǎn xì tīng qù, hěn yǒu yì wèi. shēng nǚ wéi shèn dào nèn sì zì? mò fēi céng jiàn yùn shū me?" lán yīn dào:" shēng nǚ hé cháng jiàn guò yùn shū. xiǎng shì lián rì tīng jiù jiù shí cháng dú tā, bǎ ěr tīng huá le, bù yīn bù yóu shuō chū zhè sì zì. qí shí shēng nǚ yě bù zhī cǐ jù cóng hé ér lái." duō jiǔ gōng dào:" qǐng jiào xiǎo jiě: ruò zhào' zhāng xià zhōng zhū', nà gè' xiāng' zì zěn yàng dú?" lán yīn zhèng yào huí dá. lín zhī yáng dào:" jù ǎn kàn lái: shì' xiāng xīn xiōng xū'." lán yīn dào:" jiù jiù shuō de shì." táng áo dào:
次日,三人又聚一处,讲来讲去,仍是不懂。多九公道:“枝小姐既不晓得音韵,我想婉如侄女他最心灵,或者教他几遍,她能领略,也未可知。”林之洋将婉如唤出,兰音也随出来,唐敖把这缘故说了,婉如也把“张真中珠”读了两遍,拿著那张字母同兰音看了多时。兰音猛然说道:“寄父请看上面第六行‘商’字,若照‘张真中珠’一例读去,岂非‘商申桩书’么?”唐、多二人听了,茫然不解。林之洋点头道:“这句‘商申桩书’,俺细听去,狠有意味。甥女为甚道恁四字?莫非曾见韵书么?”兰音道:“甥女何尝见过韵书。想是连日听舅舅时常读他,把耳听滑了,不因不由说出这四字。其实甥女也不知此句从何而来。”多九公道:“请教小姐:若照‘张夏中珠’,那个‘香’字怎样读?”兰音正要回答。林之洋道:“据俺看来:是‘香欣胸虚’。”兰音道:“舅舅说的是。”唐敖道:
" jiǔ gōng bù bì tán le. sú yǔ shuō de:' shú néng shēng qiǎo.' jiù xiōng zuó rì dú le yī yè, bù dàn tā yǐ jué chū cǐ zhòng yì wèi, bìng qiě lián jì nǚ yě dōu tīng huì, suǒ yǐ suí wèn suí dá, háo bù fèi shì. wǒ men bié wú liáng fǎ, wéi yǒu zài qù hěn dú, zì rán yě jiù huì le." duō jiǔ gōng lián lián diǎn tóu. èr rén fù yòu dú le duō shí, táng áo bù jué diǎn tóu dào:" cǐ shí wǒ yě yǒu diǎn yì sī le." lín zhī yáng dào:" mèi fū guǒ zhēn lǐng huì? ǎn kǎo nǐ yī kǎo: ruò zhào' zhāng zhēn zhōng zhū',' gāng' zì zěn dú?" táng áo dào:" zì rán shì' gāng gēn gōng gū' le." lín zhī yáng dào:"' yāng' zì ne?" wǎn rú jiē zhe dào:"' yāng yīn yōng yū'." duō jiǔ gōng tīng le, zhǐ guǎn wàng zhe fā lèng. xiǎng le duō shí, hū rán lěng xiào dào:" lǎo fū xiǎo de le: nǐ men zài qí shé guó bù zhī zěn yàng piàn le yī bù yùn shū, yè jiān àn àn dú shú, cǐ shí què lái zuō nòng lǎo fū. zhè rú hé shǐ de le kuài xiē qǔ chū gěi wǒ kàn kàn!" lín zhī yáng dào:" ǎn men hé céng jiàn guò shèn me yùn shū. rú qī jiǔ gōng, jiào ǎn rì hòu yù jiàn hēi nǚ, yě xiàng nǐ men nà yàng shòu zuì." duō jiǔ gōng dào:" jì wú yùn shū, wèi hé nǐ men shuō de, lǎo fū dōu bù dǒng ne?" táng áo dào:" qí shí bìng wú yùn shū, yān gǎn qī mán. cǐ shí zòng ràng fēn biàn, jiǔ gōng yě bù kěn xìn ruò jiào xiǎo dì jiǎng tā suǒ yǐ rán zhī gù, què yòu jiǎng bù chū.
“九公不必谈了。俗语说的:‘熟能生巧。’舅兄昨日读了一夜,不但他已嚼出此中意味,并且连寄女也都听会,所以随问随答,毫不费事。我们别无良法,惟有再去狠读,自然也就会了。”多九公连连点头。二人复又读了多时,唐敖不觉点头道:“此时我也有点意思了。”林之洋道:“妹夫果真领会?俺考你一考:若照‘张真中珠’,‘冈’字怎读?”唐敖道:“自然是‘冈根公孤’了。”林之洋道:“‘秧’字呢?”婉如接著道:“‘秧因雍淤’。”多九公听了,只管望著发愣。想了多时,忽然冷笑道:“老夫晓得了:你们在歧舌国不知怎样骗了一部韵书,夜间暗暗读熟,此时却来作弄老夫。这如何使得了快些取出给我看看!”林之洋道:“俺们何曾见过甚么韵书。如欺九公,教俺日后遇见黑女,也象你们那样受罪。”多九公道:“既无韵书,为何你们说的,老夫都不懂呢?”唐敖道:“其实并无韵书,焉敢欺瞒。此时纵让分辩,九公也不肯信;若教小弟讲他所以然之故,却又讲不出。
jiǔ gōng wéi yǒu jiāng zhè' zhāng zhēn zhōng zhū' zài dú bàn rì, bǎ shé jiān liàn shú, dé le cǐ zhòng yì wèi, nà shí cái zhī wǒ men bìng fēi zuō nòng lī." duō jiǔ gōng méi fǎ, zhǐ de gāo shēng lǎng sòng, yòu dú qǐ lái. dú le duō shí, hū tīng wǎn rú wèn dào:" qǐng wèn gū fū: ruò zhào' zhāng zhēn zhōng zhū', bù zhī' fāng' zì zěn yàng dú?" táng áo dào:" ruò lùn' fāng' zì" huà wèi shuō wán, duō jiǔ gōng jiē zhe dào:" zì rán shì' fāng fēn fēng fū' le." táng áo pāi shǒu xiào dào:" rú jīn jiǔ gōng kě míng bái le. zhè' fāng fēn fēng fū' sì zì, nán dào jiǔ gōng yě cóng shèn me yùn shū kàn chū me?" duō jiǔ gōng bù jué diǎn tóu dào:" yuán lái dú shú què yǒu zhèi xiē hǎo chù." dà jiā bǐ cǐ yòu wèn jǐ jù, dōu shì duì dá rú liú. lín zhī yáng dào:" ǎn men zhǐ dú dé zhāng zhēn zhōng zhū shí yī zì, zěn me hū rán shēng chū xǔ duō wén fǎ? zhè shì shèn me yuán gù?" táng áo dào:" jù xiǎo dì kàn lái: jí rú wǔ shēng' tōng tóng tǒng tòng tū' zhī lèi, zhǐ yào lüè míng dà yì, qí yú jí kě lèi tuī. jīn rì dà jiā hú lǐ hú tú bǎ zì mǔ xué huì, yǐ suàn qí le jì nǚ tóng zhí nǚ bìng bù xí xué, jìng néng tīng huì, kě wèi qí ér yòu qí. ér qiě xí xué zhī rén hái wèi xué huì, páng tīng zhī rén dào xiān tīng huì, ruò bù kuī jì nǚ dào pò mí tuán, zhǐ pà wǒ men hái yào luàn cāi lī. dàn zhāng zhēn zhōng zhū shí yī zì zhī xià hái yǒu xǔ duō xiǎo zì, bù zhī shì hé jī guān?"
九公惟有将这‘张真中珠’再读半日,把舌尖练熟,得了此中意味,那时才知我们并非作弄哩。”多九公没法,只得高声朗诵,又读起来。读了多时,忽听婉如问道:“请问姑夫:若照‘张真中珠’,不知‘方’字怎样读?”唐敖道:“若论‘方’字……”话未说完,多九公接著道:“自然是‘方分风夫’了。”唐敖拍手笑道:“如今九公可明白了。这‘方分风夫’四字,难道九公也从甚么韵书看出么?”多九公不觉点头道:“原来读熟却有这些好处。”大家彼此又问几句,都是对答如流。林之洋道:“俺们只读得张、真、中、珠……十一字,怎么忽然生出许多文法?这是甚么缘故?”唐敖道:“据小弟看来:即如五声‘通、同、桶、痛、秃’之类,只要略明大义,其余即可类推。今日大家糊里糊涂把字母学会,已算奇了;寄女同侄女并不习学,竟能听会,可谓奇而又奇。而且习学之人还未学会,旁听之人倒先听会,若不亏寄女道破迷团,只怕我们还要乱猜哩。但张、真、中、珠……十一字之下还有许多小字,不知是何机关?”
lán yīn dào:" jù nǚ ér kàn lái: xià miàn nèi xiē xiǎo zì, dà yuē dōu shì fǎn qiè, jí rú' zhāng ōu' èr zì, kǒu zhōng jí jí hū chū, ěr zhōng xì xì tīng qù, shì gè' zhōu' zì yòu rú' zhū wāng' èr zì, jí jí hū chū, shì gè' zhuāng' zì. xià miàn gè zì, yǐ' zhōu zhuāng' èr yīn ér lùn, wú fēi yě shì tóng mǔ zhī zì, xiǎng lái zì yǒu yòng chǔ." táng áo dào:" dú shú shàng duàn, jì xué huì zì mǔ, hé bì yòu jiā xià duàn? qǐ fēi shé zú me?" duō jiǔ gōng dào:" lǎo fū wén de jìn rì yǒu' kōng gǔ chuán shēng' zhī shuō, dà yuē xià duàn jiù shì wèi cǐ ér shè. ruò bù rú cǐ, nèi zhōng quē le xǔ duō shēng yīn, hé néng chuán xiǎng ne?" táng áo dào:" wǒ yīn jì nǚ shuō' zhū wāng' shì gè' zhuāng' zì hū rán xiǎng qǐ shàng miàn' zhū wā' èr zì, xī yǐ' zhū wāng' yī lì tuī qù, qǐ fēi' wō' zì me?" lán yīn diǎn tóu dào:" jì fù shuō de shì." lín zhī yáng dào:" zhè yàng shuō lái:' zhū wēng' èr zì, shì gè' zhōng' zì, yuán lái ǎn yě xiǎo de fǎn qiè le. mèi fū: ǎn pāi' kōng gǔ chuán shēng', nèi zhōng yǒu gè gù diǎn, bù zhī kě shì?" shuō bà, yòng shǒu pāi le shí èr pāi lüè tíng yī tíng, yòu pāi yī pāi shǎo tíng, yòu pāi sì pāi. táng duō èr rén tīng le máng rán bù jiě. wǎn rú dào:" diē diē pāi de dà yuē shì gè' fàng' zì." lín zhī yáng tīng le, xǐ de méi kāi yǎn xiào, bú zhù diǎn tóu dào:" jiāng lái zài dào hēi chǐ, tǎng yù guó mǔ zài kǎo cái nǚ, ǎn jiāng nǚ ér sòng qù, pà bù duó gè tóu míng zhuàng yuán huí lái." táng áo dào:" qǐng jiào zhí nǚ: hé yǐ jiàn de shì gè' fàng' zì?" wǎn rú dào:" xiān pāi shí èr pāi, àn zhè dān zì shùn shù shì dì shí èr xíng yòu pāi yī pāi, shì dì shí èr xíng dì yī zì." táng áo dào:" jì shì shí èr xíng dì yī zì, zì rán gāi shì fāng zì, wèi hé què shì fàng zì." zì?" wǎn rú dào:" suī shì' fāng' zì, nèi zhōng hán zhe' fāng' fáng fǎng fàng fú', yīn yáng shǎng qù rù wǔ shēng, suǒ yǐ dì sān cì yòu pāi sì pāi, cái guī dào qù shēng' fàng' zì." lín zhī yáng dào:" nǐ men màn jiǎng, ǎn zhè gù diǎn, hái wèi pāi wán lī." yú shì yòu pāi shí yī pāi, cì pāi qī pāi, hòu pāi sì pāi. táng áo dào:" xī zhào zhí nǚ suǒ shuō yī lì tuī qù, shì gè' pì' zì." duō jiǔ gōng dào:" qǐng jiào lín xiōng shì hé gù diǎn?" lín zhī yáng dào:" zhè shì dāng rì chī le zhū cǎo zhuó qì xià jiàng de gù diǎn." duō jiǔ gōng dào:" liǎng wèi zhí nǚ zài cǐ, bù gāi shuō zhè wán huà. ér qiě yīn yùn yī dào, yì mò fēi xué tóng, jīn lín xiōng yǐ pì jiā zá zài xué wèn lǐ, qǐ bù jìn yú xiè dú me?" lín zhī yáng dào:" ruò shuō pì yǔ xué wèn jiā zá jiù suàn xiè dú, zhǐ pà hái bù zhǐ ǎn yī rén lī." táng áo dào:" guài bù dé gǔ rén jiǎng yùn xué, shuō shì tiān lài, guǒ rán bù cuò. jīn rì xiǎo dì xué huì fǎn qiè, yě bù zài qí shé xīn kǔ yī chǎng." lín zhī yáng dào:" rì hòu dào le hēi chǐ, zài yǔ hēi nǚ tán lùn, tā yě bù gǎn zài shuō' wèn dào yú máng' le." táng áo dào:" qián zài wū xián, jiǔ gōng céng yán yào jiāng zǔ chuán mì fāng kān kè jì shì, xiǎo dì bǐ shí jiù shuō:' rén yǒu shàn niàn, tiān bì cóng zhī.' guǒ rán dào le qí shé, jiù yǒu shì zǐ wáng fēi zhèi xiē bìng zhèng, bù dàn wǒ men tāo guāng xué huì zì mǔ, jiǔ gōng hái fā yī zhù dà cái. kě jiàn rén ruò cún le shàn niàn, bù yīn bù yóu jiù yǒu xǔ duō hǎo shì còu lái."
兰音道:“据女儿看来:下面那些小字,大约都是反切,即如‘张鸥’二字,口中急急呼出,耳中细细听去,是个‘周’字;又如‘珠汪’二字,急急呼出,是个‘庄’字。下面各字,以‘周、庄’二音而论,无非也是同母之字,想来自有用处。”唐敖道:“读熟上段,既学会字母,何必又加下段?岂非蛇足么?”多九公道:“老夫闻得近日有‘空谷传声’之说,大约下段就是为此而设。若不如此,内中缺了许多声音,何能传响呢?”唐敖道:“我因寄女说‘珠汪’是个‘庄’字;忽然想起上面‘珠洼’二字,昔以‘珠汪’一例推去,岂非‘挝’字么?”兰音点头道:“寄父说的是。”林之洋道:“这样说来:‘珠翁’二字,是个‘中’字,原来俺也晓得反切了。妹夫:俺拍‘空谷传声’,内中有个故典,不知可是?”说罢,用手拍了十二拍;略停一停,又拍一拍;少停,又拍四拍。唐、多二人听了茫然不解。婉如道:“爹爹拍的大约是个‘放’字。”林之洋听了,喜的眉开眼笑,不住点头道:“将来再到黑齿,倘遇国母再考才女,俺将女儿送去,怕不夺个头名状元回来。”唐敖道:“请教侄女:何以见得是个‘放’字?”婉如道:“先拍十二拍,按这单字顺数是第十二行;又拍一拍,是第十二行第一字。”唐敖道:“既是十二行第一字,自然该是方字,为何却是放字。”字?”婉如道:“虽是‘方’字,内中含著‘方’房、仿、放、佛’,阴、阳、上、去、入五声,所以第三次又拍四拍,才归到去声‘放’字。”林之洋道:“你们慢讲,俺这故典,还未拍完哩。”于是又拍十一拍,次拍七拍,后拍四拍。唐敖道:“昔照侄女所说一例推去,是个‘屁’字。”多九公道:“请教林兄是何故典?”林之洋道:“这是当日吃了朱草浊气下降的故典。”多九公道:“两位侄女在此,不该说这顽话。而且音韵一道,亦莫非学同,今林兄以屁夹杂在学问里,岂不近于亵渎么?”林之洋道:“若说屁与学问夹杂就算亵渎,只怕还不止俺一人哩。”唐敖道:“怪不得古人讲韵学,说是天籁,果然不错。今日小弟学会反切,也不在歧舌辛苦一场。”林之洋道:“日后到了黑齿,再与黑女谈论,他也不敢再说‘问道于盲’了。”唐敖道:“前在巫咸,九公曾言要将祖传秘方刊刻济世,小弟彼时就说:‘人有善念,天必从之。’果然到了歧舌,就有世子王妃这些病症,不但我们叨光学会字母,九公还发一注大财。可见人若存了善念,不因不由就有许多好事凑来。”
zhè rì dào le zhì jiā guó, zhèng shì zhōng qiū jiā jié, zhòng shuǐ shǒu dōu yào yǐn jiǔ guò jié, bǎ chuán zǎo zǎo tíng bó. táng áo yīn cǐ chù fēng jǐng yǔ yán yǔ jūn zǐ guó xiāng fǎng, yuē le duō lín èr rén yào kàn cǐ dì guò jié shì hé guāng jǐng. yòu yīn xiàng wén cǐ dì sù jīng chóu suàn, yào qù fǎng fǎng lái lì, bù duō shí, jìn le chéng, bèi tīng pào zhú shēng xuān, shì zhōng bǎi liè xǔ duō huā dēng, zuò mǎi zuò mài, rén shēng xuān huá, jí zhēn rè nào. lín zhī yáng dào:" kàn zhè huā dēng, dào xiàng ǎn men yuán xiāo jié le." duō jiǔ gōng dào:" què yě qí guài!" yú shì zhǎo rén fǎng wèn. yuán lái cǐ chù fēng sú, yīn zhēng yuè shén lěng, guò nián wú qù, bù rú bā yuè tiān gāo qì shuǎng, bù lěng bù rè, zhèng hǎo guò nián, yīn cǐ bǎ bā yuè chū yī rì gǎi wéi yuán dàn, zhōng qiū gǎi wéi shàng yuán. cǐ shí zhèng shì yuán xiāo jiā jié, suǒ yǐ rè nào. sān rén guān kàn huā dēng, jiù biàn fǎng wèn sù jīng chóu suàn zhī rén. fǎng lái fǎng qù, suī yǒu jǐ rén, bù guò lüè zhī dà gài, dōu bù shèn jīng. zhǐ yǒu yí gè xìng mǐ de jīng yú cǐ jì. jí zhì fǎng dào mǐ jiā, shéi zhī cǐ rén yǐ yú shàng nián zhōng qiū dài zhe nǚ ér mǐ lán fēn wǎng tiān cháo tóu bèn qīn qī qù le. yòu dào sì chù fǎng wèn.
这日到了智佳国,正是中秋佳节,众水手都要饮酒过节,把船早早停泊。唐敖因此处风景语言与君子国相仿,约了多、林二人要看此地过节是何光景。又因向闻此地素精筹算,要去访访来历,不多时,进了城,贝听炮竹声喧,市中摆列许多花灯,作买作卖,人声喧哗,极真热闹。林之洋道:“看这花灯,倒象俺们元宵节了。”多九公道:“却也奇怪!”于是找人访问。原来此处风俗,因正月甚冷,过年无趣,不如八月天高气爽,不冷不热,正好过年,因此把八月初一日改为元旦,中秋改为上元。此时正是元宵佳节,所以热闹。三人观看花灯,就便访问素精筹算之人。访来访去,虽有几人,不过略知大概,都不甚精。只有一个姓米的精于此技。及至访到米家,谁知此人已于上年中秋带著女儿米兰芬往天朝投奔亲戚去了。又到四处访问。
fǎng le duō shí, hū jiàn yī jiā mén shǒu tiē zhe yí gè zhǐ tiáo, shàng xiě" chūn shè hòu jiào". táng áo bù jué huān xǐ dào:" bù yì cǐ dì jìng yǒu dēng mí, wǒ men hé bù jìn qù yī kàn? huò zhě jī yuán còu qiǎo, yù jiàn shàn xiǎo chóu suàn zhī rén, yě wèi kě zhī." duō jiǔ gōng dào:" rú cǐ shén hǎo." sān rén yī qí jǔ bù, gāng jìn dà mén, nà èr mén shàng tiē zhe" xué guǎn" liǎng gè dà zì, táng duō èr rén bù jué chī le yī xià, yì yù tuì zhuǎn, nài shě bù dé dēng mí. lín zhī yáng dào:" nǐ men zhǐ guǎn dà dǎn jìn qù. tā men rú yào tán wén, ǎn de' niǎo qiāng dǎ', dāng rì zài shū shì guó yě céng yǒu rén pèi fú de, pà tā zěn de!" èr rén zhǐ de gēn zhe dào le tīng táng, bì shàng tiē zhe gè sè zhǐ tiáo, shàng miàn xiě zhe wú shù dēng mí, liǎng páng wéi zhe duō rén zài nà li guān kàn, gè gè rú zhōng sù fú, sī wén yī mài, bìng qiě dōu shì bái fà lǎo wēng, bìng wú shào nián zài nèi, zhè cái lüè lüè fàng xīn. zhǔ rén ràng zuò. sān rén jìn qián xì kàn, zhī jiàn nèi yǒu yī tiáo, xiě shǔ:' wàn guó xián níng', dǎ mèng zǐ liù zì, zèng wàn shòu xiāng yī shù." duō jiǔ gōng dào:" qǐng jiào zhǔ rén:' wàn guó chéng níng', kě shì' tiān xià zhī mín jǔ ān'?" yǒu wèi lǎo zhě yīng dào:" lǎo zhàng cāi de bù cuò." yú shì bǎ zhǐ tiáo tóng zèng wù sòng lái. duō jiǔ gōng dào:" ǒu ěr yóu xì, rú hé jiù yào dāo cì?" lǎo zhě dào:" chéng lǎo zhàng gāo xìng cì jiào, xiē xū wēi wù, bù guò lüè zhù yǎ xìng, bì chù lì lái cāi mí dōu shì rú cǐ. xiù cái rén qíng, xiū yào jiàn xiào." duō jiǔ gōng lián dào:" qǐ gǎn!" bǎ xiāng shōu le. táng áo dào:" qǐng jiào jiǔ gōng: qián zài tú zhōng suǒ jiàn yǎn shēng shǒu zhǎng zhī shàng, shì hé guó míng?" duō jiǔ gōng dào:" nà shi shēn mù guó." táng áo tīng le, yīn gāo shēng wèn dào:" qǐng jiào zhǔ rén:' fēn míng yǎn dǐ rén qiān lǐ', dǎ gè guó míng, kě shì' shēn mù'?" lǎo zhě dào:" lǎo zhàng cāi de zhèng shì." yě bǎ zèng wù sòng lái. páng biān kàn de rén qí shēng zàn dào:" yǐ' qiān lǐ' kè huá' shēn' zì, zhēn shì jué hǎo xīn sī! zuò de yě hǎo, cāi de yě hǎo!" lín zhī yáng dào:" qǐng wèn jiǔ gōng, ǎn tīng yǒu rén bǎ nǚ ér jiào zuò' qiān jīn', xiǎng lái' qiān jīn' jiù shì nǚ ér le?" duō jiǔ gōng lián lián diǎn tóu. lín zhī yáng dào:" rú guǒ zhè yàng, tā nà bì shàng tiē zhe yī tiáo' qiān jīn zhī zǐ', dǎ gè guó míng, gǎn shì' nǚ ér guó' le? ǎn qù wèn tā yī shēng." shéi zhī lín zhī yáng shuō huà shēng yīn shén dà, nà gè lǎo zhě jiǔ yǐ tīng jiàn, lián máng dá dào:" xiǎo gē cāi de zhèng shì." táng áo dào:" zhè gè' ér' zì zuò de dào yě yǒu qù." lín zhī yáng dào:" nà' yǒng cì nán lǎo' dǎ gè guó míng" lǎo zhě xiào dào:" cǐ jiān suǒ tiē jí tiáo, zhǐ yǒu' yǒng xī nán lǎo', bìng wú' yǒng cì nán lǎo'." lín zhī yáng máng gǎi kǒu dào:" ǎn shuō cuò le. nà' yǒng xī nán lǎo', kě shì' bù sǐ guó'? shàng miàn huà de nà zhǐ páng xiè, kě shì' wú cháng guó'?" lǎo zhě dào:" bù cuò." yě bǎ zèng wù sòng lái, lín zhī yáng dào:" kě xī ǎn mǎn fù shī shū, hái yǒu xǔ duō' lǎo zi shǎo zǐ", nài ǎn jì xìng bù hǎo, xiǎng tā bù chū." páng biān yǒu wèi lǎo wēng dào:" qǐng jiào xiǎo gē: zhè bù' shǎo zǐ' shì hé shū míng?" táng áo tīng le, bù jué àn àn zháo jí. lín zhī yáng dào:" nǐ wèn' shǎo zǐ' me? jiù shì' zhāng zhēn zhōng zhū'." lǎo wēng dào:" qǐng jiào xiǎo gē:" hé wèi' zhāng zhēn zhōng zhū'?" lín zhī yáng dào:" ǎn duì nǐ shuō, zhè gè' zhāng zhēn zhōng zhū', jiù shì nà gè' fāng fēn fēng fū'." lǎo wēng dào:" qǐng wèn' fāng fēn fēng fū' yòu shì zěn jiǎng?" lín zhī yáng dào:"' fāng fēn fēng fū', biàn shì' gāng gēn fēn gū'." lǎo wēng xiào dào:" zūn xiōng hū rán dǎ qǐ xiāng tán, zhè bǐ dēng mí hái jué nán cāi. yǔ qí tóng xiōng xián tán, dào bù rú cāi mí le."
访了多时,忽见一家门首贴著一个纸条,上写“春社候教”。唐敖不觉欢喜道:“不意此地竟有灯谜,我们何不进去一看?或者机缘凑巧,遇见善晓筹算之人,也未可知。”多九公道:“如此甚好。”三人一齐举步,刚进大门,那二门上贴著“学馆”两个大字,唐、多二人不觉吃了一吓,意欲退转,奈舍不得灯谜。林之洋道:“你们只管大胆进去。他们如要谈文,俺的‘鸟枪打’,当日在淑士国也曾有人佩服的,怕他怎的!”二人只得跟著到了厅堂,壁上贴著各色纸条,上面写著无数灯谜,两旁围著多人在那里观看,个个儒中素服,斯文一脉,并且都是白发老翁,并无少年在内,这才略略放心。主人让坐。三人进前细看,只见内有一条,写署:‘万国咸宁’,打《孟子》六字,赠万寿香一束。”多九公道:“请教主人:‘万国成宁’,可是‘天下之民举安’?”有位老者应道:“老丈猜的不错。”于是把纸条同赠物送来。多九公道:“偶尔游戏,如何就要叨赐?”老者道:“承老丈高兴赐教,些须微物,不过略助雅兴,敝处历来猜谜都是如此。秀才人情,休要见笑。”多九公连道:“岂敢!……”把香收了。唐敖道:“请教九公:前在途中所见眼生手掌之上,是何国名?”多九公道:“那是深目国。”唐敖听了,因高声问道:“请教主人:‘分明眼底人千里’,打个国名,可是‘深目’?”老者道:“老丈猜的正是。”也把赠物送来。旁边看的人齐声赞道:“以‘千里’刻划‘深’字,真是绝好心思!做的也好,猜的也好!”林之洋道:“请问九公,俺听有人把女儿叫作‘千金’,想来‘千金’就是女儿了?”多九公连连点头。林之洋道:“如果这样,他那壁上贴著一条‘千金之子’,打个国名,敢是‘女儿国’了?俺去问他一声。”谁知林之洋说话声音甚大,那个老者久已听见,连忙答道:“小哥猜的正是。”唐敖道:“这个‘儿’字做的倒也有趣。”林之洋道:“那‘永赐难老’打个国名……”老者笑道:“此间所贴级条,只有‘永锡难老’,并无‘永赐难老’。”林之洋忙改口道:“俺说错了。那‘永锡难老’,可是‘不死国’?上面画的那只螃蟹,可是‘无肠国’?”老者道:“不错。”也把赠物送来,林之洋道:“可惜俺满腹诗书,还有许多‘老子、少子”,奈俺记性不好,想他不出。”旁边有位老翁道:“请教小哥:这部‘少子’是何书名?”唐敖听了,不觉暗暗着急。林之洋道:“你问‘少子’么?就是‘张真中珠’。”老翁道:“请教小哥:“何谓‘张真中珠’?”林之洋道:“俺对你说,这个‘张真中珠’,就是那个‘方分风夫’。”老翁道:“请问‘方分风夫’又是怎讲?”林之洋道:“‘方分风夫’,便是‘冈根分孤’。”老翁笑道:“尊兄忽然打起乡谈,这比灯谜还觉难猜。与其同兄闲谈,到不如猜谜了。”
wèi zhī rú hé, xià huí fēn jiě.
未知如何,下回分解。