yě shǐ jǐn zhēn hū? yuē: bù bì yě. jǐn yàn hū? yuē: bù bì yě. rán zé qù qí yàn ér cún gòng zhēn hū? yuē: bù bì yě. liù jīng yǔ mèng, tán zhě fēn rú, guī yú lìng rén wèi zhōng chén wèi xiào zǐ wèi xián mù wèi liáng yǒu wèi yì fū wèi jié fù wèi shù dé zhī shì wèi jī shàn zhī jiā, rú shì ér jǐ yǐ. jīng shū zhe qí lǐ, shǐ chuán shù qí shì, qí kuí yī yě. lǐ zhe ér shì bù jiē qiē cuō zhī yàn, shì shù ér shì bù jiē bó yǎ zhī rú. yú shì hū cūn fū zhì zǐ lǐ fù gū ér, yǐ jiǎ shì yǐ fēi wèi xǐ nù, yǐ qián yīn hòu guǒ wèi quàn chéng, yǐ dào tīng tú shuō wèi xué wèn, ér tōng sú yǎn yì yī zhǒng suì zú yǐ zuǒ jīng shū shǐ chuán zhī qióng. ér huò zhě yuē: cūn láo shì pú, bù rù bīn yán, wū yòng shì qí dōng wěi wěi zhě wèi? wū hū! dà rén zǐ xū, qū zhōng bīn yǎ, gù qí zhǐ hé rú ěr? rén bù bì yǒu qí shì, shì bù bì lì qí rén. qí zhēn zhě kě yǐ bǔ jīn guì shí shì zhī yí, ér yàn zhě yì bì yǒu yī fān jī yáng quàn yòu bēi gē gǎn kǎi zhī yì. shì zhēn lì lǐ bù yàn, jí shì yàn ér lǐ yì zhēn, bù hài yú fēng huà, bù miù yú shèng xián, bù lì yú shī shū jīng shǐ. ruò cǐ zhě, qí kě fèi hū? lǐ zhōng ér dài páo ér chuàng qí zhǐ, bù hū tòng, huò guài zhī, yuē: wú qǐng cóng xuán miào guān tīng shuō sān guó zhì lái, guān yún zhǎng guā gǔ liáo dú, qiě tán xiào zì ruò, wǒ hé tòng wèi? fū néng shǐ lǐ zhōng ér dùn yǒu guā gǔ liáo dú zhī yǒng, tuī cǐ shuō xiào ér xiào, shuō zhōng ér zhōng, shuō jié yì ér jié yì, chù xìng xìng tōng, dǎo qíng qíng chū. shì bǐ qiē cuō zhī yàn, mào ér bù qíng bó yǎ zhī rú, wén ér sàng zhì. suǒ de jìng wèi zhī shú yàn ér shú zhēn yě.
野史盡真乎?曰:不必也。盡贗乎?曰:不必也。然則去其贗而存共真乎?曰:不必也。《六經》《語》《孟》,譚者紛如,歸於令人為忠臣、為孝子、為賢牧、為良友、為義夫、為節婦、為樹德之士、為積善之家,如是而己矣。經書著其理,史傳述其事,其揆一也。理著而世不皆切磋之彥,事述而世不皆博雅之儒。於是乎村夫稚子、里婦估兒,以甲是乙非為喜怒,以前因後果為勸懲,以道聽途說為學問,而通俗演義一種遂足以佐經書史傳之窮。而或者曰:「村醪市脯,不入賓筵,烏用是齊東娓娓者為?」嗚呼!大人子虛,曲終賓雅,顧其旨何如耳?人不必有其事,事不必麗其人。其真者可以補金匱石室之遺,而贗者亦必有一番激揚勸誘、悲歌感慨之意。事真麗理不贗,即事贗而理亦真,不害於風化,不謬於聖賢,不戾於詩書經史。若此者,其可廢乎?里中兒代庖而創其指,不呼痛,或怪之,曰:「吾頃從玄妙觀聽說《三國志》來,關雲長刮骨療毒,且談笑自若,我何痛為?」夫能使里中兒頓有刮骨療毒之勇,推此說孝而孝,說忠而忠,說節義而節義,觸性性通,導情情出。視彼切磋之彥,貌而不情;博雅之儒,文而喪質。所得竟未知熟贗而熟真也。
lǒng xī jūn, hǎi nèi jī shì, yǔ yú xiāng yù yú qī xiá shān fáng. qīng yì mò nì, gè xù zú kuàng. yīn chū qí xīn kè shù juǎn zuǒ jiǔ, qiě yuē: shàng wèi chéng shū, zi hé xiān wèi wǒ mìng míng? yú yuè zhī, dà dǐ rú sēng jiā yīn guǒ shuō fǎ dù shì zhī yǔ, bì rú cūn láo shì pú, suǒ jì zhě zhòng. suì míng zhī yuē jǐng shì tōng yán ér cóng yú qí chéng.
隴西君,海內畸士,與余相遇於棲霞山房。傾益莫逆,各敘族況。因出其新刻數卷佐酒,且曰:「尚未成書,子盍先為我命名?」余閱之,大抵如僧家因果說法度世之語,臂如村醪市脯,所濟者眾。遂名之曰《警世通言》而從臾其成。
shí tiān qǐ jiǎ zǐ là yuè yù zhāng wú ài jū shì tí
時天啟甲子臈月豫章無礙居士題