strong xǐ xiàng féng shī shēng tán gù jiù qiǎo yù hé bīn zhǔ jié xīn qīn strong
喜相逢师生谈故旧 巧遇合宾主结新亲
huà shuō táng áo dào:" wèi hé cǐ dì què yǒu rú cǐ měi wèi zhí dá jìng wài? mò fēi zhèi xiē' gǒu tóu mín' dōu shàn pēng tiáo me!"
话说唐敖道:“为何此地却有如此美味直达境外?莫非这些‘狗头民’都善烹调么!”
duō jiǔ gōng dào:" nǐ kàn tā suī shì gǒu tóu gǒu nǎo, shéi zhī tā yú' chī hē' èr zì què shén jiǎng jiū. měi rì shāng hài wú shù shēng líng, xiǎng zhe fāng ér, biàn zhe yàng ér, zhī zài yǐn shí yòng gōng. chú chī hē zhī wài, yī wú suǒ néng, yīn cǐ hǎi wài bǎ tā yòu jiào' jiǔ náng fàn dài'." táng áo dào:" wǒ men hé bù shǎng qù kàn kàn?" duō jiǔ gōng tǔ tūn dào:" wén de tā men dōu shì yǒu yǎn wú zhū, bù shí hǎo rén. shè huò shǎng qù bèi tā kuáng fèi luàn yǎo qǐ lái, nà hái liǎo de!" táng áo dào:" xiǎo dì wén quǎn fēng zhī páng, yǒu gè guǐ guó, qí rén kě yǒu xíng xiàng?" duō jiǔ gōng dào:" yì yǒu' fá guǐ fāng' zhī shuō. ruò wú xíng xiàng, qǐ néng kōng fá." lín zhī yáng dào:" tā jì yǒu xíng, wéi shèn bǎ tā jiào guǐ?" duō jiǔ gōng dào:" zhǐ yīn tā zhōng yè bù mián, yǐ yè zuò zhòu, yīn yáng diān dǎo, xíng wéi shì guǐ, gù yǒu' guǐ guó' zhī chēng."
多九公道:“你看他虽是狗头狗脑,谁知他于‘吃喝’二字却甚讲究。每日伤害无数生灵,想著方儿,变著样儿,只在饮食用功。除吃喝之外,一无所能,因此海外把他又叫‘酒囊、饭袋’。”唐敖道:“我们何不上去看看?”多九公吐吞道:“闻得他们都是有眼无珠,不识好人。设或上去被他狂吠乱咬起来,那还了得!”唐敖道:“小弟闻犬封之旁,有个鬼国,其人可有形象?”多九公道:“《易》有‘伐鬼方’之说。若无形象,岂能空伐。”林之洋道:“他既有形,为甚把他叫鬼?”多九公道:“只因他终夜不眠,以夜作昼,阴阳颠倒,行为似鬼,故有‘鬼国’之称。”
zhè rì lù guò yuán gǔ guó. nèi xiē guó rén, tóu dài dǒu lì, shēn pī kǎn jiān, xià chuān yī tiáo yú pí kù, bìng wú xié wà. shàng shēn pí sè yǔ cháng rén yí yàng, wéi tuǐ jiǎo yǐ xià hēi rú guō dǐ. dōu zài hǎi biān qǔ yú. táng áo dào:" yuán lái yuán gǔ què zhè yàng huāng liáng!
这日路过元股国。那些国人,头戴斗笠,身披坎肩,下穿一条鱼皮裤,并无鞋袜。上身皮色与常人一样,惟腿脚以下黑如锅底。都在海边取鱼。唐敖道:“原来元股却这样荒凉!
" zhèng yǔ duō jiǔ gōng shāng liáng kě yǐ bù qù, yīn zhòng shuǐ shǒu dōu yào mǎi yú, jiāng chuán pō àn. lín zhī yáng dào:" zhè lǐ yú xiā yòu duō yòu jiàn, tā men mǎi yú, ǎn men wéi shèn bù qù wàng wàng?" táng áo dào: rú cǐ shén hǎo."
”正与多九公商量可以不去,因众水手都要买鱼,将船泊岸。林之洋道:“这里鱼虾又多又贱,他们买鱼,俺们为甚不去望望?”唐敖道:如此甚好。”
sān rén yú shì shǎng qù, yán zhe hǎi biān, kàn guó rén qǔ yú. zhī jiàn yǒu yī yú rén, wǎng qǐ yí gè guài yú, yí gè yú tóu, shí gè yú shēn. zhòng rén dōu bù rèn shi. táng áo dào:" qǐng jiào jiǔ gōng, zhè yú mò fēi jiù shì cī shuǐ suǒ chǎn' cí yú' me? wén shuō cǐ yú wèi rú mí wú, wén rú lán huā zhī xiāng, bù zhī kě què?" duō jiǔ gōng hái wèi dá yán, lín zhī yáng tīng le, jí dào cǐ yú gēn qián, wān xià yāo qù wén le wén. bù jué méi tóu yī zhòu, kǒu zhōng ǒu le yī shēng, tǔ chū xǔ duō qīng shuǐ dào:" mèi fū zhè gè wán xiào lì hài! ǎn zhǐ dāng guǒ zhēn xiāng rú lán huā, shàng qián hěn hěn yī wén, shéi zhī bǐ zhū cǎo gǎn de zhuó qì hái chòu!" duō jiǔ gōng xiào dào:" lín xiōng zěn me hū rán wa chū lái le? nǐ qiě màn wa, qiě qù tī tā yī jiǎo, bù zhī qí míng kě xiàng quǎn fèi?" yán hái wèi bì, nà yú hū rán míng le jǐ shēng, guǒ rú quǎn fèi yì bān. táng áo měng rán xiǎng qǐ dào:" jiǔ gōng, cǐ yú xiǎng shì' hé luó yú' le?" lín zhī yáng dào:" cǐ yú jì bú shì cí yú, mèi fū wéi shèn bù zǎo shuō, què jiào ǎn wén tā chòu qì?" duō jiǔ gōng dào:" hé luó yú tóng cí yú xíng zhuàng dōu shì yī shǒu shí shēn, qí suǒ fēn de, yī shì xiāng rú mí wú, yī shì yīn rú quǎn fèi. zhè guài tā míng de chí le, bìng fēi táng xiōng yǒu yì piàn nǐ." zhī jiàn nà biān yòu wǎng qǐ jǐ gè dà yú, cái liào àn shàng, zhuǎn yǎn jiān, yī qí téng kōng ér qù. táng áo dào:" xiǎo dì xiàng wén fēi yú shàn néng liáo zhì, kě shì cǐ lèi?" duō jiǔ gōng lián lián diǎn tóu. lín zhī yáng dào:" zhè yú ruò bù fēi qù, ǎn men dài jǐ tiáo tì rén yī zhì chuāng yě shì hǎo de." duō jiǔ gōng dào:" dāng rì huáng dì shí, xiān rén níng fēng chī le fēi yú, sǐ le èr bǎi nián fù yòu zhòng shēng. qǐ dàn yī zhì, hái néng chéng xiān lī!" lín zhī yáng dào:" chī le zhè yú, chéng le shén xiān, suī shì kuài huó, jiù zhǐ dāng zhōng sǐ de èr bǎi nián, hú lǐ hú tú, lìng rén nán áo." hū jiàn hǎi miàn yuǎn yuǎn mào chū yí gè yú bèi, jīn guāng shǎn shǎn, shàng miàn xǔ duō lín jiǎ, qí bèi shù zài nà li, jiù rú yī zuò shān fēng. táng áo dào:" hǎi zhōng jìng yǒu rú cǐ dà yú, wú guài gǔ rén yán: dà yú xíng hǎi, yī rì féng yú tóu, qī rì cái féng yú wěi."
三人于是上去,沿著海边,看国人取鱼。只见有一渔人,网起一个怪鱼,一个鱼头,十个鱼身。众人都不认识。唐敖道:“请教九公,这鱼莫非就是呲水所产‘茈鱼’么?闻说此鱼味如蘼芜,闻如兰花之香,不知可确?”多九公还未答言,林之洋听了,即到此鱼跟前,弯下腰去闻了—闻。不觉眉头一皱,口中呕了一声,吐出许多清水道:“妹夫这个顽笑利害!俺只当果真香如兰花,上前狠狠一闻,谁知比朱草赶的浊气还臭!”多九公笑道:“林兄怎么忽然哇出来了?你且慢哇,且去踢他一脚,不知其鸣可象犬吠?”言还未毕,那鱼忽然鸣了几声,果如犬吠一般。唐敖猛然想起道:“九公,此鱼想是‘何罗鱼’了?”林之洋道:“此鱼既不是茈鱼,妹夫为甚不早说,却教俺闻他臭气?”多九公道:“何罗鱼同茈鱼形状都是一首十身,其所分的,一是香如蘼芜,一是音如犬吠。这怪他鸣的迟了,并非唐兄有意骗你。”只见那边又网起几个大鱼,才撂岸上,转眼间,一齐腾空而去。唐敖道:“小弟向闻飞鱼善能疗痔,可是此类?”多九公连连点头。林之洋道:“这鱼若不飞去,俺们带几条替人医痔疮也是好的。”多九公道:“当日黄帝时,仙人宁封吃了飞鱼,死了二百年复又重生。岂但医痔,还能成仙哩!”林之洋道:“吃了这鱼,成了神仙,虽是快活,就只当中死的二百年,糊里糊涂,令人难熬。”忽见海面远远冒出一个鱼背,金光闪闪,上面许多鳞甲,其背竖在那里,就如一座山峰。唐敖道:“海中竟有如此大鱼,无怪古人言:大鱼行海,一日逢鱼头,七日才逢鱼尾。”
zhī jiàn yǒu gè bái fà yú wēng zǒu lái gǒng shǒu dào:" táng xiōng qǐng le! kě rèn de lǎo fū me?" táng áo kàn shí, qí rén tóu dài zhú miè dǒu lì, shēn pī yú pí pō jiān, liǎng tuǐ hēi rú guō dǐ, chì zhe yī shuāng hēi jiǎo, bìng wú xié wà, yě shì běn chǔ dǎ bàn. zài bǎ miàn mào zǐ xì yī kàn, zhǐ xià de jīng yí bù zhǐ. yuán lái què shì yuán rèn yù shǐ yè shī yǐn yuán. kàn le zhè zōng guāng jǐng, rěn bú zhù yī zhèn xīn suān, lián máng shēn shēn dǎ gōng dào:" lǎo shī hé rì dào cǐ? wèi hé rú cǐ dǎ bàn? mò fēi mén shēng zuò mèng me?" yǐn yuán tàn dào:
只见有个白发渔翁走来拱手道:“唐兄请了!可认得老夫么?”唐敖看时,其人头戴竹篾斗笠,身披鱼皮坡肩,两腿黑如锅底,赤著一双黑脚,并无鞋袜,也是本处打扮。再把面貌仔细一看,只吓的惊疑不止。原来却是原任御史、业师尹元。看了这宗光景,忍不住一阵心酸,连忙深深打躬道:“老师何日到此?为何如此打扮?莫非门生做梦么?”尹元叹道:
" cǐ huà tí qǐ shén zhǎng. jīn rì nán de hǎi wài xìng yù. cǐ jiān shuō huà bù biàn, hán shè lí cǐ bù yuǎn, xián qì rú bù qì xián, jiù qǐng guò qù lüè lù yī xù." táng áo dào:" mén shēng duō nián wèi jiàn lǎo shī, wú rì bù sī, jīn rì dé zhān cí yán, bù shèng xīn wèi, zì yīng dēng táng kòu yè." dāng shí yǐn yuán tóng duō lín èr rén jiàn lǐ, wèn le míng xìng. yī qí lái zhì yǐn yuán zhù chù. zhī jiàn liǎng shàn zhài mén, lǐ miàn liǎng jiān cǎo wū, shí fēn ǎi xiǎo, wū shàng máo cǎo jù yǐ xiǔ huài, jǐng xiàng shén jué qīng hán. sì rén jìn le cǎo wū, zhòng xià xíng lǐ. yīn wú zhuō yǐ, jiù zài xià miàn xí dì ér zuò. yǐn yuán dào:" lǎo fū zì cóng sì shèng yuán nián yīn zhǔ shàng bèi fèi, wǔ hòu lín cháo, xīn zhōng yù mèn, céng sān shàng fēng zhāng, quàn qí jǐn shǒu fù dào, yíng zhǔ hái cháo, wǔ hòu jù liú zhōng bù fā. sì yīn chán jiān dāng dào, cháo zhèng rì fēi, lǎo fū qín wáng wú jì, chǐ shí zhōu lù, suí jí guà guān ér guī. zài jiā shù zài, zú bù chū hù. cǐ xián qì suǒ shēn zhì de. bù yì qián suì hū yǒu xīn jìn chán chén, zài wǔ hòu miàn qián tí qǐ dāng nián yīng gōng jìng yè zhī shì, yán qǐ shì zhī yóu, jù xì lǎo fū dài wéi zhǔ móu. lǎo fū wén zhī, wéi kǒng bèi hài, táo zhōng wài yáng. wú nài náng tuó xiāo sè, yī shí shèn nán. piāo liú dào cǐ, yīn jiàn yú rén móu shí shàng yì, yuán xiǎng dǎ yú wéi shēng, wú rú tǔ rén xiàng lái bù zhǔn wài rén lái fēn qí yè. jǔ kuī xiǎo nǚ jié dé hǎo wǎng, mài gěi yú rén, kě yǐ shāo huò qí lì. hòu lái lín shè lián wǒ yì xiāng hán kǔ, mìng lǎo fū àn jiāng tuǐ zú yòng qī tú hēi, jiǎ mào tǔ rén, lín jū rèn wéi qīn yì, zhòng rén zhè cái tīng wǒ qǔ yú, yīn cǐ shàng kě hú kǒu. jìn lái zhāo zhōng guāng jǐng rú hé? zhǔ shàng yǒu wú fù wèi jiā yīn? xián qì jīn lái wài yáng, yǒu hé guì gàn?" táng áo tàn dào:" yuán lái lǎo shī bèi rén chán hài, yǐ zhì liú luò yì xiāng, ruò fēi jīn rì xiāng yù, mén shēng hé yóu de zhī. jìn nián yǐ lái, táng jiā zōng shì, bèi wǔ hòu tú lù dài jìn. zhǔ shàng suī wú fù wèi jiā yīn, xìng ér yuǎn zài fáng zhōu, shàng wèi bō jí. mén shēng jīn chūn jiǎo xìng dēng dì, yīn dāng nián tóng xú luò zhū rén jié méng yī shì, bèi rén shēn zòu' wàng jiāo fěi lèi', yī jiù jiàng wèi zhū shēng. mén shēng yǒu zhì wèi suì, shū cán lù lù hóng chén, jiān dé yì mèng, nǐ jié lái shì liáng yuán, shì yǐ làng yóu hǎi wài. bù yì lǎo shī jìng jiè jìng zhì rú cǐ! lìng rén huí xiǎng dāng nián guāng jǐng, néng wú shāng gǎn! jìn rì shī mǔ kě ān? shì dì shì mèi duō nián wèi jiàn, liàng yǐ cháng chéng? qiú lǎo shī lǐng qù jiàn."
“此话提起甚长。今日难得海外幸遇。此间说话不便,寒舍离此不远,贤契如不弃嫌,就请过去略赂一叙。”唐敖道:“门生多年未见老师,无日不思,今日得瞻慈颜,不胜欣慰,自应登堂叩谒。”当时尹元同多、林二人见礼,问了名姓。一齐来至尹元住处。只见两扇柴门,里面两间草屋,十分矮小,屋上茅草俱已朽坏,景象甚觉清寒。四人进了草屋,重夏行礼。因无桌椅,就在下面席地而坐。尹元道:“老夫自从嗣圣元年因主上被废,武后临朝,心中郁闷,曾三上封章,劝其谨守妇道,迎主还朝,武后俱留中不发。嗣因谗奸当道,朝政日非,老夫勤王无计,耻食周禄,随即挂冠而归。在家数载,足不出户。此贤契所深知的。不意前岁忽有新进谗臣,在武后面前提起当年英公敬业之事,言起事之由,俱系老夫代为主谋。老夫闻知,惟恐被害,逃中外洋。无奈囊橐萧瑟,衣食甚难。飘流到此,因见渔人谋食尚易,原想打鱼为生,无如土人向来不准外人来分其业。举亏小女结得好网,卖给渔人,可以稍获其利。后来邻舍怜我异乡寒苦,命老夫暗将腿足用漆涂黑,假冒土人,邻居认为亲谊,众人这才听我取鱼,因此尚可糊口。近来朝中光景如何?主上有无复位佳音?贤契今来外洋,有何贵干?”唐敖叹道:“原来老师被人谗害,以致流落异乡,若非今日相遇,门生何由得知。近年以来,唐家宗室,被武后屠戮殆尽。主上虽无复位佳音,幸而远在房州,尚未波及。门生今春侥幸登第,因当年同徐、骆诸人结盟一事,被人参奏‘妄交匪类’,依旧降为诸生。门生有志未遂,殊惭碌碌红尘,兼得异梦,拟结来世良缘,是以浪游海外。不意老师境界竟至如此!令人回想当年光景,能无伤感!近日师母可安?世弟、世妹多年未见,谅已长成?求老师领去—见。”
yǐn yuán tàn dào:" zhuō qī jiǔ yǐ qù shì. ér míng yǐn yù, xiàn nián shí èr, nǚ míng hóng yú, xiàn nián shí sān. xián qì jì yào xiāng jiàn, hǎo zài duō lín èr xiōng dōu shì lìng qīn, bìng fēi wài rén." yīn dà shēng jiào dào:" hóng yú nǚ ér tóng yǐn yù dōu guò lái jiàn jiàn shì xiōng." zhǐ tīng wài miàn dā yìng, jiě dì èr rén, dēng shí jìn lái. dà jiā lián máng lì qǐ. yǐn yuán yǐn zhe èr rén, dōu jiàn le lǐ. táng áo kàn nà yǐn yù shēng de wén zhì bīn bīn, jí qí qīng xiù yǐn hóng yú yǎn hán qiū shuǐ, chún shì tú zhū, tǐ dù duān zhuāng, shí fēn yàn lì.
尹元叹道:“拙妻久已去世。儿名尹玉,现年十二,女名红萸,现年十三。贤契既要相见,好在多、林二兄都是令亲,并非外人。”因大声叫道:“红萸女儿同尹玉都过来见见世兄。”只听外面答应,姐弟二人,登时进来。大家连忙立起。尹元引著二人,都见了礼。唐敖看那尹玉生得文质彬彬,极其清秀;尹红萸眼含秋水,唇似涂朱,体度端庄,十分艳丽。
shēn shàng yī fú suī rán lán lǚ, jǔ zhǐ shèn shì dà yá. èr rén jiàn lǐ tuì chū, dà jiā réng jiù guī zuò. táng áo dào:" mén shēng dāng nián jiàn shì mèi shì dì shí, jù zài nián yòu jīn rì dōu shēng de duān zhuāng fú xiàng, jiāng lái lǎo shī hòu fú bù xiǎo." yǐn yuán dào:" lǎo fū nián yǐ huā jiǎ. rú jīn yǐ zuò hǎi wài yú rén, hái jiǎng shèn me hòu fú! xǐ de tā men hái kěn yòng xīn dú shū, yīn cǐ shāo jué zì wèi." yōng áo dào:" jìn nián chán chén cān zòu dāng rì yǔ xú luò tóng móu zhī rén, wǔ hòu měi měi chá fǎng, yīn shì gé duō nián, bìng wú shí zài liè jī, yì duō zhì zhī bù wèn. lǎo shī zhī shì, dà yuē jiǔ yǐ xiāo miè. jù mén shēng yú jiàn, lǎo shī nián gāo, cǐ jiān jǔ mù wú qīn, zài cǐ jiǔ jū, zhōng fēi liáng cè, mò ruò jí guī gù xiāng. bù dú shì dì chèn cǐ qīng nián kě yǐ yìng shì, jiù shì liǎng wèi hūn yīn zhī shì, gù xiāng qīn yǒu yě yì yú còu hé." yǐn yuán dào:" lǎo fū yīn nián jì rì jiàn shuāi mài, wèi cháng bù lǜ jí cǐ. nài xiàn zài yī shí shàng fèi zhāng luó, hé néng jì jí shù wàn lǐ lù fèi. kuàng bèi hài yī shì, jù xián qì zhī yán, suī kě xiāo miè, jiū jìng jí xiōng wèi bǔ, qǐ kě mào mèi zuān rù luó wǎng." táng áo dào:" lǎo shī shèn zhòng gù shì. dì jiǔ zhù zài cǐ, rì yǔ zhèi xiē yú rén wéi wǔ, suǒ wèi' yǔ yán wú wèi, miàn mù kě zēng', jiān zhī shì mèi shì dì jù zài nián qīng, yǐ lǎo shī zhī jiā jiào, gù bù zài hu' zé lín', dàn hǎi wài zhī dà, hé chǔ bù kě qī shēn, jí rú jūn zǐ dà rén děng guó, dōu shì mín fēng chún hòu, lǐ yì chuán jiā, hé bì dìng jū cǐ?" yǐn yuán tàn dào:
身上衣服虽然褴褛,举止甚是大雅。二人见礼退出,大家仍旧归坐。唐敖道:“门生当年见世妹、世弟时,俱在年幼;今日都生得端庄福相,将来老师后福不小。”尹元道:“老夫年已花甲。如今已做海外渔人,还讲甚么后福!喜得他们还肯用心读书,因此稍觉自慰。”庸敖道:“近年谗臣参奏当日与徐、骆同谋之人,武后每每察访,因事隔多年,并无实在劣迹,亦多置之不问。老师之事,大约久已消灭。据门生愚见,老师年高,此间举目无亲,在此久居,终非良策,莫若急归故乡。不独世弟趁此青年可以应试,就是两位婚姻之事,故乡亲友也易于凑合。”尹元道:“老夫因年纪日渐衰迈,未尝不虑及此。奈现在衣食尚费张罗,何能计及数万里路费。况被害一事,据贤契之言,虽可消灭,究竟吉凶未卜,岂可冒昧钻入罗网。”唐敖道:“老师慎重固是。第久住在此,日与这些渔人为伍,所谓‘语言无味,面目可憎’,兼之世妹、世弟俱在年轻,以老师之家教,固不在乎‘择邻’,但海外之大,何处不可栖身,即如君子、大人等国,都是民风淳厚,礼义传家,何必定居此?”尹元叹道:
" lǎo fū qǐ yuàn chù cǐ è liè zhī dì. zuǒ sī yòu xiǎng, shě cǐ wú kě wéi shēng, mò kě rú jīn xìng yù xián qì, kuài wèi fēi cháng. tǎng méng chuí niàn shuāi cán, tì wǒ chóu yī shàn dì, tuō cǐ huǒ kēng, dé miǎn jī hán, lǎo fū yòu qǐ gān wèi yú rén. wú rú xián qì yì zài kè zhōng, cǐ shí shuō lái kǒng yì wú yòng, wéi wàng zài yì. tā rì guī lái, lù guò cǐ dì, shàng wàng shàng lái kàn. tǎng lǎo fū bié yǒu bù cè, xián qì fǔ niàn shī shēng zhī qíng, tí xié gū ér ruò nǚ, tóng guī gù xiāng, bù zhì piāo liú hǎi wài, jiù shì xián qì mò dà zhī dé le."
“老夫岂愿处此恶劣之地。左思右想,舍此无可为生,莫可如今幸遇贤契,快慰非常。倘蒙垂念衰残,替我筹一善地,脱此火坑,得免饥寒,老夫又岂甘为渔人。无如贤契亦在客中,此时说来恐亦无用,惟望在意。他日归来,路过此地,尚望上来—看。倘老夫别有不测,贤契俯念师生之情,提携孤儿弱女,同归故乡,不致飘流海外,就是贤契莫大之德了。”
táng áo tīng bà, sī cǔn duō shí, hū rán xiǎng qǐ lián jiā xī xí yī shì, yīn shuō dào:" cǐ shí suī rán yǒu yī ān shēn zhī chù, dàn xì xī bīn, lǎo shī kě kěn fǔ jiù?" yǐn yuán dào:" lí cǐ duō yuǎn? shì hé dì míng?" táng áo bǎ jiù lián jǐn fēng zhī shì gào zhī, yīn yòu shuō dào:" xiàn zài qí mǔ jí yào ér nǚ dú shū, yīn wú lì yán shī, shì yǐ cuō tuó. qí jiā xiàn yǒu kòng fáng sān jiān, qù suì běn yǒu xī bīn zài bǐ shè zhàng, yǐ fáng zū zuò wéi xiū jīn jīn suì xī bīn lìng jiù tā xí, lián jiā shàng wèi yán shī. mò ruò mén shēng xiě yī xìn qù, lǎo shī jiù zài tā jiā chù guǎn, zài zhāo jǐ gè méng tóng, yòu yǒu shì mèi zuò xiē zhēn zhǐ, dà yuē zú kě hú kǒu. wéi kǒng bié yǒu quē fá, mén shēng zài bèi bǎi jīn, lǎo shī dài qù, yǐ bèi bù yú. rì hòu mén shēng rú guǒ huí lái, zì rán yào dào shuǐ xiān cūn, bǐ shí zài yì tóng huí gù xiāng, yě shì yī jǔ liǎng biàn." yǐn yuán tīng le, bù jué dà yuè dào:" tǎng dé rú cǐ, lǎo fū yǐ yú rén hū shēng xī bīn zhī zūn, bù dú miǎn le fēng shuāng láo kǔ jiān qiě ér nǚ yì kě zhuān xīn dú shū, jiāng lái huí xiāng yì biàn yòu dé xián qì kǎi zèng, dé miǎn jī hán. rú cǐ chéng quán, qiú zhī shī shēng zhōng shí wèi hǎn yǒu! dì hèn lǎo fū yè yǐ shuāi mài, zhǐ hǎo lái shì zài wèi tú bào le."
唐敖听罢,思忖多时,忽然想起廉家西席一事,因说道:“此时虽然有一安身之处,但系西宾,老师可肯俯就?”尹元道:“离此多远?是何地名?”唐敖把救廉锦枫之事告知,因又说道:“现在其母极要儿女读书,因无力延师,是以蹉跎。其家现有空房三间,去岁本有西宾在彼设帐,以房租作为修金;今岁西宾另就他席,廉家尚未延师。莫若门生写一信去,老师就在他家处馆,再招几个蒙童,又有世妹作些针黹,大约足可糊口。惟恐别有缺乏,门生再备百金,老师带去,以备不虞。日后门生如果回来,自然要到水仙村,彼时再议同回故乡,也是一举两便。”尹元听了,不觉大悦道:“倘得如此,老夫以渔人忽升西宾之尊,不独免了风霜劳苦;兼且儿女亦可专心读书,将来回乡亦便;又得贤契慨赠,得免饥寒。如此成全,求之师生中实为罕有!第恨老夫业已衰迈,只好来世再为图报了。”
táng áo dào:" lǎo shī yán zhòng! mén shēng rú hé jìn dāng de qǐ! gāng cái mén shēng ǒu rán xiǎng qǐ lián jǐn fēng rù hǎi xíng xiào shì, zì gǔ shǎo yǒu. jiān zhī pǐn mào duān zhèng, jǔ bǐ chéng wén, kě wèi cái dé mào sān quán. mén shēng běn yù pìn wèi ér fù, shì yīn tā men jiě dì tóng shì mèi shì dì bǐ jiào, bù dú nián mào xiāng dāng, ér qiě mén dì xiāng duì, zhēn shì jué hǎo liǎng duì liáng yīn. mén shēng yì yù zuò fá, chéng cǐ hǎo shì. jiù shì lǎo shī zài bǐ, bǐ cǐ dōu yǒu zhào yìng, mén shēng yě hǎo fàng xīn. lǎo shī yì xià rú hé?" yǐn yuán dào:" rú cǐ xiào nǚ jiā ér, de néng yī wèi ér fù, yī wèi dōng chuáng, réng yǒu hé yán! nài lǎo fū xiàn zài jìng jiè rú cǐ, bǐ chù yān kěn fǔ jiù?
唐敖道:“老师言重!门生如何禁当得起!刚才门生偶然想起廉锦枫入海行孝—事,自古少有。兼之品貌端正,举笔成文,可谓才、德、貌三全。门生本欲聘为儿妇,适因他们姐弟同世妹、世弟比较,不独年貌相当,而且门第相对,真是绝好两对良姻。门生意欲作伐,成此好事。就是老师在彼,彼此都有照应,门生也好放心。老师意下如何?”尹元道:“如此孝女佳儿,得能一为儿妇,一为东床,仍有何言!奈老夫现在境界如此,彼处焉肯俯就?
zhǐ pà yǒu fù xián qì zhè fān měi yì." táng áo dào:" lǎo shī rú xié mén shēng xìn qù, cǐ shì duàn wú bù xié. jiù zhǐ shì chéng hòu, shì mèi shì dì zuò le wǎn qīn, mén shēng wèi miǎn dāo zhǎng, zhè què yú lǐ bù shùn." yǐn yuán dào:" zhè yǒu hé fáng. dàn zhǐ hé yǐ xián qì xìn qù cǐ shì jiù néng bì chéng?" táng áo jiù bǎ liáng shì zhǔ tuō ér nǚ hūn yīn zhī shì gào sù yī biàn. yǐn yuán bù jué xǐ dào:" dāng rì jì yǒu cǐ huà, xián qì rú yǒu xìn qù, cǐ shì bì yǒu bā jiǔ. dì rú cǐ xiào nǚ, xián qì bù tì lìng láng nà cǎi, jīn fǎn shě yǐ cóng rén, jiào lǎo fū xīn zhōng rú hé néng ān!" táng áo dào:" mén shēng quǎn zǐ dìng hūn shàng kě cóng huǎn. qiě cǐ nǚ zhī wài, hái yǒu yí gè xiào nǚ, yì kě yǔ quǎn zǐ lián yīn. jiāng lái shàng wàng lǎo shī liú yì." yú shì jiù bǎ dōng kǒu shān yù jiàn luò hóng qú dǎ hǔ rèn wéi yì nǚ zhī shì, shuō le yī biàn. yǐn yuán dào:" dōng kǒu shān jì zài jūn zǐ guó jìng nèi, jiāng lái dào le lián jiā, lüè wéi xiāo tíng, lǎo fū bì dāng zhì bǐ, yǐ chéng zhè duàn liáng yīn. kuàng luò nián bó dāng rì yǔ wǒ tóng cháo, zuì wéi xiāng qì, cǐ shì yī shuō bì chéng. xián qì zhǐ guǎn fàng xīn!" táng áo dào:" tǎng méng lǎo shī zuò fá, mén shēng gǎn jī bù qiǎn! cǐ shí zhū shì jì yǐ zhuó dìng, mén shēng jiù cǐ huí chuán, bǎ shū xìn xiě lái, yǐ biàn lǎo shī zuò sù qǐ shēn, kǒng lián jiā yī shí qǐng le xī bīn, wèi miǎn yòu yǒu xǔ duō bù biàn." yǐn yuán lián lián diǎn tóu. táng áo jí tóng duō lín èr rén gào cí huí chuán, bǎ xìn xiě hǎo. dài le liǎng fēng yín zi, yòu qǔ jǐ jiàn yī fú shàng lái, sòng jiāo yǐn yuán. shī shēng sǎ lèi ér bié.
只怕有负贤契这番美意。”唐敖道:“老师如携门生信去,此事断无不谐。就只事成后,世妹、世弟做了晚亲,门生未免叨长,这却于理不顺。”尹元道:“这有何妨。但只何以贤契信去此事就能必成?”唐敖就把良氏嘱托儿女婚姻之事告诉一遍。尹元不觉喜道:“当日既有此话,贤契如有信去,此事必有八九。第如此孝女,贤契不替令郎纳采,今反舍已从人,教老夫心中如何能安!”唐敖道:“门生犬子定婚尚可从缓。且此女之外,还有一个孝女,亦可与犬子联姻。将来尚望老师留意。”于是就把东口山遇见骆红蕖打虎认为义女之事,说了一遍。尹元道:“东口山既在君子国境内,将来到了廉家,略为消停,老夫必当至彼,以成这段良姻。况骆年伯当日与我同朝,最为相契,此事一说必成。贤契只管放心!”唐敖道:“倘蒙老师作伐,门生感激不浅!此时诸事既已酌定,门生就此回船,把书信写来,以便老师作速起身,恐廉家一时请了西宾,未免又有许多不便。”尹元连连点头。唐敖即同多、林二人告辞回船,把信写好。带了两封银子,又取几件衣服上来,送交尹元。师生洒泪而别。
yǐn yuán zhì le xié wà, xǐ qù tuǐ shàng hēi qī, huàn le yī fú, dài zhe ér nǚ, yóu shuǐ lù dào le shuǐ xiān cūn, tóu le shū xìn.
尹元置了鞋袜,洗去腿上黑漆,换了衣服,带著儿女,由水路到了水仙村,投了书信。
liáng shì jiàn le yǐn jiā jiě dì, shí fēn xīn huān yǐn yuán jiàn le lián liàng, yě shén xǐ ài. yú shì hù xiāng nà pìn, jié wèi liáng yīn yī tóng jū zhù, qí huí gù xiāng zài yí hé jǐn. guò le jǐ rì, yǐn yuán dào le dōng kǒu shān, jiàn le luò lóng, bǎ luò hóng qú yīn shì tì táng xiǎo fēng shuō dìng. huí dào shuǐ xiān cūn, jiù zài lián jiā kè dú ér zǐ nǚ xù, bìng yòu zhāo le jǐ gè méng tóng, jiān yǒu nǚ ér hóng yú zuò xiē zhēn zhǐ, yī jiā sān kǒu, pō kě dù rì.
良氏见了尹家姐弟,十分心欢;尹元见了廉亮,也甚喜爱。于是互相纳聘,结为良姻.一同居住,俟回故乡再仪合卺。过了几日,尹元到了东口山,见了骆龙,把骆红蕖姻事替唐小峰说定。回到水仙村,就在廉家课读儿子女婿,并又招了几个蒙童,兼有女儿红萸作些针黹,一家三口,颇可度日。
yǐn yuán yīn niàn luò bīn wáng liǎng dài tóng liáo zhī yì, jiàn luò lóng nián lǎo duō bìng, shí cháng qián qù tàn wàng. wèi jǐ, luò lóng qù shì. luò hóng qú zì táng áo qù hòu, yòu shā èr hǔ, dà chóu yǐ bào, jí jiāng táng áo liú cún yín liǎng, zhì le guān guǒ, bǎ luò lóng zàng zài miào páng.
尹元因念骆宾王两代同僚之谊,见骆龙年老多病,时常前去探望。未几,骆龙去世。骆红蕖自唐敖去后,又杀二虎,大仇已报,即将唐敖留存银两,置了棺椁,把骆龙葬在庙旁。
liáng shì wén luò hóng qú shì táng áo ér xī, jì xì zhì qīn, jiān gǎn táng áo zhōu jì zhī dé, jí kěn yǐn yuán bǎ luò hóng qú bìng rǔ mǔ cāng tóu jiē lái, yī tóng jū zhù. gé le liǎng nián, yīn táng áo yǎo wú yīn xìn, kǒng qí lìng yóu bié lù huí jiā, dà jiā zhǐ de shāng zhuó tóng huí jiā xiāng, tóu bèn táng áo qù le.
良氏闻骆红蕖是唐敖儿息,既系至亲,兼感唐敖周济之德,即恳尹元把骆红蕖并乳母、苍头接来,一同居住。隔了两年,因唐敖杳无音信,恐其另由别路回家,大家只得商酌同回家乡,投奔唐敖去了。
táng áo nà rì bié le yǐn yuán, lái dào hǎi biān, lí chuán bù yuǎn, hū tīng xǔ duō yīng ér tí kū. shùn zhe shēng yīn wàng qù, yuán lái yǒu gè yú rén wǎng qǐ xǔ duō guài yú. qià hǎo duō lín èr rén yě zài nà li guān kàn. táng áo jìn qián, zhī jiàn nà yú míng rú ér tí, fù xià sì zhǐ cháng zú, shàng shēn wǎn sì fù rén, xià shēn réng shì yú xíng. duō jiǔ gōng dào:" cǐ shì hǎi wài" rén yú". táng xiōng lái dào hǎi wài, dà yuē chū cì cái jiàn, hé bù mǎi liǎng gè dài huí chuán qù?" táng áo dào:" xiǎo dì yīn cǐ yú míng shēng shén cǎn, bù jué kě lián, hé rěn dài shàng chuán qù! mò ruò bǎ tā mǎi le fàng shēng dǎo shì hǎo shì." yīn xiàng yú rén jìn shù mǎi le, fàng rén hǎi nèi. zhèi xiē rén yú cuān zài shuǐ zhōng, dēng shí yòu dōu fú qǐ, cháo zhe àn shàng, jiāng tóu diǎn le jǐ diǎn, dào xiàng kòu xiè yì bān, yú shì yōu rán ér shì. sān rén shàng chuán, fù le yú qián, zhòng shuǐ shǒu yě dōu mǎi yú dēng zhōu.
唐敖那日别了尹元,来到海边,离船不远,忽听许多婴儿啼哭。顺著声音望去,原来有个渔人网起许多怪鱼。恰好多林二人也在那里观看。唐敖进前,只见那鱼鸣如儿啼,腹下四只长足,上身宛似妇人,下身仍是鱼形。多九公道:“此是海外“人鱼”。唐兄来到海外,大约初次才见,何不买两个带回船去?”唐敖道:“小弟因此鱼鸣声甚惨,不觉可怜,何忍带上船去!莫若把他买了放生倒是好事。”因向渔人尽数买了,放人海内。这些人鱼撺在水中,登时又都浮起,朝著岸上,将头点了几点,倒象叩谢一般,于是攸然而逝。三人上船,付了鱼钱,众水手也都买鱼登舟。
xíng le liǎng rì, guò le máo mín guó, lín zhī yáng dào:" hǎo duān duān dì rén, wéi shèn shēng zhè yī shēn cháng máo?" duō jiǔ gōng dào:
行了两日,过了毛民国,林之洋道:“好端端的人,为甚生这一身长毛?”多九公道:
" xiàng rì lǎo fū yě yīn cǐ shì shǎng qù dǎ tīng. yuán lái tā men dāng rì yě tóng cháng rù yí yàng, hòu lái yīn tā shēng xìng bǐ lìn, yī máo bù bá, sǐ hòu míng guān tóu qí suǒ hào, suǒ yǐ gěi tā yī shēn cháng máo. nǎ zhī jiǔ ér jiǔ zhī, bié chù fán yǒu bǐ lìn yī máo bù bá de, yě tuō shēng cǐ dì, yīn cǐ rì jiàn qí duō."
“向日老夫也因此事上去打听。原来他们当日也同常入一样,后来因他生性鄙吝,一毛不拔,死后冥官投其所好,所以给他一身长毛。那知久而久之,别处凡有鄙吝一毛不拔的,也托生此地,因此日见其多。”
yòu zǒu jǐ shí, zhè rì dào le yí gè dà bāng. duō jiǔ gōng bǎ luó pán wàng yī wàng dào:" yuán lái qián miàn què shì pí qiān guó." táng áo tīng le, bù jué mǎn xīn huān xǐ.
又走几时,这日到了一个大邦。多九公把罗盘望一望道:“原来前面却是毗骞国。”唐敖听了,不觉满心欢喜。
wèi zhī rú hé, xià huí fēn jiě.
未知如何,下回分解。