mǎ yù, qí xiān fàn yáng rén. yù shǎo jǐng wù, yǒu jùn cái zhì shù, yán biàn zòng héng, xià bǐ chéng wén. gān níng mò, wèi fǔ dāo bǐ xiǎo lì. lǐ kuāng wēi wèi wáng róng suǒ shā, róng shū bào qí dì kuāng chóu. kuāng chóu qiǎn shǐ yú róng, wèn móu luàn běn mò, mù kè wèi shū, duō bù rú zhǐ. yù shí zhí jì shì, jí qǐ cǎo, wèi zhī tiáo liè shì zhuàng, yún kě yí zhě shí, cí lǐ jùn shàn, yǐ cǐ zhī míng. cháng pìn wáng róng yú zhèn zhōu, guān jì yǒu zhuǎn zhuǎn zhě, měi lì shàn gē wǔ, yīn yàn xí, yù lèi tiāo zhī. mù kè zhāng zé yì yǐ wén zhāng míng, wèi yù yuē: zi néng zuò shàng chéng fù, kě yǐ cǐ jì fèng chóu. yù chōu bǐ cāo zhǐ, jí shí chéng fù, yōng jì ér qù. yù zài wǔ huáng mù, lèi guān zhì jiǎn xiào sī kōng mì shū jiān. wǔ huáng yǔ zhuāng zōng lǐ yù jù hòu, suì shí gěi cì yōu yì. jiān jūn zhāng chéng yè, běn cháo jiù rén, quán guì rèn shì, rén shì xié jiān dī shǒu hòu zhī. yù yǐ huá jī wǔ xiá, qí wǎng rú guī, yǒu shí zhí zào wò nèi. měi bīn liáo yàn jí, chéng yè chū zhēn guǒ chén liè yú qián, shí zhī bì jǐn. chéng yè sī jiè zhǔ shàn zhě yuē: tā rì mǎ jiān zhì, wéi yǐ gān ǒu zi zhì qián ér yǐ. yù zhì, kuī qí bù kě dàn yì rì, xuē zhōng chū yī tiě huò, suì ér shí zhī. chéng yè dà xiào yuē: wèi gōng shè yì zhuàn, wù bài yú shí àn. qí jùn lǜ rú cǐ.
馬郁,其先范陽人。郁少警悟,有俊才智數,言辯縱橫,下筆成文。乾寧末, 為府刀筆小吏。李匡威為王鎔所殺,鎔書報其弟匡儔。匡儔遣使於鎔,問謀亂本末, 幕客為書,多不如旨。郁時直記室,即起草,為之條列事狀,雲可疑者十,詞理俊 贍,以此知名。嘗聘王鎔於鎮州,官妓有轉轉者,美麗善歌舞,因宴席,郁累挑之。 幕客張澤亦以文章名,謂郁曰:「子能座上成賦,可以此妓奉酬。」郁抽筆操紙, 即時成賦,擁妓而去。郁在武皇幕,累官至檢校司空、秘書監。武皇與莊宗禮遇俱 厚,歲時給賜優異。監軍張承業,本朝舊人,權貴任事,人士脅肩低首候之。郁以 滑稽侮狎,其往如歸,有時直造臥內。每賓僚宴集,承業出珍果陳列於前,食之必 盡。承業私戒主膳者曰:「他日馬監至,唯以乾藕子置前而已。」郁至,窺其不可 啖;異日,靴中出一鐵楇,碎而食之。承業大笑曰:「為公設異饌,勿敗餘食案。」 其俊率如此。
yù zài zhuāng zōng mù, jì yù tā tǔ, nián lǎo sī xiāng, měi duì zhuāng zōng xī xū, yán jiā zài fàn yáng, qǐ hái guī guó, yǐ zàng jiù shān. zhuāng zōng wèi zhī yuē: zì qīng qù guó yǐ lái, tóng shě shú zài? shǒu guāng shàng bù néng róng fù, néng róng qīng hū! gū bù xī qīng xíng, dàn qīng bù de sǐ ěr. yù jì wú guī lù, zhōng huái wū yì, jìng zú yú tài yuán.
郁在莊宗幕,寄寓他土,年老思鄉,每對莊宗欷歔,言家在范陽,乞骸歸國, 以葬舊山。莊宗謂之曰:「自卿去國已來,同舍孰在?守光尚不能容父,能容卿乎! 孤不惜卿行,但卿不得死爾。」郁既無歸路,衷懷嗚悒,竟卒於太原。
sī kōng tǐng, bèi zhōu rén. táng xī zōng shí, jǔ jìn shì bù zhōng, shǔ tiān zǐ bō qiān, sān fǔ dà luàn, nǎi hái xiāng lǐ. luó shào wēi wèi jié dù fù dà shǐ, tǐng yǐ suǒ yè gàn zhī, mù kè gōng chéng yì wèi yán yù, luó hóng xìn shǔ wèi fǔ cān jūn, pì guǎn yì xún guān. zhāng yàn zhī luàn, mìng pàn guān wáng zhèng yán cǎo zòu, zhèng yán sù bù néng wén, bù néng xià bǐ, yàn nù gòu yuē: dùn hàn nǎi rǔ wǒ! tuī zhī xià tà. wèn shú kě cǎo zòu zhě, yǒu yán tǐng, luó wáng shí shū jì, nǎi chí qí zhào zhī. tǐng huī bǐ chéng wén, dǐ chì liáng jūn chén, yàn shén xǐ, wèi pàn guān. jí zhāng yàn fù xié hè dé lún jiàng yú táng, dé lún qiǎn tǐng xiān fèng zhuàng tài yuán. běi mèng suǒ yán zài qí zhuàng cí yún: qū yuán āi yǐng, běn fēi yuàn wàng zhī rén lè yì guī yàn, qiě yì qīng xié zhī xíng. zhuāng zōng réng yǐ tǐng wèi pàn guān, hòu yǐ tǐng quán jūn fǔ shì. tǐng yǒu zhí zài liáng, qiǎn jiā nú yǐ shū zhào zhī, dōu yú hòu zhāng yù qín qí jiā nú, yǐ wèi tōng yú liáng, suì jiàn shā. tōng jiàn: jìn wáng zé tǐng yuē: zì wú dé wèi bó, shù shì xī yǐ wěi gōng, gōng hé dé jiàn qī rú shì, dú bù kě xiān xiāng shì yé! yī lìng guī dì, shì rì zú zhū yú jūn mén.
司空頲,貝州人。唐僖宗時,舉進士不中,屬天子播遷,三輔大亂,乃還鄉里。 羅紹威為節度副大使,頲以所業干之,幕客公乘億為延譽,羅宏信署為府參軍,辟 館驛巡官。張彥之亂,命判官王正言草奏,正言素不能文,不能下筆,彥怒詬曰: 「鈍漢乃辱我!」推之下榻。問孰可草奏者,有言頲,羅王時書記,乃馳騎召之。 頲揮筆成文,詆斥梁君臣,彥甚喜,為判官。及張彥復脅賀德倫降於唐,德倫遣頲 先奉狀太原。《北夢瑣言》載其狀詞云:屈原哀郢,本非怨望之人;樂毅歸燕,且 異傾邪之行。莊宗仍以頲為判官,後以頲權軍府事。頲有侄在梁,遣家奴以書召之, 都虞候張裕擒其家奴,以謂通於梁,遂見殺。《通鑑》:晉王責頲曰:「自吾得魏 博,庶事悉以委公,公何得見欺如是,獨不可先相示耶!」揖令歸第,是日族誅於 軍門。
cáo tíng yǐn, wèi zhōu rén yě, wèi běn zhōu diǎn yè yú hòu. hè dé lún shǐ xī yíng zhuāng zōng yú jìn yáng, zhuāng zōng jì dé yè chéng, zhuó wèi mǎ bù dōu yú hòu, yǐ qí chēng zhí, zì shì qiān bài rì lóng. tiān chéng chū, chú qí zhōu fáng yù shǐ. xià chē yán zhěng, pō yǒu qīng bái zhī yù. shí yǒu kǒng mù lì fàn bì zhě, wèi rén gāng bì, shì tíng yǐn miè rú yě. bì jiān jūn lǐn, yù kōng fá yǐ qǔ zī yòu sī huò guān yán, tíng yǐn àn zhī, suì zòu qí shì. bì jiā rén sù yú zhí zhèng, bìng xià yù shǐ fǔ hé zhī. bì suī fú fǎ, tíng yǐn yǐ suǒ zòu bù shí, bìng liú yǒng zhōu, xù chì cì zì jǐn, shí rén yuān zhī.
曹廷隱,魏州人也,為本州典謁虞候。賀德倫使西迎莊宗於晉陽,莊宗既得鄴 城,擢為馬步都虞候,以其稱職,自是遷拜日隆。天成初,除齊州防禦使。下車嚴 整,頗有清白之譽。時有孔目吏范弼者,為人剛愎,視廷隱蔑如也。弼監軍廩,鬻 空乏以取貲;又私貨官鹽,廷隱按之,遂奏其事。弼家人訴於執政,並下御史府劾 之。弼雖伏法,廷隱以所奏不實,並流永州,續敕賜自盡,時人冤之。
xiāo xī fǔ, sòng zhōu rén yě. shǎo jǔ jìn shì, wèi liáng kāi fēng yǐn yuán xiàng xiān shū jì. xiàng xiān wèi qīng zhōu jié dù shǐ, yǐ xī fǔ wèi xún guān, xī fǔ bù lè. nǎi qì qí mǔ qī, biàn xìng míng, wáng zhī zhèn zhōu, zì chēng qīng zhōu zhǎng shū jì, jìn yè wáng róng. róng yǐ xī fǔ wèi cān jūn, yóu bù lè, jū suì yú, yòu wáng zhī yì zhōu, xuē fà wèi sēng, jū bǎi zhàng shān. zhuāng zōng jiāng jiàn guó, zhì bǎi guān, lǐ shào hóng jiàn wèi wèi zhōu tuī guān. tóng guāng chū, yǒu zhào dìng nèi yàn yí, wèn xī fǔ shū mì shǐ de zuò fǒu, xī fǔ yǐ wèi bù kě. shū mì shǐ zhāng jū hàn wén zhī nù, wèi xī fǔ yuē: lǎo fū lì shì sān cháo tiān zǐ, jiàn nèi yàn shù bǎi, zi běn tián shè ér, ān zhī gōng jìn shì! xī fǔ bù néng duì. chū, zhuāng zōng yù yǐ xī fǔ zhī zhì gào, zǎi xiàng dòu lú gé děng fù jū hàn, gòng pái chì zhī, yǐ wèi jià bù láng zhōng. xī fǔ shī zhì, yóu yàng yàng. zhuāng zōng miè liáng shì, qiǎn xī fǔ xuān wèi qīng qí, xī fǔ shǐ zhī qí mǔ yǐ sǐ, qī yuán shì yì gǎi jià. xī fǔ nǎi fā āi fú sàng, jū yú wèi zhōu. rén yǒu yǐn hàn lǐ líng shū yǐ jī zhī yuē: lǎo mǔ zhōng táng, shēng qī qù shì. tiān chéng chū, yù zhào wèi jiàn yì, dòu lú gé wéi shuō jǔ zhī. míng zōng zú yǐ xī fǔ wèi jiàn yì dài fū, fù wèi guǐ hán shǐ. qí hòu gé shuō wèi ān zhòng huì suǒ è, xī fǔ xī zhǐ, wū zòu gé zòng tián kè shā rén, ér shuō yǔ lín rén zhēng jǐng, jǐng yǒu bǎo huò. yǒu sī tuī kān jǐng zhōng, wéi pò fǔ ér yǐ, gé shuō zú jiē biǎn sǐ. xī fǔ bài zuǒ sàn qí cháng shì, zào jìn yóu shén, yǐn gào biàn rén lǐ yún yè kòu nèi mén, tōng biàn shū yún: xiū dī bīng shì, yù qǔ jiāo tiān rì jǔ huǒ wèi pàn. ān zhòng huì bù xìn zhī. zhǎn gào biàn zhě, jūn rén sù qū, qǐng xī fǔ dàn zhī. jì ér zhào yuē: zuǒ sàn qí cháng shì jí xián diàn xué shì pàn yuàn shì xiāo xī fǔ, shēn chù bān xíng, zhí fēi jǐng chá, zhé yǐn xiōng kuáng zhī bèi, shàng chén wū wěi zhī cí, bī jìn jiāo yīn, shàn yáo jūn zhòng. lǐ yún jì dāng zhū lù, xī fǔ níng miǎn zhé qiān, kě biǎn lán zhōu sī hù cān jūn, réng chí yì fā qiǎn. zhǎng xìng zhōng, zú yú biǎn suǒ.
蕭希甫,宋州人也。少舉進士,為梁開封尹袁象先書記。象先為青州節度使, 以希甫為巡官,希甫不樂。乃棄其母妻,變姓名,亡之鎮州,自稱青州掌書記,進 謁王鎔。鎔以希甫為參軍,尤不樂,居歲余,又亡之易州,削髮為僧,居百丈山。 莊宗將建國,置百官,李紹宏薦為魏州推官。同光初,有詔定內宴儀,問希甫樞密 使得坐否,希甫以為不可。樞密使張居翰聞之怒,謂希甫曰:「老夫歷事三朝天子, 見內宴數百,子本田舍兒,安知宮禁事!」希甫不能對。初,莊宗欲以希甫知制誥, 宰相豆盧革等附居翰,共排斥之,以為駕部郎中。希甫失志,尤怏怏。莊宗滅梁室, 遣希甫宣慰青、齊,希甫始知其母已死,妻袁氏亦改嫁。希甫乃發哀服喪,居於魏 州。人有引漢李陵書以譏之曰:「老母終堂,生妻去室。」天成初,欲召為諫議, 豆盧革、韋說沮之。明宗卒以希甫為諫議大夫,復為匭函使。其後革、說為安重誨 所惡,希甫希旨,誣奏革縱田客殺人,而說與鄰人爭井,井有寶貨。有司推勘井中, 惟破釜而已,革、說卒皆貶死。希甫拜左散騎常侍,躁進尤甚,引告變人李筠夜扣 內門,通變書云:「修堤兵士,欲取郊天日舉火為叛。」安重誨不信之。斬告變者, 軍人訴屈,請希甫啖之。既而詔曰:「左散騎常侍、集賢殿學士判院事蕭希甫,身 處班行,職非警察,輒引凶狂之輩,上陳誣骫之詞,逼近郊禋,扇搖軍眾。李筠既 當誅戮,希甫寧免謫遷,可貶嵐州司戶參軍,仍馳驛發遣。」長興中,卒於貶所。
zi shì míng, shì zhōu, zhōng yú yì zǎi.
子士明,仕周,終於邑宰。
yào zòng zhī, tài yuán rén, shǎo wèi rú. míng zōng cì dài zhōu, shǔ wèi jūn shì yá tuī. cóng míng zōng zhèn xíng zhōu, wèi zhǎng shū jì, lì tiān píng xuān wǔ liǎng zhèn jié dù fù shǐ. míng zōng zhèn cháng shān, bèi bìng bù cóng. jí jí wèi, zòng zhī jiàn yú luò yì, ān zhòng huì nù qí guān wàng, jiǔ wú suǒ shòu. míng zōng yuē: dé shèng yòng bīng shí, zòng zhī jī hán xiāng bàn, bù lí wǒ zuǒ yòu. jīn yǒu tiān xià, hé rén bù fù guì, hé wèi dú qì zòng zhī! jiā xún, shòu cí zhōu cì shǐ. suì yú, zì hù bù shì láng qiān lì bù shì láng, quán zǒng zhī fǎ, wǎng rán mò zhī. zhǎng xìng chū, wèi cáo zhōu cì shǐ. qīng tài yuán nián jiǔ yuè, yǐ jí shòu dài ér zú.
藥縱之,太原人,少為儒。明宗刺代州,署為軍事衙推。從明宗鎮邢州,為掌 書記,歷天平、宣武兩鎮節度副使。明宗鎮常山,被病不從。及即位,縱之見於洛 邑,安重誨怒其觀望,久無所授。明宗曰:「德勝用兵時,縱之饑寒相伴,不離我 左右。今有天下,何人不富貴,何為獨棄縱之!」浹旬,授磁州刺史。歲余,自戶 部侍郎遷吏部侍郎,銓總之法,惘然莫知。長興初,為曹州刺史。清泰元年九月, 以疾受代而卒。
jiǎ fù, gù zhèn zhōu jié dù shǐ wáng róng pàn guān yě. jiā jù shū sān qiān juǎn, shǒu zì kān xiào. zhāng wén lǐ shā wáng róng, shí zhuāng zōng wèi jí zūn wèi, wén lǐ qiǎn fù zhì yè dōu quàn jìn, yīn liú yè xià, qī chí yóu shě. zhuāng zōng jí wèi, shòu hóng lú shǎo qīng. hòu yǐ hóng lú qīng zhì shì, fù guī zhèn zhōu, jié máo yú bié shù, zì kè ér sūn gēng mù wèi shì. fù chū lèi wèi zhèn jì shǔ yì lìng, suǒ lì yǒu néng zhèng, xìng tián dàn, yǔ wù wú jìng, nǎi zhèn zhōu shì rén zhī xiù zhě yě.
賈馥,故鎮州節度使王鎔判官也。家聚書三千卷,手自刊校。張文禮殺王鎔, 時莊宗未即尊位,文禮遣馥至鄴都勸進,因留鄴下,棲遲郵舍。莊宗即位,授鴻臚 少卿。後以鴻臚卿致仕,復歸鎮州,結茅於別墅,自課兒孫耕牧為事。馥初累為鎮、 冀屬邑令,所蒞有能政,性恬澹,與物無競,乃鎮州士人之秀者也。
mǎ gǎo, shǎo shì xué rú, yǐ míng jīng jí dì, dēng bá cuì zhī kē. shì liáng, wèi tài cháng xiū zhuàn, lèi lì shàng shū láng, cān zhī lǐ yuàn shì, qiān tài cháng shǎo qīng. liáng dài zhū wáng nà pín, gōng zhǔ xià jià, jiē yú gōng diàn mén tíng xíng yī ràng zhī lǐ, gǎo yǐ wèi fēi lǐ, shàng shū zhǐ zhī, wù yì yǐ wèi rán. àn: yǐ xià yǒu què wén. zhǎng xìng sì nián, wèi hù bù shì láng. gǎo shí nián yǐ bā shí, jí wèi guó zi jì jiǔ, bā shí yú yǐ, xíng qì bù shuāi. yú shì duō yí wàng, yán yuán zhěn bù yīng jìn shì, yǐ fù yuán lǔ shān míng jìn gù yě, duō rú cǐ lèi. yòu shàng shū: gǔ zhě wú sǎo shū fú, wén huáng chuàng yì, yǐ xiōng dì zhī qīn, bù yí wú fú, nǎi yì fú xiǎo gōng. jīn lìng wén shěng fú zhì tiáo wèi xiōng dì zhī qī dà gōng, bù zhī hé rén yì gǎi, ér zhì yú lìng wén. zhū bó shì bó yún: lǜ lìng, guó zhī dà jīng. mǎ gǎo zhī lǐ yuàn shí, bù céng lùn dìng, jīn jù shàng shū bó lìng shì, zuì rén yě.
馬縞,少嗜學儒,以明經及第,登拔萃之科。仕梁,為太常修撰,累歷尚書郎, 參知禮院事,遷太常少卿。梁代諸王納嬪,公主下嫁,皆於宮殿門庭行揖讓之禮, 縞以為非禮,上疏止之,物議以為然。案:以下有闕文。長興四年,為戶部侍郎。 縞時年已八十,及為國子祭酒,八十餘矣,形氣不衰。於事多遺忘,言元稹不應進 士,以父元魯山名進故也,多如此類。又上疏:「古者無嫂叔服,文皇創意,以兄 弟之親,不宜無服,乃議服小功。今令文省服制條為兄弟之妻大功,不知何人議改, 而置於令文。」諸博士駁云:「律令,國之大經。馬縞知禮院時,不曾論定,今遽 上疏駁令式,罪人也。」
luó guàn, bù zhī hé xǔ rén. jìn shì jí dì, lèi lì tái shěng guān, zì lǐ bù yuán wài láng wèi hé nán lìng. guàn wèi rén qiáng zhí, zhèng shēn fèng fǎ, bù bì quán háo. shí huàn guān líng rén yòng shì, fán qǐng tuō yú guàn zhě, qí shū yíng gé, yī wú suǒ bào, jiē yǐ shì guō chóng tāo, yīn zòu qí shì, yóu shì zuǒ yòu měi yán guàn zhī shī. xiān shì, liáng shí zhāng quán yì zhuān zhì jīng jī, hé nán luò yáng liáo zuǒ, jiē yóu qí mén xià, shì quán yì rú sī pū. jí guàn shòu mìng, chí běn cháo shì tǐ, fèng quán yì shāo màn, bù mín wèi fǔ sī bì hù zhě, bì zòu zhèng zhī. quán yì nù, yīn lìng nǚ shǐ gào liú huáng hòu cóng róng bái yú zhuāng zōng, huàn guān yòu yán qí duǎn, zhuāng zōng shēn nù zhī. huì zhuāng zōng xìng shòu ān shān líng, dào lù ní nìng, zhuāng zōng fǎng qí zhǔ zhě, huàn guān yuē shǔ hé nán xiàn. cù lìng zhào guàn zhì, zòu yuē: chén chū bù fèng mìng, qǐng jié bǐng mìng zhě. dì yuē: qīng zhī suǒ bù, fǎn wèn tā rén, hé yě? mìng xià fǔ yù, fǔ lì bàng chī, cù lìng fú kuǎn. yì rì, chuán zhào shā zhī. guō chóng tāo zòu yuē: guàn bié wú zāng zhuàng, qiáo dào bù xiū, fǎ wèi dāng sǐ. zhuāng zōng nù yuē: mǔ hòu líng jià jiāng fā, tiān zǐ chē yú wǎng lái, qiáo dào bù xiū, shì shuí zhī guò yě? chóng tāo zòu yuē: guàn zòng yǒu sǐ zuì, qí kuǎn zhuàng shàng zòu, suǒ sī yì yàn, yǐ cháo diǎn xíng zhī, sǐ dāng wèi wǎn. jīn yǐ wàn chéng zhī zūn, nù yī xiàn lìng, bǐ tiān xià rén yán bì xià shǐ fǎ bù gōng yǐ! zhuāng zōng yuē: jì qīng suǒ ài, rèn qīng cái jué. yīn tóu mèi rù gōng. chóng tāo cóng ér lùn liè, zhuāng zōng zì hé diàn mén, bù dé rù. jí lìng fú fǎ, pù shī yú fǔ mén, yuān tòng zhī shēng, wén yú yuǎn ěr.
羅貫,不知何許人。進士及第,累歷台省官,自禮部員外郎為河南令。貫為人 強直,正身奉法,不避權豪。時宦官伶人用事,凡請託於貫者,其書盈閣,一無所 報,皆以示郭崇韜,因奏其事,由是左右每言貫之失。先是,梁時張全義專制京畿, 河南、洛陽僚佐,皆由其門下,事全義如廝仆。及貫授命,持本朝事體,奉全義稍 慢,部民為府司庇護者,必奏正之。全義怒,因令女使告劉皇后從容白於莊宗,宦 官又言其短,莊宗深怒之。會莊宗幸壽安山陵,道路泥濘,莊宗訪其主者,宦官曰; 「屬河南縣。」促令召貫至,奏曰:「臣初不奉命,請詰稟命者。」帝曰:「卿之 所部,反問他人,何也?」命下府獄,府吏榜笞,促令伏款。翌日,傳詔殺之。郭 崇韜奏曰:「貫別無贓狀,橋道不修,法未當死。」莊宗怒曰:「母后靈駕將發, 天子車輿往來,橋道不修,是誰之過也?」崇韜奏曰:「貫縱有死罪,俟款狀上奏, 所司議讞,以朝典行之,死當未晚。今以萬乘之尊,怒一縣令,俾天下人言陛下使 法不公矣!」莊宗曰:「既卿所愛,任卿裁決。」因投袂入宮。崇韜從而論列,莊 宗自闔殿門,不得入。即令伏法,曝屍於府門,冤痛之聲,聞於遠邇。
chún yú yàn, àn: yǐ xià yǒu què wén. yǐ míng jīng dēng dì, zì huò yàn wēi wèi xiǎo xiào, yàn jì shí yú mén xià. yàn wēi cháng yīn bīng bài, dú tuō qí shēn, zuǒ yòu mò yǒu cóng zhě, wéi yàn zhàng jiàn cóng zhī, tú bù cǎo mǎng, zì shì yàn wēi gāo qí yì, xiāng de shén huān. jí lì shù zhèn, jiē wèi cóng shì, jūn fǔ zhī shì, zhì yú sī mén, shì wú jù xì, jiē qǔ jué yú yàn suī wèi mù bīn, yǒu ruò jiā zǎi. ěr hòu gōng hóu mén kè, wǎng wǎng xiào zhī, shí wèi zhī xiào chún. gù yàn wēi suǒ zhì chēng zhì, yóu yàn zhī lì yě.
淳于晏,案:以下有闕文。以明經登第,自霍彥威為小校,晏寄食於門下。彥 威嘗因兵敗,獨脫其身,左右莫有從者,惟晏杖劍從之,徒步草莽,自是彥威高其 義,相得甚歡。及歷數鎮,皆為從事,軍府之事,至於私門,事無巨細,皆取決於 晏;雖為幕賓,有若家宰。爾後公侯門客,往往效之,時謂之「效淳」。故彥威所 至稱治,由晏之力也。
zhāng gé, zì chéng zhī, gù zǎi xiàng jùn zhī zǐ yě. jùn wèi liáng zǔ suǒ jì, qián qiǎn rén hài yú zhǎng shuǐ. gé yì xìng míng, liú zhuǎn rù shǔ. jiù táng shū zhāng jùn chuán: yǒng níng xiàn lì yè yàn zhě, zhāng shì dài zhī sù hòu, gào gé yuē: xiāng gōng zhī huò bù kě miǎn, láng jūn yí zì wèi jì. jùn yuē: liú zé bìng mìng, qù huò kě miǎn, jì cún hòu sì. gé bài cí ér qù, yè yàn lǜ yì shì sān shí rén sòng dù hàn jiāng ér xuán. gé yóu jīng jiāng shàng xiá rù shǔ. wáng jiàn jiàn hào, yǐ gé wèi zǎi xiàng. gé suǒ shēng mǔ, dāng jùn zhī yù hài, qián nì yú mín jiān, luò fà wèi ní, liú làng yú hán luò. wáng jiàn wén zhī, qián shǐ rén yíng zhī rù shǔ, cì zǐ, jiā hào cí fú dà shī. jí jiàn zú, shǔ rén yǐ gé wèi shān líng shǐ, gé yǒu nán sè. wèi jǐ dé zuì, chū wèi mào zhōu cì shǐ, wěi zhì zé cí yún: sòng wǎng cí mìng, bù zhōng yě sàng mǔ nì sàng, fēi xiào yě. wáng yǎn sì wěi wèi hòu shù nián, fù yòng wèi zǎi xiàng. tóng guāng mò, shǔ píng, gé zhì luò yáng, jiù táng shū: rèn huán xié gé hái luò, gé gǎn yè yàn zhī huì, fǎng zhī, shēn yǐ mò, hòu xù qí jiā. yòu kǎo zhāng jùn dì sān zi shì wú, gǎi míng lǐ yǎn, jiàn jiǔ guó zhì. shòu tài zǐ bīn kè. rèn huán ài qí cái, zòu wèi sān sī fù shǐ, xún zú yú wèi. gé yǒu wén zhāng, míng lì shì, shí pō chēng zhī.
張格,字承之,故宰相浚之子也。浚為梁祖所忌,潛遣人害於長水。格易姓名, 流轉入蜀。《舊唐書·張浚傳》:永寧縣吏葉彥者,張氏待之素厚,告格曰:「相 公之禍不可免,郎君宜自為計。」浚曰:「留則並命,去或可免,冀存後嗣。」格 拜辭而去,葉彥率義士三十人送渡漢江而旋。格由荊江上峽入蜀。王建僭號,以格 為宰相。格所生母,當浚之遇害,潛匿於民間,落髮為尼,流浪於函、洛。王建聞 之,潛使人迎之入蜀,賜紫,加號慈福大師。及建卒,蜀人以格為山陵使,格有難 色。未幾得罪,出為茂州刺史,偽制責詞云:「送往辭命,不忠也;喪母匿喪,非 孝也。」王衍嗣偽位後數年,復用為宰相。同光末,蜀平,格至洛陽,《舊唐書》: 任圜攜格還洛,格感葉彥之惠,訪之,身已歿,厚恤其家。又考張浚第三子仕吳, 改名李儼,見《九國志》。授太子賓客。任圜愛其才,奏為三司副使,尋卒於位。 格有文章,明吏事,時頗稱之。
xǔ jì, zì xián xián. zǔ mì, míng wén huì jī. jì shǎo yǒu shān shuǐ zhī hǎo, fàn lǎn jīng shǐ, qióng sān shì, yóu míng yì xiàng. tài píng guǎng jì yún: jì xué yì yú jìn zhēng zhēng. jiǔ qī sì míng shān, bù gàn shí yù. zhāo zōng wén qí míng, zhēng fù què, zhào duì yú nèi diàn. huì zhāo zōng fāng yǔ líng rén diào pǐn bì lì, shì qì, fāng mìng zuò cì guǒ, wèn yì yì. jì tuì, jì wèi rén yuē: jūn yín zài shēng, bù zài zhèng yǐ. jì wén jūn rén zhě, jiāng zhāo dé sāi wéi, yǐ lín zhào bǎi guān, bǎi guān huò xiàng zhī. jīn bù yàn jiàn shì, zì qiú qí gōng, jūn dào tì yǐ. xún qǐng hái shān, yù jū yú jiāng líng, yǐ rú zhī jué lì, zì shì qí xìng. tiān yòu mò, jié dù shǐ zhào kuāng níng kūn jì shēn lǐ yù zhī, shī shòu bǎo yǎng zhī dào. táng mò, chú jiàn guān, bù qǐ, hàn nán wèi zhī zhēng jūn. liáng gōng xiāng yáng, kuāng níng xiōng dì qì zhèn bēn shǔ, jì xié xíng. suì yú, shǔ zhǔ wáng jiàn dài yǐ shī lǐ, wèi zhì shǔ xiàng. tóng guāng mò, píng shǔ, yǔ wáng yǎn jù cóng yú dōng, shòu gōng bù shàng shū zhì shì, bǔ jū yú luò. shí jì yǐ nián gāo, jīng cǎi yóu jiàn, chōng mò guǎ yán, shí shǔ yǔ yún kě guài kě guài, rén mò zhī qí jì. qīng tài sān nián liù yuè zú, shí nián bā shí yú. zi sūn wèi zhì shěng láng.
許寂,字閒閒。祖秘,名聞會稽。寂少有山水之好,泛覽經史,窮三式,尤明 《易》象。《太平廣記》云:寂學《易》於晉征徵。久棲四明山,不干時譽。昭宗 聞其名,征赴闕,召對於內殿。會昭宗方與伶人調品篳篥,事訖,方命坐賜果,問 《易》義。既退,寂謂人曰:「君淫在聲,不在政矣。寂聞君人者,將昭德塞違, 以臨照百官,百官或象之。今不厭賤事,自求其工,君道替矣。」尋請還山,寓居 於江陵,以茹芝絕粒,自適其性。天祐末,節度使趙匡凝昆季深禮遇之,師授保養 之道。唐末,除諫官,不起,漢南謂之徵君。梁攻襄陽,匡凝兄弟棄鎮奔蜀,寂偕 行。歲余,蜀主王建待以師禮,位至蜀相。同光末,平蜀,與王衍俱從於東,授工 部尚書致仕,卜居於洛。時寂已年高,精彩猶健,沖漠寡言,時蜀語云「可怪可怪」, 人莫知其際。清泰三年六月卒,時年八十餘。子孫位至省郎。
tóng guāng shí, yǐ fāng shù zhù zhě, yòu yǒu sēng chéng huì. chéng huì chū yú wǔ tái shān chū jiā, néng xiū jiè lǜ, chēng tōng pí gǔ ròu sān mìng, rén chū guī xiàng, shēng míng jiàn yuǎn, sì fāng gōng kuì, bù yuǎn qiān lǐ ér zhì zhě zhòng yǐ. zì yún néng yì shǐ dú lóng, kě zhì fēng yǔ, qí tú hào yuē jiàng lóng dà shī. jīng shī hàn, zhuāng zōng yíng zhì luò xià, qīn bài zhī, liù gōng cān lǐ, shì shù zhān yǎng, wèi zhāo xī kě zhì gān zé. dǎo zhù shù xún, lüè wú zhēng yīng. huò wèi guān yǐ qí yǔ wú yàn, jiāng jiā fén liáo, chéng huì jù ér dùn qù. jí zú, cì hào fǎ yǔ dà shī, tǎ yuē cí yún zhī tǎ.
同光時,以方術著者,又有僧誠惠。誠惠初於五台山出家,能修戒律,稱通皮、 骨、肉三命,人初歸向,聲名漸遠,四方供饋,不遠千里而至者眾矣。自雲能役使 毒龍,可致風雨,其徒號曰降龍大師。京師旱,莊宗迎至洛下,親拜之,六宮參禮, 士庶瞻仰,謂朝夕可致甘澤。禱祝數旬,略無征應。或謂官以祈雨無驗,將加焚燎, 誠惠懼而遁去。及卒,賜號法雨大師,塔曰「慈雲之塔。」
zhōu yuán bào zhě, běn yàn rén, shì wèi cóng shì. yuán bào shǎo wèi sēng, qí shī yǒu zhī rén zhī jiàn, cóng yóu shí nián yú, kǔ xīn wú dàn, shī zhī qí kě jiào, suì yǐ yuán xǔ zhī shù shòu zhī. dà lüè zhuàng rén xíng mào, bǐ zhū guī yú qín shòu, mù shì yì duàn, xián zào qí lǐ. jí hái xiāng, suì guī sú. chū, lú chéng jì hè yóu yàn, yǔ tóng zhì èr rén yè yān. yuán bào wèi xiāng rén zhāng yīn gǔn yuē: shì èr jūn zǐ, míng nián huā fā, jù wèi gù rén. wéi bǐ dào shì, tā nián shén guì. zhì lái suì, èr zi guǒ zú. yòu èr shí nián, lú chéng dēng yōng yú yè xià. yuán bào guī jìn yáng, zhāng chéng yè xìn zhòng zhī, yán shì shù zhōng. chéng yè bǐ míng zōng yì yī liè yú zhū xiào zhī xià, yǐ tā rén zhà zhī, ér yuán bào zhǐ míng zōng yú mò zhuì yán yuē: gǔ fǎ fēi nèi yá tài bǎo yú! xián fú qí yì. huò wèn míng zōng zhī fú shòu, wéi yún mò hòu wèi zhèn zhōu jié dù shǐ, shí míng zōng wèi nèi yá dōu xiào, cái jiān zhōu mù ér yǐ. zhāo yì huáng hòu xià shì fāng shì jīn zhì, ǒu wǔ zhǐ, dà wèi míng zōng jiǎ chǔ. yuán bào jiàn zhī yuē: cǐ rén yǒu fān hóu fū rén zhī wèi, dāng shēng guì zi. míng zōng hè nù yīn jiě, hòu qí yán guǒ yàn. tài yuán pàn guān sī mǎ kuí yè yuán bào, wèi kuí yuē: gōng wǔ rì zhī zhōng, fèng shǐ wàn lǐ, wèi jiàn huí qī. kuí shù rì hòu, yīn jiǔ hān, wèi yī lǐng è zhī ér zú. zhuāng zōng shǔ yuán bào běi jīng xún guān. míng zōng jí wèi zhī míng nián, yī rì, wèi shì chén yuē: fāng shì zhōu yuán bào, xī céng yán zhèn zhū shì yǒu zhēng, kě zhào běi jīng jīn zhì fù què. zhào fèng zòu yuē: yuán xǔ zhī shì, yuán bào suǒ zhǎng zhě, yǐ bì xià guì bù kě yán, jīn jì yàn yǐ, yú wú kě wèn. ruò zhào fù què xià, zé bēn jìng zhī tú, zhēng wèn jí xiōng, kǒng jìn yú yāo huò. nǎi zhǐ. lìng yǐ jīn bó hòu cì zhī, shòu guāng lù qīng zhì shì. xún zú yú tài yuán, nián bā shí yú.
周元豹者,本燕人,世為從事。元豹少為僧,其師有知人之鑑,從游十年余, 苦辛無憚,師知其可教,遂以袁、許之術授之。大略狀人形貌,比諸龜魚禽獸,目 視臆斷,咸造其理。及還鄉,遂歸俗。初,盧程寄褐游燕,與同志二人謁焉。元豹 謂鄉人張殷袞曰:「適二君子,明年花發,俱為故人。惟彼道士,他年甚貴。」至 來歲,二子果卒。又二十年,盧程登庸於鄴下。元豹歸晉陽,張承業信重之,言事 數中。承業俾明宗易衣列於諸校之下,以他人詐之,而元豹指明宗於末綴言曰: 「骨法非內衙太保歟!」咸伏其異。或問明宗之福壽,惟雲末後為鎮州節度使,時 明宗為內衙都校,才兼州牧而已。昭懿皇后夏氏方侍巾櫛,偶忤旨,大為明宗檟楚。 元豹見之曰:「此人有籓侯夫人之位,當生貴子。」明宗赫怒因解,後其言果驗。 太原判官司馬揆謁元豹,謂揆曰:「公五日之中,奉使萬里,未見回期。」揆數日 後,因酒酣,為衣領扼之而卒。莊宗署元豹北京巡官。明宗即位之明年,一日,謂 侍臣曰:「方士周元豹,昔曾言朕諸事有徵,可詔北京津置赴闕。」趙鳳奏曰: 「袁、許之事,元豹所長者,以陛下貴不可言,今既驗矣,余無可問。若詔赴闕下, 則奔競之徒,爭問吉凶,恐近於妖惑。」乃止。令以金帛厚賜之,授光祿卿致仕。 尋卒於太原,年八十餘。